- Thật không biết hắn có đầu óc hay không, trước thời điểm quyết chiến sinh tử với Kim Diễm Lôi lại còn có thời gian phân tâm việc khác.
Lâm Thanh Hà cười lạnh, nói với tên đội viên:
- Bảo chi tiểu đội tinh anh đệ nhất ứng chiến, hảo hảo giáo huấn chiến đội Chấn Thiên một lần, ta muốn bọn chúng biết vì sao mặt đất lại dày như vậy.
- Vâng, đoàn trưởng!
Đội viên rời đi công bố lệnh của đoàn trưởng.
Thời gian ba ngày chuẩn chuẩn bị chiến đấu, hai chi chiến đối cần chuẩn bị một ít gì đó, đồng thời cũng truyền bá tin tức ra bên ngoài, từ đó nhiều người sẽ biết tới và quan sát.
- Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhị lưu/
- Khiêu chiến chiến đội Thanh Hà.
Tin tức này sinh ra rung động rất mạnh, đủ loại nghị luận lại xuất hiện.
- Ta thấy Sở Mộ bị áp lực Kim Diễm Lôi đẻ ép nên bị điên rồi.
- Đúng thế, nếu như không phải điên thì hắn không cần làm chuyện này, có lẽ lợi dụng số điểm chiến tích này tu hành, hết sức tăng thực lực bản thân lên mới là vương đạo.
- Năm ngàn điểm chiến tích đấy, có thể dùng tu hành bao nhiêu thời gian, đạt được bao nhiêu tài nguyên tu luyện, đúng là quá ngốc.
Sau khi Kim Diễm Lôi biết được tin tức này liền tức giận, bởi vì hắn cảm thấy Sở Mộ làm như vậy không khác gì không đặt hắn vào mắt, căn bản không xem trọng cuộc chiến sinh tử với hắn gần một tháng sau.
- Sở Mộ... Sở Mộ...
Kim Diễm Lôi giận dữ sắc mặt âm trầm, hai đấm nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, ánh mắt ẩn chứa sát cơ:
- Còn chưa tới một tháng nữa, đến lúc đó ta sẽ làm ngươi chết khó coi.
...
Thời gian ba ngày trôi qua tức thì, mấy ngày qua đám người Sở Mộ không ngừng tu hành trong kiếm lâu.
Kiếm nguyên, kiếm thuật, khống chế lực lượng... Về phần rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện cứ dùng âm sát kết tinh là được.
Tầng thứ nhất trong kiếm lâu Sở Mộ đang luyện kiếm.
Hắn xuất một kiếm làm không khí kêu xẹt xẹt, ngay sau đó không khí trong phạm vi bảy mét vặn vẹo.
- Kiếm thuật lĩnh vực, rốt cục đạt tới tầng thứ bảy.
Sở Mộ cười vui vẻ.
Trước kia kiếm thuật lĩnh vực hạn chế trong thời gian dài không tăng lên là hắn đang tích lũy, thẳng đến khi bước vào trong Vạn Tà Cốc mới bắt đầu đột phá tiến bộ, đạt tới tầng thứ sáu đỉnh phong, hôm nay trải qua một tháng chém giết trong Huyết Sắc Hoang Nguyên. Hơn nữa ba ngày qua hắn ma luyện đột phá kiếm thâật lĩnh vực tầng thứ bảy.
Kiếm thuật lĩnh vực có tổng cộng mười tầng, Sở Mộ nhìn trúng không phải kiếm thuật lĩnh vực, mà là cảnh giới sau của kiếm thuật lĩnh vực.
Với tuổi của hắn có thể tu hành kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy là cực nhỏ, nhìn Kim Diễm Lôi xem, thiên phú của hắn trong hàng ngũ kiếm giả chỉ tính là trung đẳng nhưng cũng chỉ tu hành kiếm thuật lĩnh vực tới tầng thứ năm, còn chưa đạt tới đỉnh phong.
Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy, đây là cấp đột một số cường giả Kiếm Vương cũng không đạt tới.
Có lẽ uy lực không phải quá mạnh nhưng lại đại biểu lý giải và nắm giữ kiếm thuật của một người.
- Đã đến giờ.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ mỉm cười vui vẻ và bước ra khỏi kiếm lâu.
Sau khi tụ hợp với ba người khác, trực tiếp đi tới tiểu chiến trường.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ bước vào tiểu chiến trường.
Tiểu chiến trường là khu vực đệ tử tinh anh Thiên Phong Kiếm Cung giao đấu với nhau, là sân bãi đặc biệt cho nên diện tích thập phần rộng lớn, có nhiều loại địa hình, ví dụ như sơn cốc, rừng cây, dòng sông, đầm lầy, sa mạc...
Tiểu chiến trường là nơi chiến đội tiến hành giao đấu. Chiến đội có thể tự do lựa chọn địa hình, dù sao thế giới Thái Cổ có đủ địa hình, một khi kiếm giả rời khỏi Thiên Phong Kiếm Cung ra bên ngoài du lịch, có thể sẽ lâm vào các địa hình như thế.
Có địa hình bình thường không có ảnh hưởng gì, nhưng cũng có một ít địa hình ảnh hưởng phát huy sức chiến đấu.
Nếu như không cách nào thích ứng địa hình, không thể nghi ngờ sẽ rất không xong, tiểu chiến trường chính là nơi giúp kiếm giả thích ứng địa hình, đồng thời cũng tăng cường năng lực tùy cơ ứng biến của kiếm giả và hợp tác đoàn đội tạm thời, bồi dưỡng đủ loại ăn ý.
Chung quanh tiểu chiến trường có ghế cung cấp cho người quan sát, hơn nữa bố trí rất tốt, có ghế có bàn, có thể vừa quan sát vừa ăn uống.
Chiến đội Chấn Thiên tấn cấp chiến, thanh danh Sở Mộ rất lớn cho nên có nhiều người chú ý tới đây quan sát.
Tiểu đội tinh anh đệ nhất của chiến đội Thanh Hà giao đấu với chiến đội Chấn Thiên, song phương sẽ gặp nhau tại tiểu chiến trường.
- Sở Mộ, chiến đội Chấn Thiên các ngươi chỉ có bốn người sao?
Đội trưởng tiểu đội tinh anh của chiến đội Thanh Hà giật mình, tiếp theo là cười lạnh, ngữ khí còn mang theo vài phần mỉa mai.
- Bốn người, đầy đủ.
Sở Mộ cười nhạt lên tiếng, nói, bỏ qua giọng điệu mỉa mai của đối phương.
Tiểu đội tinh anh của chiến đội nhị lưu cũng chỉ là kiếm giả ba bốn chuyển mà thôi, trong mắt bọn họ chẳng khác gì con sâu cái kiến, con sâu cái kiến mỉa mai không thể chọc bọn họ tức giận, trừ phi là người có tu dưỡng chưa đủ.
- Đầy đủ... Hắc... Các ngươi sẽ biết trời cao bao nhiêu, đất dày cỡ nào.
Tên đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười lạnh, đội viên khác không ngừng khinh bỉ.
Đi vào tiểu chiến trường, chiến đội Thanh Hà là phương bị khiêu chiến cho nên có quyền lựa chọn địa hình.
Loại khiêu chiến như vậy đối với người khởi xướng khiêu chiến lại có phần bất lợi, dù sao địa hình không ít, đối phương chọn lựa nhất định là địa hình thích hợp phát huy thực lực của mình, nếu như là địa hình mình không quen thuộc, như vậy thực lực sẽ giảm bớt.
Cuối cùng tiểu độ tinh anh chiến đội Thanh Hà đã lựa chọn địa hình thích hợp với bản thân, một rừng cây hỗn hợp với nham thạch.
- Đã xong thì chuẩn bị đi.
Đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười to, hắn đã lựa chọn thứ thích hợp với mình.
Đám người Sở Mộ không tỏ vẻ gì, chỉ đi vào bên trong.
Trên khán đài, người của chiến đội Thanh Hà đã đến đông đủ, bọn họ cùng ngồi với nhau, đoàn trưởng Lâm Thanh Hà và hai vị phó đoàn trưởng đang ngồi quanh một cái bàn, phía trên còn có rượu và đồ ăn.
Hai bên nam bắc của địa hình có một đài cao, trên đài cao còn có một lá cờ tung bay.
Cờ của chiến đội Thanh Hà là màu đỏ, cờ bên phía chiến đội Chấn Thiên là màu xanh da trời, hai chi chiến đội chiến đấu không phải đánh bại đối phương, mà là đoạt cờ của chiến đội khác.
Chi chiến đội nào vượt qua phòng ngự của đối phương sau đó cướp cờ mang trở về bên đài cao cờ xí của mình xem như chiến thắng.
