Tiếp theo Lam Hải Triều thấy mắt Sở Mộ có kiếm quang lóe qua, hai thần niệm chi kiếm phá không bắn tới, trong khoảnh khắc bay vào đôi mắt Lam Hải Triều thẳng hướng thế giới tinh thần.
Bị thần niệm chi kiếm công kích đột ngột, Lam Hải Triều phải chia tinh thần ra đối kháng. Lam Hải Triều chỉ có thể một lòng hai dùng, một bên ứng đối công kích của Sở Mộ, một bên chặn công kích từ thần niệm chi kiếm trong thế giới tinh thần. Lam Hải Triều căng thẳng thần kinh.
Song kiếm của Sở Mộ như biến thành bánh xe tấn công nhanh, lực lượng chấn động đáng sợ ẩn chứa trong đó. Mỗi đường kiếm khiến Lam Hải Triều không ngừng thụt lùi, lùi đến bên mép Tinh Không Vô Ngần.
Song kiếm rung lên va chạm vào nhau, sóng âm đáng sợ ập đến. Lam Hải Triều vội né. Song kiếm va chạm nương lực phản chấn đâm nhanh hơn, nhưng không đâm hướng Lam Hải Triều mà là Tinh Không Vô Ngần.
Tiếng quát như sấm chớp mưa bão:
- Phá!
Trong kiếm dung nhập thủy chi quy tắc, một kiếm khác dung nhập phong chi quy tắc và lôi chi quy tắc lần lượt đánh trúng một vị trí trong Tinh Không Vô Ngần.
Lam Hải Triều biến sắc mặt kêu lên:
- Nguy rồi!
Kịch chiến với Sở Mộ lâu Lam Hải Triều đã biết chất và lượng kiếm nguyên của hắn hơn gã nhiều, về uy năng kiếm ý cũng không thua gì gã, thậm chí vượt qua một chút. Độ mạnh cơ thể thì Lam Hải Triều yếu hơn, Sở Mộ còn nắm giữ kỹ xảo phát lực mà gã không có. Mới rồi đối kháng với thần niệm chi kiếm Lam Hải Triều phát hiện lực lượng thần niệm của Sở Mộ không thua gì gã, dường như mạnh hơn một bậc.
Tuy uy lực kiếm kỹ không bằng Lam Hải Triều nhưng kiếm thuật cao sâu hơn gã, các loại đối lập thì thiên phú chiến đấu của Sở Mộ siêu kinh người, cực kỳ khó chơi. Nếu Tinh Không Vô Ngần bị đánh tan thì Lam Hải Triều mất chút ưu thế, sẽ càng tồi tệ cho gã hơn.
Răng rắc!
Như tiếng vỏ trứng nát, một vệt sáng xuất hiện dưới kiếm hóa thành vô số vết rạn lan tràn, vỡ ra từng mảng.
Tinh Không Vô Ngần bị công kích cuồng bạo của Sở Mộ phá nát, gỡ bỏ. Cảm giác bị trói buộc biến mất, Sở Mộ như gỡ xuống gánh nặng, tốc độ tăng nhanh thêm một chút. Sở Mộ xoay người, hai kiếm như bão tố sấm chớp điện giật, lực lượng quy tắc, bát trọng thiên bất diệt dung nhập vào, không ngừng thúc đẩy Thần Hoang kiếm nguyên, ánh sáng vàng bắn ra bốn phía.
Lam Hải Triều cảm giác Sở Mộ như biến thành biển cả điên cuồng gầm rống, sóng biển ầm ầm, sóng thần từng cơn. Lam Hải Triều là chiếc thuyền nhỏ trong đại dương tùy thời bị lật chìm.
Lam Hải Triều chỉ có thể không ngừng phòng thủ, né tránh, không tìm được chút cơ hội đánh trả trong công kích dồn dập của Sở Mộ.
- Chuyện này là sao?
- Cường độ công kích quá cuồng bạo, quá đáng sợ!
Mọi người giật nảy mình.
Sở Mộ không hề vạm vỡ, không ngờ lúc hắn bùng nổ thì uy lực đáng sợ mà cuồng bạo như thế.
Một đệ tử Tinh Không kiếm tông hừ lạnh một tiếng:
- Đột nhiên bạo phát chắc chắn không kéo dài bao lâu, để Lam sư huynh vượt qua được nó sẽ thắng ngay.
Thật ra đây là ý tưởng của đa số Kiếm Giả, bản thân Lam Hải Triều cũng nghĩ vậy nên gã cắn răng chống đỡ công kích cực kỳ cuồng bạo của Sở Mộ.
Một giây, hai giây, ba giây... mười giây... hai mươi giây... ba mươi giây...
Thời gian chậm rãi trôi nhưng thế công cuồng bạo của Sở Mộ không ngừng lại, không có dấu hiệu yếu bớt, vẫn cứ cuồng bạo mạnh mẽ như cũ. Các luồng kiếm quang bá đạo sắc bén đến cực điểm, vô số vết kiếm hằn lên không khí, rậm rạp bao bọc Sở Mộ, Lam Hải Triều.
Trong lòng Lam Hải Triều không tin được, tay cầm kiếm của gã đang run, dần mất xúc giác, cơ thể bị ảnh hưởng khí huyết cuồn cuộn, gã không tìm được chút cơ hội phản kích. Mỗi giây, mỗi phút, mỗi canh giờ vào lúc này thật dài lâu.
Lam Hải Triều thầm nghĩ:
- Chết tiệt, tại sao vẫn chưa ngừng?
Lam Hải Triều chỉ có thể cắn răng chống đỡ, không ngừng thụt lùi trước đòn tấn công dồn dập của Sở Mộ.
- Chống đỡ... Chống đỡ... Ta phải cố chống!
Đó là ý nghĩ duy nhất trong lòng Lam Hải Triều, dựa vào ý chí qua nhiều lần rèn giũa cố gắng chống.
Tấn công cuồng bạo sáu mươi giây là khiêu chiến cho cơ thể Sở Mộ.
Sở Mộ cảm nhận trạng thái lúc này của Lam Hải Triều, hắn hơi khựng lại. Lam Hải Triều tưởng Sở Mộ đã kiệt sức, đang định đánh trả thì song kiếm của Sở Mộ càng cuồng bạo hơn chém tới.
Hai chiêu kiếm kỹ: Trảm Phong!
Hai chiêu kiếm kỹ trảm kích làm Lam Hải Triều tái mặt, kiếm trong tay gã bị chém rời tay, kiếm cương hộ thể vỡ nát, áo rách toạc, nội giáp ngăn lại kiếm kỹ trảm kích bị tước hơn một nửa lực lượng. Nhưng lực lượng còn lại vẫn siêu đáng sợ đập vào Lam Hải Triều, gã bay ngược, hộc bãi máu, trượt một vệt dài dưới đất.
Kiếm rời tay, người bị thương, kiếm quang lơ lửng bên cạnh Sở Mộ bắn ra dừng lại trước trán Lam Hải Triều.
Mọi người đều thấy trận chiến này là Sở Mộ thắng.
Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, may mắn lúc trước hắn có Cửu Chuyển Luyện Thân quả, cơ thể mạnh mẽ lực lượng kinh người mới chống đỡ được bạo phát cường độ cao như vậy, tư thái cuồng bạo tấn công cuối cùng đánh bại Lam Hải Triều.
Mắt Long Tôn sáng quắc, vì có huyết mạch chân long nên cơ thể gã mạnh hơn Kiếm Giả bình thường, bây giờ thấy Sở Mộ cuồng bạo làm gã mừng vì gặp đối thủ. Long Tôn nôn nóng muốn so tài quyết cao thấp với Sở Mộ ngay.
Long Tôn đánh bại Mộ Dung Khiếu, Sở Mộ đánh bại Lam Hải Triều. Vòng so tài này còn một trận cuối, Phó Siêu Trần đấu với Vương Việt.
Trên Thăng Long đài, Phó Siêu Trần và Vương Việt đứng đối diện nhau.
So với Long Tôn, Lam Hải Triều, Mộ Dung Khiếu thì Vương Việt rất bình thường. Gã nắm giữ kiếm ý thuộc tính đại địa, trầm ổn dày nặng như đá, núi cao lù lù không nhúc nhích. Phong cách chiến đấu của Vương Việt là vững vàng, thoạt trông không hề đặc sắc nhưng ưu điểm là trầm ổn.
Phó Siêu Trần lại thể hiện sức bật kinh người, không ngừng tấn công, mỗi đường kiếm như sao băng phá không chặn lại các nhát kiếm của Vương Việt.
Kiếm ý đại địa phối hợp thổ chi quy tắc, cơ thể mạnh mẽ, cách giảm lực khiến Vương Việt đối diện công kích sức bật cực mạnh của Phó Siêu Trần vẫn ứng đối nhẹ nhàng.
Đánh mãi không thắng, Phó Siêu Trần thi triển Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm đệ nhất tuyệt, kiếm trong tay như sao băng giáng thế đập mạnh vào Vương Việt nhưng bị gã ngăn chặn, không làm gì được.
Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm đệ nhị tuyệt, tam tuyệt...
Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm cũng là kiếm bí, mỗi lần thi triển nó tiêu hao nhiều lực lượng, Phó Siêu Trần liên tục thi triển đệ nhị tuyệt, đệ tam tuyệt đã tiêu hao rất nhiều lực lượng.
Bị thần niệm chi kiếm công kích đột ngột, Lam Hải Triều phải chia tinh thần ra đối kháng. Lam Hải Triều chỉ có thể một lòng hai dùng, một bên ứng đối công kích của Sở Mộ, một bên chặn công kích từ thần niệm chi kiếm trong thế giới tinh thần. Lam Hải Triều căng thẳng thần kinh.
Song kiếm của Sở Mộ như biến thành bánh xe tấn công nhanh, lực lượng chấn động đáng sợ ẩn chứa trong đó. Mỗi đường kiếm khiến Lam Hải Triều không ngừng thụt lùi, lùi đến bên mép Tinh Không Vô Ngần.
Song kiếm rung lên va chạm vào nhau, sóng âm đáng sợ ập đến. Lam Hải Triều vội né. Song kiếm va chạm nương lực phản chấn đâm nhanh hơn, nhưng không đâm hướng Lam Hải Triều mà là Tinh Không Vô Ngần.
Tiếng quát như sấm chớp mưa bão:
- Phá!
Trong kiếm dung nhập thủy chi quy tắc, một kiếm khác dung nhập phong chi quy tắc và lôi chi quy tắc lần lượt đánh trúng một vị trí trong Tinh Không Vô Ngần.
Lam Hải Triều biến sắc mặt kêu lên:
- Nguy rồi!
Kịch chiến với Sở Mộ lâu Lam Hải Triều đã biết chất và lượng kiếm nguyên của hắn hơn gã nhiều, về uy năng kiếm ý cũng không thua gì gã, thậm chí vượt qua một chút. Độ mạnh cơ thể thì Lam Hải Triều yếu hơn, Sở Mộ còn nắm giữ kỹ xảo phát lực mà gã không có. Mới rồi đối kháng với thần niệm chi kiếm Lam Hải Triều phát hiện lực lượng thần niệm của Sở Mộ không thua gì gã, dường như mạnh hơn một bậc.
Tuy uy lực kiếm kỹ không bằng Lam Hải Triều nhưng kiếm thuật cao sâu hơn gã, các loại đối lập thì thiên phú chiến đấu của Sở Mộ siêu kinh người, cực kỳ khó chơi. Nếu Tinh Không Vô Ngần bị đánh tan thì Lam Hải Triều mất chút ưu thế, sẽ càng tồi tệ cho gã hơn.
Răng rắc!
Như tiếng vỏ trứng nát, một vệt sáng xuất hiện dưới kiếm hóa thành vô số vết rạn lan tràn, vỡ ra từng mảng.
Tinh Không Vô Ngần bị công kích cuồng bạo của Sở Mộ phá nát, gỡ bỏ. Cảm giác bị trói buộc biến mất, Sở Mộ như gỡ xuống gánh nặng, tốc độ tăng nhanh thêm một chút. Sở Mộ xoay người, hai kiếm như bão tố sấm chớp điện giật, lực lượng quy tắc, bát trọng thiên bất diệt dung nhập vào, không ngừng thúc đẩy Thần Hoang kiếm nguyên, ánh sáng vàng bắn ra bốn phía.
Lam Hải Triều cảm giác Sở Mộ như biến thành biển cả điên cuồng gầm rống, sóng biển ầm ầm, sóng thần từng cơn. Lam Hải Triều là chiếc thuyền nhỏ trong đại dương tùy thời bị lật chìm.
Lam Hải Triều chỉ có thể không ngừng phòng thủ, né tránh, không tìm được chút cơ hội đánh trả trong công kích dồn dập của Sở Mộ.
- Chuyện này là sao?
- Cường độ công kích quá cuồng bạo, quá đáng sợ!
Mọi người giật nảy mình.
Sở Mộ không hề vạm vỡ, không ngờ lúc hắn bùng nổ thì uy lực đáng sợ mà cuồng bạo như thế.
Một đệ tử Tinh Không kiếm tông hừ lạnh một tiếng:
- Đột nhiên bạo phát chắc chắn không kéo dài bao lâu, để Lam sư huynh vượt qua được nó sẽ thắng ngay.
Thật ra đây là ý tưởng của đa số Kiếm Giả, bản thân Lam Hải Triều cũng nghĩ vậy nên gã cắn răng chống đỡ công kích cực kỳ cuồng bạo của Sở Mộ.
Một giây, hai giây, ba giây... mười giây... hai mươi giây... ba mươi giây...
Thời gian chậm rãi trôi nhưng thế công cuồng bạo của Sở Mộ không ngừng lại, không có dấu hiệu yếu bớt, vẫn cứ cuồng bạo mạnh mẽ như cũ. Các luồng kiếm quang bá đạo sắc bén đến cực điểm, vô số vết kiếm hằn lên không khí, rậm rạp bao bọc Sở Mộ, Lam Hải Triều.
Trong lòng Lam Hải Triều không tin được, tay cầm kiếm của gã đang run, dần mất xúc giác, cơ thể bị ảnh hưởng khí huyết cuồn cuộn, gã không tìm được chút cơ hội phản kích. Mỗi giây, mỗi phút, mỗi canh giờ vào lúc này thật dài lâu.
Lam Hải Triều thầm nghĩ:
- Chết tiệt, tại sao vẫn chưa ngừng?
Lam Hải Triều chỉ có thể cắn răng chống đỡ, không ngừng thụt lùi trước đòn tấn công dồn dập của Sở Mộ.
- Chống đỡ... Chống đỡ... Ta phải cố chống!
Đó là ý nghĩ duy nhất trong lòng Lam Hải Triều, dựa vào ý chí qua nhiều lần rèn giũa cố gắng chống.
Tấn công cuồng bạo sáu mươi giây là khiêu chiến cho cơ thể Sở Mộ.
Sở Mộ cảm nhận trạng thái lúc này của Lam Hải Triều, hắn hơi khựng lại. Lam Hải Triều tưởng Sở Mộ đã kiệt sức, đang định đánh trả thì song kiếm của Sở Mộ càng cuồng bạo hơn chém tới.
Hai chiêu kiếm kỹ: Trảm Phong!
Hai chiêu kiếm kỹ trảm kích làm Lam Hải Triều tái mặt, kiếm trong tay gã bị chém rời tay, kiếm cương hộ thể vỡ nát, áo rách toạc, nội giáp ngăn lại kiếm kỹ trảm kích bị tước hơn một nửa lực lượng. Nhưng lực lượng còn lại vẫn siêu đáng sợ đập vào Lam Hải Triều, gã bay ngược, hộc bãi máu, trượt một vệt dài dưới đất.
Kiếm rời tay, người bị thương, kiếm quang lơ lửng bên cạnh Sở Mộ bắn ra dừng lại trước trán Lam Hải Triều.
Mọi người đều thấy trận chiến này là Sở Mộ thắng.
Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, may mắn lúc trước hắn có Cửu Chuyển Luyện Thân quả, cơ thể mạnh mẽ lực lượng kinh người mới chống đỡ được bạo phát cường độ cao như vậy, tư thái cuồng bạo tấn công cuối cùng đánh bại Lam Hải Triều.
Mắt Long Tôn sáng quắc, vì có huyết mạch chân long nên cơ thể gã mạnh hơn Kiếm Giả bình thường, bây giờ thấy Sở Mộ cuồng bạo làm gã mừng vì gặp đối thủ. Long Tôn nôn nóng muốn so tài quyết cao thấp với Sở Mộ ngay.
Long Tôn đánh bại Mộ Dung Khiếu, Sở Mộ đánh bại Lam Hải Triều. Vòng so tài này còn một trận cuối, Phó Siêu Trần đấu với Vương Việt.
Trên Thăng Long đài, Phó Siêu Trần và Vương Việt đứng đối diện nhau.
So với Long Tôn, Lam Hải Triều, Mộ Dung Khiếu thì Vương Việt rất bình thường. Gã nắm giữ kiếm ý thuộc tính đại địa, trầm ổn dày nặng như đá, núi cao lù lù không nhúc nhích. Phong cách chiến đấu của Vương Việt là vững vàng, thoạt trông không hề đặc sắc nhưng ưu điểm là trầm ổn.
Phó Siêu Trần lại thể hiện sức bật kinh người, không ngừng tấn công, mỗi đường kiếm như sao băng phá không chặn lại các nhát kiếm của Vương Việt.
Kiếm ý đại địa phối hợp thổ chi quy tắc, cơ thể mạnh mẽ, cách giảm lực khiến Vương Việt đối diện công kích sức bật cực mạnh của Phó Siêu Trần vẫn ứng đối nhẹ nhàng.
Đánh mãi không thắng, Phó Siêu Trần thi triển Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm đệ nhất tuyệt, kiếm trong tay như sao băng giáng thế đập mạnh vào Vương Việt nhưng bị gã ngăn chặn, không làm gì được.
Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm đệ nhị tuyệt, tam tuyệt...
Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm cũng là kiếm bí, mỗi lần thi triển nó tiêu hao nhiều lực lượng, Phó Siêu Trần liên tục thi triển đệ nhị tuyệt, đệ tam tuyệt đã tiêu hao rất nhiều lực lượng.