Ba kiếm, bất kỳ một kiếm nào cũng là trí mạng. Ba kiếm trúng thân. Một kiếm trúng mi tâm. Một kiếm trúng yết hầu. Một kiếm trúng trái tim. Đối với cơ thể người, đó đều là vị trí trí mạng.
Đúng vậy, đây là Nhân tộc. Mặc dù bị luyện hóa thành phân thân Thần tộc, bản chất vẫn là Nhân tộc, cho nên vẫn nắm giữ nguyên thần.
Sau khi nguyên thần bị đánh nát, một đạo phân tâm liên quan đến Thần tộc cũng bị ảnh hưởng, trong nháy mắt lao ra. Nghênh đón hắn chính là một đạo kiếm quang sáng chói, giống như lưu tinh đánh xuống/ Diệt vong.
Phân thân Thần tộc chết. Phân tâm nghiền nát. Kết giới sinh tử này cũng lại không có cách nào lại tiếp tục duy trì nữa.
Trận chiến này hung hiểm, nhưng thời gian tuyệt đối không dài. Bất luận là thời gian phù văn Chân Đạo và phù văn chấn động sát ý duy trì liên tục. Pgay cả phân nửa đều còn không có tiêu hao.
Khí lưu màu xám ở bốn phía xung quanh tiêu tan từng chút một. Nhìn loại tốc độ này, khoảng chừng mấy hơi thở sẽ hoàn toàn tiêu tan không còn.
Ngay một tia khí lưu màu xám cuối cùng biến mất, trong chớp mắt, ở sâu trong linh hồn Sở Mộ bỗng nhiên phát ra một cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt. Hàn ý tập kích toàn thân, khiến cho hắn không tự chủ được run lên. Ý nghĩ đang muốn ngừng hẳn lực lượng phù văn Sát Lục của hắn lập tức bị chặt đứt.
Một đạo ánh sáng từ bầu trời đánh xuống, giống như sao băng, long trời lở đất.
Đạo ánh sáng này, là ánh sáng của một chiếc búa lớn. Là ánh sáng khi búa lớn chém xuống. Một búa kinh thiên động địa, một búa phá núi chém nhạc, một búa chặn khô cả dòng sông.
Sát cơ khủng khiếp. Tất cả đều quanh quẩn tại bên trên một búa lớn, nhưng trăng vỡ, sao rơi.
Một đòn này đắn đo thời cơ rất tinh diệu. Đúng lúc là kết giới sinh tử vừa tiêu hao trong nháy mắt, cũng đúng lúc trong nháy mắt thân hình Sở Mộ hiện ra.
Một đòn này còn là lực lượng toàn thân do người này ngưng tụ ra, lại một đòn mạnh mẽ vận dụng lực lượng của phù văn Sát Lục, hoàn toàn không giữ lại. Hắn hoàn toàn không để cho Sở Mộ có nửa điểm cơ hội sống còn. Chỉ cần một búa lại đánh trúng, tuyệt đối sẽ không có khả năng may mắn tránh khỏi.
Dưới tình huống bình thường, một đòn như vậy cho dù là cường giả Đại Thánh Tôn cũng khó có thể kịp thời phản ứng. Chỉ có thể dựa vào lực lượng cường đại của bản thân để chống đỡ.
Nhưng nhận biết của Sở Mộ đối với nguy cơ, lại vượt quá sức tưởng tượng. Cho nên, trong chớp mắt khi một búa chém xuống, hắn đã có cảm giác. Mặc dù hết sức ngắn ngủi, nhưng một chút thời gian này, cũng đủ để Sở Mộ làm ra phản ứng.
May là lực lượng của phù văn Chân Đạo và phù văn chấn động sát ý vẫn còn.
Hoàn toàn không có chút do dự nào, Sở Mộ trực tiếp thi triển ra hai loại Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng. Hai thứ này đều có quan hệ liên quan đến không gian.
Sau khi kết hợp cả hai lại với nhau, thân hình Sở Mộ, dường như tiến vào trong hư không, lại giống như không ngừng xuyên qua ở trong không gian, giống như tiến vào một không gian khác.
Một búa trí mạng này chém xuống, lại bị Sở Mộ lấy phong thái cứng rắn vô cùng tránh đi hung hiểm.
Sở Mộ hoàn toàn có thể cảm giác được sóng chấn động của loại lực lượng đáng sợ này. Thậm chí ở dưới Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, hắn vẫn có cảm giác vượt qua không gian chém giết tới.
Tránh còn chưa đủ, Sở Mộ xuất kiếm. Kiếm quang hư đống như ngăn, chống đỡ lực lượng cường đại do một đòn kia vượt qua không gian truy sát tới.
Ly Thương Kiếm chấn động. Lực lượng đáng sợ khiến thân kiếm cong lại. May là Ly Thương Kiếm nắm giữ thuộc tính bền vững kiên cố, lại thêm lực lượng của Sở Mộ mới chống đỡ một búa truy kích này.
Từ điểm này cũng nói một vấn đề. Đó chính là Tứ Phương Vấn Chân Bộ và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân tuy rằng tinh diệu vô cùng, nhưng có liên quan với tu vi của người thi triển. Nếu như tu vi của Sở Mộ cao hơn một chút, như vậy lần này sẽ không bị một búa này truy kích.
Sau khi giảm được lực lượng cường đại do một búa truy kích tới, Sở Mộ nhanh chóng triển khai phản kích.
Người tu luyện không giống nhau. Có người tu luyện thực lực cường đại, nhưng trong lúc lâm chiến, trên phương diện phản ứng lại có chút khiếm khuyết. Có người tuy rằng thực lực không đủ cường đại, phản ứng khi lâm chiến lại rất mạnh. Đối mặt các loại tình hình bất lợi, bình thường vẫn có thể biến nguy thành an.
Sở Mộ nắm giữ ngộ tính hơn người, cũng nắm giữ phản ứng lâm chiến siêu nhân. Nói trắng ra, đó chính là thiên phú chiến đấu. NGƯờI không có bao nhiêu thiên phú chiến đấu n, thời điểm đối mặt với nguy hiểm, chiến đấu bình thường sẽ có chút thời gian tự suy nghĩ, thậm chí một chút do dự. Đây là điều không thể được. Người có thiên phú chiến đấu một khi đối mặt với chiến đấu, liền có thể căn cứ vào thiên phú và ý thức của mình làm ra phản ứng chuẩn xác nhất.
Không thể nghi ngờ, thiên phú chiến đấu của Sở Mộ là thuộc về cao cấp nhất.
Sở Mộ ngẩng đầu, phóng lên cao. Ly Thương Kiếm mang theo kiếm quang rét lạnh đến mức tận cùng, hóa thành một đạo tia chớp băng tuyết xé rách trời cao, lao về phía trên không trung. Nơi đó có một bóng người. Đó chính là người chém ra một búa này.
Hai tròng mắt sắc bén khiến cho Sở Mộ nhìn thấy bóng người trên không trung. Đó là một đại hán với thân thể vô cùng cường tráng. Vừa nhìn liền biết ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Trong tay hắn là một cái búa vô cùng khổng lồ.
- Lại là Thần tộc?
Sở Mộ âm thầm suy đoán. Kiếm lại hoàn toàn không có hề chậm lại. Một kiếm nhanh chóng đâm rách trời cao. Kiếm quang chói mắt giống như một đạo sấm sét, lướt ngang qua hư không, gần như là xuất kiếm trong chớp mắt, cũng đã đâm về phía chỗ đại hán trên không trung, ép thẳng vào mi tâm, khiến cho mi tâm của hắn sinh ra một loại cảm giác bị đâm đau đớn, giống như bị một kiếm xuyên qua.
- Không ngờ tiểu tử Thần tộc không có giết chết ngươi. Vậy hãy để cho bổn đại gia bổ ngươi ra.
Đại hán hoàn toàn không sợ hãi chút nào, trái lại cười to nói. Búa lớn giơ lên thật cao lại chém xuống. Đấu pháp hoàn toàn là bộ dạng đồng quy vu tận. So với phân thân Thần tộc kia càng cao hơn.
Sở Mộ không có khả năng đồng quy vu tận cùng đối phương.
Kiếm đâm ra trong nháy mắt đã thu hồi. Nhưng kiếm quang này lại vẫn đâm về phía đại hán, va chạm cùng với một búa chém xuống.
Kiếm thứ hai hóa thành bóng ma, chạy ở bên trong khe nứt hư không, uốn lượn chạy tới, xuyên qua ánh sáng va chạm, lại xông về phía mi tâm của đại hán.
Đúng vậy, đây là Nhân tộc. Mặc dù bị luyện hóa thành phân thân Thần tộc, bản chất vẫn là Nhân tộc, cho nên vẫn nắm giữ nguyên thần.
Sau khi nguyên thần bị đánh nát, một đạo phân tâm liên quan đến Thần tộc cũng bị ảnh hưởng, trong nháy mắt lao ra. Nghênh đón hắn chính là một đạo kiếm quang sáng chói, giống như lưu tinh đánh xuống/ Diệt vong.
Phân thân Thần tộc chết. Phân tâm nghiền nát. Kết giới sinh tử này cũng lại không có cách nào lại tiếp tục duy trì nữa.
Trận chiến này hung hiểm, nhưng thời gian tuyệt đối không dài. Bất luận là thời gian phù văn Chân Đạo và phù văn chấn động sát ý duy trì liên tục. Pgay cả phân nửa đều còn không có tiêu hao.
Khí lưu màu xám ở bốn phía xung quanh tiêu tan từng chút một. Nhìn loại tốc độ này, khoảng chừng mấy hơi thở sẽ hoàn toàn tiêu tan không còn.
Ngay một tia khí lưu màu xám cuối cùng biến mất, trong chớp mắt, ở sâu trong linh hồn Sở Mộ bỗng nhiên phát ra một cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt. Hàn ý tập kích toàn thân, khiến cho hắn không tự chủ được run lên. Ý nghĩ đang muốn ngừng hẳn lực lượng phù văn Sát Lục của hắn lập tức bị chặt đứt.
Một đạo ánh sáng từ bầu trời đánh xuống, giống như sao băng, long trời lở đất.
Đạo ánh sáng này, là ánh sáng của một chiếc búa lớn. Là ánh sáng khi búa lớn chém xuống. Một búa kinh thiên động địa, một búa phá núi chém nhạc, một búa chặn khô cả dòng sông.
Sát cơ khủng khiếp. Tất cả đều quanh quẩn tại bên trên một búa lớn, nhưng trăng vỡ, sao rơi.
Một đòn này đắn đo thời cơ rất tinh diệu. Đúng lúc là kết giới sinh tử vừa tiêu hao trong nháy mắt, cũng đúng lúc trong nháy mắt thân hình Sở Mộ hiện ra.
Một đòn này còn là lực lượng toàn thân do người này ngưng tụ ra, lại một đòn mạnh mẽ vận dụng lực lượng của phù văn Sát Lục, hoàn toàn không giữ lại. Hắn hoàn toàn không để cho Sở Mộ có nửa điểm cơ hội sống còn. Chỉ cần một búa lại đánh trúng, tuyệt đối sẽ không có khả năng may mắn tránh khỏi.
Dưới tình huống bình thường, một đòn như vậy cho dù là cường giả Đại Thánh Tôn cũng khó có thể kịp thời phản ứng. Chỉ có thể dựa vào lực lượng cường đại của bản thân để chống đỡ.
Nhưng nhận biết của Sở Mộ đối với nguy cơ, lại vượt quá sức tưởng tượng. Cho nên, trong chớp mắt khi một búa chém xuống, hắn đã có cảm giác. Mặc dù hết sức ngắn ngủi, nhưng một chút thời gian này, cũng đủ để Sở Mộ làm ra phản ứng.
May là lực lượng của phù văn Chân Đạo và phù văn chấn động sát ý vẫn còn.
Hoàn toàn không có chút do dự nào, Sở Mộ trực tiếp thi triển ra hai loại Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng. Hai thứ này đều có quan hệ liên quan đến không gian.
Sau khi kết hợp cả hai lại với nhau, thân hình Sở Mộ, dường như tiến vào trong hư không, lại giống như không ngừng xuyên qua ở trong không gian, giống như tiến vào một không gian khác.
Một búa trí mạng này chém xuống, lại bị Sở Mộ lấy phong thái cứng rắn vô cùng tránh đi hung hiểm.
Sở Mộ hoàn toàn có thể cảm giác được sóng chấn động của loại lực lượng đáng sợ này. Thậm chí ở dưới Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, hắn vẫn có cảm giác vượt qua không gian chém giết tới.
Tránh còn chưa đủ, Sở Mộ xuất kiếm. Kiếm quang hư đống như ngăn, chống đỡ lực lượng cường đại do một đòn kia vượt qua không gian truy sát tới.
Ly Thương Kiếm chấn động. Lực lượng đáng sợ khiến thân kiếm cong lại. May là Ly Thương Kiếm nắm giữ thuộc tính bền vững kiên cố, lại thêm lực lượng của Sở Mộ mới chống đỡ một búa truy kích này.
Từ điểm này cũng nói một vấn đề. Đó chính là Tứ Phương Vấn Chân Bộ và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân tuy rằng tinh diệu vô cùng, nhưng có liên quan với tu vi của người thi triển. Nếu như tu vi của Sở Mộ cao hơn một chút, như vậy lần này sẽ không bị một búa này truy kích.
Sau khi giảm được lực lượng cường đại do một búa truy kích tới, Sở Mộ nhanh chóng triển khai phản kích.
Người tu luyện không giống nhau. Có người tu luyện thực lực cường đại, nhưng trong lúc lâm chiến, trên phương diện phản ứng lại có chút khiếm khuyết. Có người tuy rằng thực lực không đủ cường đại, phản ứng khi lâm chiến lại rất mạnh. Đối mặt các loại tình hình bất lợi, bình thường vẫn có thể biến nguy thành an.
Sở Mộ nắm giữ ngộ tính hơn người, cũng nắm giữ phản ứng lâm chiến siêu nhân. Nói trắng ra, đó chính là thiên phú chiến đấu. NGƯờI không có bao nhiêu thiên phú chiến đấu n, thời điểm đối mặt với nguy hiểm, chiến đấu bình thường sẽ có chút thời gian tự suy nghĩ, thậm chí một chút do dự. Đây là điều không thể được. Người có thiên phú chiến đấu một khi đối mặt với chiến đấu, liền có thể căn cứ vào thiên phú và ý thức của mình làm ra phản ứng chuẩn xác nhất.
Không thể nghi ngờ, thiên phú chiến đấu của Sở Mộ là thuộc về cao cấp nhất.
Sở Mộ ngẩng đầu, phóng lên cao. Ly Thương Kiếm mang theo kiếm quang rét lạnh đến mức tận cùng, hóa thành một đạo tia chớp băng tuyết xé rách trời cao, lao về phía trên không trung. Nơi đó có một bóng người. Đó chính là người chém ra một búa này.
Hai tròng mắt sắc bén khiến cho Sở Mộ nhìn thấy bóng người trên không trung. Đó là một đại hán với thân thể vô cùng cường tráng. Vừa nhìn liền biết ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Trong tay hắn là một cái búa vô cùng khổng lồ.
- Lại là Thần tộc?
Sở Mộ âm thầm suy đoán. Kiếm lại hoàn toàn không có hề chậm lại. Một kiếm nhanh chóng đâm rách trời cao. Kiếm quang chói mắt giống như một đạo sấm sét, lướt ngang qua hư không, gần như là xuất kiếm trong chớp mắt, cũng đã đâm về phía chỗ đại hán trên không trung, ép thẳng vào mi tâm, khiến cho mi tâm của hắn sinh ra một loại cảm giác bị đâm đau đớn, giống như bị một kiếm xuyên qua.
- Không ngờ tiểu tử Thần tộc không có giết chết ngươi. Vậy hãy để cho bổn đại gia bổ ngươi ra.
Đại hán hoàn toàn không sợ hãi chút nào, trái lại cười to nói. Búa lớn giơ lên thật cao lại chém xuống. Đấu pháp hoàn toàn là bộ dạng đồng quy vu tận. So với phân thân Thần tộc kia càng cao hơn.
Sở Mộ không có khả năng đồng quy vu tận cùng đối phương.
Kiếm đâm ra trong nháy mắt đã thu hồi. Nhưng kiếm quang này lại vẫn đâm về phía đại hán, va chạm cùng với một búa chém xuống.
Kiếm thứ hai hóa thành bóng ma, chạy ở bên trong khe nứt hư không, uốn lượn chạy tới, xuyên qua ánh sáng va chạm, lại xông về phía mi tâm của đại hán.