- Sở huynh định khiêu chiến tòa kiếm lâu Thiên cấp nào?
Lâm chấp sự cười nói, một mặt đem kiếm lệnh thân phận trả lại cho Sở Mộ.
- Số một.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Số một?
Lâm chấp sự há hốc miệng, thanh âm có chút khó tin, vẻ mặt rất là ngạc nhiên.
Lâm chấp sự cảm thấy, lần này trở lại tu vi của Sở Mộ hẳn tăng lên không ít. Thực lực cũng tăng lên không ít, nhưng mà người khác cũng có tăng lên.
Cho nên hắn phỏng đoán nếu như Sở Mộ chiến kiếm lâu Thiên cấp, có lẽ là từ số mười tới số ba mươi. Không ngờ Sở Mộ mới mở miệng ra đã là kiếm lâu Thiên cấp số một, như vậy có phải quá cao hay không?
- Sở huynh, đệ tử cư ngụ trong Kiếm lâu Thiên cấp số một đứng thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng. Thực lực rất cường đại, so với Gia Cát Minh ngày đó còn hơn một bậc.
Lâm chấp sự vội vàng nói, ngụ ý là hi vọng Sở Mộ không nên với cao, chọn một người thực lực yếu khiêu chiến thì hơn.
- Không sao.
Sở Mộ mỉm cười nói, trong thanh âm tràn ngập vẻ kiên quyết.
Sau khi hiểu rõ tình huống từ miệng Lương Hải Sơn, đã quyết định trực tiếp khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp số một.
Kiếm lâu Thiên cấp có linh khí nồng đậm, đồng thời càng thêm tinh thuần. Nhất là đối với tu luyên Thiên Nguyên kiếm khí có trợ giúp to lớn. Lại thêm hiệu quả tăng phúc của Thực Linh châu vương cấp nhất định càng thêm kinh người.
Về phần Đồng Kiếm bảng, xếp thứ mấy Sở Mộ cũng không thèm để ý. Đối với hắn mà nói, tác dụng chính thức của Đồng Kiếm bảng chỉ là quyền lợi sử dụng Ngộ kiếm thất mà thôi.
Bất kể là kiếm lâu Thiên cấp số một hay số hai, hoặc là kiếm lâu Thiên cấp số mấy đối với Sở Mộ mà nói đều giống nhau. Dùng thực lực của hắn bây giờ, cho dù là khiêu chiến vị trí thứ nhất Đồng Kiếm bảng hắn cũng nắm chắc chiến thắng.
Chỉ là vị trí thứ ba mươi, căn bản không coi vào đâu.
- Sở huynh đã quyết định vậy thì khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp số một đi.
Lâm chấp sự khuyên bảo không thành, chỉ có thể cười khổ một tiếng. Chợt thông báo xuống dưới, lại mang theo Sở Mộ tiến về kiếm lâu Thiên cấp số một.
...
Từ Thiên Nhiên mặc trường bào màu lam, rộng thùng thình. Trên mặt mang theo nụ cười như có như không, trên mặt mang theo vài phần ngạo nghễ.
Trước đó hắn ở trong vô số đệ tử nội phủ cũng không nổi bật. Nhưng mà một lần ra ngoài chấp hành nhiệm vụ gặp được kỳ ngộ. Kỳ ngộ này khiến cho tu vi kiếm khí của hắn đột nhiên tăng mạnh lên Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Càng làm cho hắn lĩnh ngộ Thủy chi ý cảnh lên tới sáu thành năm, thực lực chỉnh thể tăng lên cực lớn.
Đúng lúc hắn về kiếm phủ thì lại gặp được cơ hộ tranh giành danh ngạch trên Đồng Kiếm bảng. Hắn dựa vào thực lực cường đại của mình đánh bại rất nhiều đối thủ, cuối cùng còn nhận được vị trí thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng. Còn mạnh hơn Gia Cát Minh lần trước.
Đối với chuyện này Từ Thiên Nhiên ra vẻ không chú ý, nhưng mà trong lòng có chút tự ngạo. Cảm thấy mình đã là đệ nhất cao thủ trong Cửu viện này. So với Gia Cát Minh ngày đó còn phải nhìn lên còn lợi hại hơn ba phần.
Khi Từ Thiên Nhiên nhận được tin tức, nói có người muốn khiêu chiến hắn. Hắn sửng sốt, khi hắn biết rõ đó là người một nhà, là Sở Mộ, lại cất tiếng cười lớn.
