Trước đó, bọn họ thoát được dưới kiếm của các trưởng lão Chân Kiếm Tông, lần này quay trở lại, trên mặt nở nụ cười lạnh.
- Ta đã nói qua, không thần phục chỉ có một con đường hủy diệt. Chân Kiếm Tông, ngày diệt vong của các ngươi đã đến.
Nam tử mặc áo bào màu vàng lạnh lùng nói.
- Đương nhiên, các ngươi còn có một cơ hội cuối cùng. Chỉ cần hiện tại ở ngay đây quỳ xuống, dập đầu lạy chúng ta liền ba cái, đồng thời hô to Chân Kiếm Tông thần phục Chiến Vương Môn, từ nay về sau chỉ nghe lệnh Chiến Vương Môn, chúng ta sẽ tha các ngươi một mạng chó.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng giọng điệu vẫn chanh chua như vậy.
Các cường giả Thánh cấp khác, mỗi người mặt không đổi sắc.
Bọn họ đều là cường giả Thánh cấp của những thế lực khác bị Chiến Vương Môn dùng võ lực bắt hàng phục. Đối với Chiến Vương Môn, bọn họ không phải thật lòng thần phục. Cho nên đối với lời đôi nam nữ mặc áo bào màu vàng nói, không thấy đồng cảm. Nhưng bọn họ lại phải nghe theo lời của hai người đó. Bằng không thế lực của bọn họ, người thân bằng hữu của bọn họ đều sẽ gặp tại họa.
- Rút kiếm!
Sở Mộ thản nhiên nói, giọng nói vô cùng có lực, khiến người ta nhịn không được, trong lòng thầm run lên.
Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Từng tiếng kiếm du dương tiếng nhất thời vang lên. Kiếm quang sáng loáng giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời. Tất cả chỉnh tề nhất trí, giống như đã được huấn luyện qua mấy nghìn mấy vạn lần. Tất cả đồng thời chỉ về phía trước.
Kiếm của các vị cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông nhất trí thẳng tắp, đồng thời vạch một cái. Động tác chỉnh tề cùng khí thế chưa từng có từ trước tới nay. Các đệ tử ở bên trong sơn môn Chân Kiếm Tông nhìn thấy vậy, mỗi người kích động không thôi, nhiệt huyết sôi trào.
- Ta cũng muốn đi chiến đấu.
- Ta phải trở nên cường đại hơn. Ta muốn trở thành cường giả Thánh cấp. Ta cũng muốn chiến đấu vì tông môn!
Các đệ tử mỗi người được khích lệ, trong lòng càng thêm hạ quyết tâm.
Phía xa, không ít bóng người lơ lửng ở trên không trung, từ phía xa nhìn lại. Bọn họ chính là người của thế lực khác, không thuộc về trận doanh của Chiến Vương Môn, cũng không thuộc về Chân Kiếm Tông.
- Hơn một trăm người đấu với mười bốn người. Ngay cả số lẻ cũng không bằng. Lần này, Chân Kiếm Tông sẽ xong đời.
- Số lượng hai bên chênh lệch quá lớn. Tuy rằng bên phía Chiến Vương Môn không có cường giả Thánh cấp cao giai. Nhưng lại có hơn ba cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong, Lại cộng thêm hai sứ giả Chiến Vương Môn thực lực Thánh cấp lục tinh hậu kỳ, đủ để sánh ngang với Thánh cấp lục tinh đỉnh phong bình thường. Chẳng khác nào có năm người. Trái lại, phía bên Chân Kiếm Tông, cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong chỉ có một người. Trong đó có bốn người vẫn là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ. Trừ khi Chân Kiếm Tông thật sự có con át chủ bài này, bằng không lần này, họa diệt môn chính là tai họa khó tránh khỏi.
Một cường giả Thánh cấp phân tích đạo lý rõ ràng, nhìn rõ ràng thế cục của hai bên.
- Còn muốn dựa vào địa thế hiểm trở để phản kháng sao? Xem ra, các ngươi thật sự dự định diệt môn.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng nói với những lời sắc bén:
- Chỉ dựa vào mười mấy phế vật các ngươi, cũng muốn đối đầu với Chiến Vương Môn.
- Giết!
Nam tử mặc áo bào màu vàng trực tiếp quát.
Bất chợt, trên người bọn họ hiện lên lực lượng cường đại.
Hơn một trăm một cường giả Thánh cấp, trong đó có ba mươi mấy cường giả Thánh cấp trung giai. Còn lại đều là cường giả Thánh cấp hạ giai. Khí tức điên cuồng phun ra. Phong vân biến sắc. Nguyên khí thiên địa cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt. Khí thế kinh người, khiến cho sắc mặt các cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông đều đại biến.
Tiên hạ thủ vi cường!
Trước khi đối phương động thủ, các cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông đã điều động kiếm nguyên toàn thân, thi triển ra kiếm pháp với uy lực cường đại, một kiếm chém ra, hoàn toàn không giữ lại
Trong nháy mắt, chỉ thấy kiếm quang kinh diễm, rét lạnh, sáng chói, xé rách qua trời cao.
Kiếm quang giống như mặt trời rực cháy, giống như trăng tàn, giống như sét đánh, giống như núi lở, giống như Trường Giang và Hoàng Hà cuồn cuộn không ngừng...
Kiếm Thánh khác nhau, kiếm pháp khác nhau, ở trong một tích tắc này, thoả thích suy diễn ra.
- Hóa ra một chiêu kia phải thi triển như vậy...
- Ta hiểu rồi...
Các đệ tử trong sơn môn Chân Kiếm Tông nhìn ra ngoài. Một phần nhỏ đệ tử dường như hiểu ra điều gì.
Vừa ra tay, đã biết có phải cao thủ hay không.
Các Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông vừa ra kiếm, kiếm chiêu mạnh mẽ, kiếm quang đáng sợ khiến hơn một trăm vị cường giả Thánh cấp đối diện chợt biến sắc.
- Tản ra!
Nam tử mặc áo bào màu vàng quát lớn. Trên người hắn phóng ra ánh sáng màu vàng, khí thế cường đại điên cuồng phun ra, ý chí chiến đấu kinh người:
- Ta cũng không tin, chỉ dựa vào mười mấy phế vật các ngươi, cũng vọng tưởng đối đầu với chúng ta.
- Giết cho ta, không để lại một tên.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng, vô cùng tức giận, thét lên chói tai:
- Giết tất cả bọn họ cho ta, lại diệt sạch các đệ tử trên dưới tông môn, một tên cũng không cho phép lưu lại.
Hai người của Chiến Vương Môn ra tay trước, công kích ra quầng sáng màu vàng cực lớn, mang theo lực lượng mang tính phá hủy, gào thét công kích ra. Bất chợt, các cường giả Thánh cấp khác cũng đều ra tay.
Nhìn bọn họ trước đó mỗi người mặt không đổi sắc. Nhưng vừa ra tay, lại không chút lưu tình.
Lại nói tiếp, bọn họ cùng Chân Kiếm Tông không có chút thù hận nào, càng không tồn tại xung đột lợi ích gì. Nhưng bởi vì hiện tại bọn họ thần phục Chiến Vương Môn, thuộc về trận doanh của Chiến Vương Môn. Chân Kiếm Tông là kẻ địch của Chiến Vương Môn. Nói cách khác cũng chính là kẻ địch của bọn họ.
Mỗi một cường giả Thánh cấp đều lớn lên trong vô số lần sinh tử. Bbọn họ đều hiểu, đối với kẻ địch phải tàn nhẫn, tuyệt đối không thể thủ hạ lưu tình. Bằng không, chính là tàn nhẫn đối với mình.
Nếu mười mấy cường giả Thánh cấp của Chân Kiếm Tông bị nhận định là kẻ địch của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Cho dù số lượng cường giả hai bên tương đối cách xa.
Chỉ là một khi đối mặt, công kích của hơn mười vị Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông đều bị đánh tan. Một phần uy lực ánh sáng công kích cường đại lao tới, xé rách trời cao, giống như núi lở đất nứt, sóng thần dâng trào, sấm sét cuồn cuộn. Uy thế này vô cùng kinh người.
Toàn bộ bầu trời đều tràn ngập năng lượng với các màu sắc khác. Nguyên khí thiên địa vô cùng hỗn loạn. Các loại pháp tắc lực đều bị dẫn dắt. Từ phía xa nhìn lại, bầu trời dường như bị vỡ ra, giống như sắp bị nghiền nát, tràn ngập sóng chấn động hủy diệt khiến người ta kinh sợ.
