Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc là đối địch, hôm nay ở chỗ này gặp nhau, nguyên nhân không có động thủ, tự nhiên là bởi vì di tích kia.
- Ta suy đoán, di tích này rất có thể không phải cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại.
Một cường giả Thiên Hà tộc nói.
- Không phải cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại, kia chính là Vương giả lưu lại.
Hai mắt mọi người vô cùng nóng bỏng.
Mặc dù nói cường giả Hoàng Kim cấp để lại di tích bọn hắn cũng cực kỳ động tâm, nhưng so với Vương giả lưu lại di tích, liền có ngày đêm khác biệt.
100 tòa di tích do cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại cũng kém một tòa di tích do Vương giả lưu lại, chỉ có điều, Vương giả lưu lại di tích quá thưa thớt.
Như thế nào cũng thật không ngờ, bọn hắn thậm chí có vinh hạnh phát hiện một tòa di tích có thể là Vương giả lưu lại.
- Khí tức của tòa di tích này có chút quái dị.
- Ân, cảm giác không giống như là chí cường giả của Thiên Hà tộc chúng ta lưu lại, cũng không giống chí cường giả của Minh Hà tộc lưu lại.
- Chẳng lẽ là Vương giả dị tộc lưu lại?
Nghĩ tới đây, nhiệt tình trong lòng mọi người không khỏi bị giội tắt vài phần.
Nếu như là chí cường giả của Thiên Hà tộc hoặc Minh Hà tộc lưu lại, đối với hai tộc bọn họ mà nói, tác dụng sẽ rất lớn, nhưng nếu như là chí cường giả dị tộc lưu lại, liền không thích hợp bọn hắn rồi.
Dù sao, Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc có thể tính toán là tánh mạng đồng dạng, nhưng tu luyện chi đạo của bọn hắn bất đồng chủng tộc khác.
- Bất kể có phải cường giả dị tộc lưu lại hay không, đã phát hiện, vậy thì mở nó ra.
Lui một bước mà nói, coi như không phù hợp, mở ra nắm bắt tới tay cũng không tệ, ít nhất sẽ có một bộ phận hữu dụng đối với mình.
Vừa lúc đó, bốn đạo thân ảnh từ đằng xa mà đến, xuyên qua khu vực thiên thạch, tiếp cận phần mộ kia.
Bốn đạo thân ảnh bay đến, tự nhiên cũng đưa tới người Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc chú ý, cả đám nhìn đi qua.
Theo bốn đạo thân ảnh kia tiếp cận, chỉ thấy sương mù trên bia mộ dần dần tản ra, lộ ra bốn chữ to.
Cổ Kiếm Tôn mộ!
Mộ Cổ Kiếm tôn.
Đây rốt cuộc là mộ của cường giả hạng gì chứ?
Hơn mười người Thiên Hà tộc và Minh Hà tộc lục tung tin tức trong đầu, kết quả lại khiến cho bọn hắn sửng sốt, bởi vì bọn hắn không tìm được người liên quan với chữ trên bia mộ.
- Quả thực không phải cường giả chí cường của Thiên Hà tộc, cũng không phải chí cường giả của Minh Hà tộc. Tuyệt đối là do một chí cường giả dị tộc lưu lại.
Sau khi nói xong, ánh mắt mọi người tập trung vào thân bốn người vừa tới chạy đến.
- Ồ? Hai người Thiên Hà tộc, hai người dị tộc.
Nhìn thấy người dị tộc, bọn hắn cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng mà những tộc nhân Thiên Hà tộc kia không có biểu lộ gì, ngược lại, hai mắt tộc nhân Minh hà tộc lập lòe bất định, có quang mang u ám biến ảo.
Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy tộc nhân Minh Hà tộc nổi danh với Thiên hà tộc. Ngoại hình rõ ràng có chút khác biệt với Thiên Hà tộc, đầu tiên là làn da, làn da Thiên Hà tộc có thiên hướng như Nhân tộc, bất quá lại hồng nhuận phơn phớt hơn vài phần. Mà tộc nhân Thiên Hà tộc thì làn da nghiêng về màu ám xanh, tản mát ra vẻ âm hàn.
Một điểm khác nữa là con mắt, con mắt của tộc nhân Thiên Hà tộc ẩn chứa hồng mang, như là ánh sáng mặt trời. Hai mắt Minh Hà tộc thì ẩn chứa màu ám xanh, u ám mà quỷ dị.
Cuối cùng là thân thể, tộc nhân Thiên Hà tộc tương đối cao lớn cường tráng, tộc nhân Minh Hà tộc thì gầy gò.
Ánh mắt Sở Mộ và Tuyết Ngân khẽ quét qua đám người Minh Hà tộc, mà hai người Ca La Tư và Ma Cơ Sơn thì vô cùng kiêng kỵ.
Chợt, ánh mắt Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh bị mộ bia hấp dẫn.
Mộ Cổ Kiếm tôn.
Trong bốn chữ to màu đỏ kia ẩn chứa phong mang không cách nào hình dung được. Trong nháy mắt nhìn thấy, Sở Mộ cảm thấy như mình bị kéo vào trong một thời không. Trên không là mây máu cuồn cuộn, không ngừng cuồn cuộn khong dừng. Phía dưới là biển máu dâng trào, gió nổi mây phun.
Huyết sắc kia giống như là máu của vạn tộc hội tụ mà thành, biển máu và mây máy trên không trung thì tràn ngập kiếm khí vô tận. Kiếm khí có rất nhiều màu, chạy bốn phía. Mỗi một đạo đều đáng sợ tới cực điểm. Khiến cho Sở Mộ có cảm giác, coi như là cường giả Đại Chúa tể cường đại cũng không có cách nào chống cự bất luận một đạo nào, một khi bị đụng phải sẽ lập tức bị chém giết.
Vô số kiếm khí giống như cảm ứng được Sở Mộ tới, liên tục thay đổi phương hướng, từ bốn phương tám hướng kéo tới, ngay lập tức muốn xuyên thủng Sở Mộ thành ngàn lỗ, vạn lỗ.
Sở Mộ chỉ cảm thấy như vạn kiếm xuyên tim, đau đớn kịch liệt, nhức nhối, toàn thân run rẩy mà quay về thân thể. Sắc mặt Sở Mộ tái nhượt, loại cảm giác bị vạn kiếm xuyên qua này khiến cho trong lòng hắn còn sợ hãi.
Lại nhìn qua, bốn chữ kia đã trở nên bình thường, khiến cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Mọi người liên tục thăm dò, nhìn xem phải làm thế nào mới có thể mở ra lực lượng bên ngoài tòa mộ phần này để tiến vào bên trong. Nhưng mà bất kể thăm dò thế nào cũng khó có thể làm được. Coi như phóng ra một kích toàn lực cũng chỉ tạo thành chút gợn sóng mà thôi.
Mỗi người đều rất sốt ruột, bởi vì bọn họ đều biết, mở lực lượng bên ngoài di tích càng chậm thì người tới đây chỉ sợ càng nhiều hơn.
Quả nhiên, lại một đoạn thời gian ngắn qua đi, lại có một Thiên Hà tộc và Minh hà tộc đi tới.
Thiên Hà tộc kia lưng đeo song kiếm, mặc chiến giáp màu bạc. Ở rìa chiến giáp là màu vàng, nhìn qua vô cùng tinh mỹ, hoa lệ. Mà tộc nhân Minh Hà tộc thì ưng đeo hai thanh đao dài mỏng, uốn lượn như trăng khuyết. Trên người mặc khải giáp màu xanh, ở rìa là màu đen, vừa hoa mỹ lại vừa quỷ dị.
Hai người bọn họ cơ hồ là tới cùng lúc. Khí tức song phương không ngừng va chạm, hóa thành từng gợn sóng lan tràn ra tám phương, trực tiếp khiến cho đại đa số người lùi về phía sau. Duy chỉ có Sở Mộ đứng sừng sững, không chút sứt mẻ nào.
- Là Tà Kiếm Vương Bộ Kiếm Minh Bồ Nguyệt, là cường giả đứng thứ ba mươi ba trên Thiên Hà bạch ngân bảng.
- Đó là Ám Nhận Vương Bộ Ám Cổ Song Tuyệt của Minh Hà tộc, là cường giả đứng thứ ba mươi bốn trên Minh Hà Bạch ngân bảng.
Trước khi hai người này tới, trừ Sở Mộ ra, những người ở đây, bài danh trên Thiên Hà bạch ngân bảng và Minh Hà bạch ngân bảng cao nhất cũng chỉ hơn hai trăm mà thôi. Bây giờ lại xuất hiện người trước top một trăm, còn không phải là top một trăm bình thường. Mà là cường giả đáng sợ đứng thứ ba mươi ba và ba mươi tư.
- Ta suy đoán, di tích này rất có thể không phải cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại.
Một cường giả Thiên Hà tộc nói.
- Không phải cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại, kia chính là Vương giả lưu lại.
Hai mắt mọi người vô cùng nóng bỏng.
Mặc dù nói cường giả Hoàng Kim cấp để lại di tích bọn hắn cũng cực kỳ động tâm, nhưng so với Vương giả lưu lại di tích, liền có ngày đêm khác biệt.
100 tòa di tích do cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại cũng kém một tòa di tích do Vương giả lưu lại, chỉ có điều, Vương giả lưu lại di tích quá thưa thớt.
Như thế nào cũng thật không ngờ, bọn hắn thậm chí có vinh hạnh phát hiện một tòa di tích có thể là Vương giả lưu lại.
- Khí tức của tòa di tích này có chút quái dị.
- Ân, cảm giác không giống như là chí cường giả của Thiên Hà tộc chúng ta lưu lại, cũng không giống chí cường giả của Minh Hà tộc lưu lại.
- Chẳng lẽ là Vương giả dị tộc lưu lại?
Nghĩ tới đây, nhiệt tình trong lòng mọi người không khỏi bị giội tắt vài phần.
Nếu như là chí cường giả của Thiên Hà tộc hoặc Minh Hà tộc lưu lại, đối với hai tộc bọn họ mà nói, tác dụng sẽ rất lớn, nhưng nếu như là chí cường giả dị tộc lưu lại, liền không thích hợp bọn hắn rồi.
Dù sao, Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc có thể tính toán là tánh mạng đồng dạng, nhưng tu luyện chi đạo của bọn hắn bất đồng chủng tộc khác.
- Bất kể có phải cường giả dị tộc lưu lại hay không, đã phát hiện, vậy thì mở nó ra.
Lui một bước mà nói, coi như không phù hợp, mở ra nắm bắt tới tay cũng không tệ, ít nhất sẽ có một bộ phận hữu dụng đối với mình.
Vừa lúc đó, bốn đạo thân ảnh từ đằng xa mà đến, xuyên qua khu vực thiên thạch, tiếp cận phần mộ kia.
Bốn đạo thân ảnh bay đến, tự nhiên cũng đưa tới người Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc chú ý, cả đám nhìn đi qua.
Theo bốn đạo thân ảnh kia tiếp cận, chỉ thấy sương mù trên bia mộ dần dần tản ra, lộ ra bốn chữ to.
Cổ Kiếm Tôn mộ!
Mộ Cổ Kiếm tôn.
Đây rốt cuộc là mộ của cường giả hạng gì chứ?
Hơn mười người Thiên Hà tộc và Minh Hà tộc lục tung tin tức trong đầu, kết quả lại khiến cho bọn hắn sửng sốt, bởi vì bọn hắn không tìm được người liên quan với chữ trên bia mộ.
- Quả thực không phải cường giả chí cường của Thiên Hà tộc, cũng không phải chí cường giả của Minh Hà tộc. Tuyệt đối là do một chí cường giả dị tộc lưu lại.
Sau khi nói xong, ánh mắt mọi người tập trung vào thân bốn người vừa tới chạy đến.
- Ồ? Hai người Thiên Hà tộc, hai người dị tộc.
Nhìn thấy người dị tộc, bọn hắn cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng mà những tộc nhân Thiên Hà tộc kia không có biểu lộ gì, ngược lại, hai mắt tộc nhân Minh hà tộc lập lòe bất định, có quang mang u ám biến ảo.
Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy tộc nhân Minh Hà tộc nổi danh với Thiên hà tộc. Ngoại hình rõ ràng có chút khác biệt với Thiên Hà tộc, đầu tiên là làn da, làn da Thiên Hà tộc có thiên hướng như Nhân tộc, bất quá lại hồng nhuận phơn phớt hơn vài phần. Mà tộc nhân Thiên Hà tộc thì làn da nghiêng về màu ám xanh, tản mát ra vẻ âm hàn.
Một điểm khác nữa là con mắt, con mắt của tộc nhân Thiên Hà tộc ẩn chứa hồng mang, như là ánh sáng mặt trời. Hai mắt Minh Hà tộc thì ẩn chứa màu ám xanh, u ám mà quỷ dị.
