Qua thông báo Sở Mộ đi vào Úy Lam thánh cung.
- Đại Đế nhất bộ cao giai!
Úy Lam thánh chủ biểu tình giật mình nhìn Sở Mộ:
- Ngươi thật sự là Sở Mộ?
Hai mươi mấy năm trước Sở Mộ chỉ có tu vi Vạn Cổ cảnh, hai mươi mấy năm sau xuất hiện lại trước mặt gã đã đến Đại Đế cảnh, còn là Đại Đế nhất bộ cao giai. Hai mươi mấy năm ngắn ngủi Úy Lam thánh tử, thánh nữ tu vi vốn cao hơn Sở Mộ nhưng bây giờ chỉ mới đến Tiểu Thánh Tôn. Úy Lam thánh chủ thì ở đỉnh Đại Đế tam bộ hầu như không tiến bộ chút nào.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Thánh chủ, đã lâu không gặp, ta chính Sở Mộ.
Sở Mộ rất hiểu nỗi lòng giật mình của đối phương, không có gì phải ngạc nhiên, vì hắn có được thực lực như ngày nay toàn nhờ nhiều lần rèn luyện trong lằn ranh sống chết.
Úy Lam thánh chủ dù gì đã trải qua sóng to gió lớn, lấy lại bình tĩnh ngay, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Mộ.
- Ta biết ngay ngươi không tầm thường, Úy Lam Giới Vực quá nhỏ không thể khiến ngươi trưởng thành, quả nhiên rời đi là lựa chọn rất tốt.
Úy Lam thánh chủ tò mò hỏi:
- Không biết sau khi ngươi rời khỏi Úy Lam Giới Vực thì đi đâu? Trải qua chuyện gì?
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Trải qua rất nhiều điều, chín chết một sống mới đến ngày nay.
Nụ cười làm Úy Lam thánh chủ không nhìn ra được suy nghĩ trong lòng hắn.
- Cái gì?!
Úy Lam thánh chủ trợn to mắt suýt lồi ra nói:
- Sở Mộ hạng sáu đại tái Đại Liên Minh thật sự là ngươi?
Người Úy Lam thánh chủ run bần bật như bị sét đánh, lòng dậy sóng, ý thức hoảng hốt như trong mơ.
Thật lâu sau Úy Lam thánh chủ từ từ lấy lại bình tĩnh, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi tràn đầy hờ hững của Sở Mộ, đôi mắt hắn sâu thẳm tràn đầy tự tin tuyệt đối, không phải ngông cuồng mà là vô số lần rèn luyện sống chết, bao nhiêu lần đánh bại cường địch lắng đọng lại nội tình sâu đậm.
Úy Lam thánh chủ thở hắt ra, hoàn toàn chấp nhận sự thật này, ánh mắt nhìn Sở Mộ tràn đầy phức tạp. Nỗi lòng Úy Lam thánh chủ không nói nên lời, cảm thấy mình tu luyện nhiều năm đều uổng phí.
Được rồi, gã không thể so sánh với tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất được. Giây sau Úy Lam thánh chủ rất vui vẻ, vì Sở Mộ xuất thân Úy Lam Giới Vực, hắn trưởng thành sẽ ảnh hưởng khí vận của Úy Lam Giới Vực. Có lẽ hiện tại vì thời gian ngắn ngủi cộng thêm Sở Mộ chưa đủ mạnh nên không thấy hiệu quả gì, nhưng lâu thêm chút hoặc khi hắn thành tựu Chúa Tể cảnh thì Úy Lam Giới Vực sẽ nhận ảnh hưởng rõ rệt hơn.
Sở Mộ nói:
- Thánh chủ, lần này trở về vì ta có chuyện cần giải quyết.
Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng:
- Hai mươi mấy năm trước có Đại Đế nói phụng mệnh của thánh chủ đưa ta rời khỏi Úy Lam Giới Vực, có chuyện này không?
- Đúng vậy, lúc ấy chúng ta không có sức đối kháng lại cường giả Xích Hồng Giới Vực nên đành đưa ngươi ra Úy Lam Giới Vực đi giới vực cao cấp hơn để tu luyện, khiến ngươi trong thời gian ngắn tu vi tăng cao.
Úy Lam thánh chủ cười nói:
- Bây giờ nhìn thấy người thì ta biết quyết định năm xưa vô cùng chính xác.
Sở Mộ nhìn Úy Lam thánh chủ chăm chú, không vì gã là cường giả đỉnh Đại Đế tam bộ mà sợ hãi. Từ đôi mắt của Úy Lam thánh chủ khiến hắn biết gã không nói dối.
Sở Mộ chậm rãi mà thản nhiên nói:
- Thánh chủ có biết năm xưa ta suýt chết trong hư không hỗn độn?
Lòng Úy Lam thánh chủ máy động, cảm giác Sở Mộ nói đầy ẩn ý:
- Thế là sao?
Sở Mộ bình tĩnh nói:
- Chiếc phi hạm đưa ta đi bị giở trò, rời khỏi Úy Lam Giới Vực không lâu sau liền nổ.
Sở Mộ bình tĩnh như đang kể về chuyện của người khác:
- Ta cảm giác được nguy hiểm trước tiên, dốc hết sức mới phá mở cửa phi hạm, lao ra ngoài trước khi phi hạm nổ.
Úy Lam thánh chủ nghe xong sầm mặt xuống.
Sở Mộ không nói nhiều, rất ngắn so với toàn quá trình đã xảy ra, nhưng từ lời nói của hắn cho Úy Lam thánh chủ tưởng tượng rõ tình huống nguy hiểm lúc đó.
Một câu ‘dốc hết sức mới phá mở cửa phi hạm’ đã nói rõ cửa phi hạm bị giở trò, vì không để người ra khỏi phi hạm được.
Không trách mặt Úy Lam thánh chủ đen thui, năm xưa gã sai một Đại Đế nhất bộ của thánh cung lén hành động dẫn Sở Mộ đi phi hạm, lén lút rời khỏi Úy Lam Giới Vực. Úy Lam thánh chủ không ngờ xảy ra chuyện như vậy, gã không cho rằng Sở Mộ đang nói giỡn.
Đường đường là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, xếp hạng sáu đại tái Đại Liên Minh sẽ ở không tới chọc gã chơi sao?
Tức là phi hạm kia bị người giở trò để giết Sở Mộ, người ra tay chính là Đại Đế nhất bộ năm xưa được Úy Lam thánh chủ phái ra ngoài.
Nghĩ đến đây Úy Lam thánh chủ thấy sợ, nghĩ lại mà sợ, lỡ năm xưa âm mưu thành công thì chẳng phải là Sở Mộ đã chết? Đây sẽ là tổn thất lớn cỡ nào cho Úy Lam Giới Vực, cho toàn nhân tộc?
Sát ý dâng lên trong lòng Úy Lam thánh chủ.
Úy Lam thánh chủ xúc động muốn tìm ra Đại Đế nhất bộ đó rồi lăng trì giết chết.
Sở Mộ nói:
- Thành chủ, năm xưa ta không chết liền quyết định sau này sẽ tự tay báo thù, hiện tại ta đã trở về.
Sở Mộ nhìn thấu suy nghĩ của Úy Lam thánh chủ nhưng hắn muốn tự mình làm.
- Được.
Úy Lam thánh chủ đồng ý ngay:
- Người đâu, kêu Bách Cao Nhiên đến gặp ta!
***
Hai mươi mấy năm qua Bách Cao Nhiên sống rất cẩn thận, vì năm xưa gã giở trò với phi hạm khiến phi hạm rời khỏi Úy Lam Giới Vực không lâu liền nổ. Sau khi Bách Cao Nhiên quay về Úy Lam thánh cung thì hơi lo, nên gã ru rú một chỗ ít khi ra ngoài.
May mắn không bị phát hiện, Bách Cao Nhiên dần yên lòng. Sau khi Bách Cao Nhiên làm phi hạm nổ thì gã được nhiều ích lợi, lợi lộc từ Xích Hồng Giới Vực, Xích Viêm Giới Vực, nên hai mươi mấy năm qua tu vi của gã tăng rõ rệt, từ Đại Đế nhất bộ trung giai lên cao giai, thực lực tăng cao nhiều.
Hai mươi mấy năm đã qua, Bách Cao Nhiên suýt quên mất chuyện năm xưa vì đã qua rồi, không cần nhớ nó.
Đột nhiên bị triệu kiến Úy Lam thánh chủ, Bách Cao Nhiên không biết có chuyện gì với mình. Nhưng Bách Cao Nhiên làm cường giả Đại Đế cảnh của Úy Lam thánh cung, có địa vị rất cao trong cung nên gã chẳng hề lo sợ.
Khi Bách Cao Nhiên bước vào đại điện, nhìn thấy bóng lưng Sở Mộ thì cảm giác hơi quen mắt nhưng không nhớ ra, gã không nghĩ nhiều, bước nhanh đi vào đại điện.
Bách Cao Nhiên hành lễ cung kính hỏi:
- Tham kiến thánh chủ, không biết thánh chủ triệu kiến ta có gì sai bảo?
