Sở Mộ lộ vẻ mừng rỡ.
Tu luyện không chi quy tắc là loại khó khăn nhất trong tất cả quy tắc Sở Mộ nắm giữ, phẩm cấp đến đỉnh giai Thần cấp nhưng về mức độ kiểm soát thì thuộc loại thấp nhất, tức là sơ kỳ cơ bản.
Sở Mộ chưa từng bỏ thời gian ra khổ tu không chi quy tắc, khiến không chi áo nghĩa lột xác thành lực lượng quy tắc còn ngừng ở mức cơ sở sơ kỳ.
Muốn tăng trình độ kiểm soát không chi quy tắc sẽ tốn nhiều thời gian tu luyện, tiến bộ chậm chạp, đến đẳng cấp tỉ mỉ càng khó hơn loại lực lượng quy tắc khác gấp mấy lần.
Cộng thêm không có thủ đoạn vận dụng không chi quy tắc thích hợp, Sở Mộ sẽ không phân phối thời gian vào nó. Nhưng bây giờ thì khác, vì Sở Mộ có được truyền thừa Phá Hư Đại Đế.
Sở Mộ cứ ngỡ có pháp môn tu luyện không chi quy tắc, bất ngờ là quyển sách màu bạc trắng kéo theo không chi lực lượng quy tắc không ngừng rèn luyện, dù Sở Mộ không tu luyện thì không chi quy tắc sẽ cộng minh tăng trình độ kiểm soát.
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận, nắm giữ không chi quy tắc vượt qua trước kia, đến cơ sở trung kỳ, có lẽ nhờ lúc trước nhận truyền thừa.
Xem như niềm vui bất ngờ đi. Kích động qua rồi Sở Mộ bình tâm lại, tập trung ý thức vào cuốn sách màu bạc trắng.
Sách màu bạc trắng lơ lửng trong thế giới tinh thần không nhúc nhích, như tuyên cổ trường tồn, từng đợt dao động huyền diệu toát ra.
Ý thức của Sở Mộ thấy bốn chữ to trên bìa sách bạc trắng, bốn chữ lớn vẽ bằng ánh sáng bạc. Ánh sáng bạc đó như một loại lực lượng, không chi lực lượng.
Kiểu chứ rất cổ xưa, là chữ thời chúng thần, Sở Mộ không xem hiểu nhưng hắn biết ý nghĩa bốn chữ đó.
Phá Hư bí điển!
Đây là truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, cũng là văn sinh nho nhã nói bí điển chất chứa cả đời y.
Sở Mộ động ý niệm liên kết với Phá Hư bí điển, sách rung lên giở bìa ra, lật trang thứ nhất.
Trang thứ nhất có chữ.
- Thiên địa mênh mông, chúng giới vô phương...
Chữ là viết trong bí điển, là lời Phá Hư Đại Đế để lại ngay trang đầu bí điển, cực kỳ huyền diệu. Mỗi chữ hóa thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng bay khỏi trang giấy ấn vào ý thức của Sở Mộ.
Đọc chữ xong giở qua trang giới thiệu, tiến vào trang đầu tiên.
Trang thứ nhất, Sở Mộ cảm thấy hoa mắt, các chữ lại biến thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng như thành xiềng xích chui vào thể ý thức, bị Sở Mộ hấp thu, nắm giữ từng chút một.
Không lâu sau Sở Mộ hoàn toàn hấp thu nội dung trên trang thứ nhất Phá Hư bí điển, hắn không vội giở sang trang thứ hai mà là tĩnh tâm ngưng thần tham ngộ nội dung trong trang một.
Lúc tham ngộ thời gian bay nhanh, bất giác Sở Mộ đã tĩnh tọa một ngày.
Giống như Sở Mộ, người nhận được truyền thừa sau khi trở về liền tham ngộ, rồi tu luyện, tranh thủ nhanh chóng chuyển thành thực lực nâng cao sức mạnh bản thân để ứng đối cạnh tranh bách tộc càng khốc liệt hơn nữa.
Không người nào dám thả lỏng, những người không có truyền thừa cũng cố gắng tu luyện, tranh thủ cạnh tranh sau này chiếm nhiều ích lợi hơn, tăng cao thực lực.
Thử Luyện giới trăm năm mở ra một lần, không dễ tiến vào. Có thể nói lần này vào, lần sau mở ra bọn họ không có cơ hội vào nữa. Cả đời chỉ một lần này, chỉ có một cơ hội duy nhất.
