Một... Hai... Ba...
Trước sau tổng cộng có năm bóng người từ bên trong vòng xoáy xuất hiện. Vòng xoáy biến mất. Năm bóng người liền đứng ở đỉnh Vân Đoạn Sơn.
Năm người này chính là Sở Mộ và bốn nô bộc của hắn.
Bọn họ vừa xuất hiện, toàn thân mọi người đều run lên, sắc mặt đại biến, kinh hãi không thôi.
Ánh mắt của gần mười vạn đại quân Sa tộc, trên ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều rơi vào trên người của bọn họ, tập trung lại, mang đến áp lực không có cách nào hình dung được. Cảm giác này giống như là một người bình thường gặp phải bầy sói.
- Chủ nhân, chuyện rất không ổn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Mai Lâm nhỏ giọng nói, sắc mặt hết sức khó coi, trái tim cũng đang run rẩy.
Ngay cả hắn là Kiếm Thánh ngũ tinh, nhưng đối mặt với hơn ba trăm Sa tộc Thánh cấp và gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc, vẫn tránh không được cảm thấy run rẩy.
- Ta biết.
Sở Mộ nói, giọng nói trang nghiêm. Sắc mặt của hắn cũng khó coi. Tư duy nhanh chóng chuyển động, phân tích tiền căn hậu quả, rất nhanh hắn đã có được đáp án.
Chắc là trước đó cấm địa mở ra, đưa tới chấn động, thu hút những người của Sa tộc qua đây. Còn có những Nhân tộc Thánh cấp ở phía xa.
Lúc trước, Sở Mộ cũng nghĩ chấn động sẽ khiến những người khác. Nhưng hắn thật sự không ngờ, tình hình sẽ nghiêm trọng như vậy.
Rơi vào vòng vây, chỉ với năm người bọn họ, hoàn toàn không có khả năng đối đầu cùng gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc. Càng chưa nói còn có hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc. Trên người hai người trong đó tản ra khí tức khiến ngay cả thiên địa cũng phải run rẩy.
Lúc này, một trong hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, ánh mắt nhất thời sáng lên, bắn ra tia sáng của sự thù hận. Hắn bay đến bên cạnh Kiếm Sa Lệ nói vài câu.
Ánh mắt Kiếm Sa Lệ trở nên lạnh lùng, giống như hai thanh lợi kiếm, muốn xuyên qua Sở Mộ, khiến cho hắn có một cảm giác da đầu tê dại.
Đây là áp lực cường giả Thánh cấp cửu tinh mang đến.
Hiện tại Sở Mộ có thể đối đầu với Thánh cấp nhất tinh bình thường. Nhưng chênh lệch cùng Thánh cấp cửu tinh lại quá lớn, giống như con đom đóm so với ánh trăng sáng, giống như giọt nước mưa so với đại dương mênh mông.
Cho dù là Kiếm Sa Lệ không phản kháng, đứng yên, tùy ý cho Sở Mộ tấn công, kiếm của Sở Mộ cũng có không cách nào tạo thành tổn thương gì đối với hắn. Đây là chênh lệch, là chênh lệch tuyệt đối.
- Nhân tộc, giao tất cả mọi thứ của ngươi ra cho ta.
Kiếm Sa Lệ lạnh lùng nói.
- Chủ nhân, hắn tên là Kiếm Sa Lệ, là cường giả siêu cấp của Kiếm Sa Tộc, Thánh cấp cửu tinh, vô cùng hung tàn.
Văn Phi nhỏ giọng nói. Hắn là một trong hai đại Kiếm Thánh tam tinh.
Thân là Kiếm Thánh, tất nhiên có khí độ của Kiếm Thánh. Nhưng lúc này đối mặt với đại quân Sa tộc và cường giả Thánh cấp Sa tộc, sắc mặt của bọn họ đều hết sức khó coi.
Đặc biệt là có Kiếm Sa Lệ, cường giả siêu cấp hung danh hiển hách.
Thánh cấp cửu tinh ở trong mỗi thế lực chủng tộc đều là tồn tại tuyệt đỉnh. Nhiều năm chưa từng xuất hiện qua tồn tại vượt qua Thánh cấp cửu tinh. Cho dù là có, đều vì các loại nguyên nhân giống như bế quan đều không xuất hiện.
