- Nghiền nát đi.
Lam Vũ nhe răng cười, giống như nhìn thấy một chưởng của hắn đánh ra đánh nát đạo kiếm quang kia, sau đó đánh nát thân thể đối phương thành từng mảnh nhỏ vậy.
Tưởng tượng lúc nào cũng tốt, nhưng mà sự thực rất là tàn khốc.
Chưởng và kiếm quang trong nháy mắt va chạm.
Chưởng của Lam Vũ không được như nguyện, đánh nát kiếm quang của Sở Mộ. Ngược lại còn bị kiếm quang đối kháng, song phương giằng co trên không trung.
- Điều này không có khả năng.
Lam Vũ thét to, hắn là cường giả Thánh cấp ngũ tinh, lại là Thánh cấp ngũ tinh cao giai. Còn đối phương chẳng qua chỉ là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ mà thôi. Lại là vừa đột phá không lâu, làm sao có thể đối kháng với hắn được chứ?
Kiếm quang va chạm với chưởng, kiếm quang kia cắt từng chút một vào trong chưởng ấn. Sở Mộ thì theo kiếm quang nhảy qua, một kiếm xé rách không trung đâm về phía Lam Vũ.
Trong mắt Lam Vũ xuất hiện một thanh kiếm, vung lên. Kiếm quang mạnh mẽ đánh về phía Sở Mộ. Ngay sau đó tay trái kết ấn, một cơn lốc lạnh lẽo lan tràn ra.
Ra tay không có chút lưu tình nào. Mỗi một chiêu đều muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết.
Đối mặt với công kích không chút nương tay của Lam Vũ, Sở Mộ cũng không có chút sợ hãi nào. Vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có trong hai mắt lóe lên tinh mang. Ở chỗ sâu trong mắt có một loại hưng phấn.
Máu tươi màu đỏ vàng giống như nham thạch nóng bỏng bắt đầu khởi động trong mạch máu, mang tới lực lượng cường đại cho Thánh thể.
Kiếm quang sắc bén xé rách cơn lốc kia ra, thân thể uốn éo giữa không trung, dùng kỹ xảo huyền diệu, tránh đi kiếm quang Lam Vũ bổ ra, nhanh chóng tới gần.
Cận thân chiến đấu luôn là thứ Sở Mộ am hiểu nhất. Đối mặt với cường địch tu vi hơn xa mình, Sở Mộ sẽ không ngốc tới mức đối kháng từ xa, chiến đấu với sở trường của đối phương.
Bù đắp chỗ chưa đủ của bản thân, phóng đại vô hạn ưu thế lên mới là chính đạo.
Tới gần. Sưu sưu sưu, tay đánh ra mấy chục kiếm. Kiếm quang rậm rạp chằng chịt như mưa to trút nước đánh về phía Lam Vũ, không có chỗ né tránh.
Một kiếm xẹt qua, quanh thân xuất hiện một màn quang mang hình cung, mạnh mẽ ngăn cản kiếm quang như mưa to đánh xuống. Từng tầng rung động xuất hiện, quang mang bị nghiền nát, kiếm quang cũng tiêu tán theo.
Tay trái Lam Vũ tạo thành chưởng, đẩy một cái, tiếng ầm ầm vang vọng, tựa như bài sơn hải đảo vậy.
Khí thế khủng bố tập kích, trùng kích về phía Sở Mộ. Sở Mộ lập tức có cảm giác như gặp biển lớn mênh mông bạo động. Con người ở trước mặt tự nhiên hóa ra nhỏ bé như vậy.
Nhưng mà công kích của Lam Vũ chỉ mang theo một tia khí thế giống như biển lớn mênh mông, cũng không phải là biển lớn mênh mông chính thức, cũng không phải Sở Mộ không có cách nào đối kháng.
Giơ Thiên Trảm kiếm lên, một đạo ngân quang từ trong thân kiếm xông ra, phong mang cực hạn, cuối cùng ngưng tụ ở trên mũi kiếm.
Chém.
Kiếm lực cửu cấp, Trảm chi chân ý.
Chém xuống một kiếm, lực lượng bài sơn hải đảo đang đánh tới dưới một kiếm này từ một phân thành hai.
Kiếm Thánh thực sự là ở chỗ phong mang không dứt, một kiếm phá vạn vật thiên địa, bất luận là thứ cứng rắn hay là mềm dẻo.
