Hào quang màu đen bộc phát uy lực kinh người, chỉ một kiếm cũng đủ trí mạng.
Vào thời điểm nguy cấp, Sở Mộ thanh tỉnh, hắn không hoản loạn vung một kiếm, Trảm Nguyệt Quyết thứ đệ lục quyết Nguyệt Tàn.
Trên bầu trời xuất hiện ánh trăng tàn, ánh sáng mờ mịt bao phủ chung quanh và bao trùm không gian trong nháy mắt, mặc dù ánh trăng tàn xuất hiện trong nháy mắt cũng mang theo uy lực cực kỳ khủng bố, nhưng Sở Mộ lại tranh thủ thời gian thoát thân.
Cổ Hành Đao hơi kinh ngạc, hắn cho rằng một kiếm này của mình có thể chém giết Sở Mộ, hắn không ngờ rằng đối phương chẳng hề hấn gì.
- Đúng là thiên tài yêu nghiệt, đáng tiếc ngươi không nên đối địch với Tà Long Điện.
Cổ Hành Đao nói ra, ngụ ý Sở Mộ hẳn phải chết.
Đúng thế, bị một Kiếm Thánh cấp minh nguyệt cường đại đuổi giết, thực lực không đến cấp minh nguyệt thì không ai dám cam đoan mình có thể thoát thân, xem ra khả năng Sở Mộ bị Cổ Hành Đao giết chết là khá lớn.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không biết mình nên như thế nào mới có thể thoát thân, chỉ có thể bộc phát lực lượng bản thân, rót kiếm nguyên chi lực cùng khí lực chi lực và vận dụng bí pháp làm cơ bắp rung độn, thúc dục thân hình, thi triển Quỷ Long Vô Ảnh thân, như vậy mới miễn cưỡn bảo trì khoảng cách nhất định với Cổ Hành Đao.
Đáng tiếc khoảng cách càng ngày càng gần, Cổ Hành Đao không hoàn toàn xuất kiếm chiêu gì khác, hắn chỉ thi triển kiếm quang cường đại tấn công Sở Mộ.
Giết giết Sát!
Quyết định, Sở Mộ bay lên không trung.
Sau khi đi tới lưu vong chi địa, lần thứ nhất ngự không phi hành, Sở Mộ đã gần quên đi cảm giác này.
Cho dù phi hành tầng trời thấp, với thực lực của Sở Mộ có tao ngộ vết nứt không gian cũng có thể phản ứng kịp thời.
Dưới trạng thái Tâm Kiếm Như Nhất, tất cả nguy cơ trong phạm vi trăm mét đều bị Sở Mộ nắm bắt rõ ràng, sau đó hắn làm ra phản ứng né tránh thích đáng.
Một toàn lực chạy trốn, một toàn lực đuổi theo. Hai đạo thân ảnh phi hành truy đuối trên tầng trời thấp khoảng mười mét.
- Đó là ai?
- Không biết, thật nhanh!
- Vậy mà ngự không phi hành, quả thực không biết sống chết.
- Tốt nhất câm miệng, tốc độ và khí tức của hai người kia tuyệt đối là cường giả ba đại chiến lực, miễn rước họa vào thân.
Vừa nghe mấy chữ ba đại chiến lực, đám người kia vô cùng khiếp sợ và im miệng.
Cường giả ba đại chiến lực đấy, đó là tồn tại bọn họ nhìn lên, cho dù là người nào cũng có thể dùng một kích gạt bỏ bọn họ.
Mang theo ánh mắt kính sợ nhìn phương hướng hai người rời đi, bọn họ không dám nói nữa.
Một toàn lực phi hành trên tầng trời thấp, tư duy Sở Mộ thật nhanh.
- Chẳng lẽ phải sử dụng kiếm ý.
Sở Mộ nói thầm.
Trải qua thời gian này, kiếm ý bình thường mới lột xác một ít thành kiếm pháp hoàn toàn mới. Chỉ một chút kiếm ý đã lột xác thành công, khí tức nó tỏa ra vô cùng kinh người. Lực phá hoại của nó gấp mười lần vĩnh hằng kiếm ý.
Sở Mộ đoán nếu mình dùng kiếm ý này chiến đấu, thực lực đủ chống lại Cổ Hành Đao, đáng tiếc kiếm ý hoàn toàn mới quá yếu, hơn nữa một tia lực lượng hủy diệt kia bộc phát xong sẽ tiêu hao không còn.
Bởi vậy kiếm ý hoàn toàn mới không thể chèo chống Sở Mộ đối địch bao lâu, lúc đó lực lượng hủy diệt đáng sợ đó sẽ sụp đổ, về phần kiếm ý vĩnh hằng sẽ không tổn hại gì, nhưng lực phá hoại của kiếm ý vĩnh hằng không sánh bằng lực lượng đáng sợ đó, dù sao kiếm ý hoàn toàn mới chỉ chứa lực phá hoại và hủy diệt đáng sợ mà thôi.
- Còn chưa tới mức không thể vãn hồi, ta không thể sử dụng kiếm ý.
- Như vậy chỉ có biện pháp thứ hai, đó là phi hành lên không trung.
Đôi mắt Sở Mộ bộc phát hào quang lợi hại, hắn có suy nghĩ vô cùng to gan.
Phi hành không trung cực kỳ nguy hiểm, còn nguy hiểm hơn phi hành trên tầng trời thấp gấp mười lần, bất cứ vết nứt không gian nào cũng ẩn chứa nguy hiểm trí mạng, không cẩn thận còn có thể diệt sát cường giả thất vương.
Cho nên nếu lựa chọn phi hành trên không trung, Sở Mộ phải gánh chịu nguy hiểm quá lớn, đương nhiên, Đại điện chủ Tà Long Điện Cổ Hành Đao cũng phải thừa nhận nguy hiểm thật lớn.
- Ta có Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất, lực cảm giác với chung quanh mạnh gấp vài chục lần, điểm này chính là ưu thế của ta.
Sở Mộ nói thầm.
Hắn đã quyết định phi hành không trung.
Oanh, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất bay lên không trung, Cổ Hành Đao nhìn thấy cũng giật mình.
- Phi hành không trung!
Chợt cười lạnh:
- Tự tìm đường chết.
Hắn vừa nói xong, Cổ Hành Đao xuất kiếm.
Tà Long kiếm bổ ra hóa thành vô số đạo kiếm quang đen kịt giống như ánh trăng đen kịt bay về phía Sở Mộ.
Thân thể Sở Mộ như hóa thành sương mù, hắn thi triển tinh túy của Quỷ Long Mê Tung Bộ và Quỷ Long Vô Ảnh Thân, kết hợp Kiếm Khí Lưu Ảnh tránh né kiếm của Cổ Hành Đao.
- Cho dù bay lên không trung ta cũng không bỏ qua cho ngươi.
Cổ Hành Đao tránh né kiếm quang của Sở Mộ, hắn bay lên không trung, lo lắng Sở Mộ đào tẩu, cũng phóng thẳng lên trời.
Phi hành trên không trung rất nguy hiểm nhưng không có nghĩa phải chết không nghi ngờ.
Nếu vận khí tốt và năng lực đầy đủ là có thể còn sống sót, chỉ có điều trong tình huống bình thường, không có người nào nguyện ý bốc lên nguy hiểm như thế.
Sở Mộ vì thoát thân, Cổ Hành Đao vì chém giết Sở Mộ, hai người đều lựa chọn xông lên không trung.
Dưới Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất, Sở nắm chắc chung quanh tới tận cùng, bất cứ chấn động nhỏ nào cũng nằm trong cảm giác.
Một vết nứt không gian vừa mới xuất hiện, lập tức bị Sở Mộ phát giác, Sở Mộ cũng tiến hành né tránh.
Không gian trên không trung cho người ta cảm giác thập phần không ổn định, thập phần bạc nhược yếu kém, dường như chỉ dùng lực lượng hơi lớn sẽ ảnh hưởng tới cả hư không.
Trong trạng thái tỉnh táo tuyệt đối, Sở Mộ làm việc như người mày chính xác nhưng không trung nguy hiểm quá lớn, bởi vậy không thể không giảm tốc độ, đồng dạng Cổ Hành Đao cũng giảm tốc độ, bằng không còn chưa đuổi giết Sở Mộ đã bị vết nứt không gian cắn nuốt.
Cổ Hành Đao không có trạng thái Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất điệp gia, tuy cảm giác vô cùng cường đại nhưng cũng không yếu hơn Sở Mộ.
Cảnh này làm nhiều người nhìn thấy mà giật mình.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi người nào lại mạnh như thế, có can đảm phi hành trên không trung chẳng khác gì người bình thường khiêu vũ trên đường đao lưỡi kiếm, hoàn toàn đẩy tính mạng bản thân vào nguy hiểm, vô cùng có khả năng một bước tiến vào vực sâu không đáy, vạn kiếp bất phục, thi cốt không còn.
Vào thời điểm nguy cấp, Sở Mộ thanh tỉnh, hắn không hoản loạn vung một kiếm, Trảm Nguyệt Quyết thứ đệ lục quyết Nguyệt Tàn.
Trên bầu trời xuất hiện ánh trăng tàn, ánh sáng mờ mịt bao phủ chung quanh và bao trùm không gian trong nháy mắt, mặc dù ánh trăng tàn xuất hiện trong nháy mắt cũng mang theo uy lực cực kỳ khủng bố, nhưng Sở Mộ lại tranh thủ thời gian thoát thân.
Cổ Hành Đao hơi kinh ngạc, hắn cho rằng một kiếm này của mình có thể chém giết Sở Mộ, hắn không ngờ rằng đối phương chẳng hề hấn gì.
- Đúng là thiên tài yêu nghiệt, đáng tiếc ngươi không nên đối địch với Tà Long Điện.
Cổ Hành Đao nói ra, ngụ ý Sở Mộ hẳn phải chết.
Đúng thế, bị một Kiếm Thánh cấp minh nguyệt cường đại đuổi giết, thực lực không đến cấp minh nguyệt thì không ai dám cam đoan mình có thể thoát thân, xem ra khả năng Sở Mộ bị Cổ Hành Đao giết chết là khá lớn.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không biết mình nên như thế nào mới có thể thoát thân, chỉ có thể bộc phát lực lượng bản thân, rót kiếm nguyên chi lực cùng khí lực chi lực và vận dụng bí pháp làm cơ bắp rung độn, thúc dục thân hình, thi triển Quỷ Long Vô Ảnh thân, như vậy mới miễn cưỡn bảo trì khoảng cách nhất định với Cổ Hành Đao.
Đáng tiếc khoảng cách càng ngày càng gần, Cổ Hành Đao không hoàn toàn xuất kiếm chiêu gì khác, hắn chỉ thi triển kiếm quang cường đại tấn công Sở Mộ.
Giết giết Sát!
Quyết định, Sở Mộ bay lên không trung.
Sau khi đi tới lưu vong chi địa, lần thứ nhất ngự không phi hành, Sở Mộ đã gần quên đi cảm giác này.
Cho dù phi hành tầng trời thấp, với thực lực của Sở Mộ có tao ngộ vết nứt không gian cũng có thể phản ứng kịp thời.
Dưới trạng thái Tâm Kiếm Như Nhất, tất cả nguy cơ trong phạm vi trăm mét đều bị Sở Mộ nắm bắt rõ ràng, sau đó hắn làm ra phản ứng né tránh thích đáng.
Một toàn lực chạy trốn, một toàn lực đuổi theo. Hai đạo thân ảnh phi hành truy đuối trên tầng trời thấp khoảng mười mét.
- Đó là ai?
- Không biết, thật nhanh!
- Vậy mà ngự không phi hành, quả thực không biết sống chết.
- Tốt nhất câm miệng, tốc độ và khí tức của hai người kia tuyệt đối là cường giả ba đại chiến lực, miễn rước họa vào thân.
Vừa nghe mấy chữ ba đại chiến lực, đám người kia vô cùng khiếp sợ và im miệng.
Cường giả ba đại chiến lực đấy, đó là tồn tại bọn họ nhìn lên, cho dù là người nào cũng có thể dùng một kích gạt bỏ bọn họ.
Mang theo ánh mắt kính sợ nhìn phương hướng hai người rời đi, bọn họ không dám nói nữa.
Một toàn lực phi hành trên tầng trời thấp, tư duy Sở Mộ thật nhanh.
- Chẳng lẽ phải sử dụng kiếm ý.
Sở Mộ nói thầm.
Trải qua thời gian này, kiếm ý bình thường mới lột xác một ít thành kiếm pháp hoàn toàn mới. Chỉ một chút kiếm ý đã lột xác thành công, khí tức nó tỏa ra vô cùng kinh người. Lực phá hoại của nó gấp mười lần vĩnh hằng kiếm ý.
Sở Mộ đoán nếu mình dùng kiếm ý này chiến đấu, thực lực đủ chống lại Cổ Hành Đao, đáng tiếc kiếm ý hoàn toàn mới quá yếu, hơn nữa một tia lực lượng hủy diệt kia bộc phát xong sẽ tiêu hao không còn.
Bởi vậy kiếm ý hoàn toàn mới không thể chèo chống Sở Mộ đối địch bao lâu, lúc đó lực lượng hủy diệt đáng sợ đó sẽ sụp đổ, về phần kiếm ý vĩnh hằng sẽ không tổn hại gì, nhưng lực phá hoại của kiếm ý vĩnh hằng không sánh bằng lực lượng đáng sợ đó, dù sao kiếm ý hoàn toàn mới chỉ chứa lực phá hoại và hủy diệt đáng sợ mà thôi.
- Còn chưa tới mức không thể vãn hồi, ta không thể sử dụng kiếm ý.
- Như vậy chỉ có biện pháp thứ hai, đó là phi hành lên không trung.
Đôi mắt Sở Mộ bộc phát hào quang lợi hại, hắn có suy nghĩ vô cùng to gan.
Phi hành không trung cực kỳ nguy hiểm, còn nguy hiểm hơn phi hành trên tầng trời thấp gấp mười lần, bất cứ vết nứt không gian nào cũng ẩn chứa nguy hiểm trí mạng, không cẩn thận còn có thể diệt sát cường giả thất vương.
Cho nên nếu lựa chọn phi hành trên không trung, Sở Mộ phải gánh chịu nguy hiểm quá lớn, đương nhiên, Đại điện chủ Tà Long Điện Cổ Hành Đao cũng phải thừa nhận nguy hiểm thật lớn.
- Ta có Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất, lực cảm giác với chung quanh mạnh gấp vài chục lần, điểm này chính là ưu thế của ta.
Sở Mộ nói thầm.
Hắn đã quyết định phi hành không trung.
Oanh, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất bay lên không trung, Cổ Hành Đao nhìn thấy cũng giật mình.
- Phi hành không trung!
Chợt cười lạnh:
- Tự tìm đường chết.
Hắn vừa nói xong, Cổ Hành Đao xuất kiếm.
Tà Long kiếm bổ ra hóa thành vô số đạo kiếm quang đen kịt giống như ánh trăng đen kịt bay về phía Sở Mộ.
Thân thể Sở Mộ như hóa thành sương mù, hắn thi triển tinh túy của Quỷ Long Mê Tung Bộ và Quỷ Long Vô Ảnh Thân, kết hợp Kiếm Khí Lưu Ảnh tránh né kiếm của Cổ Hành Đao.
- Cho dù bay lên không trung ta cũng không bỏ qua cho ngươi.
Cổ Hành Đao tránh né kiếm quang của Sở Mộ, hắn bay lên không trung, lo lắng Sở Mộ đào tẩu, cũng phóng thẳng lên trời.
Phi hành trên không trung rất nguy hiểm nhưng không có nghĩa phải chết không nghi ngờ.
Nếu vận khí tốt và năng lực đầy đủ là có thể còn sống sót, chỉ có điều trong tình huống bình thường, không có người nào nguyện ý bốc lên nguy hiểm như thế.
Sở Mộ vì thoát thân, Cổ Hành Đao vì chém giết Sở Mộ, hai người đều lựa chọn xông lên không trung.
Dưới Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất, Sở nắm chắc chung quanh tới tận cùng, bất cứ chấn động nhỏ nào cũng nằm trong cảm giác.
Một vết nứt không gian vừa mới xuất hiện, lập tức bị Sở Mộ phát giác, Sở Mộ cũng tiến hành né tránh.
Không gian trên không trung cho người ta cảm giác thập phần không ổn định, thập phần bạc nhược yếu kém, dường như chỉ dùng lực lượng hơi lớn sẽ ảnh hưởng tới cả hư không.
Trong trạng thái tỉnh táo tuyệt đối, Sở Mộ làm việc như người mày chính xác nhưng không trung nguy hiểm quá lớn, bởi vậy không thể không giảm tốc độ, đồng dạng Cổ Hành Đao cũng giảm tốc độ, bằng không còn chưa đuổi giết Sở Mộ đã bị vết nứt không gian cắn nuốt.
Cổ Hành Đao không có trạng thái Không Tịch Chi Cảnh và Tâm Kiếm Như Nhất điệp gia, tuy cảm giác vô cùng cường đại nhưng cũng không yếu hơn Sở Mộ.
Cảnh này làm nhiều người nhìn thấy mà giật mình.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi người nào lại mạnh như thế, có can đảm phi hành trên không trung chẳng khác gì người bình thường khiêu vũ trên đường đao lưỡi kiếm, hoàn toàn đẩy tính mạng bản thân vào nguy hiểm, vô cùng có khả năng một bước tiến vào vực sâu không đáy, vạn kiếp bất phục, thi cốt không còn.