Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tuổi tác chưa tới hai mươi, mặc trường bào màu trắng, chẳng lẽ là hắn?

Hàn Diệp, bang chủ Thiết Kiếm Bang nhướng mày, như có điều suy nghĩ, chợt hắn lại lắc đầu:

- Không giống, hắn không phải là loại người như vậy, ta tin tưởng ánh mắt của mình.

Hàn DIệp có tám phần khẳng định người theo như lời Vân Đại tiên sinh nói là Sở Mộ. Trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tiếp nhận, một là người có thanh danh cực kỳ tốt là Vân Đại tiên sinh. Một người là hắn tận mắt chứng kiến, tiếp xúc qua. Trong lúc nhất thời hai loại suy nghĩ bất đồng hiện lên trong đầu, tranh đấu, khiến cho Hàn Diệp có chút đau đầu.

- Bang chủ, chúng ta có nên xuất phát hay không?

Một gã Kiếm giả bên cạnh hỏi.

- Xuất phát.

Hàn Diệp thu hồi suy nghĩ, cưỡng ép đè xuống hai loại suy nghĩ này trong đầu. Hắn vung tay lên, một đám người Thiết Kiếm bang dưới ánh mắt của hắn rời khỏi Hám Yêu thành.

Trong Loạn yêu sơn xuất hiện một tòa động phủ, trước tiên nói là động phủ của một vị cường giả Nguyên cực cảnh, rồi sau đó lại biết thành của một vị cường giả siêu việt Nguyên cực cảnh. Cuối cùng là động phủ của một Kiếm vương.

Bất kể là loạin ào, đều đáng để đi tìm hiểu. Không chỉ có Thiết Kiếm bang, Cuồng Sư bang và các bang phái, thế lực khác đều phái chủ lực xuất động. Đương nhiên không phải xuất toàn bộ lực lượng. chủ nhân và hơn phân nửa chủ lực của các thế lực vẫn ở lại thành, để phòng ngừa vạn nhất có người nhân cơ hội này đánh lén.

Bất kể thế nào, bởi vì một tòa động phủ hiện thế và tin tức Vân đại tiên sinh truyền, gió nổi bốn phía. Sở Mộ cũng trở thành mục tiêu không ít Kiếm giả đi tìm.

Đã tiến hơn ngàn thước trong Loạn Yêu sơn, Sở Mộ cũng không biết được những tin tức này, hắn chỉ men theo phương hướng chấn động, căn cứ từ phán đoán và trực giá cuủa mình tiến tới.

Loạn Yêu sơn này cao chừng một vạn ba ngàn ba trăm tám mươi thước, qua ba ngày Sở Mộ mới bò lên được ngàn thước, đủ để thấy được độ khó của nó ra sao.

Bởi vì Sở Mộ phát hiện ra yêu thú sau khi tiến vào Loạn Yêu sơn gặp được cơ bản đều là yêu thú trung cấp, vốn là yêu thú trung cấp, lại có yêu thú trung cấp trung giai, thậm chí hắn còn gặp được vài đầu yêu thú trung cấp cao giai.

Không ngoại lệ, những yêu thú này toàn bộ đều chết dưới thân kiếm đỏ sậm của Sở Mộ. Tiểu kiếm đỏ sậm này quả thực đáng sợ. Dùng thực lực của Sở Mộ, đối mặt với yêu thú trung cấp cao giai căn bản khó có thể chiến thắng. Chỉ có thể chèo chống một đoạn thời gian ngắn,sau đó vừa c chống đỡ vừa sử dụng tiểu kiếm đỏ sậm. Như vậy mới phát huy ra hiệu quả không tưởng.

Trí tuệ của yêu thú thấp hơn nhân loại không ít, hơn nữa đại đa số am hiểu cận chiến, đối mặt với công kích thường thường, nếu có thể tránh sẽ tránh, không thể tránh né thì ngạnh kháng, phản kích giết chết đối phương.

Điểm này rất khác biệt với nhân loại, cho nên dùng tiểu kiếm đỏ sậm này có cơ hội lớn tập kích, giết chết yêu thú trung cấp cao giai. Nhưng mà muốn giết chết Kiếm giả Khí Hải cảnh đại thành thì rất khó. Trừ phi đối phương phản ứng không kịp.

Máu của yêu thú trung cấp so với yêu thú cấp thấp còn càng thêm hiệu quả. Sau khi hấp thu máu của hơn mười đầu yêu thú trung cấp, hai chữ trên mặt tiểu kiếm đỏ sậm càng thêm rõ ràng. Sở Mộ phỏng đoán, nếu như lại hấp thu máu của hai ba mươi đầu yêu thú trung cấp có lẽ hai chữ trên thanh tiểu kiếm đỏ sậm này hiển hiện rõ ràng. Đến lúc đó có lẽ là lúc bí mật của thanh tiểu kiếm màu đỏ này xuất hiện.

Chuyện này khiến cho Sở Mộ càng thêm chờ mong, ngẩng đầu nhìn lên bên trên. Bên trên có núi đá lởm chởm, nhấp nhô, mọc lên san sát như rừng. Còn có vô số cây cối, bụi cỏ dại sinh ra. Vô số dây leo sinh trưởng trên mặt đá, khiến cho cây cối trên nham thạch tràn ngập vẻ tang thương.

- Mặc trường bào màu trắng, tuổi tác không lớn hơn hai mươi. Kiếm khí chấn động là Hóa Khí cảnh tiểu thành. Người theo như lời Vân Đại tiên sinh ở chỗ này.

Đột nhiên có một tiếng kinh hô vang lên.

- Ở đâu?

- Vương bát đản dám ám toán Vân Đại tiên sinh ở đâu?

Từng tiếng quát chói tai từng phía xa truyền tới, bao hàm một cỗ lửa giận truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ khẽ giật mình, lúc này mới kịp phản ứng lại:

- Vân đại tiên sinh?

Sở Mộ không khỏi nhớ tới câu nói “Từ nay về sau ngươi sẽ đối mặt với đuổi giết vô tận” từ trong miệng Vân đại tiên sinh đang hốt hoảng đào tẩu kia. Thì ra là vậy. Vân Đại tiên sinh kia chỉ sợ sau khi trở về Hám Yêu thành đã truyền ra tin tức. Lợi dụng thanh danh tiên sinh tốt đẹp của hắn để thảo phạt Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ thoáng cái trở thành chuột chạy qua đường.

Lúc này người muốn tiêu diệt Sở Mộ có lẽ không ít.

Nghĩ tới đây, hai mắt Sở Mộ đột nhiên bắn ra tinh mang, giống như mũi kiếm, sắc bén vô cùng.

Những người bị Vân Đại tiên sinh che mờ tâm trí này, không quản bọn chúng là ai, cũng không quản bọn hắn có mục đích khỉ gió gì. Chỉ cần bằng vào việc những Kiếm giả này xuất kiếm muốn giết hắn, vì vậy kết cục bọn họ chỉ có một, đó là chết.

Kiếm của Sở Mộ tuyệt đối không lưu tình.

Đúng vào lúc này từng tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh cũng nhanh chóng tới gần. tạo thành một vòng vây quanh Sở Mộ.

Tại vị trí cao hơn ba ngàn thước của Loạn Yêu sơn có một lượng lớn Kiếm giả tụ tập, càng có không ít Kiếm giả đang lục tục từ dưới chân núi chạy vội tới đây.

Không bao lâu sau một đạo thân ảnh màu trắng giống như kinh hồng vọt tới, gióng như lông vũ, nhẹ nhàng đáp xuống đất. Người này chính là Sở Mộ.

Trước đó bị hơn chục Kiếm giả vây quanh, ý đồ muốn bắt sống Sở Mộ mang về cho Vân Đại tiên sinh gì đó. Bất đắc dĩ thân thể Sở Mộ linh hoạt, bọn hắn căn bản không bắt được. Những người này lập tức bỏ qua ý định bắt sống Sở Mộ, muốn tiêu diệt Sở Mộ.

Không hề có chút ngoài ý muốn nào, chỉ là hơn mười Kiếm giả tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành, đại thành, thậm chí ngay cả da lông kiếm thế cũng không có lĩnh ngộ thì làm sao có thể là đối thủ của Sở Mộ đuộc chứ? Một hơi giết một người. Trong nháy mắt, hơn mười Kiếm giả toàn bộ đều chết dưới thân kiếm Sở Mộ. một người cuối cùng được Sở Mộ lưu lại hỏi cung xong cũng bị hắn giết chết.

Cũng bởi vậy Sở Mộ mới biết được vị trí của động phủ, nhanh chóng chạy tới. Tránh cho chạy tới muộn thứ gì cũng không vớt được.

Vừa mới xuất hiện lập tức có rất nhiều ánh mắt nhìn vào Sở Mộ, chợt có không ít người lộ ra sát cơ, liên tục tập trung Sở Mộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK