- Dương Liên Phong thông qua khảo hạch kiếm thú, đây là chuyện trong dự liệu, bất quá Sở Mộ này là ai?
- Nghe nói Kiếm giả gọi là Sở Mộ này tuổi còn rất trẻ, hơn nữa cũng tương đối có thiên phú. Trước đó khi khảo thí lực công kích ở kiếm bia biểu hiện ra lực công kích của Kiếm Tôn bình thường. Lúc ấy hắn chỉ vẻn vẹn có tu vi Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong mà thôi.
- Ồ? Như vậy xem ra Kiếm giả gọi là Sở Mộ này sao có đủ vốn liếng chống lại Dương Liên Phong chuwss/
- Nói thì nói như vậy, nhưng mà Kiếm giả gọi là Sở Mộ này thế đơn lực bạc. Cách cuộc chiến sinh tử chỉ còn nửa năm. Không cẩn thận sau nửa năm nữa hắn sẽ không còn sống trên cõi đời này nữa.
- Dương Liên Phong rất được bang chủ Ngọc Kiếm bang ưu ái. Hiện tại lại trở thành Kiếm thú, nhất định sẽ được bồi dưỡng trọng điểm. Trong vòng nửa năm ngắn ngủi thực lực tất sẽ nhảy lên. Ta xem trọng hắn.
Trong Thánh thành xuất hiện đủ loại nghị luận, bất quá trên cơ bản đều coi trọng Dương Liên Phong, cho rằng Sở Mộ sẽ có kết cục không tốt.
Bởi vì bọn họ không có chút lý giải nào về Sở Mộ, đối với Dương Liên Phong lại tương đối hiểu rõ.
Trong Ngọc Kiếm bang.
- Lại muốn chiến một trận sinh tử với Liên Phong sao? Lập tức đi điều tra chi tiết người này cho ta, nếu như uy hiếp quá lớn thì trực tiếp diệt trừ.
Bang chủ Ngọc Kiếm bang lạnh lùng nói.
- Vâng.
Có được Kiếm thú lệnh, Sở Mộ đã có tư cách tùy ý ra vào Man Hoang thánh thành, bất quá nếu như muốn ngây ngốc ở chỗ này lâu dài thì phải mua sắm một căn phòng.
Phương Chuyên đối với Man Hoang thánh thành vô cùng quen thuộc, bởi vì hắn đã lăn lộn ở đây được bảy tám năm. Có thể nói là bản đồ sống của Man Hoang thánh thàhn, thậm chí đối với rất nhiều nơi trong Man Hoang cổ vực hắn cũng hiểu rất rõ.
Sau khi biết rõ đại khái Sở Mộ chỉ có một mình đi vào Man Hoang thánh thành này, Phương Chuyên chủ động kết giao với Sở Mộ, hắn đối với Thánh thành ngũ tú dường như có tâm lý mâu thuẫn.
Có lẽ chuyện này có liên quan tới một đoạn kinh nghiệm trong quá khứ.
Dưới sự dẫn dắt của Phương Chuyên, Sở Mộ rất nhanh mua sắm một căn phòng ở khu vực không tính là phồn hoa trong Man Hoang thánh thành. Đây là một tiểu viện đại khái chừng sáu mươi mét vuông, một gian phòng và một phòng khách cùng với một tiểu viện.
Nơi này chỉ dùng để ở, một mình Sở Mộ không cần nơi quá lớn.
Mặc dù là như vậy, tiểu viện chỉ lớn sáu mươi mét vuông này cũng mất hơn sáu trăm vạn khối linh thạch Thượng phẩm mới có thể mua được.
Trong Man Hoang thánh thành, giá cả của tiểu viện rất cao. Rẻ nhất cũng phải mất năm vạn khối Linh thạch thượng phẩm. Đắt tiền nhất thậm chí đạt tới mấy trăm vạn. Nếu như là một tiểu viện lớn chừng một trăm thước vuông mà nói, cũng cần ba ngàn vạn linh thạch thượng phẩm. Đây tuyệt đối là cái giá mà đại đa số các Kiếm giả Nguyên cực cảnh đều không thể lấy ra được.
Sở Mộ có thể lấy ra được, bất quá đối với hắn mà nói, ba ngàn vạn khối linh thạch thượng paharm cũng không ít, không đáng dùng để đi mua một tòa tiểu viện như vậy.
Bên trong Man Hoang thánh thành, giá cả các tiểu viện khác nhau ở chỗ khu vực và diện tích. Cũng không nói tiểu viện càng đắt thì càng có trợ giúp đối với tu luyện. Như vậy chỉ cần tiểu viện không ở nơi quá vắng vẻ là được, Sở Mộ cũng có thể chấp nhận.
Bởi vì là kiếm thú sơ cấp cho nên khi mua tiểu viện được ưu đãi ba phần. Bởi vậy Sở Mộ chỉ cần trả hơn bốn trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm là được.
- Sở huynh đệ, bây giờ coi như ngươi là người có nhà rồi.
Phương Chuyên trêu ghẹo Sở Mộ.
- Nếu như Phương huynh nguyện ý cũng có thể mà.
Sở Mộ đã hiểu đối phương được vài phần. Phương Chuyên này lăn lộn bảy tám năm trong Man Hoang thánh thành này, đều chỉ đi thuê phòng mà thôi.
So với mua tiểu viện thì thuê phòng tiện hơn rất nhiều.
- Thuê phòng là thói quen của ta rồi.
Phương Chuyên cười nói:
- Vẫn nên dùng linh thạch vào chỗ khác thì tốt hơn, tăng thực lực lên mới là quan trọng nhất.
Phương Chuyên có thể lăn lộn ở chỗ này bảy tám năm, hơn nữa sáu lần tham dự khảo hạch Kiếm thú mà còn sống, cuối cùng thông qua khảo hạch là bởi vì hắn có tính kiên trì rất cao. Thuê phòng, những linh thạch khác đều dùng vào việc làm tăng thực lực của hắn lên.
- Sở huynh đệ, kế tiếp ngươi có kế hoạch gì không?
Phương Chuyên hỏi.
- Đi Vạn Sát trận và Ngộ Đạo tháp nhìn xem.
Sở Mộ nói.
- Cũng đúng, qua nửa năm nữa Sở huynh đệ sẽ chiến một trận với Dương Liên Phong kia, nhất định phải trong thời gian nửa năm này cố gắng tăng thực lực lên.
Phương Chuyên gật đầu nói:
- Sở huynh đệ có bao nhiêu lý giải về Vạn Sát trận và Ngộ Đạo tháp?
- Xin Phương huynh chỉ giáo.
Sở Mộ nói.
- Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là ta lăn lộn ở nơi này lâu cho nên mới hiểu rõ hơn ngươi mà thôi.
Phương CHuyên cười ha hả nói:
- Vạn Sát trận chủ yếu là để chiến đấu. Trong Vạn Sát trận, lực lượng và kiếm nguyên vĩnh viễn không tiêu hao, có thể tùy ý thi triển kiếm kỹ, là nơi tuyệt hảo để tu luyện kiếm thuật. Mà tác dụng của Ngộ Đạo tháp là tăng lên ngộ tính, tăng cường lĩnh ngộ kiếm ý và áo nghĩa.
Sở Mộ gật gật đầu, cảm giác Phương Chuyên còn chưa nói hết.
- Vạn Sát trận không chia đẳng cấp, Ngộ Đạo tháp chia thành ba tầng.
Quả nhiên Phương Chuyên tiếp tục nói:
- Vạn Sát trận chỉ cần là kiếm thú là có thể vào. Tầng một Ngộ Đạo tháp thích hợp với kiếm thú sơ cấp. Tầng hai thích hợp với Kiếm thú trung cấp. Tầng ba thích hợp với kiếm thú cao cấp. Nghe nói tầng thứ nhất của Ngộ Đạo tháp có thể tăng cường ngộ tính lên gấp đôi. Tầng thứ hai có thể tăng cường gấp đôi ngộ tính so với tầng thứ nhất. Tầng thứ ba có thể tăng cường gấp ba bộ tính so với tầng thứ nhất.
- Ngộ tính tăng lên gấp ba lần sao?
Hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang mạnh mẽ.
Ngộ tính của hắn hết sức kinh người, nếu như một khi tăng lên gấp ba, không biết sẽ đạt tới tình trạng khủng bố nào, ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ.
Bất quá muốn đi vào tầng thứ ba, nhất định phải trở thành kiếm thú cao cấp mới được. Khi đó Sở Mộ phỏng đoán mình cũng đã rời khỏi Man hoang cổ vực này rồi.
- Tăng phúc ngộ tính lên gấp đôi cũng không tệ.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ mở miệng hỏi thăm:
- Vậy tiến vào Ngộ đạo tháp và Vạn sát trận còn có điều kiện gì khác hay không?
- Đương nhiên là cần, trở thành kiếm thú chỉ tính là đạt tiêu chuẩna àh tôi.
- Nghe nói Kiếm giả gọi là Sở Mộ này tuổi còn rất trẻ, hơn nữa cũng tương đối có thiên phú. Trước đó khi khảo thí lực công kích ở kiếm bia biểu hiện ra lực công kích của Kiếm Tôn bình thường. Lúc ấy hắn chỉ vẻn vẹn có tu vi Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong mà thôi.
- Ồ? Như vậy xem ra Kiếm giả gọi là Sở Mộ này sao có đủ vốn liếng chống lại Dương Liên Phong chuwss/
- Nói thì nói như vậy, nhưng mà Kiếm giả gọi là Sở Mộ này thế đơn lực bạc. Cách cuộc chiến sinh tử chỉ còn nửa năm. Không cẩn thận sau nửa năm nữa hắn sẽ không còn sống trên cõi đời này nữa.
- Dương Liên Phong rất được bang chủ Ngọc Kiếm bang ưu ái. Hiện tại lại trở thành Kiếm thú, nhất định sẽ được bồi dưỡng trọng điểm. Trong vòng nửa năm ngắn ngủi thực lực tất sẽ nhảy lên. Ta xem trọng hắn.
Trong Thánh thành xuất hiện đủ loại nghị luận, bất quá trên cơ bản đều coi trọng Dương Liên Phong, cho rằng Sở Mộ sẽ có kết cục không tốt.
Bởi vì bọn họ không có chút lý giải nào về Sở Mộ, đối với Dương Liên Phong lại tương đối hiểu rõ.
Trong Ngọc Kiếm bang.
- Lại muốn chiến một trận sinh tử với Liên Phong sao? Lập tức đi điều tra chi tiết người này cho ta, nếu như uy hiếp quá lớn thì trực tiếp diệt trừ.
Bang chủ Ngọc Kiếm bang lạnh lùng nói.
- Vâng.
Có được Kiếm thú lệnh, Sở Mộ đã có tư cách tùy ý ra vào Man Hoang thánh thành, bất quá nếu như muốn ngây ngốc ở chỗ này lâu dài thì phải mua sắm một căn phòng.
Phương Chuyên đối với Man Hoang thánh thành vô cùng quen thuộc, bởi vì hắn đã lăn lộn ở đây được bảy tám năm. Có thể nói là bản đồ sống của Man Hoang thánh thàhn, thậm chí đối với rất nhiều nơi trong Man Hoang cổ vực hắn cũng hiểu rất rõ.
Sau khi biết rõ đại khái Sở Mộ chỉ có một mình đi vào Man Hoang thánh thành này, Phương Chuyên chủ động kết giao với Sở Mộ, hắn đối với Thánh thành ngũ tú dường như có tâm lý mâu thuẫn.
Có lẽ chuyện này có liên quan tới một đoạn kinh nghiệm trong quá khứ.
Dưới sự dẫn dắt của Phương Chuyên, Sở Mộ rất nhanh mua sắm một căn phòng ở khu vực không tính là phồn hoa trong Man Hoang thánh thành. Đây là một tiểu viện đại khái chừng sáu mươi mét vuông, một gian phòng và một phòng khách cùng với một tiểu viện.
Nơi này chỉ dùng để ở, một mình Sở Mộ không cần nơi quá lớn.
Mặc dù là như vậy, tiểu viện chỉ lớn sáu mươi mét vuông này cũng mất hơn sáu trăm vạn khối linh thạch Thượng phẩm mới có thể mua được.
Trong Man Hoang thánh thành, giá cả của tiểu viện rất cao. Rẻ nhất cũng phải mất năm vạn khối Linh thạch thượng phẩm. Đắt tiền nhất thậm chí đạt tới mấy trăm vạn. Nếu như là một tiểu viện lớn chừng một trăm thước vuông mà nói, cũng cần ba ngàn vạn linh thạch thượng phẩm. Đây tuyệt đối là cái giá mà đại đa số các Kiếm giả Nguyên cực cảnh đều không thể lấy ra được.
Sở Mộ có thể lấy ra được, bất quá đối với hắn mà nói, ba ngàn vạn khối linh thạch thượng paharm cũng không ít, không đáng dùng để đi mua một tòa tiểu viện như vậy.
Bên trong Man Hoang thánh thành, giá cả các tiểu viện khác nhau ở chỗ khu vực và diện tích. Cũng không nói tiểu viện càng đắt thì càng có trợ giúp đối với tu luyện. Như vậy chỉ cần tiểu viện không ở nơi quá vắng vẻ là được, Sở Mộ cũng có thể chấp nhận.
