- Ta cũng mua loại thứ hai....
- ta cảm thấy Sở Mộ có lẽ có thể ngăn cản mấy chiêu, vì bảo thủ một chút. Ta mua loại thứ ba, dù sao thua cũng chỉ mất năm ngàn khối linh thạch cực phẩm. Thắng thì có thể nhận được một vạn khối linh thạch cực phẩm nha.
- Ta mua loại thứ ba và thứ tư. Tất cả ba vạn khối linh thạch cực phẩm.
Sở Mộ im lặng, không nói gì. Hắn biết rõ mình bị xem thường, nhưng mà thật không ngờ lại bị xem thường thảm tới như vậy.
- Vị bằng hữu này, ngươi định như thế nào? Ta khuyên ngươi vẫn nên mua loại thứ hai, như vậy mới an toàn một ít. Sở Mộ có lẽ có thể vượt qua ba chiêu của Dương Liên PHong.
Sở Mộ xếp hàng, Kiếm giả phía sau lập tức nói với hắn.
- Sở Mộ này chẳng lẽ lại yếu như vậy sao?
Sở Mộ cười nói.
- Ta chưa từng thấy qua Sở Mộ này, không biết thực lực của hắn rốt cuộc thế nào. Bất quá ta cũng n ghe nói Sở Mộ này không có bất kỳ chỗ dựa vào, sau khi trở thành kiếm thú sơ cấp thường đi ra ngoài săn bắn lấy điểm tích lũy, rồi mới lại tiến vào Ngộ Đạo tháp tu luyện. Nửa năm trôi qua thực lực nhất định không tăng tiến được bao nhiêu. Mà Dương Liên Phong vốn thực lực rất lợi hại, lại được Ngọc Kiếm bang toàn lực ủng hộ. Đồn rằng hắn đã lĩnh ngộ tới sáu thành kiếm ý, vô cùng đáng sợ.
Kiếm giả sau lưng Sở Mộ hưng phấn nói, giống như súng máy, liên tiếp bắn ra vậy.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ gật đầu, như vậy cũng tốt. Tối thiểu tất cả mọi người đều xem thường hắn, như vậy hắn mới có thêm thu hoạch.
Đội ngũ tiến lên, rốt cuộc cũng tới phiên Sở Mộ.
- Mua loại thứ mấy?
Người của Cự thú tiền trang hỏi.
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ khẽ cười nói.
- Mua Sở Mộ thắng? Là loại thứ mấy?
Người nọ gật đầu, lặp lại lời nói của Sở Mộ một lần, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía Sở Mộ hỏi:
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ lặp lại một lần, ngữ khí lạnh nhạt.
- Mua Sở Mộ thắng? Ngươi điên rồi sao?
Người của Cự Thú tiền trang hét lớn.
Những Kiếm giả khác cũng kịp phản ứng, liên tục kinh hãi, dùng ánh mắt giống như người điên nhìn qua Sở Mộ. Cho rằng Sở Mộ bị dideen.
- Sao vậy? Các ngươi mở đặt cược, lại chỉ để cho người ta đặt Dương Liên Phong thắng mà không dám để cho người ta đặt Sở Mộ thắng sao?
Sở Mộ không tức giận mà chỉ cười nhạt, nói.
- Chuyện này....
Nhân viên này không có cách nào, bởi vì quả thực Cự Thú tiền trang bọn họ không có mở đặt cược như vậy.
- Đã mở đặt cược đương nhiên phải tiếp luận bất kỳ hình thức đặt cược nào.
Một đạo thanh âm vang lên, trong Cự Thú tiền trang có một lão giả cao gầy đi ra, chắp hai tay sau lưng, bộ dáng nhàn nhã không thôi. Trên mặt mang theo nụ cười quái dị, nhìn Sở Mộ một lát rồi nói:
- Ngươi định đặt Sở Mộ thắng thế nào? Không bằng như vậy đi, ngươi đã muốn đặt cược Sở Mộ thắng, tỏ vẻ ngươi có tin tưởng rất lớn với Sở Mộ. Vậy thì chơi lớn một chút, đánh bạc Sở Mộ một chiêu đanh bại Dương Liên Phong, tỉ lệ đặt cược gấp trăm lần. Nếu như không dám thì đừng có tới nơi này quấy rối.
