Như thế nào là bất diện?
Thiên địa dời, nhật nguyệt chuyển, bất hủ bất diệt.
Một tia linh quang bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Sở Mộ, chợt lóe lên. Lúc Sở Mộ đang muốn nắm bắt thì lại phát hiện ra nó đã biến mất. Nhưng mà loại cảm giác này, loại linh cảm này, loại ý niệm này lại được hắn nhớ kỹ trong đầu.
Lại lần nữa phóng ra một đám kiếm ý, đối kháng với bất diệt kiếm ý trên cửa đá. Trong ba tức, kiếm ý của Sở Mộ lại lần nữa bị đánh tan. Trong nháy mắt bị đánh tan, một tia bất diệt kiếm ý kia cũng tán loạn.
- Không có.
Vẻ mặt Sở Mộ sợ run, bất tri bất giác ba tháng lại trôi qua.
Bất diệt kiếm ý trên cửa đá biến mất, ngay sau đó các kiếm khí rời rạc tràn ngập trong thông đạo cũng mất đi đặc tính đặc biệt, liên tục tán loạn trên không trung.
Cửa đá mất đi bất diệt kiếm ý, cũng chẳng khác nào là một cánh cửa đá bình thường. Sở Mộ đứng dậy, Vô Hồi kiếm rời khỏi vỏ, dưới kiếm kỹ Trảm Phong, lập tức mở cửa đá ra.
Tay đẩy, cửa đá bị trúng một kiếm đổ ập vào phía trong. Oanh một tiếng, mặt đất chấn động.
Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, tiến vào trong huyệt mộ. Lập tức bị vô số kiếm khí vây quanh, từng đạo kiếm khí mang theo thuộc tính bất diệt, phá vỡ kiếm cương hộ thể của Sở Mộ, cắt vào trên bảo y, phát ra tiếng phốc phốc.
Sở Mộ vội vàng kích phát và tăng cường kiếm cương hộ thể. Một mặt dò xét huyệt mộ, rất không may, bên trong chỉ có một cái đài hình tròn, bên trên có cắm một thanh kiếm.
Lúc nhìn thấy thanh kiếm kia Sở Mộ đã biết rõ, đám bất diệt kiếm khí rời rạc trong không khí có liên quan tới thanh kiếm này. Đó là một thanh kiếm ẩn chứa Bất diệt kiếm ý, là một thanh Bất Diệt chi kiếm.
Nhìn thanh kiếm kia, hai mắt Sở Mộ tỏa sáng.
Hắn muốn từ bất diệt kiếm ý trên cửa đá lĩnh ngộ một tia ảo diệu của Bất diệt kiếm ý, nhưng mà lại quá mức khó hiểu. Muốn bằng vào đó lĩnh ngộ Bất diệt kiếm ý là chuyện không có khả năng. Thanh kiếm khí trước mắt ẩn chứa bất diệt kiếm ý, nếu như thu lấy, sau đó lại tìm hiểu, lĩnh ngộ. Nhất định có thể lĩnh ngộ ra bất diệt kiếm ý.
Đi về phía thanh bất diệt chi kiếm kia, Sở Mộ nhìn kỹ, hắn không dám tùy tiện vươn tay bắt. Bởi vì hắn không biết có thể bị kiếm khí thuộc tính bất diện trên thanh kiếm này phản kích hay không. Uy lực của bất diệt kiếm ý Sở Mộ đã từng nhận thức qua.
Cẩn thận quan sát một lát, Sở Mộ phát hiện ra bất diện kiếm ý mạnh mẽ ẩn sâu trong kiếm, chỉ tản mát ra một tia, kết hợp với kiếm, tạo thành vô số kiếm khí ẩn chứa thuộc tính bất diệt xoay quanh bốn phía.
- Tiền bối nhân tộc à. Để cho hậu bối như ta kéo dài vinh quang của ngươi đi.
Sở Mộ thấp giọng nỉ non, phóng ra một tia kiếm ý, kiếm ý như tơ, tới gần bất diệt chi kiếm.
Kiếm ý của Sở Mộ không mang theo chút địch ý mảy may nào, đụng vào bất diệt chi kiếm, Bất diệt kiếm ý trong bất diệt chi kiếm cũng khẽ động, lập tức lao ra, tiếp xúc với kiếm ý của Sở Mộ.
Bất diệt kiếm ý kia dường như còn có một chút ý thức, phán đoná. Trong lúc mơ hồ dường như Sở Mộ nghe thấy một tiếng nỉ non giống như từ viễn cổ tới. Phảng phất như một loại ký thác, khiến cho trong lòng hắn nặng nề.
Bất diệt kiếm ý lại lần nữa trở vào thân kiếm, kiếm khẽ run lên, tự động thoát khỏi cái bệ bằng đá rồi bay lên. Nhanh chóng xoay quanh trong huyệt động, vô số kiếm khí rời rạc trong không khí giống như vạn kiếm quy tông, triều bái thanh kiếm khí kia.
Tiếp đó kiếm tự động bay tới trước mặt Sở Mộ rồi bất động.
Sở Mộ nhìn qua, duỗi tay phải ra, nhẹ nhàng chụp vào chuôi của thanh Bất diệt chi kiếm này. Nếu như Bất diệt kiếm ý trong kiếm phản kích, tay phải của Sở Mộ tuyệt đối sẽ bị phế bỏ. Nhưng mà hắn tin chắc Bất diệt kiếm ý sẽ không làm tổn thương hắn, giống như là một loại tín niệm vậy.
Tay phải chạm chuôi kiếm nắm bắt chuôi kiếm, cả quá trình Sở Mộ hết sức chăm chú, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng.
Bất Diệt chi kiếm bị Sở Mộ bắt lấy, tay khẽ run lên, Sở Mộ có thể cảm nhận được Bất diệt kiếm ý trong thân kiếm cũng run lên theo. Dường như muốn dâng lên rồi lại ngừng.
Đạo bất diệt kiếm ý kia có chứa một tia tàn niệm của cường giả Nhân tộc kia. Đoán được Sở Mộ có được kiếm ý, là hậu bối Nhân tộc, hơn nữa kiếm ý còn rèn luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm, mới để cho bất diệt chi kiếm đi theo Sở Mộ. Đạo tàn niêm kia cũng bởi vì hoàn thành tâm nguyện mà tiêu tán.
- Có thanh Bất diệt chi kiếm này ta có thể lĩnh ngộ ra ảo diệu của Bất diệt kiếm ý.
Sở Mộ nhìn bất diệt chi kiếm trong tay, miệng lầm bầm nói, ngữ khí vô cùng tự tin.
Kéo theo một đóa kiếm hoa, kiếm khí rời rạc trong không khí liên tục tiêu tán. Mang theo kiếm, Sở Mộ quay người.
Mang theo Bất diệt kiếm đi ra khỏi huyệt mộ, một đạo khí tức âm lãnh cũng lan tràn tới. Phía trước xuất hiện một bóng đen, vô thanh vô tức, giống như là u linh, vô cùng quỷ dị.
- Minh Thần tộc...
Sở Mộ khẽ cau mày.
- Các ngươi thực đúng là âm hồn không tan.
Nhìn người của Minh Thần tộc trước mắt, Sở Mộ cười cười, châm chọc đối phương.
Ngươi có thể làm cho Minh Thần tộc cao quý chúng ta nhớ thương như vậy, có lẽ ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng. Nhân tộc hèn mọn.
Minh Thần tộc kia mở miệng nói, thanh âm khàn khàn, dường như cũng có chút tuổi tác.
Hai mắt Sở Mộ ngưng tụ, hắn có thể cảm giác ra được khí tức chấn động của Minh Thần tộc này không phải là Vương cấp. Đã không phải là Vương cấp mà còn phái ra đối phó với hắn. Rốt cuộc có huyền cơ gì?
- Sở Mộ, ta cho ngươi một cơ hội, bó tay chịu trói, ngoan ngoãn cùng ta trở lại Minh Thần tộc, ta có thể tha chết cho ngươi.
Minh Thần tộc ở phía đối diện dùng thanh âm khàn khàn, mang theo vài phần uy hiếp.
- Minh Thần tộc các ngươi rất thích nói mạnh miệng.
Sở Mộ nói, đưa Bất Diệt kiếm sang tay trái, tay phải thì rút Vô Hồi kiếm. Ngay khi hắn vừa mới nói xong đã chém ra một kiếm, Phong Hỏa Luân lập tức xé rách không trung, nhiệt độ không khí nhanh chóng tăng cao.
- Kiếm ý cửu chuyển cực hạn, áo nghĩa cửu chuyển cực hạn?. 𝑇𝐫uyện chính ở ﹙ 𝑇𝗥 Ù𝙈𝑇𝗥U𝓨Ệ𝙉﹒Vn ﹚
Thanh âm của tên Minh Thần tộc kia tràn ngập khiếp sợ, chợt như hiểu ra.
- Khó trách ngay cả Minh Tà cũng chết dưới kiếm của ngươi.
- Ngươi cũng sẽ trở thành người tiếp theo của Minh Thần tộc chết dưới kiếm của ta.
Sở Mộ nói, lại lần nữa đâm ra một kiếm, Lôi Hỏa Sát.
- Minh Thần pháp tướng, Tương trung tương.
Thiên địa dời, nhật nguyệt chuyển, bất hủ bất diệt.
Một tia linh quang bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Sở Mộ, chợt lóe lên. Lúc Sở Mộ đang muốn nắm bắt thì lại phát hiện ra nó đã biến mất. Nhưng mà loại cảm giác này, loại linh cảm này, loại ý niệm này lại được hắn nhớ kỹ trong đầu.
Lại lần nữa phóng ra một đám kiếm ý, đối kháng với bất diệt kiếm ý trên cửa đá. Trong ba tức, kiếm ý của Sở Mộ lại lần nữa bị đánh tan. Trong nháy mắt bị đánh tan, một tia bất diệt kiếm ý kia cũng tán loạn.
- Không có.
Vẻ mặt Sở Mộ sợ run, bất tri bất giác ba tháng lại trôi qua.
Bất diệt kiếm ý trên cửa đá biến mất, ngay sau đó các kiếm khí rời rạc tràn ngập trong thông đạo cũng mất đi đặc tính đặc biệt, liên tục tán loạn trên không trung.
Cửa đá mất đi bất diệt kiếm ý, cũng chẳng khác nào là một cánh cửa đá bình thường. Sở Mộ đứng dậy, Vô Hồi kiếm rời khỏi vỏ, dưới kiếm kỹ Trảm Phong, lập tức mở cửa đá ra.
Tay đẩy, cửa đá bị trúng một kiếm đổ ập vào phía trong. Oanh một tiếng, mặt đất chấn động.
Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, tiến vào trong huyệt mộ. Lập tức bị vô số kiếm khí vây quanh, từng đạo kiếm khí mang theo thuộc tính bất diệt, phá vỡ kiếm cương hộ thể của Sở Mộ, cắt vào trên bảo y, phát ra tiếng phốc phốc.
Sở Mộ vội vàng kích phát và tăng cường kiếm cương hộ thể. Một mặt dò xét huyệt mộ, rất không may, bên trong chỉ có một cái đài hình tròn, bên trên có cắm một thanh kiếm.
Lúc nhìn thấy thanh kiếm kia Sở Mộ đã biết rõ, đám bất diệt kiếm khí rời rạc trong không khí có liên quan tới thanh kiếm này. Đó là một thanh kiếm ẩn chứa Bất diệt kiếm ý, là một thanh Bất Diệt chi kiếm.
Nhìn thanh kiếm kia, hai mắt Sở Mộ tỏa sáng.
Hắn muốn từ bất diệt kiếm ý trên cửa đá lĩnh ngộ một tia ảo diệu của Bất diệt kiếm ý, nhưng mà lại quá mức khó hiểu. Muốn bằng vào đó lĩnh ngộ Bất diệt kiếm ý là chuyện không có khả năng. Thanh kiếm khí trước mắt ẩn chứa bất diệt kiếm ý, nếu như thu lấy, sau đó lại tìm hiểu, lĩnh ngộ. Nhất định có thể lĩnh ngộ ra bất diệt kiếm ý.
Đi về phía thanh bất diệt chi kiếm kia, Sở Mộ nhìn kỹ, hắn không dám tùy tiện vươn tay bắt. Bởi vì hắn không biết có thể bị kiếm khí thuộc tính bất diện trên thanh kiếm này phản kích hay không. Uy lực của bất diệt kiếm ý Sở Mộ đã từng nhận thức qua.
Cẩn thận quan sát một lát, Sở Mộ phát hiện ra bất diện kiếm ý mạnh mẽ ẩn sâu trong kiếm, chỉ tản mát ra một tia, kết hợp với kiếm, tạo thành vô số kiếm khí ẩn chứa thuộc tính bất diệt xoay quanh bốn phía.
- Tiền bối nhân tộc à. Để cho hậu bối như ta kéo dài vinh quang của ngươi đi.
Sở Mộ thấp giọng nỉ non, phóng ra một tia kiếm ý, kiếm ý như tơ, tới gần bất diệt chi kiếm.
Kiếm ý của Sở Mộ không mang theo chút địch ý mảy may nào, đụng vào bất diệt chi kiếm, Bất diệt kiếm ý trong bất diệt chi kiếm cũng khẽ động, lập tức lao ra, tiếp xúc với kiếm ý của Sở Mộ.
Bất diệt kiếm ý kia dường như còn có một chút ý thức, phán đoná. Trong lúc mơ hồ dường như Sở Mộ nghe thấy một tiếng nỉ non giống như từ viễn cổ tới. Phảng phất như một loại ký thác, khiến cho trong lòng hắn nặng nề.
Bất diệt kiếm ý lại lần nữa trở vào thân kiếm, kiếm khẽ run lên, tự động thoát khỏi cái bệ bằng đá rồi bay lên. Nhanh chóng xoay quanh trong huyệt động, vô số kiếm khí rời rạc trong không khí giống như vạn kiếm quy tông, triều bái thanh kiếm khí kia.
Tiếp đó kiếm tự động bay tới trước mặt Sở Mộ rồi bất động.
Sở Mộ nhìn qua, duỗi tay phải ra, nhẹ nhàng chụp vào chuôi của thanh Bất diệt chi kiếm này. Nếu như Bất diệt kiếm ý trong kiếm phản kích, tay phải của Sở Mộ tuyệt đối sẽ bị phế bỏ. Nhưng mà hắn tin chắc Bất diệt kiếm ý sẽ không làm tổn thương hắn, giống như là một loại tín niệm vậy.
Tay phải chạm chuôi kiếm nắm bắt chuôi kiếm, cả quá trình Sở Mộ hết sức chăm chú, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng.
Bất Diệt chi kiếm bị Sở Mộ bắt lấy, tay khẽ run lên, Sở Mộ có thể cảm nhận được Bất diệt kiếm ý trong thân kiếm cũng run lên theo. Dường như muốn dâng lên rồi lại ngừng.
Đạo bất diệt kiếm ý kia có chứa một tia tàn niệm của cường giả Nhân tộc kia. Đoán được Sở Mộ có được kiếm ý, là hậu bối Nhân tộc, hơn nữa kiếm ý còn rèn luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm, mới để cho bất diệt chi kiếm đi theo Sở Mộ. Đạo tàn niêm kia cũng bởi vì hoàn thành tâm nguyện mà tiêu tán.
- Có thanh Bất diệt chi kiếm này ta có thể lĩnh ngộ ra ảo diệu của Bất diệt kiếm ý.
Sở Mộ nhìn bất diệt chi kiếm trong tay, miệng lầm bầm nói, ngữ khí vô cùng tự tin.
Kéo theo một đóa kiếm hoa, kiếm khí rời rạc trong không khí liên tục tiêu tán. Mang theo kiếm, Sở Mộ quay người.
Mang theo Bất diệt kiếm đi ra khỏi huyệt mộ, một đạo khí tức âm lãnh cũng lan tràn tới. Phía trước xuất hiện một bóng đen, vô thanh vô tức, giống như là u linh, vô cùng quỷ dị.
- Minh Thần tộc...
Sở Mộ khẽ cau mày.
- Các ngươi thực đúng là âm hồn không tan.
Nhìn người của Minh Thần tộc trước mắt, Sở Mộ cười cười, châm chọc đối phương.
Ngươi có thể làm cho Minh Thần tộc cao quý chúng ta nhớ thương như vậy, có lẽ ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng. Nhân tộc hèn mọn.
Minh Thần tộc kia mở miệng nói, thanh âm khàn khàn, dường như cũng có chút tuổi tác.
Hai mắt Sở Mộ ngưng tụ, hắn có thể cảm giác ra được khí tức chấn động của Minh Thần tộc này không phải là Vương cấp. Đã không phải là Vương cấp mà còn phái ra đối phó với hắn. Rốt cuộc có huyền cơ gì?
- Sở Mộ, ta cho ngươi một cơ hội, bó tay chịu trói, ngoan ngoãn cùng ta trở lại Minh Thần tộc, ta có thể tha chết cho ngươi.
Minh Thần tộc ở phía đối diện dùng thanh âm khàn khàn, mang theo vài phần uy hiếp.
- Minh Thần tộc các ngươi rất thích nói mạnh miệng.
Sở Mộ nói, đưa Bất Diệt kiếm sang tay trái, tay phải thì rút Vô Hồi kiếm. Ngay khi hắn vừa mới nói xong đã chém ra một kiếm, Phong Hỏa Luân lập tức xé rách không trung, nhiệt độ không khí nhanh chóng tăng cao.
- Kiếm ý cửu chuyển cực hạn, áo nghĩa cửu chuyển cực hạn?. 𝑇𝐫uyện chính ở ﹙ 𝑇𝗥 Ù𝙈𝑇𝗥U𝓨Ệ𝙉﹒Vn ﹚
Thanh âm của tên Minh Thần tộc kia tràn ngập khiếp sợ, chợt như hiểu ra.
- Khó trách ngay cả Minh Tà cũng chết dưới kiếm của ngươi.
- Ngươi cũng sẽ trở thành người tiếp theo của Minh Thần tộc chết dưới kiếm của ta.
Sở Mộ nói, lại lần nữa đâm ra một kiếm, Lôi Hỏa Sát.
- Minh Thần pháp tướng, Tương trung tương.