Bởi vì là kiếm thú sơ cấp cho nên khi mua tiểu viện được ưu đãi ba phần. Bởi vậy Sở Mộ chỉ cần trả hơn bốn trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm là được.
- Sở huynh đệ, bây giờ coi như ngươi là người có nhà rồi.
Phương Chuyên trêu ghẹo Sở Mộ.
- Nếu như Phương huynh nguyện ý cũng có thể mà.
Sở Mộ đã hiểu đối phương được vài phần. Phương Chuyên này lăn lộn bảy tám năm trong Man Hoang thánh thành này, đều chỉ đi thuê phòng mà thôi.
So với mua tiểu viện thì thuê phòng tiện hơn rất nhiều.
- Thuê phòng là thói quen của ta rồi.
Phương Chuyên cười nói:
- Vẫn nên dùng linh thạch vào chỗ khác thì tốt hơn, tăng thực lực lên mới là quan trọng nhất.
Phương Chuyên có thể lăn lộn ở chỗ này bảy tám năm, hơn nữa sáu lần tham dự khảo hạch Kiếm thú mà còn sống, cuối cùng thông qua khảo hạch là bởi vì hắn có tính kiên trì rất cao. Thuê phòng, những linh thạch khác đều dùng vào việc làm tăng thực lực của hắn lên.
- Sở huynh đệ, kế tiếp ngươi có kế hoạch gì không?
Phương Chuyên hỏi.
- Đi Vạn Sát trận và Ngộ Đạo tháp nhìn xem.
Sở Mộ nói.
- Cũng đúng, qua nửa năm nữa Sở huynh đệ sẽ chiến một trận với Dương Liên Phong kia, nhất định phải trong thời gian nửa năm này cố gắng tăng thực lực lên.
Phương Chuyên gật đầu nói:
- Sở huynh đệ có bao nhiêu lý giải về Vạn Sát trận và Ngộ Đạo tháp?
- Xin Phương huynh chỉ giáo.
Sở Mộ nói.
- Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là ta lăn lộn ở nơi này lâu cho nên mới hiểu rõ hơn ngươi mà thôi.
Phương CHuyên cười ha hả nói:
- Vạn Sát trận chủ yếu là để chiến đấu. Trong Vạn Sát trận, lực lượng và kiếm nguyên vĩnh viễn không tiêu hao, có thể tùy ý thi triển kiếm kỹ, là nơi tuyệt hảo để tu luyện kiếm thuật. Mà tác dụng của Ngộ Đạo tháp là tăng lên ngộ tính, tăng cường lĩnh ngộ kiếm ý và áo nghĩa.
Sở Mộ gật gật đầu, cảm giác Phương Chuyên còn chưa nói hết.
- Vạn Sát trận không chia đẳng cấp, Ngộ Đạo tháp chia thành ba tầng.
Quả nhiên Phương Chuyên tiếp tục nói:
- Vạn Sát trận chỉ cần là kiếm thú là có thể vào. Tầng một Ngộ Đạo tháp thích hợp với kiếm thú sơ cấp. Tầng hai thích hợp với Kiếm thú trung cấp. Tầng ba thích hợp với kiếm thú cao cấp. Nghe nói tầng thứ nhất của Ngộ Đạo tháp có thể tăng cường ngộ tính lên gấp đôi. Tầng thứ hai có thể tăng cường gấp đôi ngộ tính so với tầng thứ nhất. Tầng thứ ba có thể tăng cường gấp ba bộ tính so với tầng thứ nhất.
- Ngộ tính tăng lên gấp ba lần sao?
Hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang mạnh mẽ.
Ngộ tính của hắn hết sức kinh người, nếu như một khi tăng lên gấp ba, không biết sẽ đạt tới tình trạng khủng bố nào, ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ.
Bất quá muốn đi vào tầng thứ ba, nhất định phải trở thành kiếm thú cao cấp mới được. Khi đó Sở Mộ phỏng đoán mình cũng đã rời khỏi Man hoang cổ vực này rồi.
- Tăng phúc ngộ tính lên gấp đôi cũng không tệ.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ mở miệng hỏi thăm:
- Vậy tiến vào Ngộ đạo tháp và Vạn sát trận còn có điều kiện gì khác hay không?
- Đương nhiên là cần, trở thành kiếm thú chỉ tính là đạt tiêu chuẩna àh tôi.