Dù là thi triển Phi Tiên lực tràng hay Loạn Không lực tràng, thi triển kiếm pháp Phi Tiên, Phi Tiên Chi Vũ hay kiếm pháp Loạn Không, Loạn Không Bộ đều hao phí lực lượng nhiều.
Chiến đấu kịch liệt một phen, tuy họ nắm giữ lực lượng của bản thân cực kỳ cao sâu nhưng các loại kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp, lực tràng tiêu hao nhiều lực lượng, không cách nào chống đỡ quá lâu.
Tần Ngạo Tiên đánh tan Phi Tiên lực tràng, lơ lửng giữa không trung phát ra hơi thở mát lạnh, áo trắng bay bay tựa tiên nữ giáng trần, môi hé mở thốt ra lời lạnh lùng khiến người mọi người giật mình:
- Cổ sư huynh, sư muội tự sáng tạo một chiêu tuyệt học, xin chỉ giáo cho.
Tự sáng tạo tuyệt học!
Tuyệt học chia ba bậc, tuyệt học bình thường cấp thấp nhất cũng không thua gì kiếm pháp thiên cấp.
Tự sáng tạo tuyệt học khó không thua gì tự sáng tạo kiếm pháp thiên cấp. Tự sáng tạo kiếm pháp vốn đã không dễ, cần hiểu biết sâu sắc đặc biệt về kiếm pháp, tu luyện nhiều loại kiếm pháp, có kiến thức rộng về kiếm pháp.
Đến đẳng cấp hiện tại của họ không khó tự sáng tạo kiếm pháp hoàng cấp, thậm chí huyền cấp. Sáng tạo kiếm pháp địa cấp cần một thời gian dài, chưa chắc thành công, còn tự sáng tạo kiếm pháp thiên cấp chỉ là mơ.
Trong khi dám thiên tài yêu nghiệt cảm thấy đó là mơ thì Tần Ngạo Tiên làm được, mọi người cảm thấy nàng sẽ không nói dối trong chuyện này.
Cổ Loạn Không nói:
- Tần sư muội ra tay đi.
Cổ Loạn Không thu về Loạn Không lực tràng, vẻ mặt tò mò.
- Tuyệt học này tên là Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm.
Không biết sao giọng Tần Ngạo Tiên càng mát lạnh xuất trần hơn:
- Từ lúc sáng tạo tới nay lần đầu tiên thi triển, Cổ sư huynh hãy cẩn thận.
Tần Ngạo Tiên dứt lời, người nàng nhẹ nhàng từ từ dâng lên mãi cho đến cao tít, áo trắng bay bay, Phi Tiên kiếm trong tay từ từ giơ lên, hơi thở liên tục tăng cao càng xuất trần hơn, trong xuất trần có vô tận phong mang diễn sinh, uấn nhưỡng mãnh liệt hơn.
Gió thổi mây cuốn, thiên địa biến đổi.
Ánh mắt mọi người bất giác bị Tần Ngạo Tiên hấp dẫn, bị Phi Tiên kiếm giơ cao hút hồn. Phi Tiên kiếm sinh ra các sợi ánh sáng trắng chuyển động phủ lên nguyên thanh kiếm.
Ngay sau đó Tần Ngạo Tiên giơ tay lên, Phi Tiên kiếm bay lên cao hơn, tỏa ánh sáng trắng càng rực rỡ. Mây mù lượn lờ tựa như cảnh tiên.
Tần Ngạo Tiên hé môi:
- Chém!
Tần Ngạo Tiên chỉ xuống dưới, Phi Tiên kiếm ở trên trời rung lên phát ra tiếng kiếm ngân du dương, từng tiếng vang vọng thiên địa, truyền vào trong tai khiến mọi người rùng mình, chìm trong ảo cảnh kỳ lạ.
Từng đợt kiếm quang màu trắng xuất hiện quanh Phi Tiên kiếm, rậm rạp nhìn như hỗn loạn nhưng như tạo thành các bóng bay lượn vượt qua thời không vạn cổ giá lâm.
Hơi thở không linh xuất trần khiến người say mê, như muốn dung nhập vào cảnh tiên khó thể tự thoát ra. Trong mỗi luồng kiếm quang màu trắng toát ra hơi thở phong mang khủng bố khiến người biến sắc mặt, tinh thần run rẩy, như có thanh kiếm bén đáng sợ lơ lửng trên đầu, một khi giáng xuống sẽ chém mình thành hai nửa, linh hồn phá diệt.
Một ít thiên tài Tôn Tọa thứ bậc thấp tinh thần dao động, khẽ rên, khóe miệng tràn ra máu tươi, đã bị nội thương.
Hơi thở đáng sợ, tuyệt học đáng sợ.
Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm!
Thanh Túc Đại Đế kinh thán:
- Chỉ tính hơi thở này thì uy lực tuyệt học đã vượt qua đẳng cấp tuyệt học bình thường.
Hai Đại Đế khác gật gù.
Tuyệt học chia ba bậc, tuyệt học bình thường, cao đẳng, vô thượng.
Chênh lệch giữa mỗi bậc tuyệt học rất lớn, dù là tuyệt học cùng đẳng cấp cũng chia ra mạnh yếu. Tần Ngạo Tiên tự sáng tạo Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm là loại rất mạnh trong tuyệt học bình thường, nhưng tuyệt học bình thường xuất sắc mấy cũng không thể sánh bằng tuyệt học cao đẳng bình thường nhất.
Có điều Tần Ngạo Tiên chưa tới trăm tuổi, trong khi nhiều người vất vả cố gắng tu luyện một môn tuyệt học bình thường thì nàng đã tự sáng tạo một môn tuyệt học bình thường lợi hại, bỏ xa bạn đồng lứa bao nhiêu vạn dặm.
Tần Ngạo Tiên dứt lời kiếm chỉ ở trên không trung chỉ hướng Cổ Loạn Không dưới đất. Phi Tiên kiếm rung nhẹ trên trời phát ra tiếng ngân êm tai du dương. Kiếm quang trắng xung quanh rung theo Phi Tiên kiếm, mỗi luồng kiếm quang trắng phát ra thanh âm êm tai.
Tiếng xé gió vang lên, từng luồng kiếm quang trắng ở trên trời chém xuống, từng đợt tiên âm, tiên khí lượn lờ. Phong mang cực kỳ, sắc bén vô biên, mỗi luồng kiếm quang trắng như có thể cắt đứt thiên địa, làm hư không run rẩy. Đám thiên tài Tôn Tọa không là mục tiêu của nó mà cũng cảm giác như bị trúng đòn, bị rung động, thậm chí run rẩy.
Tô Nguyệt Tịch biểu tình cực kỳ khó xem, nàng càng sâu sắc hiểu rõ chênh lệch với Tần Ngạo Tiên. Tô Nguyệt Tịch cắn chặt môi, mắt lóe tia sáng lạnh buốt.
Cổ Loạn Không ngước nhìn bầu trời, trong mắt phản chiếu vô số kiếm quang màu trắng tràn ngập con ngươi, bên tai nghe từng tiếng tiên âm liên hồi như đưa gã vào cảnh tiên. Nhưng Cổ Loạn Không biết đó không phải cảnh tiên mà là địa ngục.
Cổ Loạn Không hít sâu, không gian lực lượng quy tắc mãnh liệt dao động quanh người gã.
Cổ Loạn Không chậm rãi vạch xéo đường kiếm, động tác chậm chạp, lực lượng trầm ổn uấn nhưỡng trong đó. Quét một vòng rồi cổ tay chợt run run, kiếm bay vòng quanh cực nhanh thành từng vòng tròn trong vòng tròn, dưới kiếm xuất hiện một vòng xoáy.
Là không gian lực lượng quy tắc hình thành vòng xoáy.
Thanh Túc Đại Đế mắt sắc nhận ra ngay tuyệt học Cổ Loạn Không thi triển:
- Tuyệt học của mạch Loạn Thiên Đại Đế, Hư Không Thôn Phệ!
Lực hút khủng bố bộc phát từ vòng xoáy ảnh hưởng không gian bốn phía dao động nhẹ.
Kiếm quang màu trắng chém xuống bị lực hút ảnh hưởng cắn nuốt chém vào hư không, xông vào vòng xoáy không gian của Hư Không Thôn Phệ đều bị nuốt mất, biến mất, không cách nào tấn công trúng Cổ Loạn Không.
Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm hao hết lực lượng, kiếm quang màu trắng bị vòng xoáy không gian cắn nuốt, Phi Tiên kiếm vụt tắt ánh sáng, rơi xuống. Tần Ngạo Tiên chộp kiếm vào tay, nàng cạn kiệt sức lực từ từ giáng xuống.
Thân kiếm Cổ Loạn Không rung lên, Hư Không Thôn Phệ tán loạn biến mất trong hư không, tan biến trong thiên địa, vô ảnh vô hình.
Cổ Loạn Không nghiêm mặt nói:
- Tần sư muội quả nhiên phong hoa tuyệt đại.
Tần Ngạo Tiên hơi khom người nhận thua:
- Cổ sư huynh quá khen, chiêu này còn cần cải tiến nhiều.
Tần Ngạo Tiên cường đại, phong hoa tuyệt đại vậy mà không đánh lại Cổ Loạn Không, càng khẳng định danh xưng thiên hạ vô song của gã. Làm người ta phải cảm khái: Ai là đối thủ của Cổ Loạn Không?
Thanh Túc Đại Đế nói:
- Thiên hạ vô song, tiểu tử này chắc chắn sẽ trở thành thủ lĩnh giới trẻ của nhân tộc ta, là chủ lực đối kháng thiên tài dị tộc.
Chiến đấu kịch liệt một phen, tuy họ nắm giữ lực lượng của bản thân cực kỳ cao sâu nhưng các loại kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp, lực tràng tiêu hao nhiều lực lượng, không cách nào chống đỡ quá lâu.
Tần Ngạo Tiên đánh tan Phi Tiên lực tràng, lơ lửng giữa không trung phát ra hơi thở mát lạnh, áo trắng bay bay tựa tiên nữ giáng trần, môi hé mở thốt ra lời lạnh lùng khiến người mọi người giật mình:
- Cổ sư huynh, sư muội tự sáng tạo một chiêu tuyệt học, xin chỉ giáo cho.
Tự sáng tạo tuyệt học!
Tuyệt học chia ba bậc, tuyệt học bình thường cấp thấp nhất cũng không thua gì kiếm pháp thiên cấp.
Tự sáng tạo tuyệt học khó không thua gì tự sáng tạo kiếm pháp thiên cấp. Tự sáng tạo kiếm pháp vốn đã không dễ, cần hiểu biết sâu sắc đặc biệt về kiếm pháp, tu luyện nhiều loại kiếm pháp, có kiến thức rộng về kiếm pháp.
Đến đẳng cấp hiện tại của họ không khó tự sáng tạo kiếm pháp hoàng cấp, thậm chí huyền cấp. Sáng tạo kiếm pháp địa cấp cần một thời gian dài, chưa chắc thành công, còn tự sáng tạo kiếm pháp thiên cấp chỉ là mơ.
Trong khi dám thiên tài yêu nghiệt cảm thấy đó là mơ thì Tần Ngạo Tiên làm được, mọi người cảm thấy nàng sẽ không nói dối trong chuyện này.
Cổ Loạn Không nói:
- Tần sư muội ra tay đi.
Cổ Loạn Không thu về Loạn Không lực tràng, vẻ mặt tò mò.
- Tuyệt học này tên là Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm.
Không biết sao giọng Tần Ngạo Tiên càng mát lạnh xuất trần hơn:
- Từ lúc sáng tạo tới nay lần đầu tiên thi triển, Cổ sư huynh hãy cẩn thận.
Tần Ngạo Tiên dứt lời, người nàng nhẹ nhàng từ từ dâng lên mãi cho đến cao tít, áo trắng bay bay, Phi Tiên kiếm trong tay từ từ giơ lên, hơi thở liên tục tăng cao càng xuất trần hơn, trong xuất trần có vô tận phong mang diễn sinh, uấn nhưỡng mãnh liệt hơn.
Gió thổi mây cuốn, thiên địa biến đổi.
Ánh mắt mọi người bất giác bị Tần Ngạo Tiên hấp dẫn, bị Phi Tiên kiếm giơ cao hút hồn. Phi Tiên kiếm sinh ra các sợi ánh sáng trắng chuyển động phủ lên nguyên thanh kiếm.
Ngay sau đó Tần Ngạo Tiên giơ tay lên, Phi Tiên kiếm bay lên cao hơn, tỏa ánh sáng trắng càng rực rỡ. Mây mù lượn lờ tựa như cảnh tiên.
Tần Ngạo Tiên hé môi:
- Chém!
Tần Ngạo Tiên chỉ xuống dưới, Phi Tiên kiếm ở trên trời rung lên phát ra tiếng kiếm ngân du dương, từng tiếng vang vọng thiên địa, truyền vào trong tai khiến mọi người rùng mình, chìm trong ảo cảnh kỳ lạ.
Từng đợt kiếm quang màu trắng xuất hiện quanh Phi Tiên kiếm, rậm rạp nhìn như hỗn loạn nhưng như tạo thành các bóng bay lượn vượt qua thời không vạn cổ giá lâm.
Hơi thở không linh xuất trần khiến người say mê, như muốn dung nhập vào cảnh tiên khó thể tự thoát ra. Trong mỗi luồng kiếm quang màu trắng toát ra hơi thở phong mang khủng bố khiến người biến sắc mặt, tinh thần run rẩy, như có thanh kiếm bén đáng sợ lơ lửng trên đầu, một khi giáng xuống sẽ chém mình thành hai nửa, linh hồn phá diệt.
Một ít thiên tài Tôn Tọa thứ bậc thấp tinh thần dao động, khẽ rên, khóe miệng tràn ra máu tươi, đã bị nội thương.
Hơi thở đáng sợ, tuyệt học đáng sợ.
Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm!
Thanh Túc Đại Đế kinh thán:
- Chỉ tính hơi thở này thì uy lực tuyệt học đã vượt qua đẳng cấp tuyệt học bình thường.
Hai Đại Đế khác gật gù.
Tuyệt học chia ba bậc, tuyệt học bình thường, cao đẳng, vô thượng.
Chênh lệch giữa mỗi bậc tuyệt học rất lớn, dù là tuyệt học cùng đẳng cấp cũng chia ra mạnh yếu. Tần Ngạo Tiên tự sáng tạo Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm là loại rất mạnh trong tuyệt học bình thường, nhưng tuyệt học bình thường xuất sắc mấy cũng không thể sánh bằng tuyệt học cao đẳng bình thường nhất.
Có điều Tần Ngạo Tiên chưa tới trăm tuổi, trong khi nhiều người vất vả cố gắng tu luyện một môn tuyệt học bình thường thì nàng đã tự sáng tạo một môn tuyệt học bình thường lợi hại, bỏ xa bạn đồng lứa bao nhiêu vạn dặm.
Tần Ngạo Tiên dứt lời kiếm chỉ ở trên không trung chỉ hướng Cổ Loạn Không dưới đất. Phi Tiên kiếm rung nhẹ trên trời phát ra tiếng ngân êm tai du dương. Kiếm quang trắng xung quanh rung theo Phi Tiên kiếm, mỗi luồng kiếm quang trắng phát ra thanh âm êm tai.
Tiếng xé gió vang lên, từng luồng kiếm quang trắng ở trên trời chém xuống, từng đợt tiên âm, tiên khí lượn lờ. Phong mang cực kỳ, sắc bén vô biên, mỗi luồng kiếm quang trắng như có thể cắt đứt thiên địa, làm hư không run rẩy. Đám thiên tài Tôn Tọa không là mục tiêu của nó mà cũng cảm giác như bị trúng đòn, bị rung động, thậm chí run rẩy.
Tô Nguyệt Tịch biểu tình cực kỳ khó xem, nàng càng sâu sắc hiểu rõ chênh lệch với Tần Ngạo Tiên. Tô Nguyệt Tịch cắn chặt môi, mắt lóe tia sáng lạnh buốt.
Cổ Loạn Không ngước nhìn bầu trời, trong mắt phản chiếu vô số kiếm quang màu trắng tràn ngập con ngươi, bên tai nghe từng tiếng tiên âm liên hồi như đưa gã vào cảnh tiên. Nhưng Cổ Loạn Không biết đó không phải cảnh tiên mà là địa ngục.
Cổ Loạn Không hít sâu, không gian lực lượng quy tắc mãnh liệt dao động quanh người gã.
Cổ Loạn Không chậm rãi vạch xéo đường kiếm, động tác chậm chạp, lực lượng trầm ổn uấn nhưỡng trong đó. Quét một vòng rồi cổ tay chợt run run, kiếm bay vòng quanh cực nhanh thành từng vòng tròn trong vòng tròn, dưới kiếm xuất hiện một vòng xoáy.
Là không gian lực lượng quy tắc hình thành vòng xoáy.
Thanh Túc Đại Đế mắt sắc nhận ra ngay tuyệt học Cổ Loạn Không thi triển:
- Tuyệt học của mạch Loạn Thiên Đại Đế, Hư Không Thôn Phệ!
Lực hút khủng bố bộc phát từ vòng xoáy ảnh hưởng không gian bốn phía dao động nhẹ.
Kiếm quang màu trắng chém xuống bị lực hút ảnh hưởng cắn nuốt chém vào hư không, xông vào vòng xoáy không gian của Hư Không Thôn Phệ đều bị nuốt mất, biến mất, không cách nào tấn công trúng Cổ Loạn Không.
Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm hao hết lực lượng, kiếm quang màu trắng bị vòng xoáy không gian cắn nuốt, Phi Tiên kiếm vụt tắt ánh sáng, rơi xuống. Tần Ngạo Tiên chộp kiếm vào tay, nàng cạn kiệt sức lực từ từ giáng xuống.
Thân kiếm Cổ Loạn Không rung lên, Hư Không Thôn Phệ tán loạn biến mất trong hư không, tan biến trong thiên địa, vô ảnh vô hình.
Cổ Loạn Không nghiêm mặt nói:
- Tần sư muội quả nhiên phong hoa tuyệt đại.
Tần Ngạo Tiên hơi khom người nhận thua:
- Cổ sư huynh quá khen, chiêu này còn cần cải tiến nhiều.
Tần Ngạo Tiên cường đại, phong hoa tuyệt đại vậy mà không đánh lại Cổ Loạn Không, càng khẳng định danh xưng thiên hạ vô song của gã. Làm người ta phải cảm khái: Ai là đối thủ của Cổ Loạn Không?
Thanh Túc Đại Đế nói:
- Thiên hạ vô song, tiểu tử này chắc chắn sẽ trở thành thủ lĩnh giới trẻ của nhân tộc ta, là chủ lực đối kháng thiên tài dị tộc.