Cổ Kiếm Minh có tổng cộng sáu thành viên.
Phong Vô Ngân đỉnh Nhị Luyện, Hạ Vĩnh Tầm Nhị Luyện cao giai, Không Lưu và Lôi Bá là Nhị Luyện trung giai, Vương Tôn Nhị Luyện sơ giai, người cuối cùng là Sở Mộ được cho rằng là đỉnh Nhất Luyện.
Sáu cường giả tuyệt thế tổ thành liên minh, trong đó có năm người là thực lực Nhị Luyện, liên minh như vậy cực kỳ cường đại.
Vương Tôn nói:
- Cổ Kiếm Minh đã thành lập, giờ hãy bàn xem nên đối phó với Hoàng Đình thế nào.
- Theo tin tức chúng ta nắm giữ thì Hoàng Đình có thập Vương, trong đó chín vương bế quan, hiện Chiến Vương cầm quyền, là Tam Luyện, chưa rõ đẳng cấp nào trong Tam Luyện.
Không Lưu chậm rãi nói:
- Dưới tay Chiến Vương có Ngũ Thiên Tướng. Đệ Tam Thiên Tướng tự bạo bỏ mình, Đệ Ngũ Thiên Tướng, Đệ Tứ Thiên Tướng chết dưới kiếm của Sở Mộ, còn lại Đệ Nhất Thiên Tướng và Đệ Nhị Thiên Tướng. Đệ Nhất Thiên Tướng thực lực Nhị Luyện trung giai, Đệ Nhị Thiên Tướng là Nhị Luyện sơ giai, hai người hợp sức bày trận có thể đến Nhị Luyện đỉnh trung giai nhưng không thể đối kháng với chúng ta được.
Không Lưu dừng một chút, mọi người đều lắng nghe lời gã nói.
- Ngoài ra dưới trướng Chiến Vương Hoàng Đình còn có chiến sứ Thánh cấp cửu tinh, tổng cộng ngàn người. Có thể bày ra chiến trận, uy lực đủ để uy hiếp cường giả tuyệt thế Nhị Luyện.
- Nhưng miễn không rơi vào chiến trận của đối phương thì sẽ không bị nguy hiểm gì.
Uy lực chiến trận của Hoàng Đình tuy rất mạnh nhưng có chút thiếu sót là không đủ nhanh nhẹn, nếu cường giả tuyệt thế không đánh ngay mặt mà chỉ toàn né thì bọn họ cũng không biết làm sao.
Bởi vậy chiến sứ Hoàng Đình bày ra chiến trận không đem lại uy hiếp bao nhiêu với nhóm người.
Phong Vô Ngân nói:
- Ta cảm thấy lực lượng của Hoàng Đình không chỉ có bấy nhiêu.
Không Lưu nói:
- Thập Vương tự bồi dưỡng thuộc hạ của mình, nhưng mỗi vương khi cầm quyền thì chín vương khác sẽ bế quan tu luyện, thuộc hạ trung thành của họ cũng bế quan theo. Hoàng Đình thời kỳ hưng thịnh tính luôn Thập Vương thì có trên sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, nhưng khi tách rời ra thì không mạnh như vậy.
Sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, số lượng rất đáng sợ. Trong tất cả thế lực nhân tộc thì tuyệt đối đứng ở đỉnh cao nhất, dù là Thương Lan hoàng triều hay bốn đại tông môn Thiên Cổ vực là những thế lực cường đại cổ xưa do một tay Thánh Hoàng sáng lập cũng không thể sánh bằng.
Nhưng Hoàng Đình và tông môn khác không giống, Thập Vương luân lưu cầm quyền, dưới tay mỗi vương có một phần cường giả tuyệt thế, cường giả Thánh cấp cửu tinh, nếu bọn họ bế quan thì cường giả dưới tay cũng bế quan theo, không quấy nhiễu nhau nên trong trạng thái bình thường Hoàng Đình chỉ bằng một phần mười thời kỳ đỉnh cao, nhưng vậy cũng đã rất kinh người.
Một Chiến Vương Tam Luyện, hai Thiên Tướng Nhị Luyện, ba Thiên Tướng Nhất Luyện, thực lực như vậy đã hơn hẳn đa số tông môn của Thâm Lam thế giới. Ví dụ Lạc Thủy Chân cung xem như tông môn nổi tiếng trong Thâm Lam thế giới, cường giả tuyệt thế trong tông môn mới chỉ có một người, và chỉ là Nhất Luyện.
Đây là tại sao không ai muốn chọc vào Hoàng Đình, hiện nay mấy cường giả từng bị Hoàng Đình truy sát lần lượt xuất thế, lấy Sở Mộ làm trung tâm hợp thành Cổ Kiếm Minh. Muốn cùng nhau đối kháng Hoàng Đình phải hiểu rõ về Hoàng Đình.
Hạ Vĩnh Tầm mở miệng nói:
- Theo ta biết thì trong Hoàng Đình trừ Thập Vương, Thiên Tướng dưới tay họ ra còn có một đội cường giả cực kỳ bí mật, hình như là cường giả tuyệt thế tổ thành. Có bao nhiêu người, thực lực ra sao thì không rõ.
Hạ Vĩnh Tầm nói bằng giọng lạnh nhạt, đây là cách nói chuyện của gã, bất giác cảm nhiễm người khác. Nếu người thực lực không bằng Hạ Vĩnh Tầm, ý chí không đủ kiên định sẽ bị ảnh hưởng, cảm thấy bi thương.
Nhưng thực lực của mọi người dù không bằng Hạ Vĩnh Tầm cũng có sức ngăn chặn được, một phần vì gã không cố ý kích phát cảm giác buồn bã bi thương đó.
Nghe Hạ Vĩnh Tầm nói vậy mọi người tim đập nhanh.
***
Khi Đệ Nhất Thiên Tướng Chiến Vô Không, Đệ Nhị Thiên Tướng Chiến Vô Không chết, mệnh bài nguyên thần của họ trong Hoàng Đình vỡ nát, rất nhanh Chiến Vương biết chuyện.
Sắc mặt Chiến Vương không thay đổi, vẫn rất bình tĩnh nói:
- Ngũ Thiên Tướng đều chết, có thể tính ra là ai giết hai người họ không?
Nhưng Tri Thế biết trong lòng Chiến Vương cực kỳ tức giận, sát ý mãnh liệt.
Tri Thế nói:
- Chờ ta suy tính đã.
Tri Thế lấy một la bàn mai rùa ra phụ trợ gã suy tính.
La bàn mai rùa run run, hoa văn trên mai rùa lóe sáng. Khi toàn bộ rực sáng thì la bàn mai rùa ngừng rung. Hai tay Tri Thế liên tục búng kết các thủ ấn cực kỳ phức tạp đều đánh vào la bàn mai rùa.
Ngay sau đó la bàn mai rùa tỏa sáng đan chéo nhau hình thành một quảng trường nho nhỏ. Trong thiên địa phong cảnh hiện ra, dần dần có bóng người sắp lộ. Chợt có lực lượng bất ngờ ập đến đánh tan bóng người, tiểu thiên địa tan vỡ, ánh sáng vụt tắt. La bàn mai rùa rung rung, hơi thở giảm xuống.
Tri Thế ngơ ngác nhìn mai rùa la bàn, trong mắt tràn đầy khó tin:
- Thất bại...
Tri Thế nghỉ ngơi một lúc rồi lại suy tính, nhưng kết quả giống nhau.
Liên tục thất bại ba lần thì Tri Thế bỏ cuộc.
Tri Thế nói:
- Chiến Vương các hạ, người giết Đệ Nhất Thiên Tướng, Đệ Nhị Thiên Tướng có báu vật phong kín thiên cơ. Hoặc có lẽ hắn giỏi về đạo thiên toán có thể che giấu thiên cơ.
Chiến Vương trầm ngâm một lúc sau nói:
- Xin Tri Thế suy tính Sở Mộ thử.
Tri Thế nghe vậy hơi suy tư:
- Sở Mộ...?
Chợt mắt Tri Thế sáng rực sau đó bắt đầu suy tính, kết quả là thất bại.
Tri Thế liên tục suy tính ba lần, mặt trắng bệch, mắt đầy mệt mỏi. Liên tục suy tính sáu lần làm Tri Thế tiêu hao cạn kiệt lực lượng tinh thần. Ngôn Tình Cổ Đại
- Sở Mộ cũng không thể tính ra.
Chiến Vương nói:
- Người giết Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh tám phần là Sở Mộ.
Tri Thế nói:
- Chiến Vương các hạ, khả năng này không quá lớn.
Ba năm trước Sở Mộ chỉ là Nhất Luyện, ba năm đã qua bảo hắn hắn có thể giết Nhị Luyện, một người người còn là Nhị Luyện trung giai thì là chuyện không thể nào.
Chiến Vương nói, đáy mắt lóe tia lạnh lẽo kinh người:
- Ta cũng cảm thấy không thể, nhưng trực giác nói với ta người giết bọn họ là Sở Mộ.
- Chiến Vương các hạ, nếu đúng là Sở Mộ thì...
Tri Thế không nói tiếp, gã chợt nghĩ nếu đúng là Sở Mộ giết Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh làm lòng gã lạnh lẽo. Dù Tri Thế là cao tầng của Hoàng Đình, nhưng thân phận này không khiến gã cảm thấy an toàn.
Vì tốc độ trưởng thành như vậy quá khủng bố, không sớm trừ khử sẽ mang đến tai nạn cho Hoàng Đình.
