- Nhìn liền biết não rỗng. Sở Vương Đình chỉ là Luyện Khí thập nhị giai, dù mấy ngày này tu vi đột phá cùng lắm là Quy Nguyên cảnh nhất giai. Quán chủ Hạ Hầu Nguyên là Quy Nguyên cảnh cửu giai, cách biệt thực lực như thế quán chủ thổi một hơi đủ giết đối phương hơn mười lần.
Người bị cười nhạo mặt đỏ rực xám xịt chui ra khỏi đám đông.
Có hai người từ xa chậm rãi bước tới, thấy đông người tụ tập thì chú ý.
Một công tử ca tuấn tú, dây lưng bạch ngọc treo ngọc điêu kim tương, phe phẩy quạt giấy bạch ngọc vẽ hoa tươi và mỹ nhân.
Công tử ra lệnh cho người đi theo bên cạnh:
- A Nguyên, đi xem bên kia xảy ra chuyện gì?
Thiếu niên mặc áo đen trong trẻo đáp:
- Tuân lệnh thiếu gia!
Thiếu niên áo đen sải bước chen vào đám đông, chốc lát sau đến bên cạnh công tử ca, chắp tay hành lễ:
- Bẩm thiếu gia, là một quán chủ kiếm quán khu đông thành quyết đấu sinh tử với quán chủ võ quán khác.
Công tử ca gật đầu, hết hứng thú:
- À.
A Nguyên tràn đầy hứng thú nói:
- Không biết quán chủ kiếm quán có bị điên không mà chỉ có tu vi Luyện Khí thập nhị giai đã muốn đấu sinh tử với cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai.
Công tử ca lại nổi hứng thú:
- Vậy thì đi xem.
Dù sao Luyện Khí thập nhị giai đấu sinh tử với Quy Nguyên cảnh cửu giai là chuyện không thể tưởng tượng. Mặc cho công tử ca có mắt cao hơn người nhưng chưa từng nghe chuyện này, nếu không phải kẻ ngốc thì là đồ điên, hoặc có tình huống khác.
Tóm lại công tử ca bị gợi lên hứng thú, định ở lại nhìn xem.
A Nguyên nói:
- Thiếu gia, bên kia đang mở ván cược, chúng ta cược chơi không?
Công tử ca khép quạt giấy, cùng A Nguyên đi hướng sòng cược:
- Vậy cược đi.
Công tử hỏi:
- Mỗi loại cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm, ngoài ra các ngươi không mở tiền cược Sở Vương Đình đánh bại Hạ Hầu Nguyên sao?
Công tử ca hỏi khiến mọi người cười nhạo, nhưng những người đó còn chưa châm chọc thấy cách ăn mặc của đối phương liền biết có thân phận không tầm thường, tốt nhất đừng đắc tội, thế là nuốt ngược lời vào bụng.
- Nếu người muốn đặt cược loại này thì chúng ta có thể mở.
Nhà cái liếc công tử ca biết đối phương có chút lai lịch, trầm ngâm nói:
- Cược Sở Vương Đình thắng một so một ngàn!
Một so một ngàn!
Tỷ lệ rất kinh người.
Đương nhiên trừ công tử ca ra hầu như không ai muốn chọn. Vì sự thật rất rõ ràng đó là chuyện không thể nào, không có một chút may mắn.
Công tử ca nói:
- Một so một ngàn, cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Công tử ca chi ra bảy mươi khối Nguyên Thạch thượng phẩm, mọi người cảm thấy đây là giàu quá không biết làm gì.
- Người của Thiên La võ quán chi nhánh đến!
- Đó là Hạ Hầu quán chủ sao? Quả nhiên nhìn là biết một đại cao thủ.
- Long hành hổ bộ, khí thế kinh người, ta dám khẳng định quán chủ tùy tay một kích có thể đập nát bấy Sở Vương Đình ra.
Trong các tiếng xì xào Hạ Hầu Nguyên mang theo một số người Thiên La võ quán chi nhánh đến đài sinh tử. Hàn Vũ từng đối đầu với Sở Mộ cũng ở trong số đó.
Công tử ca liếc Hạ Hầu Nguyên một cái, lẩm bẩm như thể đã nhìn thấu mọi chi tiết:
- Quy Nguyên cảnh cửu giai, căn cơ vững chắc, thực lực không yếu.
Hàn Vũ nhìn lướt qua chưa thấy Sở Mộ nhưng thấy nhà cái, mở miệng nói:
- Quán chủ, bên kia có Hùng Lang bang mở cược.
Hạ Hầu Nguyên hỏi:
- Cược cái gì?
Có người giải đáp ngay.
Hạ Hầu Nguyên nói:
- Ừm! Vậy cược một trăm Nguyên Thạch thượng phẩm đi, mua loại thứ nhất.
Trừ Hạ Hầu Nguyên mua loại thứ nhất ra những người đi cùng cũng bỏ tiền túi mua hùa theo. Ít thì mấy khối guyên Thạch thượng phẩm, nhiều thì mười mấy khối. Bọn họ vững tin quán chủ sẽ tùy tay đánh chết đối phương.
Không lâu sau Sở Mộ mang theo Sở Vương Đạo đến.
Sở Mộ thấy ngay sòng cược của Hùng Lang bang, Sở Vương Đạo lật đật chạy theo.
Sở Mộ liếc mắt qua nhìn mục một so ngàn hàng cuối cùng.
Sở Mộ lập tức nói:
- Năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm, mua Sở Vương Đình thắng!
Khi rời khỏi kiếm quán Sở Mộ mang theo năm trăm Nguyên tệ cuối cùng của kiếm quán, đi cửa hàng đổi năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm.
Có người lẩm bẩm:
- Đâu ra một tên ngốc nữa.
Người đó chợt nhớ ra cái gì liếc trộm công tử ca đứng gần đó rồi lẩn vào đám người.
Công tử ca cũng thấy Sở Mộ mua Sở Vương Đình thắng, nhìn kỹ hắn một lúc, nhìn thấu tu vi của đối phương ngay. Luyện Khí cảnh thập nhị giai, rất thấp, rất yếu, nhưng không hiểu sao công tử ca cảm giác đối phương có khí chất khó tả, sâu thẳm. Nên công tử cả cứ nhìn Sở Mộ chằm chằm đến thẫn thờ.
Sở Mộ cũng phát hiện, hắn liếc qua đối phương nhìn thấu ngay tu vi, là Niết Bàn cảnh, chưa tới hai mươi tuổi.
Niết Bàn cảnh chưa đến hai mươi tuổi thì có thiên phú tu luyện siêu cao, xuất thân bất phàm. Nhưng thế thì sao, Quy Nguyên cảnh lớn hơn Thâm Lam thế giới không biết bao nhiêu lần, chỉ tính số lượng nhân tộc đã hơn gấp vô số lần. Căn Nguyên Nguyên Giới là một trong thế giới xuất hiện sớm nhất, là một trong ba chủ thế giới duy nhất trong vũ trụ hỗn độn, phát triển đến nay không biết bao nhiêu năm rồi.
Vô số cường giả đồng nghĩa có vô số thế lực cường đại, để lại mắt lóe tia sáng và truyền thừa cường đại vô số kể. Dù trong Thâm Lam thế giới cũng có vài thiên tài chưa hai mươi tuổi đã là Niết Bàn cảnh chứ nói gì ở Căn Nguyên Nguyên Giới.
Sở Mộ thu lại tầm mắt, hắn liếc qua nhìn Hàn Vũ, ngó Hạ Hầu Nguyên chằm chằm, trực giác nói với hắn đây là đối thủ hôm nay của mình.
Hàn Vũ luôn tìm kiếm trong đám đông, cuối cùng thấy Sở Mộ, gã nói với Hạ Hầu Nguyên:
- Quán chủ, Sở Vương Đình đến rồi.
Hạ Hầu Nguyên gật đầu, đi tới nói chuyện với giám thị đài sinh tử.
Giám thị đài sinh tử là người của phủ thành chủ, khi lão nhảy lên đài thì bốn phía yên lặng.
- Lão phu may mắn được chủ trì trận đấu sinh tử, không nói nhiều lời nữa, bây giờ xin mời hai bên quán chủ Hạ Hầu Nguyên Thiên La võ quán chi nhánh thứ tám lên đài.
Giám thị trông lớn tuổi nhưng rất sung sức, giọng vang dội truyền vào tai mỗi người:
- Lại mời Sở Vương Đình quán chủ Sở Môn kiếm quán khu thứ tám thành đông lên đài.
Hạ Hầu Nguyên lắc người cõng kiếm đi lên đài sinh tử. Ngay sau đó Sở Mộ nhảy người đáp xuống đài, đối diện Hạ Hầu Nguyên.
Công tử ca và nhiều người lộ biểu tình ngạc nhiên:
- Không ngờ là hắn!
- Thì ra hắn là Sở Vương Đình, quả nhiên là tu vi Luyện KHí thập giai. Mua chính mình thắng, điên thật.
Giám thị cười tủm tỉm nói:
- Hai vị đồng ý đấu sinh tử vậy xin hãy ký giấy sinh tử này đi.
Người bị cười nhạo mặt đỏ rực xám xịt chui ra khỏi đám đông.
Có hai người từ xa chậm rãi bước tới, thấy đông người tụ tập thì chú ý.
Một công tử ca tuấn tú, dây lưng bạch ngọc treo ngọc điêu kim tương, phe phẩy quạt giấy bạch ngọc vẽ hoa tươi và mỹ nhân.
Công tử ra lệnh cho người đi theo bên cạnh:
- A Nguyên, đi xem bên kia xảy ra chuyện gì?
Thiếu niên mặc áo đen trong trẻo đáp:
- Tuân lệnh thiếu gia!
Thiếu niên áo đen sải bước chen vào đám đông, chốc lát sau đến bên cạnh công tử ca, chắp tay hành lễ:
- Bẩm thiếu gia, là một quán chủ kiếm quán khu đông thành quyết đấu sinh tử với quán chủ võ quán khác.
Công tử ca gật đầu, hết hứng thú:
- À.
A Nguyên tràn đầy hứng thú nói:
- Không biết quán chủ kiếm quán có bị điên không mà chỉ có tu vi Luyện Khí thập nhị giai đã muốn đấu sinh tử với cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai.
Công tử ca lại nổi hứng thú:
- Vậy thì đi xem.
Dù sao Luyện Khí thập nhị giai đấu sinh tử với Quy Nguyên cảnh cửu giai là chuyện không thể tưởng tượng. Mặc cho công tử ca có mắt cao hơn người nhưng chưa từng nghe chuyện này, nếu không phải kẻ ngốc thì là đồ điên, hoặc có tình huống khác.
Tóm lại công tử ca bị gợi lên hứng thú, định ở lại nhìn xem.
A Nguyên nói:
- Thiếu gia, bên kia đang mở ván cược, chúng ta cược chơi không?
Công tử ca khép quạt giấy, cùng A Nguyên đi hướng sòng cược:
- Vậy cược đi.
Công tử hỏi:
- Mỗi loại cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm, ngoài ra các ngươi không mở tiền cược Sở Vương Đình đánh bại Hạ Hầu Nguyên sao?
Công tử ca hỏi khiến mọi người cười nhạo, nhưng những người đó còn chưa châm chọc thấy cách ăn mặc của đối phương liền biết có thân phận không tầm thường, tốt nhất đừng đắc tội, thế là nuốt ngược lời vào bụng.
- Nếu người muốn đặt cược loại này thì chúng ta có thể mở.
Nhà cái liếc công tử ca biết đối phương có chút lai lịch, trầm ngâm nói:
- Cược Sở Vương Đình thắng một so một ngàn!
Một so một ngàn!
Tỷ lệ rất kinh người.
Đương nhiên trừ công tử ca ra hầu như không ai muốn chọn. Vì sự thật rất rõ ràng đó là chuyện không thể nào, không có một chút may mắn.
Công tử ca nói:
- Một so một ngàn, cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Công tử ca chi ra bảy mươi khối Nguyên Thạch thượng phẩm, mọi người cảm thấy đây là giàu quá không biết làm gì.
- Người của Thiên La võ quán chi nhánh đến!
- Đó là Hạ Hầu quán chủ sao? Quả nhiên nhìn là biết một đại cao thủ.
- Long hành hổ bộ, khí thế kinh người, ta dám khẳng định quán chủ tùy tay một kích có thể đập nát bấy Sở Vương Đình ra.
Trong các tiếng xì xào Hạ Hầu Nguyên mang theo một số người Thiên La võ quán chi nhánh đến đài sinh tử. Hàn Vũ từng đối đầu với Sở Mộ cũng ở trong số đó.
Công tử ca liếc Hạ Hầu Nguyên một cái, lẩm bẩm như thể đã nhìn thấu mọi chi tiết:
- Quy Nguyên cảnh cửu giai, căn cơ vững chắc, thực lực không yếu.
Hàn Vũ nhìn lướt qua chưa thấy Sở Mộ nhưng thấy nhà cái, mở miệng nói:
- Quán chủ, bên kia có Hùng Lang bang mở cược.
Hạ Hầu Nguyên hỏi:
- Cược cái gì?
Có người giải đáp ngay.
Hạ Hầu Nguyên nói:
- Ừm! Vậy cược một trăm Nguyên Thạch thượng phẩm đi, mua loại thứ nhất.
Trừ Hạ Hầu Nguyên mua loại thứ nhất ra những người đi cùng cũng bỏ tiền túi mua hùa theo. Ít thì mấy khối guyên Thạch thượng phẩm, nhiều thì mười mấy khối. Bọn họ vững tin quán chủ sẽ tùy tay đánh chết đối phương.
Không lâu sau Sở Mộ mang theo Sở Vương Đạo đến.
Sở Mộ thấy ngay sòng cược của Hùng Lang bang, Sở Vương Đạo lật đật chạy theo.
Sở Mộ liếc mắt qua nhìn mục một so ngàn hàng cuối cùng.
Sở Mộ lập tức nói:
- Năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm, mua Sở Vương Đình thắng!
Khi rời khỏi kiếm quán Sở Mộ mang theo năm trăm Nguyên tệ cuối cùng của kiếm quán, đi cửa hàng đổi năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm.
Có người lẩm bẩm:
- Đâu ra một tên ngốc nữa.
Người đó chợt nhớ ra cái gì liếc trộm công tử ca đứng gần đó rồi lẩn vào đám người.
Công tử ca cũng thấy Sở Mộ mua Sở Vương Đình thắng, nhìn kỹ hắn một lúc, nhìn thấu tu vi của đối phương ngay. Luyện Khí cảnh thập nhị giai, rất thấp, rất yếu, nhưng không hiểu sao công tử ca cảm giác đối phương có khí chất khó tả, sâu thẳm. Nên công tử cả cứ nhìn Sở Mộ chằm chằm đến thẫn thờ.
Sở Mộ cũng phát hiện, hắn liếc qua đối phương nhìn thấu ngay tu vi, là Niết Bàn cảnh, chưa tới hai mươi tuổi.
Niết Bàn cảnh chưa đến hai mươi tuổi thì có thiên phú tu luyện siêu cao, xuất thân bất phàm. Nhưng thế thì sao, Quy Nguyên cảnh lớn hơn Thâm Lam thế giới không biết bao nhiêu lần, chỉ tính số lượng nhân tộc đã hơn gấp vô số lần. Căn Nguyên Nguyên Giới là một trong thế giới xuất hiện sớm nhất, là một trong ba chủ thế giới duy nhất trong vũ trụ hỗn độn, phát triển đến nay không biết bao nhiêu năm rồi.
Vô số cường giả đồng nghĩa có vô số thế lực cường đại, để lại mắt lóe tia sáng và truyền thừa cường đại vô số kể. Dù trong Thâm Lam thế giới cũng có vài thiên tài chưa hai mươi tuổi đã là Niết Bàn cảnh chứ nói gì ở Căn Nguyên Nguyên Giới.
Sở Mộ thu lại tầm mắt, hắn liếc qua nhìn Hàn Vũ, ngó Hạ Hầu Nguyên chằm chằm, trực giác nói với hắn đây là đối thủ hôm nay của mình.
Hàn Vũ luôn tìm kiếm trong đám đông, cuối cùng thấy Sở Mộ, gã nói với Hạ Hầu Nguyên:
- Quán chủ, Sở Vương Đình đến rồi.
Hạ Hầu Nguyên gật đầu, đi tới nói chuyện với giám thị đài sinh tử.
Giám thị đài sinh tử là người của phủ thành chủ, khi lão nhảy lên đài thì bốn phía yên lặng.
- Lão phu may mắn được chủ trì trận đấu sinh tử, không nói nhiều lời nữa, bây giờ xin mời hai bên quán chủ Hạ Hầu Nguyên Thiên La võ quán chi nhánh thứ tám lên đài.
Giám thị trông lớn tuổi nhưng rất sung sức, giọng vang dội truyền vào tai mỗi người:
- Lại mời Sở Vương Đình quán chủ Sở Môn kiếm quán khu thứ tám thành đông lên đài.
Hạ Hầu Nguyên lắc người cõng kiếm đi lên đài sinh tử. Ngay sau đó Sở Mộ nhảy người đáp xuống đài, đối diện Hạ Hầu Nguyên.
Công tử ca và nhiều người lộ biểu tình ngạc nhiên:
- Không ngờ là hắn!
- Thì ra hắn là Sở Vương Đình, quả nhiên là tu vi Luyện KHí thập giai. Mua chính mình thắng, điên thật.
Giám thị cười tủm tỉm nói:
- Hai vị đồng ý đấu sinh tử vậy xin hãy ký giấy sinh tử này đi.