Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Sinh theo Nhãn Tình Tả đi rồi, Đàm Tiểu Ngũ lại dẫn theo hơn mười vị công tử quân đội lắc lư tiến vào, những người này vừa thấy Đinh Hải Quân và Quân Lão Ngũ đã ngồi ở đấy đều vội tới chào hỏi, bình thường bọn họ cũng cùng Quân Lão Ngũ qua lại thân cận một ít, bởi vì bọn họ có ít cổ phần trong sản nghiệp của Quân Lão Ngũ

Đinh Hải Quân thật ra rất muốn cùng bọn họ đi xem nhưng lại có Lâm Tú Chi ở một bên nên phải gạt bỏ ý nghĩ này, an ổn ngồi một chỗ.

Lúc này, trong phòng nghỉ tại hậu trường, Lật Lệ đầu óc choáng váng, hoa mắt sinh ra một số ảo giác:

- Chị Âu Dương, tôi choáng váng đầu quá!

- Sao thế? Để tôi đỡ cô đến giường nằm nghỉ ngơi một chút đi…

Trong mắt Âu Dương lóe lên tia giảo hoạt, bà đây thực muốn xem ngươi có phóng túng hay không? Thật sự là nhịn cô đủ lắm rồi, không để cho cô nếm thử “mùi đời”, cô không hiểu được bà đây lợi hại như thế nào? Năm trăm ngàn nắm trong tay rồi!

Khi cô ta giơ tay đỡ Lật Lệ còn cố ý bưng ngực của cô cọ xát một chút khiến cho Lật Lệ toàn thân tê dại, đầu ngực đã cương lên, thật muốn lấy tay chà xát xoa bóp, chỉ mới cọ xát qua cũng mang lại nhiều dễ chịu, nhưng thần trí Lật Lệ vẫn chưa hoàn toàn bị mất, chỉ có điều giờ phút này cô hoảng hốt vô cùng.

Phòng nghỉ ngơi cũng chính là phòng ngủ, phòng hóa trang ở hậu trường thật ra chính là một nhóm phòng ở xa hoa, lộng lẫy, đoàn người bên cạnh Lật Lệ ngoại trừ vệ sĩ ra thì tất cả đều là phụ nữ, vậy nên cô cũng chẳng có gì phải lo lắng, Âu Dương chính là người đại diện dưới một người nhưng trên trăm người, trừ Lật Lệ ra mọi thứ đều do cô ta quyết định, cho nên có thể coi cô ta là người phát ngôn thay cho Lật Lệ, người khác cũng không nghi ngờ, bởi vì cô ta là người Lật Lệ tín nhiệm nhất.

Vậy mà vấn đề lại phát sinh từ người mà Lật Lệ tín nhiệm nhất, được đỡ tới trên giường, Lật Lệ cảm thấy bản thân miệng khô lưỡi khô, một số bộ phận trên người đều có phản ứng khác thường:

- Chị Âu Dương, nóng…

Bản năng của cô ở lúc thần trí còn chưa mê man nói ra câu cuối cùng này…

- Nóng à? Vậy để tôi cởi quần áo giúp cô.

Ý cười trong mắt Âu Dương càng đậm, ai, loại con gái non nớt như cô sao có thể chống trả được tác dụng của loại thuốc kích thích mang tên“ruồi bọ thần kỳ” này? Lát nữa để đàn ông đâm cô mới biết được làm phụ nữ sung sướng như thế nào, không muốn lẳng lơ cũng không được.

Cô ta quả thật quá to gan, đem Lật Lệ đặt ở trên giường, hai ba cái liền lột sạch trơn chỉ để lại quần lót, cúi xuống xem xét đáy quần lót, ướt, chà…viên thuốc này thật là tốt, khó trách là loại bà đây thích nhất, tôi dùng nó cũng hai ba năm rồi, mỗi lần uống đều ướt sũng, huống chi là cô chứ? Tuy nhiên loại đồ vật này sẽ câu mất hồn người, dùng quá một thời gian sẽ thành nghiện, chờ hàng đêm xuân tiêu đi.

