- Kiếm Khí Phân Thân, không có ý thức, như vậy nếu như một môn bí pháp này từ giản đơn biến thành phức tạp, đến chỗ cao thâm, có lẽ có thể phân hoá ra một vị phân thân nắm giữ ý thức của mình.
Sở Mộ thầm nghĩ, thở ra một hơi. Trong mắt hắn lóe lên vài phần kiêng kỵ.
Hắn không biết suy đoán của mình có chính xác hay không. Nếu như là sự thật, như vậy bí pháp tiếp sau của Kiếm Khí Phân Thân đến chắc hẳn là rất đáng sợ.
Kiếm Khí Phân Thân không có bất kỳ ý thức nào, nhận khống chế của bản tôn, vì vậy phối hợp hết sức ăn ý cùng bản tôn. Đây là chuyện tốt, nhưng cuối cùng là thiếu sự linh hoạt và tính tự chủ.
Nếu như Kiếm Khí Phân Thân có đầy đủ ý thức của mình, sẽ biến thành một cá thể độc lập, càng linh hoạt hơn, sức chiến đấu mạnh hơn.
- Nếu như có thể nhận được bí pháp Kiếm Khí Phân Thân, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Sở Mộ thầm nghĩ. Đáng tiếc, hắn lại không có cách nào khác nhận được.
Loại bỏ ý niệm này, Sở Mộ lại luyện kiếm pháp.
Kiếm pháp phải phối hợp cùng bộ pháp thân pháp, mới có thể phát huy ra uy lực đến mức tận cùng. Nếu không kiếm pháp đơn thuần chung quy có hạn chế. Hạn chế này, sẽ làm uy lực của kiếm pháp không có cách nào hoàn toàn phát huy ra được.
Trên con đường kiếm pháp, Sở Mộ có thành tựu kinh người. Nhưng ở phương diện bộ pháp cùng thân pháp, lại không đủ coi trọng.
Nếu như hắn có thể có đột phá ở phương diện bộ pháp cùng thân pháp, thực lực toàn thân sẽ nâng cao rõ rệt.
Tu luyện, không ngừng tu luyện. Một môn lại một môn kiếm pháp được suy diễn ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Hơn mười môn kiếm pháp của Ngao Chân Hằng, lại từng môn kiếm pháp tìm hiểu được ở trên rừng Vạn Kiếm Bia được thoả thích suy diễn. Mỗi môn kiếm pháp đều hết sức quen thuộc, tinh thông, nắm giữ tinh túy.
Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.
Trong lúc luyện kiếm, Sở Mộ loại bỏ tất cả tạp niệm. Trong lòng trong đầu hắn chỉ có kiếm pháp kiếm chiêu. Thân hình cùng bước chân trong lúc bất tri bất giác đã phù hợp với kiếm pháp kiếm chiêu.
Hắn ở bên trong động phủ của mình thoáng một cái chính hơn mười ngày.
Trong lúc đang luyện kiếm. Sở Mộ bỗng nhiên dừng lại. Thân hình cùng động tác dừng lại. Trong hai tròng mắt bắn ra tinh quang. Đó là một loại ánh sáng thuộc về trí tuệ, một loại ánh sáng trong lúc bất chợt lĩnh ngộ cái gì, hiểu rõ cái gì đó.
Nước chảy thành sông, hắn bừng tỉnh hiểu ra. Dưới không ngừng tích lũy hắn đã hoàn toàn hiểu ra.
- Tuy rằng ta không có cách nào làm được Kiếm Khí Phân Thân, chỉ có điều ta lại có thể làm được như vậy.
Tiếng nói vừa dứt, Sở Mộ bước một bước ra. Nhất thời, một bóng người lưu lại ở tại chỗ. Chân thân lại xuất hiện ở một chỗ khác.
Bóng người ở tại chỗ trông rất sống động, thời gian dừng lại ba hơi thở, rồi mởi trở thành nhạt đi. Sau năm hơi thở mới tiêu tan.
Lại là một bước được bước ra. Tại chỗ lại lưu lại một bóng người. Sở Mộ không ngừng bước chân. Từng bóng người lưu lại, giống như vô cùng vô tận, tràn ngập ở bên trong động phủ. Mỗi một bóng người đều lưu lại trong thời gian mấy hơi thở, trông rất sống động. Dựa vào mắt thường nhìn qua, căn bản là khó có thể nhìn ra được đâu là thật, đâu là giả. Giống như là có vô số Sở Mộ đồng thời xuất hiện ở bên trong động phủ.
Sở Mộ dừng lại. Từng bóng người cũng theo đó tiêu tan. Hắn đứng ở trong động phủ, trong hai tròng mắt lộ ra sự vui sướng.
- Lấy kiếm khí dung nhập trong thân pháp và bộ pháp, lưu lại tàn ảnh, mê hoặc kẻ địch. Ở trong chiến đấu, nhất định có thể đưa đến hiệu quả ngoài dự đoán.
Sở Mộ lẩm bẩm nói:
- Như vậy, một chiêu này liền là kiếm khí lưu ảnh. Kiếm khí lưu ảnh, lấy kiếm khí dung nhập trong thân pháp bộ pháp lưu lại bóng người. Không tính là thân pháp, cũng không tính là bộ pháp. Lại chẳng khác nào một loại kết hợp kỳ lạ giữa thân pháp cùng bộ pháp.
Vừa nói chuyện, Sở Mộ lại bước ra một bước. Tại chỗ, lại xuất hiện một tàn ảnh. Một tàn ảnh khác lại xuất hiện ở bên ngoài mấy trượng, giống nhau như đúc.
Chân thân nhìn chằm chằm vào kiếm khí lưu ảnh, sau ba hơi thở trở thành nhạt đi, sau năm hơi thở liền biến mất.
- Hình dáng bên ngoài giống nhau như đúc. Mắt thường không có cách nào nhận ra. Nhưng khí tức lại yếu hơn rất nhiều. Đồng thời không đủ linh động...
Liếc mắt, Sở Mộ liền nhìn ra chỗ thiếu hụt trong đó.
Kiếm khí lưu ảnh chỉ mới thành hình sơ bộ, thuộc về giai đoạn sáng lập. Sở hở rất rõ ràng, còn cần tiến một bước cải thiện.
Hiểu rõ chỗ thiếu hụt tồn tại trong đó, Sở Mộ có mục tiêu cải tiến càng rõ ràng hơn.
Sau khi suy nghĩ tìm hiểu một lát, Sở Mộ lại bước ra một bước. Một bóng người dừng lại ở tại chỗ. Lần này, cũng là ba hơi thở trở thành nhạt đi, năm hơi thở biến mất. Nhưng Sở Mộ cẩn thận biến hóa về khí tức. So với trước, khí tức đã cường đại hơn một phần, linh hoạt hơn một phần, càng gần giống với chân thân hơn.
Kiếm khí lưu ảnh là một loại thu hoạch ngoài dự đoán lại trong dự đoán. Trong ý đồ của hắn, kiếm khí lưu ảnh chắc là có cường độ khí tức giống như chân thân, tính linh động như nhau. Như vậy, càng khiến cho người ta khó có thể phân biệt được thật hay giả, có thể đưa đến tác dụng mê hoặc lớn hơn nữa, tốt hơn nữa.
Về phần thời gian dừng lại, thật ra ba hơi thở đã đủ rồi.
Trong lúc cao thủ quyết đấu, thời gian một hơi thở cũng đủ để quyết định thắng bại, quyết định sinh tử. Thời gian ba hơi thở, rất dài. Chỉ có điều nếu như có thể nhân tiện kéo dài thời gian tồn tại, cũng vô cùng tốt.
Năm tháng trôi qua trong sự lặng lẽ không một tiếng động, mặc cho ngươi tu vi thông thiên triệt địa, cũng có không cách nào giữ lại.
Chỉ chớp mắt, từ khi Sở Mộ đi tới Thiên Cổ Vực, thời gian đã qua hơn một năm.
Mấy tháng trước, từ sau khi Sở Mộ biết được Sở gia của Thiên Sơn Thành truyền ra tin tức, không khỏi cảm thấy bất đăc dĩ, cũng cảm thấy thủ đoạn của Sở gia thật trơ trẽn. Thậm chí hắn tức giận. Hắn tìm được cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài, muốn bọn họ tuyên bố với bên ngoài một tin tức. Sở Mộ hắn cùng Sở gia của Thiên Sơn Thành, ngoại trừ dòng họ tương đồng ra, những cái khác hoàn toàn không có một chút liên quan nào.
Ở bên trong Thiên Cổ Vực, tuy rằng địa vị của tiểu thế giới Thiên Tài không bằng bốn Đại Thiên Môn, nhưng lại hơn một vài thế lực nhất lưu. Ở trên quyền uy chứng nhận Thiên Tài, lại còn hơn bốn Đại Thiên Môn được vài phần. Lấy danh nghĩa tiểu thế giới Thiên Tài phát ra thông cáo, vô cùng có đầy đủ độ tin cậy.
Sở Mộ thầm nghĩ, thở ra một hơi. Trong mắt hắn lóe lên vài phần kiêng kỵ.
Hắn không biết suy đoán của mình có chính xác hay không. Nếu như là sự thật, như vậy bí pháp tiếp sau của Kiếm Khí Phân Thân đến chắc hẳn là rất đáng sợ.
Kiếm Khí Phân Thân không có bất kỳ ý thức nào, nhận khống chế của bản tôn, vì vậy phối hợp hết sức ăn ý cùng bản tôn. Đây là chuyện tốt, nhưng cuối cùng là thiếu sự linh hoạt và tính tự chủ.
Nếu như Kiếm Khí Phân Thân có đầy đủ ý thức của mình, sẽ biến thành một cá thể độc lập, càng linh hoạt hơn, sức chiến đấu mạnh hơn.
- Nếu như có thể nhận được bí pháp Kiếm Khí Phân Thân, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Sở Mộ thầm nghĩ. Đáng tiếc, hắn lại không có cách nào khác nhận được.
Loại bỏ ý niệm này, Sở Mộ lại luyện kiếm pháp.
Kiếm pháp phải phối hợp cùng bộ pháp thân pháp, mới có thể phát huy ra uy lực đến mức tận cùng. Nếu không kiếm pháp đơn thuần chung quy có hạn chế. Hạn chế này, sẽ làm uy lực của kiếm pháp không có cách nào hoàn toàn phát huy ra được.
Trên con đường kiếm pháp, Sở Mộ có thành tựu kinh người. Nhưng ở phương diện bộ pháp cùng thân pháp, lại không đủ coi trọng.
Nếu như hắn có thể có đột phá ở phương diện bộ pháp cùng thân pháp, thực lực toàn thân sẽ nâng cao rõ rệt.
Tu luyện, không ngừng tu luyện. Một môn lại một môn kiếm pháp được suy diễn ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Hơn mười môn kiếm pháp của Ngao Chân Hằng, lại từng môn kiếm pháp tìm hiểu được ở trên rừng Vạn Kiếm Bia được thoả thích suy diễn. Mỗi môn kiếm pháp đều hết sức quen thuộc, tinh thông, nắm giữ tinh túy.
Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.
Trong lúc luyện kiếm, Sở Mộ loại bỏ tất cả tạp niệm. Trong lòng trong đầu hắn chỉ có kiếm pháp kiếm chiêu. Thân hình cùng bước chân trong lúc bất tri bất giác đã phù hợp với kiếm pháp kiếm chiêu.
Hắn ở bên trong động phủ của mình thoáng một cái chính hơn mười ngày.
Trong lúc đang luyện kiếm. Sở Mộ bỗng nhiên dừng lại. Thân hình cùng động tác dừng lại. Trong hai tròng mắt bắn ra tinh quang. Đó là một loại ánh sáng thuộc về trí tuệ, một loại ánh sáng trong lúc bất chợt lĩnh ngộ cái gì, hiểu rõ cái gì đó.
Nước chảy thành sông, hắn bừng tỉnh hiểu ra. Dưới không ngừng tích lũy hắn đã hoàn toàn hiểu ra.
- Tuy rằng ta không có cách nào làm được Kiếm Khí Phân Thân, chỉ có điều ta lại có thể làm được như vậy.
Tiếng nói vừa dứt, Sở Mộ bước một bước ra. Nhất thời, một bóng người lưu lại ở tại chỗ. Chân thân lại xuất hiện ở một chỗ khác.
Bóng người ở tại chỗ trông rất sống động, thời gian dừng lại ba hơi thở, rồi mởi trở thành nhạt đi. Sau năm hơi thở mới tiêu tan.
Lại là một bước được bước ra. Tại chỗ lại lưu lại một bóng người. Sở Mộ không ngừng bước chân. Từng bóng người lưu lại, giống như vô cùng vô tận, tràn ngập ở bên trong động phủ. Mỗi một bóng người đều lưu lại trong thời gian mấy hơi thở, trông rất sống động. Dựa vào mắt thường nhìn qua, căn bản là khó có thể nhìn ra được đâu là thật, đâu là giả. Giống như là có vô số Sở Mộ đồng thời xuất hiện ở bên trong động phủ.
Sở Mộ dừng lại. Từng bóng người cũng theo đó tiêu tan. Hắn đứng ở trong động phủ, trong hai tròng mắt lộ ra sự vui sướng.
- Lấy kiếm khí dung nhập trong thân pháp và bộ pháp, lưu lại tàn ảnh, mê hoặc kẻ địch. Ở trong chiến đấu, nhất định có thể đưa đến hiệu quả ngoài dự đoán.
Sở Mộ lẩm bẩm nói:
- Như vậy, một chiêu này liền là kiếm khí lưu ảnh. Kiếm khí lưu ảnh, lấy kiếm khí dung nhập trong thân pháp bộ pháp lưu lại bóng người. Không tính là thân pháp, cũng không tính là bộ pháp. Lại chẳng khác nào một loại kết hợp kỳ lạ giữa thân pháp cùng bộ pháp.
Vừa nói chuyện, Sở Mộ lại bước ra một bước. Tại chỗ, lại xuất hiện một tàn ảnh. Một tàn ảnh khác lại xuất hiện ở bên ngoài mấy trượng, giống nhau như đúc.
Chân thân nhìn chằm chằm vào kiếm khí lưu ảnh, sau ba hơi thở trở thành nhạt đi, sau năm hơi thở liền biến mất.
- Hình dáng bên ngoài giống nhau như đúc. Mắt thường không có cách nào nhận ra. Nhưng khí tức lại yếu hơn rất nhiều. Đồng thời không đủ linh động...
Liếc mắt, Sở Mộ liền nhìn ra chỗ thiếu hụt trong đó.
Kiếm khí lưu ảnh chỉ mới thành hình sơ bộ, thuộc về giai đoạn sáng lập. Sở hở rất rõ ràng, còn cần tiến một bước cải thiện.
Hiểu rõ chỗ thiếu hụt tồn tại trong đó, Sở Mộ có mục tiêu cải tiến càng rõ ràng hơn.
Sau khi suy nghĩ tìm hiểu một lát, Sở Mộ lại bước ra một bước. Một bóng người dừng lại ở tại chỗ. Lần này, cũng là ba hơi thở trở thành nhạt đi, năm hơi thở biến mất. Nhưng Sở Mộ cẩn thận biến hóa về khí tức. So với trước, khí tức đã cường đại hơn một phần, linh hoạt hơn một phần, càng gần giống với chân thân hơn.
Kiếm khí lưu ảnh là một loại thu hoạch ngoài dự đoán lại trong dự đoán. Trong ý đồ của hắn, kiếm khí lưu ảnh chắc là có cường độ khí tức giống như chân thân, tính linh động như nhau. Như vậy, càng khiến cho người ta khó có thể phân biệt được thật hay giả, có thể đưa đến tác dụng mê hoặc lớn hơn nữa, tốt hơn nữa.
Về phần thời gian dừng lại, thật ra ba hơi thở đã đủ rồi.
Trong lúc cao thủ quyết đấu, thời gian một hơi thở cũng đủ để quyết định thắng bại, quyết định sinh tử. Thời gian ba hơi thở, rất dài. Chỉ có điều nếu như có thể nhân tiện kéo dài thời gian tồn tại, cũng vô cùng tốt.
Năm tháng trôi qua trong sự lặng lẽ không một tiếng động, mặc cho ngươi tu vi thông thiên triệt địa, cũng có không cách nào giữ lại.
Chỉ chớp mắt, từ khi Sở Mộ đi tới Thiên Cổ Vực, thời gian đã qua hơn một năm.
Mấy tháng trước, từ sau khi Sở Mộ biết được Sở gia của Thiên Sơn Thành truyền ra tin tức, không khỏi cảm thấy bất đăc dĩ, cũng cảm thấy thủ đoạn của Sở gia thật trơ trẽn. Thậm chí hắn tức giận. Hắn tìm được cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài, muốn bọn họ tuyên bố với bên ngoài một tin tức. Sở Mộ hắn cùng Sở gia của Thiên Sơn Thành, ngoại trừ dòng họ tương đồng ra, những cái khác hoàn toàn không có một chút liên quan nào.
Ở bên trong Thiên Cổ Vực, tuy rằng địa vị của tiểu thế giới Thiên Tài không bằng bốn Đại Thiên Môn, nhưng lại hơn một vài thế lực nhất lưu. Ở trên quyền uy chứng nhận Thiên Tài, lại còn hơn bốn Đại Thiên Môn được vài phần. Lấy danh nghĩa tiểu thế giới Thiên Tài phát ra thông cáo, vô cùng có đầy đủ độ tin cậy.