Có một ít thiên tài luôn cao ngạo, trước khi không tận mắt nhìn thấy, hắn luôn cảm thấy, người khác coi như là thiên tài cũng không hơn hắn là bao.
Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.
- Tùy ngươi.
Sở Mộ nói.
- Hi vọng tới lúc đó ngươi đừng có mượn cớ là được.
- yên tâm đi, Mạc Phàm ta sao có thể vì một Kiếm Vương ngũ tinh mà kiếm cớ, huống chi..
Trên mặt Mạc Phàm hiện lên nụ cười mỉa mai:
- Cũng không cần.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh nhạt, trong lòng bình tĩnh.
Kiếm của Mạc Phàm rời khỏi vỏ, có một tiếng rít gào vang lên, kiếm quang như ẩn như hiện, phảng phất như hóa thành một đầu cự mãng bay lên trời, uốn lượn giữa không trung, như thiểm điện đáp xuống.
Môn kiếm kỹ Địa cấp cao giai này kỳ thực là trụ cột của Thương Long kiếm pháp, nó gọi là Thương Mãng kiếm pháp.
Tuy rằng chỉ thi triển Thương Mãng kiếm pháp Địa cấp cao giai, nhưng Mạc Phàm cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.
Rõ ràng hiểu kiếm pháp Thiên cấp, lại dùng kiếm pháp Địa cấp đi đối phó với đối thủ. Đây là một loại miệt thị. Miệt thị trên tâm lý với Sở Mộ, khiến cho các đội viên của chiến đội số tám âm thầm tức giận không thôi.
Sở Mộ là đội phó của chiến đội số tám bọn họ, là đồng bọn sinh tử của bọn hắn, là huynh đệ tốt. Có người miệt thị huynh đệ bọn hắn như vậy, bảo sao bọn hắn không giận cơ chứ?
Vô luận miệt thị hay không, cũng không làm dao động nội tâm Sở Mộ được.
Đón kiếm pháp như đầu cự mãng từ trên không đáp xuống của Mạc Phàm, thân thể Sở Mộ như mũi tên bắn ra. Ngũ Tương kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm thuận tay chém ra, khí tức sắc bén tràn ngập, kiếm quang như nước mùa thu, quét ngang không trung.
Thu Thủy trường thiên.
Thu Thủy Trường Thiên dưới thân kiếm Sở Mộ xé rách đầu cự mãng, khiến cho Mạc Phàm cả kinh. Hắn ý thức được thực lực của Sở Mộ chỉ sợ so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn một ít. Hắn lạnh lùng quát một tiếng, thi triển chiêu thứ hai của Thương Mãng kiếm pháp, cự mãng xé ngang trời, cái đuôi đáng sợ quật tới, ngay cả hư không dường như cũng bị nghiền nát.
Tiếng kiếm minh vang lên, phong lôi bắt đầu khởi động, ba mươi hai kiếm lập tức đánh tới, đánh tan cái đuôi kia.
Kiếm pháp của Mạc Phàm lại lần nữa biến đổi, trong lúc cự mãng rít gào, lập tức quấn quanh Sở Mộ, muốn xoắn giết Sở Mộ. vào thời khắc mấu chốt này, thân thể Sở Mộ giống như thiên thạch rơi xuống, Ngũ tương kiếm liên tục thi triển Cuồng Phong khoái kiếm và Phong Lôi tam thập nhị kiếm, ngăn cản Cự mãng phản kích.
Mũi chân điểm nhẹ mặt đất, nhanh chóng bứt về phía sau. Sở Mộ nhìn về phía Mạc Phàm đang xông tới, định thi triển chiêu thứ tư trong Thương mãng kiếm pháp, hắn mở miệng nói một câu:
- Ba kiếm đã qua.
Mạc Phàm biến sắc, thân thể dừng lại, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hai mắt có tinh mang đáng sợ lập lòe, giống như muốn đâm thủng Sở Mộ vậy. vô luận thế nào hắn cũng thật không ngờ, bằng vào thực lực Kiếm Vương cửu tinh cường đại của hắn, không ngờ lại không có cách nào đánh bại một Kiếm Vương ngũ tinh trong ba kiếm.
- Không có khả năng.
Mạc Phàm quát, trong lúc nhất thời hắn khó có thể tiếp nhận được sự thực này.
- ba kiếm đã qua, chẳng lẽ ngươi muốn trốn nợ?
Lâm Khải lạnh lùng quát, các đội viên khác của chiến đội số tám cũng dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm.
Trong lòng Mạc Phàm chấn động, sắc mặt có chút trắng bệch, lúc này mới kịp phản ứng.
- Không, ta khinh thường quịt nợ, ba kiếm đã qua, dựa theo ước định, trong vòng ba kiếm không có cách nào đánh bại ngươi, coi như ta thua.
Nói xong Mạc Phàm hất tay lên, một tờ giấy mỏng bay ra, nhanh chóng xoay tròn, xé rách không khí, phát ra tiếng rít đáng sợ khiến cho da đầu người ta run lên, bắn về phía Sở Mộ.
Mọi người biến sắc, bọn họ đều nhìn ra được trong trang giấy này có rót kiếm ý và lực lượng quy tắc của Mạc Phàm, còn có kiếm nguyên... tất cả lực lượng hỗn tạp, tạo thành một thể, càng ẩn chứa huyền diệu trong đó, rất là đáng sợ.
Đồng tử Sở Mộ co rút lại, Ngũ tương kiếm chém ra, trong tích tắc quỹ tích của kiếm biến đổi, lập tức biến hóa vài chục lần. Điểm vào hư không, lực lượng rót vào, ảnh hưởng tới tốc độ bắn tới và tốc độ xoay tròn của trang giấy. Cũng tiêu trừ lực lượng bên trên trang giấy.
Ngón tay trái duỗi ra rồi kẹp lấy, nhẹ nhàng kẹp lấy tờ giấy kia.
Đây là một tờ giấy trắng rất mỏng, chất liệu rất là đặc biệt, cảm xúc khi cầm vào rất tốt. Bên trên có một ít văn tự, cũng có đồ án hình người cầm kiếm.
- Hằng Kiếm thế...
Sở Mộ đảo qua, nhìn thấy ba chữ bên trên lập tức cảm thấy kỳ quái.
- Mạc Phàm, chỉ là một trang giấy, bằng vào chút nội dung bên trên ngươi đã muốn dùng làm tiền đặt cược sao?
Lâm Khải liếc mắt nhìn, cười lạnh nói.
- Một trang giấy? Không có kiến thức.
Mạc Phàm lạnh lùng cười cười.
- đó là chiêu thứ nhất của một môn kiếm pháp vô danh, môn kiếm pháp vô danh kia được một trưởng lão Chu Kiếm bộ của Kiếm Thần điện đánh giá là kiếm pháp Thiên cấp. Cho dù chỉ có một chiêu, giá trị của nó cũng không kém hơn kiếm pháp Địa cấp cao giai, thậm chí so với kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai còn tốt hơn.
Mọi người nghe xong, liên tục giật mình.
Chu Kiếm bộ của Kiếm Thần điện, đây chính là một bộ chuyên môn nghiên cứu kiếm pháp. Người bên trong trên phương diện kiếm pháp đều có tạo nghệ cao thâm. Đối với kiếm pháp có lĩnh ngộ rất sâu. Nhất là trưởng lão, tạo nghệ trên phương diện kiếm pháp càng hơn xa Kiếm giả tầm thường.
Từ khi Cổ Thần giới phát triển tới nay, Kiếm giả nhân tộc vô số, cũng có người kinh tài tuyệt diễm sáng tạo ra vài kiếm pháp kinh tài tuyệt diễm. Bởi vì có một chút nguyên nhân mà trở nên không trọn vẹn, sau khi được hậu nhân tìm kiếm được, uy lực cũng không có cách nào phát huy ra toàn bộ.
Trải qua Chu kiếm bộ nghiên cứu, có kiếm pháp được tu bổ toàn bộ, có kiếm pháp thì không thể nào tu bổ.
Kiếm pháp trên trang giấy này đã được trưởng lão Chu Kiếm bộ đánh giá là kiếm pháp Thiên cấp, giá trị của nó đương nhiên sẽ không kém hơn kiếm pháp Địa cấp cao giai, thậm chí là Địa cấp đỉnh giai. Dựa theo ước định, Mạc Phàm xuất ra chiêu kiếm pháp này cũng xem như không bội ước.
Chỉ là mọi người không khỏi nghi hoặc, nếu như là kiếm pháp có tiềm lực như vậy, sao Mạc Phàm này lại lấy ra làm tiền đặt cược chứ?
Ở trong này nhất định có nguyên nhân nào đó mà mọi người không biết được.
Gương mặt Mạc Phàm lạnh lùng, kỳ thực trong lòng lại rất cao hứng. Sở dĩ hắn xuất ra chiêu kiếm pháp này là có hai nguyên nhân.
Bởi vì môn kiếm pháp vô danh này, tuy rằng tiềm lực rất cao, thậm chí còn hơn Thương Long kiếm pháp. Nhưng mà môn kiếm pháp này chỉ có chiêu thứ nhất mà thôi, chính là Chiêu Hằng kiếm thế, đây là nguyên nhân thứ nhất.
Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.
- Tùy ngươi.
Sở Mộ nói.
- Hi vọng tới lúc đó ngươi đừng có mượn cớ là được.
- yên tâm đi, Mạc Phàm ta sao có thể vì một Kiếm Vương ngũ tinh mà kiếm cớ, huống chi..
Trên mặt Mạc Phàm hiện lên nụ cười mỉa mai:
- Cũng không cần.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh nhạt, trong lòng bình tĩnh.
Kiếm của Mạc Phàm rời khỏi vỏ, có một tiếng rít gào vang lên, kiếm quang như ẩn như hiện, phảng phất như hóa thành một đầu cự mãng bay lên trời, uốn lượn giữa không trung, như thiểm điện đáp xuống.
Môn kiếm kỹ Địa cấp cao giai này kỳ thực là trụ cột của Thương Long kiếm pháp, nó gọi là Thương Mãng kiếm pháp.
Tuy rằng chỉ thi triển Thương Mãng kiếm pháp Địa cấp cao giai, nhưng Mạc Phàm cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.
Rõ ràng hiểu kiếm pháp Thiên cấp, lại dùng kiếm pháp Địa cấp đi đối phó với đối thủ. Đây là một loại miệt thị. Miệt thị trên tâm lý với Sở Mộ, khiến cho các đội viên của chiến đội số tám âm thầm tức giận không thôi.
Sở Mộ là đội phó của chiến đội số tám bọn họ, là đồng bọn sinh tử của bọn hắn, là huynh đệ tốt. Có người miệt thị huynh đệ bọn hắn như vậy, bảo sao bọn hắn không giận cơ chứ?
Vô luận miệt thị hay không, cũng không làm dao động nội tâm Sở Mộ được.
Đón kiếm pháp như đầu cự mãng từ trên không đáp xuống của Mạc Phàm, thân thể Sở Mộ như mũi tên bắn ra. Ngũ Tương kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm thuận tay chém ra, khí tức sắc bén tràn ngập, kiếm quang như nước mùa thu, quét ngang không trung.
Thu Thủy trường thiên.
Thu Thủy Trường Thiên dưới thân kiếm Sở Mộ xé rách đầu cự mãng, khiến cho Mạc Phàm cả kinh. Hắn ý thức được thực lực của Sở Mộ chỉ sợ so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn một ít. Hắn lạnh lùng quát một tiếng, thi triển chiêu thứ hai của Thương Mãng kiếm pháp, cự mãng xé ngang trời, cái đuôi đáng sợ quật tới, ngay cả hư không dường như cũng bị nghiền nát.
Tiếng kiếm minh vang lên, phong lôi bắt đầu khởi động, ba mươi hai kiếm lập tức đánh tới, đánh tan cái đuôi kia.
Kiếm pháp của Mạc Phàm lại lần nữa biến đổi, trong lúc cự mãng rít gào, lập tức quấn quanh Sở Mộ, muốn xoắn giết Sở Mộ. vào thời khắc mấu chốt này, thân thể Sở Mộ giống như thiên thạch rơi xuống, Ngũ tương kiếm liên tục thi triển Cuồng Phong khoái kiếm và Phong Lôi tam thập nhị kiếm, ngăn cản Cự mãng phản kích.
Mũi chân điểm nhẹ mặt đất, nhanh chóng bứt về phía sau. Sở Mộ nhìn về phía Mạc Phàm đang xông tới, định thi triển chiêu thứ tư trong Thương mãng kiếm pháp, hắn mở miệng nói một câu:
- Ba kiếm đã qua.
Mạc Phàm biến sắc, thân thể dừng lại, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hai mắt có tinh mang đáng sợ lập lòe, giống như muốn đâm thủng Sở Mộ vậy. vô luận thế nào hắn cũng thật không ngờ, bằng vào thực lực Kiếm Vương cửu tinh cường đại của hắn, không ngờ lại không có cách nào đánh bại một Kiếm Vương ngũ tinh trong ba kiếm.
- Không có khả năng.
Mạc Phàm quát, trong lúc nhất thời hắn khó có thể tiếp nhận được sự thực này.
- ba kiếm đã qua, chẳng lẽ ngươi muốn trốn nợ?
Lâm Khải lạnh lùng quát, các đội viên khác của chiến đội số tám cũng dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm.
Trong lòng Mạc Phàm chấn động, sắc mặt có chút trắng bệch, lúc này mới kịp phản ứng.
- Không, ta khinh thường quịt nợ, ba kiếm đã qua, dựa theo ước định, trong vòng ba kiếm không có cách nào đánh bại ngươi, coi như ta thua.
Nói xong Mạc Phàm hất tay lên, một tờ giấy mỏng bay ra, nhanh chóng xoay tròn, xé rách không khí, phát ra tiếng rít đáng sợ khiến cho da đầu người ta run lên, bắn về phía Sở Mộ.
Mọi người biến sắc, bọn họ đều nhìn ra được trong trang giấy này có rót kiếm ý và lực lượng quy tắc của Mạc Phàm, còn có kiếm nguyên... tất cả lực lượng hỗn tạp, tạo thành một thể, càng ẩn chứa huyền diệu trong đó, rất là đáng sợ.
Đồng tử Sở Mộ co rút lại, Ngũ tương kiếm chém ra, trong tích tắc quỹ tích của kiếm biến đổi, lập tức biến hóa vài chục lần. Điểm vào hư không, lực lượng rót vào, ảnh hưởng tới tốc độ bắn tới và tốc độ xoay tròn của trang giấy. Cũng tiêu trừ lực lượng bên trên trang giấy.
Ngón tay trái duỗi ra rồi kẹp lấy, nhẹ nhàng kẹp lấy tờ giấy kia.
Đây là một tờ giấy trắng rất mỏng, chất liệu rất là đặc biệt, cảm xúc khi cầm vào rất tốt. Bên trên có một ít văn tự, cũng có đồ án hình người cầm kiếm.
- Hằng Kiếm thế...
Sở Mộ đảo qua, nhìn thấy ba chữ bên trên lập tức cảm thấy kỳ quái.
- Mạc Phàm, chỉ là một trang giấy, bằng vào chút nội dung bên trên ngươi đã muốn dùng làm tiền đặt cược sao?
Lâm Khải liếc mắt nhìn, cười lạnh nói.
- Một trang giấy? Không có kiến thức.
Mạc Phàm lạnh lùng cười cười.
- đó là chiêu thứ nhất của một môn kiếm pháp vô danh, môn kiếm pháp vô danh kia được một trưởng lão Chu Kiếm bộ của Kiếm Thần điện đánh giá là kiếm pháp Thiên cấp. Cho dù chỉ có một chiêu, giá trị của nó cũng không kém hơn kiếm pháp Địa cấp cao giai, thậm chí so với kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai còn tốt hơn.
Mọi người nghe xong, liên tục giật mình.
Chu Kiếm bộ của Kiếm Thần điện, đây chính là một bộ chuyên môn nghiên cứu kiếm pháp. Người bên trong trên phương diện kiếm pháp đều có tạo nghệ cao thâm. Đối với kiếm pháp có lĩnh ngộ rất sâu. Nhất là trưởng lão, tạo nghệ trên phương diện kiếm pháp càng hơn xa Kiếm giả tầm thường.
Từ khi Cổ Thần giới phát triển tới nay, Kiếm giả nhân tộc vô số, cũng có người kinh tài tuyệt diễm sáng tạo ra vài kiếm pháp kinh tài tuyệt diễm. Bởi vì có một chút nguyên nhân mà trở nên không trọn vẹn, sau khi được hậu nhân tìm kiếm được, uy lực cũng không có cách nào phát huy ra toàn bộ.
Trải qua Chu kiếm bộ nghiên cứu, có kiếm pháp được tu bổ toàn bộ, có kiếm pháp thì không thể nào tu bổ.
Kiếm pháp trên trang giấy này đã được trưởng lão Chu Kiếm bộ đánh giá là kiếm pháp Thiên cấp, giá trị của nó đương nhiên sẽ không kém hơn kiếm pháp Địa cấp cao giai, thậm chí là Địa cấp đỉnh giai. Dựa theo ước định, Mạc Phàm xuất ra chiêu kiếm pháp này cũng xem như không bội ước.
Chỉ là mọi người không khỏi nghi hoặc, nếu như là kiếm pháp có tiềm lực như vậy, sao Mạc Phàm này lại lấy ra làm tiền đặt cược chứ?
Ở trong này nhất định có nguyên nhân nào đó mà mọi người không biết được.
Gương mặt Mạc Phàm lạnh lùng, kỳ thực trong lòng lại rất cao hứng. Sở dĩ hắn xuất ra chiêu kiếm pháp này là có hai nguyên nhân.
Bởi vì môn kiếm pháp vô danh này, tuy rằng tiềm lực rất cao, thậm chí còn hơn Thương Long kiếm pháp. Nhưng mà môn kiếm pháp này chỉ có chiêu thứ nhất mà thôi, chính là Chiêu Hằng kiếm thế, đây là nguyên nhân thứ nhất.