- Hơn mười vạn linh thạch...
Một kiếm vệ vô cùng đau đớn nói.
- Hừ. Chúng ta lấy không được hắn cũng đừng mong lấy được. Đi tới nơi khác tuần tra. Đợi tới lúc chúng ta thay ca, ta tự có chủ trương.
Tiểu đội trưởng kiếm vệ nói, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
...
Sở Mộ đã xé toang bụng của đầu Thực Linh thú này. Kết quả không tìm được vật gì. Có một điều kỳ lạ là đầu Thực Linh thú này không có nội tạng.
Cuối cùng Sở Mộ tìm được một viên ngọc giống như là trân châu, màu ngà sữa, lớn như long nhãn ở vị trí đầu não của Thực Linh thú.
Viên ngọc này không dính máu tươi, vô cùng sạch sẽ, hơn nữa lại tản mát ra một mùi thơm ngát, không nói rõ ra được là hương vị gì. Mùi thơm ngát này vừa mới tiến vào trong mũi đã khiến cho người ta cả mthayas tinh thần chấn động. Tạp niệm trong đầu tự động lùi bước, tinh thần sảng khoái. Toàn thân cao thấp đều thoải mái dễ chịu, mệt nhọc bay hết.
- Đây chính là Thực Linh châu gì đó sao?
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào viên ngọc màu ngà sữa trong tay, âm thầm nói.
Trừ từng đợt mùi thơm ngát khiến cho trong lòng hắn không có chút tạp niệm, mỏi mệt tiêu tan hết ra. Sở Mộ cũng cảm nhận được bên trong khỏa Thực Linh châu này có ẩn chứa một cỗ linh khí tinh thuần mà hùng hồn chấn động. So với linh khí chấn động bên trong linh thạch trung phẩm còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Có lẽ có thể so với linh thạch thượng phẩm.
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm ở chỗ bên trong khỏa Thực Linh châu này dường như sinh ra môt cỗ hấp lưc. Cỗ hấp lực này có thể làm ảnh hưởng tới phạm vi mười lăm mét quanh thân. Linh khí trong không khí ở phạm vi mười lăm mét chung quanh nhanh chóng kéo tới chung quanh. Không ngừng bị hút vào bên trong Thực Linh châu. Chỉ là Sở Mộ không có cách nào cảm thấy được linh khí bên trong Thực Linh châu càng thêm tinh thuần và hùng hậu.
Nhìn Thực Linh Châu trong tay, Sở Mộ thu nó vào trong oản luân không gian. Thầm nghĩ một tiếng, nhất định phải tìm điển tịch liên quan tới thứ này đọc qua một lần. Tìm một chút tư liệu về Thực Linh thú nữa.
Nhìn chung quanh một chút, không có phát hiện gì khác thường. Sở Mộ xuất kiếm thu linh thạch trung phẩm trên bức tường xuống.
Linh thạch hạ phẩm quá nhiều, khai thác từng khối phải phí rất nhiều thời gian. Hơn nữa linh thạch hạ phẩm đối với Sở Mộ hiện tại mà nói, chỉ có thể dùng tiêu hao ở Ngộ kiếm thất, lúc hắn tu luyện đều dùng linh thạch trung phẩm.
Qua một thời gian ngắn Sở Mộ rốt cuộc cũng có thể khai thác xong toàn bộ linh thạch trung phẩm. Tổng cộng là một trăm năm mươi ba khối, đủ để cho hắn tu luyện một thời gian thật dài.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi đây. Đi theo con đường lúc vào, Sở Mộ không ngừng đi lên trên. Trí nhớ của hắn rất tốt, không cần những biển báo kia cũng có thể tìm được đường chuẩn xác mà đi lên.
- Đại nhân, nghe nói bên trong xuất hiện Thực Linh thú, ngài có gặp phải nó không?
Kiếm vệ trước khi Sở Mộ tiến vào trong quặng mỏ từng nhắc nhở Sở Mộ nhìn thấy Thực Linh thú nên tranh thủ rời đi vừa nhìn thấy Sở Mộ, lập tức mở miệng nói.
- Không có việc gì. Đúng rồi. Ngươi biết tìm kiếm điển tịch có liên quan tới Thực Linh thú ở đâu không?
Sở Mộ mỉm cười, hỏi.
- Điển tịch liên quan tới Thực Linh thú ta cũng không quá rõ ràng. Chẳng qua nếu như đại nhân chỉ muốn hiểu rõ Thực Linh thú, như vậy chỗ ta có chút ghi chép.
Kiếm vệ này vừa nói, một mặt lại móc ra một cuốn sách mỏng trong ngực đưa cho Sở Mộ.
- Đa tạ.
Sở Mộ cười, tiếp nhận nó rồi nói tiếp:
- Ngươi tên là gì?
- Đại nhân, tiểu nhân gọi là Chu Chí.
Thái độ của kiếm vệ này vô cùng cung kính.
- Chu Chí, ta nhớ kỹ rồi. Sau khi xem xong ta sẽ trả lại cho ngươi.
Sở Mộ gật đầu nói với kiếm vệ thoạt nhìn chỉ hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi này.
- Không cần. Đại nhân, nội dung bên trong không cần nhìn tiểu nhân cũng có thể đọc làu làu.
Chu Chí vội vàng nói, có cảm giác như được sủng ái mà lo sợ.
- được rồi.
Sở Mộ gật đầu, không nói gì mà xoay người rời khỏi.
- Chu Chí, ngươi cần gì phải cung kính với hắn như vậy? Hắn ta bất quá chỉ là một tiểu tử chưa ráo máu đầu, chưa tới hai chục tuổi mà thôi.
Một tên kiếm vệ gần ba mươi tuổi khác thấp giọng nói.
- Ha ha, vị đại nhân này tu vi lợi hại hơn ta. Hơn nữa lại từ kiếm phủ tới. Tương lai thành tựu nhất định rất cao. Tôn kính đối phương như vậy là chuyện nên làm.
Chu Chí cười ha hả nói, bộ dáng như ngốc nghếch.
- hừ, còn không biết xấu hổ nói mình từ kiếm phủ tới. Lấy một vật của ngươi mà ngay cả tỏ vẻ một chút cũng không có.
Kiêm vệ kia chuyển chủ đề, tức giận, bất bình nói.
- Ha ha, không có gì. Đây chỉ là một bản viết tay mà thôi, không có giá trị gì cả.
Chu Chí lơ đễn nói.
- được rồi. Tính cách của ngươi quá tốt. Sớm muộn gì cũng chịu thiệt.
Sở Mộ một mặt chạy về động phủ của mình. Một mặt mở sách mà Chu Chí đưa cho hắn, đây là bản chép tay. Có lẽ là Chu Chí tự mình viết, hoặc là sao chép từ người khác.
Chữ viết bên trên tinh tế, xem qua đã khiến cho người ta cảm thấy thoải mái. Sở Mộ nhìn từng chữ một, dần dần cũng có lý giải rõ ràng về Thực Linh thú.
Trong độngp hủ, Sở Mộ ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển.
Giường này chỉ là dùng nham thạch đánh bóng mà thành. Bên trên có một khối bồ đoàn, chăn bông, gối, không có lấy một thứ gì khác.
Đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh mà nói, thời tiết nóng lạnh bình thường đã không có cách nào ảnh hưởng tới bọn họ. Cứ như vậy nằm xuống là có thể lập tức chìm vào trong giấc ngủ.
Trong động phủ, linh khí vô cùng tinh thuần. Nhất là trong phạm vi mười lăm mét, lấy Sở Mộ làm trung tâm. Linh khí không chỉ càng thêm tinh thuần hơn vài phần. Hơn nữa càng thêm nồng đậm. So sánh một cách tương đối là kiếm lâu Thiên cấp trong nội phủ cũng không kém cỏi một chút nào.
Tại sao lại có loại biến hóa như vậy chứ?
Bởi vì trong ngực Sở Mộ có Thực Linh châu. Công hiệu của Thực Linh châu khiến cho trong phạm vi mười lăm mét chung quanh, linh khí trong không gian trở nên vô cùng đầy đủ. Hơn nữa linh khí ngoài phạm vi mười lăm mét cũng càng thêm tinh thuần.
Dưới hoàn cảnh như vậy thậm chí còn hơn kiếm lâu Thiên cấp ở nội phủ vài phần. Tự nhiên hiệu quả tu luyện cũng sẽ tốt hơn.
Từ bản chép tay của kiếm vệ Chu Chí kia, Sở Mộ đã có lý giải toàn diện về Thực Linh thú.
Thực Linh thú không phải là hung thú cũng không phải là yêu thú, là một loại dị thú. Chỉ xuất hiện trong mỏ linh thạch, hơn nữa vô cùng hiếm thấy.
Thực Linh thú lấy linh thạch làm đồ ăn. Chúng thu linh thạch vào trong bụng, linh thạch sẽ phân giải. Linh khí tinh thuần cũng bị chúng hấp thu, ngưng tụ trong đại nãi. Cuối cùng ngưng tụ thành Thực Linh châu.
Một khi Thực Linh châu thành hình cũng đại biểu cho Thực Linh thú từ ấu thú chuyển thành trưởng thành. Sau này không ngừng nuốt linh thạch, sẽ khiến cho Thực Linh châu càng ngày càng lớn mạnh. Linh khí bên trong càng ngày càng đầy đủ. Tự nhiên thực lực Thực Linh thú càng thêm cường đại.
