Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai bên so sánh như bầy sói hung ác và đám dê con nhỏ bé. Dê nhỏ có thể giữ mạng đã là giỏi, sao dám đánh nhau với sói dữ, đó là mơ tưởng viễn vông.

Cộng thêm thực lực hai bên đối lập rõ ràng, mười mấy môn đồn này tu vi cao nhất chỉ là Luyện Khí cảnh nhất, nhị giai. Đám ác bá này tu vi cao nhất là Luyện Khí cảnh thất giai, dù cùng đẳng cấp thì môn đồ không đánh lại ác bá.

Sở Mộ, Sở Vương Đạo thấy rõ cảnh đó. Sở Vương Đạo rất tức giận, rất bất mãn môn đồ của kiếm quán quá nhát gan. Sở Vương Đạo còn nhỏ tuổi, không có nhiều trải đời nên mới tức giận là lẽ đương nhiên. Sở Mộ thì khác, hắn dày dạn kinh nghiệm liếc sơ đã nhìn ra tình huống hai bên, biết đây mới là phản ứng bình thường nhất.

Sở Mộ bất đắc dĩ thầm nghĩ:

- Kiếm quán to lớn không lâu trước có hàng trăm môn đồ hiện giờ chỉ còn lại mười mấy người.

Hết cách, bị các loại uy hiếp ép buộc, mười mấy môn đồ này kiên trì không rời đi đã rất tình nghĩa. Nhưng cứ tiếp tục thế này e rằng tập thể đi hết, kiếm quán cũng khó thể kinh doanh tiếp.

Sở Mộ phải ra tay, dù là vì thân phận quán chủ hay vì lo cho việc trọng tu của mình.



Sở Mộ bước ra một bước nhanh như làn gió xuất hiện trước mặt mười mấy ác bá, vững vàng như núi cao, phong phạm của tông sư.

Tốc độ của Sở Mộ cực nhanh, chớp mắt xuất hiện làm mười mấy ác bá giật nảy mình nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.

- Sở quán chủ đã đến thì dễ tính, nghe nói kiếm pháp của Sở Môn kiếm quán các ngươi xuất sắc cực kỳ tinh diệu nên đặc biệt đến xin dạy. Bây giờ xem ra chưa biết kiếm pháp tốt hay xấu nhưng người luyện kiếm không được tốt, lá gan quá nhỏ.

- Đúng rồi, gan bé như vậy còn luyện kiếm làm gì, mau cuốn gói về nhà trồng ruộng đi. Kiếm quán này không cần mở nữa, chẳng bằng bán đi, không cần lo cho kiếm quán nữa.

Đám ác bá biết quán chủ Sở Môn kiếm quán có tu vi Luyện Khí thập nhị giai, cao hơn xa bọn họ nhưng không dám quá càn rỡ, nhưng vì có núi dựa lớn nên bọn họ nói chuyện không kiêng dè.

- Trở lại nói cho cố chủ của các ngươi biết, muốn mua kiếm quán thì tự mình đến bàn với ta.

Sở Mộ bình tĩnh nói:

- Còn các ngươi, nếu lần sau bước vào Sở Môn kiếm quán nửa bước sẽ như kiếm này!

Sở Mộ dứt lời tay trái nhìn như chậm rãi chộp, chớp mắt bắt lấy trường kiếm của một ác bá, ngón trỏ tay phải búng nhẹ kiếm bén.

Đinh!

Kiếm bén rung lên, các khe nứt rạn lan tràn toàn thân kiếm, giây sau kiếm cứng thành đống mảnh vụn cỡ móng tay cái.



Mười mấy môn đồ của kiếm quán giật mình nhìn cảnh này, mắt sảng rực khó tin. Sở Vương Đạo xoe tròn mắt rất là ngạc nhiên. Mười mấy ác bá run cầm cập.

Mặc dù kiếm bén kia không phải bảo khí nhưng cũng là tinh phẩm trong phàm khí, Quy Nguyên cảnh tam giai dốc hết sức tối đa chỉ bẻ gãy nó chứ không thể làm nát vụn thành trăm khối kích cỡ đều nhau. Đối phương chỉ có tu vi cực hạn Luyện Khí, búng tay một cái là xong, cách biệt không thể đo lường.

Hành động, lời nói của đối phương không đùa chút nào, mười mấy ác bá tin nếu bọn họ còn tái phạm tuyệt đối sẽ bị giết.

Tuy bọn họ giết người phóng hỏa không chuyện ác nào không làm nhưng rất quý mạng sống của mình, thế là cả đám chạy nhanh ra khỏi kiếm quán.

Hoa thành rất lớn, có hơn tám vạn nhân khẩu, đại khái từ đông tây nam bắc chia ra năm khu vực lớn, trong mỗi khu vực chia ra càng tỉ mỉ. Vì dễ quản lý mỗi khu vực chia ra mười khu.

Khu vực giữa thành lớn nhất, phồn hoa nhất, cường thịnh nhất, đông tây nam bắc thực lực tổng thể sàn sàn như nhau. Trong cùng một khu vực thực lực, mức độ phồn hoa của mười phân khu khác nhau. Sở Môn kiếm quán ở khu thứ tám thành đông, đẳng cấp không cao không thấp trong mười khu.

Nhân khẩu khu thứ tám thành đông hơn mười vạn người, có hơn trăm chỗ tu luyện dân gian, có lớn có nhỏ, Sở Môn kiếm quán chỉ nằm trong số đó. Theo ký ức của Sở Vương Đình thì thời kỳ Sở Môn kiếm quán phồn thịnh nhất thậm chí có thể xếp vào mười hạng đầu chỗ tu luyện dân gian ở khu thứ tám thành đông.

Trong trăm chỗ tu luyện dân gian có hai mươi mấy nhà thuộc về thế lực nào đó, còn lại toàn là cá nhân. Sở Môn kiếm quán là chỗ tu luyện dân gian cá nhân được xếp mười hạng đầu đúng là kỳ tích. Nhưng kỳ tích này không kéo dài vài năm, phụ thân của Sở Vương Đình bỏ mạng trong quyết đấu, Sở Môn kiếm quán dần xuống dốc, từng năm tồi tệ hơn.

Mới hai năm ngắn ngủi, Sở Môn kiếm quán từ có hàng ngàn môn đồ lưu lạc đến chỉ miễn cưỡng giữ trăm môn đồ, hiện giờ bị bên ngoài chèn ép còn lại mười mấy người. Tình huống này không chỉ mình Sở Môn kiếm quán có, thật ra chỗ tu luyện dân gian cá nhân trong khu thứ tám đều bị chèn ép.

Lý do rất đơn giản, có võ quán tên Thiên La trong khu một định khuếch trương, nhưng chỗ tu luyện khu giữa thành không có chỗ tu luyện cá nhân nào, dù có cũng sẽ bị võ quán, võ viện thuộc về thế lực nuốt mất. Muốn phát triển thêm một bước thì phải khuếch trương ra ngoài.



Cách phát triển khuếch trương là thành lập phân bộ ở khu vực khác, dùng giá thấp mau chỗ tu luyện cá nhân, đóng cửa nó, nếu không chịu thì dùng các thủ đoạn xấu xa chèn ép.

Trong khu thứ tám có bảy mươi mấy chỗ tu luyện tính chất cá nhân, đến bây giờ đều bị Thiên La võ quán thu mua với giá rẻ, đều bị đóng cửa. Các môn đồ trong võ quán đương nhiên bị Thiên La võ quán tiếp nhận, chỉ còn Sở Môn kiếm quán rất cứng đầu luôn không chịu đồng ý. Nên thế lực kia thuê thế lực ác bá trong khu thứ tám không ngừng quấy rối chèn ép, muốn dùng thủ đoạn này hại Sở Môn kiếm quán mất hết môn đồ.

Không còn môn đồ thì kiếm quán khó thể tiếp tục.

Sở Mộ biết rõ quá trình nên hắn không xuống tay giết mười mấy ác bá, hắn không mềm lòng gì chỉ vì tình huống hiện tại không cho phép hắn làm như vậy.

Khu thành đông có một bang phái ác bá rất lớn tên là Hùng Lang bang, gần như thâu tóm hết thế lực ngầm trong khu thành đông, biến thành chi nhánh của nó. Thế lực ác bá ở khu thứ tám là chi nhánh của Hùng Lang bang.

Nghe nói Hùng Lang bang có cường giả Thánh cấp Vạn Cổ cảnh tọa trấn, nếu là Sở Mộ ngày xưa thì Thánh cấp như con kiến, nhưng hiện giờ hắn tuyệt đối không đánh lại người ta. Đừng nói Vạn Cổ cảnh, Niết Bàn cảnh dư sức xử hắn.

Hết cách, tuy Sở Mộ cô đọng ra căn nguyên kiếm đạo, cảnh giới rất cao siêu, nhưng tất cả thứ hắn có như kiếm pháp, công pháp tự sáng tạo đều phải tu lại mới tu luyện lại được, tức là hắn chưa tu lại thì chỉ có thể dùng công pháp, kiếm pháp thân thể này nắm giữ đối phó kẻ địch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK