Kiếm quang biến ảo lập lòe, vô thanh vô tức đâm vào trong hư không, lại giống như từ trong hư không đâm ra.
Một kiếm đâm về phía nguyên thần của Sở Mộ.
- Đến đây đi, phá hủy nguyên thần này đi.
Ý thức Thần tộc này cười nói.
Sở Mộ kinh hãi, lúc hắn muốn ngăn cản thì lại phát hiện ra vị trí hư không của mình dường như cách vị trí hư không của đối phương rất xa, cho dù bộc phát ra toàn bộ tốc độ cũng không có cách nào tới gần, giống như cách vô số thế giới vậy.
Kiếm quang lập lòe đâm vào trong nguyên thần.
Một tiếng kêu thê lương, sắc bén vô cùng vang lên. Sở Mộ không có cảm nhận được một chút đau đớn nào, giống như kiếm quang kia không hề tồn tại, chỉ là hư ảo. Nhưng mà tiếng kêu thê lương thảm thiết kia lại khiến cho Sở Mộ biết rõ, ý thức Thần tộc kia đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết nhanh chóng im bặt, mang theo vẻ không cam lòng nồng đậm, cuối cùng cũng biến mất.
Cánh tay nhỏ kia buông thanh kiếm mỏng ra, kiếm lại một lần nữa hóa thành lực lượng pháp tắc không gian, bay trở về chỗ cũ.
Thiếu nữ mờ ảo này nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt nàng giống như xuyên qua vô số thời không trùng trùng điệp, xuyên qua vô số thế giới, rơi vào trong hai mắt của Sở Mộ.
Ánh mắt tràn ngập thâm ý khiến cho thân thể ý thức của Sở Mộ khẽ run lên. Chợt, hắn nhìn thấy thiếu nữ mờ ảo kia bước ra một bước, thân ảnh giống như tinh linh trong không gian, chui vào trong hư không. Khí tức mờ ảo kia cũng biến mất không thấy gì nữa.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ khôi phục lại bình tĩnh, giống như tất cả mọi thứ trước đó chỉ là ảo giác.
Gương mặt bên trên nguyên thần trước đó biến mất không thấy gì nữa, trở nên mơ hồ, không có một chút linh tính nào.
Sở Mộ cẩn thận kiểm tra một phen, không có cảm nhận được ý thức Thần tộc kia nữa, hắn âm thầm thở dài một hơi, thân thể ý thức trở nên rất yếu ớt, hắn vội vàng tiến vào trong nguyên thần. Ban đầu cảm thấy không lưu loát, một lúc sau loại cảm giác phù hợp trước đó mới lại lần nữa xuất hiện.
Sau khi ý thức dung hợp với nguyên thần, ý thức không ngừng suy yếu cũng đình chỉ, hơn nữa bắt đầu khôi phục, rất nhanh.
Có nguyên thần ôn dưỡng, tin rằng ý thức sẽ rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
Bởi vì ý thức suy yếu, trong lúc nhất thời Sở Mộ cũng không thể làm gì, mà là tập trung tinh thần, chuyên tâm khôi phục ý thức.
Trong thế giới tinh thần, nguyên thần khôi phục linh tính. Gương mặt mơ hồ biến thành bộ dáng của Sở Mộ, nghiễm nhiên là bộ dáng thu nhỏ của Sở Mộ. Hai tay nắm hai đạo kiếm hồn, đứng sừng sững trong trung tâm của thế giới tinh thần, chung quanh là từng đạo lực lượng pháp tắc và lực lượng quy tắc.
Cũng không biết qua bao lâu, ý thức suy yếu của Sở Mộ rốt cuộc cũng hoàn toàn khôi phục. Ý thức cường đại nắm giữ nguyên thần, nắm giữ thế giới tinh thần, nắm giữ Vĩnh Hằng Tinh Thần Thuần Dương Linh Kiếm thể. Lực lượng cường đại bắt đầu lan tràn toàn thân, khởi động. Mà trong nguyên thần, một tia trí nhớ bị nghiền nát cũng bị ý thức của Sở Mộ hấp thu.
Trí nhớ nghiền nát này cũng không có quá nhiều tin tức, rất nhanh Sở Mộ đã hấp thu toàn bộ.
Tin tức ẩn chứa trong những mảnh vụn trí nhớ bị nghiền nát này không có một chút thần bí nào đáng nói. Bất quá đối với Sở Mộ mà nói ít nhiều cũng có chút tác dụng. Đó là vận dụng lực lượng, nhất là vận dụng lực lượng của thánh thể, đúng là một khuyết điểm đang thiếu của Sở Mộ.
Có tin tức về việc vận dụng những lực lượng này giúp Sở Mộ bớt đi không ít đường quanh co.
Hai mắt mở ra, trong mắt có tinh mang nội liễm. Sở Mộ vội vàng mở không gian tùy thân ra, lấy ra cỗ quan tài thủy tinh kia.
Quan tài thủy tinh vẫn giống như trước đây, không có một chút biến hóa nào. Trong quan tài thủy tinh, thiếu nữ kia vẫn nhắm hai mắt, im lặng nằm đó.
Thân thể nàng không có trường bào, được một bộ tóc dài màu bạc quấn toàn thân, như ẩn như hiện.
- Hư Không kiếm linh.
Sở Mộ nhẹ giọng gọi.
Không có ai trả lời, nhưng mà Sở Mộ có thể khẳng định. Trước đó, thiếu nữ đột nhiên hiện lên trong thế giới tinh thần của hắn chính là người trong quan tài thủy tinh này. Chỉ là không biết vì sao không có trả lời hắn mà thôi.
- Có lẽ ngươi có thể nghe đươc, có lẽ không nghe được. Nhưng mà ta vẫn muốn cảm tạ ân cứu mạng của ngươi.
Sở Mộ đứng trước quan tài thủy tinh, Vĩnh Hằng linh kiếm xuất hiện trong tay, trịnh trọng hạ kiếm lễ đối với người đang nằm trước mặt hắn.
Về sau, Sở Mộ lại thu quan tài thủy tinh vào trong không gian tùy thân.
- Hư Không kiếm chủ...
- Hư Không kiếm linh...
- Thần tộc...
- Vĩnh Hằng chi chủ...
Từng cụm từ chưa từng nghe qua hiện lên trong đầu. Lập tức, hắn ý thức được, thế giới này, hoặc nói là vũ trụ này so với hiểu biết của hắn trước đó còn rộng lớn hơn vô số lần.
Giống như là trước kia chỉ ở trong phòng, bỗng nhiên cửa phòng bị hé mở, nhìn qua kẽ hở thấy thế giới càng thêm đặc sắc, rộng lớn bên ngoài vậy.
Có người hoảng sợ, có người thì bất an, cũng có người hưng phấn. Có người thì chờ mong, hướng tới. Thậm chí còn có người liều lĩnh đẩy cửa phòng ra, xông vào thế giới càng thêm rộng lớn trước mắt.
Sở Mộ gần giống như những người xông vào thế giới càng thêm rộng lớn kia, bất quá hắn không có liều lĩnh. Hắn rất lý trí, hắn biết rõ. Bất luận là cái gọi là Hư Không kiếm chủ hay là Vĩnh Hằng chi chủ cũng không phải là cấp độ hiện tại hắn có thể chạm tới.
Thánh cấp cửu tinh?
Tuyệt thế cường giả?
Hay là Đại đế Thánh hoàng?
Sở Mộ không biết, hắn không biết cái gọi là chủ rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì.
Lắc đầu, hắn không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Không phải là cấp độ hiện tại hắn có khả năng tiếp xúc tới, kém quá xa. Lúc này hắn chỉ có thể cố gắng tăng thực lực lên. Một ngày kia tất cả bí mật đều mở ra dưới kiếm của hắn mà thôi.
Tất cả đều có nguồn gốc từ thực lực. Mà thực lực quyết định cấp độ chính thức.
Chợt, lực chú ý của Sở Mộ đạt trên khải giáp tinh mỹ.
- Đây... Đây là võ trang Thần tộc...
Sở Mộ nhìn kiện khải giáp tinh mỹ này.
Ý thức ẩn nấp ở trong hạch tâm khải giáp xâm lấn nguyên thần của Sở Mộ. Hiện tại cỗ ý thức này đã bị Hư Không kiếm linh tiêu diệt. Khải giáp còn lại không còn một chút uy hiếp nào nữa.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ mang theo ý thức, lại một lần nữa tiến vào hạch tâm của khải giáp, biết được tin tức về cỗ khải giáp này.
Kiện khải giáp này đúng là võ trang Thần tộc. Võ trang Thần tộc gọi là Thần giáp.
