- Ah, không ngờ còn có Nhân tộc?
- Từ khi nào Nhân tộc cũng có tư cách đi vào Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc?
Ba mươi người Thiên Tộc đạt được danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh, nơi này là Thiên Linh vực, là khu vực lấy Thiên Tộc làm chủ, căn bản không cần hộ tống.
Trong ba mươi thiên tài Thánh cấp đê giai của Thiên Tộc có người nhận ra Sở Mộ, chính là Thiên Đạo Lâm từng tranh đoạt giới bi với hắn trong Huyền Dương Điện.
Sở Mộ phát hiện Thiên Đạo Lâm, Thiên Đạo Lâm cũng phát hiện Sở Mộ, hắn không nói cái gì, chỉ lạnh lùng cười cười nhìn Sở Mộ, trong mắt xuất hiện thần thái ác liệt.
Tu vi Thiên Đạo Lâm đạt tới Thánh cấp tam tinh sơ giai, còn cao hơn Sở Mộ một đại cảnh giới, nhưng khi tranh đoạt giới bi với ở Mộ, tu vi của hắn còn hơn Sở Mộ rất nhiều.
Trong mắt Thiên Đạo Lâm mang theo sát ý, Sở Mộ không thèm để ý, hắn hiện tại còn mạnh hơn lúc ở Huyền Dương Điện vô số lần, có lẽ thực lực Thiên Đạo Lâm mạnh hơn lúc ấy rất nhiều lần nhưng Sở Mộ không cho rằng hắn có thể mạnh hơn mình, dù sao mình tiến triển như thế nào chính mình biết rõ.
- Sở tiểu hữu có đại ân với Ngũ Linh tộc, tặng cho hắn một danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh để tỏ lòng biết ơn.
Một trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói ra, ngụ ý nói rất rõ ràng, đây là báo ân, sau khi báo ân, Ngũ Linh tộc sẽ không còn quan hệ với Sở Mộ.
Kể từ đó giả như Sở Mộ có phát sinh mâu thuẫn gì với Thiên Tộc cũng không có quan hệ với Ngũ Linh tộc, hoàn toàn có thể không đếm xỉa đến, người khác không ai truy cứu.
Thiên Tộc hiểu điểm này, Sở Mộ nghe được trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói thế cũng hiểu nhưng hắn không thèm để ý, nếu Ngũ Linh tộc nguyện ý kết giao với hắn, hắn cũng vui vẻ ý kết giao, nếu đối phương không muốn, chỉ vì báo ân mà thôi, như vậy hắn cũng yên tâm thoải mái không sao cả.
Sở Mộ cũng may mắn, may mắn chính mình không có làm người tốt cải thiện hay tăng lên cho Ngũ Linh Kiếm Điển, nếu không hắn đã phí công nhưng không được báo đáp, vô duyên vô cớ tiện nghi người ngoài.
Thất trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc cau mày, trong nội tâm không hài lòng khi nghe trưởng lão kia nói chuyện, nhưng trong trường hợp này hắn không phản bác được, nếu không sẽ bị người ngoài chê cười Ngũ Linh tộc.
Thất trường lão cũng hiểu rõ tên trưởng lão nói chuyện có vài phần tâm tư, bởi vì Sở Mộ đạt được một danh ngạch thì có kẻ mất danh ngạch, thiên tài Ngũ Linh tộc mất đi danh ngạch có chút quan hệ với tên trưởng lão này.
Cho dù thế nào thì lời đã nói ra khỏi miệng, không tốt phản bác, tương đương thành kết cục đã định, cũng chỉ có thể như thế.
- Bí cảnh chi môn đã mở ra, chư vị, tiến vào bí cảnh đi.
Lão giả Ngũ Linh tộc trấn thủ bí cảnh lên tiếng.
Cánh cửa Thần Sơn bí cảnh đã sớm mở ra, nó là một vòng xoáy hấp thu tất cả.
Một trăm danh ngạch, Thiên Tộc ba mươi cái, Ngũ Linh tộc vốn có bảy mươi, hôm nay là sáu mươi chín, một danh ngạch do Sở Mộ chiếm cứ.
Ba mươi người Thiên Tộc dẫn đầu đi vào trong bí cảnh, tiến vào bí cảnh trước giống như chủ nhân của Ngũ Linh Thần Sơn, Thần Sơn bí cảnh là thuộc về bọn họ mà không phải thuộc về Ngũ Linh tộc.
Sau khi ba mươi Thiên Tộc tiến vào, sáu mươi chín Ngũ Linh tộc cũng đi vào bí cảnh, cuối cùng mới là Sở Mộ.
Tiến vào trước sau đại biểu địa vị, nhưng đối với Sở Mộ mà nói hắn cũng không thèm để ý, bất kể thế nào thì đây cũng là địa bàn của Ngũ Linh tộc, hắn chỉ là người ngoài mà thôi, có thể têến vào Thần Sơn bí đã không tồi, không so đo tiến vào trước hay sau.
Lúc đi vào cửa bí cảnh, Sở Mộ tiến vào trong Thần Sơn bí cảnh.
Mỗi một bí cảnh đều là tiểu thế giới độc lập, bên trong có không ít đồ vật bên ngoài không có.
Sở Mộ không hiểu về Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc nhưng hắn hiểu bí cảnh của Ngũ Linh tộc chắc chắn cùng nhịp thở với Ngũ Linh tộc.
Quả nhiên vừa tiến vào Thần Sơn bí cảnh, Sở Mộ cũng cảm giác được khí tức ngũ hành chi lực chấn động vô cùng nồng đậm tràn ngập trong không khí, có thể nói thiên địa nguyên khí rất mỏng manh, chỉ có ngũ hành chi lực nồng đậm kinh người mà thôi.
Thật không hỗ là bí cảnh Ngũ Linh tộc, thời gian Thần Sơn bí cảnh mở ra là một tháng, nếu thiên tài Ngũ Linh tộc không có thu hoạch gì trong nơi này, chỉ cần tu luyện tìm hiểu một tháng cũng giúp bọn họ tìm hiểu ngũ hành chi đạo sâu hơn.
Nếu như Sở Mộ nguyện ý, đại khái có thể tìm một nơi bế quan dốc lòng nghiên cứu ngũ hành chi lực cũng có thể có tiến triển rõ ràng.
Nhưng Sở Mộ tiến vào Thần Sơn bí cảnh không phải vì tu luyện ngũ hành chi lực, kiếm đạo của hắn càng tinh tiến, hắn càng cảm giác được lực lượng thiên địa cùng kiếm đạo không có liên quan gì, nói cách khác, cho dù không tu luyện lực lượng thiên địa thì uy lực cũng không kém.
Loại ý nghĩ này xuất hiện ngẫu nhiên nhưng sự thật lại chứng minh Sở Mộ sai lầm, bởi vì lúc hắn không dung nhập lực lượng thiên địa vào kiếm thức, uy lực kiếm thức lại hạ thấp rất nhiều.
Ý niệm chợt xuất hiện trong đầu, Sở Mộ cũng không có miệt mài theo đuổi, bởi vì hắn biết rõ, miệt mài theo đuổi cũng không có kết quả, ngược lại sẽ lãng phí tâm thần, trước kia hắn từng miệt mài theo đuổi, thiếu chút nữa làm tư duy của mình hỗn loạn và sinh ra hoài nghi, ảnh hưởng căn cơ kiếm đạo.
Có lẽ chỉ có thời cơ phù hợp mới có thể biết được.
Người Thiên Tộc và Ngũ Linh tộc tiến vào trước Sở Mộ phân thành hai trận doanh, mà Sở Mộ là trận doanh thứ ba, mà hắn chỉ có một người.
Sau khi tiến vào, người Thiên Tộc nhìn Sở Mộ. Thiên Đạo Lâm đi lên vài bước và nói:
- Trong bí cảnh có nhiều nguy hiểm, không cẩn thận có thể lưu mạng nhỏ lại nơi đây.
- Nếu nói thế ngươi cũng phải cẩn thận mới được.
Sở Mộ cười nói.
- Hừ.
Thiên Đạo Lâm không nói cái gì, hắn hừ lạnh một tiếng và lui vào trận doanh Thiên tộc, cũng không có trực tiếp động thủ.
Nếu như Thiên Đạo Lâm động thủ, ba mươi Thánh cấp Thiên Tộc sẽ liên thủ với nhau, Sở Mộ quả quyết không cách nào đối kháng, nhưng người Thiên Tộc lại rất kiêu ngạo, tự nhận huyết mạch Thiên Tộc là cao quý nhất, trong cùng giai thì người Thiên Tộc vô địch, chưa truyền ra chuyện dùng nhiều người khi ít, ít nhất là trong cùng cấp độ.
Thiên Đạo Lâm là thiên tài trong Thiên Tộc, hắn có cao ngạo của mình, càng không liên thủ đối phó Sở Mộ.
Ba mươi người Thiên Tộc kết bạn rời đi, phân thành mấy tiểu đội đi thật nhanh, sáu mươi chín thiên tài Ngũ Linh tộc chưa từng nhìn Sở Mộ, bọn họ cũng kết bạn cùng đi, ít thì ba năm người, nhiều thì bảy tám người làm một tiểu đội, cũng rời đi thật nhanh.
- Từ khi nào Nhân tộc cũng có tư cách đi vào Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc?
Ba mươi người Thiên Tộc đạt được danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh, nơi này là Thiên Linh vực, là khu vực lấy Thiên Tộc làm chủ, căn bản không cần hộ tống.
Trong ba mươi thiên tài Thánh cấp đê giai của Thiên Tộc có người nhận ra Sở Mộ, chính là Thiên Đạo Lâm từng tranh đoạt giới bi với hắn trong Huyền Dương Điện.
Sở Mộ phát hiện Thiên Đạo Lâm, Thiên Đạo Lâm cũng phát hiện Sở Mộ, hắn không nói cái gì, chỉ lạnh lùng cười cười nhìn Sở Mộ, trong mắt xuất hiện thần thái ác liệt.
Tu vi Thiên Đạo Lâm đạt tới Thánh cấp tam tinh sơ giai, còn cao hơn Sở Mộ một đại cảnh giới, nhưng khi tranh đoạt giới bi với ở Mộ, tu vi của hắn còn hơn Sở Mộ rất nhiều.
Trong mắt Thiên Đạo Lâm mang theo sát ý, Sở Mộ không thèm để ý, hắn hiện tại còn mạnh hơn lúc ở Huyền Dương Điện vô số lần, có lẽ thực lực Thiên Đạo Lâm mạnh hơn lúc ấy rất nhiều lần nhưng Sở Mộ không cho rằng hắn có thể mạnh hơn mình, dù sao mình tiến triển như thế nào chính mình biết rõ.
- Sở tiểu hữu có đại ân với Ngũ Linh tộc, tặng cho hắn một danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh để tỏ lòng biết ơn.
Một trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói ra, ngụ ý nói rất rõ ràng, đây là báo ân, sau khi báo ân, Ngũ Linh tộc sẽ không còn quan hệ với Sở Mộ.
Kể từ đó giả như Sở Mộ có phát sinh mâu thuẫn gì với Thiên Tộc cũng không có quan hệ với Ngũ Linh tộc, hoàn toàn có thể không đếm xỉa đến, người khác không ai truy cứu.
Thiên Tộc hiểu điểm này, Sở Mộ nghe được trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói thế cũng hiểu nhưng hắn không thèm để ý, nếu Ngũ Linh tộc nguyện ý kết giao với hắn, hắn cũng vui vẻ ý kết giao, nếu đối phương không muốn, chỉ vì báo ân mà thôi, như vậy hắn cũng yên tâm thoải mái không sao cả.
Sở Mộ cũng may mắn, may mắn chính mình không có làm người tốt cải thiện hay tăng lên cho Ngũ Linh Kiếm Điển, nếu không hắn đã phí công nhưng không được báo đáp, vô duyên vô cớ tiện nghi người ngoài.
Thất trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc cau mày, trong nội tâm không hài lòng khi nghe trưởng lão kia nói chuyện, nhưng trong trường hợp này hắn không phản bác được, nếu không sẽ bị người ngoài chê cười Ngũ Linh tộc.
Thất trường lão cũng hiểu rõ tên trưởng lão nói chuyện có vài phần tâm tư, bởi vì Sở Mộ đạt được một danh ngạch thì có kẻ mất danh ngạch, thiên tài Ngũ Linh tộc mất đi danh ngạch có chút quan hệ với tên trưởng lão này.
Cho dù thế nào thì lời đã nói ra khỏi miệng, không tốt phản bác, tương đương thành kết cục đã định, cũng chỉ có thể như thế.
- Bí cảnh chi môn đã mở ra, chư vị, tiến vào bí cảnh đi.
Lão giả Ngũ Linh tộc trấn thủ bí cảnh lên tiếng.
Cánh cửa Thần Sơn bí cảnh đã sớm mở ra, nó là một vòng xoáy hấp thu tất cả.
Một trăm danh ngạch, Thiên Tộc ba mươi cái, Ngũ Linh tộc vốn có bảy mươi, hôm nay là sáu mươi chín, một danh ngạch do Sở Mộ chiếm cứ.
Ba mươi người Thiên Tộc dẫn đầu đi vào trong bí cảnh, tiến vào bí cảnh trước giống như chủ nhân của Ngũ Linh Thần Sơn, Thần Sơn bí cảnh là thuộc về bọn họ mà không phải thuộc về Ngũ Linh tộc.
Sau khi ba mươi Thiên Tộc tiến vào, sáu mươi chín Ngũ Linh tộc cũng đi vào bí cảnh, cuối cùng mới là Sở Mộ.
Tiến vào trước sau đại biểu địa vị, nhưng đối với Sở Mộ mà nói hắn cũng không thèm để ý, bất kể thế nào thì đây cũng là địa bàn của Ngũ Linh tộc, hắn chỉ là người ngoài mà thôi, có thể têến vào Thần Sơn bí đã không tồi, không so đo tiến vào trước hay sau.
Lúc đi vào cửa bí cảnh, Sở Mộ tiến vào trong Thần Sơn bí cảnh.
Mỗi một bí cảnh đều là tiểu thế giới độc lập, bên trong có không ít đồ vật bên ngoài không có.
Sở Mộ không hiểu về Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc nhưng hắn hiểu bí cảnh của Ngũ Linh tộc chắc chắn cùng nhịp thở với Ngũ Linh tộc.
Quả nhiên vừa tiến vào Thần Sơn bí cảnh, Sở Mộ cũng cảm giác được khí tức ngũ hành chi lực chấn động vô cùng nồng đậm tràn ngập trong không khí, có thể nói thiên địa nguyên khí rất mỏng manh, chỉ có ngũ hành chi lực nồng đậm kinh người mà thôi.
Thật không hỗ là bí cảnh Ngũ Linh tộc, thời gian Thần Sơn bí cảnh mở ra là một tháng, nếu thiên tài Ngũ Linh tộc không có thu hoạch gì trong nơi này, chỉ cần tu luyện tìm hiểu một tháng cũng giúp bọn họ tìm hiểu ngũ hành chi đạo sâu hơn.
Nếu như Sở Mộ nguyện ý, đại khái có thể tìm một nơi bế quan dốc lòng nghiên cứu ngũ hành chi lực cũng có thể có tiến triển rõ ràng.
Nhưng Sở Mộ tiến vào Thần Sơn bí cảnh không phải vì tu luyện ngũ hành chi lực, kiếm đạo của hắn càng tinh tiến, hắn càng cảm giác được lực lượng thiên địa cùng kiếm đạo không có liên quan gì, nói cách khác, cho dù không tu luyện lực lượng thiên địa thì uy lực cũng không kém.
Loại ý nghĩ này xuất hiện ngẫu nhiên nhưng sự thật lại chứng minh Sở Mộ sai lầm, bởi vì lúc hắn không dung nhập lực lượng thiên địa vào kiếm thức, uy lực kiếm thức lại hạ thấp rất nhiều.
Ý niệm chợt xuất hiện trong đầu, Sở Mộ cũng không có miệt mài theo đuổi, bởi vì hắn biết rõ, miệt mài theo đuổi cũng không có kết quả, ngược lại sẽ lãng phí tâm thần, trước kia hắn từng miệt mài theo đuổi, thiếu chút nữa làm tư duy của mình hỗn loạn và sinh ra hoài nghi, ảnh hưởng căn cơ kiếm đạo.
Có lẽ chỉ có thời cơ phù hợp mới có thể biết được.
Người Thiên Tộc và Ngũ Linh tộc tiến vào trước Sở Mộ phân thành hai trận doanh, mà Sở Mộ là trận doanh thứ ba, mà hắn chỉ có một người.
Sau khi tiến vào, người Thiên Tộc nhìn Sở Mộ. Thiên Đạo Lâm đi lên vài bước và nói:
- Trong bí cảnh có nhiều nguy hiểm, không cẩn thận có thể lưu mạng nhỏ lại nơi đây.
- Nếu nói thế ngươi cũng phải cẩn thận mới được.
Sở Mộ cười nói.
- Hừ.
Thiên Đạo Lâm không nói cái gì, hắn hừ lạnh một tiếng và lui vào trận doanh Thiên tộc, cũng không có trực tiếp động thủ.
Nếu như Thiên Đạo Lâm động thủ, ba mươi Thánh cấp Thiên Tộc sẽ liên thủ với nhau, Sở Mộ quả quyết không cách nào đối kháng, nhưng người Thiên Tộc lại rất kiêu ngạo, tự nhận huyết mạch Thiên Tộc là cao quý nhất, trong cùng giai thì người Thiên Tộc vô địch, chưa truyền ra chuyện dùng nhiều người khi ít, ít nhất là trong cùng cấp độ.
Thiên Đạo Lâm là thiên tài trong Thiên Tộc, hắn có cao ngạo của mình, càng không liên thủ đối phó Sở Mộ.
Ba mươi người Thiên Tộc kết bạn rời đi, phân thành mấy tiểu đội đi thật nhanh, sáu mươi chín thiên tài Ngũ Linh tộc chưa từng nhìn Sở Mộ, bọn họ cũng kết bạn cùng đi, ít thì ba năm người, nhiều thì bảy tám người làm một tiểu đội, cũng rời đi thật nhanh.