Tĩnh tâm tham ngộ ba ngày sau Sở Mộ mở mắt ra, ánh sáng bạc nhạt thoáng hiện, dường như con mắt hắn thoáng chốc phủ sắc bạc nhạt, có cảm giác không linh huyền diệu khó giải thích.
Khóe môi Sở Mộ cong lên, trong ba ngày hắn hoàn toàn tham ngộ pháp môn ghi trong trang một Phá Hư bí điển.
Pháp môn này không có uy lực gì nhưng rất thực dụng.
Pháp môn tên là Khai Giới.
Khai Giới tên như ý nghĩa, là mở ra một không gian, hay thậm chí là một thế giới.
Yêu cầu tu luyện Khai Giới tháp nhất là nắm giữ không chi quy tắc, chỉ khi đó mới tu luyện pháp môn Khai Giới bước đầu được, không thì chẳng thể chịu nổi.
Bây giờ Sở Mộ có thể tu luyện pháp môn Khai Giới.
Sở Mộ đã tham ngộ xong, hắn điều tức một lúc khiến tinh khí thần đều đến đỉnh sau đó bắt đầu tu luyện Khai Giới chi pháp.
Sở Mộ ngồi khoanh chân trên bồ đoàn không nhúc nhích, ý thức chìm trong não, ôn lại pháp môn trên trang thứ nhất một lần, nắm chắc tinh nghĩa trong đó. Sở Mộ giơ hai tay lên, mười ngón như hoa sen nở rộ, các tia dao động hơi thở không linh phát tán từ mười ngón tay hắn.
Dao động vô cùng huyền diệu phát tán, một số Kiếm Vương ở tầng trệt Kiếm Lâu cảm nhận được. Bọn họ ngước nhìn bên trên, ánh mắt như xuyên thấu nóc nhà thám thính tầng hai.
Bọn họ không hiểu dao động hơi thở không linh huyền diệu khó giải thích, nhưng chắc chắn rằng Kiếm Vương Sở Mộ ở tầng hai đang tu luyện, hắn tu luyện truyền thừa có được.
Nghĩ đến hai chữ truyền thừa là bọn họ thèm.
***
Mười ngón tay Sở Mộ liên tục động, mỗi ngón tay rót vào một chút không chi lực lượng quy tắc vẽ ra từng phù văn bạc trắng trong hư không, phù văn ẩn chứa thần diệu.
Đây là ngày thứ ba Sở Mộ tu luyện pháp môn Khai Giới. Ngày đầu tiên hắn chỉ có thể vẽ ra phù văn, ngày thứ hai phù văn có thể cùng tồn tại, ngày thứ ba phù văn như ý muốn kết hợp lại thành một thể.
Từng đợt phù văn xếp hàng trên dưới trái phải có trật tự, kết thành không gian vuông vức.
Mắt Sở Mộ lóe tia sáng bắn ra tia màu bạc trắng, thở ra quát khẽ, hai tay đẩy tới trước, thế lớn lực nặng như đẩy một ngọn núi cao nặng nề.
Từng đợt phù văn màu bạc trắng nổ tung, lực lượng mạnh mẽ không khuếch tán mà dung nhập vào không gian.
Sở Mộ quát to:
- Khai!
Có tiếng nổ vang như sấm sét.
Hai tay Sở Mộ chắp vào nhau rồi đột nhiên tách ra như mở cái gì, không chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần hung dũng tràn ra, Phá Hư bí điển run rẩy phát ra một lực lượng.
Sở Mộ cảm giác hư không trước đôi tay như bị mở ra.
Không nhìn thấy, không sờ được nhưng Sở Mộ có thể cảm nhận trước mặt hắn có một không gian nho nhỏ liên quan trực tiếp với hắn, như sinh ra vì hắn, hoặc nên nói sinh ra vì không chi lực lượng quy tắc của hắn.
- Rốt cuộc hoàn thành Khai Giới.
Sở Mộ thở phào:
- Tiếc rằng quá nhỏ.
Một thước vuông!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Sở Mộ mở ra không gian chỉ có một thứơc vuông, không gian nhỏ như vậy đối với không gian giới chỉ của Sở Mộ thì nhỏ xíu xìu xiu.
Tuy không gian chẳng lớn nhưng đủ để bỏ một số thứ quan trọng vào. Ví dụ lúc trước Sở Mộ có tiểu không gian thì hắn có thể bỏ đồ quan trọng vào trong, sẽ không bị tinh đạo của đoàn Ác Long Tinh Đạo cướp đi, khiến thu hoạch của hắn cho đến nay trống trơn.
Tu luyện không chi quy tắc là loại khó khăn nhất trong tất cả quy tắc Sở Mộ nắm giữ, phẩm cấp đến đỉnh giai Thần cấp nhưng về mức độ kiểm soát thì thuộc loại thấp nhất, tức là sơ kỳ cơ bản.
Sở Mộ chưa từng bỏ thời gian ra khổ tu không chi quy tắc, khiến không chi áo nghĩa lột xác thành lực lượng quy tắc còn ngừng ở mức cơ sở sơ kỳ.
Muốn tăng trình độ kiểm soát không chi quy tắc sẽ tốn nhiều thời gian tu luyện, tiến bộ chậm chạp, đến đẳng cấp tỉ mỉ càng khó hơn loại lực lượng quy tắc khác gấp mấy lần.
Cộng thêm không có thủ đoạn vận dụng không chi quy tắc thích hợp, Sở Mộ sẽ không phân phối thời gian vào nó. Nhưng bây giờ thì khác, vì Sở Mộ có được truyền thừa Phá Hư Đại Đế.
Sở Mộ cứ ngỡ có pháp môn tu luyện không chi quy tắc, bất ngờ là quyển sách màu bạc trắng kéo theo không chi lực lượng quy tắc không ngừng rèn luyện, dù Sở Mộ không tu luyện thì không chi quy tắc sẽ cộng minh tăng trình độ kiểm soát.
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận, nắm giữ không chi quy tắc vượt qua trước kia, đến cơ sở trung kỳ, có lẽ nhờ lúc trước nhận truyền thừa.
Xem như niềm vui bất ngờ đi. Kích động qua rồi Sở Mộ bình tâm lại, tập trung ý thức vào cuốn sách màu bạc trắng.
Sách màu bạc trắng lơ lửng trong thế giới tinh thần không nhúc nhích, như tuyên cổ trường tồn, từng đợt dao động huyền diệu toát ra.
Ý thức của Sở Mộ thấy bốn chữ to trên bìa sách bạc trắng, bốn chữ lớn vẽ bằng ánh sáng bạc. Ánh sáng bạc đó như một loại lực lượng, không chi lực lượng.
Kiểu chứ rất cổ xưa, là chữ thời chúng thần, Sở Mộ không xem hiểu nhưng hắn biết ý nghĩa bốn chữ đó.
Phá Hư bí điển!
Đây là truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, cũng là văn sinh nho nhã nói bí điển chất chứa cả đời y.
Sở Mộ động ý niệm liên kết với Phá Hư bí điển, sách rung lên giở bìa ra, lật trang thứ nhất.
Trang thứ nhất có chữ.
- Thiên địa mênh mông, chúng giới vô phương...
Chữ là viết trong bí điển, là lời Phá Hư Đại Đế để lại ngay trang đầu bí điển, cực kỳ huyền diệu. Mỗi chữ hóa thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng bay khỏi trang giấy ấn vào ý thức của Sở Mộ.
Đọc chữ xong giở qua trang giới thiệu, tiến vào trang đầu tiên.
Trang thứ nhất, Sở Mộ cảm thấy hoa mắt, các chữ lại biến thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng như thành xiềng xích chui vào thể ý thức, bị Sở Mộ hấp thu, nắm giữ từng chút một.
Không lâu sau Sở Mộ hoàn toàn hấp thu nội dung trên trang thứ nhất Phá Hư bí điển, hắn không vội giở sang trang thứ hai mà là tĩnh tâm ngưng thần tham ngộ nội dung trong trang một.
Lúc tham ngộ thời gian bay nhanh, bất giác Sở Mộ đã tĩnh tọa một ngày.
Giống như Sở Mộ, người nhận được truyền thừa sau khi trở về liền tham ngộ, rồi tu luyện, tranh thủ nhanh chóng chuyển thành thực lực nâng cao sức mạnh bản thân để ứng đối cạnh tranh bách tộc càng khốc liệt hơn nữa.
Không người nào dám thả lỏng, những người không có truyền thừa cũng cố gắng tu luyện, tranh thủ cạnh tranh sau này chiếm nhiều ích lợi hơn, tăng cao thực lực.
Thử Luyện giới trăm năm mở ra một lần, không dễ tiến vào. Có thể nói lần này vào, lần sau mở ra bọn họ không có cơ hội vào nữa. Cả đời chỉ một lần này, chỉ có một cơ hội duy nhất.
Tĩnh tâm tham ngộ ba ngày sau Sở Mộ mở mắt ra, ánh sáng bạc nhạt thoáng hiện, dường như con mắt hắn thoáng chốc phủ sắc bạc nhạt, có cảm giác không linh huyền diệu khó giải thích.
Khóe môi Sở Mộ cong lên, trong ba ngày hắn hoàn toàn tham ngộ pháp môn ghi trong trang một Phá Hư bí điển.
Pháp môn này không có uy lực gì nhưng rất thực dụng.
Pháp môn tên là Khai Giới.
Khai Giới tên như ý nghĩa, là mở ra một không gian, hay thậm chí là một thế giới.
Yêu cầu tu luyện Khai Giới tháp nhất là nắm giữ không chi quy tắc, chỉ khi đó mới tu luyện pháp môn Khai Giới bước đầu được, không thì chẳng thể chịu nổi.
Bây giờ Sở Mộ có thể tu luyện pháp môn Khai Giới.
Sở Mộ đã tham ngộ xong, hắn điều tức một lúc khiến tinh khí thần đều đến đỉnh sau đó bắt đầu tu luyện Khai Giới chi pháp.
Sở Mộ ngồi khoanh chân trên bồ đoàn không nhúc nhích, ý thức chìm trong não, ôn lại pháp môn trên trang thứ nhất một lần, nắm chắc tinh nghĩa trong đó. Sở Mộ giơ hai tay lên, mười ngón như hoa sen nở rộ, các tia dao động hơi thở không linh phát tán từ mười ngón tay hắn.
Dao động vô cùng huyền diệu phát tán, một số Kiếm Vương ở tầng trệt Kiếm Lâu cảm nhận được. Bọn họ ngước nhìn bên trên, ánh mắt như xuyên thấu nóc nhà thám thính tầng hai.
Bọn họ không hiểu dao động hơi thở không linh huyền diệu khó giải thích, nhưng chắc chắn rằng Kiếm Vương Sở Mộ ở tầng hai đang tu luyện, hắn tu luyện truyền thừa có được.
Nghĩ đến hai chữ truyền thừa là bọn họ thèm.
***
Mười ngón tay Sở Mộ liên tục động, mỗi ngón tay rót vào một chút không chi lực lượng quy tắc vẽ ra từng phù văn bạc trắng trong hư không, phù văn ẩn chứa thần diệu.
Đây là ngày thứ ba Sở Mộ tu luyện pháp môn Khai Giới. Ngày đầu tiên hắn chỉ có thể vẽ ra phù văn, ngày thứ hai phù văn có thể cùng tồn tại, ngày thứ ba phù văn như ý muốn kết hợp lại thành một thể.
Từng đợt phù văn xếp hàng trên dưới trái phải có trật tự, kết thành không gian vuông vức.
Mắt Sở Mộ lóe tia sáng bắn ra tia màu bạc trắng, thở ra quát khẽ, hai tay đẩy tới trước, thế lớn lực nặng như đẩy một ngọn núi cao nặng nề.
Từng đợt phù văn màu bạc trắng nổ tung, lực lượng mạnh mẽ không khuếch tán mà dung nhập vào không gian.
Sở Mộ quát to:
- Khai!
Có tiếng nổ vang như sấm sét.
Hai tay Sở Mộ chắp vào nhau rồi đột nhiên tách ra như mở cái gì, không chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần hung dũng tràn ra, Phá Hư bí điển run rẩy phát ra một lực lượng.
Sở Mộ cảm giác hư không trước đôi tay như bị mở ra.
Không nhìn thấy, không sờ được nhưng Sở Mộ có thể cảm nhận trước mặt hắn có một không gian nho nhỏ liên quan trực tiếp với hắn, như sinh ra vì hắn, hoặc nên nói sinh ra vì không chi lực lượng quy tắc của hắn.
- Rốt cuộc hoàn thành Khai Giới.
Sở Mộ thở phào:
- Tiếc rằng quá nhỏ.
Một thước vuông!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Sở Mộ mở ra không gian chỉ có một thứơc vuông, không gian nhỏ như vậy đối với không gian giới chỉ của Sở Mộ thì nhỏ xíu xìu xiu.
Tuy không gian chẳng lớn nhưng đủ để bỏ một số thứ quan trọng vào. Ví dụ lúc trước Sở Mộ có tiểu không gian thì hắn có thể bỏ đồ quan trọng vào trong, sẽ không bị tinh đạo của đoàn Ác Long Tinh Đạo cướp đi, khiến thu hoạch của hắn cho đến nay trống trơn.