Đột nhiên giống như được thứ gì triệu hoán, thi thể quái dị này dùng hai chân đạp mặt đất một cái, giống như một viên đạn phóng thẳng về phía chân trời. Trogn nháy mắt nhảy vào đám khí lưu màu vàng nâu rồi biến mất không thấy gì nữa.
Một màn quỷ dị như vậy thi thoảng xuất hiện Thiên Hoang cảnh.
- Thứ quỷ gì vậy?
Tại một chỗ khác, một đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ sau khi chém giết người, cướp đi oản luân không gian cũng không có rời đi ngay. Hắn ta phát hiện ra loại biến hóa này.
Ngoài khiếp sợ ra, học viên Hắc Ưng kiếm phủ lần nữa rút kiếm, một kiếm sắc bén vô cùng, ngay cả thép tinh cũng có thể bị bổ ra.
Nhưng mà một kiếm này chém vào thi thể quái dị vừa sống lại kia, chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm vang lên. Một cỗ lực lượng bắn ngược lại khiến cho kiếm khí trên tay đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này thiếu chút nữa bay ra, bàn tay hơi run lên.
- Điều này không có khả năng.
Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ vô cùng khiếp sợ hô nhỏ một tiếng, phản ứng cực nhanh, lập tức thi triển kiếm chiêu trong Cổ Kiếm thuật.
Thanh âm kim loại va chạm liên tiếp vang lên, kiếm chiêu của Cổ Kiếm thuật tuy rằng suy giảm tới đối phương. Nhưng mà chỉ có thể lưu lại một đạo vết thương không sâu trên thân thể đối phương. Thương thế kia không có máu tươi chảy ra, ngược lại còn nhanh chóng hồi phục.
Chỉ thấy thi thể quái dị kia nhếch miệncg ười cười, vẻ mặt vô cùng kỳ quái. Vươn tay chộp về phía trước.
Một trảo này tốc độ nhanh như thiểm điện, đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ căn bản không kịp né tránh, bị một trảo chộp trúng, trong nháy mắt ngay cả kiếm khí hộ thể cũng bị xé nát, ngực bị xuyên thủng, trái tim bị móc ra.
- Ngươi...
Trái tim bị móc ra, học viên này trợn mắt chỉ vào đối phương, ngay cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không có nói xong đã trực tiếp tuyệt khí bỏ mình, ngã xuống đất.
Thi thể quái dị vứt bỏ trái tim, hai chân đạp mặt đất, hóa thành mũi tên bay vào trong khí lưu màu vàng nâu trên không trung cách đó vài trăm thuốc rồi biến mất.
Mà thi thể của đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ không ngừng có máu tươi tràn ra nhuộm đỏ mặt đất, hơn nữa sau đó còn biết mất, không thấy một chút máu tươi nào.
Thi thể kia khẽ run lên, giống như muốn sống lại. Chỉ là, hóa ra là dưới mặt đất khô cằn có thứ gì đó chui lên.
Nhìn kỹ, là hạt cát, hạt cát màu nâu vàng này giống như sống lại, từ bên dưới đất nhanh chóng chui lên, chỉ chốc lát đã bao phủ thi thể, rậm rạp chằng chịt, giống như có vô số con kiến màu vàng nâu vậy.
Vốn thi thể đang nằm trên mặt đất dần dần trở nên bằng phẳng, giống như khí cầu bị đâm chọc. Cuối cùng mặt đất khôi phục lại bằng phẳng, cỗ thi thể kia biến mất không còn bóng dáng.
Loại tình huống quỷ dị này nếu như có người chứng kiến, da đầu tuyệt đối sẽ run lên.
...
- Đại Khôn kiếm phủ, nói xem, ngươi ở trên Đồng Kiếm bảng xếp thứ mấy?
Đối diện với Sở Mộ có một người trẻ tuổi mặc trường bào màu đen, tướng mạo, ánh mát lợi hại, có vài phần lạnh lẽo.
- Không cao. Thứ một trăm.
Sở Mộ cười nhạt một tiếng rồi nói. Hắn biết rõ người này là đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, cũng là người trước đó kêu gào muốn một mẻ hốt gọn người trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ.
- Thứ một trăm sao? Là người thấp nhất sao? Ta cũng lười xuất kiếm.
Đối phương như bừng tỉnh, sau đó khinh thường nói:
- bất quá ta đã từng nói muốn một mẻ hốt gọn đệ tử trên Đồng Kiếm bảng Đại Khôn kiếm phủ các ngươi ở trong Thiên Hoang cảnh, cho nên đành phải cố ra tay. Bất quá nếu như ngươi thức thời, có thể tự sát thì ta sẽ cho ngươi toàn thây.
- Ta không có sở thích tự sát, vẫn nên để cho ngươi dùng thì hơn.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Đã như vậy ta cũng không nương tay.
Dứt lời, trong hai mắt của học viên Hắc Ưng kiếm phủ lộ ra quang mang lạnh lẽo, đồng thời thân thể nhảy lên trên không trung mấy chục thước, lăng không rút kiếm, kiếm khí sắc bén giống như thủy triều mãnh liệt đánh ra.
Tiếng phốc phốc không ngừng vang lên, trong tích tắc, kiếm khí màu đen rậm rạp chằng chịt bao phủ phương viên mấy chục thước, giống như là mưa to rơi xuống.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, hai hắn có phản chiếu vô số kiếm khí màu đen trút xuống, những kiếm khí này cũng không có ẩn chứa lực lượng ý cảnh.
- Tu vi Hóa Khí viên mãn, kiếm khí Ám hệ...
Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm đánh lên trên, Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào bên trong. Thiên Nguyên kiếm khí chém xuống.
Giống như vải vóc bị xé rách, kiếm khí màu đen trực tiếp bị vỡ nát, Thiên Nguyên kiếm khí mang theo quang mang màu vàng nhạt chém về phía đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đang ở trên bầu trời.
Phong mang sắc bén bắn tới, mới cách xa vài thước đã cảm nhận được kiếm khí hộ thể không có cách nào ngăn cản. Vẻ mặt đối phương hơi đổi, thân thể nhanh chóng lóe lên trên không trung, tránh đi một kích này.
Tiếp đó, giống như thiên thạch rơi xuống đất, một kiếm chém tới.
Ám Chi ý cảnh dung nhập vào trong một kiếm này, khiến cho kiếm khí vốn là màu đen trở nên u ám, thâm thúy, giống như khiến cho nó trở thành u linh, xuyên qua không trung. Một kiếm mang theo tuyệt sát đâm về phía Sở Mộ.
Năm thành tám Ám chi ý cảnh.
Cho tới bây giờ đối phương mới thực sự coi trọng Sở Mộ, đánh ra thực lực thực sự.
Nhưng mà uy lực của ba thành hai Tê Liệtyý cảnh tương đương với sáu thành hai ý cảnh thông thường, tương đường với sáu thành Ám Chi ý cảnh.
Không tránh không né, Sở Mộ giơ một kiếm lên, giống như giao long đằng không, một kiếm mang theo ba thành Tê Liệt ý cảnh chém ra.
Không khí trực tiếp bí xé rách, khiến cho tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn.
- Ám Ảnh thứ sát.
Đối phương khẽ quát một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái, phảng phất như có từng đạo ảo ảnh xuất hiện, quấn quanh thân. Ánh mắt mê hoặc khiến cho người ta khó có thể phân biệt được thật giả, tốc độ trong nháy mắt càng gia tăng vài thành.
Một kiếm này ẩn chứa sát ý đáng sợ.
Kinh Phong Động.
Sở Mộ cũng thi triển ra kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật.
Kiếm chiêu của hai người trong nháy mắt va chạm, tiếp đó giao thoa. Tê Liệt ý cảnh đáng sợ làm cho Ám Chi ý cảnh của đối phương không có cách nào chống đỡ.
Sau khi hai kiếm giao phong, thân ảnh hai người giống như giao thoa, trong tích tắc, chỉ thấy đối phương mở miệng, một đạo kiếm khí mờ mịt tức thì bắn ra, mang theo lực lượng Ám Chi ý ảnh mãnh liệt, bắn về phía mặt Sở Mộ.
Xuất kỳ bất kỳ.
Trên thực tế như vậy mới khiến cho người ta khó lòng phòng bị, một kích này có thể nói là hoàn mỹ.
Tiếp theo, mặt Sở Mộ bị đánh trúng, sau đó bị xuyên thủng, huyết nhục mơ hồ mà bỏ mình. Nghĩ tới đây, thân thể đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này không khỏi run rẩy, bởi vì hắn quá kích động.
- Ngươi là đệ tử Đồng Kiếm bảng đầu tiên của Đại Khôn kiếm phủ chết trên tay ta.
Hắn âm thầm nói, cho dù là địch nhân mạnh hơn hắn một chút, dưới loại tình huống này cũng không có cách nào phòng bị, thường thường sẽ bị đánh chết. Sự thực đã chứng minh qua nhiềul ần.
Một màn quỷ dị như vậy thi thoảng xuất hiện Thiên Hoang cảnh.
- Thứ quỷ gì vậy?
Tại một chỗ khác, một đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ sau khi chém giết người, cướp đi oản luân không gian cũng không có rời đi ngay. Hắn ta phát hiện ra loại biến hóa này.
Ngoài khiếp sợ ra, học viên Hắc Ưng kiếm phủ lần nữa rút kiếm, một kiếm sắc bén vô cùng, ngay cả thép tinh cũng có thể bị bổ ra.
Nhưng mà một kiếm này chém vào thi thể quái dị vừa sống lại kia, chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm vang lên. Một cỗ lực lượng bắn ngược lại khiến cho kiếm khí trên tay đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này thiếu chút nữa bay ra, bàn tay hơi run lên.
- Điều này không có khả năng.
Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ vô cùng khiếp sợ hô nhỏ một tiếng, phản ứng cực nhanh, lập tức thi triển kiếm chiêu trong Cổ Kiếm thuật.
Thanh âm kim loại va chạm liên tiếp vang lên, kiếm chiêu của Cổ Kiếm thuật tuy rằng suy giảm tới đối phương. Nhưng mà chỉ có thể lưu lại một đạo vết thương không sâu trên thân thể đối phương. Thương thế kia không có máu tươi chảy ra, ngược lại còn nhanh chóng hồi phục.
Chỉ thấy thi thể quái dị kia nhếch miệncg ười cười, vẻ mặt vô cùng kỳ quái. Vươn tay chộp về phía trước.
Một trảo này tốc độ nhanh như thiểm điện, đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ căn bản không kịp né tránh, bị một trảo chộp trúng, trong nháy mắt ngay cả kiếm khí hộ thể cũng bị xé nát, ngực bị xuyên thủng, trái tim bị móc ra.
- Ngươi...
Trái tim bị móc ra, học viên này trợn mắt chỉ vào đối phương, ngay cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không có nói xong đã trực tiếp tuyệt khí bỏ mình, ngã xuống đất.
Thi thể quái dị vứt bỏ trái tim, hai chân đạp mặt đất, hóa thành mũi tên bay vào trong khí lưu màu vàng nâu trên không trung cách đó vài trăm thuốc rồi biến mất.
Mà thi thể của đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ không ngừng có máu tươi tràn ra nhuộm đỏ mặt đất, hơn nữa sau đó còn biết mất, không thấy một chút máu tươi nào.
Thi thể kia khẽ run lên, giống như muốn sống lại. Chỉ là, hóa ra là dưới mặt đất khô cằn có thứ gì đó chui lên.
Nhìn kỹ, là hạt cát, hạt cát màu nâu vàng này giống như sống lại, từ bên dưới đất nhanh chóng chui lên, chỉ chốc lát đã bao phủ thi thể, rậm rạp chằng chịt, giống như có vô số con kiến màu vàng nâu vậy.
Vốn thi thể đang nằm trên mặt đất dần dần trở nên bằng phẳng, giống như khí cầu bị đâm chọc. Cuối cùng mặt đất khôi phục lại bằng phẳng, cỗ thi thể kia biến mất không còn bóng dáng.
Loại tình huống quỷ dị này nếu như có người chứng kiến, da đầu tuyệt đối sẽ run lên.
...
- Đại Khôn kiếm phủ, nói xem, ngươi ở trên Đồng Kiếm bảng xếp thứ mấy?
Đối diện với Sở Mộ có một người trẻ tuổi mặc trường bào màu đen, tướng mạo, ánh mát lợi hại, có vài phần lạnh lẽo.
- Không cao. Thứ một trăm.
Sở Mộ cười nhạt một tiếng rồi nói. Hắn biết rõ người này là đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, cũng là người trước đó kêu gào muốn một mẻ hốt gọn người trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ.
- Thứ một trăm sao? Là người thấp nhất sao? Ta cũng lười xuất kiếm.
Đối phương như bừng tỉnh, sau đó khinh thường nói:
- bất quá ta đã từng nói muốn một mẻ hốt gọn đệ tử trên Đồng Kiếm bảng Đại Khôn kiếm phủ các ngươi ở trong Thiên Hoang cảnh, cho nên đành phải cố ra tay. Bất quá nếu như ngươi thức thời, có thể tự sát thì ta sẽ cho ngươi toàn thây.
- Ta không có sở thích tự sát, vẫn nên để cho ngươi dùng thì hơn.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Đã như vậy ta cũng không nương tay.
Dứt lời, trong hai mắt của học viên Hắc Ưng kiếm phủ lộ ra quang mang lạnh lẽo, đồng thời thân thể nhảy lên trên không trung mấy chục thước, lăng không rút kiếm, kiếm khí sắc bén giống như thủy triều mãnh liệt đánh ra.
Tiếng phốc phốc không ngừng vang lên, trong tích tắc, kiếm khí màu đen rậm rạp chằng chịt bao phủ phương viên mấy chục thước, giống như là mưa to rơi xuống.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, hai hắn có phản chiếu vô số kiếm khí màu đen trút xuống, những kiếm khí này cũng không có ẩn chứa lực lượng ý cảnh.
- Tu vi Hóa Khí viên mãn, kiếm khí Ám hệ...
Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm đánh lên trên, Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào bên trong. Thiên Nguyên kiếm khí chém xuống.
Giống như vải vóc bị xé rách, kiếm khí màu đen trực tiếp bị vỡ nát, Thiên Nguyên kiếm khí mang theo quang mang màu vàng nhạt chém về phía đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đang ở trên bầu trời.
Phong mang sắc bén bắn tới, mới cách xa vài thước đã cảm nhận được kiếm khí hộ thể không có cách nào ngăn cản. Vẻ mặt đối phương hơi đổi, thân thể nhanh chóng lóe lên trên không trung, tránh đi một kích này.
Tiếp đó, giống như thiên thạch rơi xuống đất, một kiếm chém tới.
Ám Chi ý cảnh dung nhập vào trong một kiếm này, khiến cho kiếm khí vốn là màu đen trở nên u ám, thâm thúy, giống như khiến cho nó trở thành u linh, xuyên qua không trung. Một kiếm mang theo tuyệt sát đâm về phía Sở Mộ.
Năm thành tám Ám chi ý cảnh.
Cho tới bây giờ đối phương mới thực sự coi trọng Sở Mộ, đánh ra thực lực thực sự.
Nhưng mà uy lực của ba thành hai Tê Liệtyý cảnh tương đương với sáu thành hai ý cảnh thông thường, tương đường với sáu thành Ám Chi ý cảnh.
Không tránh không né, Sở Mộ giơ một kiếm lên, giống như giao long đằng không, một kiếm mang theo ba thành Tê Liệt ý cảnh chém ra.
Không khí trực tiếp bí xé rách, khiến cho tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn.
- Ám Ảnh thứ sát.
Đối phương khẽ quát một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái, phảng phất như có từng đạo ảo ảnh xuất hiện, quấn quanh thân. Ánh mắt mê hoặc khiến cho người ta khó có thể phân biệt được thật giả, tốc độ trong nháy mắt càng gia tăng vài thành.
Một kiếm này ẩn chứa sát ý đáng sợ.
Kinh Phong Động.
Sở Mộ cũng thi triển ra kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật.
Kiếm chiêu của hai người trong nháy mắt va chạm, tiếp đó giao thoa. Tê Liệt ý cảnh đáng sợ làm cho Ám Chi ý cảnh của đối phương không có cách nào chống đỡ.
Sau khi hai kiếm giao phong, thân ảnh hai người giống như giao thoa, trong tích tắc, chỉ thấy đối phương mở miệng, một đạo kiếm khí mờ mịt tức thì bắn ra, mang theo lực lượng Ám Chi ý ảnh mãnh liệt, bắn về phía mặt Sở Mộ.
Xuất kỳ bất kỳ.
Trên thực tế như vậy mới khiến cho người ta khó lòng phòng bị, một kích này có thể nói là hoàn mỹ.
Tiếp theo, mặt Sở Mộ bị đánh trúng, sau đó bị xuyên thủng, huyết nhục mơ hồ mà bỏ mình. Nghĩ tới đây, thân thể đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này không khỏi run rẩy, bởi vì hắn quá kích động.
- Ngươi là đệ tử Đồng Kiếm bảng đầu tiên của Đại Khôn kiếm phủ chết trên tay ta.
Hắn âm thầm nói, cho dù là địch nhân mạnh hơn hắn một chút, dưới loại tình huống này cũng không có cách nào phòng bị, thường thường sẽ bị đánh chết. Sự thực đã chứng minh qua nhiềul ần.