Dưới tình huống mười sáu kiếm là cực hạn bình thường, mười bảy kiếm lại là bạo phát. Thêm một kiếm, uy lực cường thịnh hơn vài phần, tăng thêm mấy phần uy lực. Thật giống như cọng rơm cuối cùng ép ngã con lạc đà, đánh tan phòng ngự của Kiếm Vương ngũ tinh. Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái. Một kiếm vút ra, chém ở trên ngực của Kiếm Vương ngũ tinh, lực chấn địa bạo phát.
Ầm một tiếng. Lực chấn địa mạnh mẽ, trực tiếp khiến trường bào trên người Kiếm Vương ngũ tinh nổ tung nghiền nát, lộ ra nội giáp. Tuy rằng bị giảm hơn phân nửa lực lượng, vẫn có non nửa lực lượng xuyên qua nội giáp chấn động, đánh vào trên ngực. Xương ngực hình như bị bẻ gẫy. Nội tạng bị chấn thương. Thân hình nặng nề bay ngược ra. Trong miệng phun ra máu tươi.
Nội tạng chấn thương, xương ngực đau đớn. Chiến lực suy yếu. Tiếp tục chiến đấu, sẽ càng thêm chật vật. Kiếm Vương ngũ tinh này đứng dậy, liếc ngang qua Sở Mộ, xoay người nhanh chóng rời đi.
Sở Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm. Kiếm pháp của đối phương cao minh hơn Cuồng Phong Khoái Kiếm rất nhiều, uy lực cũng càng cường đại hơn. Ở trên phương diện Kiếm nguyên, mình không nhận được ưu thế gì. Cũng may nhờ thiên phú chiến đấu thắng tốt hơn đối phương, khí lực cũng cường đại hơn so với đối phương. Nhưng cho dù nhờ như vậy, hắn cũng gần như dốc toàn lực mới đánh bại được đối phương.
Kiếm pháp đó là kiếm thuật thăng hoa, là tập trung giữa kiếm kỹ cùng kiếm bí tạo thành. Nếu tu luyện kiếm pháp, Sở Mộ không muốn lại lấy kiếm kỹ để chiến đấu. Bởi vì ở trên phương diện tính thực dụng và sự linh hoạt, các loại kiếm kỹ hắn nắm giữ, quả thực không dùng tốt giống như Cuồng Phong Khoái Kiếm.
Đáng tiếc, Cuồng Phong Khoái Kiếm chung quy chỉ là Nhân cấp cấp thấp. Dù hắn lại tu luyện thế nào đi nữa, trước sau vẫn có hạn. Nếu như có thể nhận ra được kiếm pháp cao cấp hơn...
Sở Mộ vứt bỏ ý niệm này. Bởi vì hắn biết rất khó có được điều này.
- Người này chắc hẳn không phải là Chu Hoa Bằng, thực lực lại mạnh như vậy. Nếu như Chu Hoa Bằng tự mình xuất thủ...
Ngay thời khắc trong lòng Sở Mộ đang có một chút lo lắng, lão già mặc áo bào màu xám lại bước tới. Hắn từng bước tiến về phía trước. Đó là ba trượng. Không bao lâu, hắn liền đi tới trước mặt Sở Mộ.
- Kiếm Vương nhị tinh…
Sở Mộ hiện lên một tia kinh ngạc. Khí tức lão già này phát ra, chính là Tạo Hóa nhị trọng thiên. Nhưng nhìn thủ đoạn hắn đi tới, lại không giống bình thường. Chung quy cho hắn một loại cảm giác có chút thần bí.
- Kiếm Vương tứ tinh ngươi đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Bôn Lôi. Đó là kiếm pháp Nhân cấp trung giai. Kiếm Vương ngũ tinh ngươi vừa đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn, là kiếm pháp Nhân cấp cao giai.
Hai mắt lão già mặc áo bào màu xám vô thần vẩn đục tập trung vào trên mặt Sở Mộ, giọng khàn khàn, giống như tự nói với chính mình.
- Hai người bọn họ, cũng chỉ là chó săn của Chu Hoa Bằng.
- Chu Hoa Bằng là Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Hiện nay, trên đảo Ác Long này, hắn ngoại trừ là người Ác Long Tinh Đạo có tu vi cao nhất ra, tu luyện chính là kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Tuy rằng ngươi có thiên phú hơn người, chiến lực mạnh mẽ. Nhưng khi đối mặtvới Chu Hoa Bằng, chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
- Theo tiền bối thấy, ta nên ứng phó như thế nào?
Sở Mộ hỏi ngược lại. Lão già này thoạt nhìn tu vi thấp hơn so với mình, lại cho Sở Mộ một loại cảm giác thần bí. Sở Mộ cũng hoàn toàn không keo kiệt gọi một tiếng tiền bối.
- Cho ngươi.
Lão già tiện tay vung lên, ném ra một vật, bắn về phía Sở Mộ. Sở Mộ dùng một kiếm đón lấy vật kia. Vật kia liền vững vàng rơi vào trên thân kiếm. Đó là một quyển sách.
- Cố gắng tu luyện. Luyện thành, sẽ có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng.
Lão già xoay người lại, một lần nữa bước ra. Một bước ba trượng nhanh chóng rời xa. Đồng thời âm thanh nhẹ nhàng thốt ra.
- Xin hỏi tiền bối xưng hô như thế nào?
Sở Mộ vội vàng hỏi.
- Chờ ngươi có thể đánh bại Chu Hoa Bằng, lại tới tìm ta.
Lão già nói xong, bóng người đã ở phía xa, tiến vào sơn động của mình!
- Có đủ thần bí.
Sở Mộ thì thầm nói một câu. Thân kiếm rung lên. Quyển sách này rơi vào trong tay hắn. Trên sách có sáu chữ, rõ ràng là viết lên sách. Chữ viết vẫn tính là tinh tế, đen bóng. Dường như được sử dụng một loại giống như mực than viết lên.
- Kiếm pháp Kinh Đào...
Lão già nói, luyện thành môn kiếm pháp này, có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng. Nói như thế, môn kiếm pháp này chẳng phải là kiếm pháp cao cấp sao?
Mang theo một tia nghi ngờ, Sở Mộ cầm quyển sách xoay người đi vào bên trong sơn động của mình. Xung quanh mặt đất bên ngoài đầy những vết tích. Đó là do chiến đấu trước đó đưa tới.
Mà trận chiến đấu vừa rồi cũng bị không ít Kiếm Vương ở phía xa quan sát. Khi nhìn thấy Sở Mộ không ngờ đánh bại hai đại tướng dưới trướng của Chu Hoa Bằng, mỗi người đều khiếp sợ không thôi. Nhưng không có ai tới chỗ Sở Mộ lấy lòng. Nguyên nhân rất đơn giản, còn có một Chu Hoa Bằng càng lợi hại hơn càng khó dây dưa hơn.
- Ngay cả ngươi cũng thất bại sao?
Thần sắc Chu Hoa Bằng đại biến, Kiếm Vương ngũ tinh giống như nham thạch này lại là một trong hai đại tướng dưới trướng của hắn. Bình thường có chuyện gì, hắn đều giao cho bọn họ đi xử lý. Thậm chí ngay cả người này cũng thất bại.
- Đại ca, xin lỗi.
Kiếm Vương ngũ tinh này xấu hổ nói.
- Kiếm Vương tam tinh, lại lấy Cuồng Phong Khoái Kiếm đánh bại ngươi... Cho dù là miễn cưỡng đánh bại, cũng đã chứng minh thiên phú của người này hết sức kinh người. Hơn nữa công pháp hắn tu luyện, khẳng định cũng không tầm thường.
Trong đáy mắt Chu Hoa Bằng hiện lên tia sáng khó hiểu.
Vừa nói, ngón tay Chu Hoa Bằng gõ tay ghế dựa bằng đá, dường như đang suy tư điều gì.
Một lúc lâu sau, hắn mới nói:
- Tạm thời không cần để ý tới người này. Nguyên Đan của những người khác đã bắt đầu thu chưa?
- Nguyên Đan phần lớn mọi người đều đã đoạt lại. Nhưng còn có vài người không muốn nộp lên.
Lập tức có Kiếm Vương tứ tinh nói.
- Đó là những người nào? Nói một chút xem.
Chu Hoa Bằng không nhanh không chậm nói, hai mắt lại lóe ra ánh sáng nguy hiểm.
- Là…
Lúc này Kiếm Vương tứ tinh này nói rõ có những ai không nộp Nguyên Đan hạ phẩm lên.
- Lão Thạch, chuyện này giao cho ngươi xử lý. Không thể lại xảy ra sơ suất gì nữa.
