Với lực lượng thần niệm mạnh mẽ bắt đầu tạo lại đan điền.
Trên bầu trời tụ tập vô số ánh sao đánh nát năm mây nguyên khí thiên địa, hỗn hợp thành một biến ra vòng xoáy tinh vân to lớn hơn trăm dặm.
- To quá đi!
- Khủng khiếp thật!
Lần đầu tiên biết được kiểu dị tượng đột phá thế này, mỗi người đều bị giật mình thảng thốt.
Vòng xoáy tinh vân to lớn, nguyên khí thiên địa hỗn hợp lực lượng ánh sao triều tịch rót xuống như cây cột nối trời xoay tròn.
Lực lượng tinh thuần mạnh mẽ chui vào máu thịt đan điền nát bấy của Sở Mộ, đan điền nhanh chóng tái tạo.
Căn nguyên mộc chi tướng hấp thu lực lượng nguyên khí ánh sao, không ngừng lớn mạnh và tuyền về từng đợt lực lượng sự sống mạnh mẽ rót vào đan điền đang được tạo, tăng mạnh sức sống đan điền. Dù sau này đan điền bị thương cũng sẽ nhanh chóng tự lành.
Không lâu sau một đan điền mạnh mẽ hơn, tràn ngập sức sống hơn được tái tạo xong, tiếp theo sẽ là tạo nội tạng, từng bước một từ trong ra ngoài tạo lại thân thể.
Đây là quá trình cần sự cẩn thận, không thể sốt ruột. Niết bàn lần thứ năm Sở Mộ đã rất quen tay.
Một thân thể càng mạnh hơn dần được tái tạo trong lực lượng thần niệm của Sở Mộ.
Vòng xoáy tinh vân phạm vi trăm dặm nhanh chóng rút nhỏ, cuối cùng biến mất không dấu vết, bầu trời vẫn xanh thẳm, như thể mọi thứ lúc trước chỉ là ảo giác.
Nhưng mọi người biết đó không phải ảo giác, ai nấy còn chìm đắm trong giật mình sững sờ. Hình tượng tông chủ Sở Mộ càng in sâu trong lòng người, bất giác mỗi người tôn kính hắn cao hơn nữa.
Tất cả là do Sở Mộ đột phá trong tông môn mang đến ảnh hưởng, hắn không biết.
Tạo lại thân thể xong Sở Mộ không rời khỏi Linh Trì, tiếp tục tu luyện bên trong ao.
Nước Linh Trì còn nhiều linh lực, vừa lúc dùng để củng cố tu vi sau khi đột phá của hắn, trợ giúp tiến bộ một chút.
Hai ngày sau linh lực trong nước Linh Trì bị Sở Mộ hút sạch, hắn không chỉ củng cố tu vi sau khi đột phá còn tăng tu vi khí thể lên Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ.
Một lần đột phá tính luôn thời gian củng cố tu vi tổng cộng mất bảy ngày. Tu vi của Sở Mộ đột phá bước lớn, từ Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới ngũ trọng thiên trung kỳ, thực lực càng mạnh mẽ hơn.
Hiệu quả kèm theo là toàn bộ Chân kiếm tông khâm phục tông chủ mới nhậm từ tận đáy lòng. Sở Mộ rất bất ngờ.
Tu vi đột phá lớn khiến Sở Mộ thấy tác dụng lớn của Linh Trì, tiếc rằng mỗi lần sử dụng nó tiêu hao năng lượng rất nhiều. Tuy Sở Mộ là tông chủ nhưng không thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn thỏa mãn nhu cầu của mình, hắn nên suy nghĩ cho tông môn.
Sở Mộ cất đi Linh Trì, tuần tra tông môn một vòng rồi đi hướng Chú Kiếm cốc, nhìn xem đúc kiếm như thế nào. Sau đó Sở Mộ chỉ cho đệ tử rèn kiếm một số kỹ xảo, khiến bọn họ cực kỳ giật mình.
- Lợi hại quá!
- Thì ra tông chủ của chúng ta không chỉ có thiên phú hơn người, thực lực cường đại còn có tạo nghệ đúc kiếm cao sâu như thế.
Đệ tử Chú Kiếm cốc từ khâm phục Sở Mộ chuyển thành kính ngưỡng như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, như núi cao chót vót.
Đệ tử Chú Kiếm cốc giỏi nhất là đúc kiếm, tự hào nhất là thuật đúc kiếm. Tu vi cao sâu, thực lực cường đại có thể được sự tôn kính của họ nhưng không thể có được lòng kính ngưỡng. Chuyện này cũng bình thường, khi nào mạnh hơn sở trường mà đối phương tự hào thì mới làm bọn họ sùng bái kính ngưỡng.
Sở Mộ vô tình làm lại nhận được hiệu quả bất ngờ.
Sở Mộ động ý niệm rời khỏi Chú Kiếm cốc đi Bảo Đan các.
Đầu tiên xem các đệ tử luyện đan thế nào, phát hiện tạo nghệ luyện đan của bọn họ khá bình thường, thậm chí thô ráp. Sở Mộ lên tiếng chỉ điểm, tự mình làm thử trước mặt các đệ tử Bảo Đan các. Sở Mộ luyện chế một lò đan dược, vừa luyện đan vừa ung dung giảng dạy, truyền dạy kỹ xảo luyện đan vân vân.
Sau khi rời khỏi Bảo Đan các, hình tượng của Sở Mộ vô cùng cao lớn trong lòng đệ tử Bảo Đan các.
Rất nhanh các đệ tử Chân kiếm tông đều biết tông chủ của họ không chỉ có thiên phú, thực lực mạnh mẽ kinh người còn tinh thông đúc kiếm, luyện đan, tài hoa ngút trời, tài tình kinh thế. Các đệ tử lén đặt biệt danh ‘Vô Song Thần Tông’, đại biểu địa vị đặc biệt duy nhất của Sở Mộ trong lòng các đệ tử.
Sở Mộ tuần tra một vòng rồi đi mật thất chuyên dành cho tông chủ tu luyện, hắn lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, lại đi vào trong.
Kiếm khách áo trắng người thử thách cửa một vẫn ở đó, lại chiến đấu.
So với lúc trước thì tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ một chút, càng mạnh mẽ hơn. Sở Mộ đối chiến kịch liệt với kiếm khách áo trắng, kiếm pháp của y vẫn nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi đường kiếm nhẹ hẫng nhưng vô cùng mạnh mẽ khiến Sở Mộ không dám cứng rắn đỡ.
Xoẹt!
Kiếm quang tuyệt thế, Sở Mộ lại thất bại.
Tuy thất bại nhưng Sở Mộ không nản, vì mỗi lần hắn đều tiến bộ hơn.
Thua thì hồi ngộ, điều chỉnh sau đó tái chiến.
Hôm nay Sở Mộ chiến hơn mười lần.
Năm ngày, chiến đấu gần trăm lần, Sở Mộ nhận ra mình gặp bình cảnh, dù đánh thêm mấy lần cũng không thể tiến bộ. Sở Mộ xuất quan, tuần tra một phen, đi hướng Chú Kiếm cốc.
Mấy ngày trước được Sở Mộ hướng dẫn, vài đệ tử hơi tiến bộ tạo nghệ đúc kiếm.
Sở Mộ đi qua Bảo Đan các rồi vào núi ngắm phong cảnh.
Gió thổi lá đung đưa, mây cuốn mây tan, Sở Mộ thả lỏng thể xác và tinh thần, quên các loại tu luyện.
Từ khi nào ngực hướng về, lòng hướng về, Sở Mộ bỗng phất tay, một cành cây mềm dẻo bay vào tay hắn. Sở Mộ lắc cổ tay, cành thẳng băng, mơ hồ lóe tia sắc bén.
Cành như kiếm bay múa trong tay Sở Mộ.
Hoặc đâm hoặc chém hoặc quét, cành mềm giống như tinh cương, một kiếm một thức uy lực kinh người, tiếng xé gió vù vù.
Sở Mộ không sử dụng kiếm lực, hắn không rót các loại lực lượng như kiếm nguyên vào, chỉ đơn thuần thi triển kiếm pháp.
Cành mềm như không có chút sức nặng, rất nhẹ. Nhưng kiếm chém ra thì tiếng sấm nổ, tiếng gió rít gào uy thế kinh người.
Bất giác Sở Mộ như trở lại lúc quyết đấu với kiếm khách áo trắng.
Rắc!
Cành mềm không chịu nổi vỡ nát, Sở Mộ ngừng lại.
Các cảnh tượng hồi ngộ thoáng hiện, Sở Mộ mơ hồ bắt giữ một luồng linh quang chợt lóe.
Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, không nóng nảy. Gió núi thổi nhẹ, thời gian trôi, bất giác Sở Mộ đứng yên tại chỗ nửa ngày.
Mắt Sở Mộ bắn ra hai tia sáng sắc bén như kiếm rạch phá không trung, để lại phong mang kinh người trong không khí. Cảm giác triệt ngộ dâng lên trong lòng Sở Mộ, vẫn còn bồi hồi.
Trên bầu trời tụ tập vô số ánh sao đánh nát năm mây nguyên khí thiên địa, hỗn hợp thành một biến ra vòng xoáy tinh vân to lớn hơn trăm dặm.
- To quá đi!
- Khủng khiếp thật!
Lần đầu tiên biết được kiểu dị tượng đột phá thế này, mỗi người đều bị giật mình thảng thốt.
Vòng xoáy tinh vân to lớn, nguyên khí thiên địa hỗn hợp lực lượng ánh sao triều tịch rót xuống như cây cột nối trời xoay tròn.
Lực lượng tinh thuần mạnh mẽ chui vào máu thịt đan điền nát bấy của Sở Mộ, đan điền nhanh chóng tái tạo.
Căn nguyên mộc chi tướng hấp thu lực lượng nguyên khí ánh sao, không ngừng lớn mạnh và tuyền về từng đợt lực lượng sự sống mạnh mẽ rót vào đan điền đang được tạo, tăng mạnh sức sống đan điền. Dù sau này đan điền bị thương cũng sẽ nhanh chóng tự lành.
Không lâu sau một đan điền mạnh mẽ hơn, tràn ngập sức sống hơn được tái tạo xong, tiếp theo sẽ là tạo nội tạng, từng bước một từ trong ra ngoài tạo lại thân thể.
Đây là quá trình cần sự cẩn thận, không thể sốt ruột. Niết bàn lần thứ năm Sở Mộ đã rất quen tay.
Một thân thể càng mạnh hơn dần được tái tạo trong lực lượng thần niệm của Sở Mộ.
Vòng xoáy tinh vân phạm vi trăm dặm nhanh chóng rút nhỏ, cuối cùng biến mất không dấu vết, bầu trời vẫn xanh thẳm, như thể mọi thứ lúc trước chỉ là ảo giác.
Nhưng mọi người biết đó không phải ảo giác, ai nấy còn chìm đắm trong giật mình sững sờ. Hình tượng tông chủ Sở Mộ càng in sâu trong lòng người, bất giác mỗi người tôn kính hắn cao hơn nữa.
Tất cả là do Sở Mộ đột phá trong tông môn mang đến ảnh hưởng, hắn không biết.
Tạo lại thân thể xong Sở Mộ không rời khỏi Linh Trì, tiếp tục tu luyện bên trong ao.
Nước Linh Trì còn nhiều linh lực, vừa lúc dùng để củng cố tu vi sau khi đột phá của hắn, trợ giúp tiến bộ một chút.
Hai ngày sau linh lực trong nước Linh Trì bị Sở Mộ hút sạch, hắn không chỉ củng cố tu vi sau khi đột phá còn tăng tu vi khí thể lên Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ.
Một lần đột phá tính luôn thời gian củng cố tu vi tổng cộng mất bảy ngày. Tu vi của Sở Mộ đột phá bước lớn, từ Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới ngũ trọng thiên trung kỳ, thực lực càng mạnh mẽ hơn.
Hiệu quả kèm theo là toàn bộ Chân kiếm tông khâm phục tông chủ mới nhậm từ tận đáy lòng. Sở Mộ rất bất ngờ.
Tu vi đột phá lớn khiến Sở Mộ thấy tác dụng lớn của Linh Trì, tiếc rằng mỗi lần sử dụng nó tiêu hao năng lượng rất nhiều. Tuy Sở Mộ là tông chủ nhưng không thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn thỏa mãn nhu cầu của mình, hắn nên suy nghĩ cho tông môn.
Sở Mộ cất đi Linh Trì, tuần tra tông môn một vòng rồi đi hướng Chú Kiếm cốc, nhìn xem đúc kiếm như thế nào. Sau đó Sở Mộ chỉ cho đệ tử rèn kiếm một số kỹ xảo, khiến bọn họ cực kỳ giật mình.
- Lợi hại quá!
- Thì ra tông chủ của chúng ta không chỉ có thiên phú hơn người, thực lực cường đại còn có tạo nghệ đúc kiếm cao sâu như thế.
Đệ tử Chú Kiếm cốc từ khâm phục Sở Mộ chuyển thành kính ngưỡng như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, như núi cao chót vót.
Đệ tử Chú Kiếm cốc giỏi nhất là đúc kiếm, tự hào nhất là thuật đúc kiếm. Tu vi cao sâu, thực lực cường đại có thể được sự tôn kính của họ nhưng không thể có được lòng kính ngưỡng. Chuyện này cũng bình thường, khi nào mạnh hơn sở trường mà đối phương tự hào thì mới làm bọn họ sùng bái kính ngưỡng.
Sở Mộ vô tình làm lại nhận được hiệu quả bất ngờ.
Sở Mộ động ý niệm rời khỏi Chú Kiếm cốc đi Bảo Đan các.
Đầu tiên xem các đệ tử luyện đan thế nào, phát hiện tạo nghệ luyện đan của bọn họ khá bình thường, thậm chí thô ráp. Sở Mộ lên tiếng chỉ điểm, tự mình làm thử trước mặt các đệ tử Bảo Đan các. Sở Mộ luyện chế một lò đan dược, vừa luyện đan vừa ung dung giảng dạy, truyền dạy kỹ xảo luyện đan vân vân.
Sau khi rời khỏi Bảo Đan các, hình tượng của Sở Mộ vô cùng cao lớn trong lòng đệ tử Bảo Đan các.
Rất nhanh các đệ tử Chân kiếm tông đều biết tông chủ của họ không chỉ có thiên phú, thực lực mạnh mẽ kinh người còn tinh thông đúc kiếm, luyện đan, tài hoa ngút trời, tài tình kinh thế. Các đệ tử lén đặt biệt danh ‘Vô Song Thần Tông’, đại biểu địa vị đặc biệt duy nhất của Sở Mộ trong lòng các đệ tử.
Sở Mộ tuần tra một vòng rồi đi mật thất chuyên dành cho tông chủ tu luyện, hắn lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, lại đi vào trong.
Kiếm khách áo trắng người thử thách cửa một vẫn ở đó, lại chiến đấu.
So với lúc trước thì tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ một chút, càng mạnh mẽ hơn. Sở Mộ đối chiến kịch liệt với kiếm khách áo trắng, kiếm pháp của y vẫn nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi đường kiếm nhẹ hẫng nhưng vô cùng mạnh mẽ khiến Sở Mộ không dám cứng rắn đỡ.
Xoẹt!
Kiếm quang tuyệt thế, Sở Mộ lại thất bại.
Tuy thất bại nhưng Sở Mộ không nản, vì mỗi lần hắn đều tiến bộ hơn.
Thua thì hồi ngộ, điều chỉnh sau đó tái chiến.
Hôm nay Sở Mộ chiến hơn mười lần.
Năm ngày, chiến đấu gần trăm lần, Sở Mộ nhận ra mình gặp bình cảnh, dù đánh thêm mấy lần cũng không thể tiến bộ. Sở Mộ xuất quan, tuần tra một phen, đi hướng Chú Kiếm cốc.
Mấy ngày trước được Sở Mộ hướng dẫn, vài đệ tử hơi tiến bộ tạo nghệ đúc kiếm.
Sở Mộ đi qua Bảo Đan các rồi vào núi ngắm phong cảnh.
Gió thổi lá đung đưa, mây cuốn mây tan, Sở Mộ thả lỏng thể xác và tinh thần, quên các loại tu luyện.
Từ khi nào ngực hướng về, lòng hướng về, Sở Mộ bỗng phất tay, một cành cây mềm dẻo bay vào tay hắn. Sở Mộ lắc cổ tay, cành thẳng băng, mơ hồ lóe tia sắc bén.
Cành như kiếm bay múa trong tay Sở Mộ.
Hoặc đâm hoặc chém hoặc quét, cành mềm giống như tinh cương, một kiếm một thức uy lực kinh người, tiếng xé gió vù vù.
Sở Mộ không sử dụng kiếm lực, hắn không rót các loại lực lượng như kiếm nguyên vào, chỉ đơn thuần thi triển kiếm pháp.
Cành mềm như không có chút sức nặng, rất nhẹ. Nhưng kiếm chém ra thì tiếng sấm nổ, tiếng gió rít gào uy thế kinh người.
Bất giác Sở Mộ như trở lại lúc quyết đấu với kiếm khách áo trắng.
Rắc!
Cành mềm không chịu nổi vỡ nát, Sở Mộ ngừng lại.
Các cảnh tượng hồi ngộ thoáng hiện, Sở Mộ mơ hồ bắt giữ một luồng linh quang chợt lóe.
Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, không nóng nảy. Gió núi thổi nhẹ, thời gian trôi, bất giác Sở Mộ đứng yên tại chỗ nửa ngày.
Mắt Sở Mộ bắn ra hai tia sáng sắc bén như kiếm rạch phá không trung, để lại phong mang kinh người trong không khí. Cảm giác triệt ngộ dâng lên trong lòng Sở Mộ, vẫn còn bồi hồi.