- Không, các vị sư huynh đệ, đây là ân oán cá nhân của ta với đám người Khâu Minh Lỗi, ta sẽ giải quyết. Đừng quên chúng ta vào đây mục đích chính không phải tranh cường đấu dữ với đệ tử Dạ Minh kiếm tông.
Sở Mộ nói thẳng:
- Nếu vì chuyện của ta hại các vị sư huynh đệ bị tổn thất gì thì ta sẽ rất áy náy.
Sở Mộ bổ sung thêm một câu chặn miệng nhóm Lâm Dịch:
- Đừng nói nhiều nữa, đây là quyết định của ta.
Sở Mộ nói xong xoay người bước nhanh ra ngoài Dạ Minh bộ. Một đám người đứng trên cầu gỗ, Dương Hiên nhàn nhã ngồi bên mép cầu nhìn xuống dưới ao nước trong có cá bơi lội.
Đám người Lâm Dịch đuổi theo:
- Đi!
Sở Mộ vừa ra khỏi Dạ Minh bộ thì Khâu Minh Lỗi lạnh lùng nói, mắt đầy sát ý:
- Ta tưởng đâu ngươi núp trong Dạ Minh bộ không dám ra.
Bao gồm Khâu Minh Lỗi, Dạ Minh điện tổng cộng cử ra tám người, mỗi người tu vi ít nhất đến nhất trọng thiên, cũng nắm giữ kiếm ý, cao thủ xếp sáu mươi hạng đầu bảng thiên tài tinh hệ.
Cả đám nhe răng người hoặc đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm.
Sở Mộ không trả lời, không dừng bước, hắn xông thẳng vào.
Dương Hiên vẫn không ngẩng đầu lên, như thể cá bơi trong nước hấp dẫn hơn.
Tuy không ngước lên nhưng Dương Hiên nói:
- Trong vòng mười ngày năm mươi hư khí nhất phẩm, có chịu không?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi đưa ta.
Khâu Minh Lỗi đầy sát khí nói:
- Dương sư huynh, người này ngu xuẩn hết thuốc chữa, nên giết.
Dương Hiên hờ hững nói, nhẹ nhàng quyết định vận mệnh của Sở Mộ:
- Thế thì giết đi.
Khâu Minh Lỗi rút kiếm, sáu người khác cũng rút kiếm. Hoặc bay lên trời như chim ó vồ thỏ, hoặc như rắn uốn lượn, hoặc từ bên cạnh đánh vu hồi bọc qua.
Lâm Dịch hét to:
- Sở sư đệ cẩn thận!
Lâm Dịch đang định rút kiếm thì Sở Mộ nhích người.
Bụi bay lên, Sở Mộ như tên bắn ra, kiếm sắt đen vung lên, kiếm quang sắc bén, kiếm ý gia cố, tốc độ tăng vọt. Một kiếm như sao băng ngoài vũ trụ.
Phập!
Kiếm xuyên thủng cổ họng một người, suối máu phun ra, Sở Mộ đã lướt nhanh qua chém hướng người thứ hai.
Sáu thanh kiếm từ phương hướng, góc độ khác nhau đâm tới, mỗi đường kiếm cực kỳ sắc bén đầy sát khí. Sở Mộ sửa tước thành vạch, hắn vẽ một hình vòng cung trước mặt. Lực lượng chấn động và nội khí bùng nổ, sức mạnh tăng nhiều đánh bật sáu thanh kiếm rồi hất một đường kiếm ra.
Phập!
Lưỡi kiếm sắc bén cắt cổ người thứ hai, một kiếm chặt đầu.
Dù lên đến nhất trọng thiên khiến thân thể mạnh hơn nhưng không thể so với hư thú, không đỡ nổi mũi nhọn của kiếm.
Chỉ ba giây ngắn ngủi đã có hai người chết dưới kiếm của Sở Mộ, Lâm Dịch mặt đầy ngạc nhiên khựng lại.
Dương Hiên ngước lên, biến sắc mặt.
Sở Mộ nhích chân né tránh, huơ kiếm chặn lại, lông tóc không tổn hao gì, dù sao cùng tu khí thể nhất trọng thiên mạnh hơn đơn tu nhất trọng thiên. Sở Mộ vận dụng lực lượng càng vượt qua mọi người rất nhiều, đối diện năm người vây công hắn vẫn ung dung như thường.
Lại một luồng kiếm quang đoạt mệnh, máu phun tung tóe, người thứ ba bị kiếm của Sở Mộ đâm thủng trái tim.
Thấy cảnh đó Dương Hiên biến sắc mặt, tay đập xuống lan can cầu gỗ, gã nhảy người lên, rút kiếm ra. Kiếm quang cực kỳ sắc bén như tia chớp vụt qua không trung nháy mắt giết tới.
Kiếm Dương Hiên đâm tới đem lại uy hiếp cho Sở Mộ còn hơn bảy người hợp tác lúc nãy.
Một kiếm này siêu nhanh, trên thân kiếm lấp lóe lôi quang, là lực lượng của lôi.
Lực lượng lôi cộng thêm kiếm ý gia cố làm kiếm nhanh đến tột cùng, khoảnh khắc đâm hướng Sở Mộ như sấm sét.
Sở Mộ rợn tóc gáy vội thụt lùi, nhanh chóng né tránh, lại giơ kiếm chém ra. Cùng lúc đó, bốn người khác phối hợp với Dương Hiên huơ kiếm chặn đường Sở Mộ.
Hai kiếm va chạm, lực lượng mạnh mẽ làm Sở Mộ ở giữa không trung khẽ run, đáp xuống đất. Sở Mộ thụt lùi hai bước, bốn kiếm đâm tới. Sở Mộ nhanh chóng di chuyển bước chân vặn người né tránh nhưng vẫn bị một kiếm rạch qua eo, rách da ứa máu.
Dương Hiên xếp hạng ba đúng là có thực lực rất kinh người.
Dương Hiên đáp xuống đất, hai chân giẫm mạnh, lực lượng bùng nổ, nội khí gia cố, tốc độ kiếm tăng vọt lại hóa thành lôi quang giết tới. Bốn người khác dốc sức rút kiếm phối hợp Dương Hiên chặn tất cả đường lui của Sở Mộ, không chừa chút đường sống.
Lâm Dịch quát:
- Rút kiếm!
Lâm Dịch dứt khoát rút kiếm lao ra, Giang Phàm và Lâm Hải Triều theo sau, kiếm quang chói lòa.
Con người có trí tuệ hiểu cách phối hợp tốt nhất, hư thú không thể so sánh được.
Sở Mộ không có đường né tránh, hắn bỗng lao lên trước một kiếm giết hướng Dương Hiên, bốn kiếm quang đuổi theo sau lưng hắn. Kiếm quang của ba người Lâm Dịch giết hướng bốn người kia.
Họ muốn giết Sở Mộ nhưng không muốn mình bị giết, bốn người kia vội vàng thu kiếm xoay người, chém kiếm hướng ba người Lâm Dịch. Bảy người đánh nhau túi bụi.
Mối đe dọa sau lưng biến mất, Sở Mộ thầm thở phào, kiếm quang càng sắc bén hơn.
Kiếm pháp của Dương Hiên đúng là rất mạnh, vận dụng lực lượng hơn hạng người như Khâu Minh Lỗi rất nhiều nhưng so với Sở Mộ thì còn chênh lệch rõ ràng.
Sở Mộ và Dương Hiên đều là cùng tu khí thể nhất trọng thiên, nắm giữ kiếm ý nhập môn, một loại lực lượng thiên địa nhập môn. Về các mặt lực lượng không cách biệt quá lớn, họ lấy ra so là tạo nghệ kiếm pháp, vận dụng lực lượng và nắm chắc thời cơ.
Xuất thân kiếm thuật sư và hình thành bản năng khiến Sở Mộ chiếm ưu thế rõ rệt hơn.
Rất nhanh Dương Hiên phát hiện gã phản kích ít dần, cứ liên tục né tránh ngăn cản. Kiếm của đối phương tựa bão tố từ mỗi góc độ không ngừng tiến công không ngừng nghỉ, mỗi kiếm ẩn chứa mũi nhọn đáng sợ, có lực lượng mạnh mẽ chấn động trùng kích làm tay cầm kiếm của Dương Hiên dần tê dại.
Hai bóng người chiến đấu kịch liệt trên cầu gỗ, song kiếm va chạm bắn ra vô số hỏa hoa, thanh âm trong trẻo chói tai, dư âm quanh quẩn.
Dương Hiên không ngừng thụt lùi, Sở Mộ tấn công liên tục.
Dương Hiên biểu tình cực kỳ khó xem, thực lực của Sở Mộ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã. Dương Hiên rơi vào thế yếu khó mà phản kích, gã bắt đầu đánh trống rút lui. Nhưng đòn công kích của Sở Mộ rất mạnh mẽ, Dương Hiên không có cơ hội thoát thân.
- Sở Mộ, chuyện hôm nay bỏ qua, ngày sau nước giếng không phạm nước sông.
Dương Hiên hăm dọa:
- Không thì Dạ Minh điện và ngươi không chết không ngừng!
Nếu Dương Hiên chỉ nói câu đầu thì Sở Mộ còn suy xét laị, có lẽ sẽ tha cho gã, bỏ qua mọi chuyện. Mục đích so tài của Sở Mộ không phải đấu đá với người Dạ Minh điện. Nhưng Dương Hiên nói câu sau đã chọc giận Sở Mộ.
Sở Mộ nói thẳng:
- Nếu vì chuyện của ta hại các vị sư huynh đệ bị tổn thất gì thì ta sẽ rất áy náy.
Sở Mộ bổ sung thêm một câu chặn miệng nhóm Lâm Dịch:
- Đừng nói nhiều nữa, đây là quyết định của ta.
Sở Mộ nói xong xoay người bước nhanh ra ngoài Dạ Minh bộ. Một đám người đứng trên cầu gỗ, Dương Hiên nhàn nhã ngồi bên mép cầu nhìn xuống dưới ao nước trong có cá bơi lội.
Đám người Lâm Dịch đuổi theo:
- Đi!
Sở Mộ vừa ra khỏi Dạ Minh bộ thì Khâu Minh Lỗi lạnh lùng nói, mắt đầy sát ý:
- Ta tưởng đâu ngươi núp trong Dạ Minh bộ không dám ra.
Bao gồm Khâu Minh Lỗi, Dạ Minh điện tổng cộng cử ra tám người, mỗi người tu vi ít nhất đến nhất trọng thiên, cũng nắm giữ kiếm ý, cao thủ xếp sáu mươi hạng đầu bảng thiên tài tinh hệ.
Cả đám nhe răng người hoặc đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm.
Sở Mộ không trả lời, không dừng bước, hắn xông thẳng vào.
Dương Hiên vẫn không ngẩng đầu lên, như thể cá bơi trong nước hấp dẫn hơn.
Tuy không ngước lên nhưng Dương Hiên nói:
- Trong vòng mười ngày năm mươi hư khí nhất phẩm, có chịu không?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi đưa ta.
Khâu Minh Lỗi đầy sát khí nói:
- Dương sư huynh, người này ngu xuẩn hết thuốc chữa, nên giết.
Dương Hiên hờ hững nói, nhẹ nhàng quyết định vận mệnh của Sở Mộ:
- Thế thì giết đi.
Khâu Minh Lỗi rút kiếm, sáu người khác cũng rút kiếm. Hoặc bay lên trời như chim ó vồ thỏ, hoặc như rắn uốn lượn, hoặc từ bên cạnh đánh vu hồi bọc qua.
Lâm Dịch hét to:
- Sở sư đệ cẩn thận!
Lâm Dịch đang định rút kiếm thì Sở Mộ nhích người.
Bụi bay lên, Sở Mộ như tên bắn ra, kiếm sắt đen vung lên, kiếm quang sắc bén, kiếm ý gia cố, tốc độ tăng vọt. Một kiếm như sao băng ngoài vũ trụ.
Phập!
Kiếm xuyên thủng cổ họng một người, suối máu phun ra, Sở Mộ đã lướt nhanh qua chém hướng người thứ hai.
Sáu thanh kiếm từ phương hướng, góc độ khác nhau đâm tới, mỗi đường kiếm cực kỳ sắc bén đầy sát khí. Sở Mộ sửa tước thành vạch, hắn vẽ một hình vòng cung trước mặt. Lực lượng chấn động và nội khí bùng nổ, sức mạnh tăng nhiều đánh bật sáu thanh kiếm rồi hất một đường kiếm ra.
Phập!
Lưỡi kiếm sắc bén cắt cổ người thứ hai, một kiếm chặt đầu.
Dù lên đến nhất trọng thiên khiến thân thể mạnh hơn nhưng không thể so với hư thú, không đỡ nổi mũi nhọn của kiếm.
Chỉ ba giây ngắn ngủi đã có hai người chết dưới kiếm của Sở Mộ, Lâm Dịch mặt đầy ngạc nhiên khựng lại.
Dương Hiên ngước lên, biến sắc mặt.
Sở Mộ nhích chân né tránh, huơ kiếm chặn lại, lông tóc không tổn hao gì, dù sao cùng tu khí thể nhất trọng thiên mạnh hơn đơn tu nhất trọng thiên. Sở Mộ vận dụng lực lượng càng vượt qua mọi người rất nhiều, đối diện năm người vây công hắn vẫn ung dung như thường.
Lại một luồng kiếm quang đoạt mệnh, máu phun tung tóe, người thứ ba bị kiếm của Sở Mộ đâm thủng trái tim.
Thấy cảnh đó Dương Hiên biến sắc mặt, tay đập xuống lan can cầu gỗ, gã nhảy người lên, rút kiếm ra. Kiếm quang cực kỳ sắc bén như tia chớp vụt qua không trung nháy mắt giết tới.
Kiếm Dương Hiên đâm tới đem lại uy hiếp cho Sở Mộ còn hơn bảy người hợp tác lúc nãy.
Một kiếm này siêu nhanh, trên thân kiếm lấp lóe lôi quang, là lực lượng của lôi.
Lực lượng lôi cộng thêm kiếm ý gia cố làm kiếm nhanh đến tột cùng, khoảnh khắc đâm hướng Sở Mộ như sấm sét.
Sở Mộ rợn tóc gáy vội thụt lùi, nhanh chóng né tránh, lại giơ kiếm chém ra. Cùng lúc đó, bốn người khác phối hợp với Dương Hiên huơ kiếm chặn đường Sở Mộ.
Hai kiếm va chạm, lực lượng mạnh mẽ làm Sở Mộ ở giữa không trung khẽ run, đáp xuống đất. Sở Mộ thụt lùi hai bước, bốn kiếm đâm tới. Sở Mộ nhanh chóng di chuyển bước chân vặn người né tránh nhưng vẫn bị một kiếm rạch qua eo, rách da ứa máu.
Dương Hiên xếp hạng ba đúng là có thực lực rất kinh người.
Dương Hiên đáp xuống đất, hai chân giẫm mạnh, lực lượng bùng nổ, nội khí gia cố, tốc độ kiếm tăng vọt lại hóa thành lôi quang giết tới. Bốn người khác dốc sức rút kiếm phối hợp Dương Hiên chặn tất cả đường lui của Sở Mộ, không chừa chút đường sống.
Lâm Dịch quát:
- Rút kiếm!
Lâm Dịch dứt khoát rút kiếm lao ra, Giang Phàm và Lâm Hải Triều theo sau, kiếm quang chói lòa.
Con người có trí tuệ hiểu cách phối hợp tốt nhất, hư thú không thể so sánh được.
Sở Mộ không có đường né tránh, hắn bỗng lao lên trước một kiếm giết hướng Dương Hiên, bốn kiếm quang đuổi theo sau lưng hắn. Kiếm quang của ba người Lâm Dịch giết hướng bốn người kia.
Họ muốn giết Sở Mộ nhưng không muốn mình bị giết, bốn người kia vội vàng thu kiếm xoay người, chém kiếm hướng ba người Lâm Dịch. Bảy người đánh nhau túi bụi.
Mối đe dọa sau lưng biến mất, Sở Mộ thầm thở phào, kiếm quang càng sắc bén hơn.
Kiếm pháp của Dương Hiên đúng là rất mạnh, vận dụng lực lượng hơn hạng người như Khâu Minh Lỗi rất nhiều nhưng so với Sở Mộ thì còn chênh lệch rõ ràng.
Sở Mộ và Dương Hiên đều là cùng tu khí thể nhất trọng thiên, nắm giữ kiếm ý nhập môn, một loại lực lượng thiên địa nhập môn. Về các mặt lực lượng không cách biệt quá lớn, họ lấy ra so là tạo nghệ kiếm pháp, vận dụng lực lượng và nắm chắc thời cơ.
Xuất thân kiếm thuật sư và hình thành bản năng khiến Sở Mộ chiếm ưu thế rõ rệt hơn.
Rất nhanh Dương Hiên phát hiện gã phản kích ít dần, cứ liên tục né tránh ngăn cản. Kiếm của đối phương tựa bão tố từ mỗi góc độ không ngừng tiến công không ngừng nghỉ, mỗi kiếm ẩn chứa mũi nhọn đáng sợ, có lực lượng mạnh mẽ chấn động trùng kích làm tay cầm kiếm của Dương Hiên dần tê dại.
Hai bóng người chiến đấu kịch liệt trên cầu gỗ, song kiếm va chạm bắn ra vô số hỏa hoa, thanh âm trong trẻo chói tai, dư âm quanh quẩn.
Dương Hiên không ngừng thụt lùi, Sở Mộ tấn công liên tục.
Dương Hiên biểu tình cực kỳ khó xem, thực lực của Sở Mộ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã. Dương Hiên rơi vào thế yếu khó mà phản kích, gã bắt đầu đánh trống rút lui. Nhưng đòn công kích của Sở Mộ rất mạnh mẽ, Dương Hiên không có cơ hội thoát thân.
- Sở Mộ, chuyện hôm nay bỏ qua, ngày sau nước giếng không phạm nước sông.
Dương Hiên hăm dọa:
- Không thì Dạ Minh điện và ngươi không chết không ngừng!
Nếu Dương Hiên chỉ nói câu đầu thì Sở Mộ còn suy xét laị, có lẽ sẽ tha cho gã, bỏ qua mọi chuyện. Mục đích so tài của Sở Mộ không phải đấu đá với người Dạ Minh điện. Nhưng Dương Hiên nói câu sau đã chọc giận Sở Mộ.