Tay cuốn lên, mũi Thiên Trảm kiếm như mang theo nước, một kiếm thuận thế đâm, mang theo Thứ chi chân ý, xuyên thủng tất cả, khiến cho đồng tử Lam Vũ kịch liệt co rút lại. Một kiếm này rất mạnh, hắn không dám để bị đánh trúng.
- Đáng chết, tiểu tử này sau lại mạnh như vậy chứ?
Trong lòng Lam Vũ đang rít gào.
Thánh cấp ngũ tinh cao giai và Thánh cấp nhất tinh sơ giai, chênh lệch giữa hai bên không có cách nào tính toán. Hắn muốn giết chết đối phương có lẽ chỉ là chuyện động một ngón tay, rất dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức mới đúng chứ?
Cho dù đối phương là tuyệt thế thiên tài đỉnh tiêm, nhiều lắm hắn cũng chỉ phí một chút khí lực, không có ý nghĩa.
Hắn tin rằng cho dù là yêu nghiệt hiếm thấy, có thể vượt qua một đại trọng thiên, hoặc là hai đại trọng thiên chiến đấu. Nhưng mà cũng không có khả năng vượt qua bốn đại trọng thiên như thế này.
Nhưng hiện tại chuyện gì xảy ra?
Vì sao chỉ là một Thánh cấp nhất tinh sơ giai lại có thể đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh cao giai như hắn chứ? Thậm chí còn không có bộ dáng như rơi xuống thế hạ phong.
Khó hiểu, Lam Vũ cảm thấy khó hiểu vạn phần.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy trái tim lạnh giá, một người như vậy, thực lực như vậy. Nếu như phát triển không phải sẽ thập phần khủng bố hay sao? Tương lai tuyệt đối là tồn tại cấp bậc Tuyệt thế cường giả, thậm chí còn có thể trùng kích Thánh Hoàng.
Nghĩ tới đây trong lòng Lam Vũ có vài phần run rẩy.
Hắn đã vạch mặt với đối phương, chỉ có thể phân sinh tử mà thôi. Biểu hiện của đối phương càng cường đại, càng kinh người thì lại càng phải giết chết đối phương, nếu không sẽ dẫn tới báo thù khủng bố.
Sát ý sôi trào, dưới khí huyết sát nồng đậm của Vạn Cổ thánh thành, không ngừng bành truuwosng.
Hai mắt Lam vũ chuyển thành màu đỏ giống như máu.
Độ mạnh yếu khi ra tay cũng mạnh hơn hai phần, tốc độ cũng nhanh hơn một phần. Khiến cho công kích của hắn có uy lực càng cường đại hơn.
Trong lúc nhất thời áp lực của Sở Mộ tăng lên một ít.
Né tránh, xuất kiếm phản kích, cận thân chiến đấu. Trong lúc quần nhau Sở Mộ vẫn có thể tiến lùi tự nhiên dưới áp lực tăng cao.
Thân thể Sở Mộ nhanh chóng di chuyển quanh thân Lam Vũ. Tuy rằng trong Vạn Cổ thánh thành, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng không có cách nào phi hành. Nhưng mà nếu như độ khống chế thân thể và lực lượng đạt tới một độ cao nhất định thì vẫn có thể làm được chuyện ngự không trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Khống chế thân thể và lực lượng, đối với Sở Mộ mà nói, không tính là việc khó.
Đâm ra một kiếm, mây mù bắt đầu khởi động. Xuyên vân kiếm thức, kiếm quang sắc bén vô cùng, trong lúc vô thanh vô tức đâm về phía Lam Vũ.
Lam Vũ chỉ cảm thấy quanh thân bỗng nhiên có mây mù khởi động, mang theo lực lực trói buộc, khiến cho động tác của hắn dừng lại một chút. Chợt, một đạo kiếm quang ngưng tụ cao độ trong lúc vô thanh vô tức xuyên qua mây mù bắn tới.
Hàn ý từ tận đáy lòng xuất hiện, Lam Vũ cảm nhận được nguy cơ tới mức tận cùng.
- Băng Lam chưởng.
Gầm lên một tiếng giận dữ, Lam Vũ đánh ra một chưởng. Một bàn tay bằng băng màu xanh cực lớn xuất hiện, giống như được cấu thành từ hàn băng ngàn năm. Vân tay bên trên giống như là sông băng, có thể thấy được một cách rõ ràng.
Bàn tay bằng băng cực lớn khiến cho mây mù chấn động, bị Xuyên Vân kiếm thức đánh trúng.
Lam Vũ nhe răng cười, giống như nhìn thấy một chưởng của hắn đánh ra đánh nát đạo kiếm quang kia, sau đó đánh nát thân thể đối phương thành từng mảnh nhỏ vậy.
Tưởng tượng lúc nào cũng tốt, nhưng mà sự thực rất là tàn khốc.
Chưởng và kiếm quang trong nháy mắt va chạm.
Chưởng của Lam Vũ không được như nguyện, đánh nát kiếm quang của Sở Mộ. Ngược lại còn bị kiếm quang đối kháng, song phương giằng co trên không trung.
- Điều này không có khả năng.
Lam Vũ thét to, hắn là cường giả Thánh cấp ngũ tinh, lại là Thánh cấp ngũ tinh cao giai. Còn đối phương chẳng qua chỉ là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ mà thôi. Lại là vừa đột phá không lâu, làm sao có thể đối kháng với hắn được chứ?
Kiếm quang va chạm với chưởng, kiếm quang kia cắt từng chút một vào trong chưởng ấn. Sở Mộ thì theo kiếm quang nhảy qua, một kiếm xé rách không trung đâm về phía Lam Vũ.
Trong mắt Lam Vũ xuất hiện một thanh kiếm, vung lên. Kiếm quang mạnh mẽ đánh về phía Sở Mộ. Ngay sau đó tay trái kết ấn, một cơn lốc lạnh lẽo lan tràn ra.
Ra tay không có chút lưu tình nào. Mỗi một chiêu đều muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết.
Đối mặt với công kích không chút nương tay của Lam Vũ, Sở Mộ cũng không có chút sợ hãi nào. Vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có trong hai mắt lóe lên tinh mang. Ở chỗ sâu trong mắt có một loại hưng phấn.
Máu tươi màu đỏ vàng giống như nham thạch nóng bỏng bắt đầu khởi động trong mạch máu, mang tới lực lượng cường đại cho Thánh thể.
Kiếm quang sắc bén xé rách cơn lốc kia ra, thân thể uốn éo giữa không trung, dùng kỹ xảo huyền diệu, tránh đi kiếm quang Lam Vũ bổ ra, nhanh chóng tới gần.
Cận thân chiến đấu luôn là thứ Sở Mộ am hiểu nhất. Đối mặt với cường địch tu vi hơn xa mình, Sở Mộ sẽ không ngốc tới mức đối kháng từ xa, chiến đấu với sở trường của đối phương.
Bù đắp chỗ chưa đủ của bản thân, phóng đại vô hạn ưu thế lên mới là chính đạo.
Tới gần. Sưu sưu sưu, tay đánh ra mấy chục kiếm. Kiếm quang rậm rạp chằng chịt như mưa to trút nước đánh về phía Lam Vũ, không có chỗ né tránh.
Một kiếm xẹt qua, quanh thân xuất hiện một màn quang mang hình cung, mạnh mẽ ngăn cản kiếm quang như mưa to đánh xuống. Từng tầng rung động xuất hiện, quang mang bị nghiền nát, kiếm quang cũng tiêu tán theo.
Tay trái Lam Vũ tạo thành chưởng, đẩy một cái, tiếng ầm ầm vang vọng, tựa như bài sơn hải đảo vậy.
Khí thế khủng bố tập kích, trùng kích về phía Sở Mộ. Sở Mộ lập tức có cảm giác như gặp biển lớn mênh mông bạo động. Con người ở trước mặt tự nhiên hóa ra nhỏ bé như vậy.
Nhưng mà công kích của Lam Vũ chỉ mang theo một tia khí thế giống như biển lớn mênh mông, cũng không phải là biển lớn mênh mông chính thức, cũng không phải Sở Mộ không có cách nào đối kháng.
Giơ Thiên Trảm kiếm lên, một đạo ngân quang từ trong thân kiếm xông ra, phong mang cực hạn, cuối cùng ngưng tụ ở trên mũi kiếm.
Chém.
Kiếm lực cửu cấp, Trảm chi chân ý.
Chém xuống một kiếm, lực lượng bài sơn hải đảo đang đánh tới dưới một kiếm này từ một phân thành hai.
Kiếm Thánh thực sự là ở chỗ phong mang không dứt, một kiếm phá vạn vật thiên địa, bất luận là thứ cứng rắn hay là mềm dẻo.
Tay cuốn lên, mũi Thiên Trảm kiếm như mang theo nước, một kiếm thuận thế đâm, mang theo Thứ chi chân ý, xuyên thủng tất cả, khiến cho đồng tử Lam Vũ kịch liệt co rút lại. Một kiếm này rất mạnh, hắn không dám để bị đánh trúng.
- Đáng chết, tiểu tử này sau lại mạnh như vậy chứ?
Trong lòng Lam Vũ đang rít gào.
Thánh cấp ngũ tinh cao giai và Thánh cấp nhất tinh sơ giai, chênh lệch giữa hai bên không có cách nào tính toán. Hắn muốn giết chết đối phương có lẽ chỉ là chuyện động một ngón tay, rất dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức mới đúng chứ?
Cho dù đối phương là tuyệt thế thiên tài đỉnh tiêm, nhiều lắm hắn cũng chỉ phí một chút khí lực, không có ý nghĩa.
Hắn tin rằng cho dù là yêu nghiệt hiếm thấy, có thể vượt qua một đại trọng thiên, hoặc là hai đại trọng thiên chiến đấu. Nhưng mà cũng không có khả năng vượt qua bốn đại trọng thiên như thế này.
Nhưng hiện tại chuyện gì xảy ra?
Vì sao chỉ là một Thánh cấp nhất tinh sơ giai lại có thể đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh cao giai như hắn chứ? Thậm chí còn không có bộ dáng như rơi xuống thế hạ phong.
Khó hiểu, Lam Vũ cảm thấy khó hiểu vạn phần.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy trái tim lạnh giá, một người như vậy, thực lực như vậy. Nếu như phát triển không phải sẽ thập phần khủng bố hay sao? Tương lai tuyệt đối là tồn tại cấp bậc Tuyệt thế cường giả, thậm chí còn có thể trùng kích Thánh Hoàng.
Nghĩ tới đây trong lòng Lam Vũ có vài phần run rẩy.
Hắn đã vạch mặt với đối phương, chỉ có thể phân sinh tử mà thôi. Biểu hiện của đối phương càng cường đại, càng kinh người thì lại càng phải giết chết đối phương, nếu không sẽ dẫn tới báo thù khủng bố.
Sát ý sôi trào, dưới khí huyết sát nồng đậm của Vạn Cổ thánh thành, không ngừng bành truuwosng.
Hai mắt Lam vũ chuyển thành màu đỏ giống như máu.
Độ mạnh yếu khi ra tay cũng mạnh hơn hai phần, tốc độ cũng nhanh hơn một phần. Khiến cho công kích của hắn có uy lực càng cường đại hơn.
Trong lúc nhất thời áp lực của Sở Mộ tăng lên một ít.
Né tránh, xuất kiếm phản kích, cận thân chiến đấu. Trong lúc quần nhau Sở Mộ vẫn có thể tiến lùi tự nhiên dưới áp lực tăng cao.
Thân thể Sở Mộ nhanh chóng di chuyển quanh thân Lam Vũ. Tuy rằng trong Vạn Cổ thánh thành, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng không có cách nào phi hành. Nhưng mà nếu như độ khống chế thân thể và lực lượng đạt tới một độ cao nhất định thì vẫn có thể làm được chuyện ngự không trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Khống chế thân thể và lực lượng, đối với Sở Mộ mà nói, không tính là việc khó.
Đâm ra một kiếm, mây mù bắt đầu khởi động. Xuyên vân kiếm thức, kiếm quang sắc bén vô cùng, trong lúc vô thanh vô tức đâm về phía Lam Vũ.
Lam Vũ chỉ cảm thấy quanh thân bỗng nhiên có mây mù khởi động, mang theo lực lực trói buộc, khiến cho động tác của hắn dừng lại một chút. Chợt, một đạo kiếm quang ngưng tụ cao độ trong lúc vô thanh vô tức xuyên qua mây mù bắn tới.
Hàn ý từ tận đáy lòng xuất hiện, Lam Vũ cảm nhận được nguy cơ tới mức tận cùng.
- Băng Lam chưởng.
Gầm lên một tiếng giận dữ, Lam Vũ đánh ra một chưởng. Một bàn tay bằng băng màu xanh cực lớn xuất hiện, giống như được cấu thành từ hàn băng ngàn năm. Vân tay bên trên giống như là sông băng, có thể thấy được một cách rõ ràng.
Bàn tay bằng băng cực lớn khiến cho mây mù chấn động, bị Xuyên Vân kiếm thức đánh trúng.