Chu Hoa Bằng nói.
- Vâng.
Kiếm Vương ngũ tinh bị Sở Mộ đánh bại nghiêm túc nói.
- Ngươi, đi tới chỗ Kiếm Vương tam tinh kia truyền khẩu lệnh của ta.
Ầm một tiếng. Lực chấn địa mạnh mẽ, trực tiếp khiến trường bào trên người Kiếm Vương ngũ tinh nổ tung nghiền nát, lộ ra nội giáp. Tuy rằng bị giảm hơn phân nửa lực lượng, vẫn có non nửa lực lượng xuyên qua nội giáp chấn động, đánh vào trên ngực. Xương ngực hình như bị bẻ gẫy. Nội tạng bị chấn thương. Thân hình nặng nề bay ngược ra. Trong miệng phun ra máu tươi.
Nội tạng chấn thương, xương ngực đau đớn. Chiến lực suy yếu. Tiếp tục chiến đấu, sẽ càng thêm chật vật. Kiếm Vương ngũ tinh này đứng dậy, liếc ngang qua Sở Mộ, xoay người nhanh chóng rời đi.
Sở Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm. Kiếm pháp của đối phương cao minh hơn Cuồng Phong Khoái Kiếm rất nhiều, uy lực cũng càng cường đại hơn. Ở trên phương diện Kiếm nguyên, mình không nhận được ưu thế gì. Cũng may nhờ thiên phú chiến đấu thắng tốt hơn đối phương, khí lực cũng cường đại hơn so với đối phương. Nhưng cho dù nhờ như vậy, hắn cũng gần như dốc toàn lực mới đánh bại được đối phương.
Kiếm pháp đó là kiếm thuật thăng hoa, là tập trung giữa kiếm kỹ cùng kiếm bí tạo thành. Nếu tu luyện kiếm pháp, Sở Mộ không muốn lại lấy kiếm kỹ để chiến đấu. Bởi vì ở trên phương diện tính thực dụng và sự linh hoạt, các loại kiếm kỹ hắn nắm giữ, quả thực không dùng tốt giống như Cuồng Phong Khoái Kiếm.
Đáng tiếc, Cuồng Phong Khoái Kiếm chung quy chỉ là Nhân cấp cấp thấp. Dù hắn lại tu luyện thế nào đi nữa, trước sau vẫn có hạn. Nếu như có thể nhận ra được kiếm pháp cao cấp hơn...
Sở Mộ vứt bỏ ý niệm này. Bởi vì hắn biết rất khó có được điều này.
- Người này chắc hẳn không phải là Chu Hoa Bằng, thực lực lại mạnh như vậy. Nếu như Chu Hoa Bằng tự mình xuất thủ...
Ngay thời khắc trong lòng Sở Mộ đang có một chút lo lắng, lão già mặc áo bào màu xám lại bước tới. Hắn từng bước tiến về phía trước. Đó là ba trượng. Không bao lâu, hắn liền đi tới trước mặt Sở Mộ.
- Kiếm Vương nhị tinh…
Sở Mộ hiện lên một tia kinh ngạc. Khí tức lão già này phát ra, chính là Tạo Hóa nhị trọng thiên. Nhưng nhìn thủ đoạn hắn đi tới, lại không giống bình thường. Chung quy cho hắn một loại cảm giác có chút thần bí.
- Kiếm Vương tứ tinh ngươi đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Bôn Lôi. Đó là kiếm pháp Nhân cấp trung giai. Kiếm Vương ngũ tinh ngươi vừa đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn, là kiếm pháp Nhân cấp cao giai.
Hai mắt lão già mặc áo bào màu xám vô thần vẩn đục tập trung vào trên mặt Sở Mộ, giọng khàn khàn, giống như tự nói với chính mình.
- Hai người bọn họ, cũng chỉ là chó săn của Chu Hoa Bằng.
- Chu Hoa Bằng là Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Hiện nay, trên đảo Ác Long này, hắn ngoại trừ là người Ác Long Tinh Đạo có tu vi cao nhất ra, tu luyện chính là kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Tuy rằng ngươi có thiên phú hơn người, chiến lực mạnh mẽ. Nhưng khi đối mặtvới Chu Hoa Bằng, chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
- Theo tiền bối thấy, ta nên ứng phó như thế nào?
Sở Mộ hỏi ngược lại. Lão già này thoạt nhìn tu vi thấp hơn so với mình, lại cho Sở Mộ một loại cảm giác thần bí. Sở Mộ cũng hoàn toàn không keo kiệt gọi một tiếng tiền bối.
- Cho ngươi.
Lão già tiện tay vung lên, ném ra một vật, bắn về phía Sở Mộ. Sở Mộ dùng một kiếm đón lấy vật kia. Vật kia liền vững vàng rơi vào trên thân kiếm. Đó là một quyển sách.
- Cố gắng tu luyện. Luyện thành, sẽ có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng.
Lão già xoay người lại, một lần nữa bước ra. Một bước ba trượng nhanh chóng rời xa. Đồng thời âm thanh nhẹ nhàng thốt ra.
- Xin hỏi tiền bối xưng hô như thế nào?
Sở Mộ vội vàng hỏi.
- Chờ ngươi có thể đánh bại Chu Hoa Bằng, lại tới tìm ta.
Lão già nói xong, bóng người đã ở phía xa, tiến vào sơn động của mình!
- Có đủ thần bí.
Sở Mộ thì thầm nói một câu. Thân kiếm rung lên. Quyển sách này rơi vào trong tay hắn. Trên sách có sáu chữ, rõ ràng là viết lên sách. Chữ viết vẫn tính là tinh tế, đen bóng. Dường như được sử dụng một loại giống như mực than viết lên.
- Kiếm pháp Kinh Đào...
Lão già nói, luyện thành môn kiếm pháp này, có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng. Nói như thế, môn kiếm pháp này chẳng phải là kiếm pháp cao cấp sao?
Mang theo một tia nghi ngờ, Sở Mộ cầm quyển sách xoay người đi vào bên trong sơn động của mình. Xung quanh mặt đất bên ngoài đầy những vết tích. Đó là do chiến đấu trước đó đưa tới.
Mà trận chiến đấu vừa rồi cũng bị không ít Kiếm Vương ở phía xa quan sát. Khi nhìn thấy Sở Mộ không ngờ đánh bại hai đại tướng dưới trướng của Chu Hoa Bằng, mỗi người đều khiếp sợ không thôi. Nhưng không có ai tới chỗ Sở Mộ lấy lòng. Nguyên nhân rất đơn giản, còn có một Chu Hoa Bằng càng lợi hại hơn càng khó dây dưa hơn.
- Ngay cả ngươi cũng thất bại sao?
Thần sắc Chu Hoa Bằng đại biến, Kiếm Vương ngũ tinh giống như nham thạch này lại là một trong hai đại tướng dưới trướng của hắn. Bình thường có chuyện gì, hắn đều giao cho bọn họ đi xử lý. Thậm chí ngay cả người này cũng thất bại.
- Đại ca, xin lỗi.
Kiếm Vương ngũ tinh này xấu hổ nói.
- Kiếm Vương tam tinh, lại lấy Cuồng Phong Khoái Kiếm đánh bại ngươi... Cho dù là miễn cưỡng đánh bại, cũng đã chứng minh thiên phú của người này hết sức kinh người. Hơn nữa công pháp hắn tu luyện, khẳng định cũng không tầm thường.
Trong đáy mắt Chu Hoa Bằng hiện lên tia sáng khó hiểu.
Vừa nói, ngón tay Chu Hoa Bằng gõ tay ghế dựa bằng đá, dường như đang suy tư điều gì.
Một lúc lâu sau, hắn mới nói:
- Tạm thời không cần để ý tới người này. Nguyên Đan của những người khác đã bắt đầu thu chưa?
- Nguyên Đan phần lớn mọi người đều đã đoạt lại. Nhưng còn có vài người không muốn nộp lên.
Lập tức có Kiếm Vương tứ tinh nói.
- Đó là những người nào? Nói một chút xem.
Chu Hoa Bằng không nhanh không chậm nói, hai mắt lại lóe ra ánh sáng nguy hiểm.
- Là…
Lúc này Kiếm Vương tứ tinh này nói rõ có những ai không nộp Nguyên Đan hạ phẩm lên.
- Lão Thạch, chuyện này giao cho ngươi xử lý. Không thể lại xảy ra sơ suất gì nữa.
Chu Hoa Bằng nói.
- Vâng.
Kiếm Vương ngũ tinh bị Sở Mộ đánh bại nghiêm túc nói.
- Ngươi, đi tới chỗ Kiếm Vương tam tinh kia truyền khẩu lệnh của ta.