Phiền phức, phiền phức cực lớn. Vui sướng vừa thu được truyền thừa, thoáng cái đã bị đánh tan.
- Cho tới bây giờ, lại dùng hết một lần cơ hội.
Sở Mộ âm thầm nói.
Không có cách nào. Chiến sĩ Sa tộc quá nhiều. Nếu như chỉ có chiến sĩ Sa tộc, không có cường giả Thánh cấp. Sở Mộ thật ra nắm chắc vài phần thoát thân. Nhưng hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, đê giai trung giai cao giai, thậm chí ngay cả cường giả Thánh cấp cửu tinh đều có. Dựa vào thực lực của mình và mấy nô bộc, hoàn toàn không có khả năng đối kháng, một chút hy vọng cũng không có.
Năm lần cơ hội, đã dùng hết một lần. Hiện tại, lại phải dùng hết lần thứ hai.
Sở Mộ đã sớm biết, mấy cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn, mỗi một người đều là cường nhân có thể chiến đấu vượt cấp. Nói ví dụ như người áo trắng trước đó, tu vi Vạn Cổ thất trọng thiên đỉnh phong, nhưng sau khi thi triển ra bí pháp, chém giết Lôi Tử Cung, hình như cũng không phải là chuyện quá khó khăn, đủ để đối đầu với Vạn Cổ bát trọng thiên bình thường vẫn bất bại.
Sở Mộ chỉ còn một ý niệm, lấy hay bỏ.
Một ý nghĩ xuất hiện. Một bóng người lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện. Thân ảnh kia, giống như một cái bóng, lẫn vào trong thực vật cùng hư ảo, rời khỏi mặt đất ước chừng ba tấc. Không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn. Thậm chí ngay cả đường nét thân thể cũng có vẻ mơ hồ. Trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm đen như mực giống như ảo ảnh vậy.
- Ám ảnh tham kiến thiếu chủ.
Người giống như bóng mơ hồ này hành lễ với Sở Mộ. Giọng nói của hắn thay đổi vị trí không ngừng, không có cách nào nắm được là từ đâu truyền đến.
Ám Ảnh đột nhiên xuất hiện, thoáng cái khiến cho mọi người chú ý. Ánh mắt của hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều từ trên người Sở Mộ, chuyển sáng tập trung vào trên người ám ảnh. Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm.
Bị ánh mắt của hơn ba trăm một cường giả Thánh cấp nhìn kỹ, tuyệt đối không dễ chịu.
Ám Ảnh giống như cái bóng, cho người ta cảm giác khó lường. Thanh kiếm cầm trong tay, càng có một loại cảm giác tăm tối thâm trầm.
Thần sắc Kiếm Si Lăng Phong Tiếu đại biến, hai mắt bắn ra tinh quang kinh người. Từ trên người ám ảnh, hắn cảm giác được một kiếm ý kinh thế không có cách nào hình dung.
Mà Kiếm Thánh ngũ tinh Mai Lâm cùng với Kiếm Thánh tam tinh Văn Phi và Long Dực đứng ở bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt dại ra, tư duy giống như dừng lại, hai mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Ám Ảnh.
- Ám Ảnh, có thể không giết chết bọn họ hay không?
Sở Mộ hỏi.
Ám ảnh chỉ biết một lần ra tay giúp hắn như thế, Hải tộc lại vô cùng kiêu ngạo. Cho dù là hiện tại thành công thoát thân, bọn họ nhất định sẽ đuổi theo. Bị nhiều Hải tộc như vậy đuổi theo, không thể là chuyện đùa gì. Tất nhiên, có thể giết chết thì giết chết.
Sở Mộ cũng đang thử thăm dò. Nếu như Ám Ảnh nói không có cách nào làm được, hắn sẽ thay đổi chủ ý, để cho Ám Ảnh bảo vệ bọn họ rời khỏi nơi này.
- Tuân theo mệnh lệnh của thiếu chủ.
Giọng nói của Ám Ảnh vẫn lơ lửng trong không trung, không có chút do dự nào. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy chấn động kinh sợ.
Là Ám Ảnh cuồng vọng sao?
Hay là hắn thật sự có thực lực này?
Không biết tại sao, tim Sở Mộ đập loạn, nhiệt huyết sôi trào.
- Giết!
Một chữ thốt ra khỏi miệng, khiến hàng vạn hàng nghìn người choáng váng.
Trước sau tổng cộng có năm bóng người từ bên trong vòng xoáy xuất hiện. Vòng xoáy biến mất. Năm bóng người liền đứng ở đỉnh Vân Đoạn Sơn.
Năm người này chính là Sở Mộ và bốn nô bộc của hắn.
Bọn họ vừa xuất hiện, toàn thân mọi người đều run lên, sắc mặt đại biến, kinh hãi không thôi.
Ánh mắt của gần mười vạn đại quân Sa tộc, trên ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều rơi vào trên người của bọn họ, tập trung lại, mang đến áp lực không có cách nào hình dung được. Cảm giác này giống như là một người bình thường gặp phải bầy sói.
- Chủ nhân, chuyện rất không ổn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Mai Lâm nhỏ giọng nói, sắc mặt hết sức khó coi, trái tim cũng đang run rẩy.
Ngay cả hắn là Kiếm Thánh ngũ tinh, nhưng đối mặt với hơn ba trăm Sa tộc Thánh cấp và gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc, vẫn tránh không được cảm thấy run rẩy.
- Ta biết.
Sở Mộ nói, giọng nói trang nghiêm. Sắc mặt của hắn cũng khó coi. Tư duy nhanh chóng chuyển động, phân tích tiền căn hậu quả, rất nhanh hắn đã có được đáp án.
Chắc là trước đó cấm địa mở ra, đưa tới chấn động, thu hút những người của Sa tộc qua đây. Còn có những Nhân tộc Thánh cấp ở phía xa.
Lúc trước, Sở Mộ cũng nghĩ chấn động sẽ khiến những người khác. Nhưng hắn thật sự không ngờ, tình hình sẽ nghiêm trọng như vậy.
Rơi vào vòng vây, chỉ với năm người bọn họ, hoàn toàn không có khả năng đối đầu cùng gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc. Càng chưa nói còn có hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc. Trên người hai người trong đó tản ra khí tức khiến ngay cả thiên địa cũng phải run rẩy.
Lúc này, một trong hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, ánh mắt nhất thời sáng lên, bắn ra tia sáng của sự thù hận. Hắn bay đến bên cạnh Kiếm Sa Lệ nói vài câu.
Ánh mắt Kiếm Sa Lệ trở nên lạnh lùng, giống như hai thanh lợi kiếm, muốn xuyên qua Sở Mộ, khiến cho hắn có một cảm giác da đầu tê dại.
Đây là áp lực cường giả Thánh cấp cửu tinh mang đến.
Hiện tại Sở Mộ có thể đối đầu với Thánh cấp nhất tinh bình thường. Nhưng chênh lệch cùng Thánh cấp cửu tinh lại quá lớn, giống như con đom đóm so với ánh trăng sáng, giống như giọt nước mưa so với đại dương mênh mông.
Cho dù là Kiếm Sa Lệ không phản kháng, đứng yên, tùy ý cho Sở Mộ tấn công, kiếm của Sở Mộ cũng có không cách nào tạo thành tổn thương gì đối với hắn. Đây là chênh lệch, là chênh lệch tuyệt đối.
- Nhân tộc, giao tất cả mọi thứ của ngươi ra cho ta.
Kiếm Sa Lệ lạnh lùng nói.
- Chủ nhân, hắn tên là Kiếm Sa Lệ, là cường giả siêu cấp của Kiếm Sa Tộc, Thánh cấp cửu tinh, vô cùng hung tàn.
Văn Phi nhỏ giọng nói. Hắn là một trong hai đại Kiếm Thánh tam tinh.
Thân là Kiếm Thánh, tất nhiên có khí độ của Kiếm Thánh. Nhưng lúc này đối mặt với đại quân Sa tộc và cường giả Thánh cấp Sa tộc, sắc mặt của bọn họ đều hết sức khó coi.
Đặc biệt là có Kiếm Sa Lệ, cường giả siêu cấp hung danh hiển hách.
Thánh cấp cửu tinh ở trong mỗi thế lực chủng tộc đều là tồn tại tuyệt đỉnh. Nhiều năm chưa từng xuất hiện qua tồn tại vượt qua Thánh cấp cửu tinh. Cho dù là có, đều vì các loại nguyên nhân giống như bế quan đều không xuất hiện.
Phiền phức, phiền phức cực lớn. Vui sướng vừa thu được truyền thừa, thoáng cái đã bị đánh tan.
- Cho tới bây giờ, lại dùng hết một lần cơ hội.
Sở Mộ âm thầm nói.
Không có cách nào. Chiến sĩ Sa tộc quá nhiều. Nếu như chỉ có chiến sĩ Sa tộc, không có cường giả Thánh cấp. Sở Mộ thật ra nắm chắc vài phần thoát thân. Nhưng hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, đê giai trung giai cao giai, thậm chí ngay cả cường giả Thánh cấp cửu tinh đều có. Dựa vào thực lực của mình và mấy nô bộc, hoàn toàn không có khả năng đối kháng, một chút hy vọng cũng không có.
Năm lần cơ hội, đã dùng hết một lần. Hiện tại, lại phải dùng hết lần thứ hai.
Sở Mộ đã sớm biết, mấy cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn, mỗi một người đều là cường nhân có thể chiến đấu vượt cấp. Nói ví dụ như người áo trắng trước đó, tu vi Vạn Cổ thất trọng thiên đỉnh phong, nhưng sau khi thi triển ra bí pháp, chém giết Lôi Tử Cung, hình như cũng không phải là chuyện quá khó khăn, đủ để đối đầu với Vạn Cổ bát trọng thiên bình thường vẫn bất bại.
Sở Mộ chỉ còn một ý niệm, lấy hay bỏ.
Một ý nghĩ xuất hiện. Một bóng người lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện. Thân ảnh kia, giống như một cái bóng, lẫn vào trong thực vật cùng hư ảo, rời khỏi mặt đất ước chừng ba tấc. Không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn. Thậm chí ngay cả đường nét thân thể cũng có vẻ mơ hồ. Trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm đen như mực giống như ảo ảnh vậy.
- Ám ảnh tham kiến thiếu chủ.
Người giống như bóng mơ hồ này hành lễ với Sở Mộ. Giọng nói của hắn thay đổi vị trí không ngừng, không có cách nào nắm được là từ đâu truyền đến.
Ám Ảnh đột nhiên xuất hiện, thoáng cái khiến cho mọi người chú ý. Ánh mắt của hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều từ trên người Sở Mộ, chuyển sáng tập trung vào trên người ám ảnh. Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm.
Bị ánh mắt của hơn ba trăm một cường giả Thánh cấp nhìn kỹ, tuyệt đối không dễ chịu.
Ám Ảnh giống như cái bóng, cho người ta cảm giác khó lường. Thanh kiếm cầm trong tay, càng có một loại cảm giác tăm tối thâm trầm.
Thần sắc Kiếm Si Lăng Phong Tiếu đại biến, hai mắt bắn ra tinh quang kinh người. Từ trên người ám ảnh, hắn cảm giác được một kiếm ý kinh thế không có cách nào hình dung.
Mà Kiếm Thánh ngũ tinh Mai Lâm cùng với Kiếm Thánh tam tinh Văn Phi và Long Dực đứng ở bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt dại ra, tư duy giống như dừng lại, hai mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Ám Ảnh.
- Ám Ảnh, có thể không giết chết bọn họ hay không?
Sở Mộ hỏi.
Ám ảnh chỉ biết một lần ra tay giúp hắn như thế, Hải tộc lại vô cùng kiêu ngạo. Cho dù là hiện tại thành công thoát thân, bọn họ nhất định sẽ đuổi theo. Bị nhiều Hải tộc như vậy đuổi theo, không thể là chuyện đùa gì. Tất nhiên, có thể giết chết thì giết chết.
Sở Mộ cũng đang thử thăm dò. Nếu như Ám Ảnh nói không có cách nào làm được, hắn sẽ thay đổi chủ ý, để cho Ám Ảnh bảo vệ bọn họ rời khỏi nơi này.
- Tuân theo mệnh lệnh của thiếu chủ.
Giọng nói của Ám Ảnh vẫn lơ lửng trong không trung, không có chút do dự nào. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy chấn động kinh sợ.
Là Ám Ảnh cuồng vọng sao?
Hay là hắn thật sự có thực lực này?
Không biết tại sao, tim Sở Mộ đập loạn, nhiệt huyết sôi trào.
- Giết!
Một chữ thốt ra khỏi miệng, khiến hàng vạn hàng nghìn người choáng váng.