Quang mang màu đen và màu trắng từ trên cao đánh xuống, kiếm quang sáng chói vô cùng của Thiên Địa thập tự trảm từ dưới đánh lên trên. Cả hai lập tức va chạm. Mà sau lưng Sở Mộ, một ngón tay Thiên Đạo Cực điểm ra mang theo khí tức thần thánh, lại ẩn chứa ý chí hủy diệt cũng nhanh chóng tới gần. Khí tức đáng sợ khiến cho toàn thân Sở Mộ sởn hết gai ốc.
Thanh âm tối nghĩa không ngừng vang lên, đó là thanh âm kiếm quang thập tự và quang mang trắng đen va chạm sinh ra. tia lửa bắn ra, Sở Mộ cũng không dám dừng lại một chút nào. Bởi vì một chỉ sau lưng đang nhanh chóng tới gần, loại uy lực cường đại này thậm chí còn cường đại hơn quang mang trắng đen, càng nguy hiểm hơn.
- Trảm đạo.
Lúc tới gần, Sở Mộ lại lần nữa xuất kiếm, song kiếm liên tục bộc phát, từng đạo kiếm quang chặt đứt tất cả, tàn sát bừa bãi được đánh ra.
Uy lực của quang mang trắng đen cường đại, nhưng cũng không thể nào đánh nát kiếm quang của Thiên Địa thập tự trảm, chỉ có thể nghiền nát một chút. Loại tình huống này, song kiếm của Sở Mộ lại đánh ra Trảm Đạo kiếm thức, uy lực tăng phúc hai mươi mấy lần khiến cho hắn có thể phá vỡ quang mang trắng đen, xé rách ra một khe hở.
Nắm lấy khe hở vừa mới lóe lên, Sở Mộ hóa thân làm kiếm quang chui vào bên trong, chui ra khỏi quang mang trắng đen. Cùng lúc đó một chỉ màu ngà sữa cũng đánh tới, vừa vặn đánh trúng quang mang màu đen.
Kiếm quang thập tự trong nháy mắt sụp đổ, cự chỉ màu ngà sữa kia đánh trúng quang mang trắng đen. Quang mang trắng đen vốn đã bị Sở Mộ xé rách lập tức run lên, từng vết rách lan tràn ra chung quanh rồi tán loạn. Mà cự chỉ màu ngà sữa cũng run lên theo, tốc độ bị giảm một mảng lớn.
Vu Đạo Sinh đánh lén, Thiên Đạo Cực lại nắm bắt cơ hội ra tay, vốn tưởng rằng có thể lưu lại Sở Mộ, không ngờ lại bị Sở Mộ lợi dụng, tranh thủ một đường sinh cơ, thoát thân.
Hai người vừa sợ vừa giận, quang mang trắng đen bị nghiền nát. Vu Đạo Sinh lại lập tức đuổi giết Sở Mộ, cự chỉ màu ngà sữa cũng tiêu tán. Sắc mặt Thiên Đạo Cực càng thêm khó coi, có cảm giác như bị lừa gạt.
- Các hạ Thiên tộc, ta và ngươi liên thủ chém giết Sở Mộ.
Vu Đạo Sinh vừa truy kích vừa truyền âm cho Thiên Đạo Cực.
- Các hạ Hắc Bạch Viên cung, ngươi cố sức chặn đường Sở Mộ, làm tốc độ hắn chậm lại, ta lại ra tay giết chết hắn.
Thiên Đạo Cực hít sâu một hơi, bình phục tâm tình rồi nói.
- Được.
Vu Đạo Sinh đáp lại, lại lần nữa ra tay. Hai mắt hắn híp lại. Lập tức, đồng tử nhanh chóng biến hóa, một trắng một đen.
Khí tức trên người lập tức xảy ra biến hóa rõ ràng, vừa khó hiểu lại vừa phù hợp với thiên địa. Bên trái có khí tức màu trắng tràn ngập. Bên phải thì có khí tức màu đen tràn ngập.
- Hắc Bạch Vô Cực.
Ngữ khí của Vu Đạo Sinh trở nên lạnh lùng vô tình, hai tay chém ra. Một tay màu đen một tay màu trắng, giống như là ánh sáng và đêm tối. Uy năng kinh người từ trên trời giáng xuống.
Lập tức, trên không trung xuất hiện biến hóa kỳ dị, trong phương viên trăm dặm, vô số khí tức màu trắng và màu đen tràn ngập, đan vào nhau, cuối cùng hội tụ thành một quả cầu, nhìn như một cái bánh xe cực lớn, một bên màu trắng, một bên màu đen.
- Chuyển.
Quang mang hai màu trắng đen giống như bánh xe kia sau khi Vu Đạo Sinh ra lệnh một tiếng từ từ chuyển động, tiếng ầm ầm vang vọng, giống như là vạn lôi nổ vang, lại giống như thiên quân vạn mã di chuyển.
Khí tức khủng bố vô cùng từ trên trời giáng xuống, trấn áp. Hư không phía dưới quang mang trắng đen giống như bị giam cầm, giống như bị một ngọn núi vạn trượng vô hình áp bách.
Sở Mộ đang nhanh chóng phi hành bị quang mang trắng đen trùng kích, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp, cơ hồ dừng lại trên không trung. Lực lượng khủng bố như vậy trấn áp khiến cho toàn thân hắn khó có thể thừa nhận.
Cường đại, thực sự quá mức cường đại.
- Cơ hội tốt, ngươi chết đi.
Hai mắt Thiên Đạo Cực sáng ngời, hai tay bỗng nhiên mở ra, giống như muốn bao quát thiên địa. Khí tức thần thánh trên người ngày càng mãnh liệt, tiếp đó hóa thành một cột sáng màu trắng sáng ngời phóng lên trời, phong vân bắt đầu khởi động, vòng xoáy màu trắng giống như là cái phễu úp ngược hiển hiện, ngưng tụ.
Nguyên khí thiên địa bắt đầu điên cuồng khởi động, hóa thành Giao Long hội tụ tới, vạn long rít gào, long trời lở đất.
Khí tức của Thiên Đạo cực giống như dung hợp với không trung thành một thể, trong mắt Vu Đạo Sinh hiện lên vẻ kiêng kỵ. Dường như hắn biết rõ Thiên Đạo Cực đang chuẩn bị thi triển tuyệt chiêu gì đó vậy.
Thiên Tộc tự xưng là hậu đại Thiên thần, đại biểu cho trời xanh, thay trời hành đạo.
- Chiêu này gọi là Thiên Đạo tài quyết, nó sẽ tiễn ngươi ra đi.
Hai mắt Thiên Đạo Cực lạnh lẽo, vô tình như băng.
Giờ phút này, đủ loại lực lượng trong thiên địa đều trở nên hỗn loạn vô cùng, cuồng bạo kinh người
Nguyên khí thiên địa vô tận từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, vô số sấm sét lóe lên, xuyên qua, gió lớn rít gào, lôi quang rực rỡ, phong lôi giao hòa.
Vòng xoáy hình cái phễu úp ngược cực lớn nhanh chóng xoay tròn, tản mát ra khí tức vô cùng kinh người.
Hai mắt Thiên Đạo Cực lạnh lẽo như băng, giống như đại biểu cho thiên đạo vậy.
Cự luân hai màu đen trắng vô cùng cuồng bạo bị hai cái phiễu ảnh hưởng, dần dần bị nghiền nát, Sở Mộ cảm thấy áp lực nhỏ hơn trước.
Vô tận thiên địa nguyên khí như đao giống như kiếm, đao kiếm cắt qua bản thân giống như muốn cắt nát chính mình, Sở Mộ cũng biến sắc.
Dưới áp lực khủng bố, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đôi mắt tỏa sáng, sâu trong đồng tử giống như có kiếm quang lập lòe, lợi hại khôn cùng, hắn nhìn chằm chằm vào cái phiễu khổng lồ trước mặt.
Hắn có thể cảm giác được khí tức khổng lồ đang thai nghén sâu trong cái phiễu kia, nó hội tụ thật nhanh và nhắm thẳng vào hắn, Sở Mộ có cảm giác lên trời xuống đất cũng không thể tránh được, mà trực giác nói cho Sở Mộ biết đây không chỉ là cảm giác, bản thân mình đã bị khóa chặt không thể thoát thân.
Đối mặt với uy thế cường đại như vậy, e rằng Vu Đạo Sinh sẽ bị liên lụy nên sớm tránh ra xa, Hắc Bạch Vô Cực cũng do hắn buông tha nên mới biến mất, nếu không còn có thể kiên trì một thời gian, nhưng cái giá lớn chính là bản thân hắn bị trọng thương.
Sắc mặt hắn ngưng trọng, ánh mắt đạm mạc nhìn Thiên Đạo Cực nhưng ẩn chứa vài phần kiêng kị.
- Nếu không thể thoát thân, ta cũng chém vỡ ngươi ra.
Hít sâu một hơi, sâu trong mắt hắn có kiếm quang bắn ra ngoài, vĩnh hằng linh kiếm và Ngân Quang linh kiếm tỏa ra kiếm quang vô cùng chói mắt.
Thanh âm tối nghĩa không ngừng vang lên, đó là thanh âm kiếm quang thập tự và quang mang trắng đen va chạm sinh ra. tia lửa bắn ra, Sở Mộ cũng không dám dừng lại một chút nào. Bởi vì một chỉ sau lưng đang nhanh chóng tới gần, loại uy lực cường đại này thậm chí còn cường đại hơn quang mang trắng đen, càng nguy hiểm hơn.
- Trảm đạo.
Lúc tới gần, Sở Mộ lại lần nữa xuất kiếm, song kiếm liên tục bộc phát, từng đạo kiếm quang chặt đứt tất cả, tàn sát bừa bãi được đánh ra.
Uy lực của quang mang trắng đen cường đại, nhưng cũng không thể nào đánh nát kiếm quang của Thiên Địa thập tự trảm, chỉ có thể nghiền nát một chút. Loại tình huống này, song kiếm của Sở Mộ lại đánh ra Trảm Đạo kiếm thức, uy lực tăng phúc hai mươi mấy lần khiến cho hắn có thể phá vỡ quang mang trắng đen, xé rách ra một khe hở.
Nắm lấy khe hở vừa mới lóe lên, Sở Mộ hóa thân làm kiếm quang chui vào bên trong, chui ra khỏi quang mang trắng đen. Cùng lúc đó một chỉ màu ngà sữa cũng đánh tới, vừa vặn đánh trúng quang mang màu đen.
Kiếm quang thập tự trong nháy mắt sụp đổ, cự chỉ màu ngà sữa kia đánh trúng quang mang trắng đen. Quang mang trắng đen vốn đã bị Sở Mộ xé rách lập tức run lên, từng vết rách lan tràn ra chung quanh rồi tán loạn. Mà cự chỉ màu ngà sữa cũng run lên theo, tốc độ bị giảm một mảng lớn.
Vu Đạo Sinh đánh lén, Thiên Đạo Cực lại nắm bắt cơ hội ra tay, vốn tưởng rằng có thể lưu lại Sở Mộ, không ngờ lại bị Sở Mộ lợi dụng, tranh thủ một đường sinh cơ, thoát thân.
Hai người vừa sợ vừa giận, quang mang trắng đen bị nghiền nát. Vu Đạo Sinh lại lập tức đuổi giết Sở Mộ, cự chỉ màu ngà sữa cũng tiêu tán. Sắc mặt Thiên Đạo Cực càng thêm khó coi, có cảm giác như bị lừa gạt.
- Các hạ Thiên tộc, ta và ngươi liên thủ chém giết Sở Mộ.
Vu Đạo Sinh vừa truy kích vừa truyền âm cho Thiên Đạo Cực.
- Các hạ Hắc Bạch Viên cung, ngươi cố sức chặn đường Sở Mộ, làm tốc độ hắn chậm lại, ta lại ra tay giết chết hắn.
Thiên Đạo Cực hít sâu một hơi, bình phục tâm tình rồi nói.
- Được.
Vu Đạo Sinh đáp lại, lại lần nữa ra tay. Hai mắt hắn híp lại. Lập tức, đồng tử nhanh chóng biến hóa, một trắng một đen.
Khí tức trên người lập tức xảy ra biến hóa rõ ràng, vừa khó hiểu lại vừa phù hợp với thiên địa. Bên trái có khí tức màu trắng tràn ngập. Bên phải thì có khí tức màu đen tràn ngập.
- Hắc Bạch Vô Cực.
Ngữ khí của Vu Đạo Sinh trở nên lạnh lùng vô tình, hai tay chém ra. Một tay màu đen một tay màu trắng, giống như là ánh sáng và đêm tối. Uy năng kinh người từ trên trời giáng xuống.
Lập tức, trên không trung xuất hiện biến hóa kỳ dị, trong phương viên trăm dặm, vô số khí tức màu trắng và màu đen tràn ngập, đan vào nhau, cuối cùng hội tụ thành một quả cầu, nhìn như một cái bánh xe cực lớn, một bên màu trắng, một bên màu đen.
- Chuyển.
Quang mang hai màu trắng đen giống như bánh xe kia sau khi Vu Đạo Sinh ra lệnh một tiếng từ từ chuyển động, tiếng ầm ầm vang vọng, giống như là vạn lôi nổ vang, lại giống như thiên quân vạn mã di chuyển.
Khí tức khủng bố vô cùng từ trên trời giáng xuống, trấn áp. Hư không phía dưới quang mang trắng đen giống như bị giam cầm, giống như bị một ngọn núi vạn trượng vô hình áp bách.
Sở Mộ đang nhanh chóng phi hành bị quang mang trắng đen trùng kích, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp, cơ hồ dừng lại trên không trung. Lực lượng khủng bố như vậy trấn áp khiến cho toàn thân hắn khó có thể thừa nhận.
Cường đại, thực sự quá mức cường đại.
- Cơ hội tốt, ngươi chết đi.
Hai mắt Thiên Đạo Cực sáng ngời, hai tay bỗng nhiên mở ra, giống như muốn bao quát thiên địa. Khí tức thần thánh trên người ngày càng mãnh liệt, tiếp đó hóa thành một cột sáng màu trắng sáng ngời phóng lên trời, phong vân bắt đầu khởi động, vòng xoáy màu trắng giống như là cái phễu úp ngược hiển hiện, ngưng tụ.
Nguyên khí thiên địa bắt đầu điên cuồng khởi động, hóa thành Giao Long hội tụ tới, vạn long rít gào, long trời lở đất.
Khí tức của Thiên Đạo cực giống như dung hợp với không trung thành một thể, trong mắt Vu Đạo Sinh hiện lên vẻ kiêng kỵ. Dường như hắn biết rõ Thiên Đạo Cực đang chuẩn bị thi triển tuyệt chiêu gì đó vậy.
Thiên Tộc tự xưng là hậu đại Thiên thần, đại biểu cho trời xanh, thay trời hành đạo.
- Chiêu này gọi là Thiên Đạo tài quyết, nó sẽ tiễn ngươi ra đi.
Hai mắt Thiên Đạo Cực lạnh lẽo, vô tình như băng.
Giờ phút này, đủ loại lực lượng trong thiên địa đều trở nên hỗn loạn vô cùng, cuồng bạo kinh người
Nguyên khí thiên địa vô tận từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, vô số sấm sét lóe lên, xuyên qua, gió lớn rít gào, lôi quang rực rỡ, phong lôi giao hòa.
Vòng xoáy hình cái phễu úp ngược cực lớn nhanh chóng xoay tròn, tản mát ra khí tức vô cùng kinh người.
Hai mắt Thiên Đạo Cực lạnh lẽo như băng, giống như đại biểu cho thiên đạo vậy.
Cự luân hai màu đen trắng vô cùng cuồng bạo bị hai cái phiễu ảnh hưởng, dần dần bị nghiền nát, Sở Mộ cảm thấy áp lực nhỏ hơn trước.
Vô tận thiên địa nguyên khí như đao giống như kiếm, đao kiếm cắt qua bản thân giống như muốn cắt nát chính mình, Sở Mộ cũng biến sắc.
Dưới áp lực khủng bố, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đôi mắt tỏa sáng, sâu trong đồng tử giống như có kiếm quang lập lòe, lợi hại khôn cùng, hắn nhìn chằm chằm vào cái phiễu khổng lồ trước mặt.
Hắn có thể cảm giác được khí tức khổng lồ đang thai nghén sâu trong cái phiễu kia, nó hội tụ thật nhanh và nhắm thẳng vào hắn, Sở Mộ có cảm giác lên trời xuống đất cũng không thể tránh được, mà trực giác nói cho Sở Mộ biết đây không chỉ là cảm giác, bản thân mình đã bị khóa chặt không thể thoát thân.
Đối mặt với uy thế cường đại như vậy, e rằng Vu Đạo Sinh sẽ bị liên lụy nên sớm tránh ra xa, Hắc Bạch Vô Cực cũng do hắn buông tha nên mới biến mất, nếu không còn có thể kiên trì một thời gian, nhưng cái giá lớn chính là bản thân hắn bị trọng thương.
Sắc mặt hắn ngưng trọng, ánh mắt đạm mạc nhìn Thiên Đạo Cực nhưng ẩn chứa vài phần kiêng kị.
- Nếu không thể thoát thân, ta cũng chém vỡ ngươi ra.
Hít sâu một hơi, sâu trong mắt hắn có kiếm quang bắn ra ngoài, vĩnh hằng linh kiếm và Ngân Quang linh kiếm tỏa ra kiếm quang vô cùng chói mắt.