Sở Mộ cảm thấy vẻ mặt của đối phương có chút quái dị, nhất là nhìn ánh mắt đối phương, nói không chừng đối phương nhận biết hắn.
Đã như vậy, ở bên trong đó nhất định sẽ không có chuyện đơn giản như vậy.
- Được, vậy ta đặt một trăm vạn linh thạch cực phẩm, đánh cuộc Sở Mộ dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.
Sở Mộ không chút do dự nói.
- Một trăm vạn....
- Linh thạch cực phẩm?
Lập tức đám Kiếm giả chung quanh thét lên không ngừng, hít sâu một ngụm khí lạnh, rung động không thôi.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha, đó là số lượng không ít.
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, vậy có thể đạt được một ức cực phẩm linh thạch nha.
Một Kiếm giả có chút thất thần, thì thào nói.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm quả thực khiến cho rất nhiều người cảm thấy rung động, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận được. Dù sao số người trong Man Hoang thánh thành có thể xuất ra được số lượng linh thạch cực phẩm đó cũng không ít.
Nhưng mà một ức linh thạch cực phẩm thì lại khác. Người có thể lấy ra nó, hoặc là thế lực lớn, hoặc là Kiếm giả Kiếm Vương cấp.
- Làm sao có thể? Sở Mộ sao có thể đánh bại Dương Liên Phong? Lại càng không cần nói tới một chiêu.
Đối mặt với tiếng nghị luận của mọi người, Sở Mộ không nói gì thêm mà lấy ra từng rương linh thạch cực phẩm. Một rương một vạn khối, toornog cộng có một trăm rương.
Có thể nói những linh thạch cực phẩm này là đại bộ phận linh thạch cuối cùng của Sở Mộ.
Nếu như thua, linh thạch dự trữ của Sở Mộ xuống tới mức thấp nhất. Nếu như thắng, vậy một ức linh thạch cực phẩm, khoản tài phú này đủ để so sánh với một ít cường giả Kiếm Vương cấp.
Thiên đường và địa ngục chỉ cách một chiêu mà thôi.
Trong rung động, người Cự Thú tiền trang lấy ra chứng nhận đặt cược cho Sở Mộ rồi nói:
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên PHong, vậy ngươi có thể dùng thứ này tới tiền trang chúng ta nhận lấy một ức linh thạch cực phẩm. Nhớ kỹ, tiền trang chúng ta chỉ nhận giấy chứ không nhận người.
Nói xong, lão giả cao gầy của tiền trang này trào phúng nói:
- Bất quá ta nghĩ coi như ngươi ném tờ giấy này đi cũng không có vấn đề gì. Bởi vì Sở Mộ sẽ thua dưới thân kiếm của Dương Liên Phong.
- Vậy thì mỏi mắt mong chờ.
Sở Mộ tiếp nhận tờ giấy rồi ném vào trong giới chỉ không gian của mình. Mà lão giả cao gầy nhìn chằm chằm vào tay Sở Mộ, thân thể run lên, đồng tử co rút lại, như có điều suy nghĩ. Sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, khóe miệng nở nụ cười âm lãnh.
Hắn là một chấp sự của Cự Thú tiền trang này, đồng thời cũng là người có một ít quan hệ thân thích với Dương Liên Phong, cũng chính bởi vì như vậy hắn mới có thể ủng hộ Dương Liên Phong như thế, nhằm vào Sở Mộ như thế.
Bất quá hắn từ trên ngón tay của Sở Mộ nhìn thấy một thứ bất thường. Vì xác nhận có phải hay không, hắn phải trở về tra tư liệu tương quan một chút.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như trước, từ phía đông bay lên cao, tỏa ra quang mang màu vàng chiếu rọi khắp Man Hoang cổ vực. Lúc này trong Man Hoang thánh thành náo nhiệt vô cùng.
- Sở Mộ và Dương Liên Phong...
Một thanh niên bình thường đi vào trong cửa thành, miệng thì thào lẩm bẩm nói một câu, miệng nở nụ cười. Hắn chính là Phong Thất biến mất nửa năm vừa rồi. Lúc trở lại, khí tức trên người hắn so với nửa năm trước còn mạnh mẽ hơn gấp đôi.
- ta cảm thấy Sở Mộ có lẽ có thể ngăn cản mấy chiêu, vì bảo thủ một chút. Ta mua loại thứ ba, dù sao thua cũng chỉ mất năm ngàn khối linh thạch cực phẩm. Thắng thì có thể nhận được một vạn khối linh thạch cực phẩm nha.
- Ta mua loại thứ ba và thứ tư. Tất cả ba vạn khối linh thạch cực phẩm.
Sở Mộ im lặng, không nói gì. Hắn biết rõ mình bị xem thường, nhưng mà thật không ngờ lại bị xem thường thảm tới như vậy.
- Vị bằng hữu này, ngươi định như thế nào? Ta khuyên ngươi vẫn nên mua loại thứ hai, như vậy mới an toàn một ít. Sở Mộ có lẽ có thể vượt qua ba chiêu của Dương Liên PHong.
Sở Mộ xếp hàng, Kiếm giả phía sau lập tức nói với hắn.
- Sở Mộ này chẳng lẽ lại yếu như vậy sao?
Sở Mộ cười nói.
- Ta chưa từng thấy qua Sở Mộ này, không biết thực lực của hắn rốt cuộc thế nào. Bất quá ta cũng n ghe nói Sở Mộ này không có bất kỳ chỗ dựa vào, sau khi trở thành kiếm thú sơ cấp thường đi ra ngoài săn bắn lấy điểm tích lũy, rồi mới lại tiến vào Ngộ Đạo tháp tu luyện. Nửa năm trôi qua thực lực nhất định không tăng tiến được bao nhiêu. Mà Dương Liên Phong vốn thực lực rất lợi hại, lại được Ngọc Kiếm bang toàn lực ủng hộ. Đồn rằng hắn đã lĩnh ngộ tới sáu thành kiếm ý, vô cùng đáng sợ.
Kiếm giả sau lưng Sở Mộ hưng phấn nói, giống như súng máy, liên tiếp bắn ra vậy.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ gật đầu, như vậy cũng tốt. Tối thiểu tất cả mọi người đều xem thường hắn, như vậy hắn mới có thêm thu hoạch.
Đội ngũ tiến lên, rốt cuộc cũng tới phiên Sở Mộ.
- Mua loại thứ mấy?
Người của Cự thú tiền trang hỏi.
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ khẽ cười nói.
- Mua Sở Mộ thắng? Là loại thứ mấy?
Người nọ gật đầu, lặp lại lời nói của Sở Mộ một lần, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía Sở Mộ hỏi:
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
- Ta mua Sở Mộ thắng.
Sở Mộ lặp lại một lần, ngữ khí lạnh nhạt.
- Mua Sở Mộ thắng? Ngươi điên rồi sao?
Người của Cự Thú tiền trang hét lớn.
Những Kiếm giả khác cũng kịp phản ứng, liên tục kinh hãi, dùng ánh mắt giống như người điên nhìn qua Sở Mộ. Cho rằng Sở Mộ bị dideen.
- Sao vậy? Các ngươi mở đặt cược, lại chỉ để cho người ta đặt Dương Liên Phong thắng mà không dám để cho người ta đặt Sở Mộ thắng sao?
Sở Mộ không tức giận mà chỉ cười nhạt, nói.
- Chuyện này....
Nhân viên này không có cách nào, bởi vì quả thực Cự Thú tiền trang bọn họ không có mở đặt cược như vậy.
- Đã mở đặt cược đương nhiên phải tiếp luận bất kỳ hình thức đặt cược nào.
Một đạo thanh âm vang lên, trong Cự Thú tiền trang có một lão giả cao gầy đi ra, chắp hai tay sau lưng, bộ dáng nhàn nhã không thôi. Trên mặt mang theo nụ cười quái dị, nhìn Sở Mộ một lát rồi nói:
- Ngươi định đặt Sở Mộ thắng thế nào? Không bằng như vậy đi, ngươi đã muốn đặt cược Sở Mộ thắng, tỏ vẻ ngươi có tin tưởng rất lớn với Sở Mộ. Vậy thì chơi lớn một chút, đánh bạc Sở Mộ một chiêu đanh bại Dương Liên Phong, tỉ lệ đặt cược gấp trăm lần. Nếu như không dám thì đừng có tới nơi này quấy rối.
Sở Mộ cảm thấy vẻ mặt của đối phương có chút quái dị, nhất là nhìn ánh mắt đối phương, nói không chừng đối phương nhận biết hắn.
Đã như vậy, ở bên trong đó nhất định sẽ không có chuyện đơn giản như vậy.
- Được, vậy ta đặt một trăm vạn linh thạch cực phẩm, đánh cuộc Sở Mộ dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.
Sở Mộ không chút do dự nói.
- Một trăm vạn....
- Linh thạch cực phẩm?
Lập tức đám Kiếm giả chung quanh thét lên không ngừng, hít sâu một ngụm khí lạnh, rung động không thôi.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha, đó là số lượng không ít.
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, vậy có thể đạt được một ức cực phẩm linh thạch nha.
Một Kiếm giả có chút thất thần, thì thào nói.
Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm quả thực khiến cho rất nhiều người cảm thấy rung động, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận được. Dù sao số người trong Man Hoang thánh thành có thể xuất ra được số lượng linh thạch cực phẩm đó cũng không ít.
Nhưng mà một ức linh thạch cực phẩm thì lại khác. Người có thể lấy ra nó, hoặc là thế lực lớn, hoặc là Kiếm giả Kiếm Vương cấp.
- Làm sao có thể? Sở Mộ sao có thể đánh bại Dương Liên Phong? Lại càng không cần nói tới một chiêu.
Đối mặt với tiếng nghị luận của mọi người, Sở Mộ không nói gì thêm mà lấy ra từng rương linh thạch cực phẩm. Một rương một vạn khối, toornog cộng có một trăm rương.
Có thể nói những linh thạch cực phẩm này là đại bộ phận linh thạch cuối cùng của Sở Mộ.
Nếu như thua, linh thạch dự trữ của Sở Mộ xuống tới mức thấp nhất. Nếu như thắng, vậy một ức linh thạch cực phẩm, khoản tài phú này đủ để so sánh với một ít cường giả Kiếm Vương cấp.
Thiên đường và địa ngục chỉ cách một chiêu mà thôi.
Trong rung động, người Cự Thú tiền trang lấy ra chứng nhận đặt cược cho Sở Mộ rồi nói:
- Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên PHong, vậy ngươi có thể dùng thứ này tới tiền trang chúng ta nhận lấy một ức linh thạch cực phẩm. Nhớ kỹ, tiền trang chúng ta chỉ nhận giấy chứ không nhận người.
Nói xong, lão giả cao gầy của tiền trang này trào phúng nói:
- Bất quá ta nghĩ coi như ngươi ném tờ giấy này đi cũng không có vấn đề gì. Bởi vì Sở Mộ sẽ thua dưới thân kiếm của Dương Liên Phong.
- Vậy thì mỏi mắt mong chờ.
Sở Mộ tiếp nhận tờ giấy rồi ném vào trong giới chỉ không gian của mình. Mà lão giả cao gầy nhìn chằm chằm vào tay Sở Mộ, thân thể run lên, đồng tử co rút lại, như có điều suy nghĩ. Sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, khóe miệng nở nụ cười âm lãnh.
Hắn là một chấp sự của Cự Thú tiền trang này, đồng thời cũng là người có một ít quan hệ thân thích với Dương Liên Phong, cũng chính bởi vì như vậy hắn mới có thể ủng hộ Dương Liên Phong như thế, nhằm vào Sở Mộ như thế.
Bất quá hắn từ trên ngón tay của Sở Mộ nhìn thấy một thứ bất thường. Vì xác nhận có phải hay không, hắn phải trở về tra tư liệu tương quan một chút.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như trước, từ phía đông bay lên cao, tỏa ra quang mang màu vàng chiếu rọi khắp Man Hoang cổ vực. Lúc này trong Man Hoang thánh thành náo nhiệt vô cùng.
- Sở Mộ và Dương Liên Phong...
Một thanh niên bình thường đi vào trong cửa thành, miệng thì thào lẩm bẩm nói một câu, miệng nở nụ cười. Hắn chính là Phong Thất biến mất nửa năm vừa rồi. Lúc trở lại, khí tức trên người hắn so với nửa năm trước còn mạnh mẽ hơn gấp đôi.