- Liên Ưng phó tông chủ, nói theo lời của phó tông chủ là Trần Cương có thiên phú, có hy vọng trở thành chủ chiến lực của nhân tộc. Vậy ta xin khẳng định với phó tông chủ rằng thiên phú của Sở Mộ cao hơn Trần Cương, tương lai hắn thành tựu hơn hẳn Trần Cương.
Mặt Hà Nguyệt phó tông chủ lạnh lùng toát ra đại thế:
- Sở Mộ xuất sắc hơn Trần Cương, phó tông chủ muốn đối phó với hắn chẳng lẽ là muốn hao tổn hậu bối thiên tài của nhân tộc chúng ta?
Câu hỏi ngược đầy sắc bén, cũng xuất phát từ góc độ đại nghĩa.
Sắc mặt Liên Ưng thay đổi liên tục, sau đó rắn đanh.
- Mặc kệ ngươi nói gì thì hôm nay phải giao Sở Mộ ra, không thì...
Đôi mắt Liên Ưng âm trầm như nhìn con mồi, khiến người lòng lạnh lẽo:
- Dù gợi lên đại chiến hai tông thì ta tuyệt đối không bỏ qua!
Liên Ưng phó tông chủ đã bị lửa giận làm mụ đầu mới nói vậy.
Trần Cương là đệ tử duy nhất của Liên Ưng, thiên phú khiến gã cực kỳ vừa lòng, gã bỏ nhiều công sức, dốc hết sức bồi dưỡng Trần Cương để sau này thành người nối nghiệp của mình, thậm chí vượt qua gã.
Nhưng bây giờ Trần Cương đã chết, bị Sở Mộ giết. Trần Cương chết như chặt đứt hy vọng, tâm huyết của Liên Ưng.
Khi Liên Ưng biết Trần Cương chết thì gã điên rồi.
Liên Ưng tu luyện kiếm pháp giống Trần Cương, hoặc nên nói các thứ kiếm pháp của Trần Cương là truyền thừa từ Liên Ưng, ảnh hưởng tâm tính rất lớn.
Liên Ưng thốt lời làm Hà Nguyệt phó tông chủ và các vị trưởng lão biến sắc mặt.
Hai tông đại chiến?
Đây là việc lớn, chuyện lớn tuyệt đối không cho phép. Vì nếu hai tông đại chiến sẽ gây ra thương vong rất lớn, vô hình trung suy yếu sức chiến đấu của nhân tộc. Vậy cũng đành thôi, hai tông là thế lực cấp chúa tể và cấp bá chủ, nếu khai chiến sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, lan đến cả tòa tinh hệ, gây ra mất mát to lớn.
Tông môn chiến đấu bị xếp vào việc cấm, nhưng rất có thể sẽ diễn ra vì lời nói liều lĩnh của Liên Ưng. Dù sao Ngũ Hành kiếm tông không phải cục đất, sẽ ngồi chờ chết.
Nhưng hiện tại nghe giọng điệu của Liên Ưng, nhìn sắc mặt của gã, tám trưởng lão, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ thì lòng mọi người chùng xuống.
Minh Dạ Kiếm Vệ có một trăm hai mươi người, mỗi người mặc chiến giáp màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như thể mọi thứ bên ngoài không thể làm bọn họ chú ý. Đây là sư đoàn dày dạn kinh người, là đội kiếm vệ cực kỳ đáng sợ, kiếm của mỗi người dính đầy máu.
Trong thế lực cấp bá chủ thường đều có kiếm vệ của mình, là bảo vệ thế lực chinh chiến với bên ngoài. Trong Ngũ Hành kiếm tông có một đội Ngũ Phương Kiếm Vệ.
Nhưng Minh Dạ Kiếm Vệ của Dạ Minh kiếm tông nổi tiếng tinh hệ, mạnh hơn Ngũ Phương Kiếm Vệ.
Mỗi Minh Dạ Kiếm Vệ đều chứa hơi thở tiêu sát như đóng băng không gian, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ xếp hàng ngang tạo ảnh hưởng rất lớn với bốn phía.
Mây đen che đầu, gió mưa ập đến.
Các trưởng lão không nói chuyện, chờ quyết định của Hà Nguyệt phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ nhíu chặt chân mày thanh tú, sự việc rất hóc búa, nếu không giải quyết tốt có lẽ sẽ thành tội nhân. Giờ Liên Ưng mất hết lý trí chẳng sợ chi, nhưng nàng không thể làm vậy.
Hà Nguyệt phó tông chủ quyết định kêu hai phó tông chủ ra, đặc biệt là Bạch Khung phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ còn một điều băn khoăn, tu vi của Liên Ưng cao thâm, thực lực mạnh mẽ, dù là Bạch Khung phó trong chủ chưa chắc đánh lại.
Nếu Liên Ưng thật sự đánh nhau, tám trưởng lão Dạ Minh kiếm tông, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ sẽ phá hoại Ngũ Hành kiếm tông nặng nề.
Bạch Khung phó tông chủ, Thiên Hành phó tông chủ nhận được thông báo của Hà Nguyệt liền xuất quan, nhưng đã chậm một bước. Liên Ưng hành động, khiến tám trưởng lão kéo chân Hà Nguyệt phó tông chủ, trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông. Một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ bám chân Ngũ Phương Kiếm Vệ, Liên Ưng thì chạy nhanh đến Chấn Thiên phong.
Với lực lượng thần niệm của Liên Ưng quét qua đủ để bao trùm nguyên Ngũ Hành kiếm tông, tìm ra Sở Mộ đang bế quan.
Hà Nguyệt phó tông chủ biến sắc mặt quát:
- Nguy rồi, mau ngăn hắn lại!
Hà Nguyệt phó tông chủ lập tức thi triển thân pháp, vừa quát vừa nhanh chóng đuổi theo Liên Ưng chặn đường. Nhưng bóng người chợt lóe, một trưởng lão của Dạ Minh kiếm tông chặn đường đi của Hà Nguyệt phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ bùng nổ lực lượng, kiếm như thiên thạch, trong mạnh mẽ chứa ý vị sóng nước mát mẻ:
- Biến!
Trưởng lão Dạ Minh kiếm tông tu vi không yếu, thực lực dù không bằng Hà Nguyệt nhưng dốc hết sức ra vẫn đỡ được nhát kiếm, khiến nàng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất ngăn Liên Ưng lại.
Các trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông bùng nổ nhưng đều bị ngăn cản. Có hai trưởng lão trước sau ngăn đường Liên Ưng nhưng bị gã cuồng bạo đánh lui, bị thương. Ngũ Phương Kiếm Vệ bị Minh Dạ Kiếm Vệ ngăn chặn.
Liên Ưng bay siêu nhanh đến trên bầu trời Chấn Thiên phong, toàn thân toát ra dao động hơi thở cực kỳ kịch liệt, đáng sợ kinh người. Một tầng sắc đỏ lan tràn, mây máu che trời, chặn bầu trời Chấn Thiên phong. Các đệ tử trên Chấn Thiên phong thấy nặng nề, máu như bị đông lại, cả người cứng ngắc không thể nhúc nhích, khó chịu muốn chết.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Giang Bắc rất khó chịu, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên so với Kiếm Thánh lục tinh của Liên Ưng cách biệt quá lớn, như đom đóm và trăng sáng, như con kiến.
Sở Mộ đang bế quan chợt cảm giác khí thế khủng bố vô hình giáng lâm, tựa núi cao thái cổ đè xuống. Người Sở Mộ run run, xương kêu răng rắc sắp bị đè cong, vô cùng khó chịu.
Khí thế này nhằm vào Sở Mộ, như muốn dùng khí thế hạ gục hắn, đập nát bét ra.
Trong mây máu to lớn trên bầu trời, Liên Ưng sôi sục huyết khí, đôi mắt bắn ra tia sáng đỏ máu khiếp người, cầm kiếm màu đỏ tùy ý lực lượng hùng dũng tràn ra khỏi cơ thể như sắp diệt thế.
Trên bầu trời Chấn Thiên phong, mây máu khổng lồ bao trùm mấy vạn thước, một mảng lớn ẩn hiện vô số am đầu, các thanh âm quỷ dị không ngừng vang lên.
Kiếm đạo trừ Kiếm Giả tà tạo ra không phân chia chính ma, Liên Ưng tu luyện kiếm đạo Huyết Ma mà không bị tẩy chay.
Mây máu lan tràn, đè đầu. Cây cối trên Chấn Thiên phong bị ảnh hưởng èo uột, mất đi sự sống.
Các đệ tử Chấn Thiên phong, bao gồm Giang Bắc bị khí thế khổng lồ đè nằm sấp dưới đất không cách nào nhúc nhích, xương sắp vỡ nát.
Sở Mộ trong mật thất bế quan toàn thân khó nhúc nhích, gân xanh nhô lên. Uy nhiếp Kiếm Thánh lục tinh quá đáng sợ, còn trực tiếp nhằm vào Sở Mộ.
Mặt Hà Nguyệt phó tông chủ lạnh lùng toát ra đại thế:
- Sở Mộ xuất sắc hơn Trần Cương, phó tông chủ muốn đối phó với hắn chẳng lẽ là muốn hao tổn hậu bối thiên tài của nhân tộc chúng ta?
Câu hỏi ngược đầy sắc bén, cũng xuất phát từ góc độ đại nghĩa.
Sắc mặt Liên Ưng thay đổi liên tục, sau đó rắn đanh.
- Mặc kệ ngươi nói gì thì hôm nay phải giao Sở Mộ ra, không thì...
Đôi mắt Liên Ưng âm trầm như nhìn con mồi, khiến người lòng lạnh lẽo:
- Dù gợi lên đại chiến hai tông thì ta tuyệt đối không bỏ qua!
Liên Ưng phó tông chủ đã bị lửa giận làm mụ đầu mới nói vậy.
Trần Cương là đệ tử duy nhất của Liên Ưng, thiên phú khiến gã cực kỳ vừa lòng, gã bỏ nhiều công sức, dốc hết sức bồi dưỡng Trần Cương để sau này thành người nối nghiệp của mình, thậm chí vượt qua gã.
Nhưng bây giờ Trần Cương đã chết, bị Sở Mộ giết. Trần Cương chết như chặt đứt hy vọng, tâm huyết của Liên Ưng.
Khi Liên Ưng biết Trần Cương chết thì gã điên rồi.
Liên Ưng tu luyện kiếm pháp giống Trần Cương, hoặc nên nói các thứ kiếm pháp của Trần Cương là truyền thừa từ Liên Ưng, ảnh hưởng tâm tính rất lớn.
Liên Ưng thốt lời làm Hà Nguyệt phó tông chủ và các vị trưởng lão biến sắc mặt.
Hai tông đại chiến?
Đây là việc lớn, chuyện lớn tuyệt đối không cho phép. Vì nếu hai tông đại chiến sẽ gây ra thương vong rất lớn, vô hình trung suy yếu sức chiến đấu của nhân tộc. Vậy cũng đành thôi, hai tông là thế lực cấp chúa tể và cấp bá chủ, nếu khai chiến sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, lan đến cả tòa tinh hệ, gây ra mất mát to lớn.
Tông môn chiến đấu bị xếp vào việc cấm, nhưng rất có thể sẽ diễn ra vì lời nói liều lĩnh của Liên Ưng. Dù sao Ngũ Hành kiếm tông không phải cục đất, sẽ ngồi chờ chết.
Nhưng hiện tại nghe giọng điệu của Liên Ưng, nhìn sắc mặt của gã, tám trưởng lão, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ thì lòng mọi người chùng xuống.
Minh Dạ Kiếm Vệ có một trăm hai mươi người, mỗi người mặc chiến giáp màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như thể mọi thứ bên ngoài không thể làm bọn họ chú ý. Đây là sư đoàn dày dạn kinh người, là đội kiếm vệ cực kỳ đáng sợ, kiếm của mỗi người dính đầy máu.
Trong thế lực cấp bá chủ thường đều có kiếm vệ của mình, là bảo vệ thế lực chinh chiến với bên ngoài. Trong Ngũ Hành kiếm tông có một đội Ngũ Phương Kiếm Vệ.
Nhưng Minh Dạ Kiếm Vệ của Dạ Minh kiếm tông nổi tiếng tinh hệ, mạnh hơn Ngũ Phương Kiếm Vệ.
Mỗi Minh Dạ Kiếm Vệ đều chứa hơi thở tiêu sát như đóng băng không gian, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ xếp hàng ngang tạo ảnh hưởng rất lớn với bốn phía.
Mây đen che đầu, gió mưa ập đến.
Các trưởng lão không nói chuyện, chờ quyết định của Hà Nguyệt phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ nhíu chặt chân mày thanh tú, sự việc rất hóc búa, nếu không giải quyết tốt có lẽ sẽ thành tội nhân. Giờ Liên Ưng mất hết lý trí chẳng sợ chi, nhưng nàng không thể làm vậy.
Hà Nguyệt phó tông chủ quyết định kêu hai phó tông chủ ra, đặc biệt là Bạch Khung phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ còn một điều băn khoăn, tu vi của Liên Ưng cao thâm, thực lực mạnh mẽ, dù là Bạch Khung phó trong chủ chưa chắc đánh lại.
Nếu Liên Ưng thật sự đánh nhau, tám trưởng lão Dạ Minh kiếm tông, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ sẽ phá hoại Ngũ Hành kiếm tông nặng nề.
Bạch Khung phó tông chủ, Thiên Hành phó tông chủ nhận được thông báo của Hà Nguyệt liền xuất quan, nhưng đã chậm một bước. Liên Ưng hành động, khiến tám trưởng lão kéo chân Hà Nguyệt phó tông chủ, trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông. Một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ bám chân Ngũ Phương Kiếm Vệ, Liên Ưng thì chạy nhanh đến Chấn Thiên phong.
Với lực lượng thần niệm của Liên Ưng quét qua đủ để bao trùm nguyên Ngũ Hành kiếm tông, tìm ra Sở Mộ đang bế quan.
Hà Nguyệt phó tông chủ biến sắc mặt quát:
- Nguy rồi, mau ngăn hắn lại!
Hà Nguyệt phó tông chủ lập tức thi triển thân pháp, vừa quát vừa nhanh chóng đuổi theo Liên Ưng chặn đường. Nhưng bóng người chợt lóe, một trưởng lão của Dạ Minh kiếm tông chặn đường đi của Hà Nguyệt phó tông chủ.
Hà Nguyệt phó tông chủ bùng nổ lực lượng, kiếm như thiên thạch, trong mạnh mẽ chứa ý vị sóng nước mát mẻ:
- Biến!
Trưởng lão Dạ Minh kiếm tông tu vi không yếu, thực lực dù không bằng Hà Nguyệt nhưng dốc hết sức ra vẫn đỡ được nhát kiếm, khiến nàng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất ngăn Liên Ưng lại.
Các trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông bùng nổ nhưng đều bị ngăn cản. Có hai trưởng lão trước sau ngăn đường Liên Ưng nhưng bị gã cuồng bạo đánh lui, bị thương. Ngũ Phương Kiếm Vệ bị Minh Dạ Kiếm Vệ ngăn chặn.
Liên Ưng bay siêu nhanh đến trên bầu trời Chấn Thiên phong, toàn thân toát ra dao động hơi thở cực kỳ kịch liệt, đáng sợ kinh người. Một tầng sắc đỏ lan tràn, mây máu che trời, chặn bầu trời Chấn Thiên phong. Các đệ tử trên Chấn Thiên phong thấy nặng nề, máu như bị đông lại, cả người cứng ngắc không thể nhúc nhích, khó chịu muốn chết.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Giang Bắc rất khó chịu, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên so với Kiếm Thánh lục tinh của Liên Ưng cách biệt quá lớn, như đom đóm và trăng sáng, như con kiến.
Sở Mộ đang bế quan chợt cảm giác khí thế khủng bố vô hình giáng lâm, tựa núi cao thái cổ đè xuống. Người Sở Mộ run run, xương kêu răng rắc sắp bị đè cong, vô cùng khó chịu.
Khí thế này nhằm vào Sở Mộ, như muốn dùng khí thế hạ gục hắn, đập nát bét ra.
Trong mây máu to lớn trên bầu trời, Liên Ưng sôi sục huyết khí, đôi mắt bắn ra tia sáng đỏ máu khiếp người, cầm kiếm màu đỏ tùy ý lực lượng hùng dũng tràn ra khỏi cơ thể như sắp diệt thế.
Trên bầu trời Chấn Thiên phong, mây máu khổng lồ bao trùm mấy vạn thước, một mảng lớn ẩn hiện vô số am đầu, các thanh âm quỷ dị không ngừng vang lên.
Kiếm đạo trừ Kiếm Giả tà tạo ra không phân chia chính ma, Liên Ưng tu luyện kiếm đạo Huyết Ma mà không bị tẩy chay.
Mây máu lan tràn, đè đầu. Cây cối trên Chấn Thiên phong bị ảnh hưởng èo uột, mất đi sự sống.
Các đệ tử Chấn Thiên phong, bao gồm Giang Bắc bị khí thế khổng lồ đè nằm sấp dưới đất không cách nào nhúc nhích, xương sắp vỡ nát.
Sở Mộ trong mật thất bế quan toàn thân khó nhúc nhích, gân xanh nhô lên. Uy nhiếp Kiếm Thánh lục tinh quá đáng sợ, còn trực tiếp nhằm vào Sở Mộ.