- Đoàn trưởng, Sở Mộ người này phải diệt.
Một trưởng lão suy nghĩ sau đó lên tiếng.
- Diệt như thế nào?
Ánh mắt Hải Vô Nhai bình tĩnh nhìn sang vị trưởng lão kia, hắn hỏi nhưng ánh mắt lại làm trưởng lão khẩn trương không nhỏ.
- Sở Mộ sớm muộn gì cũng đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, đến lúc đó dùng tiểu đội vương bài của chúng ta giết hắn, lúc đó hai trưởng lão chúng ta hộ tống phía sau, nhất định có thể chém giết hắn.
Trưởng lão nói.
- Không ổn, giết chết Sở Mộ như thế, chúng ta rất dễ dàng bị kiếm cung truy xét, đến lúc đó chúng ta cực kỳ bất lợi, muốn diệt trừ Sở Mộ không thể vận dụng chiến đội của chúng ta.
Lúc này một phó đoàn trưởng lên tiếng phản bác, phát biểu ý kiến của mình:
- Mượn đao giết người mới là biện pháp tốt nhất.
- Mượn đao thế nào?
Hải Vô Nhai lại hỏi.
- Việc này... Còn cần suy nghĩ...
Sắc mặt phó đoàn trưởng vô cùng xấu hổ, chợt nói sang chuyện khác:
- Ciến đội Chấn Thiên đặt cược năm ngàn điểm chiến tích, dựa theo tiền đặt cược, chúng ta trừ năm ngàn điểm chiến tích ra, còn phải trả năm vạn điểm chiến tích, trả hay không?
- Trả!
Hải Vô Nhai nói một chữ.
Năm vạn điểm chiến tích không ít nhưng đối với chiến đội Trảm Ma mà nói đây không phải đại sự gì, trọng yếu nhất không thể bị đối phương lấy tiền đặt cược làm đề tài nói chuyện, từ đó tổn hại danh vọng của chiến đội Trảm Ma lần nữa.
...
- Kiếm ý tám chuyển, áo nghĩa tám chuyển ah... Đội trưởng, ngươi thật sự là... Thật sự là...
Đồ Cương cũng không biết phải hình dung Sở Mộ như thế nào.
Kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển, trong lịch sử Tử Linh Châu chưa từng xuất hiện bao giờ, Đạm Đài Lưu Quang nhìn chằm chằm vào Sở Mộ không nói gì, ánh mắt nóng bỏng như đốt cháy Sở Mộ.
Đừng hiểu lầm, hắn không yêu mến Sở Mộ, nội tâm kính ngưỡng không cách nào áp chế nổi, kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển đủ làm hắn ngẩng đầu nhìn lên.
- Ha ha...
Sở Mộ chỉ cười cười nhìn Tần Sơn Hà:
- Đã thu điểm chiến tích hay chưa?
- Không cần ta lấy, người chiến đội Trảm Ma vừa đưa tới.
Tần Sơn Hà cười nói, hắn giao một khối chiến tích kiếm lệnh tạm thời đưa cho Sở Mộ, Sở Mộ tiếp nhận sau đó xem xét, quả nhiên bên trong có năm vạn năm ngàn điểm chiến tích.
- Không hổ là chiến đội siêu cấp, nội tình quả nhiên thâm hậu.
Sở Mộ cười nói.
Bọn họ cố gắng như thế, trước trước sau sau thu hoạch được điểm chiến tích còn không nhiều bằng lần này.
- Đội trưởng, chúng ta có thể xin thăng cấp chiến đội nhất lưu.
Đồ Cương nói sang chuyện khác, ngữ khí khó tránh khói có vài phần kích động.
Từ khi chiến đội Chấn Thiên chỉ làchiến đội tam lưu tăng lên chiến đội nhị lưu, tiếp theo chạy nước rút đột phá chiến đội nhất lưu, hắn đều tham gia quá trình này, chứng kiến chiến đội phát triển, dùng một phần cố gắng bản thân đạt được những thành quả thế này, chiến đội Chấn Thiên áp đảo trên các chiến đội khác, đây là sự kiện vinh quang cỡ nào?
Ánh mắt Đạm Đài Lưu Quang rung động biểu lộ cảm xúc trong lòng hắn.
- Đương nhiên.
Sở Mộ nói.
Có iểm chiến tích sung túc, chiến đội trừ thành viên chưa đủ ra, thực lực tuyệt không yếu, muốn trở thành chiến đội nhất lưu không có gì là không có khả năng.
Đã có quyết định, hắn không cần kéo dài, bốn người Sở Mộ lập tức rời khỏi kiếm lâu đi tới Chỉ Chiến Lâu.
- Trưởng lão, ta muốn xin khảo hạch chiến đội nhất lưu.
Sở Mộ giao chiến tích kiếm lệnh ra.
Trưởng lão lưng còng mắt đục nhìn Sở Mộ trong ba giây, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ, hắn tiếp nhận chiến tích kiếm lệnh sau đó khấu trừ ba vạn điểm chiến tích.
Ba vạn điểm chiến tích chỉ đạt được tư cách khảo hạch, phải thông qua khảo hạch mới có cơ hội thăng cấp làm chiến đội nhất lưu.
- Chiến đội nhị lưu chiến đội Chấn Thiên tấn chức chiến đội nhất lưu, nội dung khảo hạch tại đây.
Trưởng lão lưng còng giao một quyển sách cho Sở Mộ, trên đó viết nội dung khảo hạch.
Sở Mộ tiếp nhận và xem xét, sắc mặt hắn kinh ngạc, hắn vốn cho rằng nhiệm vụ khảo hạch sẽ giống như lúc trước, chọn lựa một chi chiến đội nhất lưu sau đó khiêu chiến, không nghĩ tới không phải.
Nhưng đã có nhiệm vụ khảo hạch, Sở Mộ liền tiếp được, dù sao hắn xem ra độ khó của nhiệm vụ không lớn, chỉ có điều có chút phiền phức, phải phí nhiều thời gian mà thôi.
Tiếp được nhiệm vụ rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, trưởng lão lưng còng lặng lẽ nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, trong miệng nhắc tới một câu gì đó sau đó thu hồi sách.
...
- Đội trưởng, là nhiệm vụ gì?
Sau khi rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, Đồ Cương mở miệng hỏi, hắn không hỏi khiêu chiến chiến đội gì, hắn nhìn thô kệch nhưng thật ra là người tâm tư tỉ mỉ.
- Chém giết Minh Tu.
Sở Mộ nói.
- Minh Tu!
Ba người Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang kinh ngạc, bọn họ dừng bước lại.
Minh Tu người này có thanh danh thật lớn, đối với chủng tộc ngoài Minh Thần tộc mà nói đây là nhân vật hung danh hiển hách.
Trước kia một trong mười hai chiến đội nhât lưu của Thiên Phong Kiếm Cung đã bị Minh Tu tiêu diệt toàn quân, từ đó thành lập hung danh hiển hách của hắn, không chỉ có Thiên Phong Kiếm Cung, Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị cũng có không ít đệ tử thiên tài chết trong tay Minh Tu, số lượng còn không ít.
Hai chữ Minh Tu biến thành cái gai trong mắt, cây kim trong thịt của nhiều chủng tộc.
Đáng tiếc hắn quá đáng sợ và khó đối phó.
Không nghĩ tới nhiệm vụ tấn chức chiến đội nhất lưu của chiến đội Chấn Thiên chính là chém giết Minh Tu.
Đây chính là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, không cẩn thận sẽ phải chết.
- Như thế nào, sợ hãi?
Nhìn thấy sắc mặt ba người, Sở Mộ cười hỏi.
- Sợ?
Ba người khẽ giật mình, chợt hiểu rõ ràng, Sở Mộ chính là tồn tại có thể chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành sử dụng hai bí pháp còn phục dụng đan dược cuồng bạo, chẳng lẽ còn sợ Minh Tu hay sao?
Căn cứ vào tư liệu của bọn họ, tu vi Minh Tu chỉ tương đương với Nguyên Cực Cảnh cực hạn mà thôi.
Nguyên Cực Cảnh cực hạn thực sự chém giết qua kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không thể không làm người ta sợ hãi thán phục, cho dù Minh Thần tộc là tồn tại đứng đầu ba đại dị tộc, thủ đoạn quỷ dị, thập phần khủng bố, bọn họ có đủ năng lực và thiên phú trong chiến đấu ngang cấp, thường thường có thể chiến thắng kiếm giả Nhân tộc, thủ đoạn quỷ dị, là đối thủ khó chơi.
Tuy Sở Mộ không sợ nhưng hắn không khinh thị.
- Đi thôi, đi thăm dò một ít điển tịch, chúng ta nên tìm hiểu về người Minh Thần tộc.
Sở Mộ cười nói.
Muốn làm việc gì cũng phải tìm hiểu rõ đối thủ của mình, muốn đối phó Minh Tu là thiên tài Minh Thần tộc, không hiểu Minh Thần tộc là không được.
Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhất lưu không phải bí mật gì, rất nhanh đã bị người ta biết rõ, truyền ra ngoài sinh ra đủ loại nghị luận.
Một trưởng lão suy nghĩ sau đó lên tiếng.
- Diệt như thế nào?
Ánh mắt Hải Vô Nhai bình tĩnh nhìn sang vị trưởng lão kia, hắn hỏi nhưng ánh mắt lại làm trưởng lão khẩn trương không nhỏ.
- Sở Mộ sớm muộn gì cũng đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, đến lúc đó dùng tiểu đội vương bài của chúng ta giết hắn, lúc đó hai trưởng lão chúng ta hộ tống phía sau, nhất định có thể chém giết hắn.
Trưởng lão nói.
- Không ổn, giết chết Sở Mộ như thế, chúng ta rất dễ dàng bị kiếm cung truy xét, đến lúc đó chúng ta cực kỳ bất lợi, muốn diệt trừ Sở Mộ không thể vận dụng chiến đội của chúng ta.
Lúc này một phó đoàn trưởng lên tiếng phản bác, phát biểu ý kiến của mình:
- Mượn đao giết người mới là biện pháp tốt nhất.
- Mượn đao thế nào?
Hải Vô Nhai lại hỏi.
- Việc này... Còn cần suy nghĩ...
Sắc mặt phó đoàn trưởng vô cùng xấu hổ, chợt nói sang chuyện khác:
- Ciến đội Chấn Thiên đặt cược năm ngàn điểm chiến tích, dựa theo tiền đặt cược, chúng ta trừ năm ngàn điểm chiến tích ra, còn phải trả năm vạn điểm chiến tích, trả hay không?
- Trả!
Hải Vô Nhai nói một chữ.
Năm vạn điểm chiến tích không ít nhưng đối với chiến đội Trảm Ma mà nói đây không phải đại sự gì, trọng yếu nhất không thể bị đối phương lấy tiền đặt cược làm đề tài nói chuyện, từ đó tổn hại danh vọng của chiến đội Trảm Ma lần nữa.
...
- Kiếm ý tám chuyển, áo nghĩa tám chuyển ah... Đội trưởng, ngươi thật sự là... Thật sự là...
Đồ Cương cũng không biết phải hình dung Sở Mộ như thế nào.
Kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển, trong lịch sử Tử Linh Châu chưa từng xuất hiện bao giờ, Đạm Đài Lưu Quang nhìn chằm chằm vào Sở Mộ không nói gì, ánh mắt nóng bỏng như đốt cháy Sở Mộ.
Đừng hiểu lầm, hắn không yêu mến Sở Mộ, nội tâm kính ngưỡng không cách nào áp chế nổi, kiếm ý và áo nghĩa tám chuyển đủ làm hắn ngẩng đầu nhìn lên.
- Ha ha...
Sở Mộ chỉ cười cười nhìn Tần Sơn Hà:
- Đã thu điểm chiến tích hay chưa?
- Không cần ta lấy, người chiến đội Trảm Ma vừa đưa tới.
Tần Sơn Hà cười nói, hắn giao một khối chiến tích kiếm lệnh tạm thời đưa cho Sở Mộ, Sở Mộ tiếp nhận sau đó xem xét, quả nhiên bên trong có năm vạn năm ngàn điểm chiến tích.
- Không hổ là chiến đội siêu cấp, nội tình quả nhiên thâm hậu.
Sở Mộ cười nói.
Bọn họ cố gắng như thế, trước trước sau sau thu hoạch được điểm chiến tích còn không nhiều bằng lần này.
- Đội trưởng, chúng ta có thể xin thăng cấp chiến đội nhất lưu.
Đồ Cương nói sang chuyện khác, ngữ khí khó tránh khói có vài phần kích động.
Từ khi chiến đội Chấn Thiên chỉ làchiến đội tam lưu tăng lên chiến đội nhị lưu, tiếp theo chạy nước rút đột phá chiến đội nhất lưu, hắn đều tham gia quá trình này, chứng kiến chiến đội phát triển, dùng một phần cố gắng bản thân đạt được những thành quả thế này, chiến đội Chấn Thiên áp đảo trên các chiến đội khác, đây là sự kiện vinh quang cỡ nào?
Ánh mắt Đạm Đài Lưu Quang rung động biểu lộ cảm xúc trong lòng hắn.
- Đương nhiên.
Sở Mộ nói.
Có iểm chiến tích sung túc, chiến đội trừ thành viên chưa đủ ra, thực lực tuyệt không yếu, muốn trở thành chiến đội nhất lưu không có gì là không có khả năng.
Đã có quyết định, hắn không cần kéo dài, bốn người Sở Mộ lập tức rời khỏi kiếm lâu đi tới Chỉ Chiến Lâu.
- Trưởng lão, ta muốn xin khảo hạch chiến đội nhất lưu.
Sở Mộ giao chiến tích kiếm lệnh ra.
Trưởng lão lưng còng mắt đục nhìn Sở Mộ trong ba giây, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ, hắn tiếp nhận chiến tích kiếm lệnh sau đó khấu trừ ba vạn điểm chiến tích.
Ba vạn điểm chiến tích chỉ đạt được tư cách khảo hạch, phải thông qua khảo hạch mới có cơ hội thăng cấp làm chiến đội nhất lưu.
- Chiến đội nhị lưu chiến đội Chấn Thiên tấn chức chiến đội nhất lưu, nội dung khảo hạch tại đây.
Trưởng lão lưng còng giao một quyển sách cho Sở Mộ, trên đó viết nội dung khảo hạch.
Sở Mộ tiếp nhận và xem xét, sắc mặt hắn kinh ngạc, hắn vốn cho rằng nhiệm vụ khảo hạch sẽ giống như lúc trước, chọn lựa một chi chiến đội nhất lưu sau đó khiêu chiến, không nghĩ tới không phải.
Nhưng đã có nhiệm vụ khảo hạch, Sở Mộ liền tiếp được, dù sao hắn xem ra độ khó của nhiệm vụ không lớn, chỉ có điều có chút phiền phức, phải phí nhiều thời gian mà thôi.
Tiếp được nhiệm vụ rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, trưởng lão lưng còng lặng lẽ nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, trong miệng nhắc tới một câu gì đó sau đó thu hồi sách.
...
- Đội trưởng, là nhiệm vụ gì?
Sau khi rời khỏi Chỉ Chiến Lâu, Đồ Cương mở miệng hỏi, hắn không hỏi khiêu chiến chiến đội gì, hắn nhìn thô kệch nhưng thật ra là người tâm tư tỉ mỉ.
- Chém giết Minh Tu.
Sở Mộ nói.
- Minh Tu!
Ba người Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang kinh ngạc, bọn họ dừng bước lại.
Minh Tu người này có thanh danh thật lớn, đối với chủng tộc ngoài Minh Thần tộc mà nói đây là nhân vật hung danh hiển hách.
Trước kia một trong mười hai chiến đội nhât lưu của Thiên Phong Kiếm Cung đã bị Minh Tu tiêu diệt toàn quân, từ đó thành lập hung danh hiển hách của hắn, không chỉ có Thiên Phong Kiếm Cung, Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị cũng có không ít đệ tử thiên tài chết trong tay Minh Tu, số lượng còn không ít.
Hai chữ Minh Tu biến thành cái gai trong mắt, cây kim trong thịt của nhiều chủng tộc.
Đáng tiếc hắn quá đáng sợ và khó đối phó.
Không nghĩ tới nhiệm vụ tấn chức chiến đội nhất lưu của chiến đội Chấn Thiên chính là chém giết Minh Tu.
Đây chính là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, không cẩn thận sẽ phải chết.
- Như thế nào, sợ hãi?
Nhìn thấy sắc mặt ba người, Sở Mộ cười hỏi.
- Sợ?
Ba người khẽ giật mình, chợt hiểu rõ ràng, Sở Mộ chính là tồn tại có thể chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành sử dụng hai bí pháp còn phục dụng đan dược cuồng bạo, chẳng lẽ còn sợ Minh Tu hay sao?
Căn cứ vào tư liệu của bọn họ, tu vi Minh Tu chỉ tương đương với Nguyên Cực Cảnh cực hạn mà thôi.
Nguyên Cực Cảnh cực hạn thực sự chém giết qua kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không thể không làm người ta sợ hãi thán phục, cho dù Minh Thần tộc là tồn tại đứng đầu ba đại dị tộc, thủ đoạn quỷ dị, thập phần khủng bố, bọn họ có đủ năng lực và thiên phú trong chiến đấu ngang cấp, thường thường có thể chiến thắng kiếm giả Nhân tộc, thủ đoạn quỷ dị, là đối thủ khó chơi.
Tuy Sở Mộ không sợ nhưng hắn không khinh thị.
- Đi thôi, đi thăm dò một ít điển tịch, chúng ta nên tìm hiểu về người Minh Thần tộc.
Sở Mộ cười nói.
Muốn làm việc gì cũng phải tìm hiểu rõ đối thủ của mình, muốn đối phó Minh Tu là thiên tài Minh Thần tộc, không hiểu Minh Thần tộc là không được.
Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhất lưu không phải bí mật gì, rất nhanh đã bị người ta biết rõ, truyền ra ngoài sinh ra đủ loại nghị luận.