Đầu Viêm xà này dài chừng hai trượng, thân thể giống như được cấu thành từ tinh thạch hỏa diễm, vô cùng mỹ lệ.
Bị lực lượng băng hàn công kích, đầu Viêm xà có một tầng sương trắng bao phủ, nhưng mà dưới nhiệt độ thân thể của Viêm Xà, tầng sương trắng này nhanh chóng tan rã, bốc hơi không còn một mảnh.
Toàn lực bộc phát, Phi Hồng Huyễn Không ngũ liên trảm xuất kích, năm đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện ở quanh thân Viêm xà. Cơ hồ cùng lúc đánh ra năm kiếm, từ các góc độ khác nhau, đánh trúng thân thể Viêm xà. Lực lượng băng hàn xâm nhập, khiến cho động tác của Viêm xà chậm lại.
Năm đạo thân ảnh biến mất, trọng điệp vào làm một đạo. Thân ảnh Sở Mộ lại một lần nữa xuất hiện, thân thể kéo ra, trọng tâm trầm xuống, tay phải cầm kiếm kéo về phía sau, tay trái chỉ về phía trước, phảng phất như là một trường cung kéo căng. Kiếm kia giống như một mũi tên vậy.
Tư thế này giống như từ cổ chí kim, khí thế quanh thân Sở Mộ trở nên ngưng trọng, cứng lại, tựa như núi lắng đọng. Lại có ngàn vạn phong mang quấn quanh, cả người phảng phất như hóa thành một thanh lợi kiếm tuyệt thế, thu nạp hết thảy phong mang bốn phía.
Không có kiếm ý, thế nhưng lại có một loại kiếm áp giống như kiếm ý, phong mang sắc bén.
Kiếm áp đáng sợ xé rách không trung hàng lâm, bắn vào trên người Viêm Xà, làm cho thân thể Viêm Xà dừng lại một chút.
Loại khí thế này, loại phong mang này chắc chắn là từ một kiếm kinh thiên động địa. Khiến cho Viêm Xà cho dù không có trí tuệ nhưng cũng cả nhận được mối uy hiêp tới tính mạng của nó.
Chân phải dùng sức chấn động, lực lượng đáng sợ bộc phát. Onah một tiếng, mặt đất dưới chân rạn nứt. Trong bụi đất tung bay, cả người Sở Mộ xông về phía trước. Phảng phất như viên đạn ra khỏi nòng súng, thân và kiếm dung hợp vào làm một thể, một kiếm đâm ra. Tất cả lực lượng đều ở bên trong.
Thiên Hoang kiếm khí, Chấn Sơn kính, tinh thần ý niệm, lực lượng băng phách, thậm chí kể cả lực lượng mạnh mẽ của thân thể khiến cho toàn thân và kiếm biến thành màu trắng bạc. Lưu lại một đường thẳng tắp màu trắng trong không trung, lạnh thấu xương.
Đinh một tiếng, kiếm tiên mang theo phong mang sắc bén xuyên qua thân thể Viêm Xà, lực lượng đáng sợ toàn bộ rót vào trong thân thể nó rồi bộc phát.
Oanh một tiếng, Viêm xà trực tiếp bạo tạc, thân thể cũng xuất hiện một cái động.
Chỉ bằng một kiếm này lập tức khiến cho Viêm Xà bị thương.
Một kiếm này không thể so sánh theo lẽ thường, đó là một kiếm mà sau khi Sở Mộ hoàn toàn thấu hiểu mười thức đầu trong Thiên Hoang kiếm thuật rồi dung hợp nó vào làm một kiếm. Uy lực vô cùng đáng sợ.
Viêm Xà bị thương rơi xuống mặt đất, giãy dụa định đứng dậy. Sau khi Sở Mộ đánh ra một kiếm toàn thân cứng ngắc trong dây lát. Sau đó lại khôi phục tức thì, thân thể bay về phía Viêm xà, kiếm lại lần nữa chém ra.
Từng kiếm từng kiếm được đánh ra. Tuy rằng mỗi một kiếm không có vận dụng lực lượng cực hạn nhập cảnh, nhưng mà vẫn cường đại.
Chém, chém chém...
Đầu Viêm Xà này mất hết tiên cơ, lần lượt bị kiếm của Sở Mộ công kích, không có cách nào mượn lực trên không trung. Lực lượng băng phách khiến cho thân thể nó lâm vào trong cứng ngắc ngắt quãng.
Nhìn chằm chằm vào vết thương trên người Viêm xà, Sở Mộ cố gắng khống chế mỗi một kiếm đều đánh vào vết thương trên người nó, khiến cho miệng vết thương không ngừng rộng ra và sâu thêm.
Tửng thức, từng thức, Viêm Xà hoàn toàn bị Sở Mộ khống chế tiết tấu, lâm vào trong vòng công kích của Sở Mộ, không có lực phảng kháng, chỉ có thể bị động chịu đựng.
Miệng vết thương không ngừng mở rộng.
Một kiếm đánh bay Viêm xà, đánh bay lên cao. Sở Mộ đứng lại, hai chân giang ra, đứng sừng sững ở mặt đất, phảng phất như một ngọn núi lớn.
Kiếm giơ lên, cánh tay thẳng tắp, thân thể trầm ổn lại không mất đinh vẻ linh hoạt, ánh mắt vô cùng sắc bén, khóe mắt có hàn mang khiến cho không khí cơ hồ đông lại. Kiếm ngưng tụ vô số phong mang.
Trong nháy mắt, tay khẽ động, kiếm dùng tốc độ ánh sáng chém xuống, chém vào miệng vết thương trên người Viêm xà. Lực lượng đáng sợ bộc phát. Phong mang vô tận bắn ra, một kiếm này khiến cho hai miệng vết thương trên người Viêm xà nối liền. Một kiếm bị chém thành hai đoạn.
Sinh mệnh lực của Viêm Xà hết sức kinh người,mặc dù bị chém thành hai đoạn cũng không có hoàn toàn chết đi. Vẫn ở trên mặt đất giãy dụa, phát ra thanh âm quái dị.
Sau một phút đồng hồ, Viêm Xà bất động, Sở Mộ vẫn không nhúc nhích. Qua một phút đồng hồ, tia sinh cơ cuối cùng của Viêm Xà kia tiêu tán.
Viêm Xà sau khi tử vong da trở nên mềm đi, bị Sở Mộ xé rách một cách đơn giản, lấy ra nội đan của nó.
Nội đan màu vàng, có độ ấm. Trong đó có ẩn chứa rất nhiều tinh hoa của Địa Tâm Hoang Hỏa khí.
Đầu Viêm xà này là Viêm Xà trung cấp. bên trong nội đan tối thiêu cũng có tinh hoa của ba trăm đạo Địa Tâm Hoang Hỏa khí.
Mười hai đóa Địa Hỏa hoang liên, một khỏa nội đan Viêm Xà trung cấp. Thu hoạch lần này của Sở Mộ rất là phong phú.
Hắn đang suy nghĩ có cần tiếp tục thu Địa Hỏa hoang liên hay không. Hắn lưu luyến nhìn ở phía góc ao nham thạch còn có một ít Địa Hỏa hoang liên sinh trưởng, chỉ có điều vị trí tương đối sâu, độ khó khi thu thập lớn hơn.
Viêm Xà chết đi, áp lực không những không biến mất, ngược lại còn càng thêm ngưng trọng. Khiến cho Sở Mộ rùng mình, lập tức biết rõ trừ đầu Viêm Xà trung cấp kia ra. Ở đây nhất định còn có tồn tại mạnh hơn nó, có lẽ cũng là Viêm Xà, có lẽ là những vật khác.
Sở Mộ quyết định thật nhanh. Sau khi lại phục dụng một hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ xong, nhanh chóng rời khỏi Địa Tâm viêm động này.
Tốc độ cực nhanh, không bao lâu sau đã rời khỏi Địa Tâm Hoang Hỏa cốc tiến vào trong Hỏa Sơn thành.
Sở Mộ vẫn không có trở lại Thiên Hoang thần sơn như trước, mà lại thuê một gian phòng của một khách điếm tỏng thành. Bắt đầu điều tức, sau khi điều tức xong, tất cả lại trở về trạng thái đỉnh phong.
Lấy ra nội đan của Viêm xà trung cấp, sử dụng kiếm cắt nó thành mười phần. Thu hồi chín phần, phục dụng một phần, sau đó vận dụng Thiên Hoang kiếm khí, rèn luyện kiếm khí.
Băng Phách hàn sương công cũng không phát động. Bởi vậy lực lượng băng phách lặng lẽ ở trong đan điền, không bị ảnh hưởng một chút nào.
Thiên Hoang kiếm khí của Cửu Chuyển cảnh lục chuyển nhanh chóng trở nên tinh thuần, sau khi đạt tới cực hạn, viên nội đan Viêm Xà kia còn chưa tiêu hao hết.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vinh Khô Hoa Niên
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Cách Một Khoảng Sân
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Tạm thời đặt ở một bên, Sở Mộ lấy ra Chân Hoang đan hạ phẩm phục dụng. Sau khi hâp thu lực lượng đan dược, tu vi kiếm khí của hắn lập tức đột phá tới thất chuyển.
Bị lực lượng băng hàn công kích, đầu Viêm xà có một tầng sương trắng bao phủ, nhưng mà dưới nhiệt độ thân thể của Viêm Xà, tầng sương trắng này nhanh chóng tan rã, bốc hơi không còn một mảnh.
Toàn lực bộc phát, Phi Hồng Huyễn Không ngũ liên trảm xuất kích, năm đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện ở quanh thân Viêm xà. Cơ hồ cùng lúc đánh ra năm kiếm, từ các góc độ khác nhau, đánh trúng thân thể Viêm xà. Lực lượng băng hàn xâm nhập, khiến cho động tác của Viêm xà chậm lại.
Năm đạo thân ảnh biến mất, trọng điệp vào làm một đạo. Thân ảnh Sở Mộ lại một lần nữa xuất hiện, thân thể kéo ra, trọng tâm trầm xuống, tay phải cầm kiếm kéo về phía sau, tay trái chỉ về phía trước, phảng phất như là một trường cung kéo căng. Kiếm kia giống như một mũi tên vậy.
Tư thế này giống như từ cổ chí kim, khí thế quanh thân Sở Mộ trở nên ngưng trọng, cứng lại, tựa như núi lắng đọng. Lại có ngàn vạn phong mang quấn quanh, cả người phảng phất như hóa thành một thanh lợi kiếm tuyệt thế, thu nạp hết thảy phong mang bốn phía.
Không có kiếm ý, thế nhưng lại có một loại kiếm áp giống như kiếm ý, phong mang sắc bén.
Kiếm áp đáng sợ xé rách không trung hàng lâm, bắn vào trên người Viêm Xà, làm cho thân thể Viêm Xà dừng lại một chút.
Loại khí thế này, loại phong mang này chắc chắn là từ một kiếm kinh thiên động địa. Khiến cho Viêm Xà cho dù không có trí tuệ nhưng cũng cả nhận được mối uy hiêp tới tính mạng của nó.
Chân phải dùng sức chấn động, lực lượng đáng sợ bộc phát. Onah một tiếng, mặt đất dưới chân rạn nứt. Trong bụi đất tung bay, cả người Sở Mộ xông về phía trước. Phảng phất như viên đạn ra khỏi nòng súng, thân và kiếm dung hợp vào làm một thể, một kiếm đâm ra. Tất cả lực lượng đều ở bên trong.
Thiên Hoang kiếm khí, Chấn Sơn kính, tinh thần ý niệm, lực lượng băng phách, thậm chí kể cả lực lượng mạnh mẽ của thân thể khiến cho toàn thân và kiếm biến thành màu trắng bạc. Lưu lại một đường thẳng tắp màu trắng trong không trung, lạnh thấu xương.
Đinh một tiếng, kiếm tiên mang theo phong mang sắc bén xuyên qua thân thể Viêm Xà, lực lượng đáng sợ toàn bộ rót vào trong thân thể nó rồi bộc phát.
Oanh một tiếng, Viêm xà trực tiếp bạo tạc, thân thể cũng xuất hiện một cái động.
Chỉ bằng một kiếm này lập tức khiến cho Viêm Xà bị thương.
Một kiếm này không thể so sánh theo lẽ thường, đó là một kiếm mà sau khi Sở Mộ hoàn toàn thấu hiểu mười thức đầu trong Thiên Hoang kiếm thuật rồi dung hợp nó vào làm một kiếm. Uy lực vô cùng đáng sợ.
Viêm Xà bị thương rơi xuống mặt đất, giãy dụa định đứng dậy. Sau khi Sở Mộ đánh ra một kiếm toàn thân cứng ngắc trong dây lát. Sau đó lại khôi phục tức thì, thân thể bay về phía Viêm xà, kiếm lại lần nữa chém ra.
Từng kiếm từng kiếm được đánh ra. Tuy rằng mỗi một kiếm không có vận dụng lực lượng cực hạn nhập cảnh, nhưng mà vẫn cường đại.
Chém, chém chém...
Đầu Viêm Xà này mất hết tiên cơ, lần lượt bị kiếm của Sở Mộ công kích, không có cách nào mượn lực trên không trung. Lực lượng băng phách khiến cho thân thể nó lâm vào trong cứng ngắc ngắt quãng.
Nhìn chằm chằm vào vết thương trên người Viêm xà, Sở Mộ cố gắng khống chế mỗi một kiếm đều đánh vào vết thương trên người nó, khiến cho miệng vết thương không ngừng rộng ra và sâu thêm.
Tửng thức, từng thức, Viêm Xà hoàn toàn bị Sở Mộ khống chế tiết tấu, lâm vào trong vòng công kích của Sở Mộ, không có lực phảng kháng, chỉ có thể bị động chịu đựng.
Miệng vết thương không ngừng mở rộng.
Một kiếm đánh bay Viêm xà, đánh bay lên cao. Sở Mộ đứng lại, hai chân giang ra, đứng sừng sững ở mặt đất, phảng phất như một ngọn núi lớn.
Kiếm giơ lên, cánh tay thẳng tắp, thân thể trầm ổn lại không mất đinh vẻ linh hoạt, ánh mắt vô cùng sắc bén, khóe mắt có hàn mang khiến cho không khí cơ hồ đông lại. Kiếm ngưng tụ vô số phong mang.
Trong nháy mắt, tay khẽ động, kiếm dùng tốc độ ánh sáng chém xuống, chém vào miệng vết thương trên người Viêm xà. Lực lượng đáng sợ bộc phát. Phong mang vô tận bắn ra, một kiếm này khiến cho hai miệng vết thương trên người Viêm xà nối liền. Một kiếm bị chém thành hai đoạn.
Sinh mệnh lực của Viêm Xà hết sức kinh người,mặc dù bị chém thành hai đoạn cũng không có hoàn toàn chết đi. Vẫn ở trên mặt đất giãy dụa, phát ra thanh âm quái dị.
Sau một phút đồng hồ, Viêm Xà bất động, Sở Mộ vẫn không nhúc nhích. Qua một phút đồng hồ, tia sinh cơ cuối cùng của Viêm Xà kia tiêu tán.
Viêm Xà sau khi tử vong da trở nên mềm đi, bị Sở Mộ xé rách một cách đơn giản, lấy ra nội đan của nó.
Nội đan màu vàng, có độ ấm. Trong đó có ẩn chứa rất nhiều tinh hoa của Địa Tâm Hoang Hỏa khí.
Đầu Viêm xà này là Viêm Xà trung cấp. bên trong nội đan tối thiêu cũng có tinh hoa của ba trăm đạo Địa Tâm Hoang Hỏa khí.
Mười hai đóa Địa Hỏa hoang liên, một khỏa nội đan Viêm Xà trung cấp. Thu hoạch lần này của Sở Mộ rất là phong phú.
Hắn đang suy nghĩ có cần tiếp tục thu Địa Hỏa hoang liên hay không. Hắn lưu luyến nhìn ở phía góc ao nham thạch còn có một ít Địa Hỏa hoang liên sinh trưởng, chỉ có điều vị trí tương đối sâu, độ khó khi thu thập lớn hơn.
Viêm Xà chết đi, áp lực không những không biến mất, ngược lại còn càng thêm ngưng trọng. Khiến cho Sở Mộ rùng mình, lập tức biết rõ trừ đầu Viêm Xà trung cấp kia ra. Ở đây nhất định còn có tồn tại mạnh hơn nó, có lẽ cũng là Viêm Xà, có lẽ là những vật khác.
Sở Mộ quyết định thật nhanh. Sau khi lại phục dụng một hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ xong, nhanh chóng rời khỏi Địa Tâm viêm động này.
Tốc độ cực nhanh, không bao lâu sau đã rời khỏi Địa Tâm Hoang Hỏa cốc tiến vào trong Hỏa Sơn thành.
Sở Mộ vẫn không có trở lại Thiên Hoang thần sơn như trước, mà lại thuê một gian phòng của một khách điếm tỏng thành. Bắt đầu điều tức, sau khi điều tức xong, tất cả lại trở về trạng thái đỉnh phong.
Lấy ra nội đan của Viêm xà trung cấp, sử dụng kiếm cắt nó thành mười phần. Thu hồi chín phần, phục dụng một phần, sau đó vận dụng Thiên Hoang kiếm khí, rèn luyện kiếm khí.
Băng Phách hàn sương công cũng không phát động. Bởi vậy lực lượng băng phách lặng lẽ ở trong đan điền, không bị ảnh hưởng một chút nào.
Thiên Hoang kiếm khí của Cửu Chuyển cảnh lục chuyển nhanh chóng trở nên tinh thuần, sau khi đạt tới cực hạn, viên nội đan Viêm Xà kia còn chưa tiêu hao hết.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vinh Khô Hoa Niên
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Cách Một Khoảng Sân
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Tạm thời đặt ở một bên, Sở Mộ lấy ra Chân Hoang đan hạ phẩm phục dụng. Sau khi hâp thu lực lượng đan dược, tu vi kiếm khí của hắn lập tức đột phá tới thất chuyển.