Kiếm quang đến gần, Sở Mộ tính xong thời gian chợt nhảy lên vững vàng đạp trên kiếm quang, rời khỏi mặt đất bay lên cao, ngự kiếm lượn giữa không trung.
Trường không ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn, tự tại tiêu dao...
Cảm giác sung sướng khó tả dâng lên trong lòng, từ tận linh hồn Sở Mộ. Bay như chim, tựa chim ó xoay quanh lượn vòng phía chân trời, thỏa thích tùy ý.
Lúc ở Cổ Kiếm đại lục, Thiên Hoang giới Sở Mộ có thể ngự không phi hành nhưng ở thế giới thái cổ vì quy tắc khác nhau khiến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, Thần Ngưng cảnh không thể ngự không bay đi. Khi nào đột phá đến cấp vương mới được, tốc độ bay cũng bị hạn chế nhiều.
Cường giả cấp vương bình thường tốc độ bay chỉ có thể vượt qua vận tốc thanh âm, người lợi hại có thể hơn sóng âm thanh gấp mấy lần, hoặc gấp mười lần.
Bay lượn chân trời, ngự không phi hành, cảm giác rời khỏi mặt đất trói buộc đã lâu không gặp.
Sở Mộ cứ ngỡ phải chờ khi thành tựu Kiếm Vương mới có thể ngự không phi hành nữa, bất ngờ là thuật ngự kiếm giúp hắn hoàn thành ước mong trước tiên.
Thuật ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn không bị trói buộc.
Kiếm bí độc môn của Phi Thiên các, thuật ngự kiếm không chỉ cho Kiếm Giả dưới cấp vương có thể ngự kiếm phi hành, hơn nữa bay gấp năm lần bình thường, hơn năm mươi phần trăm.
Đương nhiên khi nào thăng cấp Kiếm Vương thì ưu điểm này mới thể hiện rõ ra, vì khi nào thành tựu Kiếm Vương thì cơ thể mới ngự không phi hành, mới so sánh với tốc độ khi thi triển thuật ngự kiếm. Như bây giờ không có thuật ngự kiếm thì dù Sở Mộ nhờ vào lực lượng phong chi áo nghĩa chỉ có thể trượt đi trong cự ly ngắn chứ không phải bay.
Bay một lát sau Sở Mộ đã nghiền rồi, hắn tạm dừng giữ không trung, dưới chân đạp một luồng sáng vàng nhấp nháy liên hồi.
Sở Mộ đáp xuống, kiếm quang rời khỏi lòng bàn chân xoay vòng giữa không trung, tự động cắm vào vỏ kiếm.
Sở Mộ nhẹ như lông hồng rơi xuống, như thần tiên, đẹp không sao tả xiết.
Sở Mộ chượt nảy ý nghĩ kỳ lạ:
- Không biết có thể dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ không?
Có được không?
Sở Mộ không biết, hắn chưa từng nghe qua. Có thể chắc chắn một điều rằng dù làm được thì bây giờ Sở Mộ không thể thực hiện, dung hợp hai loại lực lượng áo nghĩa ứng dụng trong thuật ngự kiếm mà còn khó khăn, mơ về việc dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ thì quá xa vừoi.
Sở Mộ đang suy nghĩ nên trở về Trùng Thiên viện hay tiếp tục tu luyện thì chợt một khí thế sắc bén từ xa tỏa định hắn.
Có tiếng quát lạnh từ xa vọng lại:
- Thì ra ngươi ở đây, làm ta tìm thật lâu. Hãy đỡ một kiếm của ta!
Chữ thứ nhất cách còn xa, chữ cuối thì như vang bên tai.
Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng đáng sợ tỏa định, lực lượng hắc ám khủng khiếp ăn mòn bầu trời, chớp mắt khuếch tán phủ lên phạm vi lớn, như bóng đêm buông xuống.
Trong hắc ám có thần thông tuyệt thế luồng kiếm quang đen khủng khiếp từ trên trời giáng xuống chém vào Sở Mộ không chút nương tình.
Âm trầm lạnh lẽo, mũi nhọn sắc bén.
Tuy đối phương đã ra tiếng nhắc nhở nhưng chiêu kiếm kỹ này không nương tình, muốn giết Sở Mộ ngay.
Nơi này không phải Bách Chiến đài, không có năng lượng phòng hộ, nếu bị chém trúng chỉ có thể dựa vào áo giáp giấu trong áo và thực lực bản thân ngăn cản.
Sở Mộ suy đoán qua khí thế thì đây là chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, uy lực mạnh hơn kiếm kỹ tứ phẩm bình thường vài lần, bảo y trên người hắn không thể ngăn cản.
Kiếm quang màu đen lặng lẽ không tiếng động, lực lượng nội liễm trong đó càng đáng sợ hơn, tốc độ siêu nhanh. Trong bóng đêm có áp lực khủng khiếp từ bốn phương tám hướng đè ép Sở Mộ.
Sở Mộ không biết người đột nhiên công kích là ai, hắn chỉ biết rằng mình phải phản kích.
Sở Mộ ngước đầu lên, ánh mắt sắc bén xé rách hắc ám. Áo nghĩa dâng lên, kiếm ý tuôn trào, Vô Hồi kiếm rút khỏi vỏ, lực lượng mạnh mẽ hùng dũng ngưng tụ một kiếm chém lên trời.
Trong phút chốc có một luồng sáng màu ám kim như vàng trăng khuyết từ mặt đất dâng lên lao thẳng lên trời. Trăng khuyết ám kim bén nhọn, tốc độ nhanh kinh người, cực kỳ cuồng bạo đụng tan mây mù dày đặc.
Kiếm kỹ tứ phẩm: Phá Vân Kiến Thanh Thiên!
Uy lực của chiêu kiếm kỹ này siêu mạnh, kiếm kỹ đơn thể công sát cực độ.
Trong khoảnh khắc trăng khuyết màu ám kim vọt lên cao va chạm với kiếm quang màu đen từ trên trời rơi xuống, bộc phát ra uy năng kinh người nổ tung bốn phương tám hướng.
Sóng xung kích khủng bố làm mặt đất nát vụn, Sở Mộ thừa dịp thi triển thân pháp bay nhanh rời đi. Bóng đêm trên trời bị năng lượng đáng sợ phá hủy lại lộ bầu trời xanh.
Ngay sau đó một luồng kiếm quang từ trên trời giáng xuống cách trước mắt Sở Mộ trăm thước. Kiếm quang biến mất, một người xuất hiện. Đó là nam nhân mặc trường bào màu đen, mặt lạnh lùng, đôi mắt âm u. Nơi nam nhân đứng tia sáng như bị hút đi, không gian u tối. Nam nhân như vùi mình trong hắc ám, ngăn cách với thế giới ngoài người.
Sở Mộ nhíu mày hỏi:
- Ngươi là ai?
Hắn chưa từng gặp người này.
Kiếm Giả thanh niên áo đen lạnh lùng nói:
- Liễu Dạ.
Đáy mắt Sở Mộ lóe tia hiểu ra, thì ra người này là Liễu Dạ, đệ tử xếp hạng hai trong Phi Thiên viện, đứng sau thủ tịch.
Xem ra Liễu Dạ sở trường nhất là ám chi áo nghĩa.
Mới rồi khiến trời xanh biến ban đêm, chiêu kiếm kỹ giáng kiếm quang đen xuống biểu hiện là kiếm kỹ tứ phẩm chủ yếu lấy ám chi áo nghĩa.
Uy năng của ám chi áo nghĩa mạnh hơn áo nghĩa bình thường gấp một, hai lần, ngang hàng với quang chi áo nghĩa. Kiếm kỹ chủ yếu là ám chi áo nghĩa thì uy lực cũng mạnh hơn kiếm kỹ áo nghĩa bình thường một chút.
Quang Toàn Lôi Viêm Ba của Chung Mộc Thần nếu sửa thành phần chủ yếu là quang chi áo nghĩa, ba loại áo nghĩa khác là phụ thì uy lực kiếm kỹ sẽ tăng lên hai, ba phần.
Từ điểm này là biết ngộ tính của Chung Mộc Thần không bằng Liễu Dạ.
Liễu Dạ không giải thích nhiều, lại ra kiếm:
- Đỡ kiếm!
Tiếng xé gió kinh người vang lên, Liễu Dạ vung kiếm, vô số kiếm quang màu đen như mưa to đổ xuống, rậm rạp, lại là một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm.
Quá nhanh! Sở Mộ thi triển Bất Động Như Sơn phòng ngự mặc cho kiếm quang đen rậm rạp oanh kích, hắn lù lù bất động không bị phá.
Liễu Dạ giật mình kêu lên:
- Kiếm kỹ phòng ngự mạnh quá!
Liễu Dạ mặc niệm khẩu quyết, tay trái vạch kiếm chỉ thi triển ra thuật ngự kiếm. Tay phải Liễu Dạ xuất hiện một thanh kiếm khí, gã dùng kiếm kỹ tam phẩm phối hợp với thuật ngự kiếm công kích Sở Mộ.
Trường không ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn, tự tại tiêu dao...
Cảm giác sung sướng khó tả dâng lên trong lòng, từ tận linh hồn Sở Mộ. Bay như chim, tựa chim ó xoay quanh lượn vòng phía chân trời, thỏa thích tùy ý.
Lúc ở Cổ Kiếm đại lục, Thiên Hoang giới Sở Mộ có thể ngự không phi hành nhưng ở thế giới thái cổ vì quy tắc khác nhau khiến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, Thần Ngưng cảnh không thể ngự không bay đi. Khi nào đột phá đến cấp vương mới được, tốc độ bay cũng bị hạn chế nhiều.
Cường giả cấp vương bình thường tốc độ bay chỉ có thể vượt qua vận tốc thanh âm, người lợi hại có thể hơn sóng âm thanh gấp mấy lần, hoặc gấp mười lần.
Bay lượn chân trời, ngự không phi hành, cảm giác rời khỏi mặt đất trói buộc đã lâu không gặp.
Sở Mộ cứ ngỡ phải chờ khi thành tựu Kiếm Vương mới có thể ngự không phi hành nữa, bất ngờ là thuật ngự kiếm giúp hắn hoàn thành ước mong trước tiên.
Thuật ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn không bị trói buộc.
Kiếm bí độc môn của Phi Thiên các, thuật ngự kiếm không chỉ cho Kiếm Giả dưới cấp vương có thể ngự kiếm phi hành, hơn nữa bay gấp năm lần bình thường, hơn năm mươi phần trăm.
Đương nhiên khi nào thăng cấp Kiếm Vương thì ưu điểm này mới thể hiện rõ ra, vì khi nào thành tựu Kiếm Vương thì cơ thể mới ngự không phi hành, mới so sánh với tốc độ khi thi triển thuật ngự kiếm. Như bây giờ không có thuật ngự kiếm thì dù Sở Mộ nhờ vào lực lượng phong chi áo nghĩa chỉ có thể trượt đi trong cự ly ngắn chứ không phải bay.
Bay một lát sau Sở Mộ đã nghiền rồi, hắn tạm dừng giữ không trung, dưới chân đạp một luồng sáng vàng nhấp nháy liên hồi.
Sở Mộ đáp xuống, kiếm quang rời khỏi lòng bàn chân xoay vòng giữa không trung, tự động cắm vào vỏ kiếm.
Sở Mộ nhẹ như lông hồng rơi xuống, như thần tiên, đẹp không sao tả xiết.
Sở Mộ chượt nảy ý nghĩ kỳ lạ:
- Không biết có thể dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ không?
Có được không?
Sở Mộ không biết, hắn chưa từng nghe qua. Có thể chắc chắn một điều rằng dù làm được thì bây giờ Sở Mộ không thể thực hiện, dung hợp hai loại lực lượng áo nghĩa ứng dụng trong thuật ngự kiếm mà còn khó khăn, mơ về việc dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ thì quá xa vừoi.
Sở Mộ đang suy nghĩ nên trở về Trùng Thiên viện hay tiếp tục tu luyện thì chợt một khí thế sắc bén từ xa tỏa định hắn.
Có tiếng quát lạnh từ xa vọng lại:
- Thì ra ngươi ở đây, làm ta tìm thật lâu. Hãy đỡ một kiếm của ta!
Chữ thứ nhất cách còn xa, chữ cuối thì như vang bên tai.
Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng đáng sợ tỏa định, lực lượng hắc ám khủng khiếp ăn mòn bầu trời, chớp mắt khuếch tán phủ lên phạm vi lớn, như bóng đêm buông xuống.
Trong hắc ám có thần thông tuyệt thế luồng kiếm quang đen khủng khiếp từ trên trời giáng xuống chém vào Sở Mộ không chút nương tình.
Âm trầm lạnh lẽo, mũi nhọn sắc bén.
Tuy đối phương đã ra tiếng nhắc nhở nhưng chiêu kiếm kỹ này không nương tình, muốn giết Sở Mộ ngay.
Nơi này không phải Bách Chiến đài, không có năng lượng phòng hộ, nếu bị chém trúng chỉ có thể dựa vào áo giáp giấu trong áo và thực lực bản thân ngăn cản.
Sở Mộ suy đoán qua khí thế thì đây là chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, uy lực mạnh hơn kiếm kỹ tứ phẩm bình thường vài lần, bảo y trên người hắn không thể ngăn cản.
Kiếm quang màu đen lặng lẽ không tiếng động, lực lượng nội liễm trong đó càng đáng sợ hơn, tốc độ siêu nhanh. Trong bóng đêm có áp lực khủng khiếp từ bốn phương tám hướng đè ép Sở Mộ.
Sở Mộ không biết người đột nhiên công kích là ai, hắn chỉ biết rằng mình phải phản kích.
Sở Mộ ngước đầu lên, ánh mắt sắc bén xé rách hắc ám. Áo nghĩa dâng lên, kiếm ý tuôn trào, Vô Hồi kiếm rút khỏi vỏ, lực lượng mạnh mẽ hùng dũng ngưng tụ một kiếm chém lên trời.
Trong phút chốc có một luồng sáng màu ám kim như vàng trăng khuyết từ mặt đất dâng lên lao thẳng lên trời. Trăng khuyết ám kim bén nhọn, tốc độ nhanh kinh người, cực kỳ cuồng bạo đụng tan mây mù dày đặc.
Kiếm kỹ tứ phẩm: Phá Vân Kiến Thanh Thiên!
Uy lực của chiêu kiếm kỹ này siêu mạnh, kiếm kỹ đơn thể công sát cực độ.
Trong khoảnh khắc trăng khuyết màu ám kim vọt lên cao va chạm với kiếm quang màu đen từ trên trời rơi xuống, bộc phát ra uy năng kinh người nổ tung bốn phương tám hướng.
Sóng xung kích khủng bố làm mặt đất nát vụn, Sở Mộ thừa dịp thi triển thân pháp bay nhanh rời đi. Bóng đêm trên trời bị năng lượng đáng sợ phá hủy lại lộ bầu trời xanh.
Ngay sau đó một luồng kiếm quang từ trên trời giáng xuống cách trước mắt Sở Mộ trăm thước. Kiếm quang biến mất, một người xuất hiện. Đó là nam nhân mặc trường bào màu đen, mặt lạnh lùng, đôi mắt âm u. Nơi nam nhân đứng tia sáng như bị hút đi, không gian u tối. Nam nhân như vùi mình trong hắc ám, ngăn cách với thế giới ngoài người.
Sở Mộ nhíu mày hỏi:
- Ngươi là ai?
Hắn chưa từng gặp người này.
Kiếm Giả thanh niên áo đen lạnh lùng nói:
- Liễu Dạ.
Đáy mắt Sở Mộ lóe tia hiểu ra, thì ra người này là Liễu Dạ, đệ tử xếp hạng hai trong Phi Thiên viện, đứng sau thủ tịch.
Xem ra Liễu Dạ sở trường nhất là ám chi áo nghĩa.
Mới rồi khiến trời xanh biến ban đêm, chiêu kiếm kỹ giáng kiếm quang đen xuống biểu hiện là kiếm kỹ tứ phẩm chủ yếu lấy ám chi áo nghĩa.
Uy năng của ám chi áo nghĩa mạnh hơn áo nghĩa bình thường gấp một, hai lần, ngang hàng với quang chi áo nghĩa. Kiếm kỹ chủ yếu là ám chi áo nghĩa thì uy lực cũng mạnh hơn kiếm kỹ áo nghĩa bình thường một chút.
Quang Toàn Lôi Viêm Ba của Chung Mộc Thần nếu sửa thành phần chủ yếu là quang chi áo nghĩa, ba loại áo nghĩa khác là phụ thì uy lực kiếm kỹ sẽ tăng lên hai, ba phần.
Từ điểm này là biết ngộ tính của Chung Mộc Thần không bằng Liễu Dạ.
Liễu Dạ không giải thích nhiều, lại ra kiếm:
- Đỡ kiếm!
Tiếng xé gió kinh người vang lên, Liễu Dạ vung kiếm, vô số kiếm quang màu đen như mưa to đổ xuống, rậm rạp, lại là một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm.
Quá nhanh! Sở Mộ thi triển Bất Động Như Sơn phòng ngự mặc cho kiếm quang đen rậm rạp oanh kích, hắn lù lù bất động không bị phá.
Liễu Dạ giật mình kêu lên:
- Kiếm kỹ phòng ngự mạnh quá!
Liễu Dạ mặc niệm khẩu quyết, tay trái vạch kiếm chỉ thi triển ra thuật ngự kiếm. Tay phải Liễu Dạ xuất hiện một thanh kiếm khí, gã dùng kiếm kỹ tam phẩm phối hợp với thuật ngự kiếm công kích Sở Mộ.