Đại Huyền Dương kiếm cung là cái gì? Từ trên cái tên cũng có thể thấy được đây là một tông môn kiếm đạo.
Một tông môn kiếm đạo tự nhiên phải tinh thông kiếm pháp, thiết trí khảo nghiệm như vậy cũng hợp tình hợp lý.
Điểm này tất cả mọi người không có nghĩ tới, cho dù trí tuệ có cao nhưng dường như cũng không suy nghĩ tới điểm này, mãi tới khi phát giác ra mới phát hiện ra đã chậm một bước.
Sau khi Sở Mộ nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng không thể ức chế được sinh ra cảm giác may mắn.
May mà hắn có ngộ tính và trí nhớ hơn người.
May mà hắn có tạo nghệ kiếm thuật cao siêu.
May mà hắn đi theo đường tự nghĩ ra kiếm pháp, cần thêm tích lũy.
Bất kể như thế nào, hắn là người đầu tiên tiến vào đây lúc này. Là người đầu tiên nhìn thấy giới bi, cũng là người đầu tiên tiếp xúc với giới bi.
Mặc dù rất hưng phấn, nhưng mà Sở Mộ cũng không có đắc ý quên mình. Hắn không biết sẽ có người khác đi tới đây nữa hay không. Dù sao thủ đoạn ẩn giấu có quá nhiều. Nói không chừng có người có thể đột phá khảo nghiệm của Đại Huyền Dương kiếm cung tiến vào trong này, cho nên hắn phải nắm chắc thời gian luyện hóa giới bi.
Đi tới trước giới bi, giới bi giống như không đề phòng, lực lượng thần hồn của Sở Mộ bao trùm nó. Thần Hoang kiếm nguyên cũng rót vào bên trong giới bi, bắt đầu quá trình luyện hóa.
Ngay từ đầu Sở Mộ phát hiện ra, luyện hóa giới bi cũng không dễ dàng, thậm chí có thể nói là rất khó.
Dù sao luyện hóa giới bi chẳng khác nào nắm giữ cả Huyền Dương giới, đây chính là một tiểu thế giới nha. Đâu có dễ dàng nắm giữ như vậy? Dù sao cũng phải cần một ít thời gian.
Sở Mộ hít sâu một hơi, bài trừ tạp niệm, luyện hóa giới bi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lúc bất tri bất giác đã qua hai khắc chung. Thời gian hai khắc chung trôi qua nhưng Sở Mộ chỉ luyện hóa được một thành.
Mà hắn cũng cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện hóa được một thành, càng về sau càng khó luyện hóa. Cũng đồng nghĩa với việc, từ một thành cho tới hai thành, thời gian cần nhất định phải vượt quá hai khắc chung.
Nhưng lúc này lại có một đạo thân ảnh xuất hiện trong điện chứa giới bi.
- Không ngờ lại có người tiến vào sớm hơn ta.
Thiên Đạo Lâm quét mắt qua, đồng tử lập tức co rút lại. Bắn ra lệ mang như châm, xuyên thủng hư không, rơi vào trên người Sở Mộ đang luyện hóa giới bi. Trong tích tắc Sở Mộ có cảm giác cả người phát lạnh.
Lập tức Sở Mộ thu tay lại, buông tha luyện hóa giới bi, quay người nhìn về phía nơi phát ra ánh mắt, đồng tử hắn lập tức co rút lại.
- Thiên tộc.
- Nhân tộc, đi ra ngoài...
Ngữ khí của Thiên Đạo Lâm cao cao tại thượng, giống như mình là đế vương, ra lệnh cho Sở Mộ.
- Phân thắng bại đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, chân mở ra, giống như là báo săn vậy, phóng tới Thiên Đạo Lâm. Thiên Trảm kiếm trong nháy mắt bắn ra hàn mang kinh người, xé rách không trung, dùng tư thế vô cùng ác liệt, chém về phía Thiên Đạo Lâm.
Một kiếm này không có hào nhoáng, khí thế mạnh mẽ, nhưng mà lại có tinh túy của chữ Trảm.
Bởi vì đã lĩnh ngộ ra Trảm chi cahan ý bởi vì ngưng tụ ra nguyên thần cho nên Sở Mộ đã triệt để nắm giữ tứ đại kiếm thức trong Trảm tự quyết. Hiện tại thứ hắn thiếu chỉ là thời gian. Cần đủ thời gian sáng tạo ra kiếm thức Trảm tự quyết thuộc về mình.
Thiên Đạo Lâm hơi kinh hãi, chợt lại nở nụ cười lạnh. Bàn tay duỗi ra, nhằm vào Sở Mộ rồi khẽ run lên. Ngón tay điểm từng điểm vào trogn hư không. Lập tức có tinh mang màu trắng chợt lóe lên, dường như là gợn sóng khuếch tán. Sưu một tiếng, một đạo quang mang màu trắng bắn ra.
Không có chấn động kinh người không có khí thế đáng sợ, nhưng Sở Mộ lại có cảm giác sởn hết gai ốc. Một ngón tay kia, đạo quang mang màu trắng kia ẩn chứa uy lực đáng sợ vô cùng.
Người mạnh, ta cũng không yếu.
Sở Mộ bổ ra một kiếm, kiếm quang va chạm với quang mang màu trắng, lực lượng đáng sợ bộc phát. Sở Mộ chỉ cảm thấy tay cầm kiếm run lên, thiếu chút nữa rời tay bay ra. Cả người bị một cỗ lực lượng lớn đánh bay.
Đạo quang mang màu trắng dưới kiếm của Sở Mộ cũng bị nghiền nát.
- Có thể ngăn cản được một ngón tay của ta, ngươi có tư cách để cho ta coi trọng.
Thiên Đạo Lâm không nhanh không chậm nói. Chợt, hai tay hắn vung lên, khẽ quát một tiếng.
- Thiên Thuật. Bách Lưu Táng.
Bách Lưu Táng là một chiêu vô cùng thực dụng trong Thiên thuật của Thiên tộc.
Bách Lưu Táng xuất hiện, dùng tốc độ cao kinh người bắn về phía Sở Mộ.
Sở Mộ bị đánh bay lại bỗng nhiên ngoặt người ở giữa không trung, giống như chim yến, tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, không chỉ có không tránh đi công kích của Bách Lưu Táng mà còn dùng tốc độ nhanh hơn bắn tới Thiên Đạo Lâm.
Thứ Sở Mộ am hiểu nhất chính là cận thân chiến đấu. Chiến đấu cự ly xa, một thân thực lực của hắn không có cách nào phát huy ra được.
Trái lại, Thiên tộc lại am hiểu chiến cự ly xa, đương nhiên cũng có một ít thiên thuật cận chiến.
Kiếm vung lên, trong tích tắc có trên trăm đạo kiếm quang xé rách không trung, rậm rạp chằng chịt như mưa to xâm nhập, mang theo thanh âm phong lôi kích động, dùng uy thế khủng bố, đánh về phía Thiên Đạo Lâm.
Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong. Tu vi của Thiên Đạo Lâm vượt qua Sở Mộ, là Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên trung kỳ. Trên thực tế, Thiên Đạo Lâm ở trong Vạn Cổ thánh thành này từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ đột phá lên nhất trọng thiên trung kỳ. Đột phá tiểu cảnh giới cũng không nhận được bao nhiêu chỗ tốt.
Thiên Đạo Lâm Vạn Cổ cảnh nhất trọng trung kỳ, hoàn toàn có thể chém giết Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên trung kỳ. Thực lực vô cùng đáng sợ. Coi như là cường giả Thánh cấp tam tinh hậu kỳ tầm thường cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Tu vi của Sở Mộ không bằng Thiên Đạo Lâm, nhưng mà thực lực của hắn thực sự rất mạnh. Ba cường giả Thánh cấp trung kỳ của Hải Xà tộc đã từng vẫn lạc dưới thân kiếm của hắn.
Siêu cấp yêu nghiệt của nhân tộc đối mặt với siêu cấp yêu nghiệt Thiên tộc. Trận chiến đầu tiên cứ như vậy diễn ra.
Trên trăm đạo kiếm quang đáng sợ như phong lôi chém tới. Thân ảnh đang phóng tới của Thiên Đạo Lâm bị chém nát. Nhưng đây chỉ là tàn ảnh của hắn, chân thân của hắn không biết từ khi nào đã xuất hiện ở một nơi khác. Quanh thân có từng đạo khí lưu màu trắng vờn quanh. Mỗi một đạo khí lưu màu trắng đều tản mát ra khí tức thần thánh yếu ớt.
- Thiên Thuật. Thiên Lưu Táng.
Một ngón tay của Thiên Đạo Lâm điểm ra, hơn ngàn đạo khí lưu màu trắng xuất hiện, toàn bộ đều bắn về phía Sở Mộ. Uy thế kia so với Bách Lưu Táng còn hơn gấp mười lần.
Một tông môn kiếm đạo tự nhiên phải tinh thông kiếm pháp, thiết trí khảo nghiệm như vậy cũng hợp tình hợp lý.
Điểm này tất cả mọi người không có nghĩ tới, cho dù trí tuệ có cao nhưng dường như cũng không suy nghĩ tới điểm này, mãi tới khi phát giác ra mới phát hiện ra đã chậm một bước.
Sau khi Sở Mộ nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng không thể ức chế được sinh ra cảm giác may mắn.
May mà hắn có ngộ tính và trí nhớ hơn người.
May mà hắn có tạo nghệ kiếm thuật cao siêu.
May mà hắn đi theo đường tự nghĩ ra kiếm pháp, cần thêm tích lũy.
Bất kể như thế nào, hắn là người đầu tiên tiến vào đây lúc này. Là người đầu tiên nhìn thấy giới bi, cũng là người đầu tiên tiếp xúc với giới bi.
Mặc dù rất hưng phấn, nhưng mà Sở Mộ cũng không có đắc ý quên mình. Hắn không biết sẽ có người khác đi tới đây nữa hay không. Dù sao thủ đoạn ẩn giấu có quá nhiều. Nói không chừng có người có thể đột phá khảo nghiệm của Đại Huyền Dương kiếm cung tiến vào trong này, cho nên hắn phải nắm chắc thời gian luyện hóa giới bi.
Đi tới trước giới bi, giới bi giống như không đề phòng, lực lượng thần hồn của Sở Mộ bao trùm nó. Thần Hoang kiếm nguyên cũng rót vào bên trong giới bi, bắt đầu quá trình luyện hóa.
Ngay từ đầu Sở Mộ phát hiện ra, luyện hóa giới bi cũng không dễ dàng, thậm chí có thể nói là rất khó.
Dù sao luyện hóa giới bi chẳng khác nào nắm giữ cả Huyền Dương giới, đây chính là một tiểu thế giới nha. Đâu có dễ dàng nắm giữ như vậy? Dù sao cũng phải cần một ít thời gian.
Sở Mộ hít sâu một hơi, bài trừ tạp niệm, luyện hóa giới bi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lúc bất tri bất giác đã qua hai khắc chung. Thời gian hai khắc chung trôi qua nhưng Sở Mộ chỉ luyện hóa được một thành.
Mà hắn cũng cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện hóa được một thành, càng về sau càng khó luyện hóa. Cũng đồng nghĩa với việc, từ một thành cho tới hai thành, thời gian cần nhất định phải vượt quá hai khắc chung.
Nhưng lúc này lại có một đạo thân ảnh xuất hiện trong điện chứa giới bi.
- Không ngờ lại có người tiến vào sớm hơn ta.
Thiên Đạo Lâm quét mắt qua, đồng tử lập tức co rút lại. Bắn ra lệ mang như châm, xuyên thủng hư không, rơi vào trên người Sở Mộ đang luyện hóa giới bi. Trong tích tắc Sở Mộ có cảm giác cả người phát lạnh.
Lập tức Sở Mộ thu tay lại, buông tha luyện hóa giới bi, quay người nhìn về phía nơi phát ra ánh mắt, đồng tử hắn lập tức co rút lại.
- Thiên tộc.
- Nhân tộc, đi ra ngoài...
Ngữ khí của Thiên Đạo Lâm cao cao tại thượng, giống như mình là đế vương, ra lệnh cho Sở Mộ.
- Phân thắng bại đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, chân mở ra, giống như là báo săn vậy, phóng tới Thiên Đạo Lâm. Thiên Trảm kiếm trong nháy mắt bắn ra hàn mang kinh người, xé rách không trung, dùng tư thế vô cùng ác liệt, chém về phía Thiên Đạo Lâm.
Một kiếm này không có hào nhoáng, khí thế mạnh mẽ, nhưng mà lại có tinh túy của chữ Trảm.
Bởi vì đã lĩnh ngộ ra Trảm chi cahan ý bởi vì ngưng tụ ra nguyên thần cho nên Sở Mộ đã triệt để nắm giữ tứ đại kiếm thức trong Trảm tự quyết. Hiện tại thứ hắn thiếu chỉ là thời gian. Cần đủ thời gian sáng tạo ra kiếm thức Trảm tự quyết thuộc về mình.
Thiên Đạo Lâm hơi kinh hãi, chợt lại nở nụ cười lạnh. Bàn tay duỗi ra, nhằm vào Sở Mộ rồi khẽ run lên. Ngón tay điểm từng điểm vào trogn hư không. Lập tức có tinh mang màu trắng chợt lóe lên, dường như là gợn sóng khuếch tán. Sưu một tiếng, một đạo quang mang màu trắng bắn ra.
Không có chấn động kinh người không có khí thế đáng sợ, nhưng Sở Mộ lại có cảm giác sởn hết gai ốc. Một ngón tay kia, đạo quang mang màu trắng kia ẩn chứa uy lực đáng sợ vô cùng.
Người mạnh, ta cũng không yếu.
Sở Mộ bổ ra một kiếm, kiếm quang va chạm với quang mang màu trắng, lực lượng đáng sợ bộc phát. Sở Mộ chỉ cảm thấy tay cầm kiếm run lên, thiếu chút nữa rời tay bay ra. Cả người bị một cỗ lực lượng lớn đánh bay.
Đạo quang mang màu trắng dưới kiếm của Sở Mộ cũng bị nghiền nát.
- Có thể ngăn cản được một ngón tay của ta, ngươi có tư cách để cho ta coi trọng.
Thiên Đạo Lâm không nhanh không chậm nói. Chợt, hai tay hắn vung lên, khẽ quát một tiếng.
- Thiên Thuật. Bách Lưu Táng.
Bách Lưu Táng là một chiêu vô cùng thực dụng trong Thiên thuật của Thiên tộc.
Bách Lưu Táng xuất hiện, dùng tốc độ cao kinh người bắn về phía Sở Mộ.
Sở Mộ bị đánh bay lại bỗng nhiên ngoặt người ở giữa không trung, giống như chim yến, tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, không chỉ có không tránh đi công kích của Bách Lưu Táng mà còn dùng tốc độ nhanh hơn bắn tới Thiên Đạo Lâm.
Thứ Sở Mộ am hiểu nhất chính là cận thân chiến đấu. Chiến đấu cự ly xa, một thân thực lực của hắn không có cách nào phát huy ra được.
Trái lại, Thiên tộc lại am hiểu chiến cự ly xa, đương nhiên cũng có một ít thiên thuật cận chiến.
Kiếm vung lên, trong tích tắc có trên trăm đạo kiếm quang xé rách không trung, rậm rạp chằng chịt như mưa to xâm nhập, mang theo thanh âm phong lôi kích động, dùng uy thế khủng bố, đánh về phía Thiên Đạo Lâm.
Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong. Tu vi của Thiên Đạo Lâm vượt qua Sở Mộ, là Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên trung kỳ. Trên thực tế, Thiên Đạo Lâm ở trong Vạn Cổ thánh thành này từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ đột phá lên nhất trọng thiên trung kỳ. Đột phá tiểu cảnh giới cũng không nhận được bao nhiêu chỗ tốt.
Thiên Đạo Lâm Vạn Cổ cảnh nhất trọng trung kỳ, hoàn toàn có thể chém giết Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên trung kỳ. Thực lực vô cùng đáng sợ. Coi như là cường giả Thánh cấp tam tinh hậu kỳ tầm thường cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Tu vi của Sở Mộ không bằng Thiên Đạo Lâm, nhưng mà thực lực của hắn thực sự rất mạnh. Ba cường giả Thánh cấp trung kỳ của Hải Xà tộc đã từng vẫn lạc dưới thân kiếm của hắn.
Siêu cấp yêu nghiệt của nhân tộc đối mặt với siêu cấp yêu nghiệt Thiên tộc. Trận chiến đầu tiên cứ như vậy diễn ra.
Trên trăm đạo kiếm quang đáng sợ như phong lôi chém tới. Thân ảnh đang phóng tới của Thiên Đạo Lâm bị chém nát. Nhưng đây chỉ là tàn ảnh của hắn, chân thân của hắn không biết từ khi nào đã xuất hiện ở một nơi khác. Quanh thân có từng đạo khí lưu màu trắng vờn quanh. Mỗi một đạo khí lưu màu trắng đều tản mát ra khí tức thần thánh yếu ớt.
- Thiên Thuật. Thiên Lưu Táng.
Một ngón tay của Thiên Đạo Lâm điểm ra, hơn ngàn đạo khí lưu màu trắng xuất hiện, toàn bộ đều bắn về phía Sở Mộ. Uy thế kia so với Bách Lưu Táng còn hơn gấp mười lần.