Song phương ngươi tới ta đi, tấn công, phòng ngự, phản kích, chiến đấu kịch liệt, biến thành triền đấu.
Hai khắc qua đi, chiến đấu vẫn còn tiếp tục. Kịch chiến hừng hực khí thế khiến cho người ta nhìn không rời mắt, nhìn chằm chằm vào trận chiến.
Lại qua một phút đồng hồ, sức chịu đựng của Đoạn Ngọc Long không bằng Mã Vân Phi bắt đầu thể hiện ra. Dần dần bị Mã Vân Phi áp chế, cuối cùng thua dưới thân kiếm của Mã Vân Phi.
Trận tranh tài thứ năm Sở Mộ xuất hiện, khi hắn công bố con số trong tay, lại lần nữa nhấc lên một trận sóng gió, khí thế ngất trời.
Trận sóng gió đầu tiên là Lạc Thu Thủy quyết đấu Nam Vô. Mà Sở Mộ dẫn trận sóng gió thứ hai là bởi vì hắn quyết đấu Xi Tiếu.
Xi Tiếu giống như ma vương, mặc dù không có kiếm ý thất chuyển, nhưng mà chiến lực lại vô cùng khủng bố. Hắn dùng tư thế giống như ma vương, sức chiến đấu không kém hơn Lạc Thu Thủy kiếm ý thất chuyển.
- Để cho ta xem ngươi có thể bức ta dùng toàn bộ thực lực hay không.
Xi Tiếu bước tới, trong mắt có hồng mang lập lòe, chiến ý bốc lên, ma tính tràn ngập. Dưới thân thể cường tráng aanra chứa lực lượng và sức bật kinh người. Mỗi một bước bước ra, thế giới sau lưng giống như bị bóng đêm dần dần nuốt hết.
Xi Tiếu giống như là người từ sâu trong ma giới đi ra, giống như là ma vương trong thâm uyên, mang theo bá đạo vô tận hàng lâm. Kiếm hắn đã rời khỏi vỏ. Chỉ cần nhẹ nhàng huy vũ đã khiến cho quang mang màu đen lưu lại trong không khí, chồng chất, lan tràn, thiên địa thất sắc.
- Cái gì?
- Trước đó XI Tiếu không có xuất ra toàn bộ thực lực sao?
Xi Tiếu vừa nói xong nhất thời khiến cho rất nhiều người khiếp sợ, ngay cả Nam Vô cũng cảm thấy kinh ngạc.
Xi Tiếu dưới loại trạng thái này đã vô cùng mạnh mẽ. Nam Vô tự nhận muốn đánh bại đối phương cũng không phải là chuyện dễ dàng, không ngờ đó lại chưa phải là toàn lực.
Nói như vậy nếu như Xi Tiếu dùng toàn lực, không biết sẽ cường đại tới mức nào.
Như vậy Sở Mộ có thể bức Xi Tiếu thể hiện toàn bộ thực lực hay không?
Khí thế khổng lồ giống như ma vương, lại giống như là thâm uyên vô tận mạnh mẽ kéo tới, tràn ngập đấu kiếm đài. Cuồng phong rít gào, quang mang màu đen giống như cơn lốc phóng tới Sở Mộ, muốn bao phủ Sở Mộ.
Chỉ cần dùng khí thế như vậy cũng đủ để làm cho Kiếm giả lục chuyển cực hạn tay chân run lên. Một thân thực lực cũng bị suy yếu đi ba thành.
Đây là Xi Tiếu thăm dò.
Biểu hiện trước kia của Sở Mộ làm cho Xi Tiếu có chút kinh ngạc. Sau đó Kiếm ý phá phong ấn, kiếm ý lục chuyển cực hạn, lại phối hợp thêm kiếm thuật của bản thân Sở Mộ và đủ loại năng lực thiên phú, thực lực tổng hợp lại hoàn toàn khiến cho xi Tiếu chú ý.
Nhưng nếu như thực lực của Sở Mộ chỉ có như biểu hiện lúc trước, như vậy cũng chỉ khiến cho hắn có chút chiến ý mà thôi. Còn chưa đủ để hắn xuất ra toàn bộ thực lực đối đãi.
Đối mặt với khí thế giống như ma vương hàng lâm của Xi Tiếu, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, bước chân không bị ảnh hưởng một chút nào, không chút hoang mang. Không nhanh không chậm, từng bước đi tới. Khoảng cách mỗi một bước giống như đúc, phảng phất như là trải qua tính toán và tập luyện chính xác vậy.
Dưới mỗi một bước, Sở Mộ đều có thể bộc phát ra một kiếm tuyệt cường.
Hắn từng nhìn Xi Tiếu chiến đấu, cảm nhận qua khí thế của Xi Tiếu. Hơn nữa lại thêm thực lực chân chính của bản thân cho nên Sở Mộ không sợ.
Trong nháy mắt phong mang vô tận từ trong cơ thể Sở Mộ phóng thích ra, chỉ là kiếm ý lục chuyển cực hạn, nhưng mà lại vô cùng thuần túy, có thể so trình độ thuần túy với kiếm ý thất chuyển. Khiến cho vẻ mặt Nam Vô và Lạc Thu Thủy có chút biến hóa.
Phong mang đáng sợ của kiếm ý dung nhập vào kiếm đạo của bản thân Sở Mộ. Phong mang của kiếm, phong mang của bản thân hắn, phong mang của linh hồn, tất cả đều phóng thích ra, tạo thành một cỗ kiếm áp đặc biệt. Kiếm áp này giống như một thanh tuyệt thế thần kiếm có thể phá cắt sắt đoạn ngọc, phá nát tất cả mọi thứ trong thiên địa. Trong nháy mắt cỗ kiếm áp này chống lại khí thế giống như ma vương của Xi Tiếu, ngang nhau, như chia nửa giang sơn vậy.
Mọi người nhìn thấy một màn kỳ lạ. Sở Mộ và Xi Tiếu đứng cách xa nhau hơn mười thước nhìn về phía nhau. Trên người song phương dâng lên khí thế kinh người, trùng kích lẫn nhau, trùng kích, va chạm, đối kháng, tựa như ranh giới Sở - Hán vậy, phân biệt rõ ràng.
Bầu trời sau lưng bọn hắn dường như cũng bị xâm chiếm, biến thành một bộ phận của bọn hắn.
Khí thế kia, kiếm áp kia dường như dung hợp làm một với thiên địa sau lưng.
- Tốt, tốt.... ha ha ha ha...
Toàn thân Xi Tiếu chấn động, khí thế càng thêm mạnh mẽ. Sở Mộ không ngờ lại có thể đối kháng với khí thế của hắn, đồng thời lại còn phản kích, ngang hàng với hắn. Điều này hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn, cũng làm cho hắn trở nên kích động vạn phần, chiến ý bộc phát. Một tiếng ầm ầm vang lên, đấu kiếm đài dưới chân giống như bị địa chấn, run run.
Núi đá sụp đổ, sơn băng địa liệt.
Xi Tiếu hóa thành một đạo thân ảnh màu đen bá đạo tuyệt luân, bầu trời sau lưng giống như cũng biến thành một mảnh tời đêm, phụ trợ cho khí thế của hắn càng thêm hùng hồn, ma tính mười phần.
Kiếm trong tay, quang mang màu đen ngập trời, điên cuồng bay múa. Trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Sở Mộ, chém xuống một kiếm.
Một chém vô cùng đơn giản, nhưng lại dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật vào một kiếm. MỘt kiếm này ẩn chứa lực lượng khống chế sơ bộ nhập cảnh, lập tức bộc phát. Trực tiếp khiến cho không khí dưới thân kiếm co lại, tạo thành trạng thái chân không, sinh ra hấp lực đáng sợ, hút kiếm và thân thể của Sở Mộ vào trong.
Không có không khí, không có cách nào hít thở, Sở Mộ cảm thấy hít thở không thông.
Kiếm giả cấp độ như Xi Tiếu, cho dù chỉ là lực lượng khống chế sơ bộ nhập cảnh, uy lực cũng hết sức kinh người. Huống chi lại dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật vào một kiếm, cùng với lực lượng sơ bộ nhập cảnh. Phối hợp hoàn mỹ, uy lực tăng lên mấy lân.f
Quỹ tích của một kiếm này rất đơn giản, trong mắt Sở Mộ vô cùng rõ ràng. Một kiếm này không chú trọng kỹ xảo, thậm chí có thể nói. Công kích crua Xi Tiếu không chú trọng kỹ xảo gì. Vô cùng đơn giản, độc lai độc vãng, lực lượng bá đạo tuyệt luân, ma tính mười phần. Lại ẩn chứa ảnh hưởng mặt trái với tinh thần.
Rất yếu ớt, Sở Mộ có thể cảm nhận được, khác với dung nhập tinh thần ý niệm, dường như là đặc thù của công pháp mà Xi Tiếu này tu luyện.
Hai khắc qua đi, chiến đấu vẫn còn tiếp tục. Kịch chiến hừng hực khí thế khiến cho người ta nhìn không rời mắt, nhìn chằm chằm vào trận chiến.
Lại qua một phút đồng hồ, sức chịu đựng của Đoạn Ngọc Long không bằng Mã Vân Phi bắt đầu thể hiện ra. Dần dần bị Mã Vân Phi áp chế, cuối cùng thua dưới thân kiếm của Mã Vân Phi.
Trận tranh tài thứ năm Sở Mộ xuất hiện, khi hắn công bố con số trong tay, lại lần nữa nhấc lên một trận sóng gió, khí thế ngất trời.
Trận sóng gió đầu tiên là Lạc Thu Thủy quyết đấu Nam Vô. Mà Sở Mộ dẫn trận sóng gió thứ hai là bởi vì hắn quyết đấu Xi Tiếu.
Xi Tiếu giống như ma vương, mặc dù không có kiếm ý thất chuyển, nhưng mà chiến lực lại vô cùng khủng bố. Hắn dùng tư thế giống như ma vương, sức chiến đấu không kém hơn Lạc Thu Thủy kiếm ý thất chuyển.
- Để cho ta xem ngươi có thể bức ta dùng toàn bộ thực lực hay không.
Xi Tiếu bước tới, trong mắt có hồng mang lập lòe, chiến ý bốc lên, ma tính tràn ngập. Dưới thân thể cường tráng aanra chứa lực lượng và sức bật kinh người. Mỗi một bước bước ra, thế giới sau lưng giống như bị bóng đêm dần dần nuốt hết.
Xi Tiếu giống như là người từ sâu trong ma giới đi ra, giống như là ma vương trong thâm uyên, mang theo bá đạo vô tận hàng lâm. Kiếm hắn đã rời khỏi vỏ. Chỉ cần nhẹ nhàng huy vũ đã khiến cho quang mang màu đen lưu lại trong không khí, chồng chất, lan tràn, thiên địa thất sắc.
- Cái gì?
- Trước đó XI Tiếu không có xuất ra toàn bộ thực lực sao?
Xi Tiếu vừa nói xong nhất thời khiến cho rất nhiều người khiếp sợ, ngay cả Nam Vô cũng cảm thấy kinh ngạc.
Xi Tiếu dưới loại trạng thái này đã vô cùng mạnh mẽ. Nam Vô tự nhận muốn đánh bại đối phương cũng không phải là chuyện dễ dàng, không ngờ đó lại chưa phải là toàn lực.
Nói như vậy nếu như Xi Tiếu dùng toàn lực, không biết sẽ cường đại tới mức nào.
Như vậy Sở Mộ có thể bức Xi Tiếu thể hiện toàn bộ thực lực hay không?
Khí thế khổng lồ giống như ma vương, lại giống như là thâm uyên vô tận mạnh mẽ kéo tới, tràn ngập đấu kiếm đài. Cuồng phong rít gào, quang mang màu đen giống như cơn lốc phóng tới Sở Mộ, muốn bao phủ Sở Mộ.
Chỉ cần dùng khí thế như vậy cũng đủ để làm cho Kiếm giả lục chuyển cực hạn tay chân run lên. Một thân thực lực cũng bị suy yếu đi ba thành.
Đây là Xi Tiếu thăm dò.
Biểu hiện trước kia của Sở Mộ làm cho Xi Tiếu có chút kinh ngạc. Sau đó Kiếm ý phá phong ấn, kiếm ý lục chuyển cực hạn, lại phối hợp thêm kiếm thuật của bản thân Sở Mộ và đủ loại năng lực thiên phú, thực lực tổng hợp lại hoàn toàn khiến cho xi Tiếu chú ý.
Nhưng nếu như thực lực của Sở Mộ chỉ có như biểu hiện lúc trước, như vậy cũng chỉ khiến cho hắn có chút chiến ý mà thôi. Còn chưa đủ để hắn xuất ra toàn bộ thực lực đối đãi.
Đối mặt với khí thế giống như ma vương hàng lâm của Xi Tiếu, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, bước chân không bị ảnh hưởng một chút nào, không chút hoang mang. Không nhanh không chậm, từng bước đi tới. Khoảng cách mỗi một bước giống như đúc, phảng phất như là trải qua tính toán và tập luyện chính xác vậy.
Dưới mỗi một bước, Sở Mộ đều có thể bộc phát ra một kiếm tuyệt cường.
Hắn từng nhìn Xi Tiếu chiến đấu, cảm nhận qua khí thế của Xi Tiếu. Hơn nữa lại thêm thực lực chân chính của bản thân cho nên Sở Mộ không sợ.
Trong nháy mắt phong mang vô tận từ trong cơ thể Sở Mộ phóng thích ra, chỉ là kiếm ý lục chuyển cực hạn, nhưng mà lại vô cùng thuần túy, có thể so trình độ thuần túy với kiếm ý thất chuyển. Khiến cho vẻ mặt Nam Vô và Lạc Thu Thủy có chút biến hóa.
Phong mang đáng sợ của kiếm ý dung nhập vào kiếm đạo của bản thân Sở Mộ. Phong mang của kiếm, phong mang của bản thân hắn, phong mang của linh hồn, tất cả đều phóng thích ra, tạo thành một cỗ kiếm áp đặc biệt. Kiếm áp này giống như một thanh tuyệt thế thần kiếm có thể phá cắt sắt đoạn ngọc, phá nát tất cả mọi thứ trong thiên địa. Trong nháy mắt cỗ kiếm áp này chống lại khí thế giống như ma vương của Xi Tiếu, ngang nhau, như chia nửa giang sơn vậy.
Mọi người nhìn thấy một màn kỳ lạ. Sở Mộ và Xi Tiếu đứng cách xa nhau hơn mười thước nhìn về phía nhau. Trên người song phương dâng lên khí thế kinh người, trùng kích lẫn nhau, trùng kích, va chạm, đối kháng, tựa như ranh giới Sở - Hán vậy, phân biệt rõ ràng.
Bầu trời sau lưng bọn hắn dường như cũng bị xâm chiếm, biến thành một bộ phận của bọn hắn.
Khí thế kia, kiếm áp kia dường như dung hợp làm một với thiên địa sau lưng.
- Tốt, tốt.... ha ha ha ha...
Toàn thân Xi Tiếu chấn động, khí thế càng thêm mạnh mẽ. Sở Mộ không ngờ lại có thể đối kháng với khí thế của hắn, đồng thời lại còn phản kích, ngang hàng với hắn. Điều này hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn, cũng làm cho hắn trở nên kích động vạn phần, chiến ý bộc phát. Một tiếng ầm ầm vang lên, đấu kiếm đài dưới chân giống như bị địa chấn, run run.
Núi đá sụp đổ, sơn băng địa liệt.
Xi Tiếu hóa thành một đạo thân ảnh màu đen bá đạo tuyệt luân, bầu trời sau lưng giống như cũng biến thành một mảnh tời đêm, phụ trợ cho khí thế của hắn càng thêm hùng hồn, ma tính mười phần.
Kiếm trong tay, quang mang màu đen ngập trời, điên cuồng bay múa. Trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Sở Mộ, chém xuống một kiếm.
Một chém vô cùng đơn giản, nhưng lại dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật vào một kiếm. MỘt kiếm này ẩn chứa lực lượng khống chế sơ bộ nhập cảnh, lập tức bộc phát. Trực tiếp khiến cho không khí dưới thân kiếm co lại, tạo thành trạng thái chân không, sinh ra hấp lực đáng sợ, hút kiếm và thân thể của Sở Mộ vào trong.
Không có không khí, không có cách nào hít thở, Sở Mộ cảm thấy hít thở không thông.
Kiếm giả cấp độ như Xi Tiếu, cho dù chỉ là lực lượng khống chế sơ bộ nhập cảnh, uy lực cũng hết sức kinh người. Huống chi lại dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật vào một kiếm, cùng với lực lượng sơ bộ nhập cảnh. Phối hợp hoàn mỹ, uy lực tăng lên mấy lân.f
Quỹ tích của một kiếm này rất đơn giản, trong mắt Sở Mộ vô cùng rõ ràng. Một kiếm này không chú trọng kỹ xảo, thậm chí có thể nói. Công kích crua Xi Tiếu không chú trọng kỹ xảo gì. Vô cùng đơn giản, độc lai độc vãng, lực lượng bá đạo tuyệt luân, ma tính mười phần. Lại ẩn chứa ảnh hưởng mặt trái với tinh thần.
Rất yếu ớt, Sở Mộ có thể cảm nhận được, khác với dung nhập tinh thần ý niệm, dường như là đặc thù của công pháp mà Xi Tiếu này tu luyện.