Cuối cùng là thân thể, tộc nhân Thiên Hà tộc tương đối cao lớn cường tráng, tộc nhân Minh Hà tộc thì gầy gò.
Ánh mắt Sở Mộ và Tuyết Ngân khẽ quét qua đám người Minh Hà tộc, mà hai người Ca La Tư và Ma Cơ Sơn thì vô cùng kiêng kỵ.
Chợt, ánh mắt Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh bị mộ bia hấp dẫn.
Mộ Cổ Kiếm tôn.
Trong bốn chữ to màu đỏ kia ẩn chứa phong mang không cách nào hình dung được. Trong nháy mắt nhìn thấy, Sở Mộ cảm thấy như mình bị kéo vào trong một thời không. Trên không là mây máu cuồn cuộn, không ngừng cuồn cuộn khong dừng. Phía dưới là biển máu dâng trào, gió nổi mây phun.
Huyết sắc kia giống như là máu của vạn tộc hội tụ mà thành, biển máu và mây máy trên không trung thì tràn ngập kiếm khí vô tận. Kiếm khí có rất nhiều màu, chạy bốn phía. Mỗi một đạo đều đáng sợ tới cực điểm. Khiến cho Sở Mộ có cảm giác, coi như là cường giả Đại Chúa tể cường đại cũng không có cách nào chống cự bất luận một đạo nào, một khi bị đụng phải sẽ lập tức bị chém giết.
Vô số kiếm khí giống như cảm ứng được Sở Mộ tới, liên tục thay đổi phương hướng, từ bốn phương tám hướng kéo tới, ngay lập tức muốn xuyên thủng Sở Mộ thành ngàn lỗ, vạn lỗ.
Sở Mộ chỉ cảm thấy như vạn kiếm xuyên tim, đau đớn kịch liệt, nhức nhối, toàn thân run rẩy mà quay về thân thể. Sắc mặt Sở Mộ tái nhượt, loại cảm giác bị vạn kiếm xuyên qua này khiến cho trong lòng hắn còn sợ hãi.
Lại nhìn qua, bốn chữ kia đã trở nên bình thường, khiến cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Mọi người liên tục thăm dò, nhìn xem phải làm thế nào mới có thể mở ra lực lượng bên ngoài tòa mộ phần này để tiến vào bên trong. Nhưng mà bất kể thăm dò thế nào cũng khó có thể làm được. Coi như phóng ra một kích toàn lực cũng chỉ tạo thành chút gợn sóng mà thôi.
Mỗi người đều rất sốt ruột, bởi vì bọn họ đều biết, mở lực lượng bên ngoài di tích càng chậm thì người tới đây chỉ sợ càng nhiều hơn.
Quả nhiên, lại một đoạn thời gian ngắn qua đi, lại có một Thiên Hà tộc và Minh hà tộc đi tới.
Thiên Hà tộc kia lưng đeo song kiếm, mặc chiến giáp màu bạc. Ở rìa chiến giáp là màu vàng, nhìn qua vô cùng tinh mỹ, hoa lệ. Mà tộc nhân Minh Hà tộc thì ưng đeo hai thanh đao dài mỏng, uốn lượn như trăng khuyết. Trên người mặc khải giáp màu xanh, ở rìa là màu đen, vừa hoa mỹ lại vừa quỷ dị.
Hai người bọn họ cơ hồ là tới cùng lúc. Khí tức song phương không ngừng va chạm, hóa thành từng gợn sóng lan tràn ra tám phương, trực tiếp khiến cho đại đa số người lùi về phía sau. Duy chỉ có Sở Mộ đứng sừng sững, không chút sứt mẻ nào.
- Là Tà Kiếm Vương Bộ Kiếm Minh Bồ Nguyệt, là cường giả đứng thứ ba mươi ba trên Thiên Hà bạch ngân bảng.
- Đó là Ám Nhận Vương Bộ Ám Cổ Song Tuyệt của Minh Hà tộc, là cường giả đứng thứ ba mươi bốn trên Minh Hà Bạch ngân bảng.
Trước khi hai người này tới, trừ Sở Mộ ra, những người ở đây, bài danh trên Thiên Hà bạch ngân bảng và Minh Hà bạch ngân bảng cao nhất cũng chỉ hơn hai trăm mà thôi. Bây giờ lại xuất hiện người trước top một trăm, còn không phải là top một trăm bình thường. Mà là cường giả đáng sợ đứng thứ ba mươi ba và ba mươi tư.