Phong Vô Ngân đỉnh Nhị Luyện, Hạ Vĩnh Tầm Nhị Luyện cao giai, Không Lưu và Lôi Bá là Nhị Luyện trung giai, Vương Tôn Nhị Luyện sơ giai, người cuối cùng là Sở Mộ được cho rằng là đỉnh Nhất Luyện.
Sáu cường giả tuyệt thế tổ thành liên minh, trong đó có năm người là thực lực Nhị Luyện, liên minh như vậy cực kỳ cường đại.
Vương Tôn nói:
- Cổ Kiếm Minh đã thành lập, giờ hãy bàn xem nên đối phó với Hoàng Đình thế nào.
- Theo tin tức chúng ta nắm giữ thì Hoàng Đình có thập Vương, trong đó chín vương bế quan, hiện Chiến Vương cầm quyền, là Tam Luyện, chưa rõ đẳng cấp nào trong Tam Luyện.
Không Lưu chậm rãi nói:
- Dưới tay Chiến Vương có Ngũ Thiên Tướng. Đệ Tam Thiên Tướng tự bạo bỏ mình, Đệ Ngũ Thiên Tướng, Đệ Tứ Thiên Tướng chết dưới kiếm của Sở Mộ, còn lại Đệ Nhất Thiên Tướng và Đệ Nhị Thiên Tướng. Đệ Nhất Thiên Tướng thực lực Nhị Luyện trung giai, Đệ Nhị Thiên Tướng là Nhị Luyện sơ giai, hai người hợp sức bày trận có thể đến Nhị Luyện đỉnh trung giai nhưng không thể đối kháng với chúng ta được.
Không Lưu dừng một chút, mọi người đều lắng nghe lời gã nói.
- Ngoài ra dưới trướng Chiến Vương Hoàng Đình còn có chiến sứ Thánh cấp cửu tinh, tổng cộng ngàn người. Có thể bày ra chiến trận, uy lực đủ để uy hiếp cường giả tuyệt thế Nhị Luyện.
- Nhưng miễn không rơi vào chiến trận của đối phương thì sẽ không bị nguy hiểm gì.
Uy lực chiến trận của Hoàng Đình tuy rất mạnh nhưng có chút thiếu sót là không đủ nhanh nhẹn, nếu cường giả tuyệt thế không đánh ngay mặt mà chỉ toàn né thì bọn họ cũng không biết làm sao.
Bởi vậy chiến sứ Hoàng Đình bày ra chiến trận không đem lại uy hiếp bao nhiêu với nhóm người.
Phong Vô Ngân nói:
- Ta cảm thấy lực lượng của Hoàng Đình không chỉ có bấy nhiêu.
Không Lưu nói:
- Thập Vương tự bồi dưỡng thuộc hạ của mình, nhưng mỗi vương khi cầm quyền thì chín vương khác sẽ bế quan tu luyện, thuộc hạ trung thành của họ cũng bế quan theo. Hoàng Đình thời kỳ hưng thịnh tính luôn Thập Vương thì có trên sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, nhưng khi tách rời ra thì không mạnh như vậy.
Sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, số lượng rất đáng sợ. Trong tất cả thế lực nhân tộc thì tuyệt đối đứng ở đỉnh cao nhất, dù là Thương Lan hoàng triều hay bốn đại tông môn Thiên Cổ vực là những thế lực cường đại cổ xưa do một tay Thánh Hoàng sáng lập cũng không thể sánh bằng.
Nhưng Hoàng Đình và tông môn khác không giống, Thập Vương luân lưu cầm quyền, dưới tay mỗi vương có một phần cường giả tuyệt thế, cường giả Thánh cấp cửu tinh, nếu bọn họ bế quan thì cường giả dưới tay cũng bế quan theo, không quấy nhiễu nhau nên trong trạng thái bình thường Hoàng Đình chỉ bằng một phần mười thời kỳ đỉnh cao, nhưng vậy cũng đã rất kinh người.
Một Chiến Vương Tam Luyện, hai Thiên Tướng Nhị Luyện, ba Thiên Tướng Nhất Luyện, thực lực như vậy đã hơn hẳn đa số tông môn của Thâm Lam thế giới. Ví dụ Lạc Thủy Chân cung xem như tông môn nổi tiếng trong Thâm Lam thế giới, cường giả tuyệt thế trong tông môn mới chỉ có một người, và chỉ là Nhất Luyện.
Đây là tại sao không ai muốn chọc vào Hoàng Đình, hiện nay mấy cường giả từng bị Hoàng Đình truy sát lần lượt xuất thế, lấy Sở Mộ làm trung tâm hợp thành Cổ Kiếm Minh. Muốn cùng nhau đối kháng Hoàng Đình phải hiểu rõ về Hoàng Đình.
Hạ Vĩnh Tầm mở miệng nói:
- Theo ta biết thì trong Hoàng Đình trừ Thập Vương, Thiên Tướng dưới tay họ ra còn có một đội cường giả cực kỳ bí mật, hình như là cường giả tuyệt thế tổ thành. Có bao nhiêu người, thực lực ra sao thì không rõ.
Hạ Vĩnh Tầm nói bằng giọng lạnh nhạt, đây là cách nói chuyện của gã, bất giác cảm nhiễm người khác. Nếu người thực lực không bằng Hạ Vĩnh Tầm, ý chí không đủ kiên định sẽ bị ảnh hưởng, cảm thấy bi thương.
Nhưng thực lực của mọi người dù không bằng Hạ Vĩnh Tầm cũng có sức ngăn chặn được, một phần vì gã không cố ý kích phát cảm giác buồn bã bi thương đó.
Nghe Hạ Vĩnh Tầm nói vậy mọi người tim đập nhanh.
***
Khi Đệ Nhất Thiên Tướng Chiến Vô Không, Đệ Nhị Thiên Tướng Chiến Vô Không chết, mệnh bài nguyên thần của họ trong Hoàng Đình vỡ nát, rất nhanh Chiến Vương biết chuyện.
Sắc mặt Chiến Vương không thay đổi, vẫn rất bình tĩnh nói:
- Ngũ Thiên Tướng đều chết, có thể tính ra là ai giết hai người họ không?
Nhưng Tri Thế biết trong lòng Chiến Vương cực kỳ tức giận, sát ý mãnh liệt.
Tri Thế nói:
- Chờ ta suy tính đã.
Tri Thế lấy một la bàn mai rùa ra phụ trợ gã suy tính.
La bàn mai rùa run run, hoa văn trên mai rùa lóe sáng. Khi toàn bộ rực sáng thì la bàn mai rùa ngừng rung. Hai tay Tri Thế liên tục búng kết các thủ ấn cực kỳ phức tạp đều đánh vào la bàn mai rùa.
Ngay sau đó la bàn mai rùa tỏa sáng đan chéo nhau hình thành một quảng trường nho nhỏ. Trong thiên địa phong cảnh hiện ra, dần dần có bóng người sắp lộ. Chợt có lực lượng bất ngờ ập đến đánh tan bóng người, tiểu thiên địa tan vỡ, ánh sáng vụt tắt. La bàn mai rùa rung rung, hơi thở giảm xuống.
Tri Thế ngơ ngác nhìn mai rùa la bàn, trong mắt tràn đầy khó tin:
- Thất bại...
Tri Thế nghỉ ngơi một lúc rồi lại suy tính, nhưng kết quả giống nhau.
Liên tục thất bại ba lần thì Tri Thế bỏ cuộc.
Tri Thế nói:
- Chiến Vương các hạ, người giết Đệ Nhất Thiên Tướng, Đệ Nhị Thiên Tướng có báu vật phong kín thiên cơ. Hoặc có lẽ hắn giỏi về đạo thiên toán có thể che giấu thiên cơ.
Chiến Vương trầm ngâm một lúc sau nói:
- Xin Tri Thế suy tính Sở Mộ thử.
Tri Thế nghe vậy hơi suy tư:
- Sở Mộ...?
Chợt mắt Tri Thế sáng rực sau đó bắt đầu suy tính, kết quả là thất bại.
Tri Thế liên tục suy tính ba lần, mặt trắng bệch, mắt đầy mệt mỏi. Liên tục suy tính sáu lần làm Tri Thế tiêu hao cạn kiệt lực lượng tinh thần. Ngôn Tình Cổ Đại
- Sở Mộ cũng không thể tính ra.
Chiến Vương nói:
- Người giết Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh tám phần là Sở Mộ.
Tri Thế nói:
- Chiến Vương các hạ, khả năng này không quá lớn.
Ba năm trước Sở Mộ chỉ là Nhất Luyện, ba năm đã qua bảo hắn hắn có thể giết Nhị Luyện, một người người còn là Nhị Luyện trung giai thì là chuyện không thể nào.
Chiến Vương nói, đáy mắt lóe tia lạnh lẽo kinh người:
- Ta cũng cảm thấy không thể, nhưng trực giác nói với ta người giết bọn họ là Sở Mộ.
- Chiến Vương các hạ, nếu đúng là Sở Mộ thì...
Tri Thế không nói tiếp, gã chợt nghĩ nếu đúng là Sở Mộ giết Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh làm lòng gã lạnh lẽo. Dù Tri Thế là cao tầng của Hoàng Đình, nhưng thân phận này không khiến gã cảm thấy an toàn.
Vì tốc độ trưởng thành như vậy quá khủng bố, không sớm trừ khử sẽ mang đến tai nạn cho Hoàng Đình.