Sinh hoạt cá nhân của Âu Dương này rất phóng đãng, hễ đàn ông nào mà cô vừa mắt liền không suy nghĩ nhiều mà cùng lăn lộn lên giường, có khi còn sống chung một khoảng thời gian, nếu gã nào vẻ ngoài trông được nhưng không dùng được, cô liền đạp rơi, còn nếu đặc biệt xuất sắc, cô còn cho tiền.

Cho nên ở trong mắt cô, căn bản không coi trọng trách nhiệm trong các mối quan hệ, theo như suy nghĩ của cô thì đây là đại ân cô giúp cho Lật Lệ.

Nằm ở trên giường Lật Lệ gần như đã khỏa thân hoàn toàn, ánh mắt mơ màng, hơi thở gấp gáp, một đôi tay không kìm lòng nổi ôm lấy chính bầu ngực của mình mạnh mẽ xoa, Âu Dương cũng biết lần đầu dùng “ruồi bọ thần kỳ” sẽ có loại biểu hiện này, thuốc này có công hiệu rất mạnh mẽ, tính chất của thuốc khiến người nào sức khỏe mà hơi yếu, sau khi dùng thuốc ba ngày đi vệ sinh trong nước tiểu sẽ có tơ máu, đây cũng là phản ứng bình thường sau khi tuyến sinh dục bị kích thích mạnh mẽ, thực ác độc!

- Lật Lệ, Lật Lệ…

Gọi liên tiếp hai tiếng, Lật Lệ ánh mắt đã dại ra không có đáp lại, Âu Dương liền bẻ đốt ngón tay kêu vang, không nhịn được bật cười:

- Quả thật vô cùng lẳng lơ, cô thật đúng là cái cây hái ra tiền a, một phát được 500 ngàn? Về sau chỉ cần bán cô cũng khiến tôi phát đạt rồi!.

Cô giơ tay vạch chiếc quần nhỏ của Lật Lệ ra, nhéo một cái lên chiếc mông vểnh, khiến cho Lật Lệ rên rỉ lên:

- Sảng khoái hay khó chịu a?

-…Dễ chịu.

Lật Lệ há mồm thở dốc, ánh mắt mơ mơ màng màng, theo bản năng sinh lý, nâng chiếc mông vểnh lên cao.

- Ha…Mẹ nó, không lẳng lơ cũng không được? Lật Lệ a, chờ tôi tìm đàn ông đến làm cô, cô sẽ càng thích, có muốn hay không?

- Muốn, muốn nữa….

Lật Lệ đáng thương nước miếng đã chảy cả ra, có thể thấy được loại “ruồi bọ” này ác độc cỡ nào?

Âu Dương xác định lúc này cô đã tiến vào giai đoạn bùng nổ, hừ một tiếng liền lắc lắc mông ra ngoài. Khi Lật Lệ ở phòng ngủ cũng không có bất cứ kẻ nào dám đi vào quấy rầy, đây là quy định do cô đặt ra, ngoại trừ Âu Dương, ai vi phạm sẽ trực tiếp bị đuổi việc.

Đường Sinh theo sự dẫn dắt của Nhãn Tình Tả đi tới phòng hóa trang ở hậu trường, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Mẫn Hào đang đứng ở cửa phòng đó xoa xoa hai tay, lúc trước Đường Dục muốn giới thiệu mình với y nhưng Đường Sinh không đồng ý vì thấy không cần thiết liền lắc đầu từ chối, Đường Dục cũng không nhiều chuyện nữa.

Nhưng trong lòng Đường Sinh đối với y vẫn nhận biết, Nhãn Tình Tả cũng nhìn thấy y, thấp giọng ở bên tai Đường Sinh nói, cô biết Mẫn Hào này, đã theo đuổi Lật Lệ mấy tháng nay, có thể nói những người bên cạnh Lật Lệ không ai là không thấy qua y.

Đường Sinh nghe xong, không ngờ những người này cũng muốn dùng quy tắc ngầm đối với Lật Lệ, trong lòng liền thở dài, xem, vừa mới có chút danh tiếng thì đã rước lấy một đống phiền toái, hơn nữa những người này không phải là thật tâm muốn theo đuổi ngươi mà chỉ là ôm tâm tư chơi đùa một chút, bởi bọn họ không muốn cho cô trong sạch thuần khiết, mặc dù hiện tại cô vẫn trong sạch nhưng sớm muộn cũng sẽ bị vấy bẩn mà thôi, dường như tại cái giới này, những nữ nhân thật sự sạch sẽ quả thật rất hiếm.

Mẫn Hào cũng nhìn thấy Nhãn Tình Tả lại đây, còn dẫn theo một tên đẹp trai, hở, định làm gì? Chẳng lẽ Nhãn Tình Tả cô cũng dắt khách cho Lật Lệ? Ý nghĩ nhạy cảm này vừa hiện lên trong đầu y liền đối với Đường Sinh xuất hiện địch ý mãnh liệt, ngoài miệng vẫn hướng Nhãn Tình Tả khách khí chào:

- Nhãn Tình Tả, cô vẫn rất đẹp nha!

- Cám ơn công tử Mẫn, sao cậu lại đứng ở chỗ này? Chờ gặp Lật Lệ sao?

Nhãn Tình Tả khách sáo đáp lời, trong giao tiếp cô không hề làm mất lòng người nào, cho dù là ai cũng đều xử sự nhã nhặn lễ độ, này cũng là một loại khiêm tốn, hơn nữa lại rất dễ dàng đạt được thiệm cảm của người khác, kể cả những người có quyền có thế.

- Ha, đúng là thế…

Trong lòng y cũng không rõ Âu Dương thuyết phục Lật Lệ như thế nào, nhưng cảm thấy cô ta tự tin như thế cũng nhịn không được ảo tượng và khát vọng mãnh liệt, Nhãn Tình Tả không muốn để ý nhiều đến y liền dẫn Đường Sinh đi vào, điều này khiến Mẫn Hào rất bất mãn.

Nhưng mà suy nghĩ một chút thì Nhãn Tình Tả là cổ đông của Trung Hoàn Âm Ảnh, lại kiêm trọng trách hướng dẫn Lật Lệ, từ sắp đặt kế hoạch đến tất cả mọi quản lý, bao gồm tìm những người tài trong các lĩnh vực, nào là tác giả nhạc và lời bài hát, ban nhạc vân vân, đều là do Nhãn Tình Tả nhiều lần tuyển chọn tinh vi, công lao của cô là rất to lớn.

Nhưng cô lại không phải là người đại diện chuyên nghiệp, vậy nên cuối cùng vẫn phải tuyển chọn Âu Dương, như thế cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Vừa vào phòng hóa trang liền nhìn thấy mấy người bảo vệ dũng mãnh nhanh nhẹn, bọn họ thấy Đường Sinh cùng Nhãn Tình Tả đi vào cũng chả thèm hỏi đến.

Đi vào trong những người mà hắn gặp đều là phụ nữ, nào là chuyên gia hóa trang, chuyên gia chụp ảnh, thiết kế trang phục linh tinh, đầy đủ nhân vật, mọi người khi thấy Nhãn Tình Tả đều cung kính chào hỏi, ai bảo người ta hiện giờ là một trong những cổ đông? Đi vào trong nữa thì gặp được Âu Dương.

Âu Dương đang định chạy ra để gọi Mẫn Hào đi vào, vừa thấy Nhãn Tình Tả đến đây, không khỏi luống cuống:

- Ai, sao chị lại quay lại?

- Ừ, tôi đưa một người bạn đến gặp Lật Lệ, bọn họ có quen biết nhau từ trước.

Nhãn Tình Tả giới thiệu Đường Sinh cho Âu Dương.

- Chào tiểu thư Âu Dương.

Đường Sinh rất khách khí chủ động bắt tay với cô ta, trong lòng Âu Dương lúc này có quỷ, nắm tay qua loa liền nhíu mày.

- Nhãn Tình, hiện tại tâm trạng Lật Lệ không được tốt lắm, không muốn gặp ai cả, hai người cứ đi ra ngoài đi, đợi cô ấy ổn định cảm xúc một chút….

Nhãn Tình Tả ngẩn người, kéo cô ta ra chỗ khác khoảng hai bước rồi nói nhỏ:

- Cô đừng có gây khó dễ cho tôi, người này, Đường Dục cũng không thể trêu vào.

Âu Dương hơi chấn động, càng cảm thấy hoảng sợ nhưng vẫn kiên trì nói:

- Thật sự là Lật Lệ tâm trạng không được tốt, cô đi khuyên nhủ hắn ta, để lần sau gặp đi.

- Cô đừng can thiệp vào, để tôi vào nói chuyện với Lật Lệ…

Nhãn Tình Tả hơi không vui, tôi không thể đắc tội với vị thiếu gia này được, cô liền xoay người hướng vào trong định đi tiếp, Âu Dương không giữ chặt cô liền cũng xoay người đuổi theo, vừa đi vừa nói:

- Ài, cô cũng đừng có vào, cô ấy không muốn gặp ai cả!

Nói cái gì vậy? Cô ấy không muốn gặp ai chứ sao đến cả tôi cô ấy cũng không muốn gặp? Nhãn Tình Tả có chút kinh ngạc:

- Vậy thì tôi đây càng phải vào khuyên bảo cô ấy….

Nhãn lực Đường Sinh rất tinh tường, nhìn thấy trong con ngươi của Âu Dương hiện lên vẻ kinh hoảng liền cảm thấy có gì đó không thích hợp, lại nghĩ đến vẻ mặt hưng phấn đang không ngừng chà xát hai tay vào nhau của Mẫn Hào khi đứng ở cửa liền cảm thấy được có chút quái dị, có ý gì đây? chuyện này có vẻ mờ ám đây? Hắn liền lấy điện thoại di động ra tìm đến dãy số của Lật Lệ mà bản thân đưa cho cô lúc trước, đây là số hắn đưa cho cô dùng khi có việc, lúc trước Lật Lệ cũng không có di động.

Nhưng di động lại không có ai nhận, chỉ có những âm thanh vang lên, Đường Sinh nhíu mày, điện thoại của mình mà Lật Lệ cũng không nhận?

Nhãn Tình Tả cũng không thèm nghe lý do của Âu Dương, tiến thẳng đến phòng ngủ của Lật Lệ

- Có gì cứ để tôi và cô ấy nói chuyện, OK?

Cô nhất định phải đi vào, Âu Dương thấy lần này muốn qua mắt Nhãn Tình Tả là không thể được, xem ra là phải chia cho cô ta một chút tiền rồi, vai nhún nhún tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Hai người đẩy cửa vào trước, để Đường Sinh đứng ở bên ngoài, Đường Sinh cũng không dám xông vào, nếu chẳng may người ta đang thay quần áo thì sao bây giờ? Hắn cũng chẳng gấp, trong bụng nghĩ Lật Lệ không nhận điện thoại có thể là do đang bận gì đó, hai tay lại nhét túi quần đứng chờ.

Nhãn Tình Tả vừa bước vào liền trợn tròn mắt, Lật Lệ cứ như gái gọi, nằm ở trên giường lăn lộn rên rỉ, tay ở trên người tự sờ tự bóp, Âu Dương cũng không biết xấu hổ để xuất:

- Nhãn Tình, cô nghe tôi nói, cô ấy muốn được hoan nghênh thì thế nào cũng phải để cho người ta làm cô ấy!

- Cô, không ngờ cô dám bỏ thuốc cô ấy?

Sự khiếp sợ của Nhãn Tình Tả bộc lộ trong lời nói, không ngờ điều phi lý này lại là sự thực.

- Nhãn Tình, tôi cũng chẳng có cách nào khác, cô có biết tôi hy vọng cô ấy trở nên nổi tiếng như thế nào không? Cô ta là cái cây hái ra tiền cho chúng ta, để cho Mẫn Hào…

Nhãn Tình Tả đột nhiên nâng tay lên cho cô ta một cái tát vang dội, đẩy Âu Dương đang trong mộng tưởng ra:

- Cô không muốn sống nữa phải không? Cô có biết làm như vậy sẽ có hậu quả như thế nào không? Cô cho là cô ấy chỉ là ngôi sao ca nhạc nho nhỏ không có thế lực gì hay sao? Mẹ kiếp, cô thực ngu xuẩn!

Cô lại giơ tay lên giáng thêm một bạt tai nữa:

- Tôi nói cho cô biết, Âu Dương, cho dù giữa chúng ta đã có nhiều năm giao tình, tôi cũng không thể cứu cô được, cô quỳ xuống đó mà cầu nguyện đi.

Nhãn Tình Tả có chút cuồng loạn, gương mặt xinh đẹp tức đến trắng bệch, liền xoay người ra khỏi phòng.

Trên mặt Âu Dương đau đến bỏng rát, cô ta biết dường như Nhãn Tình Tả có người để dựa dẫm, lúc này nghe giọng điệu của cô thì biết là không hay rồi.

Ở bên ngoài, Nhãn Tình Tả cũng không biết phải nói như thế nào với Đường Sinh, ậm ừ nửa ngày mới mở miệng nói:

- Đều là do tôi không tốt, thiếu chút nữa đã hại Lật Lệ, tôi lập tức sẽ tống cổ con Âu Dương này đi, xin cậu tha thứ cho sai lầm này của tôi…

Cô trước hết là cầu xin tha thứ đã, tâm vô cùng chột dạ!

Đường Sinh cảm thấy trong lòng nặng nề, sắc mặt ngưng trọng, cũng không nói gì, chỉ hất cằm, ý là đi vào đã, Nhãn Tình Tả thở dài, đành phải dẫn hắn đi vào trước, Đường Sinh vừa vào liền liếc mắt thấy thân thể tuyết trắng của Lật Lệ đang quay cuồng rối loạn trên giường, váy còn đang vướng trên đầu gối.

Trong nháy mắt hắn liền hiểu rõ mọi chuyện, không ngờ lại đúng với những gì mình suy đoán, mụ Âu Dương này dẫn mối cho tên Mẫn Hào bên ngoài, còn dùng loại thủ đoạn hạ lưu bỏ thuốc cho Lật Lệ uống? Sắc mặt Đường Sinh lập tức trở nên lạnh như băng:

- Cô là người đại diện của Lật Lệ?

Câu này là để hỏi Âu Dương, chỉ có điều giờ phút này ánh mắt Đường Sinh lạnh như băng, hỏi như thế này là có lý do của nó, cô là người đại diện của cô ấy lại để cho cô ấy thành cái dạng này? Mẹ kiếp, cô có phải con người hay không?

- Cô còn có chút tính người nào không?

Câu nói tiếp theo nói, không chỉ Âu Dương run sợ mà ngay cả Nhãn Tình Tả chân cũng run rẩy, xong đời rồi, Đại thiếu gia họ Đường nổi giận thật rồi.

Quả thật Đường Sinh giờ phút này là vô cùng tức giận, lấy điện thoại di động ra gọi cho Quân Lão Ngũ:

- Lão Ngũ, cậu đem vài người đi đến hậu trường một chút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK