Tru Tâm Kiếm Chủ đâm kiếm, Sở Mộ không né mà chém kiếm đánh trả, tốc độ cực nhanh điểm nhẹ mũi kiếm của Tru Tâm Kiếm Chủ, phát huy ảo diệu điểm tự quyết của kiếm pháp cơ sở đến lâm li. một cái điểm nhẹ làm kiếm Tru Tâm Kiếm Chủ chếch đi, kiếm của Sở Mộ đổi sang đâm lướt nhanh, lực đến mũi kiếm, tốc độ siêu mau.
Mắt Tru Tâm Kiếm Chủ sáng rực:
- Hay!
Mũi kiếm lệch đường xoay tròn như mũi tên bắn tới.
Hai bên kim loạiịch chiến, kiếm pháp trực tiếp, kỹ xảo tinh diệu xuyên toa đan xen khiến các kiếm tu nhìn mê mẩn. Cường giả Đại Chúa Tể cảnh và Luân Hồi Chúa Tể đi ra xem, dù bọn họ không phải kiếm tu nhưng không ảnh hưởng họ từ bên trong quan sát ra thứ có ích với mình.
Đó là chiến đấu của yêu nghiệt cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh trung giai!
Phi chu vượt vực bay, thời gian trôi qua trong khi tu luyện, luận bàn kiếm pháp, qua rất nhanh. Dần dần mơ hồ thấy đường nét Căn Nguyên Nguyên Giới, không lâu sau bọn họ sẽ trở về Căn Nguyên Nguyên Giới.
Ba mươi năm, khiến Sở Mộ có một loại cảm giác thương hải tang điền, hắn tu luyện đến nay, còn chưa từng khổ tu thời gian dài như vậy, điều này làm cho hắn đối với con đường tu luyện, có nhận thức càng khắc sâu.
- Sở huynh, ngày sau nếu cần, bất luận ở nơi nào, ta nhất định sẽ tới.
Huyết Kiếm Đế Đông Huyết hành kiếm lễ với Sở Mộ, dùng ngữ khí kiên định nói, hắn vốn là một người lạnh lùng không thích ngôn ngữ, trong xương càng cực kỳ lãnh ngạo, nhưng ở trước mặt Sở Mộ, tất cả những thứ này đều phảng phất như không tồn tại, bởi vì, hắn rất bội phục Sở Mộ, hết sức bội phục, bội phục xuất phát từ nội tâm.
- Sở huynh, cáo từ, tương lai gặplại, cùng giết Thần tộc.
Lãnh Trường Phong cũng đi kiếm lễ.
- Sở huynh, cáo từ, chờ tương lai, chúng ta sẽ cùng ngươi cộng chiến Thần Ma.
Kiếm tu Đại Đế cảnh khác cũng dồn dập hành kiếm lễ, đám người cường giả Đại Chúa Tể, Tru Tâm Kiếm Chủ cùng với Luân Hồi Chúa Tể đứng ở một bên, sắc mặt dồn dập biến đổi, bọn họ từ trên người hơn một vạn Kiếm tu kia, cảm nhận được một loại khí tức, một loại khí tức đặc biệt, một loại khí tức phảng phất như có người tâm phúc.
Quân có quân hồn, mới có thể đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Quốc có quốc chủ, mới có thể phồn vinh ổn định.
Sở Mộ, như Quân Chủ của những người này, kiếm chi Quân Chủ, hiệu lệnh một tiếng, mũi kiếm chỉ thiên, có ta vô địch.
- Chư vị, bảo trọng, tương lai chúng ta lại sẽ gặp lại, cộng sát Thần Ma.
Sở Mộ cũng đi kiếm lễ.
- Sở Mộ, ta cũng phải đi, hi vọng lần sau gặp được ngươi, sẽ xưng ngươi là Chư Thiên Kiếm Chủ.
Tru Tâm Kiếm Chủ cười nói.
- Tiền bối đi thong thả.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
- Sở Mộ, cứ việc đột phá, ta muốn đánh với ngươi một trận.
Luân Hồi Chúa Tể nói.
- Tiểu hữu, hảo hảo nỗ lực.
Các cường giả Đại Chúa Tể vỗ vỗ vai của Sở Mộ.
Từng cái từng cái lần lượt rời đi, nguyên bản hơn một vạn người, bây giờ chỉ còn dư lại Sở Mộ mà thôi, nhất thời, liền sinh ra một loại cảm giác cô tịch, phảng phất như một người quen sống ở phố xá sầm uất, bỗng nhiên Thời Không chuyển đổi, đến một địa phương ngoại trừ mình thì không có một bóng người.
Thở ra một hơi, lập tức bài trừ cảm giác cô tịch kia đi. Chuyện này đối với Sở Mộ mà nói, không tính cái gì, dù sao hắn từ trước đến nay, đều là độc lai độc vãng.
Tiến vào Thời Không Chi Môn, nhanh chóng đi về phía Bản Nguyên Nguyên Giới.
Trên Khóa Vực Phi Chu, ba mươi năm tu luyện, để tu vi của Sở Mộ đạt đến Tam bộ Đại Đế cực hạn. Chỉ là đánh luyện căn cơ, chính hắn cảm thấy còn chưa hoàn mỹ, không thích hợp đột phá.
Ngoại trừ tu vi đạt đến Tam bộ Đại Đế cực hạn ra, không ngừng cùng đám Kiếm tu luận bàn kiếm pháp, làm cho kiếm pháp chứa đựng càng nhiều tinh túy, như Hải Nạp Bách Xuyên, đạt đến Thiên cảnh trung cấp cực hạn, bước kế tiếp, nếu thu được thời cơ, liền có thể đột phá tới Thiên cảnh cao cấp.
Tu vi tăng lên, cảnh giới kiếm pháp tăng lên, Thái Cổ Kiếm ấn cũng được Sở Mộ tu luyện, tăng thêm một bước, đạt đến cấp độ cao minh hơn.
Nói tóm lại, ba mươi năm sau, thực lực của Sở Mộ so với ba mươi năm trước, còn muốn cường hoành hơn rất nhiều.
Ba mươi năm qua, Sở Mộ đều đang tăng lên, hơn một vạn Kiếm tu kia cũng đang tăng lên. Nguyên bản còn có Nhị bộ Đại Đế, bây giờ, toàn bộ đều tăng lên trở thành Tam bộ Đại Đế, nguyên bản Tam bộ Đại Đế cũng tăng thêm một bước.
Mà loại Tam bộ Đại Đế cực hạn như Huyết Kiếm Đế Đông Huyết cùng Lãnh Phong Kiếm Đế Lãnh Trường Phong, tu vi không hề tăng lên, nhưng Kiếm nguyên càng thêm tinh khiết. Căn cơ càng vững chắc, cảnh giới kiếm pháp cũng thuận theo đột phá đến tầng thứ cao hơn, Sở Mộ biết, bọn họ cách đột phá không xa, hơn nữa lấy bọn họ tích lũy, thành tựu cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh cũng không phải việc khó.
Qua không lâu nữa, trong Nhân Tộc sẽ thiếu đi một ít Kiếm Đế thực lực mạnh mẽ, thêm ra một ít Kiếm Chủ Tiểu Chúa Tể cảnh tiềm lực hơn người.
Không ngừng lợi dụng Thời Không Chi Môn tiến hành truyền tống, Sở Mộ rốt cục đến Thái Cổ Kiếm thành.
Sau đó, hắn tiến vào Thái Cổ Kiếm thành, qua mấy thập niên, Vô Song điện vẫn sạch sẽ như cũ, Sở Mộ ở bên trong đợi một lúc, liền đi ra ngoài, cũng không có tin tức của Tuyết Ngân Linh, Tuyết Ngân Linh tựa hồ vẫn không có về Thái Cổ Kiếm thành.
Sở Mộ bái phỏng Thành chủ, cũng biết một ít tin tức, ví dụ như sau khi Nguyên Thần chiến trường phá nát, Thần tộc ở trong vòng mấy chục năm này không có phát động tiến công, hơn một ức đại quân tử vong, cũng không có thiếu cường giả Chúa Tể cảnh tử vong, này chính là tổn thất rất lớn, mà Nguyên Thần chiến trường phá nát, càng quấy rầy Thần tộc bố cục, bọn họ không thể không một lần nữa tính toán lại, trong thời gian ngắn, sẽ không phát động công kích.
Thời gian mấy chục năm, đối với chủng tộc đại chiến mà nói, xác thực không dài.
- Trước về Sở Môn một chuyến, lại đi Tuyết tộc.
Sở Mộ thầm nói, lập tức lên đường.
Vừa vặn rời Vô Song điện không lâu, Sở Mộ liền bị một luồng khí tức khóa chặt, khí tức kia ác liệt lại tràn ngập chiến ý kinh người, còn mang theo từng tia sát ý, Sở Mộ quay đầu nhìn người khóa chặt mình.
Đinh Nham!
- Sở Mộ, ta tìm ngươi đã lâu, ngày hôm nay rốt cục để ta tìm được ngươi.
Nội tâm của Đinh Nham có một luồng tà hỏa bốc lên, hừng hực bốc cháy.
- Có việc sao?
Sở Mộ một chút liền nhìn ra tu vi của Đinh Nham, Nhất bộ Đại Đế đỉnh cao.
Mắt Tru Tâm Kiếm Chủ sáng rực:
- Hay!
Mũi kiếm lệch đường xoay tròn như mũi tên bắn tới.
Hai bên kim loạiịch chiến, kiếm pháp trực tiếp, kỹ xảo tinh diệu xuyên toa đan xen khiến các kiếm tu nhìn mê mẩn. Cường giả Đại Chúa Tể cảnh và Luân Hồi Chúa Tể đi ra xem, dù bọn họ không phải kiếm tu nhưng không ảnh hưởng họ từ bên trong quan sát ra thứ có ích với mình.
Đó là chiến đấu của yêu nghiệt cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh trung giai!
Phi chu vượt vực bay, thời gian trôi qua trong khi tu luyện, luận bàn kiếm pháp, qua rất nhanh. Dần dần mơ hồ thấy đường nét Căn Nguyên Nguyên Giới, không lâu sau bọn họ sẽ trở về Căn Nguyên Nguyên Giới.
Ba mươi năm, khiến Sở Mộ có một loại cảm giác thương hải tang điền, hắn tu luyện đến nay, còn chưa từng khổ tu thời gian dài như vậy, điều này làm cho hắn đối với con đường tu luyện, có nhận thức càng khắc sâu.
- Sở huynh, ngày sau nếu cần, bất luận ở nơi nào, ta nhất định sẽ tới.
Huyết Kiếm Đế Đông Huyết hành kiếm lễ với Sở Mộ, dùng ngữ khí kiên định nói, hắn vốn là một người lạnh lùng không thích ngôn ngữ, trong xương càng cực kỳ lãnh ngạo, nhưng ở trước mặt Sở Mộ, tất cả những thứ này đều phảng phất như không tồn tại, bởi vì, hắn rất bội phục Sở Mộ, hết sức bội phục, bội phục xuất phát từ nội tâm.
- Sở huynh, cáo từ, tương lai gặplại, cùng giết Thần tộc.
Lãnh Trường Phong cũng đi kiếm lễ.
- Sở huynh, cáo từ, chờ tương lai, chúng ta sẽ cùng ngươi cộng chiến Thần Ma.
Kiếm tu Đại Đế cảnh khác cũng dồn dập hành kiếm lễ, đám người cường giả Đại Chúa Tể, Tru Tâm Kiếm Chủ cùng với Luân Hồi Chúa Tể đứng ở một bên, sắc mặt dồn dập biến đổi, bọn họ từ trên người hơn một vạn Kiếm tu kia, cảm nhận được một loại khí tức, một loại khí tức đặc biệt, một loại khí tức phảng phất như có người tâm phúc.
Quân có quân hồn, mới có thể đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Quốc có quốc chủ, mới có thể phồn vinh ổn định.
Sở Mộ, như Quân Chủ của những người này, kiếm chi Quân Chủ, hiệu lệnh một tiếng, mũi kiếm chỉ thiên, có ta vô địch.
- Chư vị, bảo trọng, tương lai chúng ta lại sẽ gặp lại, cộng sát Thần Ma.
Sở Mộ cũng đi kiếm lễ.
- Sở Mộ, ta cũng phải đi, hi vọng lần sau gặp được ngươi, sẽ xưng ngươi là Chư Thiên Kiếm Chủ.
Tru Tâm Kiếm Chủ cười nói.
- Tiền bối đi thong thả.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
- Sở Mộ, cứ việc đột phá, ta muốn đánh với ngươi một trận.
Luân Hồi Chúa Tể nói.
- Tiểu hữu, hảo hảo nỗ lực.
Các cường giả Đại Chúa Tể vỗ vỗ vai của Sở Mộ.
Từng cái từng cái lần lượt rời đi, nguyên bản hơn một vạn người, bây giờ chỉ còn dư lại Sở Mộ mà thôi, nhất thời, liền sinh ra một loại cảm giác cô tịch, phảng phất như một người quen sống ở phố xá sầm uất, bỗng nhiên Thời Không chuyển đổi, đến một địa phương ngoại trừ mình thì không có một bóng người.
Thở ra một hơi, lập tức bài trừ cảm giác cô tịch kia đi. Chuyện này đối với Sở Mộ mà nói, không tính cái gì, dù sao hắn từ trước đến nay, đều là độc lai độc vãng.
Tiến vào Thời Không Chi Môn, nhanh chóng đi về phía Bản Nguyên Nguyên Giới.
Trên Khóa Vực Phi Chu, ba mươi năm tu luyện, để tu vi của Sở Mộ đạt đến Tam bộ Đại Đế cực hạn. Chỉ là đánh luyện căn cơ, chính hắn cảm thấy còn chưa hoàn mỹ, không thích hợp đột phá.
Ngoại trừ tu vi đạt đến Tam bộ Đại Đế cực hạn ra, không ngừng cùng đám Kiếm tu luận bàn kiếm pháp, làm cho kiếm pháp chứa đựng càng nhiều tinh túy, như Hải Nạp Bách Xuyên, đạt đến Thiên cảnh trung cấp cực hạn, bước kế tiếp, nếu thu được thời cơ, liền có thể đột phá tới Thiên cảnh cao cấp.
Tu vi tăng lên, cảnh giới kiếm pháp tăng lên, Thái Cổ Kiếm ấn cũng được Sở Mộ tu luyện, tăng thêm một bước, đạt đến cấp độ cao minh hơn.
Nói tóm lại, ba mươi năm sau, thực lực của Sở Mộ so với ba mươi năm trước, còn muốn cường hoành hơn rất nhiều.
Ba mươi năm qua, Sở Mộ đều đang tăng lên, hơn một vạn Kiếm tu kia cũng đang tăng lên. Nguyên bản còn có Nhị bộ Đại Đế, bây giờ, toàn bộ đều tăng lên trở thành Tam bộ Đại Đế, nguyên bản Tam bộ Đại Đế cũng tăng thêm một bước.
Mà loại Tam bộ Đại Đế cực hạn như Huyết Kiếm Đế Đông Huyết cùng Lãnh Phong Kiếm Đế Lãnh Trường Phong, tu vi không hề tăng lên, nhưng Kiếm nguyên càng thêm tinh khiết. Căn cơ càng vững chắc, cảnh giới kiếm pháp cũng thuận theo đột phá đến tầng thứ cao hơn, Sở Mộ biết, bọn họ cách đột phá không xa, hơn nữa lấy bọn họ tích lũy, thành tựu cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh cũng không phải việc khó.
Qua không lâu nữa, trong Nhân Tộc sẽ thiếu đi một ít Kiếm Đế thực lực mạnh mẽ, thêm ra một ít Kiếm Chủ Tiểu Chúa Tể cảnh tiềm lực hơn người.
Không ngừng lợi dụng Thời Không Chi Môn tiến hành truyền tống, Sở Mộ rốt cục đến Thái Cổ Kiếm thành.
Sau đó, hắn tiến vào Thái Cổ Kiếm thành, qua mấy thập niên, Vô Song điện vẫn sạch sẽ như cũ, Sở Mộ ở bên trong đợi một lúc, liền đi ra ngoài, cũng không có tin tức của Tuyết Ngân Linh, Tuyết Ngân Linh tựa hồ vẫn không có về Thái Cổ Kiếm thành.
Sở Mộ bái phỏng Thành chủ, cũng biết một ít tin tức, ví dụ như sau khi Nguyên Thần chiến trường phá nát, Thần tộc ở trong vòng mấy chục năm này không có phát động tiến công, hơn một ức đại quân tử vong, cũng không có thiếu cường giả Chúa Tể cảnh tử vong, này chính là tổn thất rất lớn, mà Nguyên Thần chiến trường phá nát, càng quấy rầy Thần tộc bố cục, bọn họ không thể không một lần nữa tính toán lại, trong thời gian ngắn, sẽ không phát động công kích.
Thời gian mấy chục năm, đối với chủng tộc đại chiến mà nói, xác thực không dài.
- Trước về Sở Môn một chuyến, lại đi Tuyết tộc.
Sở Mộ thầm nói, lập tức lên đường.
Vừa vặn rời Vô Song điện không lâu, Sở Mộ liền bị một luồng khí tức khóa chặt, khí tức kia ác liệt lại tràn ngập chiến ý kinh người, còn mang theo từng tia sát ý, Sở Mộ quay đầu nhìn người khóa chặt mình.
Đinh Nham!
- Sở Mộ, ta tìm ngươi đã lâu, ngày hôm nay rốt cục để ta tìm được ngươi.
Nội tâm của Đinh Nham có một luồng tà hỏa bốc lên, hừng hực bốc cháy.
- Có việc sao?
Sở Mộ một chút liền nhìn ra tu vi của Đinh Nham, Nhất bộ Đại Đế đỉnh cao.