Bành Thuyên cảm thấy liên tục chiến thắng ba lần, thắng dễ như vậy thì không ai dám lên nữa mới đúng, không ngờ có người lên.
Sở Mộ có suy nghĩ của mình, trên Thái Cổ Thần Thuyền thấy Tư Đồ Tú, Dương Liệt đánh làm hắn có điều lĩnh ngộ, sau đó tham ngộ, hiểu cái gì, nắm giữ cái gì, nhưng lúc đó hắn chưa biết định nghĩa nó.
Hiện nay nghe Quý Thiên Tường giảng dạy làm Sở Mộ sáng tỏ thứ kia gọi là kiểm soát lực lượng.
Sở Mộ mơ hồ cảm thấy mình đến đẳng cấp Nhập cảnh rồi, nhưng không ai so sánh làm hắn không quá chắc chắn.
Vì trên Cổ Kiếm đại lục không có ghi chép những thứ này, không có cách tu luyện thứ đó, không thể so sánh nên Sở Mộ không hiểu rõ.
Cách nghiệm chứng rất đơn giản, đánh nhau.
Với ánh mắt của Quý Thiên Tường sẽ phân biệt được thật giả ngay.
Huống chi trên Thái Cổ Thần Thuyền Sở Mộ không đánh nhau với Tư Đồ Tú, Dương Liệt, vì hắn cảm thấy mình không đánh lại, không cần thiết, giờ là cơ hội tốt.
Thế giới Kiếm Giả điệu thấp không phải cách chính xác, chỉ có biểu hiện năng lực thiên phú của mình để người xem trọng mới được nhiều chú trọng hơn, mới có khả năng được càng nhiều tài nguyên tu luyện.
Bế môn tạo xa không thể lên đỉnh kiếm đạo.
Bành Thuyên nói:
- Ta nhường ngươi ra kiếm trước.
Sở Mộ không từ chối, hắn tùy tay rút kiếm, vung kiếm ra, kiếm nguyên hóa thành tàn nguyệt bắn tới.
Bành Thuyên trượt chân dễ dàng né tránh công kích của Sở Mộ, kiếm cắt lướt qua. Đáy mắt Bành Thuyên tràn đầy niềm tin một kiếm đánh bại, cho đám nhà quê biết sự lợi hại của gã, biết chênh lệch giữa bọn họ và Kiếm Giả thế giới Thái Cổ là không thể vượt qua.
Cách ba tấc lực lượng rót vào rồi bùng nổ, toàn quá trình không hơn một phần mười giây.
Tốc độ Bành Thuyên chém ra nhát kiếm bỗng nhanh hơn ba phần, nhưng trong mắt Sở Mộ thì chưa đủ nhanh. Đôi mắt Sở Mộ rõ ràng bắt giữ quỹ tích kiếm của đối phương, dường như đây là ích lợi khác khi hắn tu luyện Tôi Ý công thành công, khiến ngũ giác tăng cao, kiếm càng mạnh hơn.
Đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ thầm nghĩ:
- Lại sắp thua.
Đám Kiếm Giả chín khối đại lục thì cực kỳ hồi hộp, dù với mục đích gì bọn họ đều hy vọng có người đấu một trận với đối phương, dù không thể đánh bại nhưng ít ra nên chống cự được vài đường kiếm.
Trong phút chốc tiếng kinh kêu vang lên, mắt Quý Thiên Tường lóe tia ngạc nhiên. Chính Bành Thuyên thấy thật khó tin, kiếm của gã chém hụt.
Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Bành Thuyên phong phú, đã sớm bước vào cánh cửa kiểm soát lực lượng nên phản ứng siêu nhanh, kiếm vững vàng đẩy tới trước đâm qua cổ họng Sở Mộ.
Chân Sở Mộ không nhúc nhích, hắn nghiêng đầu né đường kiếm. Bành Thuyên phản ứng nhanh sửa đâm thành chém.
Mọi người nín thở, xoe tròn mắt tràn ngập khó tin nhìn.
Trong mắt họ thì kiếm của Bành Thuyên siêu nhanh, rất sắc bén, hơn nữa góc độ xảo quyệt, tận tình thi triển kiểm soát lực lượng mà gã nắm giữ. Mỗi đường kiếm tràn ngập uy lực đáng sợ, không khí như bị xé rách ra.
Nhưng Sở Mộ chỉ nhích chân một chút đã nhiều lần né kiếm của Bành Thuyên trong đường tơ kẽ tóc, khiến gã chém hụt. Làm Quý Thiên Tường bất ngờ là Sở Mộ né xuôi theo chiều kiếm của Bành Thuyên, nên mỗi lần đường kiếm bộc phát ra kiếm áp vẫn không thể ảnh hưởng hắn chút nào.
Từ điểm này có thể nói lên kinh nghiệm chiến đấu của Sở Mộ cực kỳ phong phú, thiên phú chiến đấu siêu khủng bố.
Quý Thiên Tường dám chắc dù Sở Mộ không vào đẳng cấp kiểm soát lực lượng thì khi hắn đánh trả vẫn có thể đánh bại Bành Thuyên. Trên thế giới này luôn có một số tồn tại khiến người khó thể hiểu thấu, thường có thể lấy yếu thắng mạnh.
Như Sở Mộ trước mắt tựa như người có Thiên Vũ kiếm thể.
Ban đầu Bành Thuyên hơi táo bạo sau đó dần bình tĩnh lại, tâm tính thoải mái hơn, mỗi đường kiếm càng suôn sẻ, cảm giác khống chế sức mạnh bản thân càng suôn hơn, gã cảm giác mình hơi tiến bộ trong kiểm soát lực lượng.
Kiếm, thân pháp, bộ pháp, các loại vận dụng càng suôn sẻ.
Đôi khi liên miên, đôi khi cuồng bạo, thực lực của Bành Thuyên vững vàng thăng cấp.
Sở Mộ tự mình cảm nhận, hiểu biết cái gọi là kiểm soát lực lượng càng trực quan rõ ràng hơn. Bành Thuyên chưa đủ trình độ, Sở Mộ không thể cứ để gã tấn công như vậy mãi được.
Sở Mộ né một kiếm, khoảnh khắc ra kiếm.
Kiếm đâm ra làm Quý Thiên Tường đứng bật dậy vì giật mình.
Một kiếm nhẹ nhàng rất bình thường nhưng lặng lẽ không tiếng động, tốc độ siêu nhanh.
Bành Thuyên còn chưa phản ứng lại Sở Mộ đã chấm dứt phản kích.
Một kiếm nhẹ nhàng điểm vào thân kiếm của Bành Thuyên, gã cảm giác lực lượng khủng bố không thể chống cự bùng nổ, kiếm bay khỏi tay, bàn tay vặn vẹo, thân thể không chịu nổi thụt lùi. Bành Thuyên tức ngực, khí huyết cuồn cuộn không chịu nổi phun ra búng máu mới thấy dễ chịu hơn chút.
Kiếm bay ra xa phát ra tiếng chói tai.
Trong phòng giảng kiếm lặng im không tiếng động, ai nấy ngây ra như phỗng.
Sở Mộ thu kiếm, hành kiếm lễ, lạnh nhạt nói:
- Đã nhường.
Sở Mộ rời khỏi đấu kiếm đài.
Bành Thuyên đứng ngơ ngẩn, xoe tròn mắt bản năng thì thào:
- Nhập cảnh...
Quý Thiên Tường không nói nổi nên lời, trợn mắt há hốc mồm thầm rít gào trong lòng:
- Nhập cảnh thâm tầng!
Thật lâu sau đám người ngơ ngẩn mới phản ứng lại, máy móc xoay đầu, cơ mặt cứng ngắc, mắt đăm đăm nhìn Sở Mộ, đầu óc hỗn loạn. Giờ phút này bọn họ không biết cảm xúc, suy nghĩ trong mình là gì.
Bành Thuyên mang theo không cam lòng, giật mình nhìn Sở Mộ, hỏi:
- Sao ngươi làm được?
Sở Mộ trả lời ngắn gọn:
- Không khó.
Đám người lại bị kích thích mãnh liệt.
Quý Thiên Tường lên tiếng:
- Giảng kiếm hôm nay kết thúc, các người đi đi, ngươi hãy ở lại.
Quý Thiên Tường ra hiệu Sở Mộ ở lại.
Bành Thuyên nói:
- Chờ khi ta đến Nhập cảnh sẽ còn tìm ngươi chiến một trận.
Bành Thuyên nhặt trường kiếm của mình lên, thân kiếm có một lỗ hõm, đó là bị kiếm của Sở Mộ đâm ra.
Đứa trẻ đáng thương chỉ biết Sở Mộ đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng, cho rằng hắn chỉ là mới vào Nhập cảnh chứ không phải Nhập cảnh thâm tầng, không thì Bành Thuyên không có chút ý nghĩ muốn khiêu chiến.
Đinh Huyền, Giang Xuyên siêu hưng phấn, khi đi ngang qua thì siết chặt nắm tay kích động nói:
- Sở huynh giỏi lắm!
Các đệ tử đã đi, trong phòng giảng kiếm chỉ còn lại Sở Mộ và giáo tập Quý Thiên Tường.
Quý Thiên Tường hơi kích động hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Sở Mộ bình tĩnh trả lời:
- Sở Mộ.
Quý Thiên Tường vẫn khó thể dằn lòng xuống, hỏi dồn:
- Không tin nổi, không thể tin. Sở Mộ, hãy nói cho ta biết sao ngươi làm được?
Trước đó Quý Thiên Tường đã tìm hiểu trên chín khối đại lục không có cách tu luyện kiểm soát lực lượng.
Sở Mộ có suy nghĩ của mình, trên Thái Cổ Thần Thuyền thấy Tư Đồ Tú, Dương Liệt đánh làm hắn có điều lĩnh ngộ, sau đó tham ngộ, hiểu cái gì, nắm giữ cái gì, nhưng lúc đó hắn chưa biết định nghĩa nó.
Hiện nay nghe Quý Thiên Tường giảng dạy làm Sở Mộ sáng tỏ thứ kia gọi là kiểm soát lực lượng.
Sở Mộ mơ hồ cảm thấy mình đến đẳng cấp Nhập cảnh rồi, nhưng không ai so sánh làm hắn không quá chắc chắn.
Vì trên Cổ Kiếm đại lục không có ghi chép những thứ này, không có cách tu luyện thứ đó, không thể so sánh nên Sở Mộ không hiểu rõ.
Cách nghiệm chứng rất đơn giản, đánh nhau.
Với ánh mắt của Quý Thiên Tường sẽ phân biệt được thật giả ngay.
Huống chi trên Thái Cổ Thần Thuyền Sở Mộ không đánh nhau với Tư Đồ Tú, Dương Liệt, vì hắn cảm thấy mình không đánh lại, không cần thiết, giờ là cơ hội tốt.
Thế giới Kiếm Giả điệu thấp không phải cách chính xác, chỉ có biểu hiện năng lực thiên phú của mình để người xem trọng mới được nhiều chú trọng hơn, mới có khả năng được càng nhiều tài nguyên tu luyện.
Bế môn tạo xa không thể lên đỉnh kiếm đạo.
Bành Thuyên nói:
- Ta nhường ngươi ra kiếm trước.
Sở Mộ không từ chối, hắn tùy tay rút kiếm, vung kiếm ra, kiếm nguyên hóa thành tàn nguyệt bắn tới.
Bành Thuyên trượt chân dễ dàng né tránh công kích của Sở Mộ, kiếm cắt lướt qua. Đáy mắt Bành Thuyên tràn đầy niềm tin một kiếm đánh bại, cho đám nhà quê biết sự lợi hại của gã, biết chênh lệch giữa bọn họ và Kiếm Giả thế giới Thái Cổ là không thể vượt qua.
Cách ba tấc lực lượng rót vào rồi bùng nổ, toàn quá trình không hơn một phần mười giây.
Tốc độ Bành Thuyên chém ra nhát kiếm bỗng nhanh hơn ba phần, nhưng trong mắt Sở Mộ thì chưa đủ nhanh. Đôi mắt Sở Mộ rõ ràng bắt giữ quỹ tích kiếm của đối phương, dường như đây là ích lợi khác khi hắn tu luyện Tôi Ý công thành công, khiến ngũ giác tăng cao, kiếm càng mạnh hơn.
Đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ thầm nghĩ:
- Lại sắp thua.
Đám Kiếm Giả chín khối đại lục thì cực kỳ hồi hộp, dù với mục đích gì bọn họ đều hy vọng có người đấu một trận với đối phương, dù không thể đánh bại nhưng ít ra nên chống cự được vài đường kiếm.
Trong phút chốc tiếng kinh kêu vang lên, mắt Quý Thiên Tường lóe tia ngạc nhiên. Chính Bành Thuyên thấy thật khó tin, kiếm của gã chém hụt.
Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Bành Thuyên phong phú, đã sớm bước vào cánh cửa kiểm soát lực lượng nên phản ứng siêu nhanh, kiếm vững vàng đẩy tới trước đâm qua cổ họng Sở Mộ.
Chân Sở Mộ không nhúc nhích, hắn nghiêng đầu né đường kiếm. Bành Thuyên phản ứng nhanh sửa đâm thành chém.
Mọi người nín thở, xoe tròn mắt tràn ngập khó tin nhìn.
Trong mắt họ thì kiếm của Bành Thuyên siêu nhanh, rất sắc bén, hơn nữa góc độ xảo quyệt, tận tình thi triển kiểm soát lực lượng mà gã nắm giữ. Mỗi đường kiếm tràn ngập uy lực đáng sợ, không khí như bị xé rách ra.
Nhưng Sở Mộ chỉ nhích chân một chút đã nhiều lần né kiếm của Bành Thuyên trong đường tơ kẽ tóc, khiến gã chém hụt. Làm Quý Thiên Tường bất ngờ là Sở Mộ né xuôi theo chiều kiếm của Bành Thuyên, nên mỗi lần đường kiếm bộc phát ra kiếm áp vẫn không thể ảnh hưởng hắn chút nào.
Từ điểm này có thể nói lên kinh nghiệm chiến đấu của Sở Mộ cực kỳ phong phú, thiên phú chiến đấu siêu khủng bố.
Quý Thiên Tường dám chắc dù Sở Mộ không vào đẳng cấp kiểm soát lực lượng thì khi hắn đánh trả vẫn có thể đánh bại Bành Thuyên. Trên thế giới này luôn có một số tồn tại khiến người khó thể hiểu thấu, thường có thể lấy yếu thắng mạnh.
Như Sở Mộ trước mắt tựa như người có Thiên Vũ kiếm thể.
Ban đầu Bành Thuyên hơi táo bạo sau đó dần bình tĩnh lại, tâm tính thoải mái hơn, mỗi đường kiếm càng suôn sẻ, cảm giác khống chế sức mạnh bản thân càng suôn hơn, gã cảm giác mình hơi tiến bộ trong kiểm soát lực lượng.
Kiếm, thân pháp, bộ pháp, các loại vận dụng càng suôn sẻ.
Đôi khi liên miên, đôi khi cuồng bạo, thực lực của Bành Thuyên vững vàng thăng cấp.
Sở Mộ tự mình cảm nhận, hiểu biết cái gọi là kiểm soát lực lượng càng trực quan rõ ràng hơn. Bành Thuyên chưa đủ trình độ, Sở Mộ không thể cứ để gã tấn công như vậy mãi được.
Sở Mộ né một kiếm, khoảnh khắc ra kiếm.
Kiếm đâm ra làm Quý Thiên Tường đứng bật dậy vì giật mình.
Một kiếm nhẹ nhàng rất bình thường nhưng lặng lẽ không tiếng động, tốc độ siêu nhanh.
Bành Thuyên còn chưa phản ứng lại Sở Mộ đã chấm dứt phản kích.
Một kiếm nhẹ nhàng điểm vào thân kiếm của Bành Thuyên, gã cảm giác lực lượng khủng bố không thể chống cự bùng nổ, kiếm bay khỏi tay, bàn tay vặn vẹo, thân thể không chịu nổi thụt lùi. Bành Thuyên tức ngực, khí huyết cuồn cuộn không chịu nổi phun ra búng máu mới thấy dễ chịu hơn chút.
Kiếm bay ra xa phát ra tiếng chói tai.
Trong phòng giảng kiếm lặng im không tiếng động, ai nấy ngây ra như phỗng.
Sở Mộ thu kiếm, hành kiếm lễ, lạnh nhạt nói:
- Đã nhường.
Sở Mộ rời khỏi đấu kiếm đài.
Bành Thuyên đứng ngơ ngẩn, xoe tròn mắt bản năng thì thào:
- Nhập cảnh...
Quý Thiên Tường không nói nổi nên lời, trợn mắt há hốc mồm thầm rít gào trong lòng:
- Nhập cảnh thâm tầng!
Thật lâu sau đám người ngơ ngẩn mới phản ứng lại, máy móc xoay đầu, cơ mặt cứng ngắc, mắt đăm đăm nhìn Sở Mộ, đầu óc hỗn loạn. Giờ phút này bọn họ không biết cảm xúc, suy nghĩ trong mình là gì.
Bành Thuyên mang theo không cam lòng, giật mình nhìn Sở Mộ, hỏi:
- Sao ngươi làm được?
Sở Mộ trả lời ngắn gọn:
- Không khó.
Đám người lại bị kích thích mãnh liệt.
Quý Thiên Tường lên tiếng:
- Giảng kiếm hôm nay kết thúc, các người đi đi, ngươi hãy ở lại.
Quý Thiên Tường ra hiệu Sở Mộ ở lại.
Bành Thuyên nói:
- Chờ khi ta đến Nhập cảnh sẽ còn tìm ngươi chiến một trận.
Bành Thuyên nhặt trường kiếm của mình lên, thân kiếm có một lỗ hõm, đó là bị kiếm của Sở Mộ đâm ra.
Đứa trẻ đáng thương chỉ biết Sở Mộ đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng, cho rằng hắn chỉ là mới vào Nhập cảnh chứ không phải Nhập cảnh thâm tầng, không thì Bành Thuyên không có chút ý nghĩ muốn khiêu chiến.
Đinh Huyền, Giang Xuyên siêu hưng phấn, khi đi ngang qua thì siết chặt nắm tay kích động nói:
- Sở huynh giỏi lắm!
Các đệ tử đã đi, trong phòng giảng kiếm chỉ còn lại Sở Mộ và giáo tập Quý Thiên Tường.
Quý Thiên Tường hơi kích động hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Sở Mộ bình tĩnh trả lời:
- Sở Mộ.
Quý Thiên Tường vẫn khó thể dằn lòng xuống, hỏi dồn:
- Không tin nổi, không thể tin. Sở Mộ, hãy nói cho ta biết sao ngươi làm được?
Trước đó Quý Thiên Tường đã tìm hiểu trên chín khối đại lục không có cách tu luyện kiểm soát lực lượng.