Một kiếm chém ra, kiếm quang thê lương, có tiếng vang nức nở, nghẹn ngào vang lên. Một kiếm chí cường lập tức pha vỡ kiếm quang như nước lũ kia.
Sở Mộ biết rõ, thực lực của Cao Vọng mặc dù có tăng lên, nhưng mà còn không bằng Trang Ly Biệt, cho nên không thể nào là đối thủ của Trang Ly Biệt được.
Quả nhiên, dưới sự phản kích của Trang Ly Biệt, thế công của Cao Vọng tan rã.
Cao Vọng là một Kiếm giả am hiểu tấn công, hắn bỏ qua né tránh và phòng ngự. Cơ hồ đem toàn bộ thời gian có được đều dùng vào tu luyện công kích. Không ngừng công kishc, thậm chí là đối thủ thực lực cao hơn hắn một chút, đối mặt với công kích của hắn rất có thể sẽ bị hắn đánh bại.
Ưu điểm hết sức rõ ràng, đồng thời khuyết điểm cũng vô cùng rõ ràng.
Một khi thế công của Cao Vọng bị đánh phá, lâm vào trong tiết tấu của người khác. Hắn sẽ mất đi toàn bộ ưu thế của bản thân, bởi vì hắn không am hiểu phòng ngự, đỡ đòn và né tránh.
Dưới thân kiếm của Trang Ly Biệt, Cao Vọng gian nan chống đỡ. Sau ba kiếm đã tràn ngập nguy cơ. Tới kiếm thứ năm, đã trực tiếp bị Trang Ly Biệt đánh bại.
Đến lúc này, vòng thứ chín của thi đấu trăm năm một lần chấm dứt, sắp tiến vào vòng thứ mười.
Vòng thứ mười không có luân không. Bởi vì trong vòng thứ mười này chỉ mười đệ tử top đầu tham dự. Mỗi một người thực lực đều rất mạnh mẽ. Chiến đấu giữa bọn họ không còn là loại hình thức ưu tiên khiêu chiến nữa. Mà là biến thành rút thăm.
Mười người, mười thẻ tre, mười con số.
Mười thẻ tre lần nữa xuất hiện, lơ lửng trên không trung. Bên trên có một tầng lực lượng bao trùm, che khuất dãy số, lựa chọn đều dùng vận khí.
Nam Vô xếp hàng thứ nhất, có được quyền ưu tiên rút trước.
Tinh thần ý niệm của Nam Vô khẽ động, hóa thành bàn tay vô hình chộp một cái. Bắt lấy một thẻ tre trong đó, bay về phía mình.
Nam Vô lựa chọn xong, đến phiên Xi Tiếu thứ hai.
Cứ như vậy suy ra, Sở Mộ là người thừ mười, là người cuối cùng, không có quyền chọn lựa. Thẻ tre cuối cùng chính là của hắn.
Thu lấy thẻ tre, lực lượng bên trên biến mất, cho thấy dãy số bên trên. Dãy số này cũng là dãy số mà đối thủ bọn họ thu được.
Trên thẻ tre của Sở Mộ hiển hiện con số năm. Nói cách khác, Sở Mộ và Đoạn Ngọc Long sẽ chiến một trận.
- Số chín.
Nam Vô công bố con số trong tay hắn. Đối thủ của hắn chính là số chín Đồ Kinh Hồng.
Là một trong ba thớt hắc mã bộc lộ tài năng đầu tiên, rất nhiều người đều chờ nhìn xem biểu hiện của Đồ Kinh Hồng. Nhìn xem hắn có thể bức Nam Vô xuất ra thực lực chân chính hay không.
Đồ Kinh Hồng không có chút sợ hãi nào, trên mặt mang theo chút hưng phấn, trong lòng kích động.
Nam Vô đứng thứ nhất. Hắn sẽ dùng thực lực của hắn chứng minh sự cường đại của hắn.
Từng bước một đi tới, khí thế trên người Đồ Kinh Hồng càng ngày càng lớn mạnh. Kiếm không ngờ lại rút ra, nhanh chóng nắm chặt, khẽ chấn động. Dường như đang kêu to.
Nói một cách tương đối, khí thế của Nam Vô không có, bình thản đi tới. Chỉ là hai mắt hắn thoát khỏi trạng thái mơ hồ, mơ ngủ kia, chậm rãi trở nên chăm chú.
Đồ Kinh Hồng là đói thủ mà hắn không có cách nào bỏ qua, xem nhẹ được. Bởi vì đối phương đủ cường đại.
Kiếm của Nam Vô kỳ thực cũng là Thiên Hoang kiếm định chế. bất quá dường như hắn có lực lượng kỳ lạ, làm cho Thiên Hoang kiếm định chế này nhìn qua có chút trong suốt, càng phiêu hốt bất định. Đây là một loại năng lực đặc thù của bản thân Nam vô.
- Tiếp kiếm.
Đồ Kinh Hồng quát, thân thể quỷ dị trôi nổi lên trên, giống như được một bàn tay vô hình nâng lên, phóng tới Nam Vô. Kiếm ngay lập tức chém ra.
Như một đạo kinh hồng đánh ra một kiếm.
Ánh mắt Nam Vô hoàn toàn tập trung, xuất hiện khe hở quỷ dị, liếc mắt đã nhìn thấu một kiếm giống như kinh hồng của Đồ Kinh Hồng. Thiên Hoang kiếm định chế phảng phất giống như trong suốt, lật tay đánh ra một kiếm, trực chỉ sơ hở.
Kiếm của Đồ Kinh Hồng nhanh chóng tăng vọt, bỏ qua thế công của Nam Vô, vẫn chém giết tới. Giống như muốn dùng tổn thương đổi tổn thương vậy.
Vẻ mặt Nam Vô không thay đổi, bình tĩnh, kiếm thức nhẹ nhàng biến đổi. Khiến cho kiếm quang của Đồ Kinh Hồng sụp đổ, vẫn là một kiếm, dùng quỹ tích vốn có đâm về phía cổ họng Đồ Kinh Hồng.
- Lực khống chế rất mạnh.
Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, âm thầm nói.
Kiếm giả không có cách nào làm được như Nam Vô. Sau khi biến hóa kiếm thức còn có thể dựa theo quỹ tích công kích vốn có của kiếm thức, không sai lệch chút nào. Muosn làm được như vậy nhất định phải có lực khống chế tuyệt cường mới được.
Khống chế đối với kiếm, từ ý nào mà nói cũng là một loại thể hiện tạo nghệ kiếm thuật.
Tạo nghệ kiếm thuật của Nam Vô còn hơn Đồ Kinh Hồng rất nhiều.
- Xem Kinh Hồng kiếm của ta.
Đồ Kinh Hồng lần nữa bộc phát, kiếm ý ngập trời, kiếm nhanh tới mức tận cùng chém ra.
Mỗi một kiếm nhìn như kinh hồng, hoa lệ mà kinh diễm.
Thân ảnh Đồ Kinh Hồng vây quanh thân Nam Vô, tạo thành từng đạo tàn ảnh, điên cuồng tấn công. Tốc độ kia so với Cao Vọng còn nhanh hơn.
Nhưng mà Nam Vô lại lần lượt ngăn cản từng kiếm một. Tùy ý để cho công kích của Đồ Kinh Hồng giống như mưa to gió lớn, hắn vẫn sừng sững bất động.
Một phút đồng hồ, kiếm của Đồ Kinh Hồng bộc phát, kéo dài chừng một phút. Mỗi một kiếm đều có kiếm nguyên và kiếm ý, cùng với lực lượng áo nghĩa dung nhập vào bên trong, mạnh mẽ kinh người.
Thế công kia khiến cho người quan sát cơ hồ hít thở không thông, trợn hai mắt, trong lòng rung động thật sâu.
Cao Vọng nhìn qua cũng trợn mắt há hốc mồm.
Hắn am hiểu công kích giống như mưa to gió lớn như thế này. Nhưng mà tuyệt đối không có cách nào làm được như Đồ Kinh Hồng. Kéo dài tới một phút đồng hồ như vậy.
Cao Vọng lúc này mới ý thức được, thực lực của mình chưa đủ mạnh. Trên con đường này hắn còn có thể tiếp tục tăng lên, tiến xa hơn.
Nhưng mà Nam Vô còn mạnh hơn, đối mặt với công kích của Đồ Kinh Hồng hắn hoàn toàn ngăn lại, không có chút miễn cưỡng nào.
MỘt phút đồng hồ bộc phát, tấn công tốc độ siêu nhanh, cho dù người làm bằng sắt cũng không chịu nổi.
Thế công của Đồ Kinh Hồng dần dần yếu bớt, hắn biết nắm bắt tiết tấu, thế công một khi yếu ớt, lập tức bộc phát ra một kiếm tuyệt cường, kiếm quang lạnh lẽo, sắc bén vô cùng giống như tia chớp xé rách trời đêm, sáng chói vạn phần, đánh về phía Nam Vô. Mà bản thân hắn thì nhanh chóng lùi về phía sau.
Sở Mộ biết rõ, thực lực của Cao Vọng mặc dù có tăng lên, nhưng mà còn không bằng Trang Ly Biệt, cho nên không thể nào là đối thủ của Trang Ly Biệt được.
Quả nhiên, dưới sự phản kích của Trang Ly Biệt, thế công của Cao Vọng tan rã.
Cao Vọng là một Kiếm giả am hiểu tấn công, hắn bỏ qua né tránh và phòng ngự. Cơ hồ đem toàn bộ thời gian có được đều dùng vào tu luyện công kích. Không ngừng công kishc, thậm chí là đối thủ thực lực cao hơn hắn một chút, đối mặt với công kích của hắn rất có thể sẽ bị hắn đánh bại.
Ưu điểm hết sức rõ ràng, đồng thời khuyết điểm cũng vô cùng rõ ràng.
Một khi thế công của Cao Vọng bị đánh phá, lâm vào trong tiết tấu của người khác. Hắn sẽ mất đi toàn bộ ưu thế của bản thân, bởi vì hắn không am hiểu phòng ngự, đỡ đòn và né tránh.
Dưới thân kiếm của Trang Ly Biệt, Cao Vọng gian nan chống đỡ. Sau ba kiếm đã tràn ngập nguy cơ. Tới kiếm thứ năm, đã trực tiếp bị Trang Ly Biệt đánh bại.
Đến lúc này, vòng thứ chín của thi đấu trăm năm một lần chấm dứt, sắp tiến vào vòng thứ mười.
Vòng thứ mười không có luân không. Bởi vì trong vòng thứ mười này chỉ mười đệ tử top đầu tham dự. Mỗi một người thực lực đều rất mạnh mẽ. Chiến đấu giữa bọn họ không còn là loại hình thức ưu tiên khiêu chiến nữa. Mà là biến thành rút thăm.
Mười người, mười thẻ tre, mười con số.
Mười thẻ tre lần nữa xuất hiện, lơ lửng trên không trung. Bên trên có một tầng lực lượng bao trùm, che khuất dãy số, lựa chọn đều dùng vận khí.
Nam Vô xếp hàng thứ nhất, có được quyền ưu tiên rút trước.
Tinh thần ý niệm của Nam Vô khẽ động, hóa thành bàn tay vô hình chộp một cái. Bắt lấy một thẻ tre trong đó, bay về phía mình.
Nam Vô lựa chọn xong, đến phiên Xi Tiếu thứ hai.
Cứ như vậy suy ra, Sở Mộ là người thừ mười, là người cuối cùng, không có quyền chọn lựa. Thẻ tre cuối cùng chính là của hắn.
Thu lấy thẻ tre, lực lượng bên trên biến mất, cho thấy dãy số bên trên. Dãy số này cũng là dãy số mà đối thủ bọn họ thu được.
Trên thẻ tre của Sở Mộ hiển hiện con số năm. Nói cách khác, Sở Mộ và Đoạn Ngọc Long sẽ chiến một trận.
- Số chín.
Nam Vô công bố con số trong tay hắn. Đối thủ của hắn chính là số chín Đồ Kinh Hồng.
Là một trong ba thớt hắc mã bộc lộ tài năng đầu tiên, rất nhiều người đều chờ nhìn xem biểu hiện của Đồ Kinh Hồng. Nhìn xem hắn có thể bức Nam Vô xuất ra thực lực chân chính hay không.
Đồ Kinh Hồng không có chút sợ hãi nào, trên mặt mang theo chút hưng phấn, trong lòng kích động.
Nam Vô đứng thứ nhất. Hắn sẽ dùng thực lực của hắn chứng minh sự cường đại của hắn.
Từng bước một đi tới, khí thế trên người Đồ Kinh Hồng càng ngày càng lớn mạnh. Kiếm không ngờ lại rút ra, nhanh chóng nắm chặt, khẽ chấn động. Dường như đang kêu to.
Nói một cách tương đối, khí thế của Nam Vô không có, bình thản đi tới. Chỉ là hai mắt hắn thoát khỏi trạng thái mơ hồ, mơ ngủ kia, chậm rãi trở nên chăm chú.
Đồ Kinh Hồng là đói thủ mà hắn không có cách nào bỏ qua, xem nhẹ được. Bởi vì đối phương đủ cường đại.
Kiếm của Nam Vô kỳ thực cũng là Thiên Hoang kiếm định chế. bất quá dường như hắn có lực lượng kỳ lạ, làm cho Thiên Hoang kiếm định chế này nhìn qua có chút trong suốt, càng phiêu hốt bất định. Đây là một loại năng lực đặc thù của bản thân Nam vô.
- Tiếp kiếm.
Đồ Kinh Hồng quát, thân thể quỷ dị trôi nổi lên trên, giống như được một bàn tay vô hình nâng lên, phóng tới Nam Vô. Kiếm ngay lập tức chém ra.
Như một đạo kinh hồng đánh ra một kiếm.
Ánh mắt Nam Vô hoàn toàn tập trung, xuất hiện khe hở quỷ dị, liếc mắt đã nhìn thấu một kiếm giống như kinh hồng của Đồ Kinh Hồng. Thiên Hoang kiếm định chế phảng phất giống như trong suốt, lật tay đánh ra một kiếm, trực chỉ sơ hở.
Kiếm của Đồ Kinh Hồng nhanh chóng tăng vọt, bỏ qua thế công của Nam Vô, vẫn chém giết tới. Giống như muốn dùng tổn thương đổi tổn thương vậy.
Vẻ mặt Nam Vô không thay đổi, bình tĩnh, kiếm thức nhẹ nhàng biến đổi. Khiến cho kiếm quang của Đồ Kinh Hồng sụp đổ, vẫn là một kiếm, dùng quỹ tích vốn có đâm về phía cổ họng Đồ Kinh Hồng.
- Lực khống chế rất mạnh.
Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, âm thầm nói.
Kiếm giả không có cách nào làm được như Nam Vô. Sau khi biến hóa kiếm thức còn có thể dựa theo quỹ tích công kích vốn có của kiếm thức, không sai lệch chút nào. Muosn làm được như vậy nhất định phải có lực khống chế tuyệt cường mới được.
Khống chế đối với kiếm, từ ý nào mà nói cũng là một loại thể hiện tạo nghệ kiếm thuật.
Tạo nghệ kiếm thuật của Nam Vô còn hơn Đồ Kinh Hồng rất nhiều.
- Xem Kinh Hồng kiếm của ta.
Đồ Kinh Hồng lần nữa bộc phát, kiếm ý ngập trời, kiếm nhanh tới mức tận cùng chém ra.
Mỗi một kiếm nhìn như kinh hồng, hoa lệ mà kinh diễm.
Thân ảnh Đồ Kinh Hồng vây quanh thân Nam Vô, tạo thành từng đạo tàn ảnh, điên cuồng tấn công. Tốc độ kia so với Cao Vọng còn nhanh hơn.
Nhưng mà Nam Vô lại lần lượt ngăn cản từng kiếm một. Tùy ý để cho công kích của Đồ Kinh Hồng giống như mưa to gió lớn, hắn vẫn sừng sững bất động.
Một phút đồng hồ, kiếm của Đồ Kinh Hồng bộc phát, kéo dài chừng một phút. Mỗi một kiếm đều có kiếm nguyên và kiếm ý, cùng với lực lượng áo nghĩa dung nhập vào bên trong, mạnh mẽ kinh người.
Thế công kia khiến cho người quan sát cơ hồ hít thở không thông, trợn hai mắt, trong lòng rung động thật sâu.
Cao Vọng nhìn qua cũng trợn mắt há hốc mồm.
Hắn am hiểu công kích giống như mưa to gió lớn như thế này. Nhưng mà tuyệt đối không có cách nào làm được như Đồ Kinh Hồng. Kéo dài tới một phút đồng hồ như vậy.
Cao Vọng lúc này mới ý thức được, thực lực của mình chưa đủ mạnh. Trên con đường này hắn còn có thể tiếp tục tăng lên, tiến xa hơn.
Nhưng mà Nam Vô còn mạnh hơn, đối mặt với công kích của Đồ Kinh Hồng hắn hoàn toàn ngăn lại, không có chút miễn cưỡng nào.
MỘt phút đồng hồ bộc phát, tấn công tốc độ siêu nhanh, cho dù người làm bằng sắt cũng không chịu nổi.
Thế công của Đồ Kinh Hồng dần dần yếu bớt, hắn biết nắm bắt tiết tấu, thế công một khi yếu ớt, lập tức bộc phát ra một kiếm tuyệt cường, kiếm quang lạnh lẽo, sắc bén vô cùng giống như tia chớp xé rách trời đêm, sáng chói vạn phần, đánh về phía Nam Vô. Mà bản thân hắn thì nhanh chóng lùi về phía sau.