Chênh lệch giữa Lý gia và Long gia giống như Kiếm Giả Hóa Khí cảnh với một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, không thể so sánh được.
Nếu Long gia muốn, chỉ cần phái ra một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là đủ đồ sát toàn bộ Lý gia không còn một mống người.
Bọn họ biết rõ các tin đồn về tam thiếu gia của Long gia, một Kiếm Giả thiên phú siêu tuyệt, năm nay hai mươi lăm tuổi, ba năm trước đã được danh hiệu Kiếm Hào, thực lực rất mạnh, thiên phú kinh người. trung niên kiếm vệ bên cạnh Long Tam Thiếu Gia rõ ràng là một vị Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Đệ Bát Chuyển, mạnh hơn bất cứ người nào trong Lý gia.
Lý Minh Tân vội nói:
- Tam thiếu gia đến Lý gia khiến Lý gia rạng rỡ hẳn lên.
Long Tam Thiếu Gia khép quạt, nhếch môi cười:
- Bản thiếu gia đích thân đến đây đúng là vinh hạnh của Lý gia, nhưng còn có chuyện càng vinh hạnh hơn đang chờ Lý gia các ngươi.
Người Lý gia bản năng có chuyện xấu.
Mặt Long Tam Thiếu Gia lạnh lùng chỉ vào Lý Chấn, lớn tiếng quát:
- Thứ ti tiện này dám mạo phạm bản thiếu gia ngay giữa đường, mưu tính hành hung bản thiếu gia, nhưng không biết mình ngu xuẩn thấp hèn như con kiến, bị bản thiếu gia một kiếm chém bay vậy mà chưa chết. Không chết cũng tốt, may mắn giữ lại một mạng ghi nhớ ân đức của bản thiếu gia.
- Bây giờ bản thiếu gia cho các ngươi hai lựa chọn.
Long Tam Thiếu Gia xòe quạt, phe phẩy nói:
- Thứ nhất: Lý gia bị diệt, không chừa người sống, từ nay biến mất. Ta nghĩ chắc các ngươi không chọn điều này.
Lý Minh Tân sắc mặt âm trầm hỏi:
- Còn thứ hai?
Long Tam Thiếu Gia nói:
- Thứ hai thì đơn giản, lấy ra bồi thường khiến bản thiếu gia vừa lòng.
Lý Minh Tân hỏi:
- Không biết tam thiếu gia muốn chúng ta bồi thường thế nào?
Trong lòng Lý Minh Tân rất bực tức, đây là kết quả của việc thực lực không bằng người. Lý Minh Tân định bụng miễn đòi bồi thường không quá lớn thì sẽ đồng ý.
Long Tam Thiếu Gia mỉm cười nói:
- Không nhiều, sơ sơ một vạn khối Linh Thạch thôi.
Người Lý Minh Tân thở phào, một vạn khối Linh Thạch đúng là không nhiều. Bọn họ không chú ý rằng Long Tam Thiếu Gia nói Linh Thạch chứ chưa bảo là phẩm cấp gì.
Long Tam Thiếu Gia tiếp tục bảo:
- Phẩm cấp thì ta nghĩ các ngươi không lấy ra Linh Thạch vương phẩm nổi, vậy Linh Thạch cực phẩm đi. Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm, thấy sao? Bản thiếu gia rất nhân từ đúng không?
Người Lý gia trợn to mắt hét cao giọng quát:
- Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!?
Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm bằng mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm. Lý gia bây giờ có đập nồi bán sắt cũng không gom đủ mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, hậu quả là Lý gia hoàn toàn xuống dốc không có cả tiền ăn chứ đừng nói tu luyện.
Một vị trưởng lão kinh kêu:
- Tam thiếu gia, Lý gia chúng ta không lấy ra nổi một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!
Long Tam Thiếu Gia nhe răng cười nói:
- Không lấy ra được? Vậy thì diệt tộc đi.
Long Tam Thiếu Gia vung tay nói với trung niên kiếm vệ sau lưng mình:
- Long Cửu, giết không tha!
Trung niên kiếm vệ lạnh lùng nói:
- Tuân lệnh!
Trung niên kiếm vệ toát ra sát khí, rút kiếm, kiếm khí sắc bén tứ giăng, kiếm ý cắt không khí nát vụn, khiến người cảm giác như bị xử tử lăng trì.
Người Lý gia biến sắc mặt, rút kiếm ra.
Sát ý tung hoành tràn ngập nguyên phủ đệ Lý gia, tất cả người Lý gia bị sát ý bao phủ, người tu vi yếu nhũn người sùi bọt mép.
Thực lực Cửu Chuyển cảnh Bát Chuyển lại xuất thân từ gia tộc lớn Long gia, thực lực cực mạnh, người Lý gia không thể so sánh. Dù đám người Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Lý Minh Tân liên hợp lại cũng không đánh nổi với người ta.
Trung niên kiếm vệ chém ra nhát kiếm như xẻ núi cao, bàn ghế trong đại sảnh nát vụn, mặt đất rách ra từng cái khe hở. Người Lý gia tóc đen bay rối, cảm giác thân thể sắp rách toạc.
Không thể ngăn cản, uy lực một kiếm này quá mạnh mẽ, không thể ngăn lại được.
Nhưng người Lý gia sẽ không ngồi chờ chết, ai nấy rút kiếm ra chém kiếm kỹ đối kháng.
Bùm!
Đại sảnh vỡ nát, sụp đổ thê lương, đất đai nứt rạn. Tiếng phụt phụt liên tiếp, người Lý gia bay ngược ra, bị thương hộc máu.
Long Cửu thì chỉ hơi lung lay, không bị thương chút nào.
Hai bên chênh lệch thực lực quá lớn. Long Cửu cao hơn người Lý gia ít nhất hai chuyển, kiếm ý và áo nghĩa cũng mạnh hơn bọn họ nhiều, tu luyện kiếm kỹ phẩm cấp càng cao, kết hợp cả ba lại, sử dụng kiếm khí phẩm chất cũng tốt, nên Long Cửu đánh bị thương người Lý gia cũng không lạ gì.
Một tiếng quát đầy sát khí vang lên:
- Giết!
Long Cửu lại rút kiếm ra, kiếm quang to lớn như phá núi gãy non lại chém vào người Lý gia trong phế tích đại sảnh.
Một tiếng gầm như sấm sét vang lên ầm ầm chấn động:
- Càn rỡ!
Một bóng người xuất hiện từ hư vô lao ra chém vào kiếm quang phá núi gãy non, phản kích một kiếm.
Phập!
Long Cửu liên tục thụt lùi, khẽ rên, khóe môi tràn máu, ngực có một vết kiếm.
Một kiếm đánh lui Long Cửu rồi bóng người hiện ra, là một lão nhân sáu mươi mấy tuổi, thân hình uy mãnh, râu tóc dựng đứng không giận mà uy, khí thế dâng cao:
- Các ngươi là ai? Sao dám đến Lý gia của ta gây sự?
Long Cửu lau máu dính khóe môi, nhìn lão nhân chằm chằm, gằn từng chữ:
- Đỉnh Đệ Cửu Chuyển!
Đáy mắt Long Tam Thiếu Gia lóe tia kiêng dè hỏi:
- Ngươi là ai?
Lão nhân dõng dạc nói:
- Lý Thiên Hà, Đại trưởng lão Lý gia!
Long Tam Thiếu Gia tràn đầy tức giận nói:
- Đại trưởng lão Lý gia, tốt lắm, chờ đi, ta sẽ quay lại.
Long Tam Thiếu Gia hừ lạnh xoay người rời đi.
Lý Thiên Hà định ngăn cản nhưng Lý Minh Tân vội kêu lại.
Tam trưởng lão lau máu dính khóe môi, khẽ thở dài:
- Đại trưởng lão, lần này phiền phức rồi.
Lý Thiên Hà vừa mới xuất quan, không biết rõ tình huống:
- Phiền phức gì?
- Đại trưởng lão, sự việc như sau...
Lý Minh Tân kể lại chuyện đã xảy ra cho Lý Thiên Hà. Lão nghe xong nhíu chặt mày, đã hiểu Lý gia gây rắc rối lớn, không chừng bị nguy hiểm diệt tộc.
Trong Biệt Sơn viện, Sở Mộ ngồi trong lương đình nhỏ mở mắt ra, thầm nghĩ:
- Xem ra Lý gia có rắc rối.
Sau đó Sở Mộ nhắm mắt lại, hắn đang tham ngộ kiếm ý.
Lý gia có rắc rối hoặc không chẳng khác biệt bao nhiêu với Sở Mộ. Nếu không có rắc rối thì Sở Mộ sẽ cư ngụ tại đây một thời gian rồi đi, nếu gặp phiền phức hắn sẽ hỗ trợ giải quyết. Nếu rắc rối Sở Mộ không thể giúp đỡ được thì kệ, tìm cách giữ lại chút huyết mạch cho Lý gia là xong, coi như trả ân tình Lý Đạo Nguyên đưa tặng một Vẫn Tinh kiếm nguyên.
Lúc này người Lý gia đang dọn dẹp phế tích đại sảnh, phải xây dựng lại, cần một món tiền khá lớn. Lý gia chủ và các vị trưởng lão thì bàn bạc cách vượt qua cửa khó khăn này.
Nếu Long gia muốn, chỉ cần phái ra một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là đủ đồ sát toàn bộ Lý gia không còn một mống người.
Bọn họ biết rõ các tin đồn về tam thiếu gia của Long gia, một Kiếm Giả thiên phú siêu tuyệt, năm nay hai mươi lăm tuổi, ba năm trước đã được danh hiệu Kiếm Hào, thực lực rất mạnh, thiên phú kinh người. trung niên kiếm vệ bên cạnh Long Tam Thiếu Gia rõ ràng là một vị Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Đệ Bát Chuyển, mạnh hơn bất cứ người nào trong Lý gia.
Lý Minh Tân vội nói:
- Tam thiếu gia đến Lý gia khiến Lý gia rạng rỡ hẳn lên.
Long Tam Thiếu Gia khép quạt, nhếch môi cười:
- Bản thiếu gia đích thân đến đây đúng là vinh hạnh của Lý gia, nhưng còn có chuyện càng vinh hạnh hơn đang chờ Lý gia các ngươi.
Người Lý gia bản năng có chuyện xấu.
Mặt Long Tam Thiếu Gia lạnh lùng chỉ vào Lý Chấn, lớn tiếng quát:
- Thứ ti tiện này dám mạo phạm bản thiếu gia ngay giữa đường, mưu tính hành hung bản thiếu gia, nhưng không biết mình ngu xuẩn thấp hèn như con kiến, bị bản thiếu gia một kiếm chém bay vậy mà chưa chết. Không chết cũng tốt, may mắn giữ lại một mạng ghi nhớ ân đức của bản thiếu gia.
- Bây giờ bản thiếu gia cho các ngươi hai lựa chọn.
Long Tam Thiếu Gia xòe quạt, phe phẩy nói:
- Thứ nhất: Lý gia bị diệt, không chừa người sống, từ nay biến mất. Ta nghĩ chắc các ngươi không chọn điều này.
Lý Minh Tân sắc mặt âm trầm hỏi:
- Còn thứ hai?
Long Tam Thiếu Gia nói:
- Thứ hai thì đơn giản, lấy ra bồi thường khiến bản thiếu gia vừa lòng.
Lý Minh Tân hỏi:
- Không biết tam thiếu gia muốn chúng ta bồi thường thế nào?
Trong lòng Lý Minh Tân rất bực tức, đây là kết quả của việc thực lực không bằng người. Lý Minh Tân định bụng miễn đòi bồi thường không quá lớn thì sẽ đồng ý.
Long Tam Thiếu Gia mỉm cười nói:
- Không nhiều, sơ sơ một vạn khối Linh Thạch thôi.
Người Lý Minh Tân thở phào, một vạn khối Linh Thạch đúng là không nhiều. Bọn họ không chú ý rằng Long Tam Thiếu Gia nói Linh Thạch chứ chưa bảo là phẩm cấp gì.
Long Tam Thiếu Gia tiếp tục bảo:
- Phẩm cấp thì ta nghĩ các ngươi không lấy ra Linh Thạch vương phẩm nổi, vậy Linh Thạch cực phẩm đi. Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm, thấy sao? Bản thiếu gia rất nhân từ đúng không?
Người Lý gia trợn to mắt hét cao giọng quát:
- Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!?
Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm bằng mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm. Lý gia bây giờ có đập nồi bán sắt cũng không gom đủ mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, hậu quả là Lý gia hoàn toàn xuống dốc không có cả tiền ăn chứ đừng nói tu luyện.
Một vị trưởng lão kinh kêu:
- Tam thiếu gia, Lý gia chúng ta không lấy ra nổi một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!
Long Tam Thiếu Gia nhe răng cười nói:
- Không lấy ra được? Vậy thì diệt tộc đi.
Long Tam Thiếu Gia vung tay nói với trung niên kiếm vệ sau lưng mình:
- Long Cửu, giết không tha!
Trung niên kiếm vệ lạnh lùng nói:
- Tuân lệnh!
Trung niên kiếm vệ toát ra sát khí, rút kiếm, kiếm khí sắc bén tứ giăng, kiếm ý cắt không khí nát vụn, khiến người cảm giác như bị xử tử lăng trì.
Người Lý gia biến sắc mặt, rút kiếm ra.
Sát ý tung hoành tràn ngập nguyên phủ đệ Lý gia, tất cả người Lý gia bị sát ý bao phủ, người tu vi yếu nhũn người sùi bọt mép.
Thực lực Cửu Chuyển cảnh Bát Chuyển lại xuất thân từ gia tộc lớn Long gia, thực lực cực mạnh, người Lý gia không thể so sánh. Dù đám người Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Lý Minh Tân liên hợp lại cũng không đánh nổi với người ta.
Trung niên kiếm vệ chém ra nhát kiếm như xẻ núi cao, bàn ghế trong đại sảnh nát vụn, mặt đất rách ra từng cái khe hở. Người Lý gia tóc đen bay rối, cảm giác thân thể sắp rách toạc.
Không thể ngăn cản, uy lực một kiếm này quá mạnh mẽ, không thể ngăn lại được.
Nhưng người Lý gia sẽ không ngồi chờ chết, ai nấy rút kiếm ra chém kiếm kỹ đối kháng.
Bùm!
Đại sảnh vỡ nát, sụp đổ thê lương, đất đai nứt rạn. Tiếng phụt phụt liên tiếp, người Lý gia bay ngược ra, bị thương hộc máu.
Long Cửu thì chỉ hơi lung lay, không bị thương chút nào.
Hai bên chênh lệch thực lực quá lớn. Long Cửu cao hơn người Lý gia ít nhất hai chuyển, kiếm ý và áo nghĩa cũng mạnh hơn bọn họ nhiều, tu luyện kiếm kỹ phẩm cấp càng cao, kết hợp cả ba lại, sử dụng kiếm khí phẩm chất cũng tốt, nên Long Cửu đánh bị thương người Lý gia cũng không lạ gì.
Một tiếng quát đầy sát khí vang lên:
- Giết!
Long Cửu lại rút kiếm ra, kiếm quang to lớn như phá núi gãy non lại chém vào người Lý gia trong phế tích đại sảnh.
Một tiếng gầm như sấm sét vang lên ầm ầm chấn động:
- Càn rỡ!
Một bóng người xuất hiện từ hư vô lao ra chém vào kiếm quang phá núi gãy non, phản kích một kiếm.
Phập!
Long Cửu liên tục thụt lùi, khẽ rên, khóe môi tràn máu, ngực có một vết kiếm.
Một kiếm đánh lui Long Cửu rồi bóng người hiện ra, là một lão nhân sáu mươi mấy tuổi, thân hình uy mãnh, râu tóc dựng đứng không giận mà uy, khí thế dâng cao:
- Các ngươi là ai? Sao dám đến Lý gia của ta gây sự?
Long Cửu lau máu dính khóe môi, nhìn lão nhân chằm chằm, gằn từng chữ:
- Đỉnh Đệ Cửu Chuyển!
Đáy mắt Long Tam Thiếu Gia lóe tia kiêng dè hỏi:
- Ngươi là ai?
Lão nhân dõng dạc nói:
- Lý Thiên Hà, Đại trưởng lão Lý gia!
Long Tam Thiếu Gia tràn đầy tức giận nói:
- Đại trưởng lão Lý gia, tốt lắm, chờ đi, ta sẽ quay lại.
Long Tam Thiếu Gia hừ lạnh xoay người rời đi.
Lý Thiên Hà định ngăn cản nhưng Lý Minh Tân vội kêu lại.
Tam trưởng lão lau máu dính khóe môi, khẽ thở dài:
- Đại trưởng lão, lần này phiền phức rồi.
Lý Thiên Hà vừa mới xuất quan, không biết rõ tình huống:
- Phiền phức gì?
- Đại trưởng lão, sự việc như sau...
Lý Minh Tân kể lại chuyện đã xảy ra cho Lý Thiên Hà. Lão nghe xong nhíu chặt mày, đã hiểu Lý gia gây rắc rối lớn, không chừng bị nguy hiểm diệt tộc.
Trong Biệt Sơn viện, Sở Mộ ngồi trong lương đình nhỏ mở mắt ra, thầm nghĩ:
- Xem ra Lý gia có rắc rối.
Sau đó Sở Mộ nhắm mắt lại, hắn đang tham ngộ kiếm ý.
Lý gia có rắc rối hoặc không chẳng khác biệt bao nhiêu với Sở Mộ. Nếu không có rắc rối thì Sở Mộ sẽ cư ngụ tại đây một thời gian rồi đi, nếu gặp phiền phức hắn sẽ hỗ trợ giải quyết. Nếu rắc rối Sở Mộ không thể giúp đỡ được thì kệ, tìm cách giữ lại chút huyết mạch cho Lý gia là xong, coi như trả ân tình Lý Đạo Nguyên đưa tặng một Vẫn Tinh kiếm nguyên.
Lúc này người Lý gia đang dọn dẹp phế tích đại sảnh, phải xây dựng lại, cần một món tiền khá lớn. Lý gia chủ và các vị trưởng lão thì bàn bạc cách vượt qua cửa khó khăn này.