Sở Mộ phát hiện nơi này có một loại lực lượng không tên, khiến cho hắn không có cách nào bay được, chỉ có thể triển khai thân pháp, nhanh chóng chạy thật nhanh về phía trước.
Dọc đường đi, không ngờ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất ngạc nhiên. Hắn lại không dám thả lỏng cảnh giác.
Mười năm qua, có không biết bao nhiêu người xông qua ải, lại không có người nào có thể xông qua. Điều này đủ để nói rõ mức độ khó khăn khi xông qua Ngũ Hành Thiên Quan.
Chạy vội một đoạn về phía trước, Sở Mộ phát hiện, con đường phía trước biến hóa. Con đường lát đá xanh đã biến thành màu vàng, vô cùng chói mắt. Cây cối ở hai bên xung quanh đã biến thành màu vàng, giống như được làm bằng kim loại.
Ngay cả khoảng không bên trên hình như cũng bị nhuộm thành màu vàng. Trong đó tràn ngập lực kim nồng đậm, chấn động mãnh liệt, cảm giác phong quang sắc bén. Dường như có vô số vô hình kiếm đang không ngừng cắt qua ở bên trong không khí.
Trong lòng Sở Mộ thầm rùng mình. Theo bản năng, hắn cảm giác được nguy hiểm.
Ở phía trước hắn có một bóng người màu vàng, độ cao khoảng chừng bằng một người bình thường, sắc mặt lạnh lùng. Trong đồng tử hiện ra màu vàng nhạt, hoàn toàn không mang theo chút cảm xúc nào. Trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm cũng là màu vàng. Hắn đang từng bước một đi về phía Sở Mộ.
Theo bước chân bóng người màu vàng kia đi tới, kim lực ở bốn phía xung quanh dường như bị dẫn dắt, đều vội vàng lao tới, lại hóa thành một trận gió bão lực lượng kim thổi về phía Sở Mộ. Thời điểm xẹt qua gần người Sở Mộ lúc, không ngờ khiến cho hắn cảm giác được một chút sắc bén.
Lực thần niệm tản ra, bao trùm ở trên thân người mặc áo giáp màu vàng kia, Sở Mộ hoàn toàn không có cảm giác được chút sức sống nào. Trong lòng hắn thầm chấn động. Hắn biết, người màu vàng kia không phải chân chính là con người, mà là một hình nhân, một vị hình nhân tràn ngập kim lực nồng đậm.
- Kiếm Vương tứ tinh!
Đồng tử Sở Mộ co lại. Hình nhân kim kiếm này phát ra lực lượng chấn động, khiến cho Sở Mộ biết cấp bậc của nó tương đương với Kiếm Vương tứ tinh.
Hình nhân kim kiếm từng bước một đi tới, tốc độ chợt tăng vọt, hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng. Trường kiếm vung lên, một kiếm đâm ra. Lực kim ở bốn phía xung quanh bị dắt, hóa thành kim quang đáng sợ lao đến. Một loại phong quang cực hạn, hình như phải đâm thủng toàn thân Sở Mộ.
Trong chớp mắt, kiếm của hình nhân kim kiếm, liền đâm tới trước mặt Sở Mộ. Một kiếm này chỉ thuần túy là đâm tới một cái, ẩn chứa là lực kim thuần túy, không hề pha tạp.
Bước chân Sở Mộ có chút lui lại. Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm gạt kiếm của hình nhân kim kiếm ra, đánh ngược lại.
Hắn mơ hồ biết, cái gọi là xông qua Ngũ Hành Thiên Quan, chắc là đánh bại cường địch ngăn chặn.
Vị hình nhân kim kiếm này có thân thể mạnh mẽ hơn so với Sở Mộ, lực lượng cũng mười phần cường đại, sẽ không thua kém so với Sở Mộ là bao nhiêu. Hơn nữa hình nhân không sợ đau cũng sẽ không biết mệt. Chỉ cần có năng lượng, là có thể chiến đấu.
Lấy thực lực của Sở Mộ, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn. Vị hình nhân kim kiếm này tuy rằng lợi hại, nhưng chung quy chỉ là cấp bậc Kiếm Vương tứ tinh. Nếu như Sở Mộ nguyện ý, trong vòng ba chiêu, có thể đánh bại vị hình nhân kim kiếm này.
Chỉ là sau khi giao đấu hai chiêu, Sở Mộ phát hiện vị hình nhân kim kiếm này thi triển ra kiếm pháp vô cùng tinh diệu. Tuy rằng đi thẳng về thẳng, kiên cường sắc bén, lại có một loại cảm giác huyền ảo.
- Chỉ là một loại quy tắc lực lượng kim. Tối đa cũng tương đương với kiếm pháp Nhân cấp trung giai, nhưng hoàn toàn tự nhiên. Hiển nhiên là kiếm pháp xuất phát từ kiếm giả cực kỳ cao thâm. Suy diễn đối với lực lượng kim vô cùng độc đáo sâu sắc.
Sở Mộ vừa đấu cùng vị hình nhân kim kiếm này, vừa cẩn thận quan sát, âm thầm suy nghĩ.
Hắn tu luyện qua kiếm thuật kim. Hiện tại hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, có chút mùi vị của kiếm thuật kim. So với kiếm thuật kim càng huyền ảo hơn gấp trăm, gấp ngàn lần.
Thấy cái mình mong muốn được thử, Sở Mộ dự định học tập môn kiếm pháp này. Trực giác nói cho hắn biết, môn kiếm pháp này sẽ có trợ giúp không hề nhỏ đối với mình.
Hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, tới tới đi đi chỉ có một chiêu. Chính là đâm thẳng. Nhìn như đơn giản, kì thực có huyền diệu khác.
Sở Mộ không ngừng quan sát, phát huy ngộ tính vô cùng cường đại của hắn. Thông qua tự mình va chạm, hắn không ngừng tìm hiểu, dần dần theo đó hiểu ra tinh nghĩa ẩn chứa bên trong một kiếm kia.
- Đây là một chiêu trong một môn kiếm pháp. Kiếm pháp cũng không hoàn chỉnh. Ta chỉ có thể tìm hiểu đến đó.
Sau một lát, Sở Mộ không thể không tiếc nuối, trực tiếp thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, mười tám kiếm sắc bén vô cùng, cuồng phong rít gào, trực tiếp xé nát thân thể cường đại của hình nhân kim kiếm.
Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Sở Mộ không lập tức đi tới, mà đứng tại chỗ nhắm hai mắt hồi tưởng lại. Sau mười hơi thở, hắn đâm ra một kiếm, lại có vài phần giống như hình nhân kim kiếm xuất kiếm. Lực kim ở bốn phía xung quanh đều bị dẫn dắt, phong quang ép người.
- Không được. Vẫn thiếu cái gì đó.
Sở Mộ lại lắc đầu.
Hắn biết thiếu cái gì. Rất đơn giản, hắn không có kiếm pháp kiếm phổ, chỉ thông qua quan sát và tiếp xúc. Kiếm pháp lại chỉ là một chiêu trong đó, không hoàn chỉnh. Bởi vậy hắn mới có loại cảm giác thiếu cái gì đó như vậy.
Sở Mộ thu kiếm lại, tiếp tục đi tới phía trước. Bốn phía xung quanh vẫn tràn ngập lực kim nồng đậm tới kinh người. Đồng thời càng đi về phía trước, hình như càng thêm nồng đậm.
Bóng người màu vàng thứ hai xuất hiện ở trong mắt Sở Mộ. Giống với trước đó, bóng người màu vàng này cũng bước chân đi về phía Sở Mộ. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh. Cuối cùng đã hóa thành một đạo kim quang phá không lao tới.
Kiếm đâm ra. Không ngờ chính là một chiêu của hình nhân kim kiếm đầu tiên kia, chỉ có điều càng thuần thục càng tinh diệu hơn. Uy lực cũng càng mạnh mẽ hơn vài phần.
Sở Mộ xuất kiếm, một kiếm xoay tròn, một kiếm lại vung ra. Ngay lập tức hình nhân kim kiếm phản kích, thi triển ra kiếm pháp khác với chiêu thứ nhất. Trong lòng Sở Mộ thầm vui mừng. Hắn lại một lần nữa đấu cùng hình nhân kim kiếm này.
Cái này hình nhân kim kiếm, ngoại trừ nắm giữ một chiêu kia ra, cũng nắm giữ chiêu thứ hai, đồng thời càng cao thâm hơn so với chiêu thứ nhất, uy lực cũng càng thêm cường đại.
Dọc đường đi, không ngờ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất ngạc nhiên. Hắn lại không dám thả lỏng cảnh giác.
Mười năm qua, có không biết bao nhiêu người xông qua ải, lại không có người nào có thể xông qua. Điều này đủ để nói rõ mức độ khó khăn khi xông qua Ngũ Hành Thiên Quan.
Chạy vội một đoạn về phía trước, Sở Mộ phát hiện, con đường phía trước biến hóa. Con đường lát đá xanh đã biến thành màu vàng, vô cùng chói mắt. Cây cối ở hai bên xung quanh đã biến thành màu vàng, giống như được làm bằng kim loại.
Ngay cả khoảng không bên trên hình như cũng bị nhuộm thành màu vàng. Trong đó tràn ngập lực kim nồng đậm, chấn động mãnh liệt, cảm giác phong quang sắc bén. Dường như có vô số vô hình kiếm đang không ngừng cắt qua ở bên trong không khí.
Trong lòng Sở Mộ thầm rùng mình. Theo bản năng, hắn cảm giác được nguy hiểm.
Ở phía trước hắn có một bóng người màu vàng, độ cao khoảng chừng bằng một người bình thường, sắc mặt lạnh lùng. Trong đồng tử hiện ra màu vàng nhạt, hoàn toàn không mang theo chút cảm xúc nào. Trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm cũng là màu vàng. Hắn đang từng bước một đi về phía Sở Mộ.
Theo bước chân bóng người màu vàng kia đi tới, kim lực ở bốn phía xung quanh dường như bị dẫn dắt, đều vội vàng lao tới, lại hóa thành một trận gió bão lực lượng kim thổi về phía Sở Mộ. Thời điểm xẹt qua gần người Sở Mộ lúc, không ngờ khiến cho hắn cảm giác được một chút sắc bén.
Lực thần niệm tản ra, bao trùm ở trên thân người mặc áo giáp màu vàng kia, Sở Mộ hoàn toàn không có cảm giác được chút sức sống nào. Trong lòng hắn thầm chấn động. Hắn biết, người màu vàng kia không phải chân chính là con người, mà là một hình nhân, một vị hình nhân tràn ngập kim lực nồng đậm.
- Kiếm Vương tứ tinh!
Đồng tử Sở Mộ co lại. Hình nhân kim kiếm này phát ra lực lượng chấn động, khiến cho Sở Mộ biết cấp bậc của nó tương đương với Kiếm Vương tứ tinh.
Hình nhân kim kiếm từng bước một đi tới, tốc độ chợt tăng vọt, hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng. Trường kiếm vung lên, một kiếm đâm ra. Lực kim ở bốn phía xung quanh bị dắt, hóa thành kim quang đáng sợ lao đến. Một loại phong quang cực hạn, hình như phải đâm thủng toàn thân Sở Mộ.
Trong chớp mắt, kiếm của hình nhân kim kiếm, liền đâm tới trước mặt Sở Mộ. Một kiếm này chỉ thuần túy là đâm tới một cái, ẩn chứa là lực kim thuần túy, không hề pha tạp.
Bước chân Sở Mộ có chút lui lại. Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm gạt kiếm của hình nhân kim kiếm ra, đánh ngược lại.
Hắn mơ hồ biết, cái gọi là xông qua Ngũ Hành Thiên Quan, chắc là đánh bại cường địch ngăn chặn.
Vị hình nhân kim kiếm này có thân thể mạnh mẽ hơn so với Sở Mộ, lực lượng cũng mười phần cường đại, sẽ không thua kém so với Sở Mộ là bao nhiêu. Hơn nữa hình nhân không sợ đau cũng sẽ không biết mệt. Chỉ cần có năng lượng, là có thể chiến đấu.
Lấy thực lực của Sở Mộ, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn. Vị hình nhân kim kiếm này tuy rằng lợi hại, nhưng chung quy chỉ là cấp bậc Kiếm Vương tứ tinh. Nếu như Sở Mộ nguyện ý, trong vòng ba chiêu, có thể đánh bại vị hình nhân kim kiếm này.
Chỉ là sau khi giao đấu hai chiêu, Sở Mộ phát hiện vị hình nhân kim kiếm này thi triển ra kiếm pháp vô cùng tinh diệu. Tuy rằng đi thẳng về thẳng, kiên cường sắc bén, lại có một loại cảm giác huyền ảo.
- Chỉ là một loại quy tắc lực lượng kim. Tối đa cũng tương đương với kiếm pháp Nhân cấp trung giai, nhưng hoàn toàn tự nhiên. Hiển nhiên là kiếm pháp xuất phát từ kiếm giả cực kỳ cao thâm. Suy diễn đối với lực lượng kim vô cùng độc đáo sâu sắc.
Sở Mộ vừa đấu cùng vị hình nhân kim kiếm này, vừa cẩn thận quan sát, âm thầm suy nghĩ.
Hắn tu luyện qua kiếm thuật kim. Hiện tại hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, có chút mùi vị của kiếm thuật kim. So với kiếm thuật kim càng huyền ảo hơn gấp trăm, gấp ngàn lần.
Thấy cái mình mong muốn được thử, Sở Mộ dự định học tập môn kiếm pháp này. Trực giác nói cho hắn biết, môn kiếm pháp này sẽ có trợ giúp không hề nhỏ đối với mình.
Hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, tới tới đi đi chỉ có một chiêu. Chính là đâm thẳng. Nhìn như đơn giản, kì thực có huyền diệu khác.
Sở Mộ không ngừng quan sát, phát huy ngộ tính vô cùng cường đại của hắn. Thông qua tự mình va chạm, hắn không ngừng tìm hiểu, dần dần theo đó hiểu ra tinh nghĩa ẩn chứa bên trong một kiếm kia.
- Đây là một chiêu trong một môn kiếm pháp. Kiếm pháp cũng không hoàn chỉnh. Ta chỉ có thể tìm hiểu đến đó.
Sau một lát, Sở Mộ không thể không tiếc nuối, trực tiếp thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, mười tám kiếm sắc bén vô cùng, cuồng phong rít gào, trực tiếp xé nát thân thể cường đại của hình nhân kim kiếm.
Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Sở Mộ không lập tức đi tới, mà đứng tại chỗ nhắm hai mắt hồi tưởng lại. Sau mười hơi thở, hắn đâm ra một kiếm, lại có vài phần giống như hình nhân kim kiếm xuất kiếm. Lực kim ở bốn phía xung quanh đều bị dẫn dắt, phong quang ép người.
- Không được. Vẫn thiếu cái gì đó.
Sở Mộ lại lắc đầu.
Hắn biết thiếu cái gì. Rất đơn giản, hắn không có kiếm pháp kiếm phổ, chỉ thông qua quan sát và tiếp xúc. Kiếm pháp lại chỉ là một chiêu trong đó, không hoàn chỉnh. Bởi vậy hắn mới có loại cảm giác thiếu cái gì đó như vậy.
Sở Mộ thu kiếm lại, tiếp tục đi tới phía trước. Bốn phía xung quanh vẫn tràn ngập lực kim nồng đậm tới kinh người. Đồng thời càng đi về phía trước, hình như càng thêm nồng đậm.
Bóng người màu vàng thứ hai xuất hiện ở trong mắt Sở Mộ. Giống với trước đó, bóng người màu vàng này cũng bước chân đi về phía Sở Mộ. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh. Cuối cùng đã hóa thành một đạo kim quang phá không lao tới.
Kiếm đâm ra. Không ngờ chính là một chiêu của hình nhân kim kiếm đầu tiên kia, chỉ có điều càng thuần thục càng tinh diệu hơn. Uy lực cũng càng mạnh mẽ hơn vài phần.
Sở Mộ xuất kiếm, một kiếm xoay tròn, một kiếm lại vung ra. Ngay lập tức hình nhân kim kiếm phản kích, thi triển ra kiếm pháp khác với chiêu thứ nhất. Trong lòng Sở Mộ thầm vui mừng. Hắn lại một lần nữa đấu cùng hình nhân kim kiếm này.
Cái này hình nhân kim kiếm, ngoại trừ nắm giữ một chiêu kia ra, cũng nắm giữ chiêu thứ hai, đồng thời càng cao thâm hơn so với chiêu thứ nhất, uy lực cũng càng thêm cường đại.