Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại lực lượng này có thể gọi là ngụy thiê đạo chi lực, không thể so sánh với thiên đạo chi lực, có lẽ còn chưa đủ một phần vạn nhưng hết sức kinh người.

- Có lẽ một đạo ngụy thiên đạo chi lực, ta có thể luyện hóa.

Sở Mộ nói thầm.

Hắn có kiếm thức tên Thiên Uy, uy lực cường đại, nếu dung nhập ngụy thiên đạo chi lực, thế tất uy lực đại tăng, danh xứng với thực.

- Trước khi luyện hóa còn cần khôi phục thương thế của mình.

Nói thầm một câu. Thần hồn chi lực khẽ động, hắn lấy đan dược trong không gian giới chỉ.

Không gian giới chỉ của hắn có không gian thật lớn, chứa đựng lấy rất nhiều đồ vật, trong đó có hơn trăm loại đan dược. Cho dù đan dược khôi phục thế giới tinh thần bị thương thập phần trân quý, Sở Mộ vẫn có một lọ, là chiến lợi phẩm của hắn.

Hắn phục dụng đan dược, khí lạnh lưu động tiến vào thế giới tinh thần, du động và tiêu hao, tiêu hao nhưng khôi phục thế giới tinh thần bị thương..

Loại đan dược này giá trị cực cao, mỗi một viên có hiệu quả kinh người, thế giới tinh thần hơi trọng thương, chỉ cần ăn một viên là đủ, nhưng Sở Mộ phải ăn năm viên mới đủ.

Thế giới tinh thần bị thương vừa khỏi hẳn, Sở Mộ vô cùng kích động.

- Tiếp theo phải khôi phục thương thế.

Sở Mộ nói thầm, hắn lại ăn đan dược..

Quả nhiên có đan dược chi lực tương trợ, thương thế trên người tốt hơn rất nhiều.

Một viên lại một viên đan dược, bị Sở Mộ luyện hóa, tinh huyết không ngừng khôi phục, khí tức màu đen trong người bị tiêu hao, khí tức màu đen rất cường ngạnh nhưng không có bao nhiêu lực lượng, nếu không phải như thế, dựa vào sinh cơ cường đại của Sở Mộ và mộc chi tướng bổn nguyên gia trì đã sớm tiêu diệt nó, cũng không cần chờ tới hôm nay.

Sắc trời tối tăm, dưới đáy vách núi không thấy năm ngón tay, không có ai biết nơi này có người.

Không ngừng luyện hóa, khí tức màu đen càng ngày càng ít.

Sau khi tia khí tức màu đen cuối cùng bị Sở Mộ đánh tan, toàn thân run lên, tinh huyết bộc phát như trường giang đại hải, lao nhanh trong mạch máu, nó có xu thế lôi đình vạn quân, vô số âm thanh nổ vang cuồn cuộn, khí tức đáng sợ bộc phát, mặt đất chung quanh hắn vỡ vụn và sụp đổ, nơi này biến thành trạng thái chân không tuyệt vực.

Chỉ dựa vào thân thể cường đại, khí tức tỏa ra ngoài cũng đủ làm không gian chung quanh biến thành khu vực chân không tuyệt vực, từ đó có thể thấy khí lực cường đại cỡ nào.

Dần dần tinh huyết trong người không ngừng khôi phục, tốc độ khôi phục bình thường, Sở Mộ thở ra một hơi, khí tức như lợi kiếm xuyên thủng hư không biến mất không thấy đâu nữa.

Cảm giác thánh khu khôi phục rất tốt.

Hắn đứng lên và nắm chặc hai tay, tiếng vỡ vụn vang lên, dường như hắn chỉ cần đấm một cái cũng đủ đánh nát ngọn núi cũng không phải vô căn cứ, mà là thật làm được.

Bỗng nhiên Sở Mộ cảm giác có khí tức chấn động yếu ớt.

Thanh Ý Quả bình thường là màu xanh, màu xanh thuần túy, về sau phát hiện Thanh Ý Quả màu xanh đen, chắc chắn là giống biến dị.

Có một cây biến dị do trùng hợp, nhưng hai cây trở nên biến dị là có nguyên nhân.

- Ta nghĩ ta đã tìm ra nguyên nhân.

Sở Mộ lầm bầm một câu.

Vừa rồi hắn khôi phục thế giới tinh thần, có thể vận dụng toàn bộ thần hồn chi lực, sáu cảm giác đạt tới tận cùng, cảm giác được một tia chấn động bất thường, theo lý thuyết nơi như thế này, thiên địa nguyên khí mỏng manh sẽ không có bảo vật gì, nhưng Sở Mộ cảnh giác được một tia khí tức, kết hợp với Thanh Ý Quả biến dị nên hắn có kết luận nơi này có bảo vật.

Thần hồn chi lực bao phủ chung quanh, sáu cảm giác tăng lên tới cực hạn, tia khí tức kia giống như ảo giác, nó biến mất không còn bóng dáng.

Kiếm Vực mở đi ra bao trùm tám phương, Tâm Kiếm Như Nhất mở ra.

Có thể sử dụng, Sở Mộ đều dùng.

Lúc này bầu trời tối tăm, chỉ có mấy ngôi sao đang tỏa sáng nhưng rất lờ mờ.

Thời gian trôi qua, Sở Mộ thập phần kiên nhẫn, hắn tin tưởng mình phán đoán không sai.

Qua nửa canh giờ, đáy mắt Sở sinh ra hào quang, hắn lại bắt được chấn động nào đó.

Lần thứ nhất là vô tâm cảm ứng, lóe lên tức thì, lần thứ hai là cố tình nắm bắt, đã bắt được thì quyết không bỏ qua.

Men theo khí tức chấn động, Sở Mộ toàn lực bắt lấy chấn động kia.

- Ngay chỗ này!

Ánh mắt hắn như hai đạo kiếm quang tỏa sáng, ngón tay điểm một cái, kiếm bay ra khỏi vỏ.

Kiếm quang tỏa sáng và đâm rách hư không, trực tiếp xé rách vách núi.

Thương thế khỏi hẳn, một thân tu vi khôi phục, thực lực Sở Mộ đạt tới nhất luyện cực hạn, thập phần cường hoành, mặc dù không có xuất kiếm nhưng một ngón tay cũng có thể đánh chết Kiếm Thánh cấp hạo dương, vách núi bình thường không thể ngăn cản hắn mảy may.

Sau khi đánh ra hai ba đạo kiếm quang, Sở Mộ phát hiện có trận pháp bao phủ vách núi, phạm vi bao phủ chỉ vài chục mét.

Đó là màn sáng trong suốt.

Khí tức phát ra bên trong màn sáng, khí tức thập phần yếu ớt, cường giả tuyệt thế nhất luyện sẽ không bắt được, cho dù một ít cường giả tuyệt thế nhị luyện nếu không cóc ảm giác mạnh cũng khó cảm nhận được.

Sáu giác quan của Sở Mộ hết sức xuất sắc, cho dù là một ít tuyệt thế nhị luyện cũng không thể so sánh, hơn nữa nắm giữ tinh túy Tâm Kiếm Như Nhất. Kiếm tâm chi lực huyền diệu cho nên giúp hắn cảm giác được khí tức chấn động kia.

Cẩn thận quan sát một lát, sau khi thử vài lần, Sở mộ chính thức động thủ.

Ngân Quang linh kiếm nơi tay, kiếm chi chân ý thành chủ đạo, hắn rót các loại lực lượng vào bên trong, hào quang màu bạc hội tụ và đâm tới một kiếm, vô thanh vô tức đâm vào trong màn sáng.

Phát lực, không ngừng đẩy mạnh Ngân Quang linh kiếm, vòng phòng hộ bị xuyên thấu.

- Phá!

Quát một tiếng, lực lượng bộc phát, thân kiếm run rẩy và thân kiếm hơi cong, khi Sở Mộ không ngừng phát lực, thân kiếm càng ngày càng cong nhiều hơn.

- Phá!

Quát lần thứ hai, cổ tay Sở Mộ phát lực, chấn chi chân ý bộc phát, thân kiếm dựng thẳng, bên trong có lực phản kích thật mạnh truyền vào kiếm.

- Phá!

Quát lần thứ ba, lực phản kích bị Sở Mộ đánh tan, sau đó kết hợp với lực lượng bản thân, xuyên thấu qua thân kiếm đánh thẳng vào màn sáng.

Oanh, tiếng nổ nhỏ vang lên bên tai Sở Mộ.

Tuy vô hình nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được lực cản biến mất, hắn cũng thu kiếm trở về.

Sau khi phá tan màn sáng, trước mặt Sở Mộ là cái mân tròn, đó là la bàn trôi nổi cách mặt đất một mét, nó không nhúc nhích và tỏa ra khí tức chấn động đặc biệt.

Sở Mộ quan sát thật kỹ, không có phát hiện dị thường, lợi dụng thần hồn chi lực bao trùm la bàn và cuốn nó vào trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK