- Không.
Tằng Nghị gầm lên giận dữ, không có cách nào né tránh. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm của Sở Mộ chém xuống. Trong lòng tràn ngập không cam lòng và tuyệt vọng.
Trong lòng Sở Mộ thì lạnh lẽo như băng, ánh mắt lạnh nhạt, kiếm không chút do dự chém xuống.
Cường giả Thánh cấp bát tinh thì sao chứ? Nếu như đã là địch với hắn thì cũng phải có giác ngộ tử vong. Mặt khác, nếu như thực lực của hắn không đủ, người bị giết chết nhất định là hắn. Đối phương tuyệt đối sẽ không có chút thương cảm nào.
Thiện lương? Còn phải xem đối tượng là ai.
Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Nhưng mà muốn trở nên cường đại thì phải trải qua sinh tử, nếu như lương thiện, chỉ biết thương cảm và mềm yếu... nhất định sẽ sớm bị người ta vứt bỏ.
Tiếng sưu sưu rất nhỏ vang lên, kiếm quang chém xuống, thế không thể đỡ. Trực tiếp chặt đứt kiếm Tằng Nghị đang giơ lên, từ đỉnh đầu chém xuống. Dưới một kiếm thân thể phân thành hai.
Một kiếm, cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai Tằng Nghị bị chém chết.
Ba Thánh cấp thất tinh còn lại biến sắc, kinh hãi vạn phần. Ba người nhìn nhau, lập tức bộc phát ra tốc độ cao nhất, phóng về ra ba phía.
- Lúc này còn muốn chạy trốn sao? Muộn rồi.
Sở Mộ lạnh lùng cười, song kiếm vung vẩy, bổ ra hai đạo kiếm quang, tốc độ cực nhanh, chém về phía hai người trong đó. Trong nháy mắt hai đạo kiếm quang đuổi theo hai cường giả Thánh cấp thất tinh kia. Tốc độ Sở Mộ lại bộc phát, thoát khỏi Tứ tượng kiếm trận, bắn thẳng tới tên cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba.
ba người Cổ Loạn Không cũng lập tức phân tán ra, đuổi giết hai cường giả Thánh cấp thất tinh còn lại.
Trong nháy mắt Sở Mộ bộc phát ra tốc độ cao nhất, đã đuổi kịp cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba. Sở Mộ như tựa như thiên binh trời giáng, song kiếm chém xuống.
Hai đạo kiếm quang trước đó Sở Mộ chém ra đã bị đối phương tránh đi. Nhưng mà lại vì thế mà tốc độ giảm xuống, bị ba người Cổ Loạn Không đuổi kịp.
- Dừng tay, nếu không ta tự bạo, đồng quy vu tận.
Dưới song kiếm của Sở Mộ, cường giả Thánh cấp thất tinh kia nói, uy hiếp Sở Mộ.
- Vậy thì ngươi thử xem.
Sở Mộ lạnh lùng đáp lại một câu. Thi triển Trảm Đạo kiếm thức, rung chuyển nguyên thần của đối phương, làm cho đối phương không có cách nào ngưng tụ lực lượng để tự bao.
Miểu sát.
Sau khi một kiếm chém giết, lúc này Sở Mộ phóng tới một cường giả Thánh cấp thất tinh khác, cường giả Thánh cấp thất tinh này đang bị Cổ Loạn Không kiềm chế, không có cách nào thoát thân.
Ngàn vạn mây mù tràn ngập, động tác của tên Thánh cấp thất tinh này trì trệ. Một đạo kiếm quang trong lúc vô thanh vô tức xuyên thủng ngàn vạn mây mù chém tới, miểu sát.
Cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng bị Luyện Hồng Vân và Dương Chiến Thiên ngăn cản, Sở Mộ lại xoay người giữa không trung, như là chim yến phóng tới. Tốc độ tăng vọt, bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng.
Một đạo kiếm quang sáng chói, lạnh lẽo như băng vọt tới. Một kiếm chặt đầu đối thủ.
Ba cường giả Thánh cấp thất tinh, một cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai. Toàn bộ đều chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
- Ta biết, một ngày nào đó Thánh cấp thất tinh cũng sẽ bị ta đánh đấm. Nhưng mà ta không ngờ ngày đó lại tới sớm như vậy.
Luyện Hồng Vân cười nói.
Loại cảm giác này không có tự mình trải qua thì không có cách nào hiểu rõ được.
Cường giả Thánh cấp thất tinh là cường giả Thánh cấp cao giai, mà Luyện Hồng Vân chỉ là Thánh cấp cấp thấp. Lại còn là tồn tại thấp nhất, Thánh cấp nhất tinh sơ giai trong Thánh cấp cấp thấp. Trước mặt tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh quả thực được xưng là cường giả, nhưng mà trước mặt Thánh cấp cao giai hoàn toàn là con sâu cái kiến. So với tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không có gì khác biệt.
Nếu như muốn chỉ ra điểm khác nhâu giữa bọn hắn thì chỉ có thể nói một câu là bọn hắn mạnh hơn con sâu cái kiến một chút, không hơn.
Hôm nay bọn người Luyện Hồng Vân lại dùng cấp độ Thánh cấp nhất tinh sơ giai đối kháng với cường giả Thánh cấp thất tinh mà không rơi xuống thế hạ phong, còn có thể chiếm được thượng phong. Chuyện này trước đây tuyệt đối bọn hắn không dám suy nghĩ tới.
- Có một ngày ta sẽ dựa vào thực lực của chính bản thân mình chém giết Thánh cấp cao giai.
Dương Chiến Thiên nói, hai mắt bắn ra tinh mang.
- Ngày đó sẽ không quá xa.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
Bốn cường giả Thánh cấp cao giai tử vong toàn bộ, giới chỉ không gian của bọn hắn trở thành chiến lợi phẩm của bốn người Sở Mộ.
Giới chỉ không gian của Thánh cấp bát tinh Tằng Nghị tự nhiên là của Sở Mộ. Ba giới chỉ không gian còn lại thì thuộc về ba người Cổ Loạn Không.
Tằng Nghị là người đứng đầu bốn người, trong giới chỉ không gian của hắn nhất định rất là phong phú, giá trị cũng cao nhất.
Không có kiểm tra giới chỉ, bốn người nhanh chóng thu lại rồi rời đi.
Hiện tại đã có đủ thực lực, địa vị ngang hàng với cường giả Thánh cấp cao giai, đương nhiên bọn họ còn muốn đi sâu vào bên trong, càng gần trung tâm càng tốt.
Tiếp tục đi tới, càng đi tới trung tâm, người gặp càng nhiều. Bất quá bốn người Sở Mộ cũng không gặp phải người như đám người Tằng Nghị. Hoặc là nói loại người như Tằng Nghị cũng có, chỉ có điều sẽ cẩn thận hơn. Bởi vì người có can đảm, hơn nữa lại đi sâu vào trong Vạn Cổ thánh thành, nhất định còn có thủ đoạn mà người khác không biết tới.
...
Một thứ màu đỏ như máu giống như ngăn cách thiên địa, ngăn cản trước mắt bọn họ, nhìn lên bên trên, không nhìn thấy giới hạn.
Thứ màu đỏ như máu này là một vách tường che kín, ngăn cản đường đi của tất cả mọi người, làm cho người ta không có cách nào tiếp tục đi tới.
Vách tường đỏ như máu này hơi mờ, mơ hồ có thể nhìn thấy được cảnh tượng ở phía sau bức tường này. Dường như có từng tòa tháp cao, lại giống như chỉ là ảo giác mà thôi.
- Phá cho ta.
Rống to một tiếng, như là sấm sét nổ vang, khí kình màu đỏ bắn ra bốn phía, kéo duỗi, tạo thành một đạo công kích màu đỏ dài chừng trăm trượng bắn ra. Khí tức đáng sợ kia khiến cho mọi người chung quanh biết rõ. Chỉ một kích này có thể đơn giản phá hủy núi cao, xé rách mặt đất.
Đạo công kích dài trăm trượng này trực tiếp đánh vào vòng bảo hộ giống như bức tường kia. Thế nhưng chỉ tạo thành tiếng vang nhỏ. Đạo công kích dài trăm trượng này giống như bọt nước bắn vào đá ngầm, bắn tung tóe ra. Vòng bảo hộ màu đỏ như máu kia không có chút sứt mẻ nào, ngay cả một chút gợn sóng cũng không bị kích thích.
- Không có khả năng.
Người thi triển công kích trợn ngược mắt, trong mắt như lồi ra.