Lâm Thanh Hà cười lạnh, nói với tên đội viên:
- Bảo chi tiểu đội tinh anh đệ nhất ứng chiến, hảo hảo giáo huấn chiến đội Chấn Thiên một lần, ta muốn bọn chúng biết vì sao mặt đất lại dày như vậy.
- Vâng, đoàn trưởng!
Đội viên rời đi công bố lệnh của đoàn trưởng.
Thời gian ba ngày chuẩn chuẩn bị chiến đấu, hai chi chiến đối cần chuẩn bị một ít gì đó, đồng thời cũng truyền bá tin tức ra bên ngoài, từ đó nhiều người sẽ biết tới và quan sát.
- Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch chiến đội nhị lưu/
- Khiêu chiến chiến đội Thanh Hà.
Tin tức này sinh ra rung động rất mạnh, đủ loại nghị luận lại xuất hiện.
- Ta thấy Sở Mộ bị áp lực Kim Diễm Lôi đẻ ép nên bị điên rồi.
- Đúng thế, nếu như không phải điên thì hắn không cần làm chuyện này, có lẽ lợi dụng số điểm chiến tích này tu hành, hết sức tăng thực lực bản thân lên mới là vương đạo.
- Năm ngàn điểm chiến tích đấy, có thể dùng tu hành bao nhiêu thời gian, đạt được bao nhiêu tài nguyên tu luyện, đúng là quá ngốc.
Sau khi Kim Diễm Lôi biết được tin tức này liền tức giận, bởi vì hắn cảm thấy Sở Mộ làm như vậy không khác gì không đặt hắn vào mắt, căn bản không xem trọng cuộc chiến sinh tử với hắn gần một tháng sau.
- Sở Mộ... Sở Mộ...
Kim Diễm Lôi giận dữ sắc mặt âm trầm, hai đấm nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, ánh mắt ẩn chứa sát cơ:
- Còn chưa tới một tháng nữa, đến lúc đó ta sẽ làm ngươi chết khó coi.
...
Thời gian ba ngày trôi qua tức thì, mấy ngày qua đám người Sở Mộ không ngừng tu hành trong kiếm lâu.
Kiếm nguyên, kiếm thuật, khống chế lực lượng... Về phần rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện cứ dùng âm sát kết tinh là được.
Tầng thứ nhất trong kiếm lâu Sở Mộ đang luyện kiếm.
Hắn xuất một kiếm làm không khí kêu xẹt xẹt, ngay sau đó không khí trong phạm vi bảy mét vặn vẹo.
- Kiếm thuật lĩnh vực, rốt cục đạt tới tầng thứ bảy.
Sở Mộ cười vui vẻ.
Trước kia kiếm thuật lĩnh vực hạn chế trong thời gian dài không tăng lên là hắn đang tích lũy, thẳng đến khi bước vào trong Vạn Tà Cốc mới bắt đầu đột phá tiến bộ, đạt tới tầng thứ sáu đỉnh phong, hôm nay trải qua một tháng chém giết trong Huyết Sắc Hoang Nguyên. Hơn nữa ba ngày qua hắn ma luyện đột phá kiếm thâật lĩnh vực tầng thứ bảy.
Kiếm thuật lĩnh vực có tổng cộng mười tầng, Sở Mộ nhìn trúng không phải kiếm thuật lĩnh vực, mà là cảnh giới sau của kiếm thuật lĩnh vực.
Với tuổi của hắn có thể tu hành kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy là cực nhỏ, nhìn Kim Diễm Lôi xem, thiên phú của hắn trong hàng ngũ kiếm giả chỉ tính là trung đẳng nhưng cũng chỉ tu hành kiếm thuật lĩnh vực tới tầng thứ năm, còn chưa đạt tới đỉnh phong.
Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ bảy, đây là cấp đột một số cường giả Kiếm Vương cũng không đạt tới.
Có lẽ uy lực không phải quá mạnh nhưng lại đại biểu lý giải và nắm giữ kiếm thuật của một người.
- Đã đến giờ.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ mỉm cười vui vẻ và bước ra khỏi kiếm lâu.
Sau khi tụ hợp với ba người khác, trực tiếp đi tới tiểu chiến trường.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ bước vào tiểu chiến trường.
Tiểu chiến trường là khu vực đệ tử tinh anh Thiên Phong Kiếm Cung giao đấu với nhau, là sân bãi đặc biệt cho nên diện tích thập phần rộng lớn, có nhiều loại địa hình, ví dụ như sơn cốc, rừng cây, dòng sông, đầm lầy, sa mạc...
Tiểu chiến trường là nơi chiến đội tiến hành giao đấu. Chiến đội có thể tự do lựa chọn địa hình, dù sao thế giới Thái Cổ có đủ địa hình, một khi kiếm giả rời khỏi Thiên Phong Kiếm Cung ra bên ngoài du lịch, có thể sẽ lâm vào các địa hình như thế.
Có địa hình bình thường không có ảnh hưởng gì, nhưng cũng có một ít địa hình ảnh hưởng phát huy sức chiến đấu.
Nếu như không cách nào thích ứng địa hình, không thể nghi ngờ sẽ rất không xong, tiểu chiến trường chính là nơi giúp kiếm giả thích ứng địa hình, đồng thời cũng tăng cường năng lực tùy cơ ứng biến của kiếm giả và hợp tác đoàn đội tạm thời, bồi dưỡng đủ loại ăn ý.
Chung quanh tiểu chiến trường có ghế cung cấp cho người quan sát, hơn nữa bố trí rất tốt, có ghế có bàn, có thể vừa quan sát vừa ăn uống.
Chiến đội Chấn Thiên tấn cấp chiến, thanh danh Sở Mộ rất lớn cho nên có nhiều người chú ý tới đây quan sát.
Tiểu đội tinh anh đệ nhất của chiến đội Thanh Hà giao đấu với chiến đội Chấn Thiên, song phương sẽ gặp nhau tại tiểu chiến trường.
- Sở Mộ, chiến đội Chấn Thiên các ngươi chỉ có bốn người sao?
Đội trưởng tiểu đội tinh anh của chiến đội Thanh Hà giật mình, tiếp theo là cười lạnh, ngữ khí còn mang theo vài phần mỉa mai.
- Bốn người, đầy đủ.
Sở Mộ cười nhạt lên tiếng, nói, bỏ qua giọng điệu mỉa mai của đối phương.
Tiểu đội tinh anh của chiến đội nhị lưu cũng chỉ là kiếm giả ba bốn chuyển mà thôi, trong mắt bọn họ chẳng khác gì con sâu cái kiến, con sâu cái kiến mỉa mai không thể chọc bọn họ tức giận, trừ phi là người có tu dưỡng chưa đủ.
- Đầy đủ... Hắc... Các ngươi sẽ biết trời cao bao nhiêu, đất dày cỡ nào.
Tên đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười lạnh, đội viên khác không ngừng khinh bỉ.
Đi vào tiểu chiến trường, chiến đội Thanh Hà là phương bị khiêu chiến cho nên có quyền lựa chọn địa hình.
Loại khiêu chiến như vậy đối với người khởi xướng khiêu chiến lại có phần bất lợi, dù sao địa hình không ít, đối phương chọn lựa nhất định là địa hình thích hợp phát huy thực lực của mình, nếu như là địa hình mình không quen thuộc, như vậy thực lực sẽ giảm bớt.
Cuối cùng tiểu độ tinh anh chiến đội Thanh Hà đã lựa chọn địa hình thích hợp với bản thân, một rừng cây hỗn hợp với nham thạch.
- Đã xong thì chuẩn bị đi.
Đội trưởng tiểu đội tinh anh chiến đội Thanh Hà cười to, hắn đã lựa chọn thứ thích hợp với mình.
Đám người Sở Mộ không tỏ vẻ gì, chỉ đi vào bên trong.
Trên khán đài, người của chiến đội Thanh Hà đã đến đông đủ, bọn họ cùng ngồi với nhau, đoàn trưởng Lâm Thanh Hà và hai vị phó đoàn trưởng đang ngồi quanh một cái bàn, phía trên còn có rượu và đồ ăn.
Hai bên nam bắc của địa hình có một đài cao, trên đài cao còn có một lá cờ tung bay.
Cờ của chiến đội Thanh Hà là màu đỏ, cờ bên phía chiến đội Chấn Thiên là màu xanh da trời, hai chi chiến đội chiến đấu không phải đánh bại đối phương, mà là đoạt cờ của chiến đội khác.
Chi chiến đội nào vượt qua phòng ngự của đối phương sau đó cướp cờ mang trở về bên đài cao cờ xí của mình xem như chiến thắng.