- Ta đã nói qua, không thần phục chỉ có một con đường hủy diệt. Chân Kiếm Tông, ngày diệt vong của các ngươi đã đến.
Nam tử mặc áo bào màu vàng lạnh lùng nói.
- Đương nhiên, các ngươi còn có một cơ hội cuối cùng. Chỉ cần hiện tại ở ngay đây quỳ xuống, dập đầu lạy chúng ta liền ba cái, đồng thời hô to Chân Kiếm Tông thần phục Chiến Vương Môn, từ nay về sau chỉ nghe lệnh Chiến Vương Môn, chúng ta sẽ tha các ngươi một mạng chó.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng giọng điệu vẫn chanh chua như vậy.
Các cường giả Thánh cấp khác, mỗi người mặt không đổi sắc.
Bọn họ đều là cường giả Thánh cấp của những thế lực khác bị Chiến Vương Môn dùng võ lực bắt hàng phục. Đối với Chiến Vương Môn, bọn họ không phải thật lòng thần phục. Cho nên đối với lời đôi nam nữ mặc áo bào màu vàng nói, không thấy đồng cảm. Nhưng bọn họ lại phải nghe theo lời của hai người đó. Bằng không thế lực của bọn họ, người thân bằng hữu của bọn họ đều sẽ gặp tại họa.
- Rút kiếm!
Sở Mộ thản nhiên nói, giọng nói vô cùng có lực, khiến người ta nhịn không được, trong lòng thầm run lên.
Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Từng tiếng kiếm du dương tiếng nhất thời vang lên. Kiếm quang sáng loáng giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời. Tất cả chỉnh tề nhất trí, giống như đã được huấn luyện qua mấy nghìn mấy vạn lần. Tất cả đồng thời chỉ về phía trước.
Kiếm của các vị cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông nhất trí thẳng tắp, đồng thời vạch một cái. Động tác chỉnh tề cùng khí thế chưa từng có từ trước tới nay. Các đệ tử ở bên trong sơn môn Chân Kiếm Tông nhìn thấy vậy, mỗi người kích động không thôi, nhiệt huyết sôi trào.
- Ta cũng muốn đi chiến đấu.
- Ta phải trở nên cường đại hơn. Ta muốn trở thành cường giả Thánh cấp. Ta cũng muốn chiến đấu vì tông môn!
Các đệ tử mỗi người được khích lệ, trong lòng càng thêm hạ quyết tâm.
Phía xa, không ít bóng người lơ lửng ở trên không trung, từ phía xa nhìn lại. Bọn họ chính là người của thế lực khác, không thuộc về trận doanh của Chiến Vương Môn, cũng không thuộc về Chân Kiếm Tông.
- Hơn một trăm người đấu với mười bốn người. Ngay cả số lẻ cũng không bằng. Lần này, Chân Kiếm Tông sẽ xong đời.
- Số lượng hai bên chênh lệch quá lớn. Tuy rằng bên phía Chiến Vương Môn không có cường giả Thánh cấp cao giai. Nhưng lại có hơn ba cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong, Lại cộng thêm hai sứ giả Chiến Vương Môn thực lực Thánh cấp lục tinh hậu kỳ, đủ để sánh ngang với Thánh cấp lục tinh đỉnh phong bình thường. Chẳng khác nào có năm người. Trái lại, phía bên Chân Kiếm Tông, cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong chỉ có một người. Trong đó có bốn người vẫn là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ. Trừ khi Chân Kiếm Tông thật sự có con át chủ bài này, bằng không lần này, họa diệt môn chính là tai họa khó tránh khỏi.
Một cường giả Thánh cấp phân tích đạo lý rõ ràng, nhìn rõ ràng thế cục của hai bên.
- Còn muốn dựa vào địa thế hiểm trở để phản kháng sao? Xem ra, các ngươi thật sự dự định diệt môn.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng nói với những lời sắc bén:
- Chỉ dựa vào mười mấy phế vật các ngươi, cũng muốn đối đầu với Chiến Vương Môn.
- Giết!
Nam tử mặc áo bào màu vàng trực tiếp quát.
Bất chợt, trên người bọn họ hiện lên lực lượng cường đại.
Hơn một trăm một cường giả Thánh cấp, trong đó có ba mươi mấy cường giả Thánh cấp trung giai. Còn lại đều là cường giả Thánh cấp hạ giai. Khí tức điên cuồng phun ra. Phong vân biến sắc. Nguyên khí thiên địa cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt. Khí thế kinh người, khiến cho sắc mặt các cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông đều đại biến.
Tiên hạ thủ vi cường!
Trước khi đối phương động thủ, các cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông đã điều động kiếm nguyên toàn thân, thi triển ra kiếm pháp với uy lực cường đại, một kiếm chém ra, hoàn toàn không giữ lại
Trong nháy mắt, chỉ thấy kiếm quang kinh diễm, rét lạnh, sáng chói, xé rách qua trời cao.
Kiếm quang giống như mặt trời rực cháy, giống như trăng tàn, giống như sét đánh, giống như núi lở, giống như Trường Giang và Hoàng Hà cuồn cuộn không ngừng...
Kiếm Thánh khác nhau, kiếm pháp khác nhau, ở trong một tích tắc này, thoả thích suy diễn ra.
- Hóa ra một chiêu kia phải thi triển như vậy...
- Ta hiểu rồi...
Các đệ tử trong sơn môn Chân Kiếm Tông nhìn ra ngoài. Một phần nhỏ đệ tử dường như hiểu ra điều gì.
Vừa ra tay, đã biết có phải cao thủ hay không.
Các Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông vừa ra kiếm, kiếm chiêu mạnh mẽ, kiếm quang đáng sợ khiến hơn một trăm vị cường giả Thánh cấp đối diện chợt biến sắc.
- Tản ra!
Nam tử mặc áo bào màu vàng quát lớn. Trên người hắn phóng ra ánh sáng màu vàng, khí thế cường đại điên cuồng phun ra, ý chí chiến đấu kinh người:
- Ta cũng không tin, chỉ dựa vào mười mấy phế vật các ngươi, cũng vọng tưởng đối đầu với chúng ta.
- Giết cho ta, không để lại một tên.
Nữ tử mặc báo bào màu vàng, vô cùng tức giận, thét lên chói tai:
- Giết tất cả bọn họ cho ta, lại diệt sạch các đệ tử trên dưới tông môn, một tên cũng không cho phép lưu lại.
Hai người của Chiến Vương Môn ra tay trước, công kích ra quầng sáng màu vàng cực lớn, mang theo lực lượng mang tính phá hủy, gào thét công kích ra. Bất chợt, các cường giả Thánh cấp khác cũng đều ra tay.
Nhìn bọn họ trước đó mỗi người mặt không đổi sắc. Nhưng vừa ra tay, lại không chút lưu tình.
Lại nói tiếp, bọn họ cùng Chân Kiếm Tông không có chút thù hận nào, càng không tồn tại xung đột lợi ích gì. Nhưng bởi vì hiện tại bọn họ thần phục Chiến Vương Môn, thuộc về trận doanh của Chiến Vương Môn. Chân Kiếm Tông là kẻ địch của Chiến Vương Môn. Nói cách khác cũng chính là kẻ địch của bọn họ.
Mỗi một cường giả Thánh cấp đều lớn lên trong vô số lần sinh tử. Bbọn họ đều hiểu, đối với kẻ địch phải tàn nhẫn, tuyệt đối không thể thủ hạ lưu tình. Bằng không, chính là tàn nhẫn đối với mình.
Nếu mười mấy cường giả Thánh cấp của Chân Kiếm Tông bị nhận định là kẻ địch của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Cho dù số lượng cường giả hai bên tương đối cách xa.
Chỉ là một khi đối mặt, công kích của hơn mười vị Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông đều bị đánh tan. Một phần uy lực ánh sáng công kích cường đại lao tới, xé rách trời cao, giống như núi lở đất nứt, sóng thần dâng trào, sấm sét cuồn cuộn. Uy thế này vô cùng kinh người.
Toàn bộ bầu trời đều tràn ngập năng lượng với các màu sắc khác. Nguyên khí thiên địa vô cùng hỗn loạn. Các loại pháp tắc lực đều bị dẫn dắt. Từ phía xa nhìn lại, bầu trời dường như bị vỡ ra, giống như sắp bị nghiền nát, tràn ngập sóng chấn động hủy diệt khiến người ta kinh sợ.