Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!

Uy lực của chiêu này cực kỳ mạnh, thế lực đẳng cấp như Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn vốn không có tuyệt học chứ đừng nói làm sao ngăn cản.

Thiên Trảm kiếm với ánh sáng bạc cô đọng chém kiếm xuống.

Trong khoảnh khắc một luồng kiếm quang màu bạc dài hơn trăm thước như sợi tơ nối liền trời và nước lặng lẽ cắt đứt không gian, nhanh đến tột độ giết hướng đám người Vương Liệt.

Tu vi của Vương Liệt cao sâu, Luyện Hỏa môn có hai trưởng lão Niết Bàn thất trọng thiên, thực lực không yếu. Bọn họ cảm giác nguy hiểm lớn liền né tránh ngay, một số Niết Bàn cảnh khác thì không trốn kiếm.

Hiệu quả của đường kiếm này uy năng mạnh hơn với Lưu Sa bang, vì chất chứa lửa giận của Sở Mộ.

Vương Liệt và đại trưởng lão tránh thoát nên bình yên, sợ đến toát mồ hôi lạnh. Nhị trưởng lão bị chém đứt một cánh tay, tam trưởng lão, tứ trưởng lão bị chặt đứt người, đã chết. Còn mấy Niết Bàn cảnh trung giai, đê giai chết cùng bọn họ.

Đường kiếm này là Sở Mộ đánh hết sức, một kiếm ẩn chứa kiếm lực thất cấp, Phá Hư lực tràng tăng phúc và ức chế đối phương nên uy lực khủng bố vô cùng.

Tu luyện giả của Luyện Hỏa môn chỉ là tu luyện giả bình thường, không có nhiều thiên tài, không có nhiều thủ đoạn nên đương nhiên không cách nào ngăn cản.

Đám người Vương Liệt hoảng hồn. Vân Phong, Vân Hà thi triển kiếm chiêu kiếm pháp địa cấp cường đại công kích. Mười đệ tử hạch tâm giết vào Luyện Hỏa môn, bọn họ hợp sức với nhau thực lực kinh người.

Với Sở Mộ dẫn đầu, chỉ một kiếm đã giết đến người Luyện Hỏa môn không có chút đấu chí, thực lực chỉ có thể phát huy ra bảy mươi phần trăm.

Sở Mộ lại giơ Thiên Trảm kiếm lên, ánh sáng bạc tụ tập lại thi triển Hư Không Tịch Diệt Kiếm.



Không chút nương tình.

Vương Liệt hét to:

- Dừng tay... Mau dừng tay...!

Vương Liệt sợ, hối hận, nếu sớm biết thế này thì gã tuyệt đối không chủ động công kích người của Chân kiếm tông.

Nhưng lần này Sở Mộ không nương tay, giết giết giết!

Sở Mộ không ra lệnh, hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà và mười đệ tử hạch tâm không nương tay, dốc hết sức ra chém giết.

Cường giả Niết Bàn cảnh của Luyện Hỏa môn cộng lại chỉ có hai mươi mấy người, trong phút chốc bị Sở Mộ giết một phần ba. Kiếm thứ hai Hư Không Tịch Diệt chém xuống lại giết năm, sáu người, hai bên cách biệt xa, Luyện Hỏa môn bị diệt.

Nhìn theo mười mấy người Chân kiếm tông rời đi, gia chủ Dương gia mắt tràn đầy âm trầm.

Một trưởng lão đi tới:

- Gia chủ...

Dương gia chủ trầm giọng nói:

- Đừng nói nhiều, địch mạnh ta yếu, tạm thời khuất phục chờ khi nào cao tổ của Dương gia ta xuất quan rồi mới tính sổ món nợ này với Chân kiếm tông!

Lưu Sa bang mất một ít cường giả Niết Bàn sau đó đó trả giá đăt, Luyện Hỏa môn bị diệt môn, Dương gia biết điều hơn, tuy cũng trả giá lớn nhưng không chết một người nào.

***

Lần xuất động này có kết quả khiến người vừa lòng.

Đi thì mười ba người ngoài sáng, một người trong tối, về thì vẫn là mười ba người ngoài sáng, một người trong tối, không mất ai.

Hai trưởng lão Vân Phong, Vân Hà một trái một phải theo bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt lạnh nhạt. Mười đệ tử hạch tâm thì ai nấy biểu tình kích động.



Bắt đầu từ Lưu Sa bang đến gia tộc Dương thị chấm dứt, một đường đánh tới. Lưu Sa bang sính uy, Luyện Hỏa môn liệt chiến, gia tộc Dương thị khuất phục. Mọi thứ làm bọn họ có cảm giác như nằm mơ, tuy trước kia Chân kiếm tông mạnh nhưng chưa từng mạnh mẽ đến vậy.

Mười đệ tử hạch tâm tận mắt thấy sự cường đại của Sở Mộ, tận đáy lòng khâm phục vị tông chủ tu vi không cao bằng bọn họ, thậm chí sinh ra một chút tâm lý tôn sùng.

Công nhận lần này xuất động có thu hoạch rất lớn.

Tuy Lưu Sa bang không bằng Chân kiếm tông nhưng dù gì là thế lực qua trăm năm, trong bang cất chứa nhiều thứ. Bị lấy đi bảy mươi phần trăm làm tài lực, vật lực của Lưu Sa bang giảm mạnh. Chân kiếm tông thì tăng lên nhiều.

Luyện Hỏa môn hơn Lưu Sa bang một chút, sau khi bị diệt môn mọi thứ của Luyện Hỏa môn thuộc quyền sở hữu của Chân kiếm tông. Gia tộc Dương thị giống Lưu Sa bang, bảy mươi phần trăm tài lực, vật lực không thua kém gì Lưu Sa bang.

Vân Phong trưởng lão nói:

- Thu hoạch lần này đủ để mở Linh Trì của bản tông một lần nữa.

Vân Hà trưởng lão đồng ý:

- Ừm! Tu vi của tông chủ còn thấp, nên mở Linh Trì ra để tông chủ vào tu luyện, cố gắng tăng cao tu vi.

Bọn họ chính mắt thấy thực lực của Sở Mộ cực kỳ cường đại, so sánh với họ cũng không kém hơn chút nào, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Nhưng tu vi của tông chủ mới chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ.

Nếu tông chủ có tu vi ngũ trọng thiên, lục trọng thiên thậm chí là thất trọng thiên thì có thể càn quét Niết Bàn cảnh.

Chân kiếm tông cần một tông chủ mạnh mẽ mà trí tuệ, cũng cần tông chủ thực lực cường đại.

Linh Trì là một thánh đại tu luyện của Chân kiếm tông, mỗi lần mở ra sẽ hao phí năng lượng rất lớn. Vì Chân kiếm tông xuống dốc nên mấy chục năm rồi không mở ra.

Không phải không thể mở mà vì mở nó ra tiêu hao năng lượng rất lớn, làm kiếm tông teo tóp một nửa. Bây giờ khác rồi, có những bồi thường từ Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, Dương gia đủ mở Linh Trì ra một lần và còn dư lại.

Đoàn người bình yên trở về Chân kiếm tông, khi các đệ tử biết thì rất phấn khởi suýt tổ chức tiệc mừng.

Tông môn trở thành hùng mạnh là điều đệ tử nào cũng hướng về.

Sau khi trở lại tông môn, hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà đề nghị, Sở Mộ đồng ý mở Linh Trì ra.



Linh Trì là trọng bảo Chân kiếm tông để lại, bình thường giấu đi chỉ có tông chủ mới có quyền mở ra. Lúc vắng tông chủ thì phó tông chủ và các vị trưởng lão có thể quyết định việc mở Linh Trì.

Linh Trì to cỡ bàn tay tỏa dao động yếu ớt.

Sở Mộ dùng ấn pháp đối ứng, dao động kiếm nguyên vàng kim bắn hướng Linh Trì. Linh Trì bay lên chớp mắt biến to ra, dao động hơi thở càng mãnh liệt.

Vân Phong, Vân Hà trưởng lão vội lấy đống bồi thường từ Lưu Sa bang, Luyện Hỏa môn, gia tộc Dương thị ra bỏ vào Linh Trì. Tài vật chìm vào Linh Trì, nhanh chóng bị hòa tan khiến nước trong veo thấy đáy dần nhuộm sắc trắng tràn ra, dao động lực lượng đậm đặc khuếch tán.

Khi nước Linh Trì hoàn toàn biến thành màu trắng ngà thì Vân Phong, Vân Hà trưởng lão ngừng bỏ đồ.

Vân Phong trưởng lão nói:

- Có thể vào rồi tông chủ.

Sở Mộ nói:

- Nhờ vào hai vị trưởng lão.

Sở Mộ lắc người vào toprng Linh Trì.

Linh Trì đặt ở hậu điện tông môn, mở ra các loại phong cấm tránh cho bị người xâm nhập. Vân Phong trưởng lão rời đi giải quyết công việc, Vân Hà trưởng lão ở lại.

***

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK