Tôi luyện khí huyết, bất luận là đối với người luyện thể hay là không phải người luyện thể mà nói, đều có công hiệu lớn lao, khí huyết tràn đầy, cường thịnh hơn. Khi đó lực lượng khí lực càng thêm cường đại, nếu như cuối cùng có thể tu thành thân thể Thuần Dương thì càng tốt.
Thân thể Thuần dương, khí huyết cực thịnh, khí lực mạnh mẽ, dương khí mười phần, quỷ mị khó gần, vạn tà bất xâm, hơn nữa lực lượng kinh người.
Bất quá muốn tu thành thân thể Thuần dương rất khó, đầu tiên phải kiêng chuyện phòng the, tiếp theo khí huyết của bản thân càng tràn đầy, xác suất tu thành càng lớn. Cuối cùng còn cần kiên trì không ngừng hấp thu Thuần dương chi khí rèn luyện, mãi tới cực hạn mới thôi.
Coi như không có cách nào tu thành thân thể thuần dương, nhưng mà tu luyện trong hoàn cảnh thuần dương chi khí vờn quanh thân thể, đối với bản thân cũng có được chỗ tốt lớn lao.
- Đây có phải lại có thêm một lý do để tranh đoạt giới bi hay không?
Sở Mộ lầm bầm nói một câu.
Cường giả tiến vào trong Huyền Dương điện có mấy trăm ngàn, đều là cường giả Thánh cấp. Thánh cấp trung giai, Thánh cấp cao giai cũng có số lượng không ít. Muốn tranh đoạt giới bi với bọn họ, độ khó kia khó như lên trời.
Cũng không phải Sở Mộ chỉ nói cho có mà thôi. Nếu như thực sự có cơ hội, tuyệt đối hắn sẽ dùng toàn lực đi tranh đoạt.
Tiến vào trong Huyền Dương điện, mọi người lập tức phân tán ra.
Huyền Dương điện rất lớn, dung nạp hơn ngàn người rất dễ dàng.
Một mặt quan sát, một mặt Sở Mộ hấp thu thuần dương chi khí trong Huyền Dương điện. Thuần dương chi khí so với dương khí bên ngoài còn tinh thuần hơn gấp chục lần. Trên phương diện trình độ nồng đậm chỉ mạnh chứ không yếu hơn. Mỗi một hơi, Sở Mộ đều cảm nhận được tiến bộ.
Tu vi của những người khác tuy rằng mạnh hơn Sở Mộ, nhưng mà đại đa số người đều không thể làm được tâm phân nhị dụng chính thức. Trừ phi là dừng lại, nếu không vừa mới chạy đi, tuyệt đối sẽ không làm được như Sở Mộ. Một mặt hấp thu thuần dương chi khí luyện hóa, một mặt còn chú ý động tĩnh bốn phía.
Hành lang yên tĩnh mà trống trải, hai bên vách tường có vô số bức họa, là bức họa luyện kiếm. Kiếm pháp cũng coi như trong quy củ. Trong mắt Sở Mộ mà nói, không tính là cao sâu bao nhiêu. Nhưng mà trong mắt người kiếm đạo nhập môn mà nói, lại là bảo tàng.
Sở Mộ vừa đi vừa nhìn, bức họa trên vách tường hẳn là kiếm pháp của Huyền Dương kiếm cung, đi theo đường cương dương, bất quá tương đối công chính, bình thản.
Liếc mắt nhìn sang, Sở Mộ đã ghi nhớ từng kiếm chiêu của kiếm pháp bên trong, hơn nữa còn nhanh chóng lĩnh ngộ.
Kiếm đạo đạt tới cấp độ của hắn như hiện tại đã coi như rất không tồi. Kiếm pháp tương đối đơn giản, liếc mắt nhìn là có thể nắm giữ tinh túy trong đó.
Mỗi một người đều đang quan sát, xâm nhập vào trong Huyền Dương điện, tìm kiếm giới bi, thuận tiện tìm kiếm bảo vật khác.
Giới bi là trọng điểm, tìm được giới bi, lại đem nó luyện hóa, sẽ trở thành chủ nhân của Huyền Dương điện, thậm chí là cả Huyền Dương giới, khống chế Huyền Dương giới, nhận được truyền thừa của Huyền Dương kiếm cung thượng cổ. Bất luận là đối với bản thân người có được hay là thế lực phía sau đều có được trợ giúp lớn lao.
Hành lang ước chừng dài trăm trượng, rất nhanh Sở Mộ đã đi qua. Sau hành lang là một tòa thiên điện, thiên điện trống trải, khí tức màu đỏ nhạt tràn ngập bên trong. Đó là màu sắc của thuần dương chi khí.
Trừ Thuần dương chi khí ra, còn có lưu lại khí tức khác chấn động, tỏ vẻ trước Sở Mộ đã có người khác đi qua đây. Coi như là có thứ gì đó cũng đều bị lấy đi.
Không có cảm thấy nhụt chí, Sở Mộ tiếp tục đi xuống. Chắc chắn phải có thu hoạch dành cho hắn.
Ôm suy nghĩ như vậy trong đầu, Sở Mộ đi tiếp.
Trong Huyền Dương điện, hành lang có rất nhiều, rất nhiềun hánh. Người không cùng một nhánh, đích đi tới tất sẽ khác biệt. Đương nhiên, có lẽ có một ít nhánh ở tận cùng là đường chết. Có một ít thì cuối cùng là trăm sông đổ về một biển.
Có lẽ đây là do người sáng tạo ra Huyền Dương điện tạo ra. Tăng thêm một chút độ khó, hoặc giả là vì nguyên nhân khác.
Sở Mộ lại đi tới bên ngoài một tòa thiên điện. Lối vào thiên điện có một tầng lực lượng phòng hộ bao phủ, phải đánh vỡ mới có thể tiến vào bên trong. Đối với Sở Mộ mà nói, đây xem như là một tin tức không tệ. Tỏ vẻ tòa thiên điện này còn chưa có người khác đi tới. Bên trong có lẽ sẽ có một ít bảo vật.
Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, kiếm quang lạnh lùng mà kinh diễm, bổ ra một kiếm.
Kiếm quang nghiền nát, lực lượng phòng hộ chập chờn khiến cho Sở Mộ tính toán ra lực công kích của bản thân, sau bao nhiêu lần là có thể đánh tan được lực lượng phòng hộ.
Xuất kiếm, xuất kiếm. Không ngừng xuất kiếm. Trong tích tắc Sở Mộ đã liên tục bổ ra trên trăm kiếm. Mỗi một kiếm đều trúng mục tiêu là lực lượng phòng hộ bên ngoài. Mặc dù không có thi triển Trảm Thần kiếm thức, nhưng mà liên tục đánh ra trên trăm kiếm công kích, uy lực cũng không thể coi thường. Trên lực lượng phòng hộ xuất hiện một ít vết rách.
Một khi xuất hiện vết rách, như vậy cách thời điểm bị nghiền nát đã không còn xa.
Lại ra kiếm, chỉ là sau hơn mười kiếm, Sở Mộ đã thành công đánh tan lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa thiên điện này.
Mất đi phòng hộ, cửa vào không còn bảo hộ, có thể tùy ý tiến vào.
Sau khi tiến vào, Sở Mộ lại quay người, nhanh chóng bố trí phong cấm bên ngoài. Nguyên thần càng cô đọng khiến cho hắn bố trí phong cấm càng thêm thuận buồm xuôi gió. Từng tầng phong cấm được bố trí. Tổng cộng có chín tầng phong cấm. Chín tầng phong cấm chủ yếu phòng ngự làm chủ, kết hợp lực phòng hộ kinh người. Thánh cấp cấp thấp muốn đánh bại cũng phải tốn một chút thời gian.
Làm như vậy là đề phòng trong lúc Sở Mộ dừng lại thu hoạch bảo vật có những người khác tới sẽ tạo thàng xung đột. Như vậy tối thiểu cũng có phong cấm ngăn cản một chút, cho hắn chút thời gian thoát thân. Cũng có thể khiến cho đám người bên ngoài có chút ảo giác.
Bố trí xong phong cấm, Sở Mộ quay người dò xét, hai mắt lập tức sáng ngời.
Đập vào mắt là ba đống đá chồng chất.
Những khối đá kia, mỗi một khỏa ước chừng lớn bằng quả trứng gà, mượt mà như đá cuội, toàn thân màu đỏ. Loại màu đỏ này cũng không phải là đỏ như máu, mà là đỏ như mặt trời, tản mát ra khí tức ấm áp chấn động.
Từng đạo khí tức màu đó ngưng tụ ở chung quanh những khối đá kia.
Vừa mới nhìn thấy Sở Mộ đã biết rõ những khối đá này là thứ tốt. Khí tức ấm áp mà những khối đá này tản mát ra chính là Thuần dương chi khí tinh thuần.
Thân thể Thuần dương, khí huyết cực thịnh, khí lực mạnh mẽ, dương khí mười phần, quỷ mị khó gần, vạn tà bất xâm, hơn nữa lực lượng kinh người.
Bất quá muốn tu thành thân thể Thuần dương rất khó, đầu tiên phải kiêng chuyện phòng the, tiếp theo khí huyết của bản thân càng tràn đầy, xác suất tu thành càng lớn. Cuối cùng còn cần kiên trì không ngừng hấp thu Thuần dương chi khí rèn luyện, mãi tới cực hạn mới thôi.
Coi như không có cách nào tu thành thân thể thuần dương, nhưng mà tu luyện trong hoàn cảnh thuần dương chi khí vờn quanh thân thể, đối với bản thân cũng có được chỗ tốt lớn lao.
- Đây có phải lại có thêm một lý do để tranh đoạt giới bi hay không?
Sở Mộ lầm bầm nói một câu.
Cường giả tiến vào trong Huyền Dương điện có mấy trăm ngàn, đều là cường giả Thánh cấp. Thánh cấp trung giai, Thánh cấp cao giai cũng có số lượng không ít. Muốn tranh đoạt giới bi với bọn họ, độ khó kia khó như lên trời.
Cũng không phải Sở Mộ chỉ nói cho có mà thôi. Nếu như thực sự có cơ hội, tuyệt đối hắn sẽ dùng toàn lực đi tranh đoạt.
Tiến vào trong Huyền Dương điện, mọi người lập tức phân tán ra.
Huyền Dương điện rất lớn, dung nạp hơn ngàn người rất dễ dàng.
Một mặt quan sát, một mặt Sở Mộ hấp thu thuần dương chi khí trong Huyền Dương điện. Thuần dương chi khí so với dương khí bên ngoài còn tinh thuần hơn gấp chục lần. Trên phương diện trình độ nồng đậm chỉ mạnh chứ không yếu hơn. Mỗi một hơi, Sở Mộ đều cảm nhận được tiến bộ.
Tu vi của những người khác tuy rằng mạnh hơn Sở Mộ, nhưng mà đại đa số người đều không thể làm được tâm phân nhị dụng chính thức. Trừ phi là dừng lại, nếu không vừa mới chạy đi, tuyệt đối sẽ không làm được như Sở Mộ. Một mặt hấp thu thuần dương chi khí luyện hóa, một mặt còn chú ý động tĩnh bốn phía.
Hành lang yên tĩnh mà trống trải, hai bên vách tường có vô số bức họa, là bức họa luyện kiếm. Kiếm pháp cũng coi như trong quy củ. Trong mắt Sở Mộ mà nói, không tính là cao sâu bao nhiêu. Nhưng mà trong mắt người kiếm đạo nhập môn mà nói, lại là bảo tàng.
Sở Mộ vừa đi vừa nhìn, bức họa trên vách tường hẳn là kiếm pháp của Huyền Dương kiếm cung, đi theo đường cương dương, bất quá tương đối công chính, bình thản.
Liếc mắt nhìn sang, Sở Mộ đã ghi nhớ từng kiếm chiêu của kiếm pháp bên trong, hơn nữa còn nhanh chóng lĩnh ngộ.
Kiếm đạo đạt tới cấp độ của hắn như hiện tại đã coi như rất không tồi. Kiếm pháp tương đối đơn giản, liếc mắt nhìn là có thể nắm giữ tinh túy trong đó.
Mỗi một người đều đang quan sát, xâm nhập vào trong Huyền Dương điện, tìm kiếm giới bi, thuận tiện tìm kiếm bảo vật khác.
Giới bi là trọng điểm, tìm được giới bi, lại đem nó luyện hóa, sẽ trở thành chủ nhân của Huyền Dương điện, thậm chí là cả Huyền Dương giới, khống chế Huyền Dương giới, nhận được truyền thừa của Huyền Dương kiếm cung thượng cổ. Bất luận là đối với bản thân người có được hay là thế lực phía sau đều có được trợ giúp lớn lao.
Hành lang ước chừng dài trăm trượng, rất nhanh Sở Mộ đã đi qua. Sau hành lang là một tòa thiên điện, thiên điện trống trải, khí tức màu đỏ nhạt tràn ngập bên trong. Đó là màu sắc của thuần dương chi khí.
Trừ Thuần dương chi khí ra, còn có lưu lại khí tức khác chấn động, tỏ vẻ trước Sở Mộ đã có người khác đi qua đây. Coi như là có thứ gì đó cũng đều bị lấy đi.
Không có cảm thấy nhụt chí, Sở Mộ tiếp tục đi xuống. Chắc chắn phải có thu hoạch dành cho hắn.
Ôm suy nghĩ như vậy trong đầu, Sở Mộ đi tiếp.
Trong Huyền Dương điện, hành lang có rất nhiều, rất nhiềun hánh. Người không cùng một nhánh, đích đi tới tất sẽ khác biệt. Đương nhiên, có lẽ có một ít nhánh ở tận cùng là đường chết. Có một ít thì cuối cùng là trăm sông đổ về một biển.
Có lẽ đây là do người sáng tạo ra Huyền Dương điện tạo ra. Tăng thêm một chút độ khó, hoặc giả là vì nguyên nhân khác.
Sở Mộ lại đi tới bên ngoài một tòa thiên điện. Lối vào thiên điện có một tầng lực lượng phòng hộ bao phủ, phải đánh vỡ mới có thể tiến vào bên trong. Đối với Sở Mộ mà nói, đây xem như là một tin tức không tệ. Tỏ vẻ tòa thiên điện này còn chưa có người khác đi tới. Bên trong có lẽ sẽ có một ít bảo vật.
Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, kiếm quang lạnh lùng mà kinh diễm, bổ ra một kiếm.
Kiếm quang nghiền nát, lực lượng phòng hộ chập chờn khiến cho Sở Mộ tính toán ra lực công kích của bản thân, sau bao nhiêu lần là có thể đánh tan được lực lượng phòng hộ.
Xuất kiếm, xuất kiếm. Không ngừng xuất kiếm. Trong tích tắc Sở Mộ đã liên tục bổ ra trên trăm kiếm. Mỗi một kiếm đều trúng mục tiêu là lực lượng phòng hộ bên ngoài. Mặc dù không có thi triển Trảm Thần kiếm thức, nhưng mà liên tục đánh ra trên trăm kiếm công kích, uy lực cũng không thể coi thường. Trên lực lượng phòng hộ xuất hiện một ít vết rách.
Một khi xuất hiện vết rách, như vậy cách thời điểm bị nghiền nát đã không còn xa.
Lại ra kiếm, chỉ là sau hơn mười kiếm, Sở Mộ đã thành công đánh tan lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa thiên điện này.
Mất đi phòng hộ, cửa vào không còn bảo hộ, có thể tùy ý tiến vào.
Sau khi tiến vào, Sở Mộ lại quay người, nhanh chóng bố trí phong cấm bên ngoài. Nguyên thần càng cô đọng khiến cho hắn bố trí phong cấm càng thêm thuận buồm xuôi gió. Từng tầng phong cấm được bố trí. Tổng cộng có chín tầng phong cấm. Chín tầng phong cấm chủ yếu phòng ngự làm chủ, kết hợp lực phòng hộ kinh người. Thánh cấp cấp thấp muốn đánh bại cũng phải tốn một chút thời gian.
Làm như vậy là đề phòng trong lúc Sở Mộ dừng lại thu hoạch bảo vật có những người khác tới sẽ tạo thàng xung đột. Như vậy tối thiểu cũng có phong cấm ngăn cản một chút, cho hắn chút thời gian thoát thân. Cũng có thể khiến cho đám người bên ngoài có chút ảo giác.
Bố trí xong phong cấm, Sở Mộ quay người dò xét, hai mắt lập tức sáng ngời.
Đập vào mắt là ba đống đá chồng chất.
Những khối đá kia, mỗi một khỏa ước chừng lớn bằng quả trứng gà, mượt mà như đá cuội, toàn thân màu đỏ. Loại màu đỏ này cũng không phải là đỏ như máu, mà là đỏ như mặt trời, tản mát ra khí tức ấm áp chấn động.
Từng đạo khí tức màu đó ngưng tụ ở chung quanh những khối đá kia.
Vừa mới nhìn thấy Sở Mộ đã biết rõ những khối đá này là thứ tốt. Khí tức ấm áp mà những khối đá này tản mát ra chính là Thuần dương chi khí tinh thuần.