Thanh âm như sấm sét, có lực lượng vạn quân dày nặng, không khí đáng sợ bị kiếm áp súc hình thành lưỡi dao chân không chém vào Sở Mộ.
Lưỡi dao chân không bị áp súc cực độ thế này có uy lực vô cùng đáng sợ, dễ dàng chém nát bách luyện tinh cương. Sở Mộ xoay cổ tay, mũi kiếm điểm nhẹ lưỡi dao chân không, dùng xảo kình khiến lưỡi dao chân không chuyển hướng rẽ đường cong bắn hướng Long Nhất.
Nếu Long Nhất nhất quyết chém xuống nhát kiếm này thì sẽ bị lưỡi dao chân không chém trúng trước. Long Nhất bất đắc dĩ đành một kiếm chém nát lưỡi dao chân không, cùng lúc đó một vệt sáng phóng lớn trước mắt, là kiếm của Sở Mộ.
Cảm giác nguy hiểm lại sinh ra, Long Nhất buộc phải thụt lùi, vận dụng bộ pháp kỳ lạ, mỗi bước thụt lùi làm rung rinh mặt đất, từng cồn cát vàng nổi lên như sóng gợn từng tầng hùng dũng ập hướng Sở Mộ, cản trở hành động rất nhiều.
Khiến Long Nhất bất ngờ là Sở Mộ không truy kích, khiến lão kéo giãn khoảng cách.
Về tu vi thì Long Nhất có Nguyên Cực cảnh đại thành, lắng đọng nhiều năm nên kiếm nguyên cực kỳ thâm sâu. Tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Nguyên Cực cảnh nhập môn.
Nhưng bàn về phẩm chất kiếm nguyên thì Thiên Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ đủ sánh bằng Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành bình thường, so với Long Nhất không chênh lệch bao nhiêu.
Lượng kiếm nguyên chủ yếu quyết định Kiếm Giả rót ra kéo dài bao lâu, cũng có ảnh hưởng uy lực nhưng không rõ ràng phẩm chất như kiếm nguyên.
Về kiếm thuật thì chênh lệch giữa Long Nhất và Sở Mộ quá rõ ràng.
Khiến Long Nhất ban đầu định dùng kiếm thuật ngược sát Sở Mộ đã không thể thực hiện, lão buộc lòng kéo rộng khoảng cách.
- Kiếm thuật quá mạnh!
- Tạo nghệ kiếm thuật khiến người kinh dị.
- Kiếm thuật của Sở Mộ này quá mạnh!
Sau khi Long Nhất và Sở Mộ kéo khoảng cách ra mới có người thở phào kinh thán. Tuy chỉ đánh nhau một lần ngắn ngủi nhưng kỹ xảo dùng kiếm của hắn khiến người rung động.
Một trưởng lão Long gia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm:
- Hừ! Kiếm thuật tốt thì có ích gì, trước thực lực tuyệt đối tất cả đều là hư vọng, chẳng qua là phí công giãy dụa.
Khí thế dày nặng lại bộc phát từ người Long Nhất tràn ngập bốn phía, làm không khí dính đặc, nặng nề hơn. Như thể mỗi hạt bụi trong không khí đều ẩn chứa sức mạnh ngàn cân, nặng trịch, có màu nâu vàng tràn ngập. Phạm vi ngàn thước như hình thành một chốn tuyệt địa, Sở Mộ ở trong đó cảm nhận bị áp chế.
Sở Mộ không nhúc nhích, trông như hắn đã bị áp chế.
Long Nhất rít qua kẽ răng:
- Ha ha ha! Trước hậu thổ kiếm áp của ta thì tốc độ của ngươi sẽ giảm ba thành, phản ứng cũng giảm ba thành. Ta sẽ dùng kiếm kỹ từng chiêu công kích ngươi, giết chết ngươi để giải mối hận trong lòng ta!
Mắt Long Nhất bắn ra tia sáng âm u như dã thú, có chút hưng phấn.
Không khí trở nên nặng nề, Sở Mộ cảm nhận rõ ràng mỗi hạt bụi trong không khí như đá nặng ngàn cân đè lên người hắn, làm thân thể hắn nặng nề, bàn chân trầm xuống như sắp lún xuống cát.
Long Nhất quát to:
- Chết đi!
Thanh âm như núi cao làm trọng lượng hạt bụi trong không khí tăng thêm mấy phần. Long Nhất giơ trọng kiếm lên, không khí rít gào xoay quanh, hạt bụi tụ lại, trăm sông đổ về biển.
Từng hạt màu vàng dính vào trọng kiếm, hậu thổ kiếm nguyên trong người Long Nhất ầm ầm chảy ra tràn ngập trọng kiếm, hội tụ với hạt bụi khiến trọng lượng của trọng kiếm tăng vọt mấy vạn cân, cực nặng.
Mặt Long Nhất dữ tợn, trán nổi mấy sợi gân xanh, hai tay cầm kiếm phồng lên, lực lượng mạnh mẽ chuyển động trong thớ thịt, sức bật đáng sợ như núi lửa dung nham gần như dâng trào ra.
Nhìn như rất dài nhưng chỉ trong khoảnh khắc, Long Nhất giơ trọng kiếm lên lại chém xuống, kiếm chém phá núi đứt non.
Cổ họng Long Nhất phát ra tiếng gầm gừ:
- Phá Sơn Trảm!
Tiếng rồng chấn động màng tai vô số người, ai nấy xoe tròn mắt.
Trọng kiếm như tăng vọt gấp trăm lần hóa thành kiếm quang to lớn màu vàng nâu, có thể chớp mắt xẻ đôi một ngọn núi, uy thế vô song, bá đạo tuyệt luân. Kiếm quang chưa đến mà Sở Mộ đã cảm giác áp lực khủng bố buông xuống nghiền áp thân thể hắn, trùng kích lặp đi lặp lại như muốn nghiền nát thân thể hắn ra.
Kiếm áp dày nặng bá đạo làm không khí bị bài trừ hình thành chân không Sở Mộ hít một hơi nhưng không cảm giác được không khí, cảm giác nặng nề nghẹt thở, khó chịu muốn hộc máu.
Các phong quang và sắc nhọn nội liễm giấu sâu trong trọng áp bá đạo, nếu bị đánh trúng sẽ thê thảm bị xé rách thành mấy mảnh rồi tan rã thành phấn.
Sở Mộ ở trong hạt bụi mạnh mẽ trọng áp, bàn chân lún xuống đất cát vàng. Đối diện Phá Sơn Trảm cực kỳ bá đạo của Long Nhất, kiếm áp siêu đáng sợ làm tóc Sở Mộ bay ra sau đầu, khiến người lo thay da đầu hắn có bị rách ra không. Sức gió mạnh mẽ làm gò má Sở Mộ lõm vào.
Người Long gia siết chặt nắm tay, mắt chất chứa hưng phấn nói:
- Chết đi!
Người Lý gia thì biểu tình lo lắng, cũng siết chặt nắm tay.
- Sắp thắng! Ha ha, Linh Thạch về túi ta rồi!
- Tuyệt đối dừng chết, dù có thua cũng nên giãy dụa mấy cái đi!
Bọn họ cho rằng kiếm của Long Nhất bá đạo tuyệt luân, lực lượng vô song, có thể tồi sơn gãy non, đủ để oanh giết Sở Mộ.
Sở Mộ không nhúc nhích, dường như trong kiếm áp của Long Nhất làm hắn không thể nhúc nhích chống cự, chỉ có thể chờ đợi cái chết buông xuống.
Khi mọi người nghĩ Sở Mộ chết chắc thì hắn rút kiếm ra.
Trảm Nguyệt!
Tốc độ rút kiếm của Sở Mộ làm cao thủ như Long Nhất cũng không thấy rõ, chỉ nhìn một vệt kiếm quang mơ hồ, trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không bắn ra.
Mọi người cảm giác tia sáng xung quanh đều biến mất, bị hắc ám cắn nuốt, chỉ còn lại trăng khuyết ám kim tỏa ánh sáng chói mắt từ từ dâng lên, xé rách hắc ám giáng lâm.
Như làm bằng kim loại ám kim, Kiếm Giả ánh mắt sắc bén hơn người thấy rõ trên trăng khuyết màu ám kim có nhiều hoa văn vẽ thành các đồ án hoàn chỉnh mà bí ẩn huyền ảo, có đầu có cuối rồi lại như không đầu không đuôi, hợp thành nguyên trăng khuyết ám kim. Mỗi hoa văn ẩn chứa mũi nhọn kinh người.
Đây là một chiêu kiếm kỹ hoàn mỹ!
Mỗi Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh gần như đều có kiếm kỹ tự sáng tạo, nhưng không phải tất cả Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đều có thể khiến kiếm kỹ tự sáng tạo đạt đến hoàn mỹ. Đa số Kiếm Giả sáng tạo ra kiếm kỹ bị khiếm khuyết.
Kiếm kỹ hoàn mỹ có lẽ không mạnh hơn kiếm kỹ khiếm khuyết bao nhiêu nhưng về các mặt tính ổn định, tính kiểm soát vân vân thì trên kiếm kỹ khiếm khuyết.
Kiếm kỹ có hoàn mỹ hay không phải xem hoa văn trên kiếm sau khi thi triển, những hoa văn đó là yếu tố cấu thành kiếm kỹ, tức là kiếm nguyên kiếm ý và áo nghĩa kết hợp hình thành hoa văn.
Lưỡi dao chân không bị áp súc cực độ thế này có uy lực vô cùng đáng sợ, dễ dàng chém nát bách luyện tinh cương. Sở Mộ xoay cổ tay, mũi kiếm điểm nhẹ lưỡi dao chân không, dùng xảo kình khiến lưỡi dao chân không chuyển hướng rẽ đường cong bắn hướng Long Nhất.
Nếu Long Nhất nhất quyết chém xuống nhát kiếm này thì sẽ bị lưỡi dao chân không chém trúng trước. Long Nhất bất đắc dĩ đành một kiếm chém nát lưỡi dao chân không, cùng lúc đó một vệt sáng phóng lớn trước mắt, là kiếm của Sở Mộ.
Cảm giác nguy hiểm lại sinh ra, Long Nhất buộc phải thụt lùi, vận dụng bộ pháp kỳ lạ, mỗi bước thụt lùi làm rung rinh mặt đất, từng cồn cát vàng nổi lên như sóng gợn từng tầng hùng dũng ập hướng Sở Mộ, cản trở hành động rất nhiều.
Khiến Long Nhất bất ngờ là Sở Mộ không truy kích, khiến lão kéo giãn khoảng cách.
Về tu vi thì Long Nhất có Nguyên Cực cảnh đại thành, lắng đọng nhiều năm nên kiếm nguyên cực kỳ thâm sâu. Tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Nguyên Cực cảnh nhập môn.
Nhưng bàn về phẩm chất kiếm nguyên thì Thiên Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ đủ sánh bằng Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành bình thường, so với Long Nhất không chênh lệch bao nhiêu.
Lượng kiếm nguyên chủ yếu quyết định Kiếm Giả rót ra kéo dài bao lâu, cũng có ảnh hưởng uy lực nhưng không rõ ràng phẩm chất như kiếm nguyên.
Về kiếm thuật thì chênh lệch giữa Long Nhất và Sở Mộ quá rõ ràng.
Khiến Long Nhất ban đầu định dùng kiếm thuật ngược sát Sở Mộ đã không thể thực hiện, lão buộc lòng kéo rộng khoảng cách.
- Kiếm thuật quá mạnh!
- Tạo nghệ kiếm thuật khiến người kinh dị.
- Kiếm thuật của Sở Mộ này quá mạnh!
Sau khi Long Nhất và Sở Mộ kéo khoảng cách ra mới có người thở phào kinh thán. Tuy chỉ đánh nhau một lần ngắn ngủi nhưng kỹ xảo dùng kiếm của hắn khiến người rung động.
Một trưởng lão Long gia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm:
- Hừ! Kiếm thuật tốt thì có ích gì, trước thực lực tuyệt đối tất cả đều là hư vọng, chẳng qua là phí công giãy dụa.
Khí thế dày nặng lại bộc phát từ người Long Nhất tràn ngập bốn phía, làm không khí dính đặc, nặng nề hơn. Như thể mỗi hạt bụi trong không khí đều ẩn chứa sức mạnh ngàn cân, nặng trịch, có màu nâu vàng tràn ngập. Phạm vi ngàn thước như hình thành một chốn tuyệt địa, Sở Mộ ở trong đó cảm nhận bị áp chế.
Sở Mộ không nhúc nhích, trông như hắn đã bị áp chế.
Long Nhất rít qua kẽ răng:
- Ha ha ha! Trước hậu thổ kiếm áp của ta thì tốc độ của ngươi sẽ giảm ba thành, phản ứng cũng giảm ba thành. Ta sẽ dùng kiếm kỹ từng chiêu công kích ngươi, giết chết ngươi để giải mối hận trong lòng ta!
Mắt Long Nhất bắn ra tia sáng âm u như dã thú, có chút hưng phấn.
Không khí trở nên nặng nề, Sở Mộ cảm nhận rõ ràng mỗi hạt bụi trong không khí như đá nặng ngàn cân đè lên người hắn, làm thân thể hắn nặng nề, bàn chân trầm xuống như sắp lún xuống cát.
Long Nhất quát to:
- Chết đi!
Thanh âm như núi cao làm trọng lượng hạt bụi trong không khí tăng thêm mấy phần. Long Nhất giơ trọng kiếm lên, không khí rít gào xoay quanh, hạt bụi tụ lại, trăm sông đổ về biển.
Từng hạt màu vàng dính vào trọng kiếm, hậu thổ kiếm nguyên trong người Long Nhất ầm ầm chảy ra tràn ngập trọng kiếm, hội tụ với hạt bụi khiến trọng lượng của trọng kiếm tăng vọt mấy vạn cân, cực nặng.
Mặt Long Nhất dữ tợn, trán nổi mấy sợi gân xanh, hai tay cầm kiếm phồng lên, lực lượng mạnh mẽ chuyển động trong thớ thịt, sức bật đáng sợ như núi lửa dung nham gần như dâng trào ra.
Nhìn như rất dài nhưng chỉ trong khoảnh khắc, Long Nhất giơ trọng kiếm lên lại chém xuống, kiếm chém phá núi đứt non.
Cổ họng Long Nhất phát ra tiếng gầm gừ:
- Phá Sơn Trảm!
Tiếng rồng chấn động màng tai vô số người, ai nấy xoe tròn mắt.
Trọng kiếm như tăng vọt gấp trăm lần hóa thành kiếm quang to lớn màu vàng nâu, có thể chớp mắt xẻ đôi một ngọn núi, uy thế vô song, bá đạo tuyệt luân. Kiếm quang chưa đến mà Sở Mộ đã cảm giác áp lực khủng bố buông xuống nghiền áp thân thể hắn, trùng kích lặp đi lặp lại như muốn nghiền nát thân thể hắn ra.
Kiếm áp dày nặng bá đạo làm không khí bị bài trừ hình thành chân không Sở Mộ hít một hơi nhưng không cảm giác được không khí, cảm giác nặng nề nghẹt thở, khó chịu muốn hộc máu.
Các phong quang và sắc nhọn nội liễm giấu sâu trong trọng áp bá đạo, nếu bị đánh trúng sẽ thê thảm bị xé rách thành mấy mảnh rồi tan rã thành phấn.
Sở Mộ ở trong hạt bụi mạnh mẽ trọng áp, bàn chân lún xuống đất cát vàng. Đối diện Phá Sơn Trảm cực kỳ bá đạo của Long Nhất, kiếm áp siêu đáng sợ làm tóc Sở Mộ bay ra sau đầu, khiến người lo thay da đầu hắn có bị rách ra không. Sức gió mạnh mẽ làm gò má Sở Mộ lõm vào.
Người Long gia siết chặt nắm tay, mắt chất chứa hưng phấn nói:
- Chết đi!
Người Lý gia thì biểu tình lo lắng, cũng siết chặt nắm tay.
- Sắp thắng! Ha ha, Linh Thạch về túi ta rồi!
- Tuyệt đối dừng chết, dù có thua cũng nên giãy dụa mấy cái đi!
Bọn họ cho rằng kiếm của Long Nhất bá đạo tuyệt luân, lực lượng vô song, có thể tồi sơn gãy non, đủ để oanh giết Sở Mộ.
Sở Mộ không nhúc nhích, dường như trong kiếm áp của Long Nhất làm hắn không thể nhúc nhích chống cự, chỉ có thể chờ đợi cái chết buông xuống.
Khi mọi người nghĩ Sở Mộ chết chắc thì hắn rút kiếm ra.
Trảm Nguyệt!
Tốc độ rút kiếm của Sở Mộ làm cao thủ như Long Nhất cũng không thấy rõ, chỉ nhìn một vệt kiếm quang mơ hồ, trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không bắn ra.
Mọi người cảm giác tia sáng xung quanh đều biến mất, bị hắc ám cắn nuốt, chỉ còn lại trăng khuyết ám kim tỏa ánh sáng chói mắt từ từ dâng lên, xé rách hắc ám giáng lâm.
Như làm bằng kim loại ám kim, Kiếm Giả ánh mắt sắc bén hơn người thấy rõ trên trăng khuyết màu ám kim có nhiều hoa văn vẽ thành các đồ án hoàn chỉnh mà bí ẩn huyền ảo, có đầu có cuối rồi lại như không đầu không đuôi, hợp thành nguyên trăng khuyết ám kim. Mỗi hoa văn ẩn chứa mũi nhọn kinh người.
Đây là một chiêu kiếm kỹ hoàn mỹ!
Mỗi Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh gần như đều có kiếm kỹ tự sáng tạo, nhưng không phải tất cả Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đều có thể khiến kiếm kỹ tự sáng tạo đạt đến hoàn mỹ. Đa số Kiếm Giả sáng tạo ra kiếm kỹ bị khiếm khuyết.
Kiếm kỹ hoàn mỹ có lẽ không mạnh hơn kiếm kỹ khiếm khuyết bao nhiêu nhưng về các mặt tính ổn định, tính kiểm soát vân vân thì trên kiếm kỹ khiếm khuyết.
Kiếm kỹ có hoàn mỹ hay không phải xem hoa văn trên kiếm sau khi thi triển, những hoa văn đó là yếu tố cấu thành kiếm kỹ, tức là kiếm nguyên kiếm ý và áo nghĩa kết hợp hình thành hoa văn.