Bắc Thần Liệt ngước nhìn bầu trời:
- Không uổng là Sở Tôn, ở trên đầu bảng xa tít tắp.
Ba giây sau Bắc Thần Liệt cúi đầu cười thì thào:
- Nhưng ta sẽ đuổi kịp, sau đó vượt qua ngươi!
Bắc Thần Liệt định đi giết một con hư thú tam phẩm vương giả.
Một nơi khác, Trần Cương đang chiến đấu kịch liệt với một con hư thú tam phẩm vương giả. Trần Cương né tránh hư thú tam phẩm vương giả công kích rồi nhanh chóng thụt lùi, sát khí màu đỏ bốc lên.
Giọng Trần Cương chất chứa sát ý đáng sợ:
- Sở Mộ, thì ra ngươi ở Hổ giản. Chờ ta giết con hư thú vương giả này rồi tìm ngươi, chém ngươi dưới kiếm!
***
Ba tiếng thông báo làm Sở Mộ xoe tròn mắt, bỗng chốc nổi tiếng.
Sở Mộ ở đầu bảng thì cũng nổi tiếng nhưng là âm thầm nổi, bây giờ thì oanh động nổi tiếng.
Một khí thể xuất hiện từ hư vô, nhanh chóng ngưng tụ hiện ra trước mặt Sở Mộ là một tấm lệnh bài màu vàng. Lệnh bài cổ xưa toát ra tang thương như có năm tháng vô tận chảy qua nó, để lại khí thể.
Trên lệnh bài viết hai chữ cổ xưa, Sở Mộ chưa từng nhìn chữ này, nhưng khi chộp lệnh bài màu vàng thì hắn biết đây là lệnh bài gì.
Ngộ Đạo lệnh!
Sau khi kích hoạt sẽ vào không gian độc lập được một cơ hội ngộ đạo, cực kỳ hiếm có. Sở Mộ ngẫm nghĩ rồi cất Ngộ Đạo lệnh, chờ vào phút then chốt rồi dùng thì hiệu quả sẽ càng tốt. Giờ Sở Mộ gặp việc vui nối tiếp nhau, hắn đang cố gắng để trái tim mình bình tĩnh lại.
Sở Mộ điều chỉnh hô hấp mấy lần, nỗi lòng dần phẳng lặng. Sở Mộ nhấc chân bước ra, lắc người xuất hiện trước quan tài thủy tinh, nhìn thứ bên trong.
Một người, một nữ nhân, một nữ nhân không mảnh vải che thân. Tóc dài màu bạc trắng, mềm mại tinh thuần. Mái tóc từ trên xuống dưới lộ ra khuôn mặt rồi quấn quanh người nàng, che ngực và phần thân dưới.
Khuôn mặt tinh xảo như điêu bằng ngọc, cảm giác như đứa trẻ chưa trưởng thành rồi lại có nét quyến rũ chính chắn, mâu thuẫn nhưng vừa đúng, sẽ không khiến người thấy kỳ kỳ. Quan trọng nhất là khuôn mặt tinh xảo siêu phàm thoát tục, mộng ảo không chân thật.
Nàng nhắm mắt, Sở Mộ đoán đôi mắt của nàng chắc rất đẹp.
Khuôn mặt này như tụ tập tất cả linh tú trong thiên địa, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Sở Mộ nhìn kỹ nàng vài lần, đầu tiên là hắn bị một nữ nhân hấp dẫn, chỉ tiếc nàng ngủ say. Sở Mộ cẩn thận dời ánh mắt xuống làn da trắng như ngọc bạch, trắng trong suốt làm hắn rất muốn giơ tay sờ.
Thân hình thon dài, đùi thon thả giấu dưới tóc dài bạc trắng.
Một người tựa tiên nằm trong quan tài thủy tinh, không cảm nhận được hơi thở. Lòng Sở Mộ bỗng dâng lên chút thương tiếc.
Tuy Sở Mộ ngạc nhiên tại sao trong hang của Liệt Địa Chiến Hổ Vương có quan tài thủy tinh như vậy, tuy hắn kinh ngạc vì người đẹp tựa tiên nga trong quan tài thủy tinh, nhưng hắn không nhúc nhích.
Sở Mộ càng tò mò là Dạ Minh bộ và Thiên Thanh vực liên thông. Thiên Thanh vực là chỗ hư thú trung cấp, cao cấp tụ tập. Tu vi hiện tại của Sở Mộ đã đến đỉnh tam trọng thiên, dù có hấp thu hư khí tam phẩm nhiều hơn cũng không cách nào đột phá.
Các loại nguyên nhân đưa đẩy Sở Mộ muốn vào Thiên Thanh vực để săn giết hư thú tứ phẩm.
Sở Mộ vừa xoay người định rời khỏi hang thì trong đầu vang lên thanh âm:
- Mang ta đi.
Trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có thêm một quan tài thủy tinh.
***
Một bóng áo đỏ vào Hổ giản, đi vào lãnh địa của con Liệt Địa Chiến Hổ thứ nhất. Khí thế hung thần mạnh mẽ kinh người cuồn cuộn như khói bốc lên tận trời, cực kỳ bắt mắt, dụ Liệt Địa Chiến Hổ đến.
Người áo đỏ này là Trần Cương, gã tu luyện Huyết Ma đại pháp, mặc Huyết Ma sáo trang, cả người đỏ máu. Toàn thân Trần Cương toát ra khí thế huyết sát ngập trời, hung uy kinh người. Trần Cương đến đây vì muốn tìm Sở Mộ.
Mái tóc ngắn đỏ máu như kim thép dựng đứng, mắt Trần Cương hơi đỏ, trông gã tràn ngập ma tính.
Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh tới phát ra tiếng gầm kinh người, khí thế ngưng tụ thành con mãnh hổ gầm rống ở trên trời lao nhanh tới.
Trần Cương hừ lạnh một tiếng coi rẻ:
- Khí thế ngưng hình.
Người Trần Cương rung lên, khí thế hung thần từ người gã vọt lên cao ngưng tụ trên bầu trời hóa thành ma ảnh huyết sắc nhạt. Ma ảnh huyết sắc dao động như thể cơn gió thổi qua sẽ làm nó tan biến.
Kiếm to răng cưa màu đỏ nằm trong tay Trần Cương, hai tay nắm chặt, lực lượng dâng lên. Ma ảnh đỏ máu càng ngưng thực, người Trần Cương chùng xuống, đôi mắt đỏ nhạt nhìn chằm chằm Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh tới, khí thế không ngừng ngưng tụ.
Mãnh hổ xuống núi có khí thế mạnh nhất, Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh đến nhào lên, phát ra một kích mạnh nhất khi không thi triển thú kỹ.
Trần Cương chẳng những không né tránh còn lao tới trước, tốc độ siêu nhanh hóa thành bóng áo đỏ. Trong tiếng rít khủng bố Trần Cương như hợp nhất với kiếm to răng cưa, gã tựa cơn bão đỏ đánh hướng Liệt Địa Chiến Hổ.
Cú va chạm như trời long đất lở, thân hình mạnh mẽ của Liệt Địa Chiến Hổ bị bão đỏ nghiền nát, máu thịt tung tóe, máu nhuộm Huyết Ma sáo trang của Trần Cương, bị sáo trang hấp thu làm màu sắc bộ đồ càng đỏ chót. Khí thế đỏ trên người Trần Cương càng đậm hơn.
- Đây là Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm tinh anh?
Trần Cương cười tà ác:
- Quá yếu.
Trần Cương một kích oanh giết Liệt Địa Chiến Hổ, gã cảm thấy thực lực của Liệt Địa Chiến Hổ Vương hư thú tam phẩm vương giả tinh anh cũng chẳng mạnh hơn gì, kết luận là Sở Mộ giết được Liệt Địa Chiến Hổ Vương thực lực chẳng cao bao nhiêu.
Lực lượng cường đại đem đến niềm tin tràn trề cho Trần Cương, gã cảm thấy có thể giết Sở Mộ.
Lãnh địa của Liệt Địa Chiến Hổ Vương chắc nằm sâu trong Hổ giản, dọc đường đi Trần Cương gặp Liệt Địa Chiến Hổ liền giết. Huyết Ma sáo trang và Huyết ma đại pháp có đặc tính là mỗi lần Trần Cương chiến đấu chẳng những không bị hao sức ngược lại nhờ hút máu mà còn mạnh hơn nữa, khí thế càng thêm cô đọng.
Trần Cương một đường chém giết Liệt Địa Chiến Hổ, gã không ngừng hấp thu hư khí tam phẩm. Huyết Ma sáo trang và vận chuyển Huyết ma đại pháp hấp thu máu của Liệt Địa Chiến Hổ, Trần Cương càng mạnh hơn, khí thế càng lúc càng mạnh.
Sở Mộ ra khỏi hang núi đang định rời khỏi lãnh địa Liệt Địa Chiến Hổ Vương thì bỗng dừng bước chân, hắn ngước nhìn bầu trời đằng trước. Có sương đỏ mờ lan tràn, dao động hung thần từ xa truyền lại, khí thế hung thần mạnh mẽ mà tràn ngập ma tính. Sở Mộ cau mày, sắc mặt hơi trầm trọng.
- Trần Cương.
Không lâu sau Sở Mộ thấy bóng người ẩn trong sương đỏ nhạt đi tới, áo giáp đỏ tươi dữ tợn, áo choàng đỏ như máu bay phần phật theo bước chân nhanh, tựa như ma vương đỏ máu.
- Không uổng là Sở Tôn, ở trên đầu bảng xa tít tắp.
Ba giây sau Bắc Thần Liệt cúi đầu cười thì thào:
- Nhưng ta sẽ đuổi kịp, sau đó vượt qua ngươi!
Bắc Thần Liệt định đi giết một con hư thú tam phẩm vương giả.
Một nơi khác, Trần Cương đang chiến đấu kịch liệt với một con hư thú tam phẩm vương giả. Trần Cương né tránh hư thú tam phẩm vương giả công kích rồi nhanh chóng thụt lùi, sát khí màu đỏ bốc lên.
Giọng Trần Cương chất chứa sát ý đáng sợ:
- Sở Mộ, thì ra ngươi ở Hổ giản. Chờ ta giết con hư thú vương giả này rồi tìm ngươi, chém ngươi dưới kiếm!
***
Ba tiếng thông báo làm Sở Mộ xoe tròn mắt, bỗng chốc nổi tiếng.
Sở Mộ ở đầu bảng thì cũng nổi tiếng nhưng là âm thầm nổi, bây giờ thì oanh động nổi tiếng.
Một khí thể xuất hiện từ hư vô, nhanh chóng ngưng tụ hiện ra trước mặt Sở Mộ là một tấm lệnh bài màu vàng. Lệnh bài cổ xưa toát ra tang thương như có năm tháng vô tận chảy qua nó, để lại khí thể.
Trên lệnh bài viết hai chữ cổ xưa, Sở Mộ chưa từng nhìn chữ này, nhưng khi chộp lệnh bài màu vàng thì hắn biết đây là lệnh bài gì.
Ngộ Đạo lệnh!
Sau khi kích hoạt sẽ vào không gian độc lập được một cơ hội ngộ đạo, cực kỳ hiếm có. Sở Mộ ngẫm nghĩ rồi cất Ngộ Đạo lệnh, chờ vào phút then chốt rồi dùng thì hiệu quả sẽ càng tốt. Giờ Sở Mộ gặp việc vui nối tiếp nhau, hắn đang cố gắng để trái tim mình bình tĩnh lại.
Sở Mộ điều chỉnh hô hấp mấy lần, nỗi lòng dần phẳng lặng. Sở Mộ nhấc chân bước ra, lắc người xuất hiện trước quan tài thủy tinh, nhìn thứ bên trong.
Một người, một nữ nhân, một nữ nhân không mảnh vải che thân. Tóc dài màu bạc trắng, mềm mại tinh thuần. Mái tóc từ trên xuống dưới lộ ra khuôn mặt rồi quấn quanh người nàng, che ngực và phần thân dưới.
Khuôn mặt tinh xảo như điêu bằng ngọc, cảm giác như đứa trẻ chưa trưởng thành rồi lại có nét quyến rũ chính chắn, mâu thuẫn nhưng vừa đúng, sẽ không khiến người thấy kỳ kỳ. Quan trọng nhất là khuôn mặt tinh xảo siêu phàm thoát tục, mộng ảo không chân thật.
Nàng nhắm mắt, Sở Mộ đoán đôi mắt của nàng chắc rất đẹp.
Khuôn mặt này như tụ tập tất cả linh tú trong thiên địa, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Sở Mộ nhìn kỹ nàng vài lần, đầu tiên là hắn bị một nữ nhân hấp dẫn, chỉ tiếc nàng ngủ say. Sở Mộ cẩn thận dời ánh mắt xuống làn da trắng như ngọc bạch, trắng trong suốt làm hắn rất muốn giơ tay sờ.
Thân hình thon dài, đùi thon thả giấu dưới tóc dài bạc trắng.
Một người tựa tiên nằm trong quan tài thủy tinh, không cảm nhận được hơi thở. Lòng Sở Mộ bỗng dâng lên chút thương tiếc.
Tuy Sở Mộ ngạc nhiên tại sao trong hang của Liệt Địa Chiến Hổ Vương có quan tài thủy tinh như vậy, tuy hắn kinh ngạc vì người đẹp tựa tiên nga trong quan tài thủy tinh, nhưng hắn không nhúc nhích.
Sở Mộ càng tò mò là Dạ Minh bộ và Thiên Thanh vực liên thông. Thiên Thanh vực là chỗ hư thú trung cấp, cao cấp tụ tập. Tu vi hiện tại của Sở Mộ đã đến đỉnh tam trọng thiên, dù có hấp thu hư khí tam phẩm nhiều hơn cũng không cách nào đột phá.
Các loại nguyên nhân đưa đẩy Sở Mộ muốn vào Thiên Thanh vực để săn giết hư thú tứ phẩm.
Sở Mộ vừa xoay người định rời khỏi hang thì trong đầu vang lên thanh âm:
- Mang ta đi.
Trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có thêm một quan tài thủy tinh.
***
Một bóng áo đỏ vào Hổ giản, đi vào lãnh địa của con Liệt Địa Chiến Hổ thứ nhất. Khí thế hung thần mạnh mẽ kinh người cuồn cuộn như khói bốc lên tận trời, cực kỳ bắt mắt, dụ Liệt Địa Chiến Hổ đến.
Người áo đỏ này là Trần Cương, gã tu luyện Huyết Ma đại pháp, mặc Huyết Ma sáo trang, cả người đỏ máu. Toàn thân Trần Cương toát ra khí thế huyết sát ngập trời, hung uy kinh người. Trần Cương đến đây vì muốn tìm Sở Mộ.
Mái tóc ngắn đỏ máu như kim thép dựng đứng, mắt Trần Cương hơi đỏ, trông gã tràn ngập ma tính.
Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh tới phát ra tiếng gầm kinh người, khí thế ngưng tụ thành con mãnh hổ gầm rống ở trên trời lao nhanh tới.
Trần Cương hừ lạnh một tiếng coi rẻ:
- Khí thế ngưng hình.
Người Trần Cương rung lên, khí thế hung thần từ người gã vọt lên cao ngưng tụ trên bầu trời hóa thành ma ảnh huyết sắc nhạt. Ma ảnh huyết sắc dao động như thể cơn gió thổi qua sẽ làm nó tan biến.
Kiếm to răng cưa màu đỏ nằm trong tay Trần Cương, hai tay nắm chặt, lực lượng dâng lên. Ma ảnh đỏ máu càng ngưng thực, người Trần Cương chùng xuống, đôi mắt đỏ nhạt nhìn chằm chằm Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh tới, khí thế không ngừng ngưng tụ.
Mãnh hổ xuống núi có khí thế mạnh nhất, Liệt Địa Chiến Hổ chạy nhanh đến nhào lên, phát ra một kích mạnh nhất khi không thi triển thú kỹ.
Trần Cương chẳng những không né tránh còn lao tới trước, tốc độ siêu nhanh hóa thành bóng áo đỏ. Trong tiếng rít khủng bố Trần Cương như hợp nhất với kiếm to răng cưa, gã tựa cơn bão đỏ đánh hướng Liệt Địa Chiến Hổ.
Cú va chạm như trời long đất lở, thân hình mạnh mẽ của Liệt Địa Chiến Hổ bị bão đỏ nghiền nát, máu thịt tung tóe, máu nhuộm Huyết Ma sáo trang của Trần Cương, bị sáo trang hấp thu làm màu sắc bộ đồ càng đỏ chót. Khí thế đỏ trên người Trần Cương càng đậm hơn.
- Đây là Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm tinh anh?
Trần Cương cười tà ác:
- Quá yếu.
Trần Cương một kích oanh giết Liệt Địa Chiến Hổ, gã cảm thấy thực lực của Liệt Địa Chiến Hổ Vương hư thú tam phẩm vương giả tinh anh cũng chẳng mạnh hơn gì, kết luận là Sở Mộ giết được Liệt Địa Chiến Hổ Vương thực lực chẳng cao bao nhiêu.
Lực lượng cường đại đem đến niềm tin tràn trề cho Trần Cương, gã cảm thấy có thể giết Sở Mộ.
Lãnh địa của Liệt Địa Chiến Hổ Vương chắc nằm sâu trong Hổ giản, dọc đường đi Trần Cương gặp Liệt Địa Chiến Hổ liền giết. Huyết Ma sáo trang và Huyết ma đại pháp có đặc tính là mỗi lần Trần Cương chiến đấu chẳng những không bị hao sức ngược lại nhờ hút máu mà còn mạnh hơn nữa, khí thế càng thêm cô đọng.
Trần Cương một đường chém giết Liệt Địa Chiến Hổ, gã không ngừng hấp thu hư khí tam phẩm. Huyết Ma sáo trang và vận chuyển Huyết ma đại pháp hấp thu máu của Liệt Địa Chiến Hổ, Trần Cương càng mạnh hơn, khí thế càng lúc càng mạnh.
Sở Mộ ra khỏi hang núi đang định rời khỏi lãnh địa Liệt Địa Chiến Hổ Vương thì bỗng dừng bước chân, hắn ngước nhìn bầu trời đằng trước. Có sương đỏ mờ lan tràn, dao động hung thần từ xa truyền lại, khí thế hung thần mạnh mẽ mà tràn ngập ma tính. Sở Mộ cau mày, sắc mặt hơi trầm trọng.
- Trần Cương.
Không lâu sau Sở Mộ thấy bóng người ẩn trong sương đỏ nhạt đi tới, áo giáp đỏ tươi dữ tợn, áo choàng đỏ như máu bay phần phật theo bước chân nhanh, tựa như ma vương đỏ máu.