- Đại Đế nhất bộ cao giai!
Úy Lam thánh chủ biểu tình giật mình nhìn Sở Mộ:
- Ngươi thật sự là Sở Mộ?
Hai mươi mấy năm trước Sở Mộ chỉ có tu vi Vạn Cổ cảnh, hai mươi mấy năm sau xuất hiện lại trước mặt gã đã đến Đại Đế cảnh, còn là Đại Đế nhất bộ cao giai. Hai mươi mấy năm ngắn ngủi Úy Lam thánh tử, thánh nữ tu vi vốn cao hơn Sở Mộ nhưng bây giờ chỉ mới đến Tiểu Thánh Tôn. Úy Lam thánh chủ thì ở đỉnh Đại Đế tam bộ hầu như không tiến bộ chút nào.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Thánh chủ, đã lâu không gặp, ta chính Sở Mộ.
Sở Mộ rất hiểu nỗi lòng giật mình của đối phương, không có gì phải ngạc nhiên, vì hắn có được thực lực như ngày nay toàn nhờ nhiều lần rèn luyện trong lằn ranh sống chết.
Úy Lam thánh chủ dù gì đã trải qua sóng to gió lớn, lấy lại bình tĩnh ngay, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Mộ.
- Ta biết ngay ngươi không tầm thường, Úy Lam Giới Vực quá nhỏ không thể khiến ngươi trưởng thành, quả nhiên rời đi là lựa chọn rất tốt.
Úy Lam thánh chủ tò mò hỏi:
- Không biết sau khi ngươi rời khỏi Úy Lam Giới Vực thì đi đâu? Trải qua chuyện gì?
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Trải qua rất nhiều điều, chín chết một sống mới đến ngày nay.
Nụ cười làm Úy Lam thánh chủ không nhìn ra được suy nghĩ trong lòng hắn.
- Cái gì?!
Úy Lam thánh chủ trợn to mắt suýt lồi ra nói:
- Sở Mộ hạng sáu đại tái Đại Liên Minh thật sự là ngươi?
Người Úy Lam thánh chủ run bần bật như bị sét đánh, lòng dậy sóng, ý thức hoảng hốt như trong mơ.
Thật lâu sau Úy Lam thánh chủ từ từ lấy lại bình tĩnh, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi tràn đầy hờ hững của Sở Mộ, đôi mắt hắn sâu thẳm tràn đầy tự tin tuyệt đối, không phải ngông cuồng mà là vô số lần rèn luyện sống chết, bao nhiêu lần đánh bại cường địch lắng đọng lại nội tình sâu đậm.
Úy Lam thánh chủ thở hắt ra, hoàn toàn chấp nhận sự thật này, ánh mắt nhìn Sở Mộ tràn đầy phức tạp. Nỗi lòng Úy Lam thánh chủ không nói nên lời, cảm thấy mình tu luyện nhiều năm đều uổng phí.
Được rồi, gã không thể so sánh với tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất được. Giây sau Úy Lam thánh chủ rất vui vẻ, vì Sở Mộ xuất thân Úy Lam Giới Vực, hắn trưởng thành sẽ ảnh hưởng khí vận của Úy Lam Giới Vực. Có lẽ hiện tại vì thời gian ngắn ngủi cộng thêm Sở Mộ chưa đủ mạnh nên không thấy hiệu quả gì, nhưng lâu thêm chút hoặc khi hắn thành tựu Chúa Tể cảnh thì Úy Lam Giới Vực sẽ nhận ảnh hưởng rõ rệt hơn.
Sở Mộ nói:
- Thánh chủ, lần này trở về vì ta có chuyện cần giải quyết.
Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng:
- Hai mươi mấy năm trước có Đại Đế nói phụng mệnh của thánh chủ đưa ta rời khỏi Úy Lam Giới Vực, có chuyện này không?
- Đúng vậy, lúc ấy chúng ta không có sức đối kháng lại cường giả Xích Hồng Giới Vực nên đành đưa ngươi ra Úy Lam Giới Vực đi giới vực cao cấp hơn để tu luyện, khiến ngươi trong thời gian ngắn tu vi tăng cao.
Úy Lam thánh chủ cười nói:
- Bây giờ nhìn thấy người thì ta biết quyết định năm xưa vô cùng chính xác.
Sở Mộ nhìn Úy Lam thánh chủ chăm chú, không vì gã là cường giả đỉnh Đại Đế tam bộ mà sợ hãi. Từ đôi mắt của Úy Lam thánh chủ khiến hắn biết gã không nói dối.
Sở Mộ chậm rãi mà thản nhiên nói:
- Thánh chủ có biết năm xưa ta suýt chết trong hư không hỗn độn?
Lòng Úy Lam thánh chủ máy động, cảm giác Sở Mộ nói đầy ẩn ý:
- Thế là sao?
Sở Mộ bình tĩnh nói:
- Chiếc phi hạm đưa ta đi bị giở trò, rời khỏi Úy Lam Giới Vực không lâu sau liền nổ.
Sở Mộ bình tĩnh như đang kể về chuyện của người khác:
- Ta cảm giác được nguy hiểm trước tiên, dốc hết sức mới phá mở cửa phi hạm, lao ra ngoài trước khi phi hạm nổ.
Úy Lam thánh chủ nghe xong sầm mặt xuống.
Sở Mộ không nói nhiều, rất ngắn so với toàn quá trình đã xảy ra, nhưng từ lời nói của hắn cho Úy Lam thánh chủ tưởng tượng rõ tình huống nguy hiểm lúc đó.
Một câu ‘dốc hết sức mới phá mở cửa phi hạm’ đã nói rõ cửa phi hạm bị giở trò, vì không để người ra khỏi phi hạm được.
Không trách mặt Úy Lam thánh chủ đen thui, năm xưa gã sai một Đại Đế nhất bộ của thánh cung lén hành động dẫn Sở Mộ đi phi hạm, lén lút rời khỏi Úy Lam Giới Vực. Úy Lam thánh chủ không ngờ xảy ra chuyện như vậy, gã không cho rằng Sở Mộ đang nói giỡn.
Đường đường là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, xếp hạng sáu đại tái Đại Liên Minh sẽ ở không tới chọc gã chơi sao?
Tức là phi hạm kia bị người giở trò để giết Sở Mộ, người ra tay chính là Đại Đế nhất bộ năm xưa được Úy Lam thánh chủ phái ra ngoài.
Nghĩ đến đây Úy Lam thánh chủ thấy sợ, nghĩ lại mà sợ, lỡ năm xưa âm mưu thành công thì chẳng phải là Sở Mộ đã chết? Đây sẽ là tổn thất lớn cỡ nào cho Úy Lam Giới Vực, cho toàn nhân tộc?
Sát ý dâng lên trong lòng Úy Lam thánh chủ.
Úy Lam thánh chủ xúc động muốn tìm ra Đại Đế nhất bộ đó rồi lăng trì giết chết.
Sở Mộ nói:
- Thành chủ, năm xưa ta không chết liền quyết định sau này sẽ tự tay báo thù, hiện tại ta đã trở về.
Sở Mộ nhìn thấu suy nghĩ của Úy Lam thánh chủ nhưng hắn muốn tự mình làm.
- Được.
Úy Lam thánh chủ đồng ý ngay:
- Người đâu, kêu Bách Cao Nhiên đến gặp ta!
***
Hai mươi mấy năm qua Bách Cao Nhiên sống rất cẩn thận, vì năm xưa gã giở trò với phi hạm khiến phi hạm rời khỏi Úy Lam Giới Vực không lâu liền nổ. Sau khi Bách Cao Nhiên quay về Úy Lam thánh cung thì hơi lo, nên gã ru rú một chỗ ít khi ra ngoài.
May mắn không bị phát hiện, Bách Cao Nhiên dần yên lòng. Sau khi Bách Cao Nhiên làm phi hạm nổ thì gã được nhiều ích lợi, lợi lộc từ Xích Hồng Giới Vực, Xích Viêm Giới Vực, nên hai mươi mấy năm qua tu vi của gã tăng rõ rệt, từ Đại Đế nhất bộ trung giai lên cao giai, thực lực tăng cao nhiều.
Hai mươi mấy năm đã qua, Bách Cao Nhiên suýt quên mất chuyện năm xưa vì đã qua rồi, không cần nhớ nó.
Đột nhiên bị triệu kiến Úy Lam thánh chủ, Bách Cao Nhiên không biết có chuyện gì với mình. Nhưng Bách Cao Nhiên làm cường giả Đại Đế cảnh của Úy Lam thánh cung, có địa vị rất cao trong cung nên gã chẳng hề lo sợ.
Khi Bách Cao Nhiên bước vào đại điện, nhìn thấy bóng lưng Sở Mộ thì cảm giác hơi quen mắt nhưng không nhớ ra, gã không nghĩ nhiều, bước nhanh đi vào đại điện.
Bách Cao Nhiên hành lễ cung kính hỏi:
- Tham kiến thánh chủ, không biết thánh chủ triệu kiến ta có gì sai bảo?