Tằng Nghị gầm lên giận dữ, không có cách nào né tránh. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm của Sở Mộ chém xuống. Trong lòng tràn ngập không cam lòng và tuyệt vọng.
Trong lòng Sở Mộ thì lạnh lẽo như băng, ánh mắt lạnh nhạt, kiếm không chút do dự chém xuống.
Cường giả Thánh cấp bát tinh thì sao chứ? Nếu như đã là địch với hắn thì cũng phải có giác ngộ tử vong. Mặt khác, nếu như thực lực của hắn không đủ, người bị giết chết nhất định là hắn. Đối phương tuyệt đối sẽ không có chút thương cảm nào.
Thiện lương? Còn phải xem đối tượng là ai.
Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Nhưng mà muốn trở nên cường đại thì phải trải qua sinh tử, nếu như lương thiện, chỉ biết thương cảm và mềm yếu... nhất định sẽ sớm bị người ta vứt bỏ.
Tiếng sưu sưu rất nhỏ vang lên, kiếm quang chém xuống, thế không thể đỡ. Trực tiếp chặt đứt kiếm Tằng Nghị đang giơ lên, từ đỉnh đầu chém xuống. Dưới một kiếm thân thể phân thành hai.
Một kiếm, cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai Tằng Nghị bị chém chết.
Ba Thánh cấp thất tinh còn lại biến sắc, kinh hãi vạn phần. Ba người nhìn nhau, lập tức bộc phát ra tốc độ cao nhất, phóng về ra ba phía.
- Lúc này còn muốn chạy trốn sao? Muộn rồi.
Sở Mộ lạnh lùng cười, song kiếm vung vẩy, bổ ra hai đạo kiếm quang, tốc độ cực nhanh, chém về phía hai người trong đó. Trong nháy mắt hai đạo kiếm quang đuổi theo hai cường giả Thánh cấp thất tinh kia. Tốc độ Sở Mộ lại bộc phát, thoát khỏi Tứ tượng kiếm trận, bắn thẳng tới tên cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba.
ba người Cổ Loạn Không cũng lập tức phân tán ra, đuổi giết hai cường giả Thánh cấp thất tinh còn lại.
Trong nháy mắt Sở Mộ bộc phát ra tốc độ cao nhất, đã đuổi kịp cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba. Sở Mộ như tựa như thiên binh trời giáng, song kiếm chém xuống.
Hai đạo kiếm quang trước đó Sở Mộ chém ra đã bị đối phương tránh đi. Nhưng mà lại vì thế mà tốc độ giảm xuống, bị ba người Cổ Loạn Không đuổi kịp.
- Dừng tay, nếu không ta tự bạo, đồng quy vu tận.
Dưới song kiếm của Sở Mộ, cường giả Thánh cấp thất tinh kia nói, uy hiếp Sở Mộ.
- Vậy thì ngươi thử xem.
Sở Mộ lạnh lùng đáp lại một câu. Thi triển Trảm Đạo kiếm thức, rung chuyển nguyên thần của đối phương, làm cho đối phương không có cách nào ngưng tụ lực lượng để tự bao.
Miểu sát.
Sau khi một kiếm chém giết, lúc này Sở Mộ phóng tới một cường giả Thánh cấp thất tinh khác, cường giả Thánh cấp thất tinh này đang bị Cổ Loạn Không kiềm chế, không có cách nào thoát thân.
Ngàn vạn mây mù tràn ngập, động tác của tên Thánh cấp thất tinh này trì trệ. Một đạo kiếm quang trong lúc vô thanh vô tức xuyên thủng ngàn vạn mây mù chém tới, miểu sát.
Cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng bị Luyện Hồng Vân và Dương Chiến Thiên ngăn cản, Sở Mộ lại xoay người giữa không trung, như là chim yến phóng tới. Tốc độ tăng vọt, bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng.
Một đạo kiếm quang sáng chói, lạnh lẽo như băng vọt tới. Một kiếm chặt đầu đối thủ.
Ba cường giả Thánh cấp thất tinh, một cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai. Toàn bộ đều chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
- Ta biết, một ngày nào đó Thánh cấp thất tinh cũng sẽ bị ta đánh đấm. Nhưng mà ta không ngờ ngày đó lại tới sớm như vậy.
Luyện Hồng Vân cười nói.
Loại cảm giác này không có tự mình trải qua thì không có cách nào hiểu rõ được.
Cường giả Thánh cấp thất tinh là cường giả Thánh cấp cao giai, mà Luyện Hồng Vân chỉ là Thánh cấp cấp thấp. Lại còn là tồn tại thấp nhất, Thánh cấp nhất tinh sơ giai trong Thánh cấp cấp thấp. Trước mặt tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh quả thực được xưng là cường giả, nhưng mà trước mặt Thánh cấp cao giai hoàn toàn là con sâu cái kiến. So với tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không có gì khác biệt.
Nếu như muốn chỉ ra điểm khác nhâu giữa bọn hắn thì chỉ có thể nói một câu là bọn hắn mạnh hơn con sâu cái kiến một chút, không hơn.
Hôm nay bọn người Luyện Hồng Vân lại dùng cấp độ Thánh cấp nhất tinh sơ giai đối kháng với cường giả Thánh cấp thất tinh mà không rơi xuống thế hạ phong, còn có thể chiếm được thượng phong. Chuyện này trước đây tuyệt đối bọn hắn không dám suy nghĩ tới.
- Có một ngày ta sẽ dựa vào thực lực của chính bản thân mình chém giết Thánh cấp cao giai.
Dương Chiến Thiên nói, hai mắt bắn ra tinh mang.
- Ngày đó sẽ không quá xa.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
Bốn cường giả Thánh cấp cao giai tử vong toàn bộ, giới chỉ không gian của bọn hắn trở thành chiến lợi phẩm của bốn người Sở Mộ.
Giới chỉ không gian của Thánh cấp bát tinh Tằng Nghị tự nhiên là của Sở Mộ. Ba giới chỉ không gian còn lại thì thuộc về ba người Cổ Loạn Không.
Tằng Nghị là người đứng đầu bốn người, trong giới chỉ không gian của hắn nhất định rất là phong phú, giá trị cũng cao nhất.
Không có kiểm tra giới chỉ, bốn người nhanh chóng thu lại rồi rời đi.
Hiện tại đã có đủ thực lực, địa vị ngang hàng với cường giả Thánh cấp cao giai, đương nhiên bọn họ còn muốn đi sâu vào bên trong, càng gần trung tâm càng tốt.
Tiếp tục đi tới, càng đi tới trung tâm, người gặp càng nhiều. Bất quá bốn người Sở Mộ cũng không gặp phải người như đám người Tằng Nghị. Hoặc là nói loại người như Tằng Nghị cũng có, chỉ có điều sẽ cẩn thận hơn. Bởi vì người có can đảm, hơn nữa lại đi sâu vào trong Vạn Cổ thánh thành, nhất định còn có thủ đoạn mà người khác không biết tới.
...
Một thứ màu đỏ như máu giống như ngăn cách thiên địa, ngăn cản trước mắt bọn họ, nhìn lên bên trên, không nhìn thấy giới hạn.
Thứ màu đỏ như máu này là một vách tường che kín, ngăn cản đường đi của tất cả mọi người, làm cho người ta không có cách nào tiếp tục đi tới.
Vách tường đỏ như máu này hơi mờ, mơ hồ có thể nhìn thấy được cảnh tượng ở phía sau bức tường này. Dường như có từng tòa tháp cao, lại giống như chỉ là ảo giác mà thôi.
- Phá cho ta.
Rống to một tiếng, như là sấm sét nổ vang, khí kình màu đỏ bắn ra bốn phía, kéo duỗi, tạo thành một đạo công kích màu đỏ dài chừng trăm trượng bắn ra. Khí tức đáng sợ kia khiến cho mọi người chung quanh biết rõ. Chỉ một kích này có thể đơn giản phá hủy núi cao, xé rách mặt đất.
Đạo công kích dài trăm trượng này trực tiếp đánh vào vòng bảo hộ giống như bức tường kia. Thế nhưng chỉ tạo thành tiếng vang nhỏ. Đạo công kích dài trăm trượng này giống như bọt nước bắn vào đá ngầm, bắn tung tóe ra. Vòng bảo hộ màu đỏ như máu kia không có chút sứt mẻ nào, ngay cả một chút gợn sóng cũng không bị kích thích.
- Không có khả năng.
Người thi triển công kích trợn ngược mắt, trong mắt như lồi ra.