Một kiếm vệ vô cùng đau đớn nói.
- Hừ. Chúng ta lấy không được hắn cũng đừng mong lấy được. Đi tới nơi khác tuần tra. Đợi tới lúc chúng ta thay ca, ta tự có chủ trương.
Tiểu đội trưởng kiếm vệ nói, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
...
Sở Mộ đã xé toang bụng của đầu Thực Linh thú này. Kết quả không tìm được vật gì. Có một điều kỳ lạ là đầu Thực Linh thú này không có nội tạng.
Cuối cùng Sở Mộ tìm được một viên ngọc giống như là trân châu, màu ngà sữa, lớn như long nhãn ở vị trí đầu não của Thực Linh thú.
Viên ngọc này không dính máu tươi, vô cùng sạch sẽ, hơn nữa lại tản mát ra một mùi thơm ngát, không nói rõ ra được là hương vị gì. Mùi thơm ngát này vừa mới tiến vào trong mũi đã khiến cho người ta cả mthayas tinh thần chấn động. Tạp niệm trong đầu tự động lùi bước, tinh thần sảng khoái. Toàn thân cao thấp đều thoải mái dễ chịu, mệt nhọc bay hết.
- Đây chính là Thực Linh châu gì đó sao?
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào viên ngọc màu ngà sữa trong tay, âm thầm nói.
Trừ từng đợt mùi thơm ngát khiến cho trong lòng hắn không có chút tạp niệm, mỏi mệt tiêu tan hết ra. Sở Mộ cũng cảm nhận được bên trong khỏa Thực Linh châu này có ẩn chứa một cỗ linh khí tinh thuần mà hùng hồn chấn động. So với linh khí chấn động bên trong linh thạch trung phẩm còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Có lẽ có thể so với linh thạch thượng phẩm.
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm ở chỗ bên trong khỏa Thực Linh châu này dường như sinh ra môt cỗ hấp lưc. Cỗ hấp lực này có thể làm ảnh hưởng tới phạm vi mười lăm mét quanh thân. Linh khí trong không khí ở phạm vi mười lăm mét chung quanh nhanh chóng kéo tới chung quanh. Không ngừng bị hút vào bên trong Thực Linh châu. Chỉ là Sở Mộ không có cách nào cảm thấy được linh khí bên trong Thực Linh châu càng thêm tinh thuần và hùng hậu.
Nhìn Thực Linh Châu trong tay, Sở Mộ thu nó vào trong oản luân không gian. Thầm nghĩ một tiếng, nhất định phải tìm điển tịch liên quan tới thứ này đọc qua một lần. Tìm một chút tư liệu về Thực Linh thú nữa.
Nhìn chung quanh một chút, không có phát hiện gì khác thường. Sở Mộ xuất kiếm thu linh thạch trung phẩm trên bức tường xuống.
Linh thạch hạ phẩm quá nhiều, khai thác từng khối phải phí rất nhiều thời gian. Hơn nữa linh thạch hạ phẩm đối với Sở Mộ hiện tại mà nói, chỉ có thể dùng tiêu hao ở Ngộ kiếm thất, lúc hắn tu luyện đều dùng linh thạch trung phẩm.
Qua một thời gian ngắn Sở Mộ rốt cuộc cũng có thể khai thác xong toàn bộ linh thạch trung phẩm. Tổng cộng là một trăm năm mươi ba khối, đủ để cho hắn tu luyện một thời gian thật dài.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi đây. Đi theo con đường lúc vào, Sở Mộ không ngừng đi lên trên. Trí nhớ của hắn rất tốt, không cần những biển báo kia cũng có thể tìm được đường chuẩn xác mà đi lên.
- Đại nhân, nghe nói bên trong xuất hiện Thực Linh thú, ngài có gặp phải nó không?
Kiếm vệ trước khi Sở Mộ tiến vào trong quặng mỏ từng nhắc nhở Sở Mộ nhìn thấy Thực Linh thú nên tranh thủ rời đi vừa nhìn thấy Sở Mộ, lập tức mở miệng nói.
- Không có việc gì. Đúng rồi. Ngươi biết tìm kiếm điển tịch có liên quan tới Thực Linh thú ở đâu không?
Sở Mộ mỉm cười, hỏi.
- Điển tịch liên quan tới Thực Linh thú ta cũng không quá rõ ràng. Chẳng qua nếu như đại nhân chỉ muốn hiểu rõ Thực Linh thú, như vậy chỗ ta có chút ghi chép.
Kiếm vệ này vừa nói, một mặt lại móc ra một cuốn sách mỏng trong ngực đưa cho Sở Mộ.
- Đa tạ.
Sở Mộ cười, tiếp nhận nó rồi nói tiếp:
- Ngươi tên là gì?
- Đại nhân, tiểu nhân gọi là Chu Chí.
Thái độ của kiếm vệ này vô cùng cung kính.
- Chu Chí, ta nhớ kỹ rồi. Sau khi xem xong ta sẽ trả lại cho ngươi.
Sở Mộ gật đầu nói với kiếm vệ thoạt nhìn chỉ hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi này.
- Không cần. Đại nhân, nội dung bên trong không cần nhìn tiểu nhân cũng có thể đọc làu làu.
Chu Chí vội vàng nói, có cảm giác như được sủng ái mà lo sợ.
- được rồi.
Sở Mộ gật đầu, không nói gì mà xoay người rời khỏi.
- Chu Chí, ngươi cần gì phải cung kính với hắn như vậy? Hắn ta bất quá chỉ là một tiểu tử chưa ráo máu đầu, chưa tới hai chục tuổi mà thôi.
Một tên kiếm vệ gần ba mươi tuổi khác thấp giọng nói.
- Ha ha, vị đại nhân này tu vi lợi hại hơn ta. Hơn nữa lại từ kiếm phủ tới. Tương lai thành tựu nhất định rất cao. Tôn kính đối phương như vậy là chuyện nên làm.
Chu Chí cười ha hả nói, bộ dáng như ngốc nghếch.
- hừ, còn không biết xấu hổ nói mình từ kiếm phủ tới. Lấy một vật của ngươi mà ngay cả tỏ vẻ một chút cũng không có.
Kiêm vệ kia chuyển chủ đề, tức giận, bất bình nói.
- Ha ha, không có gì. Đây chỉ là một bản viết tay mà thôi, không có giá trị gì cả.
Chu Chí lơ đễn nói.
- được rồi. Tính cách của ngươi quá tốt. Sớm muộn gì cũng chịu thiệt.
Sở Mộ một mặt chạy về động phủ của mình. Một mặt mở sách mà Chu Chí đưa cho hắn, đây là bản chép tay. Có lẽ là Chu Chí tự mình viết, hoặc là sao chép từ người khác.
Chữ viết bên trên tinh tế, xem qua đã khiến cho người ta cảm thấy thoải mái. Sở Mộ nhìn từng chữ một, dần dần cũng có lý giải rõ ràng về Thực Linh thú.
Trong độngp hủ, Sở Mộ ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển.
Giường này chỉ là dùng nham thạch đánh bóng mà thành. Bên trên có một khối bồ đoàn, chăn bông, gối, không có lấy một thứ gì khác.
Đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh mà nói, thời tiết nóng lạnh bình thường đã không có cách nào ảnh hưởng tới bọn họ. Cứ như vậy nằm xuống là có thể lập tức chìm vào trong giấc ngủ.
Trong động phủ, linh khí vô cùng tinh thuần. Nhất là trong phạm vi mười lăm mét, lấy Sở Mộ làm trung tâm. Linh khí không chỉ càng thêm tinh thuần hơn vài phần. Hơn nữa càng thêm nồng đậm. So sánh một cách tương đối là kiếm lâu Thiên cấp trong nội phủ cũng không kém cỏi một chút nào.
Tại sao lại có loại biến hóa như vậy chứ?
Bởi vì trong ngực Sở Mộ có Thực Linh châu. Công hiệu của Thực Linh châu khiến cho trong phạm vi mười lăm mét chung quanh, linh khí trong không gian trở nên vô cùng đầy đủ. Hơn nữa linh khí ngoài phạm vi mười lăm mét cũng càng thêm tinh thuần.
Dưới hoàn cảnh như vậy thậm chí còn hơn kiếm lâu Thiên cấp ở nội phủ vài phần. Tự nhiên hiệu quả tu luyện cũng sẽ tốt hơn.
Từ bản chép tay của kiếm vệ Chu Chí kia, Sở Mộ đã có lý giải toàn diện về Thực Linh thú.
Thực Linh thú không phải là hung thú cũng không phải là yêu thú, là một loại dị thú. Chỉ xuất hiện trong mỏ linh thạch, hơn nữa vô cùng hiếm thấy.
Thực Linh thú lấy linh thạch làm đồ ăn. Chúng thu linh thạch vào trong bụng, linh thạch sẽ phân giải. Linh khí tinh thuần cũng bị chúng hấp thu, ngưng tụ trong đại nãi. Cuối cùng ngưng tụ thành Thực Linh châu.
Một khi Thực Linh châu thành hình cũng đại biểu cho Thực Linh thú từ ấu thú chuyển thành trưởng thành. Sau này không ngừng nuốt linh thạch, sẽ khiến cho Thực Linh châu càng ngày càng lớn mạnh. Linh khí bên trong càng ngày càng đầy đủ. Tự nhiên thực lực Thực Linh thú càng thêm cường đại.