Sở Mộ là ai? Từ Thiên Nhiên biết rất rõ. Trước khi thi đấu kiếm thuật vi vương, cái tên Sở Mộ hắn nghe tới mức mòn lỗ tai, thậm chí trong tiềm thức hắn còn cho rằng Sở Mộ là một kình địch.
Bất quá sau khi hắn đạt được vị trí ba mươi trên Đồng Kiếm bảng đã cảm thấy Sở Mộ không còn là đối thủ của hắn. Bởi vậy hiện tại khi nhận được tin tức Sở Mộ muốn khiêu chiến hắn. Hắn cảm thấy Sở Mộ không biết lượng sức.
- Hai vị, không bằng tới đấu kiếm đài chiến một trận đi.
Lâm chấp sự đề nghị.
Bất kể như thế nào, bài danh của Từ Thiên Nhiên là thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng, nhưng ma lúc trước Sở Mộ cũng xếp thứ một trăm trên Đồng Kiếm bảng. Thực lực hai người đều không kém, một khi khai chiến sẽ ảnh hưởng tới phạm vi rất lớn.
- Đấu kiếm đài? Không cần, giải quyết ở chỗ này là được rồi. Không cần tốn thời gian, cũng không tạo ra quá nhiều ảnh hưởng đâu.
Từ Thiên Nhiên không nhanh không chậm nói, vẻ mặt như cười như không càng thêm rõ ràng.
Hai mắt Từ Thiên Nhiên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt lạnh nhạt mang theo tia khinh thị. Ngay cả Lâm chấp sự cũng cảm nhận được, càng không cần phải nói tới Sở Mộ.
- Sở Mộ, ngày trước ta phải ngước nhìn lên ngươi. Không ngờ bây giờ ngươi lại bị ta siêu việt, ném ra sau lưng.
Sở Mộ không có mở miệng, Từ Thiên Nhiên lại lần nữa nói, tay nắm chặt chuôi kiếm:
- Xuất kiếm đi, ta cho ngươi ba kiếm, tránh cho mọi người nói ta không cho ngươi cơ hội.
Nghe lời nói tràn ngập tự tin của Từ Thiên Nhiên, Sở Mộ rất muốn cười. Cảm giác về sự ưu việt của người này quá mạnh ẽm.
- Ngươi lại nói quá mức rồi. đam mỹ hài
Sở Mộ lạnh nhạt nói, nhanh chóng rút Tốc không kiếm ra khỏi vỏ, đâm ra một kiếm.
Từ Thiên Nhiên chỉ cảm thấy kiếm quang trước mắt nhoáng lên một cái, một đạo tinh mang đã bắn thẳng tới, hàn ý bức người. Tốc độ kia nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn.
Trong lòng phát lạnh, Từ Thiên Nhiên nhanh chóng lui về phía sau, vội vàng rút kiếm, múa kiếm ngăn cản.
Kiếm khsi màu xanh da trời mạnh mẽ giống như thủy triều tuôn về phía Sở Mộ. Khiến cho một kiếm của Sở Mộ đâm ra giống như đâm trúc nước, bị ngăn cản, tốc độ bị ảnh hưởng.
Bên trong kiếm khí màu xanh da trời rõ ràng có ẩn chứa Thủy chi ý cảnh chấn động.
Từ điểm này có thể thấy được Từ Thiên Nhiên này cũng không phải là người có hư danh. Đối mặt với một kiếm nhanh chóng vô cùng của Sở Mộ hắn có thể lập tức đối phó. Cố gắng làm suy yếu tốc độ công kích của Sở Mộ, tranh thủ thời gian cho bản thân mình.
Một tiếng ầm ầm vang lên, hai kiếm va chạm, tia lửa bắn ra. Từ Thiên Nhiên nhanh chóng lui về phía sau, rốt cuộc cũng thoát khỏi phạm vi công kích của một kiếm này, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, còn có chút kiêng kỵ.
- Ta thu hồi lời nói cho ngươi ba kiếm vừa rồi. Thực lực ngươi hoàn toàn vượt quá dự kiến của ta. Ta sẽ xuất toàn bộ thực lực để đối phó với ngươi.
Từ Thiên Nhiên này cũng là lưu manh, lập tức thu hồi lời nói trước đó, cũng mặc kệ có mất mặt hay không.
- Ta tu luyện Cổ Kiếm thuật Nhân giai Giang Hà kiếm thuật, tiếp một chiêu Giang Hà Bất Tẫn trong Giang Hà kiếm thuật của ta.
Lâm chấp sự cười nói, một mặt đem kiếm lệnh thân phận trả lại cho Sở Mộ.
- Số một.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Số một?
Lâm chấp sự há hốc miệng, thanh âm có chút khó tin, vẻ mặt rất là ngạc nhiên.
Lâm chấp sự cảm thấy, lần này trở lại tu vi của Sở Mộ hẳn tăng lên không ít. Thực lực cũng tăng lên không ít, nhưng mà người khác cũng có tăng lên.
Cho nên hắn phỏng đoán nếu như Sở Mộ chiến kiếm lâu Thiên cấp, có lẽ là từ số mười tới số ba mươi. Không ngờ Sở Mộ mới mở miệng ra đã là kiếm lâu Thiên cấp số một, như vậy có phải quá cao hay không?
- Sở huynh, đệ tử cư ngụ trong Kiếm lâu Thiên cấp số một đứng thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng. Thực lực rất cường đại, so với Gia Cát Minh ngày đó còn hơn một bậc.
Lâm chấp sự vội vàng nói, ngụ ý là hi vọng Sở Mộ không nên với cao, chọn một người thực lực yếu khiêu chiến thì hơn.
- Không sao.
Sở Mộ mỉm cười nói, trong thanh âm tràn ngập vẻ kiên quyết.
Sau khi hiểu rõ tình huống từ miệng Lương Hải Sơn, đã quyết định trực tiếp khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp số một.
Kiếm lâu Thiên cấp có linh khí nồng đậm, đồng thời càng thêm tinh thuần. Nhất là đối với tu luyên Thiên Nguyên kiếm khí có trợ giúp to lớn. Lại thêm hiệu quả tăng phúc của Thực Linh châu vương cấp nhất định càng thêm kinh người.
Về phần Đồng Kiếm bảng, xếp thứ mấy Sở Mộ cũng không thèm để ý. Đối với hắn mà nói, tác dụng chính thức của Đồng Kiếm bảng chỉ là quyền lợi sử dụng Ngộ kiếm thất mà thôi.
Bất kể là kiếm lâu Thiên cấp số một hay số hai, hoặc là kiếm lâu Thiên cấp số mấy đối với Sở Mộ mà nói đều giống nhau. Dùng thực lực của hắn bây giờ, cho dù là khiêu chiến vị trí thứ nhất Đồng Kiếm bảng hắn cũng nắm chắc chiến thắng.
Chỉ là vị trí thứ ba mươi, căn bản không coi vào đâu.
- Sở huynh đã quyết định vậy thì khiêu chiến kiếm lâu Thiên cấp số một đi.
Lâm chấp sự khuyên bảo không thành, chỉ có thể cười khổ một tiếng. Chợt thông báo xuống dưới, lại mang theo Sở Mộ tiến về kiếm lâu Thiên cấp số một.
...
Từ Thiên Nhiên mặc trường bào màu lam, rộng thùng thình. Trên mặt mang theo nụ cười như có như không, trên mặt mang theo vài phần ngạo nghễ.
Trước đó hắn ở trong vô số đệ tử nội phủ cũng không nổi bật. Nhưng mà một lần ra ngoài chấp hành nhiệm vụ gặp được kỳ ngộ. Kỳ ngộ này khiến cho tu vi kiếm khí của hắn đột nhiên tăng mạnh lên Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Càng làm cho hắn lĩnh ngộ Thủy chi ý cảnh lên tới sáu thành năm, thực lực chỉnh thể tăng lên cực lớn.
Đúng lúc hắn về kiếm phủ thì lại gặp được cơ hộ tranh giành danh ngạch trên Đồng Kiếm bảng. Hắn dựa vào thực lực cường đại của mình đánh bại rất nhiều đối thủ, cuối cùng còn nhận được vị trí thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng. Còn mạnh hơn Gia Cát Minh lần trước.
Đối với chuyện này Từ Thiên Nhiên ra vẻ không chú ý, nhưng mà trong lòng có chút tự ngạo. Cảm thấy mình đã là đệ nhất cao thủ trong Cửu viện này. So với Gia Cát Minh ngày đó còn phải nhìn lên còn lợi hại hơn ba phần.
Khi Từ Thiên Nhiên nhận được tin tức, nói có người muốn khiêu chiến hắn. Hắn sửng sốt, khi hắn biết rõ đó là người một nhà, là Sở Mộ, lại cất tiếng cười lớn.
Sở Mộ là ai? Từ Thiên Nhiên biết rất rõ. Trước khi thi đấu kiếm thuật vi vương, cái tên Sở Mộ hắn nghe tới mức mòn lỗ tai, thậm chí trong tiềm thức hắn còn cho rằng Sở Mộ là một kình địch.
Bất quá sau khi hắn đạt được vị trí ba mươi trên Đồng Kiếm bảng đã cảm thấy Sở Mộ không còn là đối thủ của hắn. Bởi vậy hiện tại khi nhận được tin tức Sở Mộ muốn khiêu chiến hắn. Hắn cảm thấy Sở Mộ không biết lượng sức.
- Hai vị, không bằng tới đấu kiếm đài chiến một trận đi.
Lâm chấp sự đề nghị.
Bất kể như thế nào, bài danh của Từ Thiên Nhiên là thứ ba mươi trên Đồng Kiếm bảng, nhưng ma lúc trước Sở Mộ cũng xếp thứ một trăm trên Đồng Kiếm bảng. Thực lực hai người đều không kém, một khi khai chiến sẽ ảnh hưởng tới phạm vi rất lớn.
- Đấu kiếm đài? Không cần, giải quyết ở chỗ này là được rồi. Không cần tốn thời gian, cũng không tạo ra quá nhiều ảnh hưởng đâu.
Từ Thiên Nhiên không nhanh không chậm nói, vẻ mặt như cười như không càng thêm rõ ràng.
Hai mắt Từ Thiên Nhiên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt lạnh nhạt mang theo tia khinh thị. Ngay cả Lâm chấp sự cũng cảm nhận được, càng không cần phải nói tới Sở Mộ.
- Sở Mộ, ngày trước ta phải ngước nhìn lên ngươi. Không ngờ bây giờ ngươi lại bị ta siêu việt, ném ra sau lưng.
Sở Mộ không có mở miệng, Từ Thiên Nhiên lại lần nữa nói, tay nắm chặt chuôi kiếm:
- Xuất kiếm đi, ta cho ngươi ba kiếm, tránh cho mọi người nói ta không cho ngươi cơ hội.
Nghe lời nói tràn ngập tự tin của Từ Thiên Nhiên, Sở Mộ rất muốn cười. Cảm giác về sự ưu việt của người này quá mạnh ẽm.
- Ngươi lại nói quá mức rồi. đam mỹ hài
Sở Mộ lạnh nhạt nói, nhanh chóng rút Tốc không kiếm ra khỏi vỏ, đâm ra một kiếm.
Từ Thiên Nhiên chỉ cảm thấy kiếm quang trước mắt nhoáng lên một cái, một đạo tinh mang đã bắn thẳng tới, hàn ý bức người. Tốc độ kia nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn.
Trong lòng phát lạnh, Từ Thiên Nhiên nhanh chóng lui về phía sau, vội vàng rút kiếm, múa kiếm ngăn cản.
Kiếm khsi màu xanh da trời mạnh mẽ giống như thủy triều tuôn về phía Sở Mộ. Khiến cho một kiếm của Sở Mộ đâm ra giống như đâm trúc nước, bị ngăn cản, tốc độ bị ảnh hưởng.
Bên trong kiếm khí màu xanh da trời rõ ràng có ẩn chứa Thủy chi ý cảnh chấn động.
Từ điểm này có thể thấy được Từ Thiên Nhiên này cũng không phải là người có hư danh. Đối mặt với một kiếm nhanh chóng vô cùng của Sở Mộ hắn có thể lập tức đối phó. Cố gắng làm suy yếu tốc độ công kích của Sở Mộ, tranh thủ thời gian cho bản thân mình.
Một tiếng ầm ầm vang lên, hai kiếm va chạm, tia lửa bắn ra. Từ Thiên Nhiên nhanh chóng lui về phía sau, rốt cuộc cũng thoát khỏi phạm vi công kích của một kiếm này, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, còn có chút kiêng kỵ.
- Ta thu hồi lời nói cho ngươi ba kiếm vừa rồi. Thực lực ngươi hoàn toàn vượt quá dự kiến của ta. Ta sẽ xuất toàn bộ thực lực để đối phó với ngươi.
Từ Thiên Nhiên này cũng là lưu manh, lập tức thu hồi lời nói trước đó, cũng mặc kệ có mất mặt hay không.
- Ta tu luyện Cổ Kiếm thuật Nhân giai Giang Hà kiếm thuật, tiếp một chiêu Giang Hà Bất Tẫn trong Giang Hà kiếm thuật của ta.