- Ngươi... Chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Tử Dị nhìn Sở Mộ xa xa, khí thế dần dần tăng vọt, giống như thủy triều dâng lên, lôi quang tràn ngập, quanh thân có vô số sấm sét lập lòe, ầm ầm nổ vang.
Không thể không nói, ngoại hình của Tử Dị rất là không tồi, có chút cảm giác hoàn mỹ. Bất luận là tướng mạo hay là khí chất đều như vậy. Mà bản thân hắn lại là thiên tài, lại là Đại thiếu cung chủ Tử Lôi cung. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vị trí cung chủ Tử Lôi cung ngày sau sẽ do hắn kế nhiệm.
Tất cả mọi thứ đều là tiền vốn của hắn, là chỗ dựa của hắn, là thứ vẫn làm cho hắn kiêu ngạo. Chuyện này cũng không có gì đáng xấu hổ cả. Trái lại còn bồi dưỡng được khí thế hơn người của hắn.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo lôi thuật độc môn của Tử Lôi cung.
Tử Dị vừa mới nói xong, lúc này mới đưa tay, duỗi một ngón tay về phía trước điểm một cái.
Tiếng sưu sưu vang vọng, một đạo lôi quang màu tím lập tức bắn ra. Đây là một đạo lôi quang màu tím to bằng ngón tay, ngưng tụ ngàn vạn lần mà thành, phía trước vô cùng sắc bén tựa như mũi kiếm vậy.
Chiêu này gọi là Phích Lịch Kinh Thần chỉ, là một trong những lôi thuật bí truyền của Tử Lôi cung.
Người trong nghề vừa mới ra tay đã biết thật giả.
Đổi lại là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên khác đối mặt với một ngón tay này của Tử Dị tuyệt đối phải thận trọng đối phó, nhưng mà Sở Mộ thì khác.
- Phích Lịch Kinh Thần chỉ rất tốt.
Cung chủ Tử Lôi cung âm thầm gật đầu.
Thiên Trảm kiếm không biết từ khi nào đã xuất hiện trong tay, đón một đạo lôi quang từ ngón tay Tử Dị điểm ra, kiếm vung lên rồi chém xuống.
Trong nháy mắt kiếm quang và lôi quang tiếp xúc, va chạm, kiếm quang bị nghiền nát, lôi quang tán loạn. Sở Mộ lại cảm giác được có một cỗ lực lượng xuyên thấu qua kiếm của hắn, bắn thẳng tới thế giới tinh thần. Cỗ lực lượng kia tựa như một đạo sét đánh trong vô hình, trực tiếp tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, muốn hô phong hoán vũ, trùng kích, thậm chí là phá hỏng thế giới tinh thần của hắn.
Sở Mộ lập tức cả kinh, hắn tuyệt đối thật không ngờ lôi thuật được đối phương dùng một ngón tay thi triển ra, bên trong lại có huyền diệu tới như vậy.
May mắn mà lực lượng vô hình trùng kích tới không đủ cường đại. Quang Minh thần ý trong thế giới tinh thần Sở Mộ gióng như một cái cột trụ thông thiên lập tức bộc phát ra lực lượng mênh mông, tựa như một cơn lốc Quang minh chi lực cuốn ra. Lực lượng vô hình còn chưa kịp phóng thích uy năng, dưới Quang Minh thần ý đã lập tức tán loạn không còn bóng dáng tăm hơi.
Coi như không có Quang Minh thần ý, Sở Mộ cũng có được hai đạo kiếm ý kinh người, đủ để đánh tan cỗ lực lượng vô hình này.
Tử Dị ra tay đương nhiên không chỉ có thế, hắn biết rõ uy lực ẩn chứa bên trong Phích Lịch Kinh Thần chỉ. Cũng hiểu rõ chỉ bằng vào một ngón tay muốn đánh tan tâm thần cứng cỏi của Sở Mộ là chuyện không có khả năng. Bởi vậy sau khi đánh ra Phích Lịch Kinh Thần chỉ, hắn lập tức chuẩn bị một lôi thuật uy lực cường đại hơn. Bởi vì hắn cảm thấy coi như Phích Lịch Kinh Thần chỉ không có làm gì được Sở Mộ thì ít nhất cũng có thể kéo dài cho hắn một chút thời gian.
Lôi quang tràn ngập, sau lưng Tử Dị phảng phất như có một biển sấm sét hiện lên, ẩn chứa vô số sấm sét hết sức kinh người, điên cuồng cuồn cuộn. Khí tức kinh người liên tiếp kéo lên.
Sấm sét không ngừng hội tụ trên biển sấm sét này, cuối cùng giống như thai nghén ra một cự nhân bằng sấm sét, đứng sau lưng Tử Dị, hai mắt tràn ngập lôi quang, bắn ra xa vài thước.
Lôi Thuật: Lôi đình chi nộ.
Cự nhân bằng sấm sét kia rít gào, hai tay giơ lên, giống như khai thiên tích địa. Vô số lôi quang từ trong hai tay hắn vọt lên trên không trung, ngưng tụ thành một quả cầu sấm sét càng lúc càng lớn. Uy năng đáng sợ không ngừng trùng kích ra.
Cung chủ Tử Lôi cung âm thầm gật đầu, dùng tuổi tác và lịch duyệt của Tử Dị, có thể thi triển ra lôi thuật như vậy coi như không tệ.
Một quả cầu bằng sấm sét cực lớn xuất hiện trên đỉnh đầu Sở Mộ, kéo duỗi, hóa thành một đạo sấm sét cực lớn, giống như là một đạo sấm sét hàng yêu trừ ma, hủy thiên diệt địa đang ầm ầm rơi xuosng vậy.
Lôi đình chi nộ, không có ai muốn thừa nhận, bởi vì đó đại biểu cho sự hủy diệt.
Chỉ là người thi triển nó là Tử Dị, mà đối thủ của hắn lại là Sở Mộ.
Sở Mộ đã đánh nát lực lượng kia, không bị ảnh hưởng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không trung. Chỉ thấy trên đỉnh đầua ắn có một đạo sấm sét vừa tho vừa to, giống như một thanh kiếm của trời xé rách không trung chém xuống.
- Uy lực rất mạnh, đáng tiếc còn kém một chút...
Khẽ than một tiếng, Sở Mộ vung kiếm chém lên. Một đạo kiếm quang xé rách trời cao, từ dưới bắn lên trên.
- Không biết sống chết.
Tử Dị lạnh lùng cười cười.
- Đúng là kẻ vô tri.
Cung chủ Tử Lôi cung cũng cười cười.
Một giây sau bọn hắn ngơ ngẩn.
Bởi vì Lôi đình chi nộ cường đại lại bị một kiếm của đối phương bổ làm đôi. Một kiếm kia kinh diễm vô cùng, giống như là khai thiên tích địa vậy.
Mang theo khí thế một kiếm bổ đôi sấm sét, Sở Mộ bay lên trên không trung, từ trên cao quan sát Tử Dị bên dưới. Trong lòng Tử Dị không ngờ lại sinh ra cảm giác nhỏ bé.
Chợt Thiên Trảm kiếm vung lên phía trước. Một đạo kiếm quang giống như trăng khuyết xé rách không gian phía trước
- Cẩn thận.
Cung chủ Tử Lôi cung không nhịn được nhắc nhở một câu, làm cho Tử Dị tỉnh táo lại. Vẻ mặt Tử Dị biến sắc, vội vàng vung vẩy hai tay, bố trí từng đạo lôi quang trùng trùng điệp điệp trước mắt. Rậm rạp, chằng chịt. Mà bản thân hắn thì lùi về phía sau. Hơn nữa hai tay liên tục điểmr a, từng đạo sấm sét màu tím giống như mũi tên bắn ra.
Dưới đạo kiếm quang như trăng khuyế này, tất cả trở ngại bị đánh tan, thế như chẻ tre. Nhưng mà sau khi kiếm quang đánh tan từng đạo lôi quang cũng kiệt lực mà biến mất.
- Ngươi chỉ có trình độ như vậy sao? Nếu như vậy ta chỉ có thể nói, ngươi quá yếu.
Sở Mộ vung kiếm, hời hợt đánh nát từng đạo lôi tiễn, lại không nhanh không chậm nói.
Yếu?
Đường đường là thiếu chủ Tử Lôi cung, tu vi Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, hai tay lại có được pháp bảo tăng phúc lôi thuật. Lại tu luyện lôi thuật bí truyền của Tử Lôi cung, thực lực như vậy lại bị một người Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ kêu là yếu?
Giận, Tử Dị triệt để giận dữ. Hai mắt bắn ra lửa giận, tạo thành lôi quang bắn ra.
Một thân khí thế sau khi phẫn nộ không ngừng tăng vọt. Sấm sét của Tử Lôi cung bọn hắn phải phẫn nộ, giận dữ thì mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực được.
Tử Dị nhìn Sở Mộ xa xa, khí thế dần dần tăng vọt, giống như thủy triều dâng lên, lôi quang tràn ngập, quanh thân có vô số sấm sét lập lòe, ầm ầm nổ vang.
Không thể không nói, ngoại hình của Tử Dị rất là không tồi, có chút cảm giác hoàn mỹ. Bất luận là tướng mạo hay là khí chất đều như vậy. Mà bản thân hắn lại là thiên tài, lại là Đại thiếu cung chủ Tử Lôi cung. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vị trí cung chủ Tử Lôi cung ngày sau sẽ do hắn kế nhiệm.
Tất cả mọi thứ đều là tiền vốn của hắn, là chỗ dựa của hắn, là thứ vẫn làm cho hắn kiêu ngạo. Chuyện này cũng không có gì đáng xấu hổ cả. Trái lại còn bồi dưỡng được khí thế hơn người của hắn.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo lôi thuật độc môn của Tử Lôi cung.
Tử Dị vừa mới nói xong, lúc này mới đưa tay, duỗi một ngón tay về phía trước điểm một cái.
Tiếng sưu sưu vang vọng, một đạo lôi quang màu tím lập tức bắn ra. Đây là một đạo lôi quang màu tím to bằng ngón tay, ngưng tụ ngàn vạn lần mà thành, phía trước vô cùng sắc bén tựa như mũi kiếm vậy.
Chiêu này gọi là Phích Lịch Kinh Thần chỉ, là một trong những lôi thuật bí truyền của Tử Lôi cung.
Người trong nghề vừa mới ra tay đã biết thật giả.
Đổi lại là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên khác đối mặt với một ngón tay này của Tử Dị tuyệt đối phải thận trọng đối phó, nhưng mà Sở Mộ thì khác.
- Phích Lịch Kinh Thần chỉ rất tốt.
Cung chủ Tử Lôi cung âm thầm gật đầu.
Thiên Trảm kiếm không biết từ khi nào đã xuất hiện trong tay, đón một đạo lôi quang từ ngón tay Tử Dị điểm ra, kiếm vung lên rồi chém xuống.
Trong nháy mắt kiếm quang và lôi quang tiếp xúc, va chạm, kiếm quang bị nghiền nát, lôi quang tán loạn. Sở Mộ lại cảm giác được có một cỗ lực lượng xuyên thấu qua kiếm của hắn, bắn thẳng tới thế giới tinh thần. Cỗ lực lượng kia tựa như một đạo sét đánh trong vô hình, trực tiếp tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, muốn hô phong hoán vũ, trùng kích, thậm chí là phá hỏng thế giới tinh thần của hắn.
Sở Mộ lập tức cả kinh, hắn tuyệt đối thật không ngờ lôi thuật được đối phương dùng một ngón tay thi triển ra, bên trong lại có huyền diệu tới như vậy.
May mắn mà lực lượng vô hình trùng kích tới không đủ cường đại. Quang Minh thần ý trong thế giới tinh thần Sở Mộ gióng như một cái cột trụ thông thiên lập tức bộc phát ra lực lượng mênh mông, tựa như một cơn lốc Quang minh chi lực cuốn ra. Lực lượng vô hình còn chưa kịp phóng thích uy năng, dưới Quang Minh thần ý đã lập tức tán loạn không còn bóng dáng tăm hơi.
Coi như không có Quang Minh thần ý, Sở Mộ cũng có được hai đạo kiếm ý kinh người, đủ để đánh tan cỗ lực lượng vô hình này.
Tử Dị ra tay đương nhiên không chỉ có thế, hắn biết rõ uy lực ẩn chứa bên trong Phích Lịch Kinh Thần chỉ. Cũng hiểu rõ chỉ bằng vào một ngón tay muốn đánh tan tâm thần cứng cỏi của Sở Mộ là chuyện không có khả năng. Bởi vậy sau khi đánh ra Phích Lịch Kinh Thần chỉ, hắn lập tức chuẩn bị một lôi thuật uy lực cường đại hơn. Bởi vì hắn cảm thấy coi như Phích Lịch Kinh Thần chỉ không có làm gì được Sở Mộ thì ít nhất cũng có thể kéo dài cho hắn một chút thời gian.
Lôi quang tràn ngập, sau lưng Tử Dị phảng phất như có một biển sấm sét hiện lên, ẩn chứa vô số sấm sét hết sức kinh người, điên cuồng cuồn cuộn. Khí tức kinh người liên tiếp kéo lên.
Sấm sét không ngừng hội tụ trên biển sấm sét này, cuối cùng giống như thai nghén ra một cự nhân bằng sấm sét, đứng sau lưng Tử Dị, hai mắt tràn ngập lôi quang, bắn ra xa vài thước.
Lôi Thuật: Lôi đình chi nộ.
Cự nhân bằng sấm sét kia rít gào, hai tay giơ lên, giống như khai thiên tích địa. Vô số lôi quang từ trong hai tay hắn vọt lên trên không trung, ngưng tụ thành một quả cầu sấm sét càng lúc càng lớn. Uy năng đáng sợ không ngừng trùng kích ra.
Cung chủ Tử Lôi cung âm thầm gật đầu, dùng tuổi tác và lịch duyệt của Tử Dị, có thể thi triển ra lôi thuật như vậy coi như không tệ.
Một quả cầu bằng sấm sét cực lớn xuất hiện trên đỉnh đầu Sở Mộ, kéo duỗi, hóa thành một đạo sấm sét cực lớn, giống như là một đạo sấm sét hàng yêu trừ ma, hủy thiên diệt địa đang ầm ầm rơi xuosng vậy.
Lôi đình chi nộ, không có ai muốn thừa nhận, bởi vì đó đại biểu cho sự hủy diệt.
Chỉ là người thi triển nó là Tử Dị, mà đối thủ của hắn lại là Sở Mộ.
Sở Mộ đã đánh nát lực lượng kia, không bị ảnh hưởng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không trung. Chỉ thấy trên đỉnh đầua ắn có một đạo sấm sét vừa tho vừa to, giống như một thanh kiếm của trời xé rách không trung chém xuống.
- Uy lực rất mạnh, đáng tiếc còn kém một chút...
Khẽ than một tiếng, Sở Mộ vung kiếm chém lên. Một đạo kiếm quang xé rách trời cao, từ dưới bắn lên trên.
- Không biết sống chết.
Tử Dị lạnh lùng cười cười.
- Đúng là kẻ vô tri.
Cung chủ Tử Lôi cung cũng cười cười.
Một giây sau bọn hắn ngơ ngẩn.
Bởi vì Lôi đình chi nộ cường đại lại bị một kiếm của đối phương bổ làm đôi. Một kiếm kia kinh diễm vô cùng, giống như là khai thiên tích địa vậy.
Mang theo khí thế một kiếm bổ đôi sấm sét, Sở Mộ bay lên trên không trung, từ trên cao quan sát Tử Dị bên dưới. Trong lòng Tử Dị không ngờ lại sinh ra cảm giác nhỏ bé.
Chợt Thiên Trảm kiếm vung lên phía trước. Một đạo kiếm quang giống như trăng khuyết xé rách không gian phía trước
- Cẩn thận.
Cung chủ Tử Lôi cung không nhịn được nhắc nhở một câu, làm cho Tử Dị tỉnh táo lại. Vẻ mặt Tử Dị biến sắc, vội vàng vung vẩy hai tay, bố trí từng đạo lôi quang trùng trùng điệp điệp trước mắt. Rậm rạp, chằng chịt. Mà bản thân hắn thì lùi về phía sau. Hơn nữa hai tay liên tục điểmr a, từng đạo sấm sét màu tím giống như mũi tên bắn ra.
Dưới đạo kiếm quang như trăng khuyế này, tất cả trở ngại bị đánh tan, thế như chẻ tre. Nhưng mà sau khi kiếm quang đánh tan từng đạo lôi quang cũng kiệt lực mà biến mất.
- Ngươi chỉ có trình độ như vậy sao? Nếu như vậy ta chỉ có thể nói, ngươi quá yếu.
Sở Mộ vung kiếm, hời hợt đánh nát từng đạo lôi tiễn, lại không nhanh không chậm nói.
Yếu?
Đường đường là thiếu chủ Tử Lôi cung, tu vi Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, hai tay lại có được pháp bảo tăng phúc lôi thuật. Lại tu luyện lôi thuật bí truyền của Tử Lôi cung, thực lực như vậy lại bị một người Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ kêu là yếu?
Giận, Tử Dị triệt để giận dữ. Hai mắt bắn ra lửa giận, tạo thành lôi quang bắn ra.
Một thân khí thế sau khi phẫn nộ không ngừng tăng vọt. Sấm sét của Tử Lôi cung bọn hắn phải phẫn nộ, giận dữ thì mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực được.