Đây là một Thần giáp đẳng cấp Bạch ngân.
Một kiếm đâm về phía nguyên thần của Sở Mộ.
- Đến đây đi, phá hủy nguyên thần này đi.
Ý thức Thần tộc này cười nói.
Sở Mộ kinh hãi, lúc hắn muốn ngăn cản thì lại phát hiện ra vị trí hư không của mình dường như cách vị trí hư không của đối phương rất xa, cho dù bộc phát ra toàn bộ tốc độ cũng không có cách nào tới gần, giống như cách vô số thế giới vậy.
Kiếm quang lập lòe đâm vào trong nguyên thần.
Một tiếng kêu thê lương, sắc bén vô cùng vang lên. Sở Mộ không có cảm nhận được một chút đau đớn nào, giống như kiếm quang kia không hề tồn tại, chỉ là hư ảo. Nhưng mà tiếng kêu thê lương thảm thiết kia lại khiến cho Sở Mộ biết rõ, ý thức Thần tộc kia đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết nhanh chóng im bặt, mang theo vẻ không cam lòng nồng đậm, cuối cùng cũng biến mất.
Cánh tay nhỏ kia buông thanh kiếm mỏng ra, kiếm lại một lần nữa hóa thành lực lượng pháp tắc không gian, bay trở về chỗ cũ.
Thiếu nữ mờ ảo này nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt nàng giống như xuyên qua vô số thời không trùng trùng điệp, xuyên qua vô số thế giới, rơi vào trong hai mắt của Sở Mộ.
Ánh mắt tràn ngập thâm ý khiến cho thân thể ý thức của Sở Mộ khẽ run lên. Chợt, hắn nhìn thấy thiếu nữ mờ ảo kia bước ra một bước, thân ảnh giống như tinh linh trong không gian, chui vào trong hư không. Khí tức mờ ảo kia cũng biến mất không thấy gì nữa.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ khôi phục lại bình tĩnh, giống như tất cả mọi thứ trước đó chỉ là ảo giác.
Gương mặt bên trên nguyên thần trước đó biến mất không thấy gì nữa, trở nên mơ hồ, không có một chút linh tính nào.
Sở Mộ cẩn thận kiểm tra một phen, không có cảm nhận được ý thức Thần tộc kia nữa, hắn âm thầm thở dài một hơi, thân thể ý thức trở nên rất yếu ớt, hắn vội vàng tiến vào trong nguyên thần. Ban đầu cảm thấy không lưu loát, một lúc sau loại cảm giác phù hợp trước đó mới lại lần nữa xuất hiện.
Sau khi ý thức dung hợp với nguyên thần, ý thức không ngừng suy yếu cũng đình chỉ, hơn nữa bắt đầu khôi phục, rất nhanh.
Có nguyên thần ôn dưỡng, tin rằng ý thức sẽ rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
Bởi vì ý thức suy yếu, trong lúc nhất thời Sở Mộ cũng không thể làm gì, mà là tập trung tinh thần, chuyên tâm khôi phục ý thức.
Trong thế giới tinh thần, nguyên thần khôi phục linh tính. Gương mặt mơ hồ biến thành bộ dáng của Sở Mộ, nghiễm nhiên là bộ dáng thu nhỏ của Sở Mộ. Hai tay nắm hai đạo kiếm hồn, đứng sừng sững trong trung tâm của thế giới tinh thần, chung quanh là từng đạo lực lượng pháp tắc và lực lượng quy tắc.
Cũng không biết qua bao lâu, ý thức suy yếu của Sở Mộ rốt cuộc cũng hoàn toàn khôi phục. Ý thức cường đại nắm giữ nguyên thần, nắm giữ thế giới tinh thần, nắm giữ Vĩnh Hằng Tinh Thần Thuần Dương Linh Kiếm thể. Lực lượng cường đại bắt đầu lan tràn toàn thân, khởi động. Mà trong nguyên thần, một tia trí nhớ bị nghiền nát cũng bị ý thức của Sở Mộ hấp thu.
Trí nhớ nghiền nát này cũng không có quá nhiều tin tức, rất nhanh Sở Mộ đã hấp thu toàn bộ.
Tin tức ẩn chứa trong những mảnh vụn trí nhớ bị nghiền nát này không có một chút thần bí nào đáng nói. Bất quá đối với Sở Mộ mà nói ít nhiều cũng có chút tác dụng. Đó là vận dụng lực lượng, nhất là vận dụng lực lượng của thánh thể, đúng là một khuyết điểm đang thiếu của Sở Mộ.
Có tin tức về việc vận dụng những lực lượng này giúp Sở Mộ bớt đi không ít đường quanh co.
Hai mắt mở ra, trong mắt có tinh mang nội liễm. Sở Mộ vội vàng mở không gian tùy thân ra, lấy ra cỗ quan tài thủy tinh kia.
Quan tài thủy tinh vẫn giống như trước đây, không có một chút biến hóa nào. Trong quan tài thủy tinh, thiếu nữ kia vẫn nhắm hai mắt, im lặng nằm đó.
Thân thể nàng không có trường bào, được một bộ tóc dài màu bạc quấn toàn thân, như ẩn như hiện.
- Hư Không kiếm linh.
Sở Mộ nhẹ giọng gọi.
Không có ai trả lời, nhưng mà Sở Mộ có thể khẳng định. Trước đó, thiếu nữ đột nhiên hiện lên trong thế giới tinh thần của hắn chính là người trong quan tài thủy tinh này. Chỉ là không biết vì sao không có trả lời hắn mà thôi.
- Có lẽ ngươi có thể nghe đươc, có lẽ không nghe được. Nhưng mà ta vẫn muốn cảm tạ ân cứu mạng của ngươi.
Sở Mộ đứng trước quan tài thủy tinh, Vĩnh Hằng linh kiếm xuất hiện trong tay, trịnh trọng hạ kiếm lễ đối với người đang nằm trước mặt hắn.
Về sau, Sở Mộ lại thu quan tài thủy tinh vào trong không gian tùy thân.
- Hư Không kiếm chủ...
- Hư Không kiếm linh...
- Thần tộc...
- Vĩnh Hằng chi chủ...
Từng cụm từ chưa từng nghe qua hiện lên trong đầu. Lập tức, hắn ý thức được, thế giới này, hoặc nói là vũ trụ này so với hiểu biết của hắn trước đó còn rộng lớn hơn vô số lần.
Giống như là trước kia chỉ ở trong phòng, bỗng nhiên cửa phòng bị hé mở, nhìn qua kẽ hở thấy thế giới càng thêm đặc sắc, rộng lớn bên ngoài vậy.
Có người hoảng sợ, có người thì bất an, cũng có người hưng phấn. Có người thì chờ mong, hướng tới. Thậm chí còn có người liều lĩnh đẩy cửa phòng ra, xông vào thế giới càng thêm rộng lớn trước mắt.
Sở Mộ gần giống như những người xông vào thế giới càng thêm rộng lớn kia, bất quá hắn không có liều lĩnh. Hắn rất lý trí, hắn biết rõ. Bất luận là cái gọi là Hư Không kiếm chủ hay là Vĩnh Hằng chi chủ cũng không phải là cấp độ hiện tại hắn có thể chạm tới.
Thánh cấp cửu tinh?
Tuyệt thế cường giả?
Hay là Đại đế Thánh hoàng?
Sở Mộ không biết, hắn không biết cái gọi là chủ rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì.
Lắc đầu, hắn không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Không phải là cấp độ hiện tại hắn có khả năng tiếp xúc tới, kém quá xa. Lúc này hắn chỉ có thể cố gắng tăng thực lực lên. Một ngày kia tất cả bí mật đều mở ra dưới kiếm của hắn mà thôi.
Tất cả đều có nguồn gốc từ thực lực. Mà thực lực quyết định cấp độ chính thức.
Chợt, lực chú ý của Sở Mộ đạt trên khải giáp tinh mỹ.
- Đây... Đây là võ trang Thần tộc...
Sở Mộ nhìn kiện khải giáp tinh mỹ này.
Ý thức ẩn nấp ở trong hạch tâm khải giáp xâm lấn nguyên thần của Sở Mộ. Hiện tại cỗ ý thức này đã bị Hư Không kiếm linh tiêu diệt. Khải giáp còn lại không còn một chút uy hiếp nào nữa.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ mang theo ý thức, lại một lần nữa tiến vào hạch tâm của khải giáp, biết được tin tức về cỗ khải giáp này.
Kiện khải giáp này đúng là võ trang Thần tộc. Võ trang Thần tộc gọi là Thần giáp.
Đây là một Thần giáp đẳng cấp Bạch ngân.