Trong không khí tràn ngập thiên địa nguyên khí, đối với người bình thường mà nói, thiên địa nguyên khí có thể duy trì sinh cơ và sức sống của bọn họ, bọn họ có năng lực sinh tồn bình thường, sống được, đối với tu luyện giả mà nói, thiên địa nguyên khí trừ giúp bọn họ sinh tồn ra còn có thể hấp thu chuyển hóa thành nguyên lực, tăng cấp độ tính mạng hơn xa người thường, đạt tới cấp độ cao hơn.
Trừ thiên địa nguyên khí ra, còn có các năng lượng thiên địa rời rạc khác.
Ví dụ như kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành. Ví dụ như phong băng lôi ví dụ như quang cùng ám...
Những khu vực khác nhau, nồng độ thiên địa nguyên khí khác nhau, độ tinh thuần cũng khác nhau, đạo lý giống nhau, khí tức thiên địa chấn động cũng khác nhau, cường độ cũng khác nhau, mức độ rung động chỉ có thể cảm giác khí tức thiên địa chấn động đặc biệt, không cách nào cảm ứng được lực lượng thiên địa khác.
Hiện tại nơi này trừ khí tức ngũ hành ra, cũng chỉ có khí tức ngũ hành chi lực chấn động.
Từ hư không tầng sâu lao tới hư không tầng nông, lại lao ra khỏi hư không đáp xuống khu vực có khí tức ngũ hành chấn động mạnh như vậy, rất nhiều người cho rằng Sở Mộ bị hắc ám hư vô cắn nuốt chỉ có một con đường chết.
Vốn hắn bị Trịnh Lệ tập kích, còn bị U Hậu đánh lén, Sở Mộ cũng không thể tránh đi, chỉ có thể bị hắc ám hư vô thôn phệ, may mắn hắn còn có thủ đoạn nếu không cũng xong đời rồi.
Trong nháy mắt hắn bị hắc ám hư vô cắn nuốt, khi còn chưa bị cắn nuốt hoàn toàn. Sở Mộ vận dụng Độn Không Thạch.
Lực lượng Độn Không Thạch thập phần thần kỳ, cho dù trước mặt cường giả tuyệt thế cũng có hiệu quả, trong nháy mắt Sở Mộ còn chưa bị hắc ám cắn nuốt hết, lực lượng Độn Không Thạch bao phủ thân thể Sở Mộ và mang hắn phá vỡ hư không tiến vào hư không tầng nông, sau đó từ không gian tầng nông lao ra bên ngoài.
Cho dù là Không Lưu cũng không chú ý tới, dù sao hắn không lường trước Sở Mộ sẽ có bảo vật như Độn Không Thạch, lại dùng phương thức này rời đi.
Nhớ tới lúc bị hắc ám bao phủ bản thân, sắc mặt Sở Mộ hồi hộp.
Trong nháy mắt đó hắn cho rằng mình xong đời rồi, hắn có cảm giác rơi vào vực sâu và không có chút hi vọng nào, cảm giác tuyệt vọng như vậy không thể diễn tả bằng lời.
- Trịnh Lệ... U Hậu...
Đôi mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang ác liệt, hai người này đã bị hắn liệt vào hàng ngũ địch nhân, hiện tại Sở Mộ không cách nào làm gì hai người này, chớ nói chi trả thù, chỉ cần lúc hắn có đầy đủ lực lượng hắn sẽ lập tức trả thù hai người này ngay lập tức.
Thở ra một hơi, trả thù là chuyện sau này, hiện tại phải thăm dò rõ ràng mình đang ở nơi nào.
Độn Không Thạch đưa mình ra ngoài vạn dặm, rốt cuộc là một hay hai vạn dặm đây?
Còn nữa, hắn đang ở hướng nào?
Nơi này còn trong Thiên Cổ Vực hay không?
Nếu không phải Thiên Cổ Vực, như vậy đây là vực nào?
Sở Mộ muốn biết rõ nơi này là nơi nào.
...
- Nhân tộc, vì sao ngươi xuất hiện trong lãnh địa của chúng ta?
Chung quanh Sở Mộ là một đám người, một đám người có ngoại hình tương tự Nhân tộc nhưng bọn họ không phải Nhân tộc, lỗ tai của bọn họ dài hơn Nhân tộc một ít, nhìn càng tuấn mỹ, thân thể càng thon gầy hơn, cho người ta cảm giác linh khí.
Trừ chuyện này ra, Sở Mộ còn cảm giác trên người bọn họ có kim chi khí chấn động rất mạnh.
Ngoại hình và lực lượng chấn động kia, Sở Mộ lập tức có suy đoán.
- Các ngươi là người Ngũ Linh tộc?
Sở Mộ hỏi ngược lại, hắn không có vẻ gì là khẩn trương, sắc mặt bình tĩnh.
Có hơn mười người vây quanh Sở Mộ, ngoại hình tương tự Nhân tộc nhưng sinh ra khí tức Niết Bàn Cảnh, người mạnh nhất trong bọn họ là Niết Bàn Cảnh cao giai, hơn nữa trên người bọn họ sinh ra kim chi lực chấn động thập phần tinh thuần, thập phần sắc bén, phối hợp với kiếm mỏng trong tay càng nói rõ vấn đề.
Cấp độ của bọn họ quá yếu khi so với Sở Mộ.
- Đúng vậy, chúng ta là Ngũ Linh tộc.
Niết Bàn Cảnh cao giai cầm đầu trả lời Sở Mộ, chợt còn nói thêm:
- Nhân tộc, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, ngươi tới lãnh địa của chúng ta làm gì?
Tuy ngoại hình Ngũ Linh tộc thập phần tiếp cận Nhân tộc nhưng có bản chất khác biệt bởi vậy, nơi Ngũ Linh tộc ở lại được gọi là lãnh địa.
Tuy thế giới Thâm Lam không có những lời như không phải tộc ta ất có dị tâm, nhưng quan niệm này vẫn tồn tại.
Một Nhân tộc xuất hiện trong lãnh địa của bọn họ, hơn nữa không phải biên giới của lãnh đại, khó tránh khỏi làm bọn họ cảnh giác.
- Rất tốt, nếu đã gặp Ngũ Linh tộc các ngươi, vậy dẫn ta đi gặp chủ sự của các ngươi đi.
Sở Mộ nói, hắn còn nhớ rõ di chúc của Ngũ Linh Kiếm Thánh.
Nói xong Sở Mộ bộc phát khí tức chấn động của Thánh cấp, hơn mười Ngũ Linh tộc cảnh giác.
- Cường giả Nhân tộc, ngươi tìm chủ sự tộc ta có việc gì hay không?
Niết Bàn Cảnh cao đổi xưng hô với Sở Mộ.
- Ta có chuyện rất trọng yếu, ngươi không làm chủ được.
Sở Mộ nhìn đối phương, hắn dùng ngữ khí không cho cự tuyệt.
- Cường giả Nhân tộc, xin mời đi theo ta.
Lúc này Ngũ Linh tộc Niết Bàn Cảnh cao giai nói với Sở Mộ, lại phân phó Ngũ Linh tộc khác:
- Các ngươi tiếp tục tuần tra.
- Vâng, đội trưởng.
Các Ngũ Linh tộc khác trả lời, đây là tiểu đội tuần tra của Ngũ Linh tộc, phụ trách dò xét lãnh địa Ngũ Linh tộc.
- Cường giả Nhân tộc, hiện tại ta dẫn ngươi đi Thần Sơn, hi vọng ngươi không phải là địch của tộc ta.
Đội trưởng này nhìn Sở Mộ, hắn nói ra, sau đó bờ môi nhấp nháy phát ra tiếng kêu bén nhọn, giống như hùng ưng đang gọi các loài chim khác.
Từng tiếng kêu vang nhanh chóng tiếp cận.
Trên không trung có một con chim lớn ngoại hình giống như hùng ưng, nó có vài phần tương tự kim quang mãng điêu, đương nhiên, cũng không phải kim quang mãng điêu, chỉ có phần tương tự mà thôi.
Từ khí tức chấn động của con chim phát ra, Sở Mộ biết rõ đây là một con linh thú Thánh cấp nhất tinh.
Đội trưởng thả người nhảy lên, hắn đáp lên lưng chim ưng, khống chế chim ưng bay lên không trung, Sở Mộ bay theo.
Sở Mộ theo theo chim ưng, cương phong không thể làm gì hắn.
Chưa tới Ngũ Linh Thần Sơn, Sở Mộ cũng nói chuyện phiếm với Ngũ Linh tộc dẫn đường.
Thì ra người Ngũ Linh tộc này là một trong sáu mạch Ngũ Linh tộc, Kim Linh tộc.
Ngũ Linh tộc chia làm sáu mạch, dùng kim mộc thủy hỏa thổ làm một mạch, một mạch cuối cùng là mạch thứ sáu, là tồn tại địa vị cao trong Ngũ Linh tộc, chính là Ngũ Linh Vương tộc chủ mạch của Ngũ Linh tộc.
Ngũ Linh tộc dùng Ngũ Linh Vương tộc cầm đầu, đứng đầu kim mộc thủy hỏa thổ năm mạch linh tộc, cấu thành tộc quần Ngũ Linh tộc.
Trừ thiên địa nguyên khí ra, còn có các năng lượng thiên địa rời rạc khác.
Ví dụ như kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành. Ví dụ như phong băng lôi ví dụ như quang cùng ám...
Những khu vực khác nhau, nồng độ thiên địa nguyên khí khác nhau, độ tinh thuần cũng khác nhau, đạo lý giống nhau, khí tức thiên địa chấn động cũng khác nhau, cường độ cũng khác nhau, mức độ rung động chỉ có thể cảm giác khí tức thiên địa chấn động đặc biệt, không cách nào cảm ứng được lực lượng thiên địa khác.
Hiện tại nơi này trừ khí tức ngũ hành ra, cũng chỉ có khí tức ngũ hành chi lực chấn động.
Từ hư không tầng sâu lao tới hư không tầng nông, lại lao ra khỏi hư không đáp xuống khu vực có khí tức ngũ hành chấn động mạnh như vậy, rất nhiều người cho rằng Sở Mộ bị hắc ám hư vô cắn nuốt chỉ có một con đường chết.
Vốn hắn bị Trịnh Lệ tập kích, còn bị U Hậu đánh lén, Sở Mộ cũng không thể tránh đi, chỉ có thể bị hắc ám hư vô thôn phệ, may mắn hắn còn có thủ đoạn nếu không cũng xong đời rồi.
Trong nháy mắt hắn bị hắc ám hư vô cắn nuốt, khi còn chưa bị cắn nuốt hoàn toàn. Sở Mộ vận dụng Độn Không Thạch.
Lực lượng Độn Không Thạch thập phần thần kỳ, cho dù trước mặt cường giả tuyệt thế cũng có hiệu quả, trong nháy mắt Sở Mộ còn chưa bị hắc ám cắn nuốt hết, lực lượng Độn Không Thạch bao phủ thân thể Sở Mộ và mang hắn phá vỡ hư không tiến vào hư không tầng nông, sau đó từ không gian tầng nông lao ra bên ngoài.
Cho dù là Không Lưu cũng không chú ý tới, dù sao hắn không lường trước Sở Mộ sẽ có bảo vật như Độn Không Thạch, lại dùng phương thức này rời đi.
Nhớ tới lúc bị hắc ám bao phủ bản thân, sắc mặt Sở Mộ hồi hộp.
Trong nháy mắt đó hắn cho rằng mình xong đời rồi, hắn có cảm giác rơi vào vực sâu và không có chút hi vọng nào, cảm giác tuyệt vọng như vậy không thể diễn tả bằng lời.
- Trịnh Lệ... U Hậu...
Đôi mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang ác liệt, hai người này đã bị hắn liệt vào hàng ngũ địch nhân, hiện tại Sở Mộ không cách nào làm gì hai người này, chớ nói chi trả thù, chỉ cần lúc hắn có đầy đủ lực lượng hắn sẽ lập tức trả thù hai người này ngay lập tức.
Thở ra một hơi, trả thù là chuyện sau này, hiện tại phải thăm dò rõ ràng mình đang ở nơi nào.
Độn Không Thạch đưa mình ra ngoài vạn dặm, rốt cuộc là một hay hai vạn dặm đây?
Còn nữa, hắn đang ở hướng nào?
Nơi này còn trong Thiên Cổ Vực hay không?
Nếu không phải Thiên Cổ Vực, như vậy đây là vực nào?
Sở Mộ muốn biết rõ nơi này là nơi nào.
...
- Nhân tộc, vì sao ngươi xuất hiện trong lãnh địa của chúng ta?
Chung quanh Sở Mộ là một đám người, một đám người có ngoại hình tương tự Nhân tộc nhưng bọn họ không phải Nhân tộc, lỗ tai của bọn họ dài hơn Nhân tộc một ít, nhìn càng tuấn mỹ, thân thể càng thon gầy hơn, cho người ta cảm giác linh khí.
Trừ chuyện này ra, Sở Mộ còn cảm giác trên người bọn họ có kim chi khí chấn động rất mạnh.
Ngoại hình và lực lượng chấn động kia, Sở Mộ lập tức có suy đoán.
- Các ngươi là người Ngũ Linh tộc?
Sở Mộ hỏi ngược lại, hắn không có vẻ gì là khẩn trương, sắc mặt bình tĩnh.
Có hơn mười người vây quanh Sở Mộ, ngoại hình tương tự Nhân tộc nhưng sinh ra khí tức Niết Bàn Cảnh, người mạnh nhất trong bọn họ là Niết Bàn Cảnh cao giai, hơn nữa trên người bọn họ sinh ra kim chi lực chấn động thập phần tinh thuần, thập phần sắc bén, phối hợp với kiếm mỏng trong tay càng nói rõ vấn đề.
Cấp độ của bọn họ quá yếu khi so với Sở Mộ.
- Đúng vậy, chúng ta là Ngũ Linh tộc.
Niết Bàn Cảnh cao giai cầm đầu trả lời Sở Mộ, chợt còn nói thêm:
- Nhân tộc, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, ngươi tới lãnh địa của chúng ta làm gì?
Tuy ngoại hình Ngũ Linh tộc thập phần tiếp cận Nhân tộc nhưng có bản chất khác biệt bởi vậy, nơi Ngũ Linh tộc ở lại được gọi là lãnh địa.
Tuy thế giới Thâm Lam không có những lời như không phải tộc ta ất có dị tâm, nhưng quan niệm này vẫn tồn tại.
Một Nhân tộc xuất hiện trong lãnh địa của bọn họ, hơn nữa không phải biên giới của lãnh đại, khó tránh khỏi làm bọn họ cảnh giác.
- Rất tốt, nếu đã gặp Ngũ Linh tộc các ngươi, vậy dẫn ta đi gặp chủ sự của các ngươi đi.
Sở Mộ nói, hắn còn nhớ rõ di chúc của Ngũ Linh Kiếm Thánh.
Nói xong Sở Mộ bộc phát khí tức chấn động của Thánh cấp, hơn mười Ngũ Linh tộc cảnh giác.
- Cường giả Nhân tộc, ngươi tìm chủ sự tộc ta có việc gì hay không?
Niết Bàn Cảnh cao đổi xưng hô với Sở Mộ.
- Ta có chuyện rất trọng yếu, ngươi không làm chủ được.
Sở Mộ nhìn đối phương, hắn dùng ngữ khí không cho cự tuyệt.
- Cường giả Nhân tộc, xin mời đi theo ta.
Lúc này Ngũ Linh tộc Niết Bàn Cảnh cao giai nói với Sở Mộ, lại phân phó Ngũ Linh tộc khác:
- Các ngươi tiếp tục tuần tra.
- Vâng, đội trưởng.
Các Ngũ Linh tộc khác trả lời, đây là tiểu đội tuần tra của Ngũ Linh tộc, phụ trách dò xét lãnh địa Ngũ Linh tộc.
- Cường giả Nhân tộc, hiện tại ta dẫn ngươi đi Thần Sơn, hi vọng ngươi không phải là địch của tộc ta.
Đội trưởng này nhìn Sở Mộ, hắn nói ra, sau đó bờ môi nhấp nháy phát ra tiếng kêu bén nhọn, giống như hùng ưng đang gọi các loài chim khác.
Từng tiếng kêu vang nhanh chóng tiếp cận.
Trên không trung có một con chim lớn ngoại hình giống như hùng ưng, nó có vài phần tương tự kim quang mãng điêu, đương nhiên, cũng không phải kim quang mãng điêu, chỉ có phần tương tự mà thôi.
Từ khí tức chấn động của con chim phát ra, Sở Mộ biết rõ đây là một con linh thú Thánh cấp nhất tinh.
Đội trưởng thả người nhảy lên, hắn đáp lên lưng chim ưng, khống chế chim ưng bay lên không trung, Sở Mộ bay theo.
Sở Mộ theo theo chim ưng, cương phong không thể làm gì hắn.
Chưa tới Ngũ Linh Thần Sơn, Sở Mộ cũng nói chuyện phiếm với Ngũ Linh tộc dẫn đường.
Thì ra người Ngũ Linh tộc này là một trong sáu mạch Ngũ Linh tộc, Kim Linh tộc.
Ngũ Linh tộc chia làm sáu mạch, dùng kim mộc thủy hỏa thổ làm một mạch, một mạch cuối cùng là mạch thứ sáu, là tồn tại địa vị cao trong Ngũ Linh tộc, chính là Ngũ Linh Vương tộc chủ mạch của Ngũ Linh tộc.
Ngũ Linh tộc dùng Ngũ Linh Vương tộc cầm đầu, đứng đầu kim mộc thủy hỏa thổ năm mạch linh tộc, cấu thành tộc quần Ngũ Linh tộc.