Sở Mộ đi hướng đầu bên kia cứ điểm, hắn muốn đến trung tâm chiến trường Nguyên Thần, hắn không quan tâm bốn phía xì xào bàn tán.
Sở Mộ xuyên qua Đệ Thất cứ điểm đi ra cửa cứ điểm nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người.
- Tốc độ nhanh quá!
Một cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ hết hồn nói:
- Tốc độ thế này thì ta cũng không bằng.
- Nghe đồn Lưu Quang Kiếm Đế có tốc độ kinh người, Sở Mộ có thể giết được Lưu Quang Kiếm Đế thì chắc tốc độ cũng không tầm thường.
- Sở Mộ hiện giờ thay thế thứ hạng của Lưu Quang Kiếm Đế xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát, không biết phong hào của hắn là gì?
- Phong hào gì đó rất nhanh sẽ được công bố.
Tu vi Đại Đế tam bộ sơ giai đến gần trung giai khiến Sở Mộ nhanh hơn nữa, thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ nhất trọng người như luồng sáng chớp mắt xẹt qua không trung, nhanh đến tột độ, chớp mắt rời xa Đệ Thất cứ điểm bắt đầu vào trung tâm chiến trường Nguyên Thần.
Sở Mộ bay vút đi có gặp tinh thần thú, nhưng hắn không ra tay thì chúng nó quá yếu, hắn không hứng xuống tay. Chỉ có tinh thần thú cao cấp mới khiến Sở Mộ muốn đánh, đặc biệt là tinh thần thú khá mạnh trong cao cấp, ví dụ tinh thần thú đỉnh cao cấp.
Tinh thần thú càng cường đại càng nằm trong trung tâm chiến trường Nguyên Thần.
Khi đến gần trung tâm hơn Sở Mộ giảm thấp tốc độ, cuối cùng bay là đà sát mặt đất.
Trung tâm chiến trường Nguyên Thần bị tia phóng xạ tinh thần đậm hơn nơi khác, mắt thường trông thấy tia sáng các màu cực kỳ xinh đẹp nhưng ẩn chứa nguy hiểm trí mạng. Đại Đế yếu kém không dám vào đây, nếu không sẽ bị xâm thực rõ rệt.
Sở Mộ hiện giờ về tu vi là Đại Đế tam bộ sơ giai, về thực lực thì cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường không đánh lại hắn, nên hắn có năng lực ngăn cản tia phóng xạ tinh thần. Huống chi Sở Mộ có Chư Thiên Tinh Thần Kiếm sẽ tự động hấp thu tia phóng xạ tinh thần, có nhiều tia phóng xạ tinh thần hơn nữa cũng chỉ thành chất bổ cho Chư Thiên Tinh Thần Kiếm.
Đằng trước Sở Mộ là một Thần tộc, mặc thần giáp tinh xảo, quanh người tràn ngập hơi thở kinh người, hai tay cầm thanh kiếm. Kiếm màu đỏ như lửa rực cháy, màu băng lam như băng giá làm hắn rất ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy Thần tộc cầm song kiếm.
Song kiếm đỏ và lam, thần giáp cũng hai màu này đan xen, trong đầu Sở Mộ nổi lên một phong hào: Băng Hỏa Thần Đế.
Thoáng nghe cái tên không quá đặc sắc nhưng người biết nó đều rất ngạc nhiên, vì Băng Hỏa Thần Đế là cường giả có tên trên bảng Địa Thần của Thần thành chiến trường Nguyên Thần, xếp hạng ba mươi lăm.
Bảng Địa Thần của Thần thành giống bảng Địa Sát của Nguyên thành.
Tức là về mặt lý luận Băng Hỏa Thần Đế mạnh hơn Sở Mộ, nhưng sự thật thì chưa chắc.
Có con tinh thần thú to đùng gục ngã bên chân Băng Hỏa Thần Đế, xem thể hình là tinh thần thú cao cấp.
Sở Mộ nhìn thấy Băng Hỏa Thần Đế thì gã cũng nhìn hắn chằm chằm, lập tức rút kiếm. Không uổng là cường giả trên bảng Địa Thần, Sở Mộ chỉ cảm giác có tia sáng vụt qua trước mắt, không thấy động tác gì đã có hai luồng kiếm quang đỏ và lam xé gió chém tới, một luồng kiếm quang nóng cháy khủng khiếp, một luồng kiếm quang cực độ lạnh lẽo.
Màu dỏ nóng bỏng, sắc lam buốt giá chớp mắt ập đến mang theo lực lượng hỏa, băng chi đại đạo trong thiên địa, uy lực không gì sánh bằng. Sở Mộ đoán Băng Hỏa Thần Đế này chắc đã tu luyện Thần Hỏa kiếm pháp, Thần Băng kiếm pháp đến trình độ cực kỳ cao sâu mới có uy lực như vậy.
Băng Hỏa Thần Đế rút kiếm, không chút nương tình muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết. Sở Mộ không sợ, khóe môi hắn cong lên, song kiếm trong tay cũng chém ra. Kiếm quang xoắn óc như linh xà uốn lượn dán sát kiếm quang hai màu đỏ lam chém ngược hướng Băng Hỏa Thần Đế, khiến đáy mắt gã lóe tia kinh ngạc.
Nhát kiếm này nếu có thể giết đối phương thì tuyệt, nếu không thể vậy cũng coi như chiêu thăm dò, cuộc chiến sống chết bắt đầu vén màn lên.
Hai người đều xếp hạng trên bảng Địa Sát, bảng Địa Thần, chênh lệch không lớn, cùng sử dụng song kiếm. Chiến đấu kiểu này khiến trong lòng hai người kích động.
Kiếm quang đỏ rực nóng bỏng và kiếm quang màu lam buốt giá hoặc thẳng hoặc cong, biến đổi đa đoan, từng đường kiếm như núi lửa phun trào, như sông băng sụp đổ kinh thiên động địa.
Song kiếm của Sở Mộ là Chư Thiên Phong Kiếm và Chư Thiên Lôi Kiếm, hắn không dùng Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí. Tu vi của Sở Mộ là Đại Đế tam bộ sơ giai gần trung giai, không bằng Băng Hỏa Thần Đế nhưng thực lực thì không kém hơn.
Thần tộc và nhân tộc đời đời đối địch ngươi chết ta sống, cho dù có cảm giác kỳ phùng địch thủ thì Sở Mộ và Băng Hỏa Thần Đế sẽ không nương tay.
Thần Hỏa kiếm pháp cháy rựnc rỡ, Thần Băng kiếm pháp băng thiên động địa.
Hỏa chi đại đạo cùng băng chi đại đạo liên tục dồn sức mạnh vào song kiếm chém ra, lực lượng tinh thần mạnh mẽ ẩn chứa trên thân kiếm từng nhát đổ ập vào Sở Mộ. Thân kiếm va chạm, giây sau mắt Băng Hỏa Thần Đế lóe tia ngạc nhiên, không tin được.
Vì từ song kiếm của đối phương làm Băng Hỏa Thần Đế cảm giác lực lượng trùng kích, rất quen thuộc, đó là lực lượng tinh thần thuần túy trùng kích.
Nên biết lực lượng tinh thần là thiên phú của Thần tộc, thiên phú của riêng chủng tộc bọn họ. Một nhân tộc sao có được lực lượng tinh thần thuần túy?
Sở Mộ không cho Băng Hỏa Thần Đế thời gian suy nghĩ, song kiếm cuồng bạo, kiếm pháp của hắn nhìn như không có thứ tự nhưng mây bay nước chảy, tùy ý chém kiếm nhưng mỗi đường kiếm thuận theo sơ hở của đối phương, dù có thể sơ hở cũng cố gắng chế tạo ra, từ từ khống chết tiết tấu.
Không có chiêu thức công kích cố định mới là khó chơi nhất, vì sẽ không bị lối mòn nào hạn chế, không bị khuôn sáo kiềm chế, tùy tâm tùy tính. Nhát kiếm tiếp theo thường làm kẻ địch khó đoán được, nhưng muốn đến trình độ vô chiêu thì phải có tạo nghệ siêu cao kinh người trong võ học, không thì chỉ là nghệch ngoạc lung tung.
Tu vi càng tăng cao Sở Mộ càng nắm chắc cảnh giới của bản thân tinh diệu hơn, nên song kiếm vận chuyển tự nhiên. Sở Mộ cảm giác cảnh giới kiếm pháp của mình dường như sắp đột phá ràng buộc.
Đánh mãi không thắng, nhân tộc này nắm giữ lực lượng tinh thần chỉ Thần tộc mới có, còn dùng lực lượng tinh thần dẫn động lực lượng đại đạo trong thiên địa gia cố, hoàn toàn nắm giữ tinh túy kiếm đạo của Thần tộc. Phải trừ khử hắn, không thì sẽ là tai họa lớn!
Sở Mộ xuyên qua Đệ Thất cứ điểm đi ra cửa cứ điểm nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người.
- Tốc độ nhanh quá!
Một cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ hết hồn nói:
- Tốc độ thế này thì ta cũng không bằng.
- Nghe đồn Lưu Quang Kiếm Đế có tốc độ kinh người, Sở Mộ có thể giết được Lưu Quang Kiếm Đế thì chắc tốc độ cũng không tầm thường.
- Sở Mộ hiện giờ thay thế thứ hạng của Lưu Quang Kiếm Đế xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát, không biết phong hào của hắn là gì?
- Phong hào gì đó rất nhanh sẽ được công bố.
Tu vi Đại Đế tam bộ sơ giai đến gần trung giai khiến Sở Mộ nhanh hơn nữa, thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ nhất trọng người như luồng sáng chớp mắt xẹt qua không trung, nhanh đến tột độ, chớp mắt rời xa Đệ Thất cứ điểm bắt đầu vào trung tâm chiến trường Nguyên Thần.
Sở Mộ bay vút đi có gặp tinh thần thú, nhưng hắn không ra tay thì chúng nó quá yếu, hắn không hứng xuống tay. Chỉ có tinh thần thú cao cấp mới khiến Sở Mộ muốn đánh, đặc biệt là tinh thần thú khá mạnh trong cao cấp, ví dụ tinh thần thú đỉnh cao cấp.
Tinh thần thú càng cường đại càng nằm trong trung tâm chiến trường Nguyên Thần.
Khi đến gần trung tâm hơn Sở Mộ giảm thấp tốc độ, cuối cùng bay là đà sát mặt đất.
Trung tâm chiến trường Nguyên Thần bị tia phóng xạ tinh thần đậm hơn nơi khác, mắt thường trông thấy tia sáng các màu cực kỳ xinh đẹp nhưng ẩn chứa nguy hiểm trí mạng. Đại Đế yếu kém không dám vào đây, nếu không sẽ bị xâm thực rõ rệt.
Sở Mộ hiện giờ về tu vi là Đại Đế tam bộ sơ giai, về thực lực thì cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường không đánh lại hắn, nên hắn có năng lực ngăn cản tia phóng xạ tinh thần. Huống chi Sở Mộ có Chư Thiên Tinh Thần Kiếm sẽ tự động hấp thu tia phóng xạ tinh thần, có nhiều tia phóng xạ tinh thần hơn nữa cũng chỉ thành chất bổ cho Chư Thiên Tinh Thần Kiếm.
Đằng trước Sở Mộ là một Thần tộc, mặc thần giáp tinh xảo, quanh người tràn ngập hơi thở kinh người, hai tay cầm thanh kiếm. Kiếm màu đỏ như lửa rực cháy, màu băng lam như băng giá làm hắn rất ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy Thần tộc cầm song kiếm.
Song kiếm đỏ và lam, thần giáp cũng hai màu này đan xen, trong đầu Sở Mộ nổi lên một phong hào: Băng Hỏa Thần Đế.
Thoáng nghe cái tên không quá đặc sắc nhưng người biết nó đều rất ngạc nhiên, vì Băng Hỏa Thần Đế là cường giả có tên trên bảng Địa Thần của Thần thành chiến trường Nguyên Thần, xếp hạng ba mươi lăm.
Bảng Địa Thần của Thần thành giống bảng Địa Sát của Nguyên thành.
Tức là về mặt lý luận Băng Hỏa Thần Đế mạnh hơn Sở Mộ, nhưng sự thật thì chưa chắc.
Có con tinh thần thú to đùng gục ngã bên chân Băng Hỏa Thần Đế, xem thể hình là tinh thần thú cao cấp.
Sở Mộ nhìn thấy Băng Hỏa Thần Đế thì gã cũng nhìn hắn chằm chằm, lập tức rút kiếm. Không uổng là cường giả trên bảng Địa Thần, Sở Mộ chỉ cảm giác có tia sáng vụt qua trước mắt, không thấy động tác gì đã có hai luồng kiếm quang đỏ và lam xé gió chém tới, một luồng kiếm quang nóng cháy khủng khiếp, một luồng kiếm quang cực độ lạnh lẽo.
Màu dỏ nóng bỏng, sắc lam buốt giá chớp mắt ập đến mang theo lực lượng hỏa, băng chi đại đạo trong thiên địa, uy lực không gì sánh bằng. Sở Mộ đoán Băng Hỏa Thần Đế này chắc đã tu luyện Thần Hỏa kiếm pháp, Thần Băng kiếm pháp đến trình độ cực kỳ cao sâu mới có uy lực như vậy.
Băng Hỏa Thần Đế rút kiếm, không chút nương tình muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết. Sở Mộ không sợ, khóe môi hắn cong lên, song kiếm trong tay cũng chém ra. Kiếm quang xoắn óc như linh xà uốn lượn dán sát kiếm quang hai màu đỏ lam chém ngược hướng Băng Hỏa Thần Đế, khiến đáy mắt gã lóe tia kinh ngạc.
Nhát kiếm này nếu có thể giết đối phương thì tuyệt, nếu không thể vậy cũng coi như chiêu thăm dò, cuộc chiến sống chết bắt đầu vén màn lên.
Hai người đều xếp hạng trên bảng Địa Sát, bảng Địa Thần, chênh lệch không lớn, cùng sử dụng song kiếm. Chiến đấu kiểu này khiến trong lòng hai người kích động.
Kiếm quang đỏ rực nóng bỏng và kiếm quang màu lam buốt giá hoặc thẳng hoặc cong, biến đổi đa đoan, từng đường kiếm như núi lửa phun trào, như sông băng sụp đổ kinh thiên động địa.
Song kiếm của Sở Mộ là Chư Thiên Phong Kiếm và Chư Thiên Lôi Kiếm, hắn không dùng Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí. Tu vi của Sở Mộ là Đại Đế tam bộ sơ giai gần trung giai, không bằng Băng Hỏa Thần Đế nhưng thực lực thì không kém hơn.
Thần tộc và nhân tộc đời đời đối địch ngươi chết ta sống, cho dù có cảm giác kỳ phùng địch thủ thì Sở Mộ và Băng Hỏa Thần Đế sẽ không nương tay.
Thần Hỏa kiếm pháp cháy rựnc rỡ, Thần Băng kiếm pháp băng thiên động địa.
Hỏa chi đại đạo cùng băng chi đại đạo liên tục dồn sức mạnh vào song kiếm chém ra, lực lượng tinh thần mạnh mẽ ẩn chứa trên thân kiếm từng nhát đổ ập vào Sở Mộ. Thân kiếm va chạm, giây sau mắt Băng Hỏa Thần Đế lóe tia ngạc nhiên, không tin được.
Vì từ song kiếm của đối phương làm Băng Hỏa Thần Đế cảm giác lực lượng trùng kích, rất quen thuộc, đó là lực lượng tinh thần thuần túy trùng kích.
Nên biết lực lượng tinh thần là thiên phú của Thần tộc, thiên phú của riêng chủng tộc bọn họ. Một nhân tộc sao có được lực lượng tinh thần thuần túy?
Sở Mộ không cho Băng Hỏa Thần Đế thời gian suy nghĩ, song kiếm cuồng bạo, kiếm pháp của hắn nhìn như không có thứ tự nhưng mây bay nước chảy, tùy ý chém kiếm nhưng mỗi đường kiếm thuận theo sơ hở của đối phương, dù có thể sơ hở cũng cố gắng chế tạo ra, từ từ khống chết tiết tấu.
Không có chiêu thức công kích cố định mới là khó chơi nhất, vì sẽ không bị lối mòn nào hạn chế, không bị khuôn sáo kiềm chế, tùy tâm tùy tính. Nhát kiếm tiếp theo thường làm kẻ địch khó đoán được, nhưng muốn đến trình độ vô chiêu thì phải có tạo nghệ siêu cao kinh người trong võ học, không thì chỉ là nghệch ngoạc lung tung.
Tu vi càng tăng cao Sở Mộ càng nắm chắc cảnh giới của bản thân tinh diệu hơn, nên song kiếm vận chuyển tự nhiên. Sở Mộ cảm giác cảnh giới kiếm pháp của mình dường như sắp đột phá ràng buộc.
Đánh mãi không thắng, nhân tộc này nắm giữ lực lượng tinh thần chỉ Thần tộc mới có, còn dùng lực lượng tinh thần dẫn động lực lượng đại đạo trong thiên địa gia cố, hoàn toàn nắm giữ tinh túy kiếm đạo của Thần tộc. Phải trừ khử hắn, không